-
Số bài viết
440 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi tueminh
-
Anh Vinh thấy đoạn cuối chưa được song thất lắm và nội dung anh thấy chưa ổn nên anh cứ liều sửa cho Vân Hồng nhé. LIỀU Em như ngọn núi lửa ngầm Dòng nham thạch nóng âm thầm chực phun Em ơi sức nóng bao trùm Anh xin được chết trong vùng lửa thiêu Một liều ba bảy cũng liều Sợ chi sư tử, tiểu yêu ở nhà Chú Cuội còn nhớ Hằng Nga Anh muốn thêm một chút quà thì sao? Trời sinh ra cô má đào Để anh tơ tưởng se vào duyên anh. Thì năm bảy vợ cũng đành Anh đây chiều hết mỗi canh một bà. Pha trà thì để bà ba Cơm nước bà cả việc nhà bà hai Bà năm quạt mát anh hoài Bà tư đấm bóp cho ai mỏi nhừ Bà sáu giữ của khư khư Bà bảy dâng hiến không từ tấm thân Anh tôi tỉnh giấc tần ngần Hoá ra mơ mộng một lần lên tiên
-
GHEN Vợ yêu bé nhỏ của tôi ơi Tôi muốn rằng em chẳng mỉm cười Với cả những người đang quen biết Liếc nhìn ánh mắt nỡ vui tươi Tôi nói rằng em hãy thế thôi Cả cuộc đời này chỉ có tôi Không cần quen biết ai thêm nữa Vì có mình tôi đã đủ rồi
-
DỞ DANG Biển kia sao níu trăng về Sóng mà khản cổ ai thề với ai Thuyền trăng trôi mãi trôi hoài Dã tràng xe cát xe dài bao năm Giận chi rau cải rau răm Câu kiều mà nát...trăng rằm cũng tan Bạc đầu con sóng mơn man Tình thôi trống vắng buông màn khói xương Xá chi lời hát vô thường Câu ca bỏ ngỏ ai đường lấy đi Thương thay thân phận nữ nhi Giận chi câu hát giận gì trăng trong Tình thôi nén chặt trong lòng Thân em phận gái má hồng dở dang Thấy có bài thơ giận nhau mà nghiến nát câu kiều mình thấy thế thì giận quá, thân phận nàng kiều đã quá khổ rồi mà người đời còn muốn vò nát nữa thì thật tội cho nàng, mình đành phải họa lại một bài vậy
-
DỞ DANG Biển kia sao níu trăng về Sóng mà khản cổ ai về với ai Thuyền trăng trôi mãi trôi hoài Dã tràng xe cát xe dài bao năm Giận chi rau cải rau răm Câu kiều mà nát...trăng rằm phải tan Bạc đầu con sóng mơn man Tình thôi trống vắng buông màn khói xương Xá chi thân phận vô thường Câu ca bỏ ngỏ ai đường lấy đi Thương thay thân phận nữ nhi Giận chi câu hát giận gì trăng trong Tình thôi nén chặt trong lòng Thân em phận gái má hồng dở dang
-
CẢI NGỒNG Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi Sao mà nhiều lúc anh thấy thích Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi Cải ngồng em muối sao ngon vậy Ngày mai anh thích cứ sang đây Em đâu có tiếc anh ăn nữa Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy Cái ngày hai đứa thăm vườn cải Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai Đời người dẫu có bao lâu vậy Sao nỡ quên đi tháng năm dài Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải Ăn vào lại muốn một thành hai Bây giờ xung sướng quên khốn khó Quên hết cải ngồng lớn do ai Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng. nhưng Vân hồng vô tặng anh bài cũng cải ngồng ma sao co nhiều người thích cái thứ hoa bình dị đến vậy, nên lại làm quà cho hoa quỳnh nhiều nhiều cải ngồng nhé,.
-
Vinh có vô trang của Hoa Quỳnh và tặng bài thơ "Đãi Bạn" trong đó một hình ảnh một mái nhà tranh, HQ hỏi có phải nhà anh Vinh không mà thanh bình vậy. Uh đó cũng giống ngôi nhà tuổi thơ của anh, bây giờ nhà mình 5 tầng trèo dau cả chân, nhưng sao mình vẫn mong sao được sống dưới mái nhà mà khi bé sống vậy nên làm bài này. hôm nay vân hồng đọc bài anh viết khi cảm xúc trước nỗi mất mát không gì bù lại đươc của bạn, em nhận ra điều đó là đúng đó, mình hãy nghĩ nhiều đến những người thân của mình hơn và cả những người bất hạnh hơn minh có như vậy mình mới cảm thấy lòng mình thanh thản, em vậy nhưng còn hơn nhiều người lắm. anh làm nghề y tiếp xúc với ngàn ngàn nỗi đau những nỗi đau không gì so sánh được hãy nghị lực lên nhé. Bài này anh tặng mẹ anh cũng như tặng tất cả những bà mẹ trên thế giới này. em đừng rải bài ra như vậy nhiều lúc muốn vào không biết vào dâu hãy cho vào thành một trang như cũ đó nhé. ƯỚC GÌ Ước gì trở lại ngày xưa Khi tôi còn bé mẹ đưa đến trường Mẹ giành tất cả yêu thương Có quà bánh mẹ thường nhường cho tôi Mái tranh xưa ướt dột rồi Chỗ khô con ngủ mẹ ngồi che mưa À ơi tiếng mẹ ru trưa Lời ru mẹ cất tôi vừa ngủ ngon Đêm đêm trăng khuyết trăng tròn Các con say giấc mẹ còn làm cơ Bây giờ tóc mẹ bạc phơ Chân đi không vững mắt mờ xa xăm Ước gì tôi mới mười năm (15) Cho mẹ trẻ lại khoẻ tăng không già Ngóng trông buổi chợ mua quà Những mong sống dưới mái nhà Tranh quê Hải dương 24-6-2007
-
CẢI NGỒNG Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi Sao mà nhiều lúc anh thấy thích Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi Cải ngồng em muối sao ngon vậy Ngày mai anh thích cứ sang đây Em đâu có tiếc anh ăn nữa Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy Cái ngày hai đứa thăm vườn cải Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai Đời người dẫu có bao lâu vậy Sao nỡ quên đi tháng năm dài Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải Ăn vào lại muốn một thành hai Bây giờ xung sướng quên khốn khó Quên hết cải ngồng lớn do ai Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng, nhưng cũng cố họa lại bài của em thông cảm nhé.
-
CẢI NGỒNG Núi chồng núi vợ, núi sóng đôi Cũng chuyện cải ngồng có vậy thôi Sao mà nhiều lúc anh thấy thích Xuống ngắm vườn hoa bát ngát rồi Cải ngồng em muối sao ngon vậy Ngày mai anh thích cứ sang đây Em đâu có tiếc anh ăn nữa Bởi muốn vui vui cảnh xum vầy Cái ngày hai đứa thăm vườn cải Bát ngát vàng hoa chốn thiên thai Đời người dẫu có bao lâu vậy Sao nỡ quên đi tháng năm dài Ngày xưa mẹ vẫn dưa ngồng cải Ăn vào lại muốn một thành hai Bây giờ xung sướng quên khốn khó Quên hết cải ngồng lớn do ai Anh Vinh chỉ sở trường lục bát còn thất ngôn hơi vụng, nhưng cũng cố họa lại bài của em thông cảm nhé.
-
Cám ơn Hoa Quỳnh có một bài viết hay về loài hoa tưởng chừng bình dị đó mà cũng làm say lòng bao tao nhân mặc khách phải không? nhớ mua nhiều ngồng cải ăn nhé rất có lợi cho sức khoẻ. mà hoa thì cắm lọ chơi vừa được ăn cải lại vừa được ngắm hoa nhất cử lưỡng tiện rồi còn gì phải không nhỏ.
-
Hôm nay đang trong giờ học tư tưởng Hồ Chí minh, chồng của Thắm bạn thân mình mất đột tử, bạn mình đã không còn biết gì nữa. Thật là một tiếng sét đánh ngang tai, cho anh chia buồn cùng em Thắm nhé: HOÁ ĐÁ Anh ra đi đột ngột Cho lòng em tái tê Mái nhà chưa dặm dột Nỗi buồn ơi sao về Trái tim em quặn thắt Tưởng chừng trong con mê Anh ra đi vội vã Sao nỡ quên lời thề Nhà còn đang xây dở Bỏ lại con bé thơ Tình ơi sao tan vỡ Tim em hoá đá trơ
-
Chào phong thu, cám ơn bạn đã ghé thăm vuờn mình, và đã tặng mình bài thơ nói về hoa quỳnh, Vinh cũng tặng bạn bài về loài hoa đó nhé: Thoang thoảng hương đưa một đoá quỳnh Dịu dàng e ấp dưới trăng xinh Nhấp chén trà thơm cùng bằng hữu Đọng lại trong nhau một chữ tình
-
Hôm nay Vinh có tặng một số bạn món quà quê rất mong các bạn đừng trách mình. Mình rất thích thơ lục bát vì hình như nó đã ăn sâu vào máu của mình mất rồi, mà mình viết thơ cũng chỉ thích dùng những từ ngữ bình dân mộc mạc như bản tính của mình, vì cả thời thơ ấu mình lớn lên ở quê, nên rất thích đọc thơ nhất là thơ Nguyễn Bính, nó mộc mạc gần gũi thân thương và mang đậm nét cái hồn của dân tộc Việt Nam. mình rất mong các bạn luôn đén vườn mình để uống chén trà quê các bạn nhé.
-
chưa biết LN ở đâu nhưng minh đoán bạn ở TP, mà ở TP thì chảng mấy dịp được ngắm tận ,mắt những vườn cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ lùng ngày bé khi ở quê mình cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên mình tặng bạn bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó và Vinh cũng muốn đưa lại chút hương vị của quê hương cho bạn. thơ mình không biết viết cầu kỳ mong bạn thông cảm nhé. thi thoảng mời bạn sang vườn mình uống nứơc đàm đạo thi ca cho vui. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
chưa biết TD ở đâu nhưng minh đoán bạn ở TP, mà ở TP thì chảng mấy dịp được ngắm tận ,mắt những vườn cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ lùng ngày bé khi ở quê mình cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên mình tặng bạn bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó và Vinh cũng muốn đưa lại chút hương vị của quê hương cho bạn. thơ mình không biết viết cầu kỳ mong bạn thông cảm nhé. thi thoảng mời bạn sang vườn mình uống nứơc đàm đạo thi ca cho vui. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc anh chảng mấy dịp được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ lùng ngày bé khi ở quê em cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên em V tặng anh bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó và Vinh cũng muốn đưa lại chút hương vị của quê hương. vì biết anh quê gốc ngoài này. thơ em không biết viết cầu kỳ mong anh Tạo thông cảm nhé. thi thoảng mời anh sang vườn em uống nứơc đàm đạo thi ca cho vui. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở Hải Phong không biết em có bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở Hải Phong không biết em có bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc em chảng bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc em chảng bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
Ở sài gòn chắc em chảng bao giờ được ngắm tận ,mắt những vừon cải nở hoa vàng rực rỡ đâu. thứ hoa bình thường nhưng dẹp lạ thường ngày bé khi ở quê anh cứ mê mải ngắm mãi cái thứ hoa vàng bình dị đó mà không biết chán, nó không kiêu sa và thơm ngát như các loài hoa khác. nên anh V tặng em bài thơ này coi như một món quà quê nhưng lại là dặc sản của người thành phố đó nhỏ. DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
DUYÊN CẢI NGỒNG Này cô cắt cỏ trên đồng Sao lại cắt hết cải ngồng nhà tôi Cải ngồng vừa đắng vừa hôi Nếu mà cô thích bảo tôi cho liền Dưng mà vì cải đền duyên Ngày mai thuyền thúng trở liền qua sông Phải chăng chuyện cắt cải ngồng Mà em tôi phải lấy chồng cải sao Đời người chẳng biết thế nào Chuyện mỗi tý cải mà bao phiền hà Để em thưa với mẹ già Cho xin đền cải ... cải nhà được không Vì cải mà phải lấy chồng Ép duyên vì tí cải ngồng có nên Tình kia như thế sao bền Đừng làm như vậy không nên đâu mà Ừ thôi chuyện cải bỏ qua Nhưng cho anh được sang nhà em chơi Hai bác con có mấy lời Cho con được kết chuyện đời trăm năm Đợi đêm tháng tám trăng rằm Đem trầu đem lễ sang thăm gia đình Em ơi duyên cải chúng mình Anh sẽ giữ mãi chữ tình trong tim
-
OAN THỊ MÀU Màu em mang tiếng lẳng lơ Hỏi xem ai có thích mờ mờ không Chửa hoang mang tiếng không chồng Có ai nối sợi tơ hồng cho ai Ừ thì mang tiếng dại trai Em đây cũng phận mòn phai má đào Thân em cha bắt trèo cao Em đây quyết trí xé rào với nô Vì con em phải hồ đồ Mồi chài chú tiểu... nam mô làm gì Cứu con đây có xá chi Giúp một mạng sống khác gì tụng kinh Nam mô phật pháp trong mình Cho con em được nghĩa tình trở che Còn hơn bị thả trôi bè Thì đây quyết chẳng e dè một ai Mình em xin chịu oan tai Ngàn năm sau vẫn một hai thị màu Anh Vinh xin có thêm một bài thị màu để ta hiểu thêm về một mặt nưa nhé
-
OAN THỊ MÀU Màu em mang tiếng lẳng lơ Hỏi xem ai có thích mờ mờ không Chửa hoang mang tiếng không chồng Có ai nối sợi tơ hồng cho ai Ừ thì mang tiếng dại trai Em đây cũng phận mòn phai má đào Thân em cha bắt trèo cao Em đây quyết trí xé rào với nô Vì con em phải hồ đồ Mồi chài chú tiểu... nam mô làm gì Cứu con đây có xá chi Giúp một mạng sống khác gì tụng kinh Nam mô phật pháp trong mình Cho con em được nghĩa tình trở che Còn hơn bị thả trôi bè Thì đây quyết chẳng e dè một ai Mình em xin chịu oan tai Ngàn năm sau vẫn một hai thị màu Anh Vinh xin có thêm một bài thị màu để ta hiểu thêm về một mặt nưa nhé
-
LIỀU Ừ thì một vợ hai con Trông hai cái mắt có tròn hay không Gặp cô em gái má hồng Đến sư cũng phải nhảy lồng sang sông Khi mô đến bến khỏi trông Nhìn sang sư tử Hà Đông chạy liền Trời đâu có cấm xe duyên Vua nghìn cung nữ vẫn truyền tuyển thêm Mặt trời vừa lặn thành đêm Đèn lồng treo ngược chẳng thêm bà nào Trên kia ai bảo lắm sao Cho anh em phải trèo cao hái nhiều Một liều ba bảy cũng liều Bây giờ một vợ muốn nhiều vợ cơ Bà thì xoa bóp, đánh cờ Bà kia quạt mát, bà chờ trăng lên Thôi thì đời có đâu bền Ba năm âm phủ cũng trên ối nguời Nói vậy Quỳnh nhỏ đừng cười Anh đây vẫn giữ lộc trời, trời ban Bốc phét thôi khỏi phải bàn Chị mà biết được chị chan gáo dừa Ma anh xin lỗi nói bừa Từ nay đây cứ không chừa thì sao Cô cứ hỏi chú thế nào Xem có cùng cái bánh bao nhân dừa Duyên này đâu sợ xe thừa Từ nay anh vẫn không chừa vợ năm. Em trông anh sấu trai lắm hả, lại còn tham nữa, đàn ông ai chẳng vậy. giữ chú ấy cho chặt vào nhá....
-
trời ơi em khóc trông tội quá hà đó là cái bánh trôi. anh hoạ lại thơ của nữ sỹ xuân hưong mà nín đi nhé, ngoài anh dang mưa em khóc thé thì mièn bắc lụt mát đó.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.