Jump to content

caoduybang

Thành viên
  • Số bài viết

    166
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi caoduybang

  1. BIỂN LẠNH Biển chiều nay khóc Với cơn mưa Buồn che lối Bước chân người mỏi đến Tóc hàng dương rối bời Nhớ bạn Những cánh buồm lạc gió Chẳng rong xa Bao năm rồi Biển có dận ta Cuộc sống muôn màu Đời không trẻ lại Đến rồi đi sóng đuổi dồn xa mãi Ta nhặt về Ký ức mùa thu Vết chân xưa mưa bụi Xóa mờ Trong vạt nhớ Còn đọng nhiều hoài niệm Dấu in đậm Con đường mòn lối hiện Tựa bóng chiều ta thức Với thời gian Nay trở về Biển lạnh hoàng hôn Em lặng lẽ Cho lòng ta hoang hoải Sóng bạc đầu bọt tung bờ Trắng bãi Một mình ta Nhặt chiếc bóng đi qua Duy Bằng
  2. NÍU Trò nghịch đất Níu tuổi trẻ thơ Nhảy cò chân chơi ô quan Ăn sỏi Trốn tìm nhau cong mắt mi Em đợi Lớn nụ cười Và níu nụ hôn thương Sét ái tình Ly rượu kết duyên Giọt máu hồng Sợi tơ lòng níu mãi Vườn hạnh phúc Mát bàn tay sớm tối Đường gập ghềnh biết bồi đắp phù sa Sợi tóc buồn Mưa nắng đi qua Đầu điểm bạc cháu níu bà Tình thương tỏa rộng Đợi mưa ngâu Ông một mình nhặt bóng Tìm vần thơ Níu lại tuổi chiều Mùa đông gầy Lá vàng cũng liêu xiêu Thời gian hẹp thêm mặn tình Ngày tháng Níu bên nhau đôi mắt mờ Chệnh choạng Ta lại ngồi đếm ngược thời gian Duy Bằng
  3. BÌNH MINH EM Em vung tay Trắng chiều đàn nhạn tới Mây hồng phơi Và ríu rít bầy chim sẻ nói Nắng lấp lơ Lao xao cổ tích bay về Tôi vô tình đi qua si mê Một khoảng trời thơ mộng Em và chim tỏa rộng Thao thức tôi đợi chờ Trời xanh cao bơ vơ Níu góc chiều Hay em không rõ nữa Con tim mình neo giữa Không gian đến vô bờ Bình minh em và cả trời thơ Tôi nhận về những điều khát vọng Anh da vàng Em da trắng Nhưng thơ chẳng phân biệt sắc màu Ngày qua mau Chẳng tan trong nỗi nhớ Đàn chim Có bay về bên em xứ sở Vu vơ tôi lặng buồn Duy Bằng
  4. HÀ NỘI – TUỔI THƠ Tôi về Hà Nội -Hồ Gươm Gặp nhau ký ức cánh buồm tuổi thơ Tôi về bong bóng ngày mưa Gõ trong tôi tiếng chuông xưa kinh thành Thu nhón gót trời heo hanh Môi em tráí chín cong vành mắt ai Xanh che hàng sấu phố dài Sen chùa Một Cột- nắng nhoài Hồ Tây Tháp Bút cao viết xanh mây Kem ly Thủy Tạ nợ ngày ngọt môi Tôi về Hà Nội tìm tôi Khâm Thiên bom đạn một thời nhói đau Thăng Long ngàn tuổi- tìm đâu Lạc vào phố cổ lạnh màu rêu phong Tôi về đã hết mùa đông Mà sương Hà Nội lẫn trong tóc mình Duy Bằng
  5. HÀ NỘI – TUỔI THƠ Tôi về Hà Nội -Hồ Gươm Gặp nhau ký ức cánh buồm tuổi thơ Tôi về bong bóng ngày mưa Gõ trong tôi tiếng chuông xưa kinh thành Thu nhón gót trời heo hanh Môi em tráí chín cong vành mắt ai Xanh che hàng sấu phố dài Sen chùa Một Cột- nắng nhoài Hồ Tây Tháp Bút cao viết xanh mây Kem ly Thủy Tạ nợ ngày ngọt môi Tôi về Hà Nội tìm tôi Khâm Thiên bom đạn một thời nhói đau Thăng Long ngàn tuổi- tìm đâu Lạc vào phố cổ lạnh màu rêu phong Tôi về đã hết mùa đông Mà sương Hà Nội lẫn trong tóc mình Duy Bằng
  6. ĐÈO NGANG Đèo ngang vọng tiếng thơ Bà Huyện Lãng đãng sương chiều Mây tím giăng Ai thả lối mòn Quanh triền dốc Anh níu mây trời Em vịn lá thông xanh Đèo ngang Nhận hết thời lửa đạn Quả bom rơi lạnh trắng tóc mình Ba lô in đậm Màu khói súng Đau khó một thời Cuộc trường chinh Đèo nghiêng vẹt bóng Con đò lượn Gió lào lạc gió Biển reo xanh Mỏng manh vạt áo nơi biển lạ Bãi tắm Hòn La nắng gập ghềnh Duy Bằng
  7. HOÀI NIỆM Bâng khuâng nắng xế chiều rồi Gió mưa lận đận một thời xốn xang Dây dưa mây trắng về ngàn Hoàng hôn chộn rộn lạnh hoang tuổi mình Cà phê khói nhạc xập xình Nôn nao thức dậy giật mình bụi sương Vô tình vấp phải hoàng hôn Sờ lên khóe mắt nét buồn tháng năm Ai về nhặt lấy xa xăm Câu thơ ta gửi chút rằm sắc thu Duy Bằng
  8. BÊN DÒNG SÔNG HƯƠNG Mới chạm nước sông Hương Đã nghe câu hò xứ Huế Áo tím ai gió vừa lay khẽ Nghiêng chao duyên Chiếc nón bài thơ Làn tóc em Tắm nắng hương đưa Dòng sông xanh Trộn mây trời vào sóng Trong trẻo hồn em Mái chèo khua động Cặp tình nhân Đâu đó Tô điểm bức tranh chiều Núi Ngự Bình Thả bóng tranh thêu Con cá lội Mải mê đùa sóng nước Du khách uống vội thời gian có được Ta ngu ngơ nhặt lấy Bông hoa vàng Những cánh buồm bẻ gió Thu sang Ai một thời gửi thương về xứ Huế Giờ trăng ngân đôi bờ lặng lẽ Một mình ta Nhặt ánh trăng suông Duy Bằng
  9. HÀ NỘI –TUỔI THƠ Tôi về Hà Nội -Hồ Gươm Gặp trong ký ức cánh buồm tuổi thơ Tôi về bong bóng ngày mưa Gõ trong tôi tiếng chuông xưa kinh thành Guốc cao gót –áo mỏng manh Hoa sữa len tóc hương dành đợi ai xanh chua hàng sấu phố dài Cong cầu Thê Húc nắng ngoài Hồ Tây Tháp bút cao viết lên mây Ly kem Thủy tạ những ngày ngọt môi Tôi về Hà Nội tìm tôi Khâm Thiên bom đạn một thời buốt đau Thăng Long ngàn tuổi –tìm đâu Lạc vào phố cổ một màu rêu phong Tôi về nắng trải lụa hồng Mà sương Hà Nội lẫn trong tóc mình Duy Bằng
  10. MỘT THỜI XA NGÁI Kính tặng chương trình thay lời muốn nói Kỷ niệm một thời xa ngái Sóng sánh tuổi thơ nông nổi dại khờ Áo trắng sân trường xao xuyến buổi tiễn đưa Hoa phượng cháy đỏ bừng mùa hạ Ngày ấy trời trong veo Cây bên đường xanh lá Em ngây thơ Tôi khờ khạo Gió đa đoan hôn làn tóc bờ môi Đỏ mặt thẹn thùng em vân vê ngọn cỏ Chiến tranh đến Tôi xa em từ đó Lúc chia tay chưa nói được nên lời Mỗi đứa một phương trời Như chồi biếc nụ hoa Lớn sau mùa bão tố Ngày trở về tìm em Nơi làng xưa ruộng lúa Dãy sắn nương khoai Thay lá biết bao lần Lối rêu mòn nay đã hóa thân Tôi đi qua Lòng mình nghèn nghẹn đắng Thuyền xa bờ còn trơ bến lặng Khách sang sông thưa thớt Ngóng bóng chiều Ai gọi đò nghe vọng tiếng buồn thiu Tôi nhặt cánh lục bình trôi tím nước Biết tìm đâu em ơi ngày thuở trước Thay lời muốn nói những điều mong … Duy Bằng
  11. [ THÌ THẦM CON CHỮ Nuôi con chữ làm thơ Trên đường rộng Ảo huyền Biến hóa Ta mỏi lòng Những lần bước lạ Thơ chẳng xa vời Nhưng đâu dễ gặp nhau Anh vịn em bao mưa nắng Bạc đầu Thơ chưa đặng Để đời sau người nhớ Như dòng chảy Đục lờ vô cớ Dễ lạc đường sáo rỗng Ngổn ngang Thơ đa tầng Đa nghĩa Đa đoan Tiếng thì thầm Gọi nhau từng con chữ Vốn sống dày Kho tàng ngôn ngữ Bức tranh màu Hình ảnh dệt ý xinh Giữ eo thơ duyên giáng Lung linh Như cô gái Tạo giáng hình nhan sắc Giản dị Bắc chiếc cầu tri thức Nói hộ lòng ta Thơ chẳng cô đơn
  12. NGÀY TRỞ LẠI THÁC NIAGRA Ba năm rồi Mới trở lại đây Trời cao xanh Nắng thủy tinh dày Hàng cây rủ bóng Hai bờ gọi Lành lạnh gió chiều Mây nước bay Bảy sắc cầu vồng Nối bờ vui Bọt tung bụi trắng Bạc chân trời Thác gieo chiếc võng Đưa người lại Du khách neo đường Thả mắt vui Người về Lưu ảnh dấu chân qua Còn em Để lại giọt sương sa Cho thơ chắp cánh Tìm duyên nợ Ngơ ngẩn chim trời Thấp thoáng xa Thác Niagra ở Canada Duy Bằng
  13. CON CHÓ ĐÁ Con chó đá nhà tôi Bên cánh cửa một mình nghiêm thức Miệng rộng mắt sáng quắc Lè lưỡi đỏ ngầu môi tím oai phong Con chó nhà tôi sắc mặt lạnh lùng Trẻ con dật mình sợ hãi Nhưng biết buồn vui Khi người thân đi xa về lại Mỏm rung rung mừng đuôi ve vẩy đến thương Gặp khách lạ nghi vấn vô lương Nhe răng vuốt sẵn sàng xông tới Có chủ nhà giải thích phải trái Biết vâng lời nó lặng buông tha Chó nhà tôi chẳng dẫn đi xa Chẳng phải cho ăn ,chẳng làm phiền hàng xóm Thân cận trong nhà ngăn kẻ gian xông đến Người lạ nịnh bợ xum xoe Dựng tóc gáy nó khịt khịt bất cần Cạnh nhà tôi Có mấy con chó lớn đùng Sủa rách tai sủa dai vô cớ Sẵn sàng như mang gươm đòi nợ Nhưng quẳng miếng mồi ngon chúng nghoe nguẩy đuôi liền Duy Bằng
  14. THAO THỨC TUỔI THƠ Thuyền lỡ nhịp Hai bờ sóng thức Sông lạnh vô tình con nước trôi Bên lở bên bồi như định phận Mà quê ta Xanh lắm tuổi thơ ơi Lúa mẩy hạt Rồi mùa thơm gốc rạ Bàn tay em dìu diụ Cọng rơm vàng Mồ hôi mặn trộn cay Ngày nắng hạ Má ửng hồng Thèn thẹn lửa tình sang Hè xốn xang Trong mùa hoa phượng vĩ Bóng cây xanh che mát Buổi tan trường Con lối nhỏ đi về trong xóm nhỏ Dáng tre nghiêng loang bóng nhuộm tím đường Giấc mơ đẹp lớn dần Nuôi kỷ niệm Dù dấu chân xưa Bụi kín phủ rêu gầy Đường xa ngái Khó những lần bước tới Ký ức mình đếm lặng tuổi thơ ngây Duy Bằng
  15. NGẪU HỨNG MÙA THU Chờ chi thu Lá úa vàng rơi Tàn phai rụng Từ khi trời đổi gió Mùa chưa sang Hoàng hôn dăng lối ngõ Khép nửa vừng trăng Tím câu thơ chiều Chim xa bầy Gọi nhớ mùa yêu Mây gác núi Tơ trời phiêu lãng Em thời trang Anh đau thầm dĩ vãng Kỷ niệm xa xưa Đã lạc lối thôi về Năm tháng tuổi thơ Thức trọn cơn mê Hoa phượng tím Gọi thu xưa đầu ngõ Giáng liễu duyên thầm Gót em Hà nội phố Tóc my dài Thêm xanh mượt Hồ Gươm ! Trời chưa thu Nắng đã loang buồn Cầu ô thước Chưa bắc qua sông hẹn Ngâu hết rồi Nên tình nhạt đến Ta chờ thu sương che kín lối mờ Duy Bằng
  16. CẢM NHẬN Cuộc vui nào rồi cũng chia tay Trái đất tròn đưa ta về quê mẹ Với cánh diều của ngày thơ bé Tắm mát sông xưa xanh tuổi học trò Xứ lạ bôn ba tóc bạc cơm hờ Hai bờ vai lệch màu sương gió Mưa nắng quái mùa một thời nghiêng khó Tiền áo gạo người chìm nổi bão giông Mấy chục năm duyên nợ mặn nồng Chua chát ngọt bùi âm thầm chia sẻ Con lớn từng ngày niềm vui lặng lẽ Hạnh phúc nào hơn thế phải không em ! Người trồng dâu đợi tằm nhả tơ bền Tấm lụa đào thắt chặt thêm tình bạn Đi đó đây tận cùng năm tháng Đất hào hoa tô vẽ thêm sắc màu Cha mẹ sinh thời khốn khó -bể dâu Trọng nhân nghĩa Người dạy con khôn lớn Dòng sông xanh chảy trong nắng sớm Phù sa bồi hoa nở trái thơm hương Duy Bằng
  17. HAI MẶT ĐỒNG TIỀN Xứ người Thoang thoảng kẻ ăn xin Nhưng không phải Tật nguyền đau ốm Không già nua Và con thơ bịn rịn Chàng thanh niên mạnh khỏe biếng lười Giữa ngã tư đường tạo dáng nực cười Nơi khách bộ hành Thường hay qua lại Người hóa trang Giống pho tượng nhái Múa máy chân tay điệu nghệ rất hài Ai hiếu kỳ Dừng mỏi xem chơi Trẻ con lạ Cho tiền vào hộp trống Người lang thang Kiếm ăn vì cuộc sống Kè ngày xin Đêm lột xác nguyên hình Xin cho nơi này Lịch sự văn minh Không níu kéo dật đồ khách lạ Không rách rưới khổ đau thái quá Làm trò hề cầu hạnh phúc người ban Hai mặt đồng tiền Sấp ngửa đảo điên Mất lương tri Trở thành tội phạm Đồng tiền là quan tòa Chánh án Đen trắng lòng mình Lắm nhục nhiều vinh Duy Bằng
  18. NẮNG BIỂN HỒ Xa biển Lẻ mấy chục mùa trăng Nay trở lại Nhìn bình minh lấp lánh Nắng sưởi hè Mà biển trời xanh lạnh Dấu chân loang trên cát chẳng phai màu Em lặng yên Trên chòi gác trống cao Canh thức sóng Cho người vui bãi tắm Như thiên thần Tóc xỏa bay hương nắng Dõi mắt trông theo Khoảng biển dập dờn Mấy chục mùa xa Biển thức vui buồn Gió ru thuyền Rộn thêm lòng nhớ Cây xanh xưa Đã mấy lần thay lá Nụ đơm bông tô điểm sắc xuân mùa Anh như con tàu Xuôi ngược ước mơ Chở niềm vui Từ hai đầu trái đất Ôm khát vọng Con thuyền hạnh phúc Được trải mình nơi biển lạ trùng khơi Biển Hồ thương sóng sánh dậy chân người Thoáng ghé qua Cũng vương tình để lại Ai đi xa một lần khó nói Tôi vui về với biển giấc mơ xưa . Duy Bằng
  19. LÁ THU RƠI Giọt buồn đọng lá thu rơi Trăng tàn hiu hắt khoảng trời lạnh khuya Mây dăng buồn kín chiều mưa Nôn nao đứng đợi buồn chưa một mình Vu vơ đôi mắt đa tình Ta về nhặt lấy bóng hình trăm năm Duy Bằng
  20. KIÊU HÃNH Trên lan can cầu Một cặp bồ câu kề nhau Khe khẽ nói những điều bí mật Khách viếng cảnh quan Lặng lẽ nhìn đôi chim hạnh phúc Người đa đoan dễ mủi lòng mình Chim vô tư gù khúc nhạc bình minh Dưới chân cầu Đàn cá sấu dương nanh Nghếch mắt đỏ đợi chờ Miếng mồi ngon hy vọng Thấy chim trời soi bóng Cá quẫy lội hung hăng Gét ghen với lòng tham Tưởng mình là chúa tể Ung dung chim vẫn thế Sứ giả của hòa bình Dang vai rộng trường chinh Đủ sức mình tung cánh Lên trời cao mây trắng Thủy chung tình bạn màu hoa nắng Tôi lặng nhìn lòng kiêu hãnh chim câu Duy Bằng BÀ CHÁU TRỐN TÌM Bà trốn trong tủ áo Cháu nhanh nhẩu tìm mê Như sóc nhỏ bên hè Mắt sáng bừng soi biết Cháu trùm mền thin thít Lạ lẫm bà nhìn xa Dấu mình chim sơn ca Cháu ơi! bà thua đấy Thuở xa xưa Bà dại khờ biết mấy Tháng ngày bên nương rẫy Lo hạt gạo mớ rau Nay tóc đã thay màu Bạc phơ chiều sương khói Bà nay như sống lại Thời để chỏm hoa mơ Trốn tìm cháu bây giờ Thấy mình vui cổ tích Chẳng buồn đâu bà hiểu rằng quy luật Sống văn minh đời dạy khôn thêm Bông hoa nhỏ thường ngoan lanh trước tuổi Người bảo bà bảo thủ với hay quên Duy Bằng
  21. BUỔI SỚM HÈ CANADA Hè đêm vội mặt trời dậy sớm Mới chớp mi Chim đánh thức bình minh Người mơ chưa trọn Đêm giấc mộng Ngái ngủ cay cay đắng mắt mình Xanh mượt Lá rừng đan sắc nắng Trắng trời chim biển Luyện cánh bay Hương thoảng nụ xòe Khoe duyên thắm Sương khói lụa mềm nhẹ bóng mây Bình minh ngộ Đường chưa rộn rã Thoang thoảng xe qua Im ắng còi Xứ lạnh thông tầm Người dậy muộn Chín giờ công sở bắt đầu vui Vội với thời gian Trưa cơm gói Thông lệ xưa nay Chuyện ngày thường Vắng cảnh lả lơi cà phê giọt Chẳng bước nôn nao bởi tắc đường Phố sớm lạnh tanh Buồn ai đến Xe hơi ngày chạy Sáng đèn chong Xứ sở Sương mù đều phải vậy Bình minh về Ngơ ngác lạ khách trông Duy Bằng
  22. CƠN MƯA CHIỀU Cơn mưa chiều như roi Quất vào cây cao tầng rát lá Xua bầy ngựa hoang Tung bờm trắng xóa Vó phi nhanh nước tung tóe ra dòng Trận mưa gào Gió vặn chéo mặt sông Cậy sức cao dọa người đơn đuối Dắt mây đen giăng hoàng hôn khép lối Vũ điệu cổ xưa mà cao ngạo khoe mình Trong mưa rơi Lạnh bánh xe lăn Môi tím tái nét buồn thiếu phụ Đường dần thưa Người tản vào lạnh phố Không gian chìm Phủ kín dãy tầng cao Sài Gòn mưa Ướt dậu bờ ao Nhà sin sít Sớm then cài cửa đóng Quán hàng rong Thu mình nơi góc vắng Gánh cả mưa về Ướt nặng bờ vai Xa quê buồn lặng phía chiều phai Nhớ Sài thành những ngày mưa mùa hạ Canada mùa hè Duy Bằng
  23. NGÀY TRỞ LẠI Ba năm rồi Mới trở lại đây Trời cao xanh Nắng thủy tinh dày Hàng cây rủ bóng Hai bờ gọi Lành lạnh gió chiều Mây nước bay Bảy sắc cầu vồng Nối bờ vui Bọt tung bụi trắng Bạc chân trời Thác gieo chiếc võng Đưa người lại Du khách neo đường Thả mắt vui Người về Lưu ảnh dấu chân qua Còn em Để lại giọt sương sa Cho thơ chắp cánh Tìm duyên nợ Ngơ ngẩn chim trời Thấp thoáng xa Thác Niagra 1-7-2010 Duy Bằng
  24. BÌNH MINH Một bịch bánh trên tay Em tung ra trắng chiều chim nhạn đến Mây hồng lơ vờn hải âu chao liệng Bình minh quanh em rực sáng một vùng Tôi đi qua vô tình Một khoảng trời thơ mộng Em và chim tỏa rộng Tôi thao thức đợi chờ Những ngày bên bờ suối bơ vơ Lặng nhìn chiều hay em không rõ nữa Như chim non tim mình nhảy múa Nôn nao vổ sóng chạm bờ Bình minh em và cả trời thơ Tôi nhận về những điều khát vọng Anh da vàng Em da trắng Nhưng thơ chẳng phân biệt sắc màu Ngày qua mau Tôi trở về bến cũ Trời nơi em có xanh cao xứ sở ? Tôi vu vơ buồn Duy Bằng
  25. THÀNH PHỐ MUỘN ĐÊM Hai mốt giờ Thành phố chẳng vào đêm Trái đất quay lệch giờ mùa hạ Hai mốt giờ Mặt trời còn hể hả Bù tối buồn thời khắc của mùa đông Thành phố vào đêm Rất lạ rất nồng Trời se lạnh người già áo gió Các cô gái ngực trần chân để ngỏ Tô điểm sắc xuân Rạo rực buổi chiều tàn Trái đất định giờ Phố chậm buồn hơn Ngày dày đêm mỏng Công sở tan ca Thời gian còn rộng Siêu thị bán mua giăng mắc ra vào Thành phố đêm Quán ăn lao xao Thoang thoảng ghé qua Về nhà thôi bếp nấu Thay tiếng rao đêm Con chồn hoang lục lòi bên hàng dậu Gió nhẹ sương phơi thấm lạnh tím đường Đêm mộng sương dày Giấc ngủ chìm buông Bóng cây ôm nhà thầm thì to nhỏ Hoa khoe hương Váy xòe nhụy nở Ánh đèn đường thức với trăng khuya Ghi chú :Mùa hè Canada 21h mặt trời chưa lặn Duy Bằng

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...