Jump to content

caoduybang

Thành viên
  • Số bài viết

    166
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi caoduybang

  1. BÓNG TÌNH ĐẦU THU Cơn gió nhẹ lá vàng ngơ ngác rụng Sợi tơ lòng vương vấn sắc thu qua Nước hồ xanh soi mây chiều lành lạnh Vườn nhà ai cúc đã đơm hoa Đêm thành phố ngọt ngào huyền diệu Trăng thượng tuần trải rộng lối thơ Sông Sài gòn óng ánh vàng chớp bạc Bóng hinh ai lay động một giấc mơ Em lặng bước thả mình vương sương lạnh Tà áo bâng khuâng tóc đọng hương buồn Có phải thu về tơ trời bịn rịn Nên đi tìm bóng mộng của người thương Em đã dắt ta vào cõi nhớ Gác lại phong trần xoá bỏ hư vinh Đêm bâng khuâng trăng thu bàng bạc quá Lòng nôn nao gian díu một bóng hình Duy Bằng
  2. NHỚ MẸ Ngoảnh lại tuổi thơ ngây ngô,nghịch ngộ Cứ lao xao chẳng biết thời gian Quanh gốc mít,ao làng,rơm rạ Vặt ổi sau hè ,đuổi bướm lang thang Nay mẹ thành mây tóc con sương gió Sân nhuộm chiều vàng bóng đã sang nghiêng Những rặng tre ôm đương xanh thế hệ Cam bưởi sau nhà lặng lẽ đưa hương Mẹ chắt chiu vắt thân mình thành sữa Trên gánh chè xanh,trong củ khoai chiều Bèo dạt mây trôi đời dâu bể Gĩư lại dây neo mẹ thả hai sáo diều Gìơ xa quá chân trời cách biệt Với ngàn thu ai đếm được từng ngày Tháng bảy ngâu về ,vu lan đến Con gửi lòng mình theo khói nhang bay Trên mảnh vườn mẹ trồng xưa ấy Nay đã đơm hoa quả ngọt đều Mỗi độ thu về con nhớ mẹ Bóng tròn tóc bạc giáng liêu xiêu Duy Bằng
  3. MÙA ĐÔNG Tặng tác giả của bài thơ TỰ TÌNH MÙA ĐÔNG Sợ chi hạt bụi mùa đông Trong cơn gió bấc vẫn nồng hồn thơ Buồn vui câu hát ầu ơ Trời se se lạnh có bờ vai em Nắng mưa đọng lại môi mềm Đốt cô đơn để thắp lên nắng hồng Làm sao "nhốt" được mủa đông Xua tan giá rét mà trông thu về Hỡi người thi sỹ đam mê Loanh quanh năm tháng bộn bề heo may Thời gian đổ bóng hao gầy Giấc mơ chưa cạn đã đầy gió sương Ta xin gom lại u buồn Duy Bằng
  4. ƠN THẦY Kính tặng thầy cô giáo Không phải thầy lái chiếc đò ngang Đưa con qua sông thầy trở lại Thầy là sóng vỗ trong lòng con mãi Tiếp cho con sức mạnh bước đườn đời Tuổi thơ con giờ đã qua rồi Mái tóc thầy điểm màu nắng gió Có bao giờ thầy không trăn trở Trồng hoa thơm quả phải ngọt đều Mùa đông về trời lạnh mưa nhiều Aó ấm thầy sờn màu năm tháng Thầy miệt mài trên từng trang giáo án Lúc gió trở mùa thầy có ngủ ngon Là mãi mãi thầy ở bên con Bàn tay thầy ấm lắm Con vẩn biết có đêm thầy thức trắng Vẽ ước mơ lên trang giấy học trò Cơn mưa chiều bất chợt vu vơ Vương lên mái đầu thầy thêm bạc Phấn trắng tinh lời màu hồng thầy viết Con nhớ hoài buổi học đầu tiên
  5. MƯA Mùa hè về cơn mưa chiều bất chợt Người vội vàng tìm chỗ để trú thân Nước sắc như dao cứa vào rát mặt Đường mênh mang trắng xoá ngập bàn chân Xe tựa thuyền vổ sóng nước dập dềnh Cây bên đường lá xô cành xào xạc Gío dật minh thổi mưa về nháo nhác Em bước đi trong dáng hao gầy Trắng muốt đôi chân mái tóc hương đầy Mưa vuốt thân em vẽ đường cong hồi hộp Em bỏ lại sau lưng chiều lạnh buốt Cơn mưa buồn xao xác tím bờ môi Bên lề đường người lặng ngắm mây trôi Đang chờ đợi mong trời xanh hửng nắng Ơi em gái mê thời trang đứng ngắm Để lộ bờ vai vương vấn sợi tơ lòng Hạt mưa rơi bong bóng phập phồng Hoàng hôn tím gọi tình thương mới lạ Nước theo dòng ,chảy đi muôn ngã Giọt tình buồn xin gửi lại theo mưa Duy Bằng
  6. TÂM SỰ CÙNG THƠ Xin một lần lỗi hẹn với thơ Bởi cảm xúc nhạt nhoà khô cạn Tình cứ ru mà lòng sao nắng hạn Bởi thời gian khép rụng bồi hồi Nắng trưa hè uốn cong làn môi Để những nụ cười ngắn lại Ta nhìn em trong những chiều thơ dại Và bâng khuâng đọng giấc mơ buồn Những cuộc hẹn hò mơ mộng chiều vương Người đến nhiều khi không đúng hẹn Người đợi chờ người về xao xuyến Dăng mắc trên đường rát bỏng đôi tay Cảm xúc mơ hồ khó viết thơ hay Em hãy đợi đến mùa thi sau nữa Bấy giờ tâm hồn anh rộng mở Thời gian không níu kéo thời gian Đừng giận chi nhau cho thơ thêm buồn Vần thơ đẹp đang lên men ấp ủ Như cặp tình nhân và bông hồng đỏ Hồi hộp chờ ngày valentine
  7. NGÀY TRỞ LẠI Tuổi học trò như tờ giấy trắng Gói đam mê vào trang sách đi về Đôi dép mỏng mòn trên lối nhỏ thành Vinh ơi! thương nhớ -bộn bề Tuổi trẻ đi qua giờ trở lại Đâu còn lối cũ vết chân xưa Hoa phượng gọi hè vào nắng lửa Gío lào khô rát buổi ban trưa Ta lại tìm về vùng kỷ niệm Một thời thơ dại gửi nơi đây Muốn gặp em sao giờ xa quá Em ở đâu hoa trắng đã dâng đầy Trong giấc mộng ,nụ cười còn vương mãi Mắt lá răm gợi nhớ thương ai Phố cũ đổi thay,trời xanh lại Ta tìm em như kẻ lạc loài Mọi người bảo em không còn nữa Bom đạn quân thù cướp mất em đi Ta đứng lặng bồi hồi không nói Qúa xót xa ,em có tội tình gì Em ở lại thành bông hoa đỏ Anh đi xa mang nỡi nhớ theo về Anh xin một khoảng trời nắng hạ Sửi ấm lòng trong năm tháng xa quê Duy Bằng
  8. ĐẾM BÓNG Chợ buồn không bán lại mua Hoàng hôn chưa tím đã thưa thớt lòng Người đi không hẹn mà mong Để thuyền ngược gió giữa dòng mắng mưa Nỗi buồn năm tháng dâng thừa Một mình nhặt bóng sớm trưa bẽ bàng Em đang bay lạc trên ngàn Để anh đứng đợi lá vàng rụng rơi Chao nghiêng cánh nhạn cuối trời Con chim lẻ bạn một đời vương tơ Trăm năm duyên nợ đợi chờ Anh ngồi đếm bóng bao giờ mưa tan Duy Bằng
  9. LÒNG MẸ Mẹ đi lượm ve chai Nhặt tờ giấy vụn Nhặt từng bao ny lông tủn mủn Nhặt vỏ long bia Họ vứt đi khi cuộc nhậu vừa tàn Nhặt mọi thứ để bán có tiền Mẹ chẳng than phiền mắc cỡ Khi mỏi gối chồn chân Dưới gốc cây mẹ ngồi tạm đỡ Dậy sớm thức khuya Mẹ đi cùng nắng gió Mong sao con lớn từng ngày Trên đôi vai gầy Bước chân lọc cọc Mẹ vui vì con chăm học Con thương mẹ Miệt mài trang sách Mẹ buồn cho kẻ Giàu sang lắm bạc Con cái lêu lổng ăn chơi Mẹ đi nhặt lấy nụ cười Cho con ngày mai khôn lớn Hôm nay nhận giấy báo Con vào đại học Hạnh phúc quá ôm con mẹ khóc Duy Bằng 4-7-2008
  10. CHẠNH LÒNG Một xấp vé số trên tay Em đi bán dạo suốt ngày -lang thang Có anh mời chẳng ngỏ ngàng Có chị liếc mắt xem hàng số may Tóc em bụi đã phủ dày Aó em bạc phếch ,đọng đầy nắng mưa Em như chim nhỏ ngây thơ Mời chào ríu rít sớm trưa từng người Thoáng qua trời đã chiều rồi En ngồi điểm lại,không vơi nỗi lòng Thương em tuổi nhỏ long đong Duy Bằng
  11. MỘT MÌNH VỚI BIỂN Biển thường hát bài ca gọi sóng Nhạc tơ trời vờn khói trắng bay bay Bóng hoàng hôn tím cả chiều mây Đảo ngoài xa lùi dần vào đêm lạnh Một mình ta trong cõi lòng hiu quạnh Em về đâu buông tóc xoả bờ vai Có buồn không mà thức suốt đêm dài Để sóng vỗ đau lòng bờ cát trắng Ngày tháng qua biển còn có mặn? Và nồng nàn xanh thẳm dịu êm? Hay vô tình những đợt sóng hờn ghen Biển mênh mông còn em thì xa quá... Chưa ra biển lòng cồn cào nỗi nhớ Chưa tương tư sao biết khổ đau nhiều Ra khơi rồi biển đầy sóng gió Xa em buồn thấy trống vắng bao nhiêu Duy Bằng
  12. NHỚ Những đêm không ngủ vọng về quá khứ Bừng lên nỗi nhớ Dĩ vãng một thời Đường trường sơn quanh co ,bụi mù lắm dốc Thương xe qua những ngày cơ cực Hai bên đường cây nhuộm đỏ màu son Chiều về ào ạt mưa tuôn Xoá hết vết tích còn để lại Tối mắc võng chông chênh bên bờ suối Lắc lư nỗi nhớ hai đầu Tiếng tắc kè thoang thoảng điểm đêm sâu Hồi hộp dõi theo,súng bên mình cùng thức Giữa rừng sâu rau xanh vẩn mọc Thêm mát lòng dịu cơn khát đi xa Cuộc hành quân nợ nước tình nhà Thương người nằm dưới mộ Lạnh lẽo bên đường ,không địa chỉ không tên Ta ngắt hoa rừng thơm ngát dâng lên Thời gian đã đi xa Còn lại bài ca năm tháng Bao đêm rồi cõi lòng ta xao xuyến Thương bạn không về để ngắm trăng lên
  13. BIỂN Biển thức tự bao giờ Mà cồn cào nỗi nhớ Cát trắng tự bao giờ Tháng ngày phơi mình nơi sóng vỗ Em đến mùa thu qua trước ngõ Lá vàng rơi trong những khúc ca về Tình yêu như cơn mê Có khi đem về trái đắng Hạnh phúc là niềm hy vọng Khổ đau đợi chờ -xa vắng Lúc bông hồng lỗi hẹn chưa trao Còn duyên nợ chúng mình Khi biển lặng khi sóng trào CÂU THƠ LÒNG Anh gửi tặng em câu thơ lòng Làm chiếc cầu tình bắc qua sông Thuỷ chung gánh trọn hai bờ nhớ Đê nước chân cầu mãi mãi trong
  14. LÀN SÓNG LẠ Tôi đến nơi em mới một lần Biết mình không duyên nợ Mà dấu lặng buồn trên trang nhạc số Sao cứ ngân lên khi cơn mơ về Em nhìn tôi chẳng phải đam mê Nhưng ánh mắt sắc lịm Tôi nhìn em trong nắng chiều bịn rịn Vương chút tơ lòng đọng lại sân ga Rồi từ đó đi xa Tôi không gặp em nữa Làn sóng lạ vổ vào bờ nhung nhớ Để bên bồi bên lở cứ chênh vênh Chẳng biết vì sao Chẳng hiểu được lòng mình... Cái vô buộc vào gian díu Cho vần thơ ngây ngô ngượng ngiụ Nắng chiều về mây tím cứ giăng giăng CON SOI GIÀ Nai mẹ dẫn nai con tìm nước Những bước chân ngơ ngác dại khờ Nai cha dương cặp sừng cảnh giác Con sói già nuối tiếc ngẩn ngơ Nghĩ lại thời ,giữa địa ngàn oanh liệt Bước chân đi xao xác một vùng Hổ báo nhìn ta mà kiêng nể Gìơ đói lòng nước mắt chảy rưng rưng
  15. HOA PHONG LAN Nhà em trông cây phong lan Gío thoảng đưa hương ngào ngạt Mưa rây cành xanh lá biếc Khách quen thừơng ghé thăm luôn Lan nở hoa ,em lớn lên Tóc trộn mùi hương ấy Nắng hồng ươm tròn đôi má dậy Cạnh nhà bên có người buồn vu vơ
  16. CHÙM THƠ TÌNH VỀ BIỂN BÌNH MINH Mặt trời thức bình minh Gío về thức biển dậy Trái tim em nồng cháy Thăp sáng những vần thơ Em như sóng ru bờ Cho tình anh cập bến Em dong buồm quá lớn Thuyền anh khó buông neo DẠ TRÀNG Chú dạ tràng ngu ngơ Xây nhà trên bãi cát Những lâu đài lang bạt Giận sóng xô tràn bờ Em đẹp như vần thơ Chợt đi rồi chợt đến Anh lang thang trên biển Ôm hoài những giấc mơ KHÔNG GIAN CHIỀU Mặt trời chìm xuống biển Đọng chiều vàng trên mây Không gian tìm chốn ngủ Nôn nao sóng vơi đầy Thời gian dần khép lại Dương liễu rũ tóc gầy Bước chân ai nhè nhẹ Tà áo ai bay bay SÓNG Sóng hôn bờ dào dạt Trộn cùng cát ra khơi Tình yêu như cơn khát Uống bao giờ cho vơi Bầu trời xanh biển rộng Tóc đưa hương ngọt ngào Đi bên em thầm lặng Gío quanh mình lao xao
  17. LỖI NHỊP Ta còn nợ bông hồng Chưa kịp mừng em sinh nhật Hoa vẫn tươi hương vẫn thơm ngào ngạt Em ở gần mà lại thấy xa hơn Ta muốn trao em hết giận hờn Cho lòng mình thanh thản Muốn cùng em giải bày cơn nắng hạn Nhưng thơi gian gậm nhấm tuổi thơ bay Biết nợ em tháng tháng ngày ngày Đâu tính được phận mình dâu bể Cuộc sống bon chen,tình đời ngạo nghễ Để hồn ai vương những buổi chiều thu Ta nâng niu hoa đồng nội bốn mùa Không giữ được một bông hồng lỗi nhịp
  18. CẦU CÔNG LÝ Ta đi mãi trên cầu Công lý Dưới chân cầu nước vẫn chưa trong Chiếc cầu ấy cũng mang tên anh Trỗi Và máu anh còn thắm đỏ dòng Lòng nôn nao mỗi chiều qua lại Bước chân đi sao cứ ngượng ngùng
  19. HÁT CHO THƠ Ta đợi em lâu rồi Cỏ khô mùa hạ Thu mấy lần thay lá Hoa cúc vàng bao nỗi nhớ hoài mong Ta đợi em nắng lửa mưa dầm Chiều cát bụi lùi vào dĩ vãng Không gian rộng tơ trời bịn rịn Đêm hao gầy sót lại ánh sao rơi Tuổi thơ qua lặng lẽ áng mây trôi Như gió thổi ngoài hiên trống vắng Trăng nhạt nhoà lắt lay sương lạnh Ta đi tìm kỷ niệm giấc mơ hoa
  20. NHẶT BÓNG Tặng tác giả tập thơ "nhặt bóng mình" Có ai nhặt được bóng mình Có ai trả được nợ tình cho nhau Khó dò biển rộng sông sâu Làm sao đo được nỗi đau lòng người Một thời áo trắng qua rồi Một thơ mơ mộng bùi ngùi lòng ai Thương thương một cánh hoa nhài Đã qua bom đạn một thời bão giông Trong mưa có ngọn lửa hồng Để lòng hoà với tận cùng nỗi đau Đầu vườn thơm ngát hoa cau Lòng ai mang nặng nỗi đau nhân tình Hỡi ai đang "nhặt bóng mình" Chiều về buồn lặng lòng mình chơi vơi Nợ tình sao trả người ơi Làm sao nhặt được dòng đời mênh mang
  21. ĐẢO CÁT BÀ Chiều về đảo Cát Bà thơ mộng Thuyền nhấp nhô sóng biển rì rào Hàng liễu ru trong gió dạt dào Người mến khách ngọt ngào trong dạ Và đêm nay Cát bà thêm chuyện lạ Mất điện bất thường thang máy ngừng quay Chiếc ti vi im ỉm ngủ say Chiếc máy lạnh thu mình trên gác nhỏ Và cửa sổ vội vàng tung đón gió Đón trăng sao và đón cả thu vào

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...