-
Số bài viết
94 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi congiodem
-
Xin đừng ** Đừng làm day dứt hồn tôi Đừng làm một mảng mây trôi giữa trời Trái tim tuổi trẻ bồi hồi Đừng làm đau khổ một đời cho nhau Đường đời đừng vội bước mau Dòng người hối hả nhìn sau chẳng còn Dù cho lấp biển rời non Tình yêu đừng để chết mòn thời gian Cho dù cuộc sống gian nan Có anh bên cạnh an nhàn giấc mơ Đừng làm day dứt hồn thơ Đừng đi bỏ mặc một giờ không yêu Đừng làm ngọn gió cô liêu Lang thang không nẻo bến yêu đón chờ Đừng làm thuyền mãi xa bờ Đừng như con sóng vu vơ cả đời Xin anh - anh hãy về nơi Bến em đứng đợi phương trời mong manh Để cho mơ ước ngày xanh Có anh có cả ngọt lành giấc mơ Có anh có cả vần thơ bên mình . **
-
Liễu Thanh Thanh xin được làm quen với các bạn.
chủ đề trả lời congiodem trong LieuThanhThanh ở Giao lưu, gặp gỡ thành viên
Nhà xây mới lên chưa rào Để cho cơn gió cứ vào lại ra Để cho thi hứng nở hoa Để cho nguyệt thẹn mờ xa dõi thầm Để cho gió mãi rì rầm Một mình đợi bạn ươm mầm thi ca Hôm nay cơn gió từ xa Ghé thăm nhà bạn chúng ta kết lời Vần thơ dù chẳng để đời Nhưng hồn bất diệt vì lời tri âm Nhà mới sao chẳng có mâm ? Dọn ra đãi khách chút tâm đi nào Gío tôi cũng chẳng làm cao Cỗ bàn thì dễ thế nào cũng xong ** -
Nhân ngày 21/6 ngày nhà báo Việt Nam . Gío xin gửi lời chúc mừng tới toàn thể anh , chị em trong giới báo chí trên diễn đàn trang thơ trẻ . chúc mọi người luôn vui vẻ - hạnh phúc trong công việc & cuộc sống hàng ngày đây là một nghề rất vất vả lên chúc mọi người có một sức khoẻ tốt để hoàn thành công việc của mình .
-
Viết bên thềm mưa bay * Hôm nay ngắm mưa một mình Nhớ ai một chút ân tình xa xôi Bên thềm sao ngỡ bóng ai Màn mưa ẩn hiện mắt nai mỉm cười Bên thềm tôi viết cho người Mấy vần cảm xúc ngày mai gửi về Mong sao vẹn một câu thề Chúng mình chung bước để về bến mơ Hôm nay em lại làm thơ Bên thềm mưa bụi ngẩn ngơ nhớ chàng Trong mưa thoảng chút mơ màng Thì thầm gió gọi ơi chàng thi nhân **
-
Có những lúc tưởng chừng như lãng quên , có những lúc tưởng chừng như cảm xúc ko còn là chính mình .. nhưng nó sẽ trở lại với ta khi có một giây phút bất chợt .dù chỉ là thoảng qua trong cuộc sống sôi động hàng ngày , như một cánh phượng rơi .. thấy một khoảng trời mây trắng .. một tà áo dài lướt qua .. cảm xúc ấy ko mất đi mà nó chỉ ngủ yên một thời gian mà thôi .. giờ đây trong trang thơ trẻ . anh sẽ được tìm lại chính mình , tìm lại những giây phút thanh thản nghỉ ngơi cho tâm hồn trong những vần thơ , những trang viết .. chúc anh vui vẻ mỗi lần onli trong trang thơ trẻ . em là gió đêm xin chào anh !
-
Mơ khách đường xa .. khách đường xa Hình anh mờ nhạt nghĩ ko ra . Phố biển của em vào mùa hoa Cảm ơn anh khách bạn của ta Khi vào thơ trẻ gió hát ca Hỏi anh lữ khách bao giờ ra "mặt "? *
-
chẹp .. trời thì mưa liên miên .. "khách "thì xa vắng đìu hiu thế có vui ko hả Yen Thủy ? gió thi xong rùi , thày cô chiếu cố ko có thi lại môn nào . hixx .. may mà co' môn quân sự chỉ học có một lần chứ ko thi lại dài dài .. bắn được những 3 điểm 0 thi lại toàn tập môn quân sự mai sau có quân địch gió chạy đàng sau nhặt đồ bị rớt vậy .
-
Liễu Thanh Thanh xin được làm quen với các bạn.
chủ đề trả lời congiodem trong LieuThanhThanh ở Giao lưu, gặp gỡ thành viên
Xin chào bạn nhé Lieu Thanh Hôm nay gió cũng nhanh chân đi vào Bắt tay làm quen cái nào Người bạn tre trẻ mới vào làng thơ Vào đây bạn chẳng bơ vơ Vào đây bạn có những giờ vui hơn Vào đây sẽ hết giận hờn Dùng vần thơ để tâm hồn vui thêm Vào đây ngày cũng như đêm Toàn là nho sĩ bên thềm đối thơ Vào đây như những giấc mơ Vào đây bạn sẽ mở lòng cùng thi ca .. * -
chuyện ba người * Lẽ nào đường anh đi Có hai người đứng đợi Tình yêu se chỉ sợi Chỉ giăng một người thôi Người ấy lẽ nào tôi ? Dòng sông ấy đã trôi Theo mãi về nguồn cội Tình yêu nào có tội Chỉ xầu vương mắt nai Chẳng thể trách được ai Khi tình yêu ko bến Đường tình yêu tôi đến Chỉ còn lại đơn côi Lạc loài chốn xa xôi Để tình tôi lạc lối Mắt ai đừng bối rối Khi ngước nhìn mùa thu Hãy để tôi tự ru Khúc tình ca dang dở.. ** viết cho bạn !
-
Là người còn non trẻ & thiếu hiểu biết về Thơ văn cũng rất nhiều . song yêu thơ đâu phải có thể có những bài thơ hay , gió vào đây được học hỏi , được biết những cây viết khá sắc sảo , văn vần thật sâu sắc .. được đọc những cảm hứng , những tác phẩm để đời của những người đi trước ..rất cảm ơn diễn đàn đã mang lại một sân chơi lý thú & bổ ích cho tất cả mọi người . Hy vọng ở đây sẽ còn được biết & đọc được nhiều những tác phẩm hay hơn nữa . 19/6
-
ĐÁNH THỨC HẠ VỀ * Anh có nghe hạ nói gì không Trong màu phượng nồng nàn sắc đỏ Trong trang vở học trò còn bỏ ngỏ Anh có nghe lời thì thầm nho nhỏ Khi hạ về rực rỡ nắng ban trưa Khi cái nắng chạy cơn mưa vội vã Anh đừng nhìn mùa hạ trong xa lạ Để khung trời thảng thốt lá me bay Anh hãy nhìn bầu trời buổi chiều nay Anh sẽ thấy những ký ức ngủ say Vẫn cuộn mình trong tán phượng rực rỡ Hãy nhìn hạ bằng cái nhìn bỡ ngỡ Như lần đầu nhìn em Và bên kia mùa thu ấy đã đem Lá thu xa đã xem là ký ức Nắng hạ rong chơi là hiện thực Hạ đến rồi anh thức dậy đi anh Và trên kia trời bên ấy rất xanh Anh thấy ko nụ cười em vào hạ . *
-
Ở Chợ Chùa, Nghĩa Hành, Quảng Ngãi, có một nhà thơ đã 23 năm nay nằm một chỗ vì liệt cả người. Nhờ mẹ, bạn bè, anh em văn nghệ, người yêu thơ..., nhất là việc sáng tác thơ ca, anh đã vượt qua đau đớn, tủi cực, tuyệt vọng bởi bệnh tật để tìm niềm vui sống. Anh là Nguyễn Ngọc Hưng. Nỗi đau bệnh tật Nguyễn Ngọc Hưng sinh năm 1960, là "sản phẩm" duy nhất của mối tình vụng dại giữa một kép hát trên đường lưu diễn với một người phụ nữ mê tuồng trên đất Nghĩa Hành, Quảng Ngãi. Hưng sinh ra thì người cha đã biền biệt tăm hơi, anh lớn lên giữa bàn tay gieo neo của mẹ. Bao nhiêu tình thương người mẹ dành hết cho con, dù nghèo mẹ vẫn gắng nuôi dưỡng con học hành đến nơi đến chốn. Sau này Hưng nhớ lại cái thời khốn khổ đến trường: Mười bốn cây số mùa xuân xuôi ngược/Manh áo nghèo mưa nắng bạc tóc hoe/Không ngăn nỗi hồn nhiên chim sáo hót/Chiều vô tư ngõ đom đóm lập lòe. Hưng cố gắng học thật giỏi để không phụ tấm lòng của mẹ. Năm 1983, anh tốt nghiệp thủ khoa toàn trường Đại học Sư phạm Quy Nhơn, được nhà trường giữ lại làm cán bộ giảng dạy và làm nghiên cứu sinh. Mọi thứ tưởng xuôi chèo mát mái, hứa hẹn một tương lai sáng sủa, vậy mà bỗng dưng, đôi chân chưa kịp một lần bước lên bục giảng bỗng yếu hẳn, đi đứng trở nên khó khăn. Năm đó, mẹ đưa anh ra điều trị tại Bệnh viện C Đà Nẵng ròng rã suốt 4 tháng trời. Bệnh không hề thuyên giảm, mà có chiều hướng nặng hơn, đôi chân càng teo lại, nhức buốt toàn thân, các bác sĩ lắc đầu cho biết bệnh này trên thế giới còn phải bó tay. Mẹ đưa con ra viện, trở về nhà. Còn nước còn tát, mẹ bán hết của cải trong nhà, hễ ai mách bảo ở đâu có thầy thuốc nam giỏi là mẹ cõng con đi, nhưng hầu như chẳng có kết quả. Rồi mẹ bỗng sinh bệnh nặng, sau nhiều năm tháng buồn tủi, kiệt sức, bà đã ra đi vĩnh viễn. Đến lúc này, Hưng càng bơ vơ hơn. Một phụ nữ buôn bán ve chai thấy thương hoàn cảnh của Hưng đã bàn bạc với chồng con rồi quyết định đưa Hưng về nuôi dưỡng. Người phụ nữ có trái tim nhân hậu ấy là dì Mười mà nhà thơ vẫn thường nhắc đến bằng tất cả niềm tri ân. Anh coi đó là một bà tiên trong cổ tích xuất hiện vào đúng lúc bế tắc nhất của đời mình. Gia đình dì Mười cưu mang nhà thơ bất hạnh suốt 3 năm ròng, không chỉ cơm áo, thuốc men mà còn cất công đi tìm thầy thuốc về chữa bệnh cho anh. Nhưng sự nghiệt ngã cứ tiếp tục vùi dập số phận nhà thơ. Đến lúc này, Hưng không thể chống gậy dù chỉ để đi lại trong nhà. Rồi bệnh đột ngột nặng hơn, hai chân cứng đơ không thể cử động, hai bàn tay teo lại, những ngón tay thì co quắp. Bạn bè khuyên Hưng vào ở hẳn trong trạm y tế xã. Ở đây có thuốc men, có người chăm sóc, được hưởng trợ cấp khó khăn của huyện mỗi tháng 80.000 đồng và nhất là ở gần nhà Xuân Anh, một người bạn tốt bụng đang làm trạm trưởng trạm y tế xã. Bạn bè còn mở một cái quán nhỏ để có thêm tiền lo lắng cho Hưng, giúp Hưng có nhiều cơ hội để gặp gỡ hàn huyên, tâm sự với anh em văn nghệ, những người yêu thơ, xem như đó là nguồn sinh lực để nhà thơ quên đi buồn phiền và nỗi đau bệnh tật. Thời gian này thật hạnh phúc cho Hưng vì được sống giữa sự đùm bọc yêu thương của mọi người, nhất là thơ anh đến với công chúng, được bạn đọc cổ vũ, sách in ra với lượng phát hành lớn ít nhiều giúp nhà thơ trang trải nợ nần. Lãnh đạo UBND huyện Nghĩa Hành đã quyết định cấp cho anh một mảnh đất tại thị trấn Chợ Chùa, bạn bè thì tiếp sức, tiền để dành nhờ phát hành thơ cộng với vốn liếng dành dụm của vợ chồng bạn Xuân Anh gom góp lại để xây một ngôi nhà khá khang trang, Hưng và vợ chồng bạn Xuân Anh ở chung với nhau. ...Vịn câu thơ đứng dậy Hai mươi ba năm lao đao vất vưởng với cơn bệnh hiểm nghèo, nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng đã vượt qua nhờ vào tình yêu thương đùm bọc đầy nghĩa tình của mọi người chung quanh, trong đó thơ ca góp một phần quyết định, nhất là những khi anh đã tuyệt vọng, muốn tìm đến cái chết. Thơ đem lại cho anh cơm áo nhờ phát hành được sách. Quan trọng là niềm vui sáng tạo, nỗi lòng thiết tha gắn bó cuộc sống, niềm tin vào chính mình, sự thăng hoa tâm hồn để quên đi nỗi đau thể xác. Đến nay Nguyễn Ngọc Hưng đã cho ra đời 8 tập thơ (Cầm sợi gió trên tay, Lời ru trắng, Lửa trời nhóm bếp, Còng con tìm mẹ, Lá non, Gọi trăng, Lửa xanh thầm, Từ khi có phượng) với gần 10 giải thưởng của Hội Nhà văn Việt Nam, Báo Thiếu niên Tiền phong, Báo Tài hoa trẻ, Văn nghệ Gia Lai, Tạp chí Cửa Việt, được tặng thưởng huy chương Vì sự nghiệp Văn học nghệ thuật và giải thưởng quốc tế về thơ của người tàn tật. Trong những tác phẩm đã xuất bản, tác giả dành phần nhiều cho mảng thơ thiếu nhi với những dòng thơ nồng ấm thương yêu, mà ở đó bằng hồi ức chính mình, thế giới tuổi thơ được tái hiện với vẻ ngây thơ tinh khiết đến lạ lùng. Đọc thơ thiếu nhi của anh, có cảm tưởng như nhà thơ giành hết đau thương đã trải nghiệm cho riêng mình, còn tất cả hạnh phúc dành để cho các em. Dù số phận nghiệt ngã, nhưng lạ một điều: những vần thơ được viết trên giường bệnh, nằm ngửa mà viết, viết nhọc nhằn dưới những ngón tay co quắp đau đớn mà vẫn ấm áp, chắt chiu niềm vui và tin yêu vào con người: Tôi lại về với miền Trung nắng gió/Học cây xương rồng... bám cát trổ hoa... Cho dẫu cây đời trăm năm không kết trái/Ai cấm được vô hình nụ hạnh phúc đơm hoa. Và thật trong trẻo, hồn nhiên: Phượng vẫn đỏ như từ khi có phượng/Gió vẫn mềm tựa thuở gió sơ sinh... Nhà văn Tạ Duy Anh tâm sự: "Mỗi khi cầm tập sách mới của Nguyễn Ngọc Hưng trên tay, không hiểu sao tôi lại nghĩ ngay đến một chiến tích thuộc về con người. Vâng, trong khổ đau, thi sĩ đã vịn câu thơ đứng dậy. Thơ đã đồng hành trong cuộc chiến đấu với bệnh tật, để vinh danh cho chiến tích của con người. Hơn thế nữa, chính cuộc đời anh, thơ anh, đã dạy cho chúng ta về tình yêu cuộc sống hơn bất cứ người hạnh phúc nào khác". theo báo tn
-
World cup * Em hỏi anh hai - world cup là gì thế ? Mà cả thế giới mê Mặc cái nắng nồng khê Mọi người vẫn đam mê Dõi theo vòng chuyển động Trong khoảng trời cao rộng Vang tiếng hò tiếng reo Vào.. rồi ..rồi ôi hiểm nghèo Trái banh vượt qua chớn Trong tiếng buồn xuýt soa Đội chiến thắng tung hoa Đội mình thua ủ rũ Nhưng rồi lại cổ vũ Hu ra cố lên nào... Bầu trời những ánh sao Hoà niềm vui world cup World cup là gì thế Mà anh lại say mê Quên cả lối hẹn về Với em rồi đấy nhé ! World cup với tuổi trẻ World cup với người già Với cả bản làng xa Cùng hò reo world cup . ** hôm qua coi world cup
-
Nắng hạ * Bầu trời xanh xanh quá Không một gợn mây qua Chỉ có nắng làm quà Cho em chiều trên phố Nắng mênh mang cửa sổ Vàng ươm cả tàn cây Nắng hạ về nơi đây Tròn xoe trong mắt lá Nắng hạ nắng trong quá Gay gắt màu đam mê Nắng nhảy nhót triền đê Mỗi chiều theo cơn gió Nắng hạ về nơi đó Giữa những người dân quê Thấm cả lối đi về Giọt mồ hôi ướt đẫm Nắng hạ về gặm nhấm Hạt thóc vàng trên sân Nắng hạ cũng ân cần Theo em vào lớp học Trong những lời trách móc Giữa kỳ thi miệt mài Nắng vàng theo chân ai Mỗi lần em xuóng phố Nắng cũng theo chân bố Cùng xây dựng quê hương Nắng về khắp nẻo đường Trong tình yêu cơn gió .. **ngẫu hứng
-
Ký ước tháng ba * Nắng tháng ba vắt ngang đầu nỗi nhớ Nên nhọc nhằn se thắt cả chiều xang Con nhớ chứ mồ hôi mẹ hai hàng Nuôi con lớn trong nhọc nhằn bươn chải Con ra đi đâu phải là mãi mãi Tri thức đem về thắp sáng ngày mai Cuộc đời sóng gió một sức trai Giữa phố phường con mơ ngày trở lại Ơn nghĩa mẹ hiền - quê hương đâu phải Một sớm một chiều quên hết được đâu Xây dựng quê nhà con mơ ước từ lâu Tháng ba-trở về từ sâu thẳm tình thương . **
-
Phố mùa hạ *** Trời trong xanh như ước mơ gần Phố dịu dàng xèo hàng phượng vĩ Em đạp xe nghĩ gì để tóc xoã bay Chút thầm thì xạo xạc trong cơn gió Anh có còn về thăm con phố nhỏ Để khờ khạo dấu nhành phượng sau lưng Rồi hồi hộp viết bài thơ nho nhỏ Bồi hồi chờ dáng em qua ngõ Tiếng em cười khúch khích phố xôn xao Anh có về với phố buổi chiều nào Khi cánh phượng đầu tiên như mách bảo Hạ đến rồi em bước vào mùa thi Anh có về để nghe tiếng thầm thì Hương ngọc lan thơm như nỗi nhớ Anh trở về trái tim run bỡ ngỡ Cánh phượng chiều tròn xoe mắt hồn nhiên Phố giao mùa nắng hạ rất hiền Tháng ba giã từ bằng mưa bụi bên hiên đánh thức bằng ban mai ẩm ướt Khoe sắc đầu mùa lả lướt nhành nụ xinh Anh biết không con phố của chúng mình Đang vào hạ bằng ánh vàng rực rỡ Bằng thương nhớ chẳng bao giờ dám ngỏ Nên một mình rong chơi cùng cơn gió Nghe thì thầm nũng nịu thật dễ thương . *HN
-
VÀO HẠ *** Mùa hạ chờ em đó biết không Trên cành sắc thắm cánh phượng hồng Mùa hạ đến rồi ai ngóng chông Tiếng ve ran xao xác cả khung trời Hạ đến rồi em còn nhớ một thời Lớp học cũ thân thương vòm phượng vĩ Tiếng trống trường khắc khoải một mùa thi Ngày chia xa em chẳng nói điều gì Hạ đến rồi vương vấn bước người đi Trang lưu bút anh viết gì bối rối ? Gấp lại rồi lòng chợt thấy bâng khuâng Cánh phượng hồng em còn nhớ hay không ? Vụng về anh trao nhành hoa nhỏ Rồi cũng đến một tháng năm cháy đỏ Hoa mưa rơi trên áo trắng học trò Hạ đến rồi chút tình em có nhận & cho ??.. **HN
-
ui ui... giờ lại dùng nick khác nữa .. má ơi ! help me !! tâm lý quá đi Yenthuy là ổng nào thế chứ? anh ẹc min ở web ấy KT phải ko ? chắc anh rùi ha từ bi giờ cho tới khi nhận ra anh gió không quen Yenthuy nữa .. ghét wa đi
-
Vô tình ** Vô tình giữa dòng người xa lạ Tôi vô tình ngước mắt nhìn lên Chợt ước ao người ấy ở bên Chỉ nắng trên bầu trời xanh thắm Vô tình chi mà nhớ anh nhiều lắm Để vô tình đặt bút viết tên anh Vô tình chi khoảng trời mong manh Cả cái tên chưa một lần dám gọi Mà vần thơ vẫn thì thầm nói Nhớ thật nhiều sao lại nhớ người dưng ? Nên mãi cứ ngập ngừng trong nỗi nhớ Nhành hoa phượng chợt rơi trang vở Cũng nồng nàn trong ánh mắt si mê Tình yêu ơi chẳng một lời hẹn thề Vẫn mong đợi ngày nắng về bên ấy Nắng hạ về cơn gió nào anh thấy Vờn tóc anh trong mỗi buổi trưa hè Gửi lời ru trong vạn tiếng ve Và khi ấy là tình yêu cơn gió Gửi về nơi anh đấy rất xa .. *HN
-
Trời .. trời .. lại còn biết cả YM nữa ! hu hu điệu này đến thuê slôc Hôm về mất thôi . à có câu này không biết nghe đâu từ ngày xửa ngày xưa thì phải " người ngay như giođem mới quân tử , kẻ dấu mặt ắt làm điều khuất tất " amen ta phải đề phòng địch uýnh lén hậu quả khó lường .. thật là đáng ghét
-
Tháng năm * Đôi mắt ai nhìn bầu trời ngơ ngác Khi tháng năm đến gõ cửa ồn ào Thương nhớ mênh mang khoảng trời cao Hồn nhiên đi giữa khung trời nhạt nắng Tháng năm bắt đầu từ điều gì rất nặng Từ rung rinh nỗi nhớ rất mơ hồ Rồi một ngày cho tôi biết làm thơ Khi màu phượng cháy cả vào miền nhớ. Em tìm gì giữa mênh mang là gió Tuổi học trò cháy bỏng những ước mơ Tha thiết với màu hoa một vần thơ Và tháng năm mang nỗi nhớ bất ngờ .. * HN
-
hixx.. ở web của gió mọi người gọi gió là nhân vật bí ẩn , bữa nay vô đây lại gặp nhân vật bí ấn hơn .. làm thám tử coi sao , thế nào có một ngày anh cũng phải lộ diện ! "hãy đợi đấy nhá " Yenthuy
-
Anh gì đẹp trai ơi cho em làm quen với nào em cũng là TV mới đây ạ mong anh chỉ giáo giùm ạ ! anh ý nói xạo đó , hôm nay đi uống bia thế mà khách vô nhà chỉ mời nước chè ko thôi , bất công quá ! trời nóng thế này uống bia hơi Hà Nội cơ Hôm qua quảng cáo bia hơi THế mà anh lại đi mời chè xuông Hà Nội nơi ấy có xuồng ? Hồ Tây bên ấy nắng hè đỡ hao Hà Nội ơi có làm cao? Làm quen với gió để vào cùng chơi Hà thành bên ấy là nơi Có chàng Yên THuy xin mời ghé thăm . ** hì .. anh nhanh chân ghê há ! hả D ?
-
Cuộc thi Thơ Tình trên báo Văn Nghệ
chủ đề trả lời congiodem trong Thợ Làm Vườn ở Các cuộc thi Văn học
Cuộc thi này thú vị nè , nhưng mà lại không được gửi qua email lên cũng hơi khó khăn, ngại viết ra giấy quá ! Mình cũng thử bon chen xem sao nhỉ . Bà con mình cùng tham dự nhé ! -
Cuộc thi sáng tác Chân dung tuổi mới lớn lần 3
chủ đề trả lời congiodem trong Thợ Làm Vườn ở Các cuộc thi Văn học
Oa.. đề tài này hấp dẫn lắm đấy TV của diễn đàn chúng ta cùng tham gia nhé ! có một điều thuận lợi cho chúng ta là được gửi qua email , hy vọng đây là một sân chơi lý tưởng cho tất cả chúng ta tham dự . nào các bạn ta cùng tham gia nhé !
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.