PhiDieuLan
Thành viên-
Số bài viết
36 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi PhiDieuLan
-
Níu III Em - Về đâu Nghe đêm xuân ngắn ngủi Con đường hoang Hoa vàng hơn Em - Người ta Dửng dưng đong vào nhau mong ước chuyện vời xa Víu tơ thêm lòng đau Giờ ngoa ngoắt bàn tay Ta chừng như chờ nhau Hồ như mong manh Hồ như đêm xuân Không còn đây. Em - Tình Yêu Chờ jì hơn Xuân ơi đêm! Ta và em Như tơ mướp với cành gai Tháng năm mệt nhoài Víu vào nhau Níu vào nhau Làm duyên.
-
Thân mật mới gọi k..u Nghĩa thế, há há! Ko ưng thì nhà cháu xóa
-
Nhà Khải Nguyên này nũng nịu quá. Nhà cháu vào đây chẳng biết chào ai, vì k...u Nghĩa nó có chỉ chỗ nào chào đâu mà biết?
-
Tin không thì tuỳ Đừng đổ cho bàn tay anh lơi Đừng đổ cho thời gian xa vời Đừng đổ cho những lời vô tình trong lúc say anh nói Đừng Nhớ để rồi thôi Trời thành phố hôm nay Vảy chân mây báo bão Con phà qua sông chao đảo nghênh cách phượng hồng tan trong chiều âm âm tiếng ve kim Đừng vô tình bước qua lòng nhau Đừng hồn nhiên tưởng đam mê là điều không có thật Đừng quên cả dòng sông Lối một ngày về Thành phố đón cơn mưa Bước chân người hối hả Anh đường quen như lạ Cứ định đừng, định thôi Đâu gió ở trên trời Đâu yêu thương vất vả Đâu tình yêu ngã rẽ Đâu tiếng em cười khe khẽ Của ngày cũ nhiều vui Đừng để tất cả chôn vùi Đừng chỉ là nỗi nhớ Cầu qua sông thành phố thuyền vẫn tấp lập lại qua Trên khung cao anh thương những cánh hoa Chưa hết mùa đã rơi lả tả Và chừng như trong cơn bão định về vội vã Dưới đường lá vỡ theo chân ai Anh vẫn đợi một mai Có nụ cười em duyên điểm nhẹ Giữa nền trời xanh vang lên câu hát khẽ Tin không thì tuỳ anh không nhớ để thôi Không để thời gian mãi xa vời Và bàn tay sẽ ko bao giờ lơi.
-
Vờ Lặng mà nghe tiếng trái tim mình đang dập dồn chảy ngầm trong ngực thổn thức nhận về những điều chưa bao giờ khớp Hồng leo trên tường Ba hoa chuyện tình yêu Rực rỡ trong chiều Mưa vùng Ven Anh vuốt tóc em nụ hôn hờ trên khoé mắt không biết vì nước mưa hay vì em mới khóc Có những điều tưởng như chưa lúc nào có thật cởi nỗi buồn bị mưa làm ướt Khoác vào nỗi buồn mới nặng hơn Hồng leo ba bông anh định xin về cắm sợ đau lòng lọ Chiều Ven giông trong lòng bát canh bầu nóng Gạo trắng từ mùa xuân bếp lửa em hồng ấm chân mạ ngoài sân Anh hồn nhiên như không Vờ như biết chuyện hồng leo ba hoa chuyện tình yêu thuở trước.
-
Mệt Đường thì xa Nắng thì dữ Trăng sớm tranh mặt trời Trăng chưa rằm còn yếu Kéo vì sao non ì ạch lên ngọn cây khô Trăng trở mình nằm thở. Anh chưa mỏi chân Gối đã vội chùng đường còn quãng ngắn Sao càng gập ghềnh?
-
Nín Anh câm trong chiều nay giông cánh đồng pha màu chín mọng hạt lúa chỗ căng chỗ lép Cây đa giữa đồng trống không Gió cũng nín và nắng trời cũng nín Mây đứng im Trái tim anh đứng im bùn nhão dưới chân Nước trên trời đổ xuống trơn tuột cả mình vơ đất viên từ mùa khô Ném vỡ cầu Vồng Lạch ngày giông không trong anh ngày đau không lau mắt Chỉ có lúa rạp mình hạt lép lẫn với hạt căng Vô tình...
-
Lâu rồi ko Điên cùng HTT, cũng nhớ. Thời gian cứ vù vù trôi, dập vùi nát quá khứ, nhiều khi thương nhau quá, gìm môi đến tứa máu. Chẳng biết bao giờ có duyên gặp gỡ, cứ day dứt mãi. Làm sao để luôn vui, sẽ có ngày TA này cho HV say. Không hứa nhưng luôn nghĩ thế trong đầu.
-
Cảm ơn bạn đã quan tâm. Những cái ''chắc phải'' kia chắc thế! Thôi Thôi... Em thẩy con thuyền đi đừng cho gần bờ nữa Mặc cho triền cỏ úa làm duyên cùng gió mưa Thôi... Nhắm mắt vào Anh tìm cho vầng trăng chín cây Và đừng giận thêm jì nữa Để buồn không ngày qua ngày chiều về bên cửa Tựa lạnh thêm hồn Thôi... Thẩy đi nhé em Những nỗi buồn...
-
...& Ờ Chiều qua phố bờ sông Đò ngang kéo nước ngược dòng ...& Anh Níu trăng làm thuyền... & đêm trôi...Trôi Đến rằm.
-
...& Ngày hôm qua ...& Bước chân người lặng ngắt ...Nhớ em Sau tàng lá cuối mùa rụng xuống màu đỏ lịm trong đèn ...& Ta Lặng im Lặng nghiêng rớt chén cuối thành ngọn và tìm ấm trong men cỏ mật ...& ta - Mùa xuân rầu rĩ cành mưa Xoan chưa về tím lối ...& chìm đi Ngọn núi... Đặt dấu chân thơ vào nhau Chỉ thấy cười Đặt dấu ước mơ vào đời nhau ...& ngậm ngùi.
-
...& Tôi Mặn chén cuối người... đi Mưa xuân vội thế Đã nói điều jì ...& bâng khuâng Lá trên cành cũng thế mượn gió mùa hẩy nhẹ phủ kín thềm xuân mơ... ...& Tôi đường dài chưa thấm mệt nụ cười hôm qua trong đêm Tắt vào sâu ngõ tối...
-
Nợ II Em đạp đổ gieo neo anh chông chênh bao ngày tháng Em lật con thuyền cũ mèng lên dùng tạm Cưỡng sóng lừng, phá bỏ những mong manh Đã có lúc trái tim anh Chẳng thể nào yên giấc Đã có lúc con đò manh tưởng đậu bến an lành Có những ngày xanh hoang sức đến kiệt mình và lần nữa trái tim anh đứng im bóng mình mặt nước rêu phong bóng buồn. Đã có lúc sỏi đá lệ biết tuôn Và sức sống chỉ còn nhoi nhóp thở Và có lúc vần thơ thập thò đầu ngõ Cứ dần xa và cứ dần đi Em ước câu jì không Cho ngày đang tới gần Hương cau về chạm ngõ Lại thêm nữa nợ nần.
-
Tháng 6 U u mây Xám xịt nước mặt trời chơi trốn tìm Trên mái cũ nhà anh Tay đao cười bẹ cau anh sau khung cửa Cười lá mùa bạc màu Cười hoa mùa hoa đau Cười đời ve dãi dầu Mưa mà còn kêu: đâu! Chừng như ta xa nhau Chờ tháng 7 bắc cầu. Chừng như đã thương nhau Để đến ngày bạc đầu Mà tháng 6 đâu Ngâu Làm sao mưa nhiều thế Mà cơn mưa như thể Khóc thương người yêu nhau Khóc thương người thương nhau... Tháng sáu gói ghém mặt trời theo mưa làm bong bóng dưới sân Anh vẫn như thể một mình trong cửa khung Dáng khom Lại nhớ Nhị cầm Lại nhớ mắt em rất trong.
-
Là ai? Ai rút hồn mình lật đất cằn ra câu thơ chiều Sông quê tôi đầy nắng. Cỏ hoang triền đê Mặt ai dưới ruộng cúi gằm Bắp trắng ngập bùn, câu hát đỏ lừ môi, tay xuống mạ, tay ắp ngửa cuộc đời thơ trẻ. Tuổi hai mươi Là ai? Ai như đôi chim câu tay trong tay nhau, ngây ngất say tiếng trẻ em cười. Chảy theo dòng sông Tan hai bờ rong rêu hoang hoải bao ngày Đuổi cặn lắng mùa đi Đuổi nỗi buồn sán lại Là ai? Chiều nay chim Khách gọi bầy Đôi mắt em trong Tình em hoa nắng Ai ngượng ngùng câu nói chẳng dám tỏ bày Là ai? Ai đi hết chưa con đường phong trần sương khói Vui chỉ mà vui Sống để mà cười Trắng đen cuộc đời Ranh giới liệu chia hai? Ai trong nhau một ngày, men nắng úa chân mây Chùa trăm gian rây sáng hàng cây trầm tư thềm đá Rồng cuốn, dành hoá, nghê bay... Là ai? Giếng chùa ngọt đôi bàn tay chà manh lụa đêm qua mới dệt Ước mơ ngày mai Là ai? Hồn hoá lằn mây, làm mưa nguôi cơn khát khô đồng dưới thung bao tháng ngày cằn cỗi? Ai như đang say trời xa vừa tới Mắt còn cay xống mũi là ai? Rặng nhãn buồn hơn đàn bò no cỏ phủ phục chân đê trải nắng cuối chiều nằm nghỉ ai bước vội quên tiếng ve hát bên đồi Hè chưa qua xác phượng đã dưới chân Tạ từ ngậm ngùi không kịp nói Hẹn lại một ngày gần Là ai?
-
Biết nhathao có ý vui thôi, nhưng đúng là không thể ngay một lúc cảm được cái ý vui đó của Nhathao, rất cảm ơn đã quan tâm. Hỏi Trời chưa sang đông Cánh chim đã tìm nơi trú ẩn Bỏ lại bờ đá xanh Chỏng chơ một thời tổ ấm Giông gió chừng như buồn hơn Mưa nắng vô tình hơn Anh không còn là mình Thế gian thất lạc tình Anh hỏi trời sang chưa đông? Hỏi biển chưa bao giờ hết sóng? Hỏi lòng mình chưa thôi khát sống? Con đường sao gập ghềnh?
-
Trước hết cho mình được phân tích từ Tan tác. Quả thực nếu như bạn ở miền bắc, bạn sẽ biết cơn giông chiều những ngày tháng 6 thế nào. Nó bất ngờ, dữ dội, mọi vật nhớn nhác tìm chỗ trú, người ta dùng từ cho sự: Vỡ Tổ là jì nhỉ? hi hi ! Dù sao cũng rất cảm ơn bạn đã góp ý. Mình không bình luận jì cho đoạn thơ sau của bạn, nó hơi không hợp với mình. Nếu thực sự để chau chuốt hơn thì mất cái thần, nếu ẩu quá thì lổm ngổm, mình đã rất vừa phải trong việc dùng từ. Lòng mình cũng vừa qua một cơn giông, dù không lớn, nhưng cũng đủ ngơ ngác không biết mình đang đứng ở chỗ nào trong cái thế giới này.
-
Cảm ơn Hoài Vũ nhiều.
-
MS à! Thừa là thừa thế nào, đúng vậy mà? Tại thế này này: No title Bạn cũ dần đi người mới chưa tới Nỗi buồn cô lại Chén vui môi đời Anh đang khóc hay anh đang cười Trời đang mưa hay nắng Chiều nay tiếng ve say nhành hoa thắm Có một người giữa phố vắng không côi.
-
Sau cơn giông chiều Thành phố quặn mình kìm đau Tan tác áo màu tan sở Bàn tay còn thơm dầu mỡ Vuốt vội mưa ở trên đầu Gió và ta ngấm vào nhau Bới móc buồn ra gột rửa Nháo nhác phố chiều chật chỗ Cơn giông vỡ tiếng con tàu. Ta còn đang ở đâu?
-
Tiếc Như đánh rơi tiền vào chiếu bạc chợ phiên Như tiếng gà nhà đám báo hết đêm Như Rạ trơ gốc ngoài đồng không trẻ con bắt chuột Sáo diều vừa bị nứt... Anh nhận thấy tiếng đồng xa xanh rất thực Tiếng bóng đò vương vãi bến sông xưa Tiếng ve mùa cựa đất Hạt trổi mình bung vỏ cứng chờ mưa. Tiếng nắng xát vào bờ be vết chân thưa Cắm ngậm trong bùn mùa gặt trước Khói hun đồng xa thơm bóng nước Thõng dây gầu Lạch vắng Cọc chụm đầu thương lấy nhau
-
Lóp ngóp Lâu không đến thăm Lá qua cực nan chưa kịp cỗi Câu thơ còn trên môi tươi khung trời mây rối Chuyện mua danh bán danh Chuyện thanh cao không đất sống Chuyện nhỏ nhen đàn ông Chuyện chửa không cần chồng Chuyện nhầm tên, bon chen Áo thi nhân tẩy hèn... Lâu rồi không đến thăm Nhận về câu: Lóp ngóp Độc ác ở trên mồm Nhưng không độc trong tâm. Tay đẩy bút Đời đẩy danh Mắt không còn tinh Tai không còn thính Giữ mỗi sạch trong mình lá qua mùa nan cực rụng xuống rồi nảy mầm Hàm hồ nưng bán cơm Bán danh chắc ba đồng Xa Trái tim anh muốn thắt lại rồi Lúc ấy em đi Lúc em biệt tăm không một lời nói cuối Đâu phải chuyện qua sông Đâu phải ngày em đi lấy chồng? Như yêu thương Hờn giận nữa cũng bằng không Làm sao để bằng lòng? Như hư không Muốn ghét cũng bằng không Dù cho dằn vặt mình Trái tim anh Trơ lại nỗi buồn anh Một mình. Giờ vui không ai cười chung Giờ đau không ai chia cùng Giờ thời gian... Trôi một mình Cùng mình... Tình yêu là jì em?
-
Chiều Có chuyện jì bên kia sông Mà tiếng em cười trong thế Anh tưởng ngàn hoa giọt lệ Rót ngọt vào mặn mòi xanh Có phải run trái tim anh Từ nắng chiều khi gặp đấy buồn thôi cưỡng lòng anh dậy đay đả quá khứ xa vời Chiều cứ chiều thế cho vơi tiếng cười lanh lảnh rong chơi Cuối trời hoàng hôn vạt nắng Mù chen trăng sắp đến Rằm. Tĩnh Em đon đả đến rồi đong đưa đau khổ chưa kịp dừng chân - cửa chưa kịp mở Gió đã ùa qua mái gianh Hồn anh nghèo hơn Lá khô sâu làm tổ vắt kiệt mình thân ngài chưa kịp nở Cánh bướm như chuyện trong tranh Đêm mo cau vẩy vung chuyện an lành anh sợ gặp chuyện ngày xưa - tích cổ Đến rồi đi bỏ lại anh hồn hoa cả thời dang dở Mộng cánh bướm mùa xuân Nếp chiều đuổi mỗi lúc một nhanh Khói chiều khỏi khung bếp cũ Mạng tơ giăng ngói mái Dấu hài phôi phai tháng năm... Ngỡ Tưởng cứ trong như dòng sông là đủ Có mùa chở đục phù sa Cứ tưởng như vầng trăng ngày không mây là đủ tháng liệu vẹn hai chín với một lần? Cứ tưởng tâm hồn đang yêu Khát lời yêu là đủ Xác dục vẫn chiếm phần Ngỡ tưởng Cứ sống bằng lòng mình là đủ Quay mặt đi mày chau Chặng ấy chỉ một lần. Nợ Ta có nợ jì nhau Mà còn đau nhau thế Trời bắt ta trả nợ Buộc ta vào khổ đau Buộc ta vào đời nhau Buộc ta vào mộng màu Một ngày vỡ Một đời đau Nhận hành trang là sầu. Ta có nợ jì đâu mà néo nhau chặt thế chão đời chằng như thể gỡ cả đời không xong Ta nợ nhau tấm lòng chưa một lần trả đủ cả về trong giấc ngủ Nợ thời gian một lời Người đang khóc hay cười Ta đang say hay tỉnh Mà sao còn toan tính suốt một thời chưa thôi Đêm vành khăn cho sớm mai Đêm choàng lên hạt nắng Giọt sương đêm nợ mầm non mới mọc Ta nợ người đọt tóc thề bôi Bóng Cũng chỉ là cái Bóng Của mặt trời trong Sân Ngày đi qua một lần Của mùa đương cháy bỏng Hôm nay những cánh Hồng Theo mưa rơi xuống Đất Trong hồn mưa thối đất Bóng người lụt đầy sân Cửa khung cũ phong trần Gỗ sờn lên màu nhớ Bóng người trầm như thể Thương cuộc đời câu thơ Thương thời tình như mơ Thương niềm vui hững hờ... Mai nèo cột chơi vơi Mặc trên người áo mới Bóng người thôi chờ đợi Tiếng xoạch cửa: Có người? Trong vườn lan tiếng cười Mừng tượng sơn màu tươi Mừng hương lan xa người Trở về vui vườn mới Bóng mặt trời trong sân Mỗi ngày qua một lần Bóng một người qua xuân Trong chồng chất nợ nần.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.