Jump to content

Kieu Anh Huong

Thành viên
  • Số bài viết

    691
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    1

Mọi thứ được đăng bởi Kieu Anh Huong

  1. Bài 178. CHÀO BUỔI SÁNG ! Sáu giờ, Chào buổi sáng ! Cả triệu người thức dậy Sau một đêm bình yên Lắng nghe Tin tức khắp hoàn cầu… Được nhìn và được thấy Những niềm vui, nỗi đau Chiến tranh và khủng bố ! Máu chảy và đầu rơi Thiên tai, bão tố… Rình rập trước con người.. Sáu giờ, Chào buổi sáng ! Cả triệu người thức dậy Sau một đêm bình yên Lắng nghe Tin tức khắp ba miền Tận trong nam, ngoài bắc… Đồng bằng đến vùng cao… Những niềm vui, nỗi đau Bàng hoàng bao tai nạn Đắm đò ngang, sập cầu Xe đâm xe, chết thảm Giao thông đầy lo âu… Sáu giờ, Chào buổi sáng ! Chuyện mưa nắng, đất trời Chuyện nhà nông, cày cuốc Chuyện buồn và chuyện vui Tất cả đều nóng sốt Bắt đầu cho một ngày Để triệu người ý thức Trách nhiệm với cuộc đời Để cho tôi và bạn Biết lắng nghe nhiều hơn… Thông điệp chào buổi sáng ! Hà Nội, 15.12.2007 Kiều Anh Hương
  2. Bài 177. KHÁT THÈM Hãy sống bằng sự mách bảo của Con Tim ! Giả nhân chi, khi bụng còn cồn cào khát đói Dẫu là Thánh Nhân cũng không ngoài qui luật Của muôn đời tạo hóa đã trao cho... Không thể đánh đồng "hình thức với nội dung" Nhưng trái tim biết Yêu luôn vẫn là SỐ MỘT ! Em ơi, đừng "dấu anh vào thơ..." Nó èo uột yếu mềm nhiều lắm Hãy dấu anh vào trong ngực nhỏ Nơi có một trái tim biết nói lời yêu... 13.12.2007 KAH
  3. Bài 176. HỒN ĐÁ Những ngọn đá núi vô hồn Người dân quê tôi căm ghét Cấy hái được gì đâu mà phải nặng lòng son sắt...! Nhưng, Bỗng có một ngày... Trái tim người đàn bà hóa đá Khi người con trai bỏ làng ra đi tìm miền đất hứa...? Nhưng Miền Đất hứa nào chẳng thấy đâu Trở về làng, người con trai chỉ thấy nỗi đau... Trên đôi tay tứa máu Khi anh tạc bóng hình em vào đá…! Bất ngờ Đá hóa vào thơ… Bất ngờ Hồn đá quê tôi Đã thành miền đất hứa Cho bao cuộc đời lam lũ..! 12.12.2007 KAH
  4. Bài 175. ĐÁM TANG NHÀ THƠ PHẠM TIẾN DUẬT Đám tang Nhà Thơ Phạm Tiến Duật Nghi thức - một công dân bình thường Bởi trên đời chưa bao giờ Anh là nhân vật quan trọng Nhưng Trái Tim Anh vẫn đập giữa triệu người ! Đám tang Nhà Thơ Phạm Tiến Duật Công báo đã đăng: chỉ đến 9 giờ… Nhưng dòng người xếp hàng đến viếng Vẫn kéo dài như vô tận không thôi ! Trong dòng người đến chia biệt hôm nay Có bạn thơ và những người yêu thơ Anh bất tử Những nhà văn và những nhà sử học… Những cựu binh và cựu thanh niên xung phong… Có đủ cả - các Ông, các Mẹ, các Em Có đủ cả những doanh nhân, nông dân, trí thức… Chỉ thiếu mỗi tiếng kèn Quân Nhạc Và hình như… cả một vài Yếu Nhân ! Nhưng không sao, đây chỉ là Đám tang một Nhà Thơ Thơ không chết thì Người sao lại chết ? Đám tang bình dân vẫn trùng trùng sau, trước Họ đến đây không chỉ để tiễn đưa… Họ đến đây, bởi còn một lẽ thật giản đơn Để thấy lại tuổi hai mươi và cầm tay đồng đội cũ… Để thấy lại sức mạnh của Thi Ca trong chiến trận Và để được thấy rõ hơn… những tấm lòng Nhân Văn ! Cứ thế, dòng người lặng lẽ bước qua bên Anh Lặng lẽ nhìn nhau…không nước mắt Bởi Anh có chết đâu mà phải khóc Anh vẫn còn đó thôi, dung dị một Con Người ! Hà Nội, ngày 11.12.2007 Kiều Anh Hương
  5. Bài 174. CÁI XE VÀ VÒNG TRẮNG…. Nhân đọc lại Bài thơ ”Tiểu đội xe không kính” và “Vòng trắng“ của PTD Bây giờ, “Xe không kính” không thể được gọi là Cái xe ! Cũng giống như ngày xưa, Ai không nói như ý Đảng đều bị coi là phản động Bởi thật giản đơn Ngày ấy… Ý Đảng và Lòng Dân là một Còn bây giờ... Giản đơn hơn ngày xưa rất nhiều, Cái xe, Khi được gọi là...Cái xe... Nghĩa là phải có kính ! Nếu không Sẽ chẳng thể nào được chạy trên đường Dẫu trong buồng lái có hơn Một TRÁI TIM ! Cũng như vậy, Từ cổ chí kim Khăn tang Mãi vẫn chỉ là cái khăn tang thôi Dẫu con người có quấn lên đầu "Vòng trắng” tròn hay méo Hình “con số không" hay là hình êlíp… Thì nỗi đau vẫn cứ phải vùi sâu Vào lòng đất Nơi cuộc đời sẽ được trả lại sự công bằng như nhất Vương Chúa hay Thần Dân Tất cả… Đều là ma Nước Việt *** “Ôi, Chiến tranh ! Chiến tranh ! Đâu bạn bè tôi ngày nào ? Ai còn, ai mất ? Bữa cơm quê một chiều Hội Lim Thằng Hùng ngồi khóc Thương 3 đứa con nuôi mãi không thành người Bởi chất độc “màu da cam” ! ... Bởi di chứng của một thời sốt rét Bởi vết thương xưa dù đã nhiều năm liền vết…” Ôi chiến tranh ! Chiến tranh ! Định luật của cuộc đời Tất yếu, liền sau nó Là những ”Vòng trắng” khăn tang… Thế thôi ! 09.12.2007 KAH
  6. Bài 173. TRÁI TIM CON NGƯỜI CỦA TRƯỜNG SƠN ĐÃ NGỪNG ĐẬP… Kính tặng hương hồn Nhà Thơ Phạm Tiến Duật ! Không thể nào tin, Đã tắt thật rồi… một trái tim - Trái tim của Trường Sơn thời đánh Mỹ ! B52, đạn bom… và pháo bầy… không thể chết Đói cơm, sốt rừng; Mưa sườn đông, nắng sườn tây… gian lao không lùi bước… Bởi Trái tim Anh đã thuộc về Trường Sơn ! Trường Sơn, Trường Sơn ơi… Đêm nay, hẳn đất rừng Trường Sơn đang run lên từng cơn sốt… Mọi con suối, con sông của Trường Sơn đều ầm ào, réo gào, thương xót… Những ngọn gió của đại ngàn Trường Sơn cũng đang than khóc… Bởi một sự thật giản đơn, giản đơn thôi : Trái tim Con Người của Trường Sơn đã ngừng đập ! Ôi, chẳng thể nào tin, suốt ba mươi trời đánh giặc Dưới ngàn lần bom rơi, lửa cháy Rừng Trường Sơn vẫn sống trong hy vọng, thẳm xanh... Nhưng với ba mươi năm trong hòa bình, dựng xây Rừng Trường Sơn lại phải gục ngã, đớn đau hơn… vì “lâm tặc”! Nhưng tất cả, tất cả... Cũng chẳng thể nào buốt rát hơn hôm nay Khi Trái Tim CON NGƯỜI của Trường Sơn đã ngừng đập ! Không thể cứu được nữa rồi trái tim Anh ! Nhưng vẫn còn đó Trái tim của Trường Sơn… Hỡi con người...Hãy chung tay giữ lấy! Hà Nội, ngày 05.12.2007 Kiều Anh Hương
  7. Bài 172. NỖI ĐAU MÀU GÌ ?!... Thân tặng Thành An.. Em đừng hỏi nỗi đau màu gì ? Dẫu còn đó những nỗi đau màu Đỏ Đó là khi đồng đội ta ngã xuống Trước đạn bom và máy chém giặc thù... Em đừng hỏi nỗi đau màu gì ? Dẫu đã có những nỗi đau màu Tím Đó là khi tình yêu bị phản bội Trang giấy học trò… mực tím bỗng mờ hoen… Em đừng hỏi nỗi đau màu chi ? Dẫu đã có những nỗi đau màu Trắng Đó là khi người thân ta trên gường bệnh Nỗi đau khắc khoải dọc hành lang… Em đừng hỏi nỗi đau màu chi ? Bởi còn đó… nỗi đau màu Da Cam tàn khốc Đó là khi lũ người vô nhân tính Đang cố dấu đi khuôn mặt tội đồ ! Em đừng hỏi nỗi đau màu chi ? Bởi có là màu chi thì nỗi đau muôn đời cũng không thể khác Nỗi đau luôn nằm sâu trong tận cùng tâm thức Ta chỉ nhìn rõ màu của nỗi đau bằng trái tim Con người ! Hà Nôi, 26.11.2007 Kiều Anh Hương
  8. Bài 171. GHI CHÚ...BUỒN ! Tặng Quỳnh Hương Những cây Xà cừ đã rũ áo? Làm đầy thêm lối nhỏ thân thương Để bước chân êm hơn trên nền đá Để mưa thôi thút thít…khóc ngày buồn ! Rồi nắng chợt về, mở rộng thêm bầu trời Hong khô lại mặt đường, những chiếc lá xà cừ đổi màu bàng bạc Uốn cong mình trên nền đất ướt Tinh nghịch đuổi theo những bánh xe vội vã đi qua Thổi bụi mịt mù… cuốn vào dòng người xuôi ngược Sau mấy ngày mưa… Cây bàng cũng chẳng còn chút lá xanh Để che bớt chút nắng loang bên góc nhà cô quạnh Chỉ còn những cái bóng trên nền tường trống hoác Khẳng khiu, trơ trọi… đến rùng mình ! Và giá như đống màu vẽ không khô, vẫn còn… Chắc chắn rồi, ta sẽ vẽ được vài bức tranh nghệch ngoạc… Ghi chú buồn cho những bóng hình nhặt được Cuối đông ! 1. Đó là bức tường nhà tù Hỏa Lò xưa Những thân hình gầy gò, xanh xao, đen đúa Những cẳng chân bị còng thành dẫy Những cánh tay khẳng khiu yếu ớt… Vẫn nâng nỡ nhau, như nâng đỡ… những nụ mầm ! 2. Đó là bức tranh tưởng niệm tối màu Khi tia nắng không còn chiếu vào đáy mắt Mới hay nỗi nhớ nhiều khi cũng rối bời, quanh quất Trong cái lọ thủy tinh lộng lẫy kín bưng ! 3. Đó là mái tóc thiên thần của em Mái tóc rối bời của một người con gái Dài như con đường trước mặt Quyện vào gió, quyện vào nắng…rối lòng Vẫn chưa tìm thấy một nửa của mình Mơ ước ! 4. Lời kết. Màu của tất cả những bức tranh đều buồn Nắng mất rồi; Mặt trời cũng trốn chạy Thôi, hãy thắp lên ngọn lửa Ngọn lửa mang hình Trái tim. Để vẽ Mọi sắc màu sẽ lung linh dịu êm ! Lời nguyện cầu cho đêm Noel… 10.03.2008 Kiều Anh Hương
  9. Bài 170. MỪNG ĐÓN NGÀY TÁM THÁNG BA… Hết rét rồi, tháng ba chớm nắng Hà Nội hừng lên má đỏ phố chiều Cửa hàng hoa bỗng dưng vắng mặt Cô chủ xinh tươi và lúm đồng tiền… Thì ra, mai là ngày hội Nên người bán, người mua toàn là đàn ông ! Đến rồi đi, xem chừng đều rất vội Chỉ thấy hoa cười chúm chím sau lưng… Chào nhé, các em, các bà, các chị… Thời gian bây giờ, là của chúng tôi Đi chợ, nấu cơm, dọn nhà, giặt giũ… ”Giặc” có đến nhà… cũng mặc kệ chúng thôi ! Nào cụng ly ta vui chào ngày “tám” Nào thì “Zô”, ta mừng đón tháng “ba” Nếu có lỡ say, ngất ngây, không sợ Bởi đêm nay, ta quyết không về nhà ?!… Hà Nội, ngày 06.03.3008 Kiều Anh Hương
  10. Bèo bọt quá cuộc đời này !!! Bài 169. TUỔI BA MƯƠI.. ! Thì ra, mình vẫn rất thanh xuân! Ba mươi tuổi - Đảng vừa trao huy hiệu Lý tưởng cháy, một thời trai trẻ Chân trời xa… đẹp đến lung linh… Có thể bây giờ, lắm kẻ “hiện sinh” Tự do sống và tự do thác loạn… Tất cả đều đánh đổi bằng vật chất Nên nghĩa lý gì đâu, những tiếng gọi Phía trời xa… Nhưng em ơi, khi ta đã chung tình Đừng nghi ngại, dẫu chỉ là suy tưởng Chân-Thiện-Mỹ là điều ta hướng tới… Ba mươi năm thừa chín một đời người ! Vâng, Đảng kính yêu luôn mãi mãi trong tôi Chân lý ấy, dẫu nhân loại vẫn còn thời gian suy xét !? Một đời người… chưa thể là một “khúc quanh” lịch sử Nhưng Anh vẫn rất yêu em, vì em đẹp vô ngần ! Tuổi ba mươi- Anh đang độ thanh xuân Xin dâng hiến tình yêu cho Đất Mẹ ! Hà Nội, 23.11. 2007 Kiều Anh Hương
  11. Bài 168. BỐN MÙA HOA HÀ NỘI Bốn mua hoa, gánh trên vai Đội mưa, đội nắng, phố dài... ngóng em ! Hoa Đào, thiệp báo tin yêu Phố Phường tha thướt bóng Kiều... đón Xuân Hoa Sen, thắp ngọn lửa hồng Chiều Hè rủ bạn sang sông thăm Chùa… Hoa Ngọc Lan... thoảng kinh cầu Tây Hồ giát mỏng một màu trăng khuya… Hoa Cúc vàng, gọi trời Thu Thanh tao, em gánh trọn mùa yêu thương Lọ lem, hoa Cỏ gọi đông Chẳng sao, đã có Hoa Hồng chở che… Gió đông trút lá hàng me… Em ơi mùa sấu đang về đơm hương… Bốn mùa hoa, khắp phố phường Ai ơi, gánh hộ người thương tôi nào… Hà Nội, 23.11.2007 Kiều Anh Hương
  12. Bài 167. NGÀY XƯA ƠI VÀ TIA NẮNG BAN MAI ! (Ngẫu hứng viết tặng NguoiHanoi972..) Ta ngồi lại gần nhau thêm chút nào Kể chuyện ngày xửa, ngày xưa nhé... Ngày xưa ơi, thuở ta còn bé xíu Quê hương thật mộng mơ và cũng thật hoang đường ! Tia nắng ban mai xiên qua vách liếp còm Cái lạnh dần nhạt nhoà trong chùm nắng mới Cái bụng cồn cào nhớ mùi khoai nướng Từ đâu cứ bảng lảng lọt vào...? Ta cứ ngồi chờ tia nắng nhạt màu Cho sương thôi trĩu đôi bờ cỏ lúa Nhưng Mẹ và Cha vẫn chưa về, nắng dội Mình bé tẻo tèo teo, biết làm chi mô... Tia nắng ngày xưa và tia nắng bây giờ Có khác nhau không hỡi bạn ta yêu quí? Tôi chỉ thấy, bây giờ không còn bờ liếp Nên nắng gió hanh hao, hoá cổ tích mất rồi... Ta ngắm nhìn em,tuổi mười chín đôi mươi Sao vội buồn và vội lùi bước vậy Nắng bây giờ không hong khô nỗi nhớ Bởi nỗi nhớ ta đã chôn quá sâu vào lòng! 22.11.2007 KAH (*) Chú thích: Xin phép nguoihanoi... được mượn tấm hình này để nhớ về một thời tuổi trẻ...
  13. Bài 165. GIÁ NHƯ... Kính tặng Nhà Thơ Phạm Tiến Duật Dĩ nhiên, Cuộc đời sẽ có đầy những điều... giá như ! Giá như không xẩy ra cuộc chiến Giá như bạn bè thân yêu sẽ sống lại Giá như tôi không trở thành nhà thơ... Dĩ nhiên, Cuộc đời sẽ có đầy những điều... giá như ! Nhưng điều giá như... bây giờ tôi có thể nghĩ được Là Anh không phải đớn đau trong bệnh tật Vật vã trong tột cùng của hố đen thất vọng...thẳm sâu ! Giá như... vâng, chỉ giá như thôi Trong cuộc đời này, nếu không có anh thắp lửa Bao nhiêu binh đoàn sẽ sống trong khắc khoải Bởi chiến tranh cũng chỉ là... chiến tranh thôi ! Như những điều không tưởng, nếu chỉ là ... giá như Quê tôi không có Nguyễn Du Không có những câu Kiều mẹ ru ta lớn lên cùng Đất Nước Xin đừng biện minh cho muôn đời lịch sử Bởi lịch sử sẽ không tái tạo nguyên mẫu bao giờ... Và giá như... Sẽ mãi mãi không tồn tại... cái giá như... bất ngờ Đất nước này chỉ có một thời đánh Mỹ Đất nước này chỉ có mình Anh-một Nhà thơ Chiến Sĩ Đã dựng nên một tượng đài kỳ vĩ Giữa Trường Sơn Thi ca! Giữa Trường Sơn huyền thoại bao la...! 14.11.2007 Kiều Anh Hương
  14. Bài 164. GỬI NGƯỜI EM GÁI SÀI GÒN Vậy là… đã hơn ba chục năm rồi Anh chưa gặp lại, người em gái nhỏ Phố cũ - Sài Gòn, dấu xưa vẫn thế Mà tìm em đâu dễ, hỡi người ! Hình như em… không muốn gặp tôi, Dẫu giai điệu ngày xưa… vẫn xao lòng khi hát ? Gió vẫn thổi từ thẳm sâu ký ức Chỉ riêng mình tôi, lạc điệu ngày về… Hồng Lĩnh ơi, vẫn dáng núi quê mình Còn lẻ bóng giữa Sài Thành cuồn cuộn ? Sông La chảy rát đôi bờ dâu bãi Thương nhớ mênh mang mái tóc dài, thơm… Vậy là… đã ngót ba chục năm trôi Ba chục năm nhọc nhằn đi - ở… Hãy nhận mặt… dẫu chỉ trong thoáng chốc Ơi em gái Sài Gòn… mang dáng núi quê anh ! Hà Nội, 2005 Kiều Anh Hương
  15. 163. A LƯỚI – A SẦU Năm 2005 Sau bao ngày ao ước Sáng nay được về lại A-Sầu Ngược đường 72, tim tôi như muốn vỡ Không phải đường xa hay đèo cao… Đây rồi, nơi ghi dấu một thời tuổi xanh Xác giặc từng ngổn ngang mặt đường khét cháy Kia Bốt Đỏ vẫn ngóng về A-lưới Nhớ bao năm lửa đỏ ngút trời… Vẫn còn hoang sơ…Thị trấn Vân Kiều Tôi cố lục tìm trận địa xưa bão táp… Đâu rồi những căn hầm bọn tôi dựng vội Che chắn nhanh kẻo bom vãi, pháo bầy ? Không biết nữa, con tim tôi đang khóc hay cười Cậu bé người Vân Kiều nói tiếng kinh rất sõi (Hóa ra mẹ của em từng là bông hoa rừng một thuở… Em cũng mang trong mình nửa dòng máu vùng xuôi!) Gặp cháu rồi, tôi mới biết hung tin Thằng bạn tôi không về sau mùa xuân Đại thắng Hùng ơi, thì ra mùa xuân đã nẩy chồi, đâm lộc Mầm bạn gieo nay đã sinh sôi … Tôi khẽ thầm thì với người bạn già nhạc sĩ kề bên Vĩ khúc đã rung lên, giai điệu mới Anh hãy viết giùm tôi thêm khúc xuân đang tới Rợp đất trời A lưới - A Sầu… AL,19.11. 2005 – HN, 2007 Kiều Anh Hương
  16. Bài 162. A-SO 1974 Buổi sáng trời trong veo Yên tĩnh. (Mỹ cút rồi nên bầu trời như cao thên mấy tấc..) Lính phòng không ngếch nòng pháo, nghe đài… Xe nối xe ngút ngát đường dài Gạo, đạn… chất đầy hai bên đường tiếp ứng Bất chợt gặp những đoàn dân chính Áo màu xanh, hối hả mũ tai bèo… Và chợt nghe tiếng con gái nói cười (Lâu lắm rồi… chúng tôi không gặp…) Cả Trung đội không ai ra lệnh Bỗng òa ra… đón đợi bên đường… Có đứa nhận ra nhau, đồng hương ! Hét toáng lên, ôm chầm. Sung sướng ! Có đứa cứ nhận bừa cùng tỉnh Có sao đâu, lại hò hét vang rừng !… Bất chợt buồn và bất chợt vui mừng Có gì đó, giống như mùa khô hai năm về trước Lại sắp có chiến dịch… đánh lớn ? Nhưng sẽ còn to hơn cả năm bảy hai (1972) ?! Đêm nối đêm, không còn tiếng rít lũ “Con Ma”(1) Ngày nối ngày, không còn bóng OV10 xoi mói (2) Lính phòng không, cứ chiều về lại thả phanh hò hét Cổ vũ cho nhau trong mỗi séc bóng chuyền… Và dĩ nhiên chúng tôi vẫn không quên Mặt trận chưa hề ngơi tiếng súng Nghĩa là sau những giây phút bình yên Cơn bão sẽ ập về không dễ dàng biết trước… Chúng tôi tin vào trận chiến ngày mai ! Nhưng khi bóng đêm trùm xuống A-So Tiếng xích sắt xe tăng lại ầm ầm rung chuyển… Và bỗng dưng, Ruột gan ai cũng nóng như lửa đốt Khi nghĩ về trận đánh lớn bắt đầu…! A-SO năm 1974- Hà Nội 2007. Kiều Anh Hương Chú thích: (1). "Con Ma" là biệt danh của các loại máy bay phản lực của Mỹ mà đặc trưng nhất là loại F4; (2) OV10 là máy bay trinh sát của Mỹ loại có 2 càng nổi tiếng bám dai như đĩa trên bầu trời để phát hiện sự động tĩnh của quân ta và gọi B52, F4 đến thả bom tiêu diệt
  17. Bài 161. A-LƯỚI ĐẦU MÙA KHÔ 1972 Thung lũng mang dáng hình một con thuyền Bập bềnh trong ngút ngàn lau lách Con thuyền bơi giữa đại ngàn đang chết Triệu triệu thân cây trụi lá, vô hồn… Đường Hồ Chí Minh chỉ hai vệt lõm, mòn Đủ để xe đi, một chiều Nam tiến Bầu trời thì xanh, nhưng luôn rầu rĩ Bỡi lũ OV*… rên khản đặc trên đầu… Cánh pháo phòng không, lặng lẽ thọc sâu Giữa đêm bài binh , bố trận… Ngày mai sẽ bắt đầu đánh lớn Chúng tôi, tuổi 18 vô tư…ôm súng luồn rừng ! Chẳng thấy người đâu, chẳng thấy nhà đâu Chỉ nhận ra người Vân Kiều, Tà Ôi… nhờ ngọn gió… Chỉ nhận ra đồng đội mình nhờ đường giây hữu tuyến Chỉ nhận ra giặc thù…nhờ pháo sáng trên đầu ! Đêm bỗng nóng ran, sau loạt pháo ta gầm Xe cắn đuôi nhau cõng đầy đạn, gạo… Chưa thấy B52, chỉ toàn lũ F Nghĩa là đêm vẫn bình yên, dẫu đã có bom rơi ! A-Lưới 1972-Hà Nội 2007 Kiều Anh Hương
  18. Bài 160. KHÚC BI TRÁNG THỨ 2 (NHÀ CHỈ CÓ BỐN NGƯỜI) Nhà chỉ có bốn người Chị Giang sang Úc học Nên chỉ còn 3 thôi Năm nay Kiên tạm biệt… Học bổng Sing nhận rồi Nên chỉ còn hai thôi! Mai Mẹ đi công tác Tối mịt Bố mới về… Nên chỉ còn mình thôi! … Hai người ở cơ quan Thương con Mồng, con Dế (*) Đói meo suốt cả ngày ! *** Nhà chỉ có 4 người Bốn người đi bốn hướng Chỉ còn lại cút côi ! 31/10/2007 Kiều Anh Hương (*): Mồng, Dế, tên đặt riêng cho 2 con mèo của K&G!
  19. Bài 159. ĐIỂM HẸN TÌNH YÊU ! Phía ấy, Là nơi Chúa đã xắp đặt ! Phía ấy, Là hố đen hun hút của dải Ngân Hà ! Phía ấy, Là… Nơi trái tim con người luôn loạn nhịp ! Phía ấy, Là… Điểm hẹn của tình yêu ! HN 30.10.2007 Kiều Anh Hương
  20. CỎ DẠI !... Họa và tặng VH Em đừng nghĩ mình là cỏ dại Cỏ dại là em chẳng có ích gì ?... Người lại qua vô tình dẫm nát Đau qúa nhiều… rồi cũng thành quen ? Hạt mưa xuân thấm vào thân em Bao mong đợi, lại dập vùi chua xót… Càng thương đau, lại phải càng cứng cáp Minh chứng cho màu xanh bất tử muôn đời… Cỏ dại là em, chẳng biết để làm chi… “Ngơ ngác sống thừa, bên vòng đời hối hả…” Nào ai biết nếu không có màu xanh cỏ dại Trái đất này đã hoang phế từ lâu ! Em chẳng đẹp và chẳng kiêu sa đâu… Cứ hoang dại một màu xanh hy vọng Dẫu đau lòng chỉ mình em cam chịu Trả nợ đời, để sống thế thôi ư? Không, không phải, nghìn lần cũng không Em là Cỏ của vĩnh hằng sự sống ! 14.05.2008 KAH
  21. Bài 158. KHÔNG SỢ TIM RỚT ! Kính anh NTT Không sợ tim rơi, tim rớt... Muôn đời nay, tim có nằm im đâu Chỉ sợ trái tim nằm lầm chỗ Như Mỵ Châu xưa...Cụ Tố* nhắc lâu rồi ! Không sợ tim rơi, tim rớt... Muôn đời nay, tim có nằm im đâu Nếu thực yêu anh, trái tim này...dâng hiến Đừng để tim rơi… vỡ nát cuộc đời ! 30.10.2007 KAH
  22. Bài 157. MÙA ĐÔNG PHỐ CỔ ! Sáng nay, bất chợt… lạnh se người Gió bấc thổi, cuốn thu đi vội quá Hà Nội như chợt buồn… hẫng hụt Ôi Mùa Thu, chút nắng vàng… cũng bỏ ta đi ! Thế là mùa đông cứ lặng lẽ tràn về Sông Hồng đỏ, lau bạc phơ, xào xạc Mẹ giã thêm cối trầu…móm mém Em gom nốt bãi ngô cuối mùa… Cời than… nướng trọn những đêm đông ! Thế là em, phố kín lại một phần (Không còn hở lưng, không còn hở rốn…) Như bớt đi sự ồn ào, lai căng, huyễn hoặc… Dáng thâm trầm…Hà Nội lại suy tư ! Mưa lất phất bay qua năm Cửa Ô… Và mùa đông trùm lên Phố Cổ ! Hà Nội, 30.10.2007 Kiều Anh Hương
  23. Bài 155. Chỉ Tại HỒ TÂY TH viết: “Chỉ tại anh Hà Nội thành níu kéo Em chòng chành không nhận ra mình Hè đốt lửa hay đông lạnh lẽo Nghĩa lý gì khi em chẳng còn anh??? “ Không phải anh, chỉ tại Hồ Tây Chóng chành thổi, vạt áo ai bay trước gió Nghĩa lý gì đâu nếu tình yêu màu tím Hoàng hôn sẽ rơi lơ lửng cuối chân trời ! Để ta mơ lãng dãng về người Hà Nội Phố, cuối mùa lá rụng Hà Nội Phố, sấu chanh như con gái Cho ai dõi nhìn mộng mị mùa đông ! Không phải em, chỉ tại Hồ Tây Chòng chành quá, như khi qua mắt bão Ơn người nhắc, xin đừng len lỏi đến Có nghĩa lý gì đâu…, chốn ấy, Không Em ! Hà Nội 08.10.2007 Kiều Anh Hương
  24. Bài 154. GIẢ VỜ… Thân tặng HL Yêu thật, nhưng thích giả vờ Giả vờ...không biết...ngu ngơ.. nai vàng ! Giả vờ... không thích...anh chàng Nhưng lòng dạ cứ xốn xang… suốt ngày ! Giả vờ…tay chạm phải tay Nhưng mắt lại nguýt.. ô hay chưa kìa ! Giả vờ…chung chuyến xe về Vô tình…ngồi cạnh để nghe chuyện người… Giả vờ…cứ giả vờ thôi Thầm yêu trộm nhớ thật rồi còn đâu… Giả vờ… tụt hậu… chân đau Mong sao người ấy lại mau…giúp mình ! Giả vờ…té xỉu… bất thình Để tim loạn nhịp… tội tình quá thôi ! Giả vờ khe khẽ…kêu đau… Để người ta ghé sát đầu hỏi han… Giả vờ… người cứ nóng ran… Anh ơi rét quá…áo choàng giúp em ! Giả vờ… câm nín mấy phen… Thử lòng “quân tử” “trắng-đen” thôi mà...? Giả vờ…”toa thuốc” cũ mèm Ngờ đâu…vẫn cứ nhiệm màu…khi yêu ! Hà Nội, 22.10.2007 Kiều Anh Hương
  25. Bài 153. MỪNG CHỊ EM NHÂN NGÀY 20/10… Sao không là mười chín Lại chọn ngày hai mươi ? Sao không là tháng bảy Em lại chọn tháng mười ?... Tính làm chi người ơi Tháng năm dài, dài lắm… Đông tàn thì xuân tới… Thời gian vùn vụt trôi ! Ngày ấy và tháng ấy Thành nỗi nhớ trong tôi ! Ngày 20 tháng 10… Vinh danh Phụ nữ Việt Một tháng không quá dài Một ngày không quá ngắn Chỉ tình yêu có cánh Mới cất được nên lời Mừng em và con gái… Hạnh phúc được nhân đôi Dẫu chỉ một ngày thôi Hãy chung tay giữ lấy !… Hà Nội, ngày 19.10.2007 Kiều Anh Hương

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...