Jump to content

Lathu

Thành viên
  • Số bài viết

    527
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Lathu

  1. Phút giây chỉ như mây Bồng bềnh rồi bay mãi Phút giây không ở lại Chỉ còn phút giao hòa Hình như có tiếng ca Mùa đuổi mùa đi mãi Hình như nơi bến bãi Chỉ còn ta với ta Trời đất thì bao la Phút giậy thôi để lại Kẻ xuôi miền quan tái Chạnh lòng khi cách xa. Lathu 01/11/2008
  2. Nắng đã hửng lên rồi Mưa thôi rơi trên mái Em nói lời vụng dại Đêm mưa đã cuốn đi Thoai thỏai dưới hàng mi Đôi mắt không xa vắng Bão đã tràn trề khắp.. Để tạnh lòng lặng yên Ừ nắng đã len lên Hôn vào nhành sũng nước Em biết rằng đêm trước Mưa đã ngoài mái hiên Chuyện giọt mưa xiên xiên Làm lòng em xao xuyến Giờ đây phút tịnh thiền Trở về cùng nắng chớm Lòng em thôi khát khao Rủ mình trong gió sớm Dòng đời như uốn lượn... Thôi chôn cả vào thơ . Lath -sáng thứ bảy 01/11/2008
  3. “Không còn con sông..nước dâng tràn lên bến bờ ..” Cảm xúc sáng nay !!! Phố biến thành sông Nước tràn qua từng con đường Luồn qua từng khe cửa Mái nhà thoáng chốc thành sàn cả Con người nhỏ bé Trước cơn giận dữ của thiên nhiên Bầu trời sũng ướt Mắt người ráo hoảnh Lướt thướt ,bồng bềnh qua Nước như vỡ bờ Ngốn ngấu những điều không nói ra Lũ trẻ hò la Bập bềnh thuyền thúng Người lớn cất cái nhìn sâu thẳm Ngước nhìn trời Hỏi để mà khản đặc tiếng “xin tha “ Con đường hay dòng sông Những ngầu đục chảy quanh quanh Cuộn trôi những dấu chân Cuộn trôi những hối hả Cuộn trôi cả những giao mùa vội vã Chiếc lá cuối cùng ..rồi cũng theo dòng lũ mù xa Ngoặm gói mì tôm Quàng chiếc chăn bông Làm thơ rồi tự thú Có điều gì ánh lên mắt sáng nay nhỉ Hình như là….lạnh giá trái tim ta . Lathu- sáng 01/11/2008
  4. Thơ bạn buồn...ghê ..mình cảm nhận được tâm trạng đó..hứa tối nay reply cho bạn..buồn bằng bạn vậy ...còn bây giờ đang chiếm dụng thời gian...mình quay về với công việc nhé ! Bạn có khá nhiều cảm xúc....làm mình ..buồn theo này !!! Có bao giờ mưa thành kẻ tình cờ Tình cờ đi qua , tình cờ để mất Những kỷ niệm giờ trở thành hiu hắt Giọt vô tình, giọt vỡ trái tim xưa Rêu sóng xoài , nhện bám, bụi giăng chưa ? Mà dư ảnh sao mưa về giăng lối Đường còn trượt, dầm mình cơn mưa tối Mắt nhìn trời không tìm thấy sao đôi .. Thôi anh về cất lại chuyện tình tôi Không nói hết cơn mưa tràn mắt lệ Dĩ vãng nhòa, cay cay chiều đẫm ướt Em quay về chống chếch…nỗi KHÔNG ANH. Lathu - đêm 31/10/2008
  5. Hôm nay cả Hà Nội và Sai Gòn cùng mưa ..bao giờ cũng vậy mưa làm mềm lòng người làm lao xao những kỷ niệm....Lá thu muốn thay đổi chút không khí mang đến cho bạn nụ cười ý nhị..và cả cho Anh ..tận xa xôi..mỉm cười cùng Lá Thu nhé !!! Bắt đền ông trời !!! Ông ơi ! tôi bắt đền ông Không dưng Ông hóa thành sông, suối nguồn Phố mênh mông nước đổ tuôn Mưa chi mù mịt, khắp buôn, khắp làng Ông dư nước mắt để than ? Sao đem trút hết dân gian ưu phiền? Trắng bờ bãi với con thuyền Mỏng manh chiếc lá vô hồn cuốn trôi Ông ơi sao lại cứ rơi Biết chăng bao kẻ chịu phơi bụng chờ Chờ ông tạnh những bất ngờ Để cho kiến khỏi tò tò dọc ngang Bây giờ tờ lịch sang trang Chắc Ông tiếc chút thu vàng ủ ê Ừ cho Ông khóc mãi mê Nhưng trưa không tạnh, tôi thề …giận ông Giận ông ..tôi hóa bão dông Thi nhau trút xuống… cho Ông đau lòng. Nhớ không ! tôi mắc đền ông Tôi mà ngồi khóc..thi Đông cũng tàn Tim tôi đầy ắp bóng chàng Như bao tử lại sụt sùi kêu than Ông ơi ! ông hãy mau tan Bắt đền Ông đấy …lan man gửi Người . Lathu -Trưa 31/10/2008
  6. Sáng nay cơn mưa ..đi lạc Từ Hà Nội đến Sài Gòn Trời chợt bừng lên ánh sáng Mưa làm xám xám giọt ngâu Vô tình mưa cứ đi đâu Rớt xuống thành sông tuôn chảy Mưa ơi mưa từ ai đấy ? Cho mắt vô tình em quay Sáng nay mưa lại rơi dày Áo bay, ướt nhòe mắt Lá Xòe tay đếm từng ..hối hả Ờ kia ! mưa cứ loay hoay … Lathu –trưa 31/10/2008
  7. Ước đi anh ..vỡ ánh trăng Ước đi anh để mãi xanh chuyện mình Ước đi anh khoan nhặt tình Dù em chiếc lá đã tìm phương xa Lời nào anh đã thốt ra Bạc đầu tri kỷ giữa ta với mình Anh đùa em biết và tin Cái câu quan họ giao- tìm thanh tao Trao nhau chiếc nón quai thao Trao nhau điệu ví, câu chào mời nhau Têm làm sao miếng trầu cau Để em dối mẹ ..ngày sau qua cầu Áo anh mỏng mảnh năm thâu Viết bài thơ để …mai sau .bộn bề. Em xin giữ vẹn câu thề Thơ em là để cho Người về bên … Lathu- 31/10/2008
  8. Đọc đoản khúc của bạn mình có sự đồng cảm và cùng viết lên đoản khúc cho mùa đông …chút quà tặng cho ai đó thật xa xôi khi gió heo mây lành lạnh thổi Đoản khúc cho mùa Đông Xin Anh nhớ mùa đông cài thật cao nút , gió bảng lảng về lạnh rủ bóng Hồ Gươm. Những ghế đá công viên rùng mình vì thương nhớ …những cánh sâm cầm chập choạng cuối cùng chao liệng, về phương Nam tránh cái lạnh mùa Đông . Gió rít khe khẽ, mưa bụi mù mắt , mưa lang thang khắp ngõ ngách Hà Thành để thấm thêm cái lạnh cho kẻ phương xa …bởi mùa Đông thiếu rồi ..áo ấm. Mùa đông này ai đan cho anh mặc ? chiếc áo trong suốt không màu quấn quít kỷ niệm xưa ? Nhớ mùa đông xưa buốt lạnh đẳng đẳng rét tái tê , nhưng anh ấm vì áo từ Nam gửi tặng , những chiếc áo phơi trong màu nắng ấm, gói chung tình sưởi âm lòng anh . Chiếc áo mùa đông thôi cất kỷ trong lòng , áo dệt bằng từ câu thơ rút ruột, như cái kén bẳm chăm từng sợi tơ vàng óng, dệt cho anh bằng lụa trong suốt , trinh nguyên . Không biết anh còn cất giữ áo mùa đông , da diết từng sợi len đan tặng , từng mũi chỉ thêu bằng sợi máu từ tim em ..trôi mãi về anh .. Mùa đông cho những nhớ thương bộn bề giăng kín, cho những cung đường cong những nhớ thương . Chưa nói hết những vấn vương, chưa trao nhau từng khóe mắt, chưa nắm chặt bàn tay trong cơn gió lạnh se lòng . Vậy mà lòng như những đợt triều dâng cứ vồ vập xô bờ vì vô cớ ..Ừ thì câu “thánh kinh” trao gửi “ lòng anh thôi đã cưới lòng em “ làm mát những ánh lửa bập bùng trong đêm, làm dịu đi cái dau vì khoảng cách , làm mềm môi em trong những đêm mưa rả rich làm ta gần nhau hơn …dù thông thốc những con đường Mùa đông ! áo không đủ chung tình, không đủ ấm gựi cho anh .Xa xôi quá , kỷ niệm ùa về vây phủ , muốn câu thơ, điệu nhạc buồn gửi chia người một nữa, muốn những trang thư tiếp tục …vô định như cánh chim bay ..Muốn lắm để bình an không vương vấn, muốn trả Người về với hàng cây, con đường, ngon cỏ …góc đá lạnh . Chỉ biết rằng mùa đông này ..nơi ấy chắc lạnh hơn …chăng? Lathu- Sáng 31/10/2008
  9. Đêm nay mưa buốt Ôi mưa buốt Rả rích ngoài hiên nghe tiếng đêm Từng giọt Ố đời thêm mằn mặn Gỏ nhịp Canh trường ,tiếng dế rên Mưa nặng Đong sầu, đong giọt đắng Rỉ rả Canh trường thẩm thấu tim Mưa ơi Gieo lạnh lòng cô quạnh Nhớ nhớ Quên quên... chợt trôn tìm... Đêm 30/10/2008
  10. Tặng bạn với những đồng cảm ..trong thơ..bài thơ chứa nhiều cảm xúc quá.... Mai xa rồi con phố buồn tênh Con đường xưa in dấu chân kỷ niệm Dấu yêu cũ đong đầy trong mắt lá Nhớ thật nhiều dĩ vãng nhạt nhòa qua Tháng năm nào níu kéo cõi hồn ta Lang thang giữa đôi bờ hư-ảo Nắm níu giữ chút tình khờ khạo Nhặt chút mùa..thàng thốt ..mà đau Lathu -đêm 30/10/2008
  11. Có người con gái sang sông Đìu hiu vắng tiếng nhạn trông cuối trời Hỏi mây, mây chửa thốt lời Hỏi rằng nắng nhạt dòng đời thoáng qua Hỏi tình tình đã xót xa Hỏi con sáo sậu biết đa đoan đường ? Thương em thao thức canh trường Trăng mờ chia nửa..thẩn thờ đêm sương.
  12. Hình như mưa đã tạnh rồi Ngẩn ngơ mưa đã thôi rơi nước trời Mưa buồn mưa lại rong chơi Đâu rồi ngọn cỏ gió lơi lả tìm Bao nhiêu giọt nước lệ tim Đem theo gột rửa.. lặng im Tây Hồ Sóng xô, bèo dạt ơ hờ Bạc cơn nắng lửa đêm chờ ai ơi Mấy mùa mưa vẫn nổi trôi Như mây như khói... trò đời đấy thôi Lãng quên ngày tháng xa xôi Vèo trên mặt nước lá -tôi -bềnh bồng Lặng nghe giữa chốn thinh không Đâu câu mái đẩy trao tình hò khoan Nhặt chi chiếc lá úa vàng Đò ngang mấy bận..lỡ làng bến sông... lathu- sang 30/10/2008
  13. Tự trách Em ngồi đếm những thì thầm trong đêm Đêm tiếng rao chợt nghe lòng trĩu nặng Đếm những bước chân vội vàng trên phô vắng Tiếng mỏ ngập ngừng ..gánh hủ tiếu đi rong… Em đêm bao gương mặt trôi tuột mang nổi gian truân Đếm tấm vé cầu may còn nằm trên đôi tay nhỏ nhăn Đếm gương mặt tô son trát phấn của cô gái vừa đến tuổi tròn trăng Cả khúc nhạc bi ai trỗi lên lạc tông , Người hành khuất đang dặn lòng Cất tiểng nỉ non, môt đêm ai oán Đếm bao dồng tiền đổi chát .. nực cười đen đỏ mua vui Em đi qua từng ấy khuôn mặt thôi Lấm lem đấy, mà ơ hờ không thấy Có những đôi mắt nhìn em rồi quay ngoắt Có những bàn tay chìa vội một bàn tay Em thấy mình sao dửng dưng lắm thay Mỗi ngày di qua, mỗi ngày đều xám hối Mỗi ngày bon chen ..vào ngả tối Mỗi ngày dòng đời khỏa lấp thôi,…. Em ngông nghênh thách đố cả bản thân mình Kiêu ngạo đem trái tim ra đổi chác Ai dám mua ? ừ tôi dám bán Ngã giá cho vừa một cuộc tình tôi… Hình như có đôi mắt ở xa xôi Nhìn em thật thà và thảng thốt Có phải em không mà tự dưng lệ buốt Bật chảy đôi hàng , mi ướt mắt mờ cay Sao chua chát thế này, đem “mày “ mổ xẻ phân thây Sao lại trói mình trước bao điều hư ảo Sao lại lặng im trước trò đời dông bão Sao bạc lòng đem nhốt cả vào thơ Em chông chênh giữa lấy thăng bằng Như người nghệ sĩ đang dang tay làm xiếc Nghiêng bên này, bên kia lại chống chếch Cái đau nào …lại đau đáu ..từ tim. Xin một lần thôi nghe tiếng lá ..lặng im Thao thức giữa vòm tròi đầy bất trắc Tấu dùm tôi năm dây đều khoan nhặt Trải lòng mình …buộc tội ….thê nhân ơi !!! Đêm buồn 29/10/2008
  14. Đừng nhắc chuyện xa vời Trăng –trời không chung lối Đừng nhắc để bối rối Trái tim nhỏ còn đau Tình yêu ấy mai sau Ai là người góp nhặt Đời mấy ai thành thật Chuyện chúng mình ..xa nhau Em hỏi tận trời cao Mùa yêu chừ bổi hổi Máu vẫn còn đỏ ối Mà lòng thôi khát khao Lời nói nào trao nhau Hai mươi mùa cô lẻ Chuyện mình rồi anh sẽ Có lúc trào thương đau Ích gì khi ngày sau Không ai chờ hoa muộn Rũ mình trong bóng tối Trói một nỗi đa đoan Hoa lại rụng cánh tàn Mang một điều nguyện ước Trầm luân từ kiếp trước Thôi đành vay-trả-vay … Lời nói gió thổi bay Còn lại đây cõi mộng Tháng ngày bao cơn sóng Ngút ngàn …lại âm vang Mang bao điều trái ngang Hòa tan cùng con nước Mùa ơi mùa biết trước Xin đừng nhàu mãi nhau .. . Lathu- 29/10/2008
  15. Trả lời !!! Hỏi làm sao nói hết Riêng chung chuyện một đời Nào có ai hiểu được Quy luật đất trời đâu ? Anh hỏi thuyền đi mãi Bỏ bến vắng chơ vơ ? Chắc thuyền không vô cớ Mang khát vọng xa bờ ! Anh hỏi Người không đến Ừ chỉ có mình em Hiểu vì sao Người nhỉ ! Ngang trái hai mái đầu Như thu đẹp nhiệm màu Cũng một lần từ giả Bỏ lá vàng xơ xác Lụi tàn trong gió Đông Làm sao anh hiểu được Gửi câu hỏi lên trời Gửi mây gió xa vời Gửi muộn màng xám hối Tình sẽ không biên giới Dù cách núi sông ngắn Tình như ánh trăng rằm Long lanh vời vợi sáng Làm sao không bối rối Nhớ một mùa yêu xưa Người vẫn sống trong mơ Để mỗi mùa thu chết Tình vẫn đẹp bất ngờ Dẫu em không đợi chờ Dẫu lời thề vàng đá Trả lại với trăng sao Thì anh ơi khi nào Tình vẫn còn dư ảnh Từng đêm về long lánh Mỉm cười …với Người Xưa . Lathu-sang 29/10/2008
  16. Một bài thơ về Hà Nội ...mang nhiều dấu ấn và cảm xúc . Cám ơn bạn đã cho Lá Thu thưởng thức và rất vui khi bạn ghé trang thơ . Môt ngày nào đó con phố xôn xao Bước chân em về ngang qua ngõ vắng Nơi đó có anh ..thu vàng thương lắm Đón em về trong rộn tiếng reo vang Em ướp mùa xưa kỷ niệm phút ngỡ ngàng Mang cái nắng của miền Nam xa văng Trộn vào gió heo mây bảng lảng Phút ..chao mình ..trước trận gió ...mù xa. Mai em về ..Hà Nội chắc nở hoa ? Lathu 29/10/2008
  17. Cho Anh !!! Mỗi đêm về em lại tập làm thơ Nước mắt bổ đôi , dùng dằng câu chữ Gieo những vầng đan vào quá khứ Bắt rêu xanh vàng vọt hình hài Đêm một mình thánh thót bản tình ca Ai ngân nga giữa đêm chiều đồng vọng Bài hát mùa đông thấm lòng cơn gió bấc Một nửa vầng trăng chia hai buổi tình chung Anh đã đi rồi bỏ lại mùa Thu Bỏ hoa sữa rơi rơi không một lời từ tạ Bỏ bài thơ viết cho anh thương nhớ Bỏ lại khung trời còn lại nỗi chia xa Em vẫn sống nồng nàn như em vẫn thế thôi Để hiểu rằng cho đi là hạnh phúc Giản dị như niềm riêng em cóp nhặt Anh cứ đi qua đừng ngoái lại làm gì Mùa giao mùa thảng thốt ..gọi tên Anh Em phong kín tình xưa và kỷ niệm Trang thơ đẫm mùi hương quyến luyến Một nửa chung tình …em vẹn gửi trao Anh Lathu- 29/10/2008
  18. Hạt mưa !!! Em như hạt mưa xa Từ biển khơi bão tố Từ sóng triều cuồng nộ Thành hơi nước nhiệm màu Em bay qua nỗi nhớ Em bay qua niềm thương Nói bao điều vấn vuơng Gởi vào muôn trùng sóng Rì rào cơn mưa nguồn Em hóa thành giọt nước Xâu từng hạt trong đời Thành một dòng nước lớn Trôi về miền vô tận Về sộng cạn ,suối nguồn Về biển đời yêu thương Như vòng tay Anh vậy ! Em lại về với biển Lại đùa cùng gió mây Lại cùng nhau nắm tay Thành chuỗi dây –mưa đấy ! Lathu
  19. Viết cho anh đôi dòng thu muộn Ở ngoài kia thu đã chợt …mưa tuôn Môt mùa đi mang bao điều thầm ước Lá trên cành …thôi vắng bóng màu xanh Kẻ lữ hành chân vẫn đều chạm bước Khát khao mùa thu mang chút lạnh se lòng Mây vẫn chấp chới bay , ngày lộng gió Ngóng phương này, phương đó mỏi mòn trông Giá mà thu cứ mãi mênh mông Trải nhẹ những thảm vàng vướng vít Dặn lòng, níu chi từng.. thăm thẳm Câu chuyện tình ngày đó mong manh…. Lá xa cành rồi lá lại quẩn quanh Để thu đi , đông về mùa quan tái Cây thay áo , cây gieo bao nhiêu trái Mái đầu nào …thầm nhắc chuyện thế nhân Em sẽ kể câu chuyện mùa thu Anh gọi em là Lá, chỉ màu vàng xa thẳm Trong ráng ánh hôn hoàng Em sẽ kể chuyện nàng ..ngày xưa đan chiếc áo Gió giao mùa, gió bão …chở áo ấm trao ai Em sẽ kể cho ai..ngày xưa em yêu lắm Mùa thu vàng mắt lá…đẫm hương sữa say lòng Em sẽ kế dòng sông, muộn màng lời hóa giải Trăng ngân treo trên bến bãi… giờ tỏa sáng mênh mông Em nghe nghẹn tim lòng ..chùng chình lời đã cũ Thu đi thu đã rũ ..sương vẫn còn ngóng trông… Lathu -chiều mưa 28/10/2008
  20. Vài dòng cảm hứng xin tặng ... Mắc nợ mùa thu mắc nợ chuỗi thơ buồn Mắc nợ những dấu chân, còn in vào lòng phố Mắc nợ lá vàng, mắc nợ lời đã ước Mắc nợ cuộc đời ...làm hành khất ..thời gian ... Lathu 28/10/2008
  21. Hà Nội !!! Hà Nội trong tôi Là nét mặt anh đôn hậu Là đôi mắt sáng tia hy vọng Là câu “kinh “ anh “niệm” từng đêm Hà Nội trong tôi Là trái tim anh bồi hồi trao gửi Khắc khoải tháng năm, sớm tối Vụng về tin cậy dành ..cho tôi . Hà Nội trong tôi Là lá thư anh chứa chan tình đầu Là những nỗi niềm ngập câu nhung nhớ Chở cả hè mang cả ráng thu sang Hà Nội trong tôi Là đôi cánh tay anh dung dị Choàng tôi đi giữa mùa dông bão Hạnh phúc gửi trao quá đổi ngọt ngào Hà Nội trong tôi Là chút lá se vàng Là bản nhạc Phú Quang anh trao từng cảm nhận Là lời thơ dường như có cánh Gói tôi vào trong bao nỗi thăng hoa Hà Nội trong tôi Là nơi tuổi thơ anh trôi Là con đường ngập tràn hoa sữa Là hoàng lan ngát xanh đầu cửa Là tình yêu anh gửi tận trời Nam Tôi đã lang thang những ngõ ngách tâm hồn Dấu tình yêu bằng những lo toan, bận rộn Dấu câu thơ bằng những dòng hồi tưởng Để đêm về …Tôi nhớ ..một ngày xưa Hà Nội của tôi ơi – Anh ở nơi nao Sáng Sài Gòn xôn xao con nắng nhẹ Tôi trầm mình rồi lắc đầu khe khẽ Không thể viết nhiều ..bới nơi đó ..bình yên. Tôi đã đi qua cánh cửa cuôc đời Năm tháng phôi pha, chôn tình yêu câm lặng Anh nơi đó …Tôi nơi đây ..cúi mặt Phút an bình khe khẽ ..Hà Nội ơi !!! Lathu- sáng 28/10/2008
  22. Lá thu cảm thấy thật vui có Gió Thu và bạn ( Khanh) cùng trang trải với những vầng thơ cho cuộc đời , cho nhịp sống và cho những gì cất giữ trong tâm hồn ...Những tình cờ sẽ trở thành điều huyền diệu cũng như sự tình cờ Lá Thu biết Gió Thu - Yêu mùa thu tha thiết ...và cũng yêu những khoảnh khắc giao mùa nơi thành phố thật xa..Hà Nội ...những vầng thơ thốt lên như tiếng lòng nói với Người xa xăm ... Mùa rồi cũng sẽ trôi, sẽ chỉ còn dư âm và kỷ niệm....những hoài niệm cât dấu sẽ sống mãi trong ta còn đó chẳng phôi pha ... Những yêu dấu sẽ cất kỷ trong ta Đắm mình trong cuộc chia xa Tìm lãng quên trong giả tạo Nhớ và quên vờ như chỉ ảo Bằng bặt tháng năm hờ hững bóng người qua Dấu chân người cỏ phủ lối ngày xa Người sẽ quên ta giữa đời thường đông đảo Ơi dấu chân ...đã trở thành cơn bão Thổi một mùa ...xiêu vẹo nhốt tình ta . Lathu- 28/10/2008
  23. Câu chuyện cổ tích như mới hôm qua Chử và Dung cũng mình trần mắt thịt Từ thức không vẹn tình tiên cảnh Nhớ trần gian ngơ ngẩn trở về trần Tô thị bồng con nghìn năm hóa đá Mối tình sơn –thủy hậu thế mãi lưu danh Trái ngang cũng chỉ một kiếp thân Tình yêu cũng là trò đuổi bắt Số phần ai đoán trước ? buộc hay mở mà đau Tình yêu nào đâu phép nhiệm màu ? Đêm phố buồn đèn leo lét héo hon Tiếng lá rụng đàn ai vang khúc oán Người và ta chữ duyên toan định đoạt Thơ nặng lòng trói dĩ vãng mùa sang Trái tim lang thang vô thức sơ trái ngang Bận lòng kẻ đang quay sang bến mới Kỷ niệm xưa ngập tràn muôn lối Đau đáu con đường mưa lạnh gió ngừng đưa Ta nặng kiếp đi hoang dấu vào lòng lời hen ước Bằng bặt thời gian…ô cửa đóng, phen cài Nói làm sao cho hết tháng nằm dài Trong vô thức ảo ảnh mờ nhân ảnh Trái mùa thu níu lòng sầu động vội Thoáng nhà ai…hương dọng chút mong manh Chữ Tình là duyên nợ phải không anh ? Lathu-27/10/2008
  24. Thu vàng- bài thơ bạn nói hộ lòng Lá thu …dường như bạn đọc được những gì mình đang manh nha, ấp ủ, cả những trăn trở trong lòng ..Giao mùa rồi …và thôi không còn lá vàng, thôi không còn những cơn gió thốc xạc xào, không còn hương sữa quyến luyến đôi bàn chân, không còn những bảng lảng của mùa thu chùng chình nơi góc phố Mùa đông về nghe lạnh trong tâm tư, nghe gió hờ hững buông chậm và gỏ những nhịp mông lung trong một sớm sương đầy …Hình ảnh chiếc lá cuối cùng đã rụng .như một thoáng vô thường lưu ký ức trong tâm..bởi tia hy vọng mong manh, thoáng bất chợt xao lòng cho một lời hẹn ước…Ba mươi ngày chưa qua ..mà vòng đời đang vây chặt ..con số vô tình ..đang làm chủ …một mùa đông đang tới ..để rồi đông này ai lặng lẽ ngồi đan áo ấm cho ai …. Em không đan nổi chiếc áo cho anh Dù mùa đông đã bước vào trong cửa Lạnh lắm không anh, nếu vô tình hoa sữa Rụng trắng sân nhà, rụng ngập những chờ mong Giao mùa, trời lại còn đong Những vá víu lắt lay mùa đã cũ Cây rạp khô cháy một màu đã úa Gió đổi mùa ..gió đuổi bắt ngoài hiên Em lặng im đếm lá rụng bên thềm Thương về ngày cũ, lá thì thầm khe khẽ Đợi nắng lên bay về quanh anh nhé ! Hát khúc ca dao con én chở mùa sang. Sách lật sang trang, gió cũng thoáng mơ màng Rong rêu nhuộm, nắng trốn mình nương náu Màu thời gian ai biết rằng hư ảo ? Chỉ còn mình em…ngối dêm bước ..mùa sang.
  25. Lá thu đọc những dòng của bạn và cảm nhận điều gì đó ..của một người đang tiếc nuối..tiếc cho những điều cần làm, tiếc cho thời gian đang vụt trôi và tiếc cho những kế hoạch vẫn còn ăm ắp … Mình không biết bạn là ai ? dừng lại trang thơ ..để lại những con số đếm dang dở ..và để lại chút bồi hồi khi những câu chữ của bạn nằm gọn nơi ô cửa sáng nay … Thời gian như những dòng chảy miên man, không có điểm dừng và cũng chẳng ai có thể nói kéo hay bắt nó nhanh , chậm theo ý thích…Có những điều cứ tồn tại như quy luật cuộc đời…quy luật sống của con người ..đơn giản như bạn đang hít thở khí trời ..để rồi một ngày tất cả sẽ trở thành điều kỳ diệu trong ta . Tặng bạn bải thơ viết vội giữa buổi trưa – Sai Gòn không nắng. Tiếc chi mùa thu lỡ dỡ tàn Đông qua để ủ lá mầm sang Luật đời con nước vô tình chảy Hết hạ sang thu đến lá vàng Cây thay áo mới mùa đông tới Lạnh để mai này hoa cỏ vui Cũng như trời đất giao hòa vậy Hết buồn là nắng sẽ xinh tươi Bạn hãy cười lên đón gió nồng Thắp từng ánh lửa giữa đêm đông Dẫu mai ..có trở về củng đất Chẳng tiếc một lần ngắm gió dông….. .

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...