Jump to content

KIM YEN

Thành viên
  • Số bài viết

    481
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi KIM YEN

  1. MÂY & NƯỚC Ở đầm ao mây chê nước đục Ra suối sông chê nước vô tình Biển mênh mông Mây cũng tách mình Chê nước mặn Mây về trời theo gió. Tưởng những dao du cùng chị Hằng sáng tỏ Quên lối về Ôm ấp sơn khê Chín tầng cao cúi xuống Mây chê Mặt đất hẹp! về làm chi chốn ấy. Rong ruổi mãi gặp những ngày nắng cháy Rôi đến khi trái gió trở trời Không giữ nổi mình Mây rơi! Mãi rơi Đất buồn - giận vẫn giang tay ôm ấp. Như nhận ra số là hành khất Dù đi đâu mây cũng phải về Chút tủi hờn ướt đẫm đam mê Đầm Sông, suối Biển vỗ về Mây - nước. 27.05.07 KIM YẾN
  2. VỀ ĐI EM Em buồn chi mà để khuyết tuần trăng Trăng có cớ ngàn năm, trăng non làm dáng Em giận chi nước trôi hoài, trôi mãi Chẳng yêu thương nên không nhớ chân cầu. Giọt lệ rơi ố ách lá trầu Lòng buồn héo trái cau mùa nhớ Thời gian vàng trong từng nhịp thở Tuyết đóng băng chốn sâu thẳm đợi chờ. Ra bến nhìn trăng! trăng non cứ hững hờ Nhịp cầu cũ giữa đôi bờ nước chảy Nghe câu thơ như vẫn còn đâu đấy Mà người đi đã được mấy năm đầy. Hỏi trăng non! Khuyết bao tháng bao ngày Hỏi con nước khi nào quay trở lại? Cho bến bồi được mát dòng, trong mãi Trầu - cau tươi têm cánh phượng trang đài. Khung trời thơ hết mây gió u hoài Lệ - châu ngọc rớt xuống miền hạnh phúc Trải câu thơ che đậy đời trần tục Ta tắm trăng, ngụp sông nước quê nhà. Về đi em! Trời đất đã giao hoà Đừng giận nữa khi nước về biển cả Trăng lại sáng dát vàng đêm hạ Ta hết sầu không còn cảnh chia xa. Nốt nhạc tình khơi dậy khúc thi ca. 26.05.07 KIM YẾN
  3. THƯƠNG MÀ GIẬN Thế là! Mưa dập bão vùi Thế là! Gió cát xoá rồi dấu chân Tuyết giăng Cản bước thi nhân Bởi người mang Hạ đốt Xuân Tuyệt tình. Ai mang chuông ném sau đình Ai xô tượng đổ Ai rình gác chuông? Để giờ thả sức nhện buông Đình không người viếng Chùa thiêng điêu tàn. Dám mơ đến cõi liết bàn Mà tay lại cứ nhúng chàm Giã tâm. Lại quên nghĩa cả Tình thâm Chùa xa thì lễ Chùa gần thì chê. Trách người sao quá u mê Trăng - Sao Không tỏ Lại chê tim hồng. Hay quen mèo mả gà đồng? Bỏ đi cái nghĩa tương đồng nhân văn. Xem ra chỉ kẻ phàm ăn Bằng không cũng chỉ tiểu nhân Nơi cổng chùa. Một mai lễ hội hết mùa Lang thang một kiếp Xin đồ thừa - cháo phết lá đa. Ngãm đời! Lòng những xót xa Thương! Mà cũng giận Kẻ gây can qua nơi đất bằng. 25.05.07 KIM YẾN
  4. THAY LỜI TIẾN ANH (Xin được gửi tặng: Anh SAOVIET cùng anh LÊ HUY MẬU Ngày các anh chia tay BLV ) Chẳng kịp liên hoan để chia tay Trời buồn lãng đáng áng mây bay Đất sầu chao đảo chung chiêng nắng Kẻ ở, người đi Mãi dùng dằng. Lúc ở còn hơn nghĩa kim bằng Nặng tình huynh đệ Trúc với măng Ôm ấp chở che mùa dông bão Dìu dắt, cho nhau luôn thắm màu. Vẫn biết anh đi Rẽ sóng nước - con tàu Hải hồ muôn dặm sá chi đâu Đại dương bừng sáng - nơi anh đến Bỏ lại ao sau bởi: Đục ngầu. Nỗi buồn dẫu chẳng để tuôn châu Có chăng đất thẳm, trời cao thấu Bè bạn! Đàn em Chất ngất sầu. Giá như! Tay bắt, nói đôi câu Giãi bầy chia sẻ bởi vì đâu Văn chương Tình nghĩa nào có tội Cốt cách nhân từ phải chia phôi? Anh đã đi rồi! Tiếc lắm thay Buồn ơi! ai nỡ cắt chia này Chữ - Nghĩa - Nhân - Văn người xếp lại Để cảnh đau lòng phải chia tay. Thôi! Buồn! Xin anh gửi áng mây bay Gửi gió ngàn xanh thoảng qua ngày. Một mai bến mới - nơi anh tới Tụ nghĩa, nhân văn mãi đẹp đời. 24.05.07 KIM YẾN
  5. THAY LỜI TIẾN ANH (Xin được gửi tặng: Anh SAOVIET cùng anh LÊ HUY MẬU Ngày các anh chia tay BLV ) Chẳng kịp liên hoan để chia tay Trời buồn lãng đáng áng mây bay Đất sầu chao đảo chung chiêng nắng Kẻ ở, người đi Mãi dùng dằng. Lúc ở còn hơn nghĩa kim bằng Nặng tình huynh đệ Trúc với măng Ôm ấp chở che mùa dông bão Dìu dắt, cho nhau luôn thắm màu. Vẫn biết anh đi Rẽ sóng nước - con tàu Hải hồ muôn dặm sá chi đâu Đại dương bừng sáng - nơi anh đến Bỏ lại ao sau bởi: Đục ngầu. Nỗi buồn dẫu chẳng để tuôn châu Có chăng đất thẳm, trời cao thấu Bè bạn! Đàn em Chất ngất sầu. Giá như! Tay bắt, nói đôi câu Giãi bầy chia sẻ bởi vì đâu Văn chương Tình nghĩa nào có tội Cốt cách nhân từ phải chia phôi? Anh đã đi rồi! Tiếc lắm thay Buồn ơi! ai nỡ cắt chia này Chữ - Nghĩa - Nhân - Văn người xếp lại Để cảnh đau lòng phải chia tay. Thôi! Buồn! Xin anh gửi áng mây bay Gửi gió ngàn xanh thoảng qua ngày. Một mai bến mới - nơi anh tới Tụ nghĩa, nhân văn mãi đẹp đời. 24.05.07 KIM YẾN
  6. CHIỀU NẮNG ĐỢI EM Chiều nghiêng rồi Mây cứ cõng nắng trên lưng Gió giận! Dửng dưng, gom về mắt bão Tôi đứng đó Giữa nhạt nhoà chao đảo Nắng đổ tràn đầy Khô héo cả trời mây. Ngùn ngụt đất trời Chẳng cánh chim nào qua đây Im lặng cỏ cây Nghe đất dồn nhịp thở Cát trắng lao xao Khát cơn mưa một thủa Nẻ bàn chân Đồng ruộng xót xa mùa. Chiều đã nghiêng Nắng vẫn đổ Dư thừa. Giận chi đất Mà trời cao đổ lửa. Em sắp về! Xin trời đừng nắng nữa Buông mây che Thả gió mát cung đường. Tôi yêu em nhiều! Mà trời đất có thương? Thì xin gió dâng hương Trải đường chiều dịu nắng Cho hoàng hôn lòng em không trống vắng Che nắng mưa Thơ tôi đợi em về. 23.05.07 KIM YẾN
  7. EM CỨ ĐI Em nói rằng đã trót yêu tôi? Thì em hỡi! Đường còn dài muôn dặm Em cứ ra đi! Nếu thấy tôi không thể gì che nắng Như không vì em mà chống nổi phong ba. Em trách rằng tôi chẳng biết giữ hoa Để khô héo bờ môi Nhạt nhoà má phấn. Không đến mức phong trần, lấm lem bùn đất Mà câu thơ... Tình cũng hững hờ. Em trách ngày xưa tôi đặt đó Đơm lờ Nay chồng đấy Mà như tình lầm lỡ Ngày lại ngày nghe tiếng em than thở Đêm dài hơn Những dằn vặt Đau lòng. Thôi! Em hãy đi cho thoả chí tang bồng Như con sáo sổ lồng Đến phường trời không bão. Chợ còn đông Túi còn dư tiền gạo Em cứ đi Tôi dám gĩư đâu nào. Tôi yên bề Đêm Ngóng trời cao Những vui buồn Tôi đan lưới Giăng sao. 23.05.07 KIM YẾN
  8. LỠ RỒI Đứng trên nóc nhà mình Ngó sang nhà hàng xóm Đèn nhà lập loè đom đóm Thiên hạ thì như thể sao sa. Tự trách mình xưa thích tắm ao ta Yêu cỏ đồng gần, chê cỏ đồng xa Không nuôi chí vẫy vùng biển cả Khế quê chua phải khen ngọt. Ngậm ngùi. Khi mới yêu dẫu chỉ đến lưng đồi Mà cứ ngỡ đỉnh non cao lộng gió Đêm không trăng đèn nhà mình sáng tỏ Có qua rằm mới rõ hồn trăng. Đã lỡ rồi! Giờ chỉ biết trông trăng Tắm mãi ao làng, ăn khế quê chua - ngọt Soi cuộc đời bằng ánh đèn vàng vọt Nhìn thời gian trôi, biết đến bao giờ?... 23.05.07 KIM YẾN
  9. GIỮ CHO HUẾ ĐẸP MÃI THƠ Tôi chẳng dám xuống đò sợ vương bụi đò em Lòng e ngại, lo Hương Giang vẩn đục Thương Trường Tiền đã một lần gẫy gục Để đôi bờ sông nước cứ ngẩn ngơ. Bên mạn thuyền ai thả nón bài thơ Cứ ngỡ trăng rơi bởi câu hò thương nhớ Huế đẹp! tím trong vần thơ viết dở Biết đến bao giờ tôi gửi trao em. Nhè nhẹ bước chân để cửa biển trăng lên Phía ấy Tam Giang giữa mùa con nước Câu hò ai thả vào chiều gió ngược Nghe dạt dào thương nhớ đầy vơi! Ngọ môn quan đã mở cửa người ơi! Về đêm hội hoa đăng sáng trời Đại nội Khúc nhã nhạc cung đình vào hội Cố đô xưa giờ như sống lại rồi. Kim Luông về chưa? sao câu hát xa vời Vĩ Dạ nhớ những câu hò sông nước Huế đẹp quá! tôi không dám bước Chỉ lặng im dưới bóng núi Ngự Bình. Huế mộng mơ nhưng không phải cho mình Hồn sông núi mãi thắm tình non nước Cho Hà Nội - Sài Gòn từ bao ngàn năm trước Như Hương Giang - nước chẳng cạn bao giờ. Nay cùng người giữ mãi đẹp Huế thơ Để ngàn đời vẫn thấy Huế mộng mơ Như xin giữ tình người Đằm thắm chẳng chút dơ. 22.05.07 KIM YẾN
  10. TÔI ĐÀNH MANG LỖI CÙNG EM Rong ruổi khắp hải hồ Bạn với nắng mưa Không thể để cho em nụ hôn Dù một nửa. Tuổi học trò trinh nguyên Không đành mang vào nơi khói lửa Tạ từ em Tôi cất bước lên đường. * Không để tuổi xuân em phải chia nửa chiến trường Khô héo hồn nhiên Lụi tàn trong chờ đợi Tôi ra đi! Giữ cho xuân phơi phới Là như yêu em rồi Em có hiểu lòng tôi? * Tuổi trăng tròn ai nỡ bắt chia phôi Dẫu yêu lắm! Nhưng tôi không đành mang tội Theo đồng đội, tôi đi Chỉ kịp trao nhắn vội Một câu thơ Thay lời xin lỗi! Tạ từ. * Nếu một mai tôi có trở về Yêu em ư? Vẫn là điều không thể Người lính già Tình thẳng ngay là thế Chỉ mong em được Loan - Phượng bên người. * Thôi buồn chi cho héo hắt nụ cười Khi em mới tháng năm Tôi đã tháng mười Cuối vụ. Em như hoa Tôi nắng chiều ngày cũ Xin em hãy quay về Đừng để hương nhuỵ sầu vương. * Trót nặng lòng mang nợ với quê hương Anh đành lỗi cùng em Không muốn tình dang dở. Đường quân hành Kẻ đi Người ở Thì em ơi! Xin đừng đợi đừng chờ. * Cầu chúc em! Duyên phận đẹp bến bờ. 21.05.07 KIM YẾN
  11. BÊN NHỊP CẦU XƯA Tôi vớt lên ánh trăng vàng nhợt nhạt Bên nhịp cầu tre nhỏ em qua Người đi rồi mà trăng chẳng nhận ra Cứ ngơ ngẩn níu cánh diều no gió. Hay hối hận những tuần trăng không tỏ Những đêm sương đẫm thảm cỏ ven đường Phủ mặt tôi tóc rối của người thương Pha trộn lẫn hương chanh cùng bồ kết. Nước cứ trôi! Muốn mang trăng về biển Trăng hững hờ, thương cầu nhỏ bơ vơ Nhớ một thời nghiêng nón đề thơ Soi bóng nước em đọc thơ tôi tặng. Dòng sông nhỏ buồn trong thầm lặng Bèo mây trôi, xuôi về chốn xa vời Tiếng sáo diều ai réo rắt lưng trời Khêu nỗi nhớ người đi trong đêm cao vời vợi. Nhịp cầu xưa bên chờ, bên đợi Nay trẫm mình xuống trăng nước chơi vơi Vớt ánh trăng tàn trong buồn tủi người ơi! Vắt tay vịn tôi phơi trong đêm sương chờ đợi. Tôi mong sớm đến mùa trăng mới Em có về! Vần thơ cũ hong phơi Tôi xây lại nhịp cầu để em khỏi chơi vơi Và níu giữ cho trăng tròn đầy, sáng mãi 20.05.07 KIM YẾN
  12. CÂU THƠ GỬI EM Treo câu thơ lên vầng trăng khuyết Cho tròn đầy, để Nguyệt sáng nơi em Câu dân ca xưa mẹ ướp sen Mẹ bảo: Gửi cho em thơm hương giấc điệp. Nửa câu thơ mang mặn mà vị biển Buộc cánh diều che nắng hạ cùng mây Cho lá xanh cành, trái chín ngọt trên cây Cho hương mật đầy tay mùa thương nhớ. Nửa câu thơ mang đắp bờ sông lở Xây bến chờ, neo thuyền đợi bởi dòng sâu Khi em buồn! thơ gói ngọc lau châu Lúc em ngủ thơ kê đầu thay gối. Thơ vẫn sạch dẫu là tôi viết vội Có chăng là đẫm nước mắt, mồ hôi Tôi gom từ ngày mẹ ru nôi Nơi đồng cạn, ruộng sâu nổi trôi câu chèo cổ. Dẫu nhuốm chút phong trần loang lổ Vẫn trinh nguyên khi cuộc sống xô bồ Chắp nhặt cho em qua muôn dặm hải hồ Thơ ngâm tẩm trong gừng cay, muối mặn. Nửa đời người chưa vẹn câu thơ tặng Em nhận dùm! Mỗi khi sáng mùa trăng Cùng cánh diều gió lộng, giây căng Cả câu hát xưa mẹ hằng ru giấc. Tôi gửi em một trái tim chân thật Gói trong thơ Xin em chớ hững hờ. Tôi yêu em! Tình vô bến, vô bờ. 19.05.07 KIM YẾN
  13. CHIỀU NAM ANH (Xin được tặng các anh chị, cùng các bạn quê hương xứ Nghệ) Đang lạc giữa vườn trầm Đã thoảng thơm hương quế Thấp thoáng vườn hồng Kìa! O nào vội thế Tay ngắt hồng thơm Mà cao giọng Ví quê mình. * À!....Ơi!... Đất nam Anh* ngọt lành hoa trái Đã vô rồi ở lại người ơi! Nghệ An, Nghi Lộc quê tôi Biển khơi còn cạn Chứ tình chẳng vơi bao giờ!... * Nghe câu ví say lòng lữ thứ Giữa ngàn xanh tìm O đến bao giờ Mảnh đất người xưa tạo dựng cơ đồ Vẫn còn đó Mai Thúc Loan dựng cờ Khởi nghĩa. * À!....Ơi!... Đất Nam Anh đất tình, đất nghĩa Đất anh hùng Xưa Nguyễn Huệ đóng quân Hỏi ai mô đó? Dừng chân Thăm hồng, thử quế Vườn xuân! em mời. * Chiều Nam Anh gió lộng lên khơi Lòng say Bởi thấy đất - trời Dâng hương. Ơn O gái nhỏ mến thương Trao câu Ví dặm Quê hương gọi mời. 18.05.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU * Xã Nam Anh thuộc Nghi Lộc, Nghệ An
  14. LỜI RU CHIA XA Âm vang Con sóng xô bờ Nghe như em hát Hững hờ...Ru tôi. * Trên đầu mây nhởn nhơ trôi Buồn! Câu hát vội Để rồi chia xa. * Thà như Biển chẳng hát ca Cứ nắng, mưa, sóng, gió Cứ mặn mà trùng dương. * Cứ như mây Chẳng vấn vương Em ru chi nữa đoạn trường Chia xa. * Càng ru Càng lắm xót xa Em thì ru vội Người ta thì chờ. * Trong âm vang Sóng vỗ bờ Lời ru xưa ấy Bây giờ em mang. 18.05.07 KIM YẾN
  15. LỜI RU CHIA XA Âm vang Con sóng xô bờ Nghe như em hát Hững hờ...Ru tôi. * Trên đầu mây nhởn nhơ trôi Buồn! Câu hát vội Để rồi chia xa. * Thà như Biển chẳng hát ca Cứ nắng, mưa, sóng, gió Cứ mặn mà trùng dương. * Cứ như mây Chẳng vấn vương Em ru chi nữa đoạn trường Chia xa. * Càng ru Càng lắm xót xa Em thì ru vội Người ta thì chờ. * Trong âm vang Sóng vỗ bờ Lời ru xưa ấy Bây giờ em mang. 18.05.07 KIM YẾN
  16. GIỮ CHO EM CHÚT NẮNG, MƯA CÙNG GIÓ Vốc một chút nắng hè đỏ rực Phòng đông về trao lại cho em Vời gió ngàn quạt mát từng đêm Mai tàn hạ lại dồn về vách đá. Này xuân ơi! Mãi tươi hoa thắm lá Kẻo hạ về lại mang đến phong ba Biển hiền hoà mà sóng chẳng hát ca Cứ giận dữ trào dâng theo cuồng phong bão tố. Giữ cho em chút nắng, mưa, cùng gió Của ngàn năm trời đất giao hoà Còn bao nhiêu trả lại chốn trời xa Cho em mãi một khoảnh trời yên tĩnh. Ơi trái tim em! Tôi nguyện làm người lính Canh nắng mưa, che cát bụi đời thường Để thắm hồng và lắng đọng yêu thương Để hoa trái ngát hương, muôn phương cùng trỗi nhạc. 17.05.07 KIM YẾN
  17. XIN NGƯỜI Xin đừng ném cái nguýt dài Để cho vỡ vụn hình hài tiếng yêu Đừng xô bóng ngả liêu xiêu Đừng đào sâu nữa, cầu Kiều chưa xây. Xin đừng nghiêng nắng về tây Đừng mang mây đến lấp đầy yêu thương Đắng cay nào có xông hương Ngọt bùi ai nỡ thả vương cuối đường. Vầng trăng tròn - khuyết,lẽ thường Câu thơ bẻ gẫy, đoạn trường chia phôi. Xin đừng như thể phấn vôi Đừng như bọt nước kẻo rồi chónng tan. Trao nhau một mảnh cơ hàn Xin đừng tham phú vội vàng bỏ đi. Giàu sang phú quý có thì Tình yêu! người hỡi lấy gì bán mua. Buồn đau mang đến cửa chùa Sáng chi một mảnh trăng thừa sau mây. Xin người một miếng trầu cay Bỏ quên - tìm nhớ, tình say một đời. Xin người dù chỉ một lời Trái tim đừng héo, nụ cười mãi tươi. Trăm năm tình vẫn đôi mươi Người ơi! xin có đất trời chứng cho. 16.05.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  18. ĐÊM CHỢ TÌNH SA PA Lách tiếng khèn tôi tìm đến bên em Lại vấp phải tiếng lenh keng vòng bạc Đêm Sa Pa ánh trăng mờ nhạt Nụ hôn chờ cháy bỏng bờ môi. Chiếc khăn Piêu nói hộ lòng tôi Vòng thổ cẩm níu tay em lại Tình đôi ta có đẹp như huyền thoại Hay qua đêm mưa gió lại mang về. Chẳng có bùa yêu, chỉ một câu thề Trải rừng núi xanh lá chàm, lá ngón Chiếc vòng ngắn mà một đời trói gọn Hai trái tim trong âm hưởng núi rừng. Đàn tính ai nảy phím ngập ngừng Tôi tìm thấy em giữa nửa chừng câu hát Chuông nhà thờ buông rơi từng nốt nhạc Dìu em đi, nghe thác đổ trong lòng. Phiên chợ tình! Thương ai đó về không Đêm đã tàn Mà người vẫn còn đông. 16.05.07 KIM YẾN
  19. THỜI GIAN Có ai níu hộ thời gian Để năm tháng đỡ vội vàng qua nhanh. Chưa khôn mà tóc kém xanh Nợ đời còn lắm, chưa lành vết đau. Đất trời sớm tối qua mau Ta còn chưa tỉnh, nông sâu chưa tường. Thế gian trôi nổi đoạn trường Thời gian sao vội, chẳng thương kiếp người. 16.05.07 KIM YẾN
  20. HẮN LÀ AI Hắn là ai? Mà tác quái dương oai Ngang tàng hống hách. Mượn chiếc ô che đầu Chẳng hay ô lành - rách Ngỡ trời. Hắn là ai? Chuyên ăn tối như dơi Ngồi đáy giếng khơi - ngỡ mình cao nhất. Hắn chê người nghèo chân đất Vội quên mình gối toét Lưng còng. Hắn là ai? Mà: "...Bòn nơi khố rách Đãi nơi quần hồng..." Ngửa măt lên - ton hót bốc đồng Gục mặt xuống Phồng mang, trợn mắt. Hắn là ai? Có sợ không cùm sắt Với bia miệng để đời còn trơ mãi ngàn năm. 15.05.07 KIM YẾN
  21. NHỚ HÀNG RÀO XƯA Đâu rồi hàng rào tre gai Những tuần trăng Xưa! Em tắm ao sen Phơi áo. Bên khóm trúc Chờ em Trong lòng lửa bão Ngu ngơ Tôi cứ ngóng... Bờ rào. Mấy năm rồi! Giờ ai lấp ao sen Xây biệt thự, vina Phá cả hàng rào, khóm trúc Em cũng xa quê đi lấy chồng xứ khác Tôi trở về Ngơ ngẩn Nhớ ao sen Nhớ hàng rào Đêm trăng vắt áo em. Đường làng đêm nay như lạ như quen Chỉ còn lại trăng suông Mái đình rêu phủ Xưa khờ dại áo em không giữ Để bây giờ nỗi nhớ cứ đầy vơi. Áo em vắt hàng rào Lòng tôi rách tả tơi Xưa ôm áo vào lòng Giờ đâu có đôi nơi. 15.05.07 KIM YẾN
  22. TÔI LÀ AI Tôi là ai? Bóng nắng đổ Ngắn Dài. Phút trống rỗng Mang hình hài sỏi đá Vầng nhật - nguyệt Mây nuốt trôi tất cả Tôi là ai? Khi sáng Lúc nhạt nhoà. Tôi là ai? Chỉ thắp sáng trời xa Mà cúi xuống Chân mình thẫm tối. Phút suy tư Chạnh lòng Bối rối Tôi là ai? Chỉ em mới nhận ra. Tôi! Vỡ oà Trong tiếng nấc Xót xa. 14.05.07 KIM YẾN
  23. XA EM HONG LẠI CÂU THƠ Tôi cố mài câu thơ Cớ sao thơ chẳng bóng Đem hâm lại ngu ngơ Mong hồn thơ có nóng. Khuân - đấu giờ ai đóng Mà tình em có đong? Thơ thiếu đi nền móng Như cơm nguội lót lòng. Thôi thì! em đừng mong Cũng xin em đừng đợi Trời sáng thêm sao mới Tránh sao lòng chơi vơi. Kìa! một vì sao rơi Thêm một câu thơ khuyết Hỏi lòng có cạn kiệt Ngăn tình xuân không về. Nỡ vin chưa hẹn thề Vội vít cành ngắt lá Để chói chang nắng hạ Nhìn nhau trong nhạt nhoà. Em tôi giờ nơi xa Chắc là đang vui lắm? Để tôi câu thơ đắng Sớm - chiều, buồn! hong phơi. 14.05.07 KIM YẾN
  24. ĐẸP HƠN MƠ (Hoạ theo bài NHỚ ƠI! của KIM GIANG) Một niềm vui! Bất ngờ Đẹp hơn mọi giấc mơ. Nồng thắm Yêu thương Nơi trái tim em Cho tôi Mãi ở. Hạnh phúc tràn dâng Mà không thể gì đổ vỡ Em giành tôi Trú ngụ bến bờ. Bõ mộng mơ Khao khát Đợi chờ Bù năm tháng Đêm mong Ngày nhớ. Tình trăm năm Sẽ không còn dang dở Đã trong nhau Chẳng phai nhạt bao giờ. Che chắn cho nhau những cát bụi xô bồ Những lúc giá băng Khi biển trời dông tố Để con tim không một lần lệ đổ Để nụ cười không héo bởi môi khô. Một niềm vui bất ngờ Đẹp hơn mọi giấc mơ Em đã gói tôi vào trái tim đẫm hồn thơ. 13.05.07 KIM YẾN
  25. CHỈ LÀ Chỉ là! Nhấp chén ly bôi Mà sao Em nỡ Giam tôi Một đời. * Chỉ là! Một hạt mưa rơi Mà em Như thể giếng khơi Níu vào. * Chỉ là! Gió thoảng Vườn đào Cớ sao Em lại dẫn vào Vườn mơ. * Chỉ là! Câu chữ Ghép thơ Mà em Hờn giận Vu vơ Nỗi buồn. * Chỉ là! Trao một nụ hôn Tình em Chôn chặt tim tôi Một đời. * Chỉ là! Hẹp đất Chật trời Nên ta cứ phải Trọn đời bên nhau. 12.05.07 KIM YẾN

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...