Jump to content

KIM YEN

Thành viên
  • Số bài viết

    481
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi KIM YEN

  1. MỘT VÒNG TAY Một vòng tay em mang vào giấc mộng Một vòng tay em chắp cánh cho thơ Liệu một mai vòng tay có hững hờ Hay lặng lẽ ôm chân trời góc biển. Anh hỏi em ư! Em không cần nghĩ đến Mà chỉ biết bây giờ em yêu lắm một vòng tay Từng ngã xuống nơi này khi trời đất cuồng quay Để trái tim em vương vào tim anh từ đó. Không phải mất trái tim bởi một vòng tay nhỏ Mà em dâng khi máu nóng tuôn trào Tình yêu trong em như sóng biển dạt dào Cứ vỗ mãi trong một vòng tay ấy. Em được tắm trong mưa ngâu tháng bảy Được đắm chìm trong mộng Đào nguyên Em chẳng ước gì cuộc sống thần tiên Chỉ đơn giản ở mãi trong vòng tay anh đó. Cùng vần thơ như ánh trăng thu vậy Với nụ hôn mãi nồng thắm tràn đầy Thì xuân - hạ - thu - đông em chẳng sợ hao gầy Lòng mãn nguyện trái tim này trao trọn. Vòng tay anh hãy ôm em cho gọn Chớ hững hờ mưa gió lạnh luồn qua Em sẽ héo mòn trong nỗi xót xa Thì anh hỡi! Ôm ghì em cho chặt. 06.04.07 KIM YẾN
  2. NẾU MỘT MAI Nếu một mai Em ngoảnh lại Có thể Bắt gặp anh kề sát sau mình. Liệu em có giật mình Buồn Vui Hờn Giận. Trời cứ đổ mưa Biển hồ lại gom về cho đất Nước vẫn rong chơi Giỡn giữa trời với đất Biết ai còn Ai mất Ai tủi Ai buồn? Nếu một mai Bắt gặp Em buồn Hay giọt lệ rơi Mừng Hội ngộ? Thì em ơi! Anh là người tốt số Bởi hoa đào vẫn còn đợi Gió đông. 05.04.07 KIM YẾN
  3. GIÁ NHƯ GIỜ EM Ở BÊN TÔI Nếu giờ này có em ở bên Đâu còn ngóng mây bay ngang trời gió lộng Cũng chẳng thiết một cung đàn trầm bổng Như sóng vỗ về bến hẹn của dòng sông. Mòn mỏi đợi chờ từ sớm rạng đông Lay lắt ngô đồng giữa trời đứng bóng Không một cánh chim qua, vắng cả rồi ong bướm Vẫn vắng lặng chiều tàn ối đỏ cả hoàng hôn. Nếu giờ này có em, chắc gì thơ hay hơn Khi trời đất quay cuồng chao đảo Nhưng lòng tôi không còn cơn bão Cứ xoáy vào khoảng trống cô liêu. Giá như mình không có tình yêu Đâu đến nỗi chín lòng thương nhớ Một kiếp người mấy đoạn trường cách trở Một dòng đời ai nỡ chia đôi. Biết khi nào em mới ở bên tôi Kẻo nắng gió hong bờ môi khô nẻ Trái tim xơ trong chiều vắng vẻ Thì quế, hoè đâng hương sắc làm chi. Cung đàn nghe tiếng bấc tiếng chì Gió cứ thoảng, mây nhởn nhơ đùa giỡn Thời gian rơi tiếng vọng tim lạnh ớn Giá như giờ có em ở bên tôi. 04.04.07 KIM YẾN
  4. CHỈ YÊU MỘT NGƯỜI Giữa đất trời muôn lá ngàn hoa Không ai cấm ta Chiêm ngưỡng Lựa chọn. Như nẻo đời muôn ngả Chẳng ai bắt ta Phải theo một lối mòn. Vũ trụ muôn ngàn sao Ta toàn quyền lựa chọn Cho riêng mình vì tinh tú Là em. Vẫn biết rằng Bao ong bướm hờn ghen Hoa lá cỏ cây có phần kém thắm Nhưng! Trái tim ta nhuốm phong trần Mưa Nắng Trao em rồi Không một chút vân vi. Cùng với trái tim Thấm đậm kinh thi Một nét chữ Vần thơ Vui Buồn Thấu hiểu. Nếu! Giả một mai Đời cho ta chữ nếu Thì vật đổi Sao dời Ta cũng chỉ yêu em. Mặc đất trời Hay ong bướm hờn ghen Ta chỉ yêu Một người Như yêu câu thơ Muôn đời Bất tử. 03.04.07 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
  5. HOA LÁ QUẢ CÂY Vườn xuân có muôn hoa Đất trời trăm ngàn ong bướm Hương sắc gọi mời Ong bay Bướm lượn Nhuỵ hoa nào giữ ong bướm được lâu. Hoa hết mùa Ong bướm sẽ về đâu Hay lại hoá kiếp sâu Cuộn tròn trong thân, lá Trái thơm ngọt trải qua bao nghiệt ngã Bão tố mùa hè Mưa giá lạnh Sầu đông. Mật ngọt nơi nhuỵ đài Ong bướm chẳng lấy không Nhưng cũng đủ làm kiếp hoa tàn tã Khác chi kiến, sâu kéo cả bầy ăn vạ Có một trái ngọt lành phải đổi mấy đài hoa. Nâng trái ngọt trên tay Lòng ngẫm Những xót xa Chưa qua hết đông tàn Đã vội vàng vào hạ Chẳng được mấy ngày xanh hoa lá Chút ngọt ngào Phơi nắng gió hanh hao. Năm tháng Cỗi dần Cây sống lẽ thanh tao Nuối thắm đời hoa Ôm ấp trái xanh mùa dông bão Hoa vẫn rụng Trái cứ rơi Cây vẫn nuôi hoài bão Đời chắt chiu Đổi cay đắng lấy ngọt ngào. Hoa lá rụng rơi Cây đau xót ruột bào Khi trái ngọt dâng hương Cây run rẩy Tự hào. 31. 03.07 KIM YẾN
  6. ĐÊM QUA Nửa đêm Giật mình Tỉnh giấc Lòng bàng hoàng Sợ lạc mất tình yêu. Chong ngọn đèn Đốt cháy bóng cô liêu Khoảng trống vắng Bập bùng Khêu lên nỗi nhớ. Em Lo sợ Nếu tình yêu dang dở Thì mai ngày Còn ai nữa viết thơ. Ai sẽ dìu em Về bến mộng mơ Ai tay gối Má kề Nồng nàn hơi thở. Nửa đêm Giật mình Lo sợ Nỗi buồn cứ vu vơ. Em lục tìm Giở đọc những trang thơ Lòng ngờ ngợ có bóng ai Xa lạ lắm. Trái tim em Một đời gửi gắm Đến bây giờ đã bao tháng Bao năm Tình của em như thể trăng rằm Luôn rọi xuống lòng anh sâu thẳm. Nếu một mai Em nhận về trái đắng Anh! hay là ai đó trao cho Hận đời em Một lần đã sang đò Mà bến ấy anh chối từ neo đậu. Thà như xưa cổng cao Kín giậu Để chúng mình không đến được cùng nhau Nay đã quên Cũng chưa hẳn đã đau Hơn là để bây giờ Lỗi hẹn. Nửa đêm Em giật mình Tìm câu thơ Ngày xưa chúng mình hò hẹn Tìm bóng dáng ai Xa lạ Đã len vào. Trong khoảng trống Cô đơn Ngấn lệ cứ tuôn trào. 30.03.07 KIM YẾN
  7. NGÀY TRỞ VỀ Hoà bình rồi Đầu súng trăng treo Tôi gửi về em những vần thơ Ấp ủ Nơi hậu phương Có chuyện tình xưa cũ Còn nhớ không em Hay đã quên rồi. Hết khói lửa chiến trường Giờ có ấm bờ môi Em vẫn đợi tôi Hay quên lời hẹn ước Ngàn dặm xa nếu tôi biết được Giờ em ở nơi đâu? Tôi trở về Chỉ xin em một câu Tha thiết tình yêu Với nụ hôn đằm thắm Bù lại tháng năm Tôi nhớ em nhiều lắm Một vòng tay Nghiêng ngả đất trời. Em có dành cho tôi Dù chỉ một lời Lấp khoảng trống Những tháng ngày chờ đợi Tôi đã thấy đất trời vời vợi Một tiếng yêu Cũng chan chứa Bao điều. Người chiến binh Nay bước nhịp cầu Kiều Tình em đó Hơn ngàn sao sáng tỏ Về với em Một trái tim bỏ ngỏ Như tôi về với nguồn cội Yêu thương. Quên hết gian nan Vất vả Chiến trường Bởi có tình em Đắp bù người lính Em trao tôi Những điều dự tính Một mái ấm gia đình Nguyên vẹn Một tình yêu. Một tiếng ru Nhưng hạnh phúc tràn đầy. 29.03.07 KIM YẾN
  8. XIN ĐƯỢC ƠN EM Thêm một lần Tôi mang nặng ơn em Bởi em đã yêu tôi Tình yêu trời bể. Đường chiến chinh Ngàn trùng không thể Để cho em phải đợi Chờ Cô quạnh Tháng Năm. Em chớ vội trách tôi Sao quá hững hờ Không đành để tình em dang dở Như trăng khuyết Tuổi xuân không nỡ Thì yêu gì Chỉ những vần thơ. Nếu có chăng Em cứ mộng mơ Nhưng đừng đợi Đừng chờ Người lính Chiến dịch ngày đêm Không cho ta dự định Bước quân hành cứ xuôi ngược miền xa. Em hãy quay về kẻo lỡ một mùa hoa Khỏi côi cút Điêu tàn Trong gió chướng Tôi vẫn biết em yêu Nhiều hơn Tôi tưởng Còn quê hương! nên tôi phải lên đường. Biên ải Đảo xa Mài miệt với thao trường Ơn em lắm Nhưng không dám để lòng tơ vướng Nơi hậu phương Nếu em tôi hiểu được Thì xin em Cho an dạ lính can trường. Mai mốt trở về Yên bình chốn quê hương Mong được thấy em Đã trọn bề hạnh phúc Nghe em hát ru Ngàn lần anh cầu chúc Tình yêu em thắm đẹp mãi đất trời. Vui lên em! Anh xin có đôi lời Đừng trách cứ anh Cũng đừng chờ Đừng đợi Đường quân hành anh đi Để lại cho em ngàn nắng mới Hạnh phúc sẽ về Em thắp lửa lên khơi. Là anh được yêu nhiều rồi đó em ơi! Như anh đã ơn nhiều Nhiều lắm bé ơi! 29.03.07 KIM YẾN
  9. EM Ở NHÀ Em ở nhà Cần gì nữa hoa tươi Căn phòng chật tiếng cười Tiếng nói. Em ở nhà Hồn thơ bị trói Khắp quanh tôi Vây chặt tiếng cười. Khi bên em như vụ gặt tháng mười Lòng lai láng Giữa đất trời Trăng sáng. Không còn cảnh cháy khô đại hạn Như không còn giá lạnh đông sang Gối mùa gặt tháng năm Chất ngất nắng vàng. Em ở nhà Hồn thơ hết xênh xang Hết những nỗi buồn Mà tình cứ mênh mang. 28.03.07 KIM YẾN
  10. KHÔNG THỂ DỐI LÒNG MÌNH Không thể dối lòng mình bởi tôi đã yêu em Chẳng nằm mãi hồ sâu, sen dậy mùa hương sắc Chỉ tiếc cá biển đông, chim đi tìm trời bắc Để nghẹn tim mình đêm ngóng ngày trông. Qua lâu rồi mưa gió mùa đông Khoảng trống vắng khoan lòng ta giá lạnh Nỗi nhớ âm thầm cứ khoét sâu khoảng cách Mà tiếng yêu ta chẳng nói lên lời. Đã bao lần cay khoé mắt mưa rơi Giấc điệp ướt đêm dài mơ mộng Ngó sen trở mình, mùa sắc hương lay động Không gìm nổi lòng mình, tôi nói tiếng yêu em! 27.03.07 KIM YẾN
  11. LỖI CÙNG EM Mang trên mình bộ đồ quân phục Tôi ra đi cho Tổ quốc yên bình Lòng hiếu trung nguyên vẹn chữ ân tình Như hành lý mang theo khắp dặm dài đất nước. em yêu tôi hạnh phúc nào có được Đời lính phong trần muôn hồ hải tôi qua Dấn thân mình chốn bão táp phong ba Chẳng có thời gian tặng hoa em ngày lễ tết. Đất nước, quê hương! trái tim này gom hết Có cả tuổi già nhuốm tóc mẹ pha sương Nơi mái tranh nghèo sâu nặng tình thương Bóng dáng mẹ in cung đường bùn đất. Em yêu tôi vẫn biết rằng chân thật Đường quân hành sẽ qua một thời xuân Với non nước quê hương phải trọn bước hành quân Thì với em tôi là người mang tội. Tuổi xanh ơi! xin em tôi đừng vội Nụ hoa hồng xin dâng sắc ngàn xuân Để dặm dài tôi yên bước hành quân Em cũng trọn tình yêu và hạnh phúc. Người lính nghèo chỉ có thơ xin chúc: Mộng trang đài, bến hạnh phúc thuộc về em Dẫu chiến dịch bộn bề tôi vẫn dõi xem Chân trời ấy có bình yên nắng gió. Em hạnh phúc là tôi được yêu rồi đó Khi quê hương thêm một tiếng ru hời Đường quân hành tim thắp lửa lên khơi Tôi lại giữ bình yên cho đất trời nguyên vẹn. Với quê hương! không một lần sai hẹn Với mẹ hiền nguyên vẹn ân sâu Còn với em xin gom lại sắc màu Để chúc phúc thay câu hẹn ước. 27.03.07 KIM YẾN
  12. ĐƯỜNG CHIỀU Thoáng bóng em qua cung đường xuân ấy Chiều nhạt nhoà ngã bảy ngã ba Tôi gọi tên em theo dấu gót đường hoa Chỉ thấy én vội chao trước khi trời vào hạ. Lòng yêu em sao nói lời khó quá Vẫn nhủ thầm đừng vương bụi cánh hoa Có ai ngờ em cũng xót xa Câu nhắn gửi làm quặn đau lòng đá. Chiều Hồ tây bóng Sâm cầm vội vã Giấu nỗi buồn hay vào hạ cùng em Có hẹn thề khi mai mốt trăng lên Đường liễu rủ cháy bờ môi hạnh ngộ. Ai như em qua ngả đường phố cổ Vừa tha thướt Tây hồ đã duyên dáng cửa ô Tôi gọi hoài trong nắng gió nội đô Em có thấy nước mặt hồ sóng gợn. Chẳng được bên nhau thơ cũng tủi hờn oán giận Đã yêu rồi vàng đá chẳng bì cân Tôi giật mình đã gần hết mùa xuân Tại ngã bảy, ngã ba nên chưa một lần sánh bước. Cung đường chiều nếu em biết được Tôi đón chờ như tôi vẫn làm thơ Nếu đêm về em có gặp trong mơ Hãy dang nhé vòng tay đón nhận về hơi thở. Trong giấc điệp tiếp vần thơ dang dở Khoảng đợi chờ chất nỗi nhớ tình yêu Em có hay trong ráng đỏ trời chiều Tôi trông ngóng gọi tên em nhiều lắm. 25.03.07 KIM YẾN
  13. THƠ TRÓI BUỘC TIM MÌNH Không phải bỗng dưng trời đổ mưa Bởi câu thơ Anh gieo ngàn nỗi nhớ Khi em đã sang ngang Để câu hò dang dở Em vẫn gửi lòng về Nơi ấy Những mộng mơ. Chẳng phải cánh chim trời bâng quơ Tự đơn lẻ Bay vào miền mưa gió Anh có hay Em thả hồn Tìm anh đó Qua dấu vết thời gian Câu thơ cứ nhạt nhoà. Nếu ngày xưa Em bắt gặp câu thơ Cung đường ấy đâu có thành dang dở Để hôm nay Kẻ đi Người ở Sâu rộng sông Ngân Chia cắt đôi bờ. Nếu ngày xưa Em có được bây giờ Câu thơ ấy Trái tim này ấp ủ Hồn thi sỹ Một đời em làm chủ Bởi đã lâu Thơ trói buộc tim mình. Trời nay mưa Không phải đất vô tình Mây muốn níu trời xanh xuống thấp Như trái tim muốn gọi về Những hồn thơ bất tận Bởi từ lâu Thơ nhốt trái tim này Để nửa đời Em sầu muộn Đắng cay Mà cuộc đời em vẫn trắng tay. 23.03.07 KIM YẾN
  14. EM ĐẾN Em đến thăm tôi chẳng có nhà Giận mình sao nỡ để phiền hoa Mảnh mai thân gái cung đường lạ Mưa gió, đường trơn cứ nhạt nhoà. Tôi trở về em đã đi xa Ngơ ngẩn kiếm tìm dấu vết gót hoa Mắt môi mặn đắng lòng hoá đá Trống vắng căn nhà chỉ riêng ta. Biết tìm em nơi ngã bẩy ngã ba? Trơì mưa gió đang níu xuân vào hạ Tự trách mình vô tình thái quá Không đưa đón em về giờ bao nỗi xót xa. Em đến tình cờ hay thử lòng ta Mà thoắt đến, thoắt đi khi tình xuân vào hạ Em có biết lòng tôi như biển cả Vẫn dạt dào sóng vỗ đến bờ em. ... 22.03.07 KIM YẾN
  15. LỠ RỒI BÉ ƠI Bé như nụ hoa thắm Ấp ủ chờ sương mai Ta đã như nắng quái Mệt mỏi qua ngày dài. Mỗi sớm chiều qua lại Gặp ta bé mỉm cười Khoé mắt xanh vời vợi Giấu nỗi niềm đầy vơi. Những ánh mắt gọi mời Những nụ cười đắm đuối Biết bé không tính tuổi Lòng ta càng nẫu thêm. Đời đâu có êm đềm Mà luôn ngầm bão tố Chưa trải qua đau khổ Bé còn nhiều mộng mơ. Cứ cười nói ngây thơ Mơ màng trong tuổi ngọc Nói ra bé đừng khóc Ôi! lỡ rồi bé ơi! Ta như ánh mặt trời Chiều tàn còn sót lại Chẳng cần ai thương hại Còn gì để bé yêu. Tình xuân còn rất nhiều Giành đài hoa phong nhuỵ Hạnh phúc cũng hoàn mỹ Chờ bé nơi phương trời. Từ mai nhé bé ơi Hãy rẽ cung đường khác Để tóc ta yên bạc Khỏi đa mang tuổi già. Hãy tìm lối đường hoa Cho sắc xuân mãi thắm Ta biết ơn bé lắm Nhưng lỡ rồi bé ơi!. 22.03.07 KIM YẾN
  16. NGÀY XƯA Ngày xưa ơi! Không phải của tôi Ngoài hai bàn tay trắng Trời nắng Mưa Héo khô trái đắng Biết kêu ai Bão nổi giữa đất bằng. Mộng ước đầu Xanh một mùa măng Khi thu về Níu kéo cả vầng trăng Nhưng trời cao Chẳng đặng Sóng gió Bão dông Phiêu bạt cánh chim bằng. Nếu ngày xưa cứ như Cuội Mơ Hằng Thì nay đã ôm gốc đa Nằm mộng Có lựu mơ hoè Tâm hồn bay bổng Đâu được trúc đào Thành nước lã Trôi sông. Ngày xưa Bây giờ Tôi ước muốn Người không Thiếu vắng một người Phiên chợ có đông? Thương Yêu nhiều Nhưng trước mặt một dòng sông. 21.03.07 KIM YẾN
  17. GẶP LẠI Gặp nhau ở cuối cung đường Nghe như trái đã dâng hương qua mùa Ngẩng nhìn trời đã xế trưa Bến sông đò cũ khách xưa trở về. Vỡ đôi một mảnh trăng thề Đọng trên vạt cỏ triên đê nát nhàu. Tháng năm mưa nắng ngả màu Ngang trời lẻ bóng chim câu nhớ bầy. Nhớ khi ngoảnh mặt phủi tay Người đi ném lại những ngày mộng mơ. Cửa sông con nước dật dờ Bọt bèo trôi dạt đôi bờ mênh mang. Giữa thời xuân sắc chiều tàn Con tim ứa lệ, cung đàn đứt giây. Sầu vương nào muốn đong đầy Bởi người đi để lòng này đa đoan. Trách chi một chuyến đò ngang Phù vân loá mắt quan san ngược dòng. Người đi có thoả ước mong Để ta nặng gánh tang bồng tơ vương. Biết giờ người có còn thương Mà nay trở lại cung đường ngày xưa. Cung đường lắm nắng nhiều mưa Có còn kẻ đón người đưa sớm chiều. Gặp lại nhau đã xế chiều Giấu đi hờn tủi với nhiều đắng cay. Sợ rằng hờ hững vòng tay Buồn đau lại đổ xuống ngày cuối xuân. 21.03.07 KIM YẾN
  18. HỮNG HỜ Mây hững hờ Gió cứ nổi trôi Mây nhởn nhơ Gió lúc nào cũng vội Mây đứng yên Gió cứ ràn rạt thổi Mây vô tình Gió phải nổi cuồng phong. Em xa rồi Tôi nhớ Tôi mong Em cứ dửng dưng Lòng tôi lửa bỏng Mong chờ em Cả khi tôi tuyệt vọng Em cứ hững hờ Tôi mòn mỏi Ngóng trông. Em như mây trôi Hẳn đã nguội lòng Tôi như gió Sớm ngày rong ruổi Cửa bể Đầu non Biết nơi nào em tới Tôi kiếm tìm Nhật nguyệt cũng chơi vơi. Em cứ mãi hững hờ như thể áng mây trôi. 20.03.07 KIM YẾN
  19. NẾU Nếu Tôi ngỏ lời Yêu! Em có vui Hay nguýt dài Ngoảnh mặt? Nếu Tôi nắm tay Em để im Nắm chặt Hay cúi mặt Làm ngơ? Nếu Tôi tặng thơ Em có đọc Hay vo tròn Vứt góc? Một mai Gặp em khóc Tôi lau lệ Em có bằng lòng? Tôi đón đưa Em có rẽ lối Đi vòng Chung một cung đường Hay mặc tôi Xuôi ngược? Ôi! Nếu Em biết được Tôi yêu em đến nhường nào. Nếu Em đo được trời cao Thấy tình tôi nơi ấy Và mưa ngâu tháng bảy Như tình tôi Khắp mặt đất phủ đầy. Nếu Em mãi trong vòng tay Một đời Tôi ôm em không mỏi 19.03.07 KIM YẾN
  20. LỜI MẸ RU XƯA Xưa đói nghèo chỉ có câu ca dao Giấu trong lời hát ru sợ nắng mưa phai nhạt Tháng tám, ngày ba đói mùa giáp hạt Bao nỗi nhọc nhằn đứt đoạn cả lời ru. Ầu ơ! "Cánh cò cõng nắng cõng mưa..." Mẹ cha lặn lội sớm trưa ngoài đồng Tiếng ru xao xuyến trong lòng Chông chênh mái rạ ngấn bùn đồng chiêm. Dãi nắng dầm mưa câu ca cũng hao mòn Bao câu chữ rụng rơi chiều dông bão Mẹ đổi lấy vơi đầy bát gạo Cùng khoai sắn trộn vào mong qua hết tháng ba. Mưa ngập đồng gần, nắng dội đồng xa Đắp cho con nửa câu hát ru, mẹ vội lao ra miền mưa nắng Lặn lội thân cò vẫn đói nghèo, cay đắng Mang thân trúc già che đỡ một đời măng. Câu hát của thời rơm ổ thay chăn Nay ấm mãi lòng con những chặng đường chinh chiến Vẫn dào dạt, mặn mà sóng biển Mãi đầy tràn như nắng gió lên khơi. Xưa đói nghèo câu hát cứ đầy vơi Mẹ trải khắp biển trời sông núi Mẹ che những nắng mưa cát bụi Cho con lớn lên mùa trái ngọt no đầy. Đã vì con thân xác mẹ hao gầy Bao ngày tám, tháng ba mẹ từng vực con đứng dậy Nay con biết vun trồng cầy cấy Tóc mẹ giờ trắng một màu mây. Lời mẹ ru xưa! Tim con vẫn chất đầy. 19.03.07 KIM YẾN
  21. VÀO HẠ Ai níu trăng về cuối trời xa Để đêm sương xuống cứ nhạt nhoà Đầy vơi nối nhớ em vào hạ Trái đã dâng đài tiễn mùa hoa. 18.03.07 KIM YẾN
  22. NỬA VẦNG TRĂNG KHUYẾT Nửa vầng trăng treo ngoài song cửa Tháng ngày trôi Dan díu với mây mờ Xót lòng ai Câu thơ cũng hững hờ Người để lại Nơi này Ta nhớ. Cửa bể Đầu mom Mạn thuyền sóng vỗ Cứ dập dềnh con nước Đầy vơi Cánh buồm nào lướt sóng Ra khơi Biển vắng lặng Mênh mang Chờ Đợi. Con thuyền đi Có say tìm bến mới Bỏ lại bến bờ Nắng gió cứ lên khơi Buồn Thương ai Mặt nước trăng rơi Ta chao lại Một nửa vầng trăng Khuyết. Nửa vầng trăng đã hoà tan trong biển Nửa vầng trăng đã nhuốm lạnh mây trời Ta níu hoài Trăng cứ chơi vơi Bao nhung nhớ Đợi chờ Ngày tháng cứ dần trôi. Biết đến bao giờ Trăng đọng lại bờ môi Biết đến bao giờ Ta gặp lại Người ơi! Để không còn trăng khuyết Trăng rơi Câu thơ lại ngọt ngào Say đắm Lả lơi Như tình mình mãi nồng thắm Đầy vơi. 18.03.07 KIM YẾN
  23. XIN ĐƯỢC ĐẮP BÙ Ru em ngủ rồi tôi dậy viết thơ Nào hay biết em vẫn còn thao thức Trách gió lùa làm em tôi tỉnh giấc Hay mây mưa mang giá lạnh theo về. Câu thơ tôi chưa kịp viết tựa đề Giờ bề bộn nỗi niềm thương cảm Bởi những nếp nhăn mang nỗi buồn ảm đạm Nơi đuôi mắt vợ hiền thời gian cứ chất thêm. Để đêm về giấc ngủ cũng không yên Trời trở gió lo chồng con có lạnh Mai đến lớp con đủ chưa bút sách Quần áo chồng vẫn còn đó nếp nhăn. Em thức giấc rồi tôi cứ băn khoăn Thơ cũng lao xao như ánh sao mặt nước Tôi nghĩ mãi cũng không giải được Em phận liễu đào mà sức mạnh sánh non cao. Đêm đã khuya mưa gió cứ thét gào Thơ chìm xuống, lòng tôi nổi bão Hận tháng năm tự cho mình cao đạo Mà việc đời mình em gánh đầy vơi. Mặc cho thơ cứ bay bổng chơi vơi Tôi nằm xuống bên em vỗ về ru ngủ Để chuộc những lỗi lầm xưa cũ Để yêu em, tôi xin được đắp bù. 17.03.07 KIM YẾN
  24. QUÁN THƠ TÔI CHỜ Tôi dựng tạm quán thơ đón khách qua đường Mong gặp bạn văn hiền - nhiều chữ Tá túc nắng mưa lỡ độ đường lữ thứ Trái tim mơ gặp tương ngộ tao phùng. Dẫu chẳng nuôi chí cả anh hùng Cũng mến mộ tao nhân mặc khách Nơi hội tụ những trái tim trong sạch Những tâm hồn chắp cánh thi ca. Non nước sơn hà mấy dặm đường xa Kẻ tới người qua mang hoa về tụ hội Gieo vần thơ vào phút giây nhàn rỗi Tìm nhân văn, hướng đạo giữa phong trần. Như gieo vào cuộc sống những mầm xuân Lòng thanh thản suốt bốn mùa hoa nở Ghé quán thơ đề, thi nhân đừng bỏ lỡ Chút tiêu dao những văn khách đang chờ. Dạo đường xuân ai đó chớ hững hờ Mời ghé quán để nhớ về một thủa Nơi ấy có yêu thương vui buồn chất chứa Phút định tâm đưa ta đến bến bờ. Mặc mưa nắng sớm chiều, tôi mở cửa quán thơ Lòng mong gặp giai nhân tài tử Bởi có em trong những người lữ thứ Tôi để ngỏ tim mình, gọi mãi Thi nhân ơi! 16.03.07 KIM YẾN
  25. NHẬT KÝ BUỔI SỚM 5h30: Sớm nay trời mưa lạnh Anh nên tập trong nhà Ngoài đường trơn sợ ngã Em thương lắm anh à! 5h45: Nước nóng em đã pha Anh đánh răng rửa mặt Nhớ mặc ấm kẻo lạnh Và đi chậm nhé anh! 6h: Đây bánh mỳ đã nướng Cà pe sữa em pha Nhớ điểm tâm anh nhé Đừng bở bữa anh à! 6h30: Giờ thì em hôn anh Để đi làm kẻo muộn Chiều về nếu anh muốn... Thích gì...em cũng chiều. 6h45: Em đi nhé anh yêu Nhớ viết nhiều thơ nhé Nhưng này, em nói khẽ Thơ mình em thôi à! 6h47: Thêm nụ hôn làm quà Trao cho anh mỗi sớm Tình yêu vô bờ bến Tháng năm càng yêu thêm. 16.03.07 KIM YẾN *Lược ghi lại lịch trình của em mỗi sớm.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...