KIM YEN
Thành viên-
Số bài viết
481 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi KIM YEN
-
THU NHỚ Những giọt nắng hanh vàng Rớt tràn trên vòm lá Nhuốm tím trời cuối hạ Căng mắt na gọi mùa. Tiếng thu về gõ cửa Lá chao nghiêng bên thềm Thuyền ai chưa về bến Lại một tuần trăng quên. Nỗi nhớ nào không tên Đầu nguồn khô cạn nước Từ sau mùa mưa trước Rừng thay lá chờ xuân. Gió ngàn trong hơi thở Níu vầng trăng mộng mơ Biển ra điều trăn trở Gìm bão thôi xô bờ. Bưởi chín trong tuổi nhớ Hương xanh mái tóc thề Bao thu rồi vẫn thế Tha thiết một miền quê. Thu trải dài triền đê Căng giây đàn thương nhớ Nối cánh diều no gió Khát vọng ngang lưng trời. Người xa lòng vời vợi Tím một trời nhớ thương Trong giọt nắng hanh vương Có châu nhòa nhuốm sắc. 09.11.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
-
Cảm ơn KẺ ĐA TÌNH...đã đọc thơ và gửi video nhưng rất tiếc K.Y không mở được. Chúc vui. K.Y
-
VỀ MỘT CỬA Ô Tôi đưa em về thăm một cửa ô Như đến một cánh hoa tươi Ngát thơm lối về lòng mẹ Ô Quan Chưởng thân yêu. Ngoài kia Hồng hà lộng gió những chiều Dịu mát những nhịp cầu gánh hai cuộc trường chinh - kháng chiến Vơi nỗi đau tháng ngày binh biến Vẫn soi mình dưới cuộn đỏ phù sa. Như nhuỵ nối đài nghiêng trên cánh hoa Cầu Long Biên nối đôi bờ thương nhớ Nghe lòng mẹ ấm nồng hơi thở Cho cháu con mãi quần tụ bên Người. Qua của ô thấy sức trẻ hai mươi Đang sôi động đêm ngày nơi phố cổ Hàng Chiếu, Hàng Buồm...Muôn sắc màu rực rỡ Ba sáu (36) phố phường nay giang rộng những vòng tay. Hồ Gươm xanh in áng mây bay Gươm thần đó trao tay Người giữ nước Về cửa ô thấy những điều sau - trước Đất ngàn năm cho ta sống muôn đời. Cửa ô nay rộng mở đón mời Thăng Long hẹn cháu con về tụ hội Để được thấy trong vóc hình Hà Nội Nét thanh tao, Văn hiến Kinh kỳ. Ai đó đi xa có nhớ về Một thủa hoang sơ Tổ tiên mang gươm mở cõi Để hôm nay sử thi tươi roi rói Về với cửa ô càng yêu lắm giống nòi. Dẫu phố cổ nay rêu phong mái ngói Nhưng lòng ta bao thương nhớ giăng đầy Em ơi! Ô Quan chưởng là đây Lịch sử mãi hồng tươi, em về rồi sẽ thấy. 01.11.06 NG. T. K. Y
-
LỖI VỚI MẸ HIỀN Vẫn biết rằng mẹ độ lượng bao dung Không trách phiền anh thiếu tuần thơ tặng mẹ Tuổi năm mươi mà anh như con trẻ Biết lấy gì tạ lỗi mẹ em ơi! Bao ý thơ mà chẳng viết thành lời Để dâng mẹ nhân từ tôn kính Có phải tình yêu làm mềm lòng người lính Để mang lỗi với mẹ hiền không viết nổi vần thơ. Tự hỏi lòng cho đến bao giờ Mới viết tiếp vần thơ tặng mẹ Mẹ vẫn yêu thương anh như con trẻ Em có cách gì giúp anh làm thơ? Cuộc đời này còn đẹp hơn mơ Bởi có mẹ có em cùng vần thơ viết dở Có nỗi ưu tư với mẹ hiền anh mang nợ Cùng mối tình trăn trở dấu trong thơ. Chưa viết trọn câu thơ đâu phải hững hờ Mà xao xuyến bâng khuâng ghép vần chưa trọn Biết nói sao cho có ngành có ngọn Để mẹ tường em tận thấu tình anh. Ôi tuần thơ dành cho mẹ qua nhanh Sao đầu óc mung lung, ý - hồn thơ không kết Anh đâu phải là đứa con mất nết Biết nói gì với mẹ em ơi! Mẹ ơi! lỗi tại con, con xin mẹ ngàn lời Mẹ thứ lỗi cho con lần đầu lỗi hẹn Bởi con được yêu một tình yêu trọn vẹn Một tình yêu thơ không viết thành lời. 30.10.06 NGYỄN THỊ KIM YẾN
-
ĐÀN ÔNG Trái tim đàn ông nhiều khi ngỡ đá Vẫn nhỏ lệ khi đau Dòng lệ thẫm màu Chảy vào trong chua xót. Đàn ông thường không biết hót Khi yêu Không nói nhiều Nhưng cũng đắm say tha thiết. Đôi khi giả câm vờ điếc Nhưng tim lại rất yếu mềm Khi yêu Trái tim đàn ông không quên bổn phận. Xin đừng vội đa nghi Trái tim đàn ông thường rất thật Khi yêu trong bộn bề tất bật Cũng luôn giữ khoảng cách không chỉ cho mình. Đừng nói đàn ông là vô tình Khi trái tim đàn ông luôn mách điều giới hạn Không để mất đi tình bầu bạn Vẫn ngọt ngào, say đắm thuỷ chung. Không cứ đàn ông mới nuôi chí anh hùng Như tình yêu không thể từ một phía Tình yêu đẹp đâu sinh từ chiến địa Mà nhịp đời luôn hoà hợp trong nhau. Tình yêu đôi khi cũng đớn đau Có ai biết trái tim đàn ông rỉ máu Nhưng khối óc đàn ông vẫn còn đau đáu Trong cơn mê vẫn chèo lái con tàu. Đừng vội trách Chớ vội sầu Trái tim đàn ông cũng một màu Thắm tươi dòng máu. 26.10.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
ĐÔI LỜI Nhủ khuyên người bỏ ngai vàng Một mai còn có chung đàng bên nhau Hay là kẻ trước người sau Để rồi ôm trọn nỗi đau một đời. Khi xa hoan hỷ đón mời Gần bên chỉ thấy tơi bời lòng nhau Tình đâu như thể vàng thau Ngàn năm mưa nắng một màu không phai. Nói ra chua xót lòng ai Bởi chưng lỡ hẹn trúc mai đôi đàng Cầm bắng ân nghĩa ngìn vàng Cách chia đôi ngả muôn vàn nhớ thương. Nay người xa mấy quan trường Ngàn trùng ngoảnh lại cố hương hẹn về Dẫu chưa ước nguyện giao thề Cũng nghe sâu nặng tình quê gọi mời. Gửi trong thăm thẳm mây trời Trộn trong nắng gió những lời nhớ thương Yên lòng người nhé quân vương Đất tròn để đến cung đường gặp nhau. Rồi đây hoa lá thắm màu Giang sơn một dải hết sầu luỵ ai. 25.10.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
TÂM SỰ CÙNG EM Anh đưa chị đến thăm nhà Muội Nối khoảng trời xa cách Á - Âu Mang bài thơ ghen để bác nhịp cầu Chung phận gái hai mái đầu tâm hợp. Dòng đời dọc ngang, ai xuôi ai ngược Ai mỉm cười, ai héo hắt bờ mi Ai chung tình, ai quyết ra đi Bao bờ bến nơi nào vui mộng tưởng. Đứng núi trông non mang lòng ao ước Mưa rớt rồi có đọng chốn đào hoa Hay xuôi dòng với bao nỗi xót xa Lẫn cát bụi cánh bèo bọt nước. Cuộc sống - tình yêu ai người biết trước Cung đường nào rồi sẽ đi qua Rớt lệ sầu hay vui khúc hoan ca Ngát hương mật hay điêu tàn hoa lá? Khi lòng người như mưa đông nắng hạ Sợi tơ hồng không trói nổi lòng tham Biết đi ngược, rẽ ngang sao vẫn đa đoan Lỡ dập tắt những nụ cười, níu mây che quầng mắt. Chôn lời hứa, rữa tan lòng cầm sắt Xẻ vầng trăng, chia câu hát ru hời Để ngổn ngang sầu muộn cõi đời Bởi chút mua vui với phút giây nông nổi. Anh đưa chị thăm em dù rất vội Cùng tâm sự đôi dòng về kiếp nổi trôi Mong cho những chuyện tình mãi mãi tinh khôi Khỏi đơn bạc những mái đầu thiếu phụ. 23.10.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
GẶP LẠI Hơn ba mươi năm rồi Giờ mới gặp lại nhau Thời gian úa màu Bạc thưa mái tóc Quầng thâm mắt ngọc Nhìn nhau Lúng túng vụng về. Ngày ấy những lời hò hẹn Dẫu không trải dọc triền đê Cũng phảng phất theo hương đồng gió nội Chưa kịp buông một lời thề. Chiến tranh Ngườì ra đi, đi vội Không kịp nói lời chia tay. Nỗi buồn quê xanh sắc gió heo may Cây cỏ ngẩn ngơ giữa đồng nước lợ Gió biển vẫn vô tình hăm hở Đẩy những con sóng nhớ xô bờ Để lại quê hương người con gái thẫn thờ Với bao nhớ thương Mà chưa một lời thề nguyện. Người đi biền biệt Kẻ ở chờ tin Đợi nhau ư? tuổi thanh xuân nhan sắc có thì Liệu mai mốt người có về quê cũ Bao ước mơ, buồn vui vào giấc ngủ Nỗi nhớ, tình yêu theo năm tháng hao gầy. Ngóng tin tháng ngày Nam - bắc - đông - tây Chỉ nắng hạ mưa đông, tin người đâu thấy Biển qua mùa bão dông Tình người còn nguyên đấy Bốn mùa sôi sục bão lòng Bởi nhớ bởi mong người đi mau trở lại. Những sợi tóc nhớ thương bạc màu trong hoang dại Tình yêu chẳng phôi phai trong cuộc sống bộn bề Vẫn không thể chờ đợi hơn bởi chưa một lời thề Người con gái đã sang ngang trong chiều gió cát Trộm ngoảnh nhìn mà cõi lòng tan nát Đường xưa vẫn vắng bóng người. Niềm vui không hết một nụ cười Bởi một nửa dấu cho người chinh chiến Nửa héo hắt trong nắng mưa gió biển Để hôm nay vẫn lúng túng Dại khờ. Hơn ba mươi năm sau gặp lại Không ngờ Chẳng hờn trách chi nhau Bởi đã có gì đâu mà giận hờn ai oán Tại ngày ấy chiến tranh Mưa bom bão đạn Người đi, kẻ ở Không kịp trao nhau nguyện ước với giao thề. Cơn bão cuối mùa còn rớt lại ngoài đê Trời đã sang thu Lòng lắng chìm bão tố Gặp lại nhau nhắc vài câu chuyện cũ Trên môi em chỉ thấy nửa nụ cười Không còn vẹn nguyên tươi Mà vụng về lúng túng Như đêm hò hẹn đầu tiên ấp úng Để rồi vội vã chia tay. Thêm một lần ta mất nhau từ đây. Đông minh, 02.10.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
LỠ HẸN* Hẹn em rồi Anh lại đi với người ta Nơi góc phố em chờ Cơn mưa đổ. Trước mặt mây mờ Giăng bể khổ Sau lưng tường chắn Nặng khối sầu. Hẹn hò chi Mưa vương bụi mái đầu Khoảng trống vắng Lòng ta băng giá. Oan trái chi Sao cuộc tình nghiệt ngã Người mua vui Sao riêng một ta chờ. Đất cũng hờn Trời giận, thiết gì thơ Nơi góc phố người người qua Có kẻ nhìn ta thương hại. Thôi Kể từ mai xin người đừng trở lại Mặc phố nhoà nghiêng ngả trong mưa Nơi cuối trời người cứ vui với sao thưa. ... 19.10.06 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
-
VỢ TÔI Tôi cứ ngỡ vợ mình là lang y Thuốc sắc để qua đêm uống lạnh Sớm nay trời mưa đường trơn chạy vội Như Tào Tháo đuổi đằng sau. Gối mỏi chân chồn, cồn cào ruột đau Mệt nhọc bơ phờ, chờ chồng than thở T ôi chợt nhớ có lang y một thủa... Tử tức vì...đau bụng...uống nhân sâm. Cứ ngỡ rằng vợ mình uyên thâm Chuyện kim - cổ - đông - tây, trên trời - dưới bể Trên thông thiên văn - dưới tường địa lý Mà giờ uống thuốc lạnh qua đêm. Tôi càng yêu thương vợ nhiều hơn Khi hiền thục như đẹp Tống Khánh Linh Lúc nổi nóng như Võ Tắc Thiên tái thế Ôi tình yêu là thế. Uống thuốc lạnh qua đêm Không khỏi bệnh Cũng đủ cười Tôi xin làm quan ngự y để tư vẫn cho người. 28.03.01 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
KHI CHÚNG MÌNH BÊN NHAU Trái đất này quá nhỏ phải không em Ta sánh bước bên nhau mọi cung đường đều ngắn Bao suối sâu đèo cao, biển hồ phẳng lặng Khi chúng mình có nhau. Cây cỏ dâng hương, đất đá cũng lên màu Trong sấm động chớp dông có âm vang tiếng nhạc Giữa sa mạc như không còn nắng hạn Tiết đại hàn không có giá rét mùa đông. Chẳng sá gì trăm suối ngàn sông Không ngại khó khi đất cằn sỏi đá Mặc bão dông với sóng to gió cả Khi ta ở bên nhau. Anh cùng em vững lái một con tàu Nơi ta đến là bến bờ hạnh phúc Trong nhịp tim vang lên tình khúc Một tình yêu. Chúng mình không thể thiếu nhau Bởi ta đã yêu nhau từ muôn ngàn kiếp trước Cuộc sống đẹp và thơ anh có được Từ tình yêu nơi em. Trái đất nhỏ vô cùng nhưng không có màu đen Tình yêu đã nhuốm hồng hoa trái Tôi ơn em, tôi ơn em mãi Em đã cho tôi hạnh phúc tình yêu. Tôi muốn hát vang mỗi sớm mỗi chiều Câu hát vọng đến tận cùng vũ trụ Để thời gian quay cuồng quyến rũ Khi chúng mình yêu nhau. Quán Thánh, 10.12.04 ĐOÀN VĂN NGHIÊU
-
ĐƯA EM SANG SÔNG Người ta đóng thuyền chở thơ Còn tôi cặm cụi đóng thuyền chở em Đến nơi thắm gấm tươi rèm Ngập trong nhung lụa, say men mộng lành. Ước gì lối đi vòng quanh Thời gian cũng chớ trôi nhanh theo dòng Để thuyền tôi chở lòng vòng Bên em một chút dẫu lòng xót xa. Để rồi mãi mãi chia xa Em về bên ấy mộng hoa cùng người Bến thơ đánh đắm nụ cười Mái chèo khoả nước đầy vơi nỗi niềm. Một mai thuyền đi trăm miền Rong rêu phủ ván chẳng quên dấu người Tìm câu thơ đã trao mời Gửi vào sông nước mây trời nhớ thương. Nơi xa gió thoảng mùi hương Là tình tôi vẫn ngày thường gửi trao Dẫu cho muôn kiếp ba đào Dòng sâu lớp lớp sóng trào thuyền ai. Tình như sao hôm sao mai Con thuyền độc mộc miệt mài ngược xuôi Nay em qua bến lâu rồi Con thuyền vẫn cứ bồi hồi ngóng trông. Kể từ đông ửng mây hồng Đến khi chiều nhuốm vàng đồng trời tây Vẫn mơ cánh nhạn chân mây Con thuyền thương chủ hao gầy mộng mơ. Giữa dòng neo lại câu thơ Chốn đầu giang để đợi chờ...em qua. Mêng mông sông nước bao la Đón đưa bến vắng là ta đó người! 02.10.06 NGUYỄN THỊ KIM YỄN
-
KHÔNG BAO GIỜ Không bao giờ anh đùa với tình yêu Bởi tình yêu như xăng với lửa Chỉ một chút bông đùa nghĩa tình không còn nữa Tình yêu cũng thiêu cháy lụi tàn. Chuyện trăm năm sao đi dọc, rẽ ngang Mà tình yêu như trái đắng Lúc muốn ăn cũng là khi hiếu thắng Ăn vô biết nuốt hay nhè? Tình yêu đâu buốn ván, bán bè Khi đã yêu như con thuyền không lái Đã xuống thuyền ra đi hay trở lại? Muốn lên bờ chỉ đợi đắm thuyền thôi. Chút bông đùa có thắm mãi bờ môi Hay sầu hận khổ đau rơm đã bùng ngọn lửa Hạnh phúc - hận sầu không vô chung một cửa Xin người đừng vội nói tiếng yêu. Chút vội vàng, lỡ chớn cô liêu Bởi tâm nhạt nhân văn cốt cách Nếu trái tim còn mang dòng máu sạch Hãy viết thơ níu kéo lại chữ tình. Tình yêu!Anh chỉ có riêng em Bởi em là tất cả Em đã cho anh hoa, cho quả Không bao giờ anh đùa với tình yêu. Đông minh, 26.04.04 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
THƠ GỬI EM Đêm vào ca anh luôn nhớ về em Em đã ngủ chưa hay vẫn còn thao thức Ai quạt cho em khi trời oi bức Ai buông màn khi con trẻ vô tư. Em đã ngủ chưa hay vẫn đọc thơ anh Giấc ngủ có được yên, hay vỗ về ru cháu Thương em tuổi xuân như vầng trăng láu Sớm nuôi con lại nuôi cháu, chăm chồng. Là gái kinh thành chẳng biết chợ Cầu đông Dân kẻ chợ mà thương người gồng gánh Thương mẹ xa luôn gửi quà biếu bánh Mảnh khăn, tấm áo, cau trầu. Gia cảnh đơn sơ đâu có sang giàu Mà thương chị thương em, qúy tình làng nghĩa xóm Đâu quản đường xa sông ngăn cách trở Quê cha, quê mẹ thăm đều. Ôi! em đã vì anh trên cả tình yêu Ân đức ấy cả đời anh mang nợ Anh hạnh phúc bởi có em - người vợ Nhân hậu, thục hiền, chăm đảm, bao dung. Đường quân hành đi trăm chốn ngàn phương Dẫu trăng gió, cỏ hoa, ong bay bướm lượn Với em không thể gì sánh được Ngủ đi em! mai sớm anh về. Anh biết em chẳng muốn anh thề Chỉ thích đọc thơ anh dẫu vần thơ viết vội Bởi trong đó có tình anh như bão nổi Anh mãi dành cho em. Đông minh, vào hạ 26.04.04 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
TÌNH YÊU & THỜI GIAN Tôi gom những giọt thu đốm vàng trên lá Thả vào heo may trong chiều tím nhạt nhoà Thấy bóng hình em dạo bước đường xa Lối cũ, ngày qua Giờ mình tôi đứng đó. Em đi rồi Lòng tôi đông ập tới Lạnh lẽo cô đơn Rơi nghiêng lá vàng Thơ cũng thấy buồn hơn. Yêu Một chút giận hờn Thêm xanh mắt lá Khi úa tàn cũng là lúc chia xa Gom bao nắng vào lòng không tươi một cánh hoa. Những giọt nắng vàng hanh hao trong gió Những cành hoa một thời thắm đỏ Theo dòng thời gian trôi về phía chân trời Để lại lòng ta Tan nát tơi bời. Ta ngắm màu thời gian chờ đợi Một cánh buồm xa khơi Mà nghe lòng sao thấy chơi vơi Chỉ thấy chân trời Mịt mờ xa ngái. Thu tiễn hạ đi chưa kịp đến cuối trời Mà đông đã lạnh phòng đơn gối Nắng mong manh Heo may vương lối Để lá vàng úa cả một thời xanh. Yêu em rồi! Tôi gom những giọt nắng mong manh Trong nỗi nhớ mùa thu che đông tàn băng giá Che cát bụi bão dông giữa mùa nắng hạ Đợi xuân về Hoa thắm bờ môi. Giữa vũ trụ muôn màu Chỉ có em và tôi Thời gian Tình yêu Cho chúng mình lên ngôi. 25.09.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
THU BUỒN Trời vào thu rồi phải không em Anh như thấy nỗi buồn man mác Nơi cuối trời cánh chim nào bay lạc Lỡ xa đàn để đến một mùa đông. Thu đến thật rồi em có buồn không Mùa lá rụng báo đông về giá lạnh Thương ai đó cô đơn hưu quạnh Hay thương mình lạc bước tha hương. Anh chạnh lòng nghe câu hát thê lương Một câu hát bao đợi chờ thương nhớ Câu hát vui lên tình chồng nghĩa vợ Câu hát buồn xót cảnh chia ly. Thu đến rồi thu sẽ lại đi Sao lỡ để nỗi buồn vương lại mãi Đông lạnh lẽo cuối cung đường xa ngái Có ai chờ ai đợi, đợi chờ ai? Câu hẹn thề liệu có phôi phai Khi thu thắm xanh trời nỗi nhớ Để tình yêu đừng đôi đường cách trở Mai đông về không bắng giá em tôi. Thu về có ấm lại bờ môi Cho em mãi cười tươi trong khoé mắt Xin đừng để em tôi buồn héo hắt Đừng để buồn em tôi nhé thu ơi! Thu về rồi anh nghe lòng chơi vơi Vẫn biết trong thu có tình yêu và nỗi nhớ Sao man mác một nỗi buồn vô cớ Buồn cho ai hay buồn bởi riêng mình. Gửi thu thơ tâm sự lòng mình. Đông minh, 22.09.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
QUAY VỀ Chưa ra khỏi nhà đã u mê Ngỡ lạc đường giữa chốn sơn khê Đèo heo hút gió Không một ánh tà dương Không một vầng trăng tỏ Chỉ có ta với những câu thơ lạc loài. Thơ đẫm lệ nhớ nhung Ai oán u hoài Thả mộng gửi mơ Đuổi mây tìm gió Theo cánh bướm chao Chập chờn hoa cỏ Hồn đi hoang quên cửa quên nhà. Những câu thơ đẩy chăn gối chia xa Trời nặng mây giăng Hoa buồn kém thắm Khoé mắt em một thời say đắm Giờ quầng thâm Đêm trắng Thở dài. Những câu thơ chia sẻ Lạc loài Níu kéo tình yêu đi ngược chiều thương nhớ Như mũi kim khêu lệ buồn mắt vợ Nghẹn lời Giận cắn chặt môi. Đã có bến bờ thuyền thơ cứ nổi trôi Rong ruổi đi hoang Lầm đường lạc lối. Ta chợt tỉnh cơn mê Biết mình trọng tội Vội quay về Xin gột rửa lại câu thơ Tạ lỗi cùng em những ngày tháng dại khờ. Tim đúc lại những câu thơ tặng vợ Đem máu hồng đánh bóng lại tình yêu Khảm vào đời vạn thủa Những vần thơ. Hạnh phúc Trăm năm mãi dào dạt vô bờ Tình yêu em Ta nguyện mãi tôn thờ. Đông minh, 20.09.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
THƠ BIẾN TƯỚNG THÀNH “QUÁI THƠ
chủ đề trả lời KIM YEN trong Ngo Huu Doan ở Nghiên cứu - Lý luận - Phê bình
Anh NGÔ HỮU ĐOÀN cùng các bạn thân mến! KY chưa đọc hết bài quái thơ mà anh Đoàn nêu ở trên nhưng nếu đúng vậy thì ai đó đọc chắc cũng rất buồn, bởi lẽ đây coi như một trường hợp lập dị về nhận thức và ý tưởng, hoặc ít nhất cũng lập dị trong thơ. Nhưng điều đáng nói là ai, cơ qaun quản lý nào biên tập cho ra mắt những bài viết quái dị như vậy? chẳng lẽ ở địa phương, đơn vị đó những người chịu trách nhiệm quản lý biên tập lại cũng bị chứng bệnh trầm kha này, như vậy liệu đây có phải là bệnh dịch của địa phương đơn vị đó không và chúng ta cần cách ly không khi mà tính dân tộc, nét đẹp và truyền thống văn hoá của người Việt chúng ta lại bị coi thường một cách thô thiển như vậy. Các nhà làm vườn, các nhà lý luận phê bình văn học nghỉ ngơi đâu hết nhỉ sao không lên tiếng, xin đừng để thế hệ trẻ nhiễm thứ bệnh phong trong văn học vốn rất tao nhã và đầy tính nhân văn của chúng ta. KY -
CHIỀU THU TÂY HỒ Thăm thẳm thu về xanh khoé mắt ai Mùa lá rụng gieo lòng ta nỗi nhớ Mênh mang Hồ tây nồng nàn nhịp thở Heo may lùa vạt áo em bay. Anh thầm mơ tay nắm trong tay Để cùng em dọc chiều thu đi mãi Buồn hay vui mà em nhìn về xa ngái Mặt hồ sóng nước lao xao. Trong sắc nước mây trời lồng lộng xanh cao Không dấu được lá vàng vương lối Nghe tiếng thu rơi bối rối Vu vơ một nỗi buồn. Chạnh lòng, chùa ai đó gióng chuông Chao mặt nước cánh sâm cầm hốt hoảng Trời se lạnh sau cơn gió thoảng Anh trộm nhìn tà áo em bay. Đất trời ai nhuốm men say Niềm vui cứ trộn đầy nỗi nhớ Để khoé mắt em sáng nụ cười rạng rỡ Một chiều thu Tây hồ. Đông minh, 19.09.06 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
KHOÉ MẮT GIẬN HỜN Nhìn khoé mắt em Anh biết Vẫn còn chút ưu tư Giận hờn Nhiều hơn Chút hờn ghen bóng gió Bởi cuộc tình bỏ ngỏ Khi bè bạn bông đùa. Thoáng rùng mình như cơn gió chuyển mùa Từ trong khoé mắt Sắc như dao Lạnh buốt như kim châm Từng làm ngột ngạt con tim. Dẫu em lặng im Vẫn thấy nhiều lời trong khoé mắt Lúc em buồn nhất Là khi dỗi hờn bên anh. Ngày thường khoé mắt đượm màu xanh Hờn ghen rực lên ngọn lửa Khi khoé mắt vui Mở cửa Đón anh. Khoé mắt sáng long lanh Là đón nhận tình yêu đằm thắm Khi lim dim khẽ nhắm Là lúc cảm nhận hương vị tình yêu. Ôi khoé mắt em nói rất nhiều Tình yêu Hạnh phúc. Khoé mắt làm người tình ngã gục Cả khi em dỗi hờn. Còn gì đáng yêu hơn Một khoé mắt Thiên thần. Đấng giai nhân Chẳng là gì nếu thiếu đi khoé mắt. Đông minh, 24.10.04 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
DẤU CHÂN TRÊN CÁT Sóng cố tình xoá đi dấu chân em Suốt năm tháng dấu chân hằn trên cát Bao xót mặn bão dông dưới nắng trời thiêu rát Em như chấm tròn nơi đầu sóng chân mây. Đánh vật với đất trời cho biển dịu êm Mang sức gái mảnh mai chắn từng con sóng dữ Con đê vươn dài theo chân người thôn nữ Dưới ánh trăng sáng xóm làng đầy ắp tiếng cười vui. Bao lớp sóng xô tan vỡ ngậm ngùi Không xoá nổi dấu chân trên cát Dấu chân in từ thời ông bà, cô dì, chú bác Đến bây giờ có cả dấu chân em. Em nhận ra những dấu chân thân quen Đây dấu chân mẹ, chân cha của một thời bão tố Những dấu chân của kiếp người lao khổ Để bây giờ em có một quê hương. Biển mênh mông phải chịu, sóng gầm thét phải nhường Những dấu chân mở đường, em khai hoang lấn biển Đẩy con sóng lùi xa, trải thảm cây xanh biếc Che những chiều gió lộng trùng khơi. Dẫu ai có đi trăm chốn ngàn phương Nếu còn thấy quê hương bình yên nơi chân sóng Ở nơi ấy có những người khát vọng Mặc dông tố bốn mùa lo giữ trọn màu xanh. Ôi dấu chân nào đã dát lòng anh Nơi gió cát một miền thương miền nhớ Quê hương! Vững vàng trong bão tố Nơi sóng biển không bao giờ xoá nổi dấu chân em. Đông minh, 04.11.05 NGUYỄN THỊ KIM YẾN
-
THỢ LÀM VƯỜN CHO HỎI Mình là độc giả thích đọc thơ, đã xem nhiều trang thơ của các bạn thơ, mình thấy tâm đắc như thơ của NGÔ HỮƯ ĐOÀN & NG - YÊU cũng như nhiều bạn khác. Nhưng mình thấy thơ của bạn NG - YEU được nhiều bạn bè mình đọc và cũng rất thích bởi có nhiều bài thơ rất thơ. đặc biệt là chủ đề về quê hương, cũng như thơ tình có nhiều bài bạn đọc rất thích nhưng rất tiếc không thấy được giới thiệu trên thư mục cũng như trên thư viện thơ cưả THƠ TRẺ. Vậy các bạn có thể nói rõ tiêu chuẩn nào thì được tuyển đăng hoặc giới thiệu ở các mục trên. Xin cảm ơn KY
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.