Tú_Yên
Thành viên-
Số bài viết
254 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
3
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Tú_Yên
-
Hốt Văn Thủy tượng Tỳ Bà Thanh Chủ nhân Vong Quy khách Bất Phát .............( Bạch Cư Dị ) Tỳ Bà hành... Giấc Tương Như... Em hòa cung Ai - Oán Để đêm về, ta lạc nẻo Thịnh Đường Thi nhân hỡi... Nghìn nghìn năm khuya khoắt Một kiếp người vời vợi nỗi gió sương ! Tỳ Bà hành ! Em làm thân Trác thị... Vớt màn đêm hư ảo một mắt nhìn Khúc khoan_nhặt, bỗng_trầm bao Cung bậc Rồi âu sầu trong giá buốt - lặng thinh ! Tầm Dương đó... Bao đời thân lữ khách ? Trăng lượn lờ dưới mặt nước hồ thu Vi Lô tao tác ! Thuyền qua sông - ngơ ngẩn... Đêm mê hoang...anh lạc bước sương mù ! Đừng khắc khoải Tỳ Bà hành... Khổ lụy !... Nát đời em một kiếp số - phù du ! Đêm Văn Quân ! Phượng cầu Hoàng - khao khát... Bến Tầm Dương xào xạc bước mây mù ! Tỳ Bà hành ! Anh hóa hồn Cư Dị Sóng Trường giang xóa hết những vần thơ... Để anh mãi lạc loài trong đêm trắng Phải về đâu ? Khi không thấy bến bờ ! ... Tỳ Bà đó... Khúc Nghê Thường... Cũng đó ! ... Em là đây... Anh vẫn cứ... Là đây ! ... Ta chết đuối trong vòng quay nhân thế Chẳng là Thu ! Sao lá lại...rơi đầy ? ... ... Hốt Văn thủy... Tỳ Bà hành - thánh thót Đêm Văn Quân... Một khúc Phượng cầu Hoàng ! Tú_Yên
-
Và...đôi khi... Và... Đôi khi...ta thấy mình xa lạ... Với chính minh trong cuôc sống bộn bề Chông chênh lắm những bước đời vội vã Nhận được gì qua năm tháng lê thê ? Ta muốn lắm...giấc bình yên tỉnh lặng Những đêm trường...không khắc khoải, sầu vương Con sóng cứ muôn đời ầm vang vỗ... Cho cát vàng dong ruỗi khắp miên trường ! Và... Đôi khi... Đôi khi là thế đó Mộng bình thường bỗng hóa nỗi ngu ngơ... Ta nhắm mắt bỏ quên đời hờ hững Để âm thầm... Dệt mãi những vần thơ...
-
Chờ... Chờ mong... một bóng người xa ? Trăng treo trên lũy tre ngà - trầm ngâm Quê nghèo mãi đợi bao năm Người ơi có thấy băn khoăn điều gì ? Chờ ư ! Em đợi chờ chi ? Mà phai phôi tuổi xuân thì - hỡi anh ! Quê xưa... đồng lúa vẫn xanh Mái tranh bãng lãng mong manh sương mờ. Bao giờ... cho đến bao giờ ? Em luôn thầm hỏi: đang chờ... chờ ai ?
-
* Rất cám ơn Đình Vinh đã ghé thăm trang thơ Tú_Yên và để lại bài thơ hay, rất ý nghĩa. Ta về... Ta về... nói chuyện...một mình ! Mặc cho thế thái nhân tình...đổi thay ! Ví dầu... đá nát vàng phai... Thì đời vẫn thế...loay quay... lại là... ... Ta về... quên tháng năm qua Quên luôn cả bóng chiều tà...buồn tênh ! Cuộc đời... dẫu lắm chông chênh... Vẫn đi để thấy bồng bềnh niềm mơ ! Ta về... ngơ ngẩn...ngẩn ngơ... Hình như... bỏ rớt câu thơ...bên đường ! Trời cao buông sợi tơ vương Để hoàng hôn tím luyến thương cuối ngày Ta về... về với...ta đây... Với cơn mơ vẫn đong đầy như xưa !
-
Chùm Thơ Viết cho..... Ngày Nhà Giáo 20 - 11 - Kính tặng tất cả Thầy_Cô của ngày xưa - Tặng các Bạn học thời SV Sư Phạm - Thân tặng tất cả Đồng nghiệp trong ngành Giáo dục Nhớ Thầy Khi bóng nắng trôi nghiêng ngoài khung cửa Thầy ân cần trao gửi đến đàn em Viết từng dòng...từng dòng chữ thân quen Bảng chia sẻ tư duy cùng em đấy. Bụi bay bay rơi đầy trên trang giấy Phấn vương vương trên mái tóc điểm sương Rớt xuống theo những thao thức đêm trường Rơi mất cả...tuổi Thầy theo năm tháng ! Có những lúc mắt Thầy như bãng lãng ! Hạt buồn theo những lời giảng ấm nồng Bụi thời gian như chợt bỗng mênh mông... Nào ai biết lòng Thầy không tĩnh lặng ! Rơi rơi mãi...những cơn mưa bụi phấn Trên suốt cuộc đời Thầy vẫn không màng Bục giảng trên cao như chợt thênh thang... Thầy trơ trọi...mang khuôn vàng trao lại ! Có những lúc lời Thầy vang vang mãi Hạt phấn đầy trên vai áo Thầy tôi Bụi rơi rơi trong suốt cả cuộc đời Nào ngăn được lòng Thầy như biển rộng ! Rơi cho đời những tin yêu - mơ mộng... Trên nhân gian - Thầy trao hết cho người Tóc Thầy như bạc...bạc mãi không thôi Vương lấm tấm biết bao là bụi phấn ! Em bỗng thấy cả lòng mình trầm lắng Yêu làm sao hình bóng quá thân thương Phút giây xưa, những buổi ở Giảng đường Nầy là bạn - là Thầy - là phấn trắng ! Làm sao nói...tình Thầy luôn sâu nặng Có thể là theo suốt cả cuộc đời Nào những bâng khuâng, nhung nhớ đầy vơi ! Quên đi ư ? Sẽ là điều...không thể ! Ngày xưa ấy ! Niềm mến thương là thế Thầy yêu ơi ! Xin trao mãi về Thầy ! Dạy dỗ em...bao lẽ phải, điều hay... Khi tuổi Thầy...mãi đầy cùng bụi phấn ! Em kính dâng một đoá Hồng xinh thắm Tuổi Thầy theo năm tháng vẫn Bình yên Còn bao yêu thương - cũng mãi dành riêng... Thơ em viết Tặng Thầy Ngày Nhà Giáo Tú_Yên Thuở học làm Thầy Ngày xưa đó... biết bao là nhung nhớ ! Thuở Học làm Thầy...vừa bỡ ngỡ - vừa quen. Vui lại buồn rồi trăn trở bao phen Chỉ với mỗi ước mơ sẽ được là cô giáo ! Thời hoc_chơi thời tung tăng chân sáo Quên dần đi để tập tểnh...làm thầy. Tập nghiêm trang... diễn đạt... dựng xây Từng câu_chữ thành khuôn vàng_thước ngọc. Mong đàn em yêu quên chơi - ham học Những đôi môi hồng rạng rỡ, mê say... Để ngày mai... ngày mai nữa... ngày mai Ngời sáng mãi vùng tương lai tươi thắm. Ta nhớ lắm ! Thời dấu yêu - nhớ lắm ! Một khung trời cùng phấn trắng_bảng đen. Từng đàn em, mới vừa lạ - thành quen Và ta mãi ngọt mềm niềm ngây ngất ! Nỗi say mê là muôn đời - rất thật Nghìn...nghìn năm còn nguyên đó không nhoà. Thời học làm Thầy...ở mãi trong ta ! Tú_Yên Trăm năm trồng người Trang giáo án mở dần niềm tin mới Vẫn lặng thầm nỗi đợi ở ngày mai Vì đàn em... vì ánh sáng tương lai Để ta mãi miệt mài bao năm tháng. Cho một thuở tơ vương màu áo trắng Cho ngập tràn bao ước vọng thăng hoa Dù ngày xưa... xưa... đã thật là xa Mà ngày tới lại chan hoà nắng ấm. Mãi mãi trong ta tình yêu thầm lặng Dẫu gian lao Trăm năm vẫn trồng người. ... Mai nầy nắng sẽ hồng tươi... Cho đàn em nhỏ rạng ngời ước mơ.
-
Có khi... Tóc thề theo gió bay bay Em đi bỏ chén rượu đầy...bơ vơ ! ... Anh về...bẻ nửa câu thơ Ngẩn ngơ để rớt tiếng chờ, lời mong... Ngàn năm sông vẫn là...sông Núi xanh có hóa ruộng đồng...khi nao ! Mây xa... trời lại rất cao... Có khi ta lại chào nhau... giả từ !
-
Nơi dòng sông đi qua... Nơi dòng sông đi qua... Thăm thẳm bờ xa bên bồi, bên lở Nước chảy xuôi để hiền hòa muôn thuở... Hay trở mình để dở chứng hung hăng ? Sông Hậu_sông Tiền...là bạn - có phải chăng ? Cùng rẽ nhánh ôm quê mà trìu mến Thuyền trôi xuôi rồi vội vàng đổ bến... Để đêm tự tình cùng trăng sáng...hò ơ... Con cá thòi lòi giương đôi mắt ngẩn ngơ... Bóng dừa nước sao êm đềm đến vậy ? Bầu trời cao và trong xanh biết mấy... Một bờ quê ôm mấy mối tình quê ? Tôi như con Chìa Vôi vội vả trở về... Chiếc tổ nhỏ bộn bề mà yên ấm Mêng mông...mênh mông... Trời xanh...xanh thăm thẳm Một bờ quê ôm mấy mối tình quê ? 14/09/2008
-
Mưa... Đêm nằm nghe giọt mưa rơi Biết anh có nhớ đến tôi chút nào ? Còn gì để tặng cho nhau Khi ân tình đó...trót trao muộn màng. Ngày buồn tôi bước lang thang Nghe cơn gió nhẹ mơn man mắt buồn Tình đầu mỏng tựa như sương Sớm tan biến mất khi vầng dương lên... Tình anh biển nước mông mênh Tôi còn có được gì đền trả anh ? Thôi đành...hẹn kiếp tái sanh !!
-
Tím chiều... Hoàng hôn... khói tím nhẹ buông Bên trời bãng lãng mây vương... bên trời ! Vần thơ ai rụng xuống đời Để cho giấc mộng một thời... phôi phai ! Nỗi niềm...vì bởi tại ai ? Chông chênh...nhẹ hẫng gót hài... chông chênh ! Tím chiều...buồn mãi... buồn tênh !
-
Em sẽ lại về... Em hối hã... bước nhanh trên đường hen. Lá rơi đầy để thấy đã vào Thu. Hun hút đường xa cuối nẻo mây mù... Hình như có một người đang ngóng đợi ? Em hối hã... trắng tinh tà áo mới Vành nón che nghiêng để duyên mái tóc thề. Lá đùa vui trên từng bước chân về... Em mãi nhủ... nầy người ơi - chờ nhé ! Con đường hẹn... lá Thu rơi - là thế Hàng cây yên bình dường như đã thân quen. Mùa Thu về... bao xao xuyến, dịu êm... Như ôm kín cả nõi lòng thiếu nữ ! Nầy người ơi ! Những yêu thương xin giữ... Đợi em về... để Thu lại - Đông qua... Chim trên cành ríu rít những lời ca... Chào Xuân mới cho mơ thành hiện thực ! ... Em hối hã... nhạt nhòa vùng ký ức... Đợi em ư ? Ừ ! Em sẽ lại về !
-
Tôi...không có gì ! Không có gì ? ... Ư...chẳng có gì ! Chỉ là dăm hạt...ướt rèm mi Đủ làm ai đó buồn ngơ ngẩn Lẩn thẩn, mơ hồ, quên...những khi... Không có gì đâu... Thu chết rồi ! Chết từ dạo ấy ở trong tôi Lá rơi ngập cả con đường cũ Một thuở bên người... nay...xa xôi ! Không có gì ư ? Cũng chẳng sao ! Thơ rơi... rơi mất tự khi nào. Một giấc mơ đời hiu hắt quá Có phải rằng tôi...đang chiêm bao ? ... Thì đó... là tôi...không có gì ! Đợi chờ, mong ngóng để mà chi ? Đành đi nhặt lấy mùa thu chết Gửi lại cho người................... ......................cho những khi...
-
Có lẽ... Ừ ! Có lẽ... Tình em là hạt nắng Mãi lung linh ở tận chốn xa nào Theo làn gió trôi nhẹ về bên ấy... Là nơi anh ! Nơi anh đó - hay sao ? Ừ ! Có lẽ... Bên hiên thềm vắng lặng Tình âm thầm em chỉ gửi theo mây Trời cao lắm và hình như...xa lắm Nên nghìn năm... tình ta mãi không đầy ! ... Thì thôi nhé ! Có lẽ là hoang tưởng Thơ vu vơ...và tình cũng vu vơ... Anh đừng nhớ ! Yêu thương thường rơi vội Nghĩa gì đâu ! Những tháng đợi - năm chờ ?
-
Quê ơi ! Quê ơi ! Nhớ mấy cho vừa... Bao năm mà vẫn...vẫn chưa quay về ! Mịt mù vạn nẻo sơn khê Bóng quê hun hút...bộn bề lòng ta ! Quê ơi ! Năm tháng trôi qua... Mà sao lòng cứ mặn mà, luyến thương ? Một trời Đất Việt vấn vương... Một hồn quê_mãi miên trường ngân nga... Quê ơi ! Đã ngút ngàn xa... Vẫn vang vọng tiếng ơi à...à ơi... ... Việt Nam_muôn thuở_quê tôi...
-
Có khi... Có khi... Những hạt mưa bay bay...ngốc nghếch... Cứ rơi đều trên phố vắng và âm thầm làm buốt lạnh hồn ta " What can I say"... Từng giai điệu khẽ ngân nga Loãng dần trong đêm và cứ mãi vang xa theo làn gió... Có khi... Cũng chẳng phải là đôi lời muốn ngỏ Mà khung cửa sổ nhà ai lại lặng lẽ mở toang Tiếng du dương, trầm bỗng và bao suy tư, khắc khoải luôn vẫn mãi còn Như vời vợi mà sao lòng ta lại u buồn đến lạ ! Có khi... Bầu trời cao mênh mông thăm thẳm như mông lung, mơ hồ và xa xôi quá Để mây giăng màn kéo thấp xuống trần gian... Đêm lang thang... Mưa - ta - và khoảng trống...lang thang... Để thơ thẩn... Từng hạt mưa rơi đều rồi vỡ tan khi chạm đất. Cũng có khi... Ta thấy đời rất thật Lại muôn vàn những khắc khoải...hư vô ! Mưa rơi... Rơi... Và buồn ! Buồn đến ngẩn ngơ... Đêm trăn trở từ bao giờ mà cứ mãi lặng thầm... như thế ?
-
Ký ức Là những sắc hoa màu tím... Trôi lặng thầm trong ký ức nhạt nhòa Để một ngày...xa thật xa... Mà cứ ngỡ như mới hôm qua... ...gần đến vậy ? Màu tím mong manh như quyện lấy... Những kỷ niêm... mờ phai ! Ngày lại qua ngày... Buông xuống cuộc đời những ngóng trông vời vợi. ... Ta đợi gì ở những ngày sắp tới ? Muốn quên hết ngày xưa... chẳng dễ chút nào !
-
Anh có biết ? Anh có biết mùa Thu đến muộn ? Đôi mắt em buồn vẫn nhìn mãi xa xăm Kiếm tìm gì trong cõi trăm năm ? Hồn em đó...hồn em rơi đâu đó ! Anh có biết thế nào là cơn gió ? Heo may buồn tím cả nhớ nhung không ? Bao yêu thương luôn cứ giữ trong lòng Để mãi mãi nằm im trong thinh lặng ! Anh có biết hoa hồng muôn sắc thắm ? Đem cho đời ngào ngạt hương tình yêu Dưới nắng hồng rực rỡ biết bao nhiêu Để cơn gió tương tư - là như thế... Anh có biết thế nào là dòng lệ ? Âm thầm rơi với nỗi xót xa lòng Cuộc đời buồn như một buổi chiều đông Tuổi rơi vội theo vầng hồng...tắt lịm ! Anh có biết... Ta luôn hoài tìm kiếm... ... Được gì không trong năm tháng ngổn ngang ? ... Mùa Thu cũng đã dần sang Lá rơi theo lá cho vàng ước mơ !
-
* Hôm nay trời mưa... Thật là...buồn ! Mưa ? Có cơn mưa buồn về ngang phố nhỏ Từng hạt rơi theo làn gió bay qua Mưa ngoài trời sao giá buốt lòng ta ? Để cay đắng thay mặn mà - se sắt ! Mưa qua phố... Cho sầu vương lên mắt ? Có điều gì là rất thật trong tim ? Mưa rầm rì... Con đường vắng thân quen... Bổng phút chốc dường như xa lạ quá ! Mưa lất phất... Như mơn man cành lá Như thầm thì những câu hát tự tình Lá hững hờ...và cứ mãi lặng thinh Để tí tách từng dòng mưa - như lệ... Nước mắt hay mưa ? Sao trông buồn đến thế ! ... Lặng lẽ chiều...nắng đã ở đâu rồi ?
-
Kyoto - Mùa Thu... Kyoto - Mùa Thu vàng sắc lá Hoa Anh Đào như muốn níu trời Xuân Ta lạ lẫm nhìn làn mây xanh quá... Vần Haiku...cho ai mãi bâng khuâng ! Kimono rực tươi bao sắc thắm Cho người ngập ngừng khi muốn nói lời yêu Những trăn trở của ngày nào xa lắm Phú Sĩ Sơn bóng ngã xuống trời chiều Nagasaki đã kinh hoàng một thuở Vẫn bừng lên bao khát vọng vươn cao Hiroshima còn đó nhiều trăn trở... Những đau thương, mất mát của ngày nào ! Kyoto ! Muôn đời luôn ngạo nghễ Tráng lệ, nguy nga... Cổ kính một Hoàng cung Vẫn đẹp lắm - hoa Anh Đào nở muộn... Kyoto ! Mùa Thu nhớ...mùa Xuân !
-
* Ai người nhớ ngẩn, nhớ ngơ ? Tôi không biết nhớ, làm thơ - quên...mình ! Quên ! Quên chi... quên cả thời gian ! Quên con đường cũ bạt ngàn gió đưa. Quên luôn trời nắng - trời mưa... Quên chi... quên mãi như chưa - bao giờ... Quên thời mơ mộng cùng thơ Quên người tựa cửa để chờ... sao rơi ! Quên mình - mình có quên tôi ? Quên chi... quên được cuộc đời... hay không ?
-
* Chào Hoa Quỳnh ! Cám ơn Quỳnh nhiều nhe ! Mùa Thu... Mùa thu...nghe gió thầm thì... Hình như là cánh chim di...xa rồi. Chiều nghiêng...chiếc lá nhẹ rơi Chỉ như tâm sự của người...vu vơ ! Ngẩn ngơ dăm chữ cùng...thơ Loanh quanh với chút thẩn thờ... thế thôi ! Thu buồn...buồn mãi bên đời... Ta về níu lấy một trời...vàng thu ! Trần gian lắm nỗi thưc_hư Hương xưa hoa cúc bây chừ - còn đâu ! Trời buồn ! Trời đổ mưa Ngâu ! Ta buồn... chẳng biết vì đâu...lại buồn !
-
Nợ...đời ! Ta nợ trần gian một tiếng cười Một thời mơ mộng nẻo mù khơi Một thời nhung nhớ khung trời cũ... Ta nợ...cuộc đời ta - thế thôi ! ... Ta nợ riêng ai một chút tình... Một thời ước vọng sáng niềm tin ? Trời xanh - xanh ngát vờn mây trắng... ... Ta nợ tình xa - ta nợ anh ! Ta nợ yêu thương - trót lỡ rồi ! Ngày xưa đã lắm nỗi xa xôi ! Hư không một góc hồn trăn trở... Ta nợ nghìn năm - ta...nợ đời !
-
Chiêm bao ?!... Đêm tục lụy... Ta mơ đời...chia nửa ! Nửa bên em san sẻ những ưu phiền Nửa ngậm ngùi... Ta - và nỗi sầu riêng Ảo hay thực ?... Mà phân vân đến vậy ! Mảnh trăng khuyết dịu dàng là thế đấy... Cuốn đời Em vào một nửa đời Ta Thơ vu vơ... Mình dệt bản tình ca Cho êm ấm một góc đời hiu quạnh ! Em là em ! Ta là Ta ! Ôi ! Lạnh... Trời không mưa sao tí tách giọt sầu ? Tháng sáu đây rồi ! Tháng bảy ở nơi đâu ? Xin mang đến...giọt mưa Ngâu - ngang cửa... Đêm tục lụy... Ta mơ đời...xẻ nửa... Để đêm về tặng Em mảnh hồn riêng Chẳng sầu tư, không lo lắng, lụy phiền... Thế giới ảo ! Trở thành miền mơ ước ! Tháng bảy mưa Ngâu... Quạ bắt cầu Ô Thước Cho Ngưu Lang và Chức Nữ - gặp nhau Nầy Em à ! Hãy quên hết niềm đau... Để hụt hẫng - Ta trốn vào... Đêm tục lụy ? ... ... Mơ là mơ... Một thoáng quên...thôi vậy ! Chẳng là gì trong đời thực - của nhau ! Quanh quẩn buồn trong nỗi nhớ - là sao ? ... Đa mang mãi ! Ta chiêm bao - ảo vọng ! * Viết thay ! Ta hãy thử đặt mình vào tâm trạng một kẻ đa mang. Để khắc khoải, mơ màng những điều...ảo vọng ! Lòng trăn trở để chờ, để ngóng...những điều...xa...thật là xa...
-
Thu qua... Ta ngồi nhìn hạt mưa rơi... Chiếc lá lơ lửng giữa vời nước trôi Mùa Thu cũng đã qua rồi Sao ta vẫn mãi bồi hồi trong tim ? Con đường ngày đó thân quen. Mắt ai xa vắng thoảng mềm ước mơ ? Ngẩn ngơ...ta mãi ngẩn ngơ ! Chờ ai...ta mãi đợi chờ tháng năm ?! Một đời...nỗi nhớ xa xăm ! Một ngày...tiếc nuối âm thầm nhiều thêm ! Dòng sông ơi...hãy trôi êm... Mùa Thu hoa cúc vàng thềm rêu phong ! Ta nhìn mây trắng mênh mông... Cứ bay, bay mãi như không chổ dừng ! Thu qua - Đông tới - vào Xuân Bên thềm...ta lại bâng khuâng nhớ gì ? Ước chi...Thu mãi đừng đi !
-
Cũng chẳng biết... Cũng chẳng biết...từ đâu em lại đến ? Để bâng khuâng cho bãng lãng mây chiều Như cơn gió làm trùng dương sóng gợn... Đuổi xa ngàn từng con nước...liêu xiêu ! Cũng chẳng biết...sao trời xanh - xanh thế ? Mà niềm mơ lại mù mịt về đâu ! Nhân loại cứ miệt mài bao nông nỗi... Dai rồi khôn - khôn_dại...bạc mái đầu ! Cũng chẳng biết...rượu vì đâu...cay vậy ? Khi buồn thiu lại ngất ngưỡng men nồng ! Ta bước lạc trong vũng đời phiêu lãng Có bao giờ...quên_nhớ...bũa vây không ? Cũng chẳng biết... chẳng thể nào ta biết... Bụi thời gian rồi sẽ nhạt trang thơ Em hụt hẫng trong vòng quay vội vã... Chân trời xa mòn mõi những đợi chờ ! ... Cũng chẳng biết...em từ đâu lại đến ! Để mơ hồ một nếp nghĩ trong anh Thì thôi nhé...đời chỉ là cõi mộng... Đến và đi...như gió thoảng qua mành ! ... Bờ xa...con sóng rầm rì... Vơi_đầy chi mối tình si hỡi người !
-
Huyền ảo sắc Thu Xạc xào...tiếng lá nghiêng chao... Như thầm thì nói với nhau điều gì ? Trời xa biệt bóng chim di ! Ta về nhặt lại chút gì...vu vơ ! Lá rơi...để ghép thành thơ Gửi cho mây_gió giấc mơ...cuối ngày ! Thu vàng...chiếc lá nhẹ bay... Ta ngồi ngóng mãi một ngày... Sẽ qua... Bâng khuâng... Làn gió bay xa Sắc Thu huyền ảo - cho ta_cho người !
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.