Tú_Yên
Thành viên-
Số bài viết
254 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
3
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Tú_Yên
-
Hư ảo ! Rồi tất cả cũng chỉ là hư ảo Sợi nắng buồn rơi xuống giữa cuộc đời Ta chệnh choạng nắm tơ lòng mỏng mảnh Để thấy hồn như một thoáng chơi vơi ! Rồi tất cả cũng chỉ là mong nhớ... Sẽ được gì khi ngày tháng phôi pha ? Một nẻo đường sao mãi vẫn cách xa ! Thì ra thế ! Có lẽ là hư ảo ! Cơn ác mộng bên triền đời điên đảo ! Phượng rủ buồn vì ve chẳng râm ran Ta gậm nhấm hàng nghìn trang cổ tích Để mong đời có một thoáng mơ màng ! Có lẽ thế ! Phong ba luôn dồn dập... Để luân hồi cứ mãi mịt mù qua Ta hụt hẫng - có gì đâu phải sợ !? Bởi vì rằng - Ta vẫn mãi là Ta Ta cũng muốn quấn lòng theo tơ nhện Cho rối bời những sợi nhớ - phù du Thì có lẽ - cuộc đời là hư ảo... Trần gian buồn - buồn như thế mãi ư ?! Tú_Yên Sans Famille
-
Thì thầm... Ta vẫn lặng nhìn theo Gió bay... Thì thầm khẽ gọi thoảng bên tai Gió ơi nầy gió đừng đi nữa Đành nở quên sao những tháng ngày ! Kia bóng Trăng buồn như ngủ quên Lơ đãng bên hoa - bướm khẽ vờn... Vu vơ, lẻ bạn - chim ngừng hót Gió cứ đi hoài - đời buồn tênh ! Thì thầm Ta gọi - Ơi gió ơi ! Nắng mãi lung linh giữa đất trời Thì thôi ! Gió hãy về đi nhé ...Cùng với vầng Mây - Ta rong chơi ! Tú_Yên Sans Famille
-
Có lẽ... Ừ ! Cái chết sẽ đưa ta về nguồn cội ! Quên đau buồn - quên tất cả thế gian ! Quên ưu tư - quên hết những mơ màng... Quên - quên mãi...không còn gì nhớ nữa ! Ừ ! Đúng Thế ! Chết - là miền đất Hứa... Giúp cho ta rủ bỏ mọi phiền lo Đưa ta xa - xa mãi những bến bờ Nỗi bất hạnh - và cả niềm Hạnh phúc ! ... Đêm cho ta - không gian - đời...rất thực Những giấc mơ hoa - trãi rộng cõi lòng Những giấc mơ hồng - với nỗi nhớ mênh mông... Những trông ngóng tương lai và quá khứ ! Đêm suy tư - những trở trăn, do dự... Lời yêu thương sao mãi vẫn ngập ngừng Đêm - Trãi lòng chìm đắm với mông lung Và cứ thế - Ta mong mình cứ thế... ... Ta là ta - một mảnh đời dâu bể Mãi truân chuyên - mãi mong đợi, ngóng chờ... Một ước mơ ! Ừ ! Chỉ một ước mơ Thế nhưng vẫn luôn xa tầm tay với ! Ta là ta - một mảnh đời - luôn vội... Nhủn cả lòng bởi bao nỗi ưu tư Rồi gửi hồn vào những vần thơ... Mong quên hết lắm hững hờ nhân thế ! ... Ta là ta - cứ muộn phiền, kể lể... Đêm qua đi - Ta còn lại những gì ? Ngày qua ngày - Ta ngóng đợi điều chi ? Ừ ! Cái chết...là Vĩnh hằng - Có lẽ... Tú_Yên Sans Famille
-
May... Ta gom những sợi nắng vàng Ngàn muôn tơ mảnh mênh mang lưng trời Gởi thêm một chút chơi vơi... May thành tấm áo cho người phong sương ! Ta gom những sợi tơ vương Chút bâng khuâng - chút buồn thương bên đời Vi vu tiếng gió gọi mời... Thành chiếc ô để cho người che mưa Ta gom tiếng võng đu đưa Tiếng à ơi gọi buổi trưa giấc nồng Cho từng chiếc lá bên sông... Êm đềm rơi xuống giữa dòng nước trôi ! Nhẹ nhàng sẽ đến bên người... Ta may cho cả một thời - dấu yêu ! Tú_Yên Sans Famille
-
Dệt... Ta dệt tơ trời cho ước mơ Bay xa - xa mãi những vần thơ Bãng lãng mây vương thành tấm áo... Nàng Bân ! Cho ai đợi - ai chờ ! Ta dệt gió mùa vào nắng Xuân Nhẹ nhàng trao chuốt nỗi bâng khuâng Để ai xao xuyến niềm mong đợi Một chút duyên thơ đến thật gần ! Ta dệt tơ vàng cho Cúc xinh Trãi bên thềm hoa nắng lung linh Lá thu chao liệng như thầm nói... Xin gửi cho ai một chút tình... Ta dệt Phượng hồng cho ve kêu Mùa Hạ trôi theo những buổi chiều Người đi tìm lại miền dư ảnh Bóng nắng đổ dài như liêu xiêu... ... Thế rồi dệt mộng vào mơ Dệt thêm một chút thẩn thờ trao ai Cho Sen đợi Hạ nồng say Thu - Đông - Xuân lại, phôi phai tuổi người ! Dệt hồng cho thắm môi cười Cho mây theo gió, cho đời mong manh... Dệt Thơ cho ước mộng xanh Dệt thêm một chút tình anh - dịu dàng ! Tú_Yên Sans Famille
-
* Cám ơn dangtuansp đã ghé thăm thơ Tú_Yên. Gió nói gì ? Gió nói cùng ai - Gió nói gì ? Mây vờn lãng đãng...bóng người đi Sơn khê mấy dặm đường quan tái Gió vẩn vơ buồn - ngóng đợi chi ! Gió nói cùng ai - Gió nói gì ? Đời muôn vạn nẻo - Gió bay đi... Gửi lời cùng bóng mây xa thẳm Tri kỷ gần nhau được mấy khi ! ... Thầm thì Gió nói với Mây Duyên Thơ ta cứ dệt xây cùng người Mặc cho giông bão cuộc đời... Thả lòng theo gió đến người Tri âm ! Tú_Yên Sans Famille
-
Gió hát... Lưng trời - ngọn gió ngân nga Chan hòa cùng sắc mây xa - Cầu vòng Hát thì thầm - lời dòng sông... Hát ca những chuyện ấm nồng nhân gian ! Tôi là ngọn Gió lang thang Cứ bay - bay mãi trên ngàn trùng xa Mang cho ai - chút mặn mà... Gửi về ai chút Tình ca ngọt ngào... Gió mang dịu mát mưa rào... Tưới lên khô hạn cho màu ruộng xanh Tôi là ngọn gió mong manh Những mong mang đến mộng lành trao ai Nghìn năm Gió hát - mê say... Vi vu lời Gió - cho Ai bên Người... Tú_Yên Sans Famille
-
* Cám ơn Duongthanh đã thăm thơ Tú_Yên Cuộc đời... Dòng sông soi bóng nguyệt Gió lay - ánh trăng tan Cuộc đời - không rồi có... Duyên trăm năm - bẽ bàng ? Trần gian là tạm bợ ! Con người có - thành không... Sao mãi hoài ngóng đợi... Những gì trong mênh mông ! Thôi đừng trông chi nữa Hãy thả lòng theo mây... Cho trôi đi phiền muộn Đời...vèo - theo gió bay ! ... Ta về ngắt một nụ Hồng Cài lên cánh áo cho lòng bình yên Có - không, không - có...lụy phiền... Thì thôi quên hết đảo điên cuộc đời ! Dòng sông lơ lững - Nguyệt rơi... Ai người nắm được tơ trời hay chăng ? Tú_Yên Sans Famille
-
Phố ! Lang thang... Những con đường... Đêm khuya... Thầm lặng ! Tôi ! Một mình... Từng bước...từng bước...đi qua... Phố ! Lang thang... Nhập nhòa những ánh điện xa xa Dòng người - xe như nối tiếp nhau và trôi qua - vội vã ! Hàng cây thân quen mỗi ngày như bỗng trở thành xa lạ... Bởi cuộc đời rơi trên những con đường ! Phố ! Lang thang... Dường đâu đây thoang thoảng mùi hương... ...Dạ lý ? Ngạt ngào những bông hoa nở sớm... Ánh trăng vàng khuất sau chòm lá xanh như lẩn trốn ... Mãi thẹn thùng như cô gái tuổi đôi mươi ! Phố ! Lang thang... Rộn rã những tiếng nói cười Từng đoàn xe vụt qua như không hề ngơi nghỉ ! ...... Cuộc sống đời thường vẫn luôn là thế đấy... Để mãi hoài tôi vẫn lạc loài như một kẻ mộng du ! Phố ! Lang thang... Đêm buồn... Trời se lạnh của một buổi cuối Thu... Rồi Đông đến - Trôi qua...ta lại chào mùa Xuân mới... Trẻ con nô nức, trông chờ những ngày Tết tới... Cả cõi lòng rộn rã ngóng chờ Xuân... Phố ! Lang thang... Và chẳng biết đến bao lần... Tôi thầm hỏi... ...Sao đời không vui...một thoáng ?! Tú_Yên Sans Famille
-
Mưa Hạ... Xin làm cánh Phượng lang thang Để nghe Ve hát râm ran mùa Hè... Mùa Hè...với hoa Phượng đỏ Mùa Hè...gợi nhớ, gợi thương Mùa Hè...khép lại cổng trường...và trôi hết một thời ngập tràn Kỷ niệm với bảng đen, phấn trắng - với những mắt nhìn thầm lặng, vụng trộm trao nhau... Những rụt rè, e ấp...rất đổi dễ thương... Tất cả đã làm nên những Kỷ niệm khó phai... Mãi mãi trong lòng là nỗi nhớ - một "Thời Áo trắng"...với ngôi trường, với lớp học, với bạn bè và với...một bóng hình - nhạt nhòa theo năm tháng, nhưng...không thể nào quên ! Gió gọi Ve về... Ra rã tiếng Ve ngày Hè...gọi Phượng Gốc già nua trãi bao nỗi thăng trầm Sao vẫn cứ đứng bình yên thế mãi... Có rộn ràng khi Phượng nở đầy không ? Màu thắm đỏ như gửi lời nhung nhớ Một thuở học trò với ngóng đợi vu vơ Ta mong ước mùa Hè đừng đến nữa Để quên đi nỗi nhớ đến vô bờ ! Phượng bao tuổi mà khô cằn đến thế ? Lại rực tươi sáng cả góc mùa Hè... Ta nhớ lắm - nhớ một thời...nhớ lắm ! Phượng nồng nàn gọi gió... Đón tiếng ve ! Tú_Yên Những chùm hoa phượng đỏ thắm như làm cho chiếc áo học trò trắng hơn, tinh khiết hơn và dễ thương hơn khi tung bay trong gió... Những mắt nhìn long lanh, trong sáng, lại ẩn chứa chút gì đó...bâng khuâng... Sẽ còn gì để nhớ khi ta đã không còn những tháng ngày cắp sách ?! Thời gian trôi qua - Xoá nhoà tất cả... Có còn chăng thì chỉ là Kỷ niệm không thể nào quên ! Tuổi học trò... Còn đâu nữa con đường hoa nắng Tuổi học trò thầm lặng những yêu thương Ai theo ai theo suốt cả con đường... Đường tan học ngập tràn - vàng sắc lá ! Tuổi học trò...giờ trở thành xa lạ Nhớ vô cùng kỷ niệm của ngày xưa Ai mong ai mà tìm mãi trong mưa ? Từng hạt nước như hạt buồn - rơi xuống ! Tuổi học trò...giờ đã thành không tưởng Ta ôm hoài những kỷ niệm xa xưa Còn lại gì khi nhìn những hạt mưa ? Mưa buồn lắm như lòng ta - buồn lắm !! Tú_Yên Từng hạt mưa rơi...rơi mãi...trên những con đường ta qua...khiến lòng ta xao xuyến... Nỗi nhớ nào xa xôi...nhẹ nhàng như những hạt mưa trên các lối đi về... Mưa cứ rơi...và người cứ xa... Lòng ta bâng khuâng...thầm hỏi "Sao mưa buồn thế nhỉ" ?! Tháng sáu...trời mưa ! Tháng sáu...trời mưa... Trời mưa tháng sáu ! Còn lại gì khi từng hạt bay qua ? Sao buốt giá trong lòng ta đến vậy ! Chỉ là mưa... Mưa tháng sáu... Thôi mà ! Bãng lãng trời chiều... Mưa bay qua ngõ Bóng hoàng hôn như tắt ở đâu rồi ! Hờn mây - gió...mặt trời đi ngủ sớm... Để tím buồn ! Buồn như giấc mơ Tôi ! ... Ngẩn ngơ nắng dỗi mây chiều... Trời mưa tháng sáu, gợi nhiều bâng khuâng ! Tú_Yên Tháng sáu ! Những cổng trường khép lại... Những chùm Phượng đỏ rực một góc sân trường đã lặng yên sau những tháng ngày ồn ả giờ chơi... Tháng sáu ! Cỏ bên đường xanh hơn trên những bước chân qua... Mưa rơi...mưa rơi... Và ta cứ ngong ngóng mong chờ một...hoàng hôn tím... Ký ức học trò...cái thuở bé bỏng dại khờ như tím rịm...những yêu thương... Ngơ ngẩn ! Mong manh...mưa rớt bên mành... Gieo từng hạt nhớ... Cỏ xanh vương buồn ! Còn gì trong mắt người thương ? Bâng khuâng theo mãi trên đường anh qua. Mưa vờn phố vắng - mưa sa... Giọt rơi từng giọt, ngân nga bên trời Hoàng hồn ngã xuống... Chiều trôi... Để mây nhớ gió - buồn ơi... Ơi buồn ! Xa rồi một thuở yêu thương Xa rồi cái thuở môi hường, tóc xanh ! ... Mong manh mưa rớt bên mành... Em ngơ ngẩn hỏi : nầy anh...có buồn ? Tú_Yên Mưa trong tháng Hạ...luôn làm lòng ta xao động, luôn khiến ta mơ hoài đến chững Kỷ niêm ngày xưa... Ngày xưa...là nỗi nhớ...là bâng khuâng...là trăn trở bao lần với những gì muốn quên nhưng...mãi nhớ... Hãy trài lòng ra với những cơn Mưa Hạ... để giữ mãi trong đời Kỷ niệm không phai Tú_Yên Sans Famille
-
Một thoáng... Ừ ! Thì thế ! Cũng chỉ là...một thoáng ! Lối em về, nẻo cũ mãi mờ sương Chờ làm chi khi em là hư ảo... Một chút thương - một chút nhớ - cuối đường ! Đừng anh nhé ! Đừng mơ về em nữa ! Cả cuộc đời như một giấc chiêm bao Biết bao giờ ta mới có được nhau ? Ừ ! Thì thế ! Cũng chỉ là...một thoáng! Giông bão qua cho đời ta ngợp choáng Đất mãi buồn khi chiếc lá hững hờ rơi Nắng loang dài - tơ trời cũng chia đôi ! Và em đó - Em buồn trong lặng lẽ... Bài tình ca - Anh âm thầm ru khẽ... Gửi về em với lời nhắn đợi chờ Một chút ưu tư - một chút thẩn thờ Hẹn ước cũ ! Là mơ...mơ thật đó ! Con đường cũ vòng vèo qua phố nhỏ Có một người lặng ngắm cánh hoa rơi Chợt nghe lòng như nhung nhớ xa xôi... Ừ ! Thì thế ! Cũng chỉ là...một thoáng ! Tú_Yên Sans Famille
-
* Rất cám ơn lonelytiger đã ghé thăm thơ Tú_Yên Xa xôi... Đời như mộng ? Ừ ! Là giấc mộng ! Là trùng dương dâng con sóng bạc đầu Đuổi cát đi theo mãi những triền sâu... Và chìm lắng vào mênh mông thăm thẳm ! Em là đây ! Nhưng mà xa xôi lắm... Như làn mây...như cơn gió vô tình ! Là bóng nắng cuối cùng chiều đỏ lửa... Trong mắt nhìn...hoàng hôn tím lung linh ! Thì thôi nhé ! Chỉ là cơn mơ ảo ! Để rồi quên theo làn gió bay xa... Cõi nhân gian lòng người nhiều điên đảo ! Một chút tình - xin ở lại trong ta ! ... Có chăng là chút nỗi lòng ? Trãi ra cùng với dòng sông hững hờ ! Cuộc đời là một bài thơ... Để ta cứ mãi thẩn thờ bâng khuâng ! Đông qua - Trời lại vào Xuân... Mơ ư ? Thì vẫn bao lần ước mơ Chiều trông bóng nắng ngẩn ngơ Màu hoàng hôn tím lững lơ bên thềm ?! Tú-Yên Sans Famille
-
Một thoáng... Dòng thơ nhỏ với nỗi lòng bỏ ngõ Vẫn âm thầm theo gió vẩn vơ bay... Theo mây trôi về nơi chẳng còn ai.. Và lan tỏa cùng tháng ngày quạnh vắng ! Cũng là thế...ở nơi nào xa lắm... Có một người thầm lặng với bâng khuâng Mãi ưu tư và câu hỏi bao lần... Yêu hay nhớ ? Mà lòng nhiều cay đắng ! Ừ ! Thì cứ gửi một chút tình trong nắng... Để rồi theo gió cuốn với mây trôi... Về nơi ai ở tận cuối chân trời... Tình thơ hỡi ! Có chăng người đón nhận ?! Cuộc nhân thế vẫn luôn hoài lận đận ? Những tình duyên - trăn trở - những yêu thương Bao ước mơ luôn cứ mãi sầu vương... Ừ ! Thì thế...cũng chỉ là một thoáng... Tú_Yên Sans Famille
-
Tôi về... Đua chen hai chữ Sắc - Tài Hồng nhan bạc phận, mãi hoài truân chuyên ! Trời cao đày đọa thuyền quyên ! Lá lay con tạo xoay chuyền qua tay ! Thương nhau năm rộng tháng dài Hỡi người Quân tử - Trang đài nơi đâu ? Lòng người bể thẳm vực sâu Chỉ là hư ảo - Sắc màu thời gian ! Ai làm nên nỗi bẽ bàng ? Ai gây lắm cảnh phủ phàng lầu Thơ ?! Trần gian rồi cũng chơ vơ... Đeo mang chi được mà mơ tháp ngà !! Duyên Thơ vừa mới mặn mà Ý Thơ đã vội lìa xa mất rồi ! Tôi về ! Góp nhặt Thơ Tôi... Tôi về nuốt lệ bẻ đôi tình nồng ! Mơ chi duyên thắm, chỉ hồng Chỉ là một chút nỗi lòng nàng Thơ Thơ ơi ! Tôi vẫn đợi chờ... Thơ ơi ! Sao mãi mịt mờ chân mây ?! ... Còn chi đâu nữa mà xây Lầu Thơ tan nát, mộng đầy...vèo bay !! Tú_Yên Sans Famille
-
Màu thời gian ?! Âm thầm giờ - khắc giao thoa Màu thời gian cứ phôi pha qua đời ! Tuổi xuân - vừa đó - xa rời... Tóc xanh điểm bạc, lòng bồi hồi đau ! Cuộc đời cứ mãi trôi mau... Vì sao nên nổi - Thơ đau thế nầy ?! Ngày qua - rồi lại qua ngày... Giũ buồn gác trọ - heo may bên thềm ! Màu thời gian - Là bóng đêm... Là bình minh... Là ánh đèn... ...Hoàng hôn ! Thơ Tôi là cả tâm hồn Sao ai lại nở vùi chôn hoang mồ ?! Thương Người ! Lữ khách khóc Thơ... Nhớ ai ? Lữ khách bơ thờ bên song ?! Thơ ơi ! Tôi mãi chờ mong... Xuân sang - Hạ đến... Thu... Đông... Ơi ! Buồn !! Tú_Yên Sans Famille * Cho một nỗi buồn vô lý !
-
Là sao ?!... Anh ru hờ - Phận bạc... Truân chuyên kiếp má đào ! Như sóng xô bờ cát Và thầm hỏi...là sao ?!... Ừ ! Thì là thế đấy ! Một mảnh đời mong manh Thơ ! Người đem chẻ nửa... Xót lòng Em - cùng Anh ! Dòng thời gian bất tận Rồi cũng về hư không Sao bao người vật vã ? Chẳng để im ắng lòng ?! Em âm thầm vẫn hỏi... Rồi chẳng biết - là sao ?!... Phù du hay ảo ảnh ? Chia cuộc đời - Thơ đau !! ... Thơ Tôi ai chẻ làm đôi ? Cho rơi hết cả hồn Tôi thế nầy ! ...Uyên buồn ! Bay vút theo mây... Anh buồn ! Và hỏi " như vầy...là sao " ?!... Tú_Yên Sans Famille * Cho một nỗi buồn vô lý !
-
*Giết thơ_Cát bụi lầm... Cát bụi...lầm ! Bầu trời đang trong sáng... Bổng ngập tràn bóng đêm ! ...Uyên bay vù theo gió... Sương ướt đôi cánh mềm ! Nơi nào xa xôi lắm... Lữ khách chờ chim ca Nhưng...Uyên im tiếng hót Vì sao chẳng mặn mà ?! Đời mấy ai tri kỷ ! Nên...Uyên hoài bơ vơ ! Xót thay lòng nhân thế... Sao nở đành...giết thơ ?! ...Uyên buồn ! Đôi cánh rủ ! Lơ đãng nhìn xa xăm Lòng bâng khuâng thầm nghĩ... Ừ ! Ra cát bụi...lầm !! Tú_Yên Sans Famille -Cho một nỗi buồn vô lý !
-
Xa khơi... Dòng thời gian vẫn nghìn năm trôi mãi Cuốn đời ta theo gió vượt trùng khơi Chẳng thể nào để bên bồi, bên lở... Có chăng lòng người lắm nỗi xa xôi ! Dòng sông Hậu thì bên bồi, bên lở Nắng miền Nam - Mưa xứ Bắc..trái mùa... Nên đôi lứa vẫn mãi hoài xa cách Vô định cuộc đời là duyên số đẩy đưa ! Ký ức buồn trôi theo dòng sông nhớ Đất Gài Gòn mơ lắm lụa Hà Đông Nụ Tầm Xuân mãi chờ cơn mưa sớm... Để được cười cùng làn gió mênh mông ! Ừ ! Thì đấy là chút buồn len lén... Thời gian luôn xóa những ước mơ đời Để ta mãi nhìn theo cơn mưa bão Thả trôi lòng cùng giọt nước - xa khơi... Tú_Yên Sans Famille
-
* Chào hoaquynh ! Rất cám ơn Quỳnh đã ghé thăm thơ Tú_Yên. Thân chúc Quỳnh luôn vui và thật nhiều Hạnh phúc . Còn nhớ hay quên ? Dòng sông Hậu bên bồi, bên lở... Áo lụa Hà Đông thơm vương nụ Tầm Xuân Ai về nơi ấy...quên hay nhớ ? Nắng miền Nam - Mưa xứ Bắc - có gần ? Đường dịu vợi, lòng nào luôn trăn trở ? Có chút buồn bay theo gió tháng mười ! Mái chèo khua vẫn mang đầy nỗi nhớ... Những dành riêng, để cho ta hay người ? Ký ức nào đong đầy qua năm tháng ? Của thuở nào mắt biếc mãi xa xôi... Cơn mưa bão giăng ngang ngoài khung cửa Ta thả hồn theo từng giọt nước trôi ! Dòng sông Hậu vẫn bên bồi, bên lở Còn nhớ hay quên...thì vẫn thế mà thôi ! Tú_Yên Sans Famille
-
Và như thế...nhớ nhung hoài câm nín. Chỉ còn mơ chút xao xuyến ban đầu. Tình yêu ư ! Chưa nở đã úa nhàu ! Trên nhân thế - tình là chi thế ? Ta cứ mặc đời nhìn ta ngạo nghễ. Vẫn là ta nghênh ngang bước giữa đời. Chẳng bâng khuâng, chẳng mong nhớ xa xôi . Và như thế...ta là ta cô độc !! Chuyện nhân gian là cuộc đời rất thật. Mà Cung Hằng là huyền thoại đấy thôi !. Cứ quên đi ! Rồi đời sẽ đep tươi...Và như thế...đừng mơ về chốn cũ ! Trăng trên cao vẫn buồn ủ rủ ! Bước trần gian - ai mãi ngóng tìm... Tìm làm gì một cuộc tình duyên. Luôn trắc trở như nỗi niềm gãy khúc ! Và như thế...dòng đời đôi lúc...Đẩy đưa ta đến bến lạ bờ xa. Hãy quên đi những tháng ngày qua. Chỉ là chút Tình Thơ - rất vội !! Và như thế... Trăng buồn ! Trăng ở trên cao ! Ta buồn ! Ta mãi nhìn vào hư không ! Chỉ là khoảng trống mênh mông... ... Và như thế...cuộc đời luôn cứ thế Vẫn loanh quanh, quanh quẩn chuyện đời thường Là tình yêu, là sầu nhớ tơ vương Là mộng mị, là con đường lối hẹp ! Và như thế...chuyện cung Hằng đã khép Không còn ai mơ mộng mãi vầng Trăng Không còn ai xao xuyến bâng khuâng Không còn ai nhớ cung Hằng chú Cuội ! Và như thế...sẽ chẳng ai chờ đợi Nhìn bóng Trăng tỏa sáng khắp sông hồ Để quên đi bến nước lẫn con đò Quên...quên mãi ! Không bao giờ nhớ nữa ! ... Chuyện Hằng Nga là đề tài muôn thuở Mà Thi nhân ôm ấp đến ngàn đời Dù mai sau có vật đổi sao dời Thì chú Cuội vẫn hoài ôm thương nhớ ! Và như thế...chẳng có gì bỡ ngỡ Khi chú Cuội già ôm mãi gốc tương tư Một lúc nào chợt cảm thấy hình như... Trăng vẫn sáng... Hình như Trăng vẫn sáng ! Tú_Yên Sans Famille Và như thế...là nàng Trăng đi lạc. Bỏ quên đời, quên luôn cả ngày xanh. Vì cuộc đời mãi mãi vẫn mong manh. Nên đành thế cho riêng mình im ắng ! Và như thế...nàng Trăng hoài xa vắng. Để âm thầm với giấc mộng ngàn năm. Ở nơi nào chú Cuội hiểu cho chăng ? Hạt nước mắt rơi biến thành mưa bụi... Trăng vẫn khóc trong âm thầm sầu tủi ! Ngoảnh mặt đi cho kiếp sống muộn màng. Mãi ngàn năm Trăng vẫn ngỡ ngàng...Nhớ lại một thời...Nàng Trăng đi lạc...
-
Và như thế... Trăng buồn ! Trăng ở trên cao... Ta buồn ! Ta mãi nhìn vào hư không ! Chỉ là khoảng trống mênh mông Mà sao con tạo xoay vòng thế gian ? ... Buồn chi...hỡi ánh Trăng vàng ! ... Và như thế...đêm trời trong gió mát Ánh Trăng vàng hờ hững lững lờ treo Sao quanh mình gió vẫn mãi vui reo... Mà cõi lòng Trăng dường như tan tác ! Và như thế...ở một nơi xa khác Có một người lặng ngắm ánh Trăng đơn Rồi trầm ngâm trong sầu khổ tủi hờn Thầm than thở rằng duyên sao bạc bẻo ! Trong đêm vắng ở một nơi cuối nẻo... Trăng vẫn âm thầm soi rọi trần gian Trăng lặng buồn nhưng mãi chẳng thở than Bởi số kiếp Hồng nhan bạc phận ! ... Cuộc sống nhân gian quá nhiều lận đận Nên muôn đời Trăng là kẻ lạc loài Biết bao giờ nỗi buồn tủi nguôi ngoai ? Để Trăng thấy lá hoa cười cùng gió ! ... Chuyện cung Hằng ngàn năm là thế đó Chuyện trần gian cũng như thế ngàn năm Là những vòng tròn quanh quẩn xa xăm Cuộc đuổi bắt tình yêu trong vô vọng ! ... Trăng im ắng nhìn nhân gian say đắm Yêu - Để yêu - Rồi lại phải chia ly Có những người cứ ôm mãi tình si Lại có kẻ hững hờ trong nuối tiếc ! Trăng ơi Trăng ! Nơi nào Trăng có biết ? Chú Cuội buồn ! Tha thiết với yêu thương ! Đau lòng thay, ngã rẽ vẫn đôi đường... Trăng một nẻo - chú Cuội già một nẻo ! Định mệnh chăng ? Hay tình đời bạc bẽo ! Xót vô cùng khi sống kiếp nhân gian ! Trăng mãi buồn ủ rủ - bóng Trăng vàng... Và như thế...trần gian mãi thế ! Tú_Yên Sans Famille
-
Và như thế...không còn ai tri kỷ. Để cùng nhau chia sẻ nửa vầng Trăng. Lòng ngỗn ngang trăm mối băn khoăn. Ai dệt nốt...bài tình thơ dang dở ?! Và như thế...cuộc đời luôn bỡ ngỡ. Chú Cuội già cô độc cuối trời. Cứ mãi nhìn...nhìn theo bóng Trăng vơi. Trăng đơn lẻ...Cuội cuối trời đơn lẻ... Ánh Trăng vàng trên cao như thổn thức Trãi bóng vàng nhân thế suốt canh thâu ? Tưởng chừng như những con sóng bạc đầu Cứ xa mãi và không bao giờ quay lại ! Và như thế...hãy đi...đừng ngần ngại Xuôi về nguồn...chớ nghĩ chuyện dừng chân Quên đi nhé ! Xin đừng mãi bâng khuâng... Là định mệnh...nên con thuyền không bến ! Và như thế... Và như thế...con thuyền không bến đổ Vẫn âm thầm kể nốt chuyện vầng Trăng... ... Có một đêm Cuội cứ mãi băn khoăn Nhìn xuống thế và thở dài buồn bả... Người trần gian thật nghĩ sao cũng lạ Yêu người ta mà chẳng nói năng gì Rồi cứ nhìn...cứ ngóng đợi điều chi Cứ nhung nhớ...cứ âm thầm sầu tủi ! Nhớ ngày nào Hằng Nga bỏ Cuội Mãi rong chơi quên cả lối đi về Cuội ngỗn ngang trăm mối bộn bề Nhưng cũng chỉ nhìn theo hoài một hướng... Bóng Hằng Nga - Cuội mãi hoài mơ tưởng Sự thủy chung trên cả nỗi đợi chờ Và một ngày Cuội đã đạt ước mơ Nga quay lại không còn rong chơi nữa... ... Người trần gian sao cứ hay lần lựa Nói lời yêu mà cũng chẳng nên lời Để một ngày...thuyền cứ mãi xa khơi Cho bến vắng luôn đìu hiu quạnh quẻ ! ... Chuyện Cung Hằng ngàn năm vẫn thế Chuyện trần gian cũng cứ thế ngàn năm... Cuội thở dài...rồi buồn bả...băn khoăn ! Tú_Yên Sans Famille
-
Trăng_Thơ Thơ và Trăng Giấc mộng ngàn đời của các Thi nhân Rất nhiều cảm xúc đến từ vầng Trăng lẻ loi, cô độc...cứ mãi lững lờ treo giữa trời cao ! Ánh sáng dịu dàng huyền hoặc, lan tỏa...bao trùm lên vạn vật...như thách thức...như cợt đùa... Biết bao ý thơ...biết bao tác phầm mượt mà, sâu lắng... Những nỗi lòng khắc khoải, chờ mong... Những tình cảm ấm áp, dịu dàng... Tất cả đều được viết ra từ những cảm xúc ấy. Muôn đời là thế ! Cho dù năm tháng cứ trôi qua lặng lẽ và không bao giờ quay lại Trăng_Thơ đối với Thi Nhân...mãi mãi vẫn là đề tài muôn thuở... Bóng Trăng trắng ngà Có cây đa to Có chú Cuội già Ôm một mối mơ... Có lẽ không một ai trong chúng ta lại chưa từng được nghe bài Đồng dao quen thuộc ấy Chú Cuội vẫn là một hình ảnh thân thương trong lòng trẻ thơ, trong lòng nhân thế... Một chú Cuội già ngớ ngẩn...ngây ngô...Một hình ảnh của sự chân thành...chất phát ! Cuộc đời...vẫn trôi êm... Thời gian vẫn trôi êm... Nhưng ta luôn cảm nhận được rằng...lòng người thế gian luôn...xao động ! Cho và nhận... Tình yêu và...xa cách... Hạnh phúc và...đau buồn... Tất cả...cứ mãi quẩn quanh trong tâm tưởng của mỗi con người ! Trăng và Thơ Thơ và nỗi lòng.. Trần gian muôn đời vẫn thế... buồn bả...cô đơn...như vầng Trăng ở tít mù xa...trên bầu trời bao la...to rộng... Quê hương phong cảnh hữu tình Non xanh nước biếc...có mình - có ta Luận bàn thế sự Thi ca... Hỏi rằng trên đó - Hằng Nga vui - buồn ? Và Như thế... Và như thế...là nàng Trăng đi lạc Để chú Cuội già ôm mãi gốc tương tư Khi giật mình chợt thảng thốt hình như... Trăng quên mất...một người đang ngóng đợi ! Và như thế...Trăng sẽ hoài tiếc nuối Mãi rong chơi để quên mất một người Một người yêu thương đến suốt cuộc đời Đến khi nhớ thì vuột tầm tay với ! Và như thế...Trăng sẽ hoài tiếc nuối Nhớ chú Cuội già chung thủy đến ngàn năm Trăng u buồn...dõi mắt xa xăm Trăng dong ruỗi kiếm tìm...rồi thất vọng ! Và như thế...Trăng sẽ hoài mong ngóng Bóng Cuội già...xa thăm thẳm cuối trời Trăng không còn muốn dong ruỗi vui chơi Cuội đâu nhỉ ?! Trăng buồn...rưng rức khóc !! Và như thế...Trăng sẽ hoài cô độc Không còn ai...trông ngóng bước Trăng về Không còn ai...để nối tiếp câu thề Không còn ai...Trăng suốt đời hiu quạnh !! ... Không còn ai...Trăng mãi hoài đơn lạnh ! Trần gian buồn...ủ rủ...bóng Trăng treo !! Tú_Yên Như bài Đồng ca quen thuộc từ thời thơ bé ...Cuội ơi ! Ta nói Cuội nghe Ở cung Trăng mãi mà chi ?? Bóng Trăng trắng ngà Có cây đa to Có chú Cuội già Ôm một mối mơ... Trong tâm hồn trẻ thơ... Dù ở bất cứ nơi đâu...thì trên khoảng không bao la vô tận và kỳ bí kia...Ngự tri trong vầng Trăng huyền hoặc...vẫn có một Hằng Nga xinh đẹp tuyệt trần và một Chú Cuội già hiền lành...ngớ ngẩn...
-
Ngày xưa ơi ! Có thật chăng ? Ngày xưa qua hờ hững... Tuổi dần theo năm tháng thoáng trôi nhanh ! Đã mất rồi bao khát vọng ngày xanh... Chẳng còn lại điều gì ta mong đợi ? Có thật chăng ? Tuổi đời luôn mòn mỏi ! Ngày dần qua - Và tuổi cũng dần qua ! Ngày xưa giờ đã thật là xa... Ta héo úa - Cả cuộc đời...héo úa ! Ngày xưa ơi ! Nhớ ngày xưa...một thuở... Ta là mây - là gió vẩn vơ bay... Qua nghìn trùng khơi - biển rộng - sông dài... Ngông nghênh reo cười cùng bao la vũ trụ ! Ngày xưa qua rồi - ngày nay ủ rủ ! Tuổi đời thêm ! Buồn vơi - lại đầy thêm ! Còn lại gì ? Hạnh phúc với ấm êm... Đã xa vô cùng tầm tay ta với... Ngày xưa ơi ! Ngày xưa là nỗi nhớ ! Tháng năm buồn hờ hững mãi qua nhanh ! Giấu ưu tư vào trang vở mong manh... Ta nhớ mãi... Ngày xưa ơi - nhớ mãi !! Tú_Yên Sans Famille
-
Em sẽ về... Chờ em nhé ! Em sẽ về...thật đó... Hạt mầm lên, xanh hoa cỏ mùa Xuân Để cho ai không còn mãi bâng khuâng Những héo hắt với bao lần mong đợi ! Xuân sẽ về trên quê ta - Ngày mới Chốn cũ âm thầm - Ai mãi đợi chờ ai ! Yêu thương xưa, ngàn muôn thuở không phai Chờ em nhé ! Em sẽ về...thật đó.... Nầy là hoa mùa Xuân và nắng gió Gửi về người...bao trăn trở, ngóng trông Đôi mắt nào thăm thẳm tựa dòng sông ? Xuôi chảy mãi theo tiếng lòng...xa mãi ! Em sẽ về ! Niềm tin yêu bỏng cháy... Những nồng nàn, say đắm - bến Trăng xưa ! Đêm Ca dao - lời ai hát vẳng đưa... Như ru ngủ...trong ta, bao ước thệ ! Nầy ai hỡi ! Những ngóng trông...là thế... Nơi bình yên - Em nhớ mãi trong lòng Nhớ con đò - Bến nước - Nhớ dòng sông Nhớ ai đợi với bao lần héo hắt ! Ừ ! Thế đấy...tin yêu là rất thật Cứ theo hoài qua năm tháng xa xôi Ở nơi nầy em nhắn mãi một lời ... Chờ em nhé ! Em sẽ về...thật đó... Tú_Yên Sans Famille
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.