Jump to content

duonghoanghuu

Thành viên
  • Số bài viết

    328
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    8

Bài viết được đăng bởi duonghoanghuu


  1. Đại lễ Thăng Long thôi đỏ chói

    Lũ lụt miền Trung đang trắng trời

    Pháo hoa đã nổ tan thây sớm

    Nặng nề rốn lũ khóc mưa rơi.

     

    Ngàn năm giờ lọt mùa khốn khổ

    Đất nước nghèo, dân sung sướng chi

    Vẽ vời kịch bản cho ai diễn

    Hết lũ có còn nhà để về.

     

    Dự báo mưa to quên lũ lớn

    Dự báo ngàn năm quên triệu người

    Trời cao sai cụ rùa dâng kiếm

    Sao bằng thuyền ván vớt người trôi

     

    Yêu nước, yêu dân như Nguyễn Trãi

    Nghiệp thành mang lấy án tru di

    Xưa nay một tích tuồng danh lợi

    Ngàn năm để lại nổi vui gì.

     

     

    07/10/1010


  2. Viết về nghìn năm đâu dễ khi mình là người ngoại tỉnh của thủ đô.

    Nhưng thấy cũng có người mặc xác , ngoại tỉnh cũng viết về Hà Nội đoạt giải như thường, mà còn là giải thưởng cao sang là thơ mới ẹ chứ. Đọc những bài thơ đoạt giải thấy đồng tâm nhất trí rất cao, ai cũng tán thưởng “dấu xưa xe ngưa hồn thu thảo”, cảm xúc vời vợi với mặt nước Hồ Gươm, hoàng hôn Tây Hồ, loanh quanh Tháp Bút, Ngọc Sơn, lang thang 36 phố phường với hoài niệm Thạch Lam, với thanh lịch Tràng An giờ xa vời vợi…

    Thế là đủ để dâng lên nghìn năm trân trọng.

    Thế nhưng nghìn năm chẳng lẽ chỉ vì nghìn năm hay chỉ có nghìn năm. Thơ có cần ngoài nghìn năm mà vẫn nghìn năm không, tắc tị quá. Thơ ca, văn chương đặt hàng bây giờ trăm hoa đua nở, riết rồi lồ lộ cái kĩ thuật ba ngày làm 200 bài hài cú, kinh thật.

    Học lời kêu gọi nói đi đôi với làm, người viết cũng xin trình ra bài thơ thẩn (định tâm dấu một nghìn năm). Đọc qua nhớ bỏ qua . Thành kính tri ân nghìn năm.

     

     

     

    Khi có mười cuộc đời, em sẽ có nghìn năm

    Mười cuộc đời tính bằng công thức

    Mỗi người chồng sống trăm năm chẵn,

    Em mười chồng vừa đủ nghìn năm.

     

    Em không chồng , hai mươi cũng bỏ

    Em không chồng, trăm tuổi như không

    Em không chồng, ngàn năm gió thoảng

    Em có chồng, mười cái ngàn năm.

    29-8-2010


  3. Ca dao là kho tàng văn chương đặc biệt của dân tộc. Mình là người Việt Nam mà không thuộc vài mươi câu ca dao nước mình thì cũng kì kì! Có nhiều bạn học qua phổ thông cũng quên dần vốn văn hóa này hoặc còn nhớ chắc chỉ đếm bằng số đầu ngón tay. Cái nghèo nàn về vốn ca dao và cái nghèo nàn về văn hóa và tâm hồn dân tộc có mối quan hệ như thế nào nhỉ? Tôi mơ hồ mối quan hệ đó ràng rịt và chặt chẽ như không khí và sự sống của con người.

     

    Tôi thức dậy sớm, vẫn nằm yên trên giường một mình. Trong đầu tôi nhá lên vài câu ca dao bất chợt. Để xem mình còn thuộc nhiều ca dao không tôi nghĩ ra trò chơi nhỏ. Xâu các câu ca dao thành bài thơ dài mà cái bắt buộc là vần cuối câu ca dao trước phải bắt vần với câu ca dao sau hay nói ngược lại cũng được. Vài câu thì khá dễ nhưng càng lúc càng dễ bí. Chẳng hạn như sau đây :

     

    Trong đầm gì đẹp bằng sen

     

    Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng

     

    Nhị vàng bông trắng lá xanh

     

    Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn

     

    Chim quyên xuống đất ăn trùn

     

    Anh hùng lỡ vận lên nguồn đốt than

     

     

     

    Chim khôn kêu tiếng rãnh ran

     

    Người khôn nói tiếng dịu dàng dễ nghe

     

     

     

    Tới vần (ngh)e thì bí.

     

    Đang nằm còn ngái ngủ và không mở sách vở thì đố mà tiếp được. Tôi quay ra bắt đầu bằng một câu khác như “ Trâu ơi ta bảo trâu này…” Thế là mở, tôi được vài mươi câu thấy đã khá. Tôi nghĩ rồi có lúc bằng cách này tôi có thể đọc liên vận vài trăm câu ca dao dễ như chơi.

     

    Phát minh của Newton xảy ra ngoài vườn. Phát minh của Acsimet xảy ra trong phòng tắm. Phát minh của tôi xảy ra trên giường, tại sao không?

     

    Theo thonnuxomrau


  4. EM GÁI VIỆT CHÀO NƯỚC MÌNH

     

    (Nghe Phạm Quỳnh Anh hát Vietnam bonjour!)

     

    Em là cô gái nước mình

    Xin chào Việt Nam bằng lời ca Pháp

    Em là con gái Rồng Tiên

    Xin chào quê hương bằng lời xa xôi

     

    Em là máu thịt xa lìa

    Em là mưa móc không về

    Mẹ nghèo nhặt hoài cát khô

     

    Quê hương điêu tàn

    Bao mùa chiến chinh

    Quê hương võ vàng

    Thịt nát xương tan

    Cánh chim góc trời

    Làm sao em biết

    Da vàng máu Việt

    Làm cánh chim lạc

    Em chào cội nguồn

    Bằng lời tha nhân

     

    Tôi dìu em về

    Thân tàn sức kiệt

    Ai dìu em về

    Em chào Việt Nam

     

     

     

    Em chào quê hương

    Em chào Việt Nam

    Em chào quê hương

    Em chào Việt Nam

    Em chào quê hương

    Em chào Việt Nam

    Em chào quê hương

    Em chào Việt Nam

     

     

    14/11/2008


  5. Tôi thấy bạn duonghoanghuu chắc chưa hiểu hết lý thuyết cũng như tinh thần của thơ Tân hình thức. Nhận định của bạn về THT còn chung chung, chưa có gì là sâu sắc. Hơn nữa, bài thơ THT Con mèo đen tuyệt hay của nhà thơ nổi tiếng Khế Iêm thì những người quan tâm đến thơ THT thì ai chẳng biết, vả lại Thơ trẻ đã đăng từ lâu rồi. Xem ra bạn duonghoanghuu biết bài thơ này mới đây và cập nhật đã lạc hậu quá. Khi trời đã về trưa rồi mà còn có con gà gáy thì buồn cười quá! Tôi thành thật mà nói thì bạn duonghoanghuu đúng là múa rìu qua mắt thợ!

    Tôi nghĩ nơi đây mọi người đều ngang quyền bày tỏ ý kiến, thẳng thắn nói thích hay không một việc nào đó kể cả THT hay phi THT. Cuộc sống quá bao la, có lúc cũng phải “múa rìu qua mắt thợ”, miễn nặng lời.

    THT là sản phẩm ngoại nhập khó mà vào tâm hồn Việt .

    Tôi chỉ thích bài thơ nào cảm thấy hay bằng trực cảm, không cần lí giải nó đúng kiểu, đúng loại chưa. Bạn nào thích và muốn làm thì cứ học làm cho đúng kiểu. (Trời, thơ là rung ngân của tâm hồn chứ nặn bằng khuôn sao là thơ nhỉ ?)

    Để nhập môn THT ta cần hiểu gì ? hãy hướng dẫn giúp mọi người nếu bạn đã “lĩnh hội” được THT. Và ví dụ , ý nghĩa của ngắt gãy (dòng, câu thơ) là gì ?

    Hy vọng THT có chuyển động và khởi sắc với hồn thơ Việt.


  6.  

    Hình thức tân hay cựu không quan trọng chỉ cần bài thơ có gì đáng lưu tâm không. Phải cảm được cái gì đó từ vốn sống và tư duy.

    Tôi nghĩ tân hình thức không phải là "hình thức" đột ngột rớt dòng.

    Xin giới thiệu bài thơ tân hình thức sau (đã được giải ở nước ngoài nhiều ngươì biết)

     

    The Black Cat

    By Khe Iem

    Translated by J. Do Vinh

     

    The black cat with my soul and a piece of

    my rib, wakes up every morning not

    washing its face, every morning not

    brushing its teeth; the black cat with clay-like

    eyes, opening and closing, or open

    -ing and never closing, as it climbs up

    and down the stairs, dragging with it my soul

    and a piece of my rib, forgetting that

    i had lived much darker days, since when and

    why it was i had buried them in my

    pocket full of notes, gathered from

    many different tales, strung together

    to make up this story about the black

    cat with my soul and a piece of my rib;

    of course, that is the black cat with clay-like

    eyes, not any other kind of eyes; even

    as, the black cat climbs up and down the stairs.

     

     

    CON MÈO ĐEN

    Con mèo đen có linh hồn và chiếc

    xương sườn của tôi, mỗi buổi sáng thức

    dậy không bao giờ rửa mặt, mỗi buổi

    sáng thức dậy không bao giờ đánh răng;

    con mèo đen có đôi mắt bằng đất

    sét, mở ra và nhắm lại, hay cứ

    mở ra và không bao giờ nhắm lại,

    trong lúc lên thang xuống thang, mang theo

    linh hồn và chiếc xương sườn của tôi,

    mà quên rằng, tôi đã sống những ngày

    hôn ám biết bao, tự thuở nào và

    tại sao thì tôi đành chôn kín, trong

    cái túi đựng đầy những đoạn chú thích,

    được lượm lặt từ rất nhiều mẫu chuyện,

    để cấu thành câu chuyện về con mèo

    đen, mang linh hồn và chiếc xương sườn

    của tôi; dĩ nhiên, đó là con mèo

    đen có đôi mắt bằng đất sét, chứ

    không phải bất cứ đôi mắt nào khác;

    mù đặc, trong lúc lên thang xuống thang.


  7. THỬ ĐỌC TIẾNG VIỆT Ở BÀI VIẾT SAU :

     

    ÔNG ĐỒ GIÀ

     

    Chỉ khi hồng anh đào nở rộ mỗi năm

    Học giả cũ chắc chắn sẽ lại xuất hiện

    Với mực Trung Quốc đen và giấy đỏ trong cuộn

    Ở giữa sưng đám đông tăng lên lăn .

     

    Rất nhiều người chi trả anh ấy hào phóng

    Cho tài năng của anh ấy rằng họ khen ngợi thắm thiết ,

    Nở rộ của tay hoàn tất của anh ấy

    Đó làm việc người kỳ diệu và con rồng liền .

     

    Mỗi năm vượt qua xem mọi người ít hơn đi đến .

    Tất cả bọn họ đều là người chi trả anh ấy rất đẹp trai ở đâu?

    Bây giờ giấy của anh ấy có mất màu đỏ tía tai của nó ,

    Mực của anh ấy khô ngoài giường tuyệt vọng buồn của nó

     

    Ở nơi cũ của anh ấy ngồi người viết chữ đẹp

    Ở giữa đám đông bán được không có tù

    Vài lá màu vàng rơi chết trên giấy của anh ấy ,

    Và từ trên mưa phùn bay trong một tiếng kêu vù vù .

     

    Năm nay bông hoa anh đào hồng nhẹ lại ;

    Học giả cũ được tìm thấy chỗ nào vô ích .

    Của tất cả các mọi người đó sống ở ngày xưa

    Họ bây giờ , where'er forevermore ở đâu?

     

    BẠN CÓ Ý KIÊN GÌ ?

    CÁI LỦNG CỦNG NÀY NGUYÊN DO ... DỊCH MÁY BẢN DỊCH ANH NGỮ SAU :

     

    Ông Ðồ

     

    Vũ Đình Liên

     

    Mỗi năm hoa đào nở

    Lại thấy ông đồ già

    Bày mực tầu giấy đỏ

    Bên phố đông người qua.

     

    Bao nhiêu người thuê viết

    Tấm tắc ngợi khen tài

    Hoa tay thảo những nét

    Như phượng múa rồng bay!

     

    Nhưng mỗi năm mỗi vắng

    Người thuê viết nay đâu

    Giấy đỏ buồn không thắm

    Mực đọng trong nghiên sầu!

     

    Ông đồ vẫn ngồi đấy

    Qua đường không ai hay

    Lá vàng rơi trên giấy

    Ngoài trời mưa bụi bay.

     

    Năm nay đào lại nở

    Không thấy ông đồ xưa

    Những người muôn năm cũ

    Hồn ở đâu bây giờ?

     

    The Calligrapher

     

    Translated by Thomas D. Le

     

    Just as the pink cherry blossomed each year

    The old scholar was sure to reappear

    With China ink and red paper in scrolls

    Amidst the swelling crowds that surged and rolled.

     

    So many people paid him handsomely

    For his talent that they admired dearly,

    The flourishes of his accomplished hand

    That wrought dragons and phoenixes on end.

     

    Each passing year saw fewer people come.

    Where were they all who paid him so handsome?

    Now his paper had lost its crimson red,

    His ink dried out in its sad forlorn bed.

     

    At his old place sat the calligrapher

    Amidst the hustling crowds without a stir.

    Some yellow leaves fell dead on his paper,

    And from above drizzle flew in a whir.

     

    This year the cherry blooms light pink again;

    The old scholar is found nowhere in vain.

    Of all those people lived in days of yore

    Where are they now, where'er forevermore?


  8. CHỢT NGHĨ ĐẾN TV

     

    "Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời..."

    Lời ca ây cho đến nay vẫn in đậm thao thức thao thức trong tôi.

    Phải chăng có một điều gì rất thiêng liêng mà nhạc sĩ PD đã sớm cảm nhận được?

    Và tôi đồng cảm.

     

    Và mong muốn thỉnh thoảng làm một chút gì đó cho tình yêu tiếng mẹ đẻ.

    Như vậy cũng là mong ước quá sức rôì.

     

    Sẽ bớt lẻ loi nếu có thêm bạn bè cùng ghé qua để không quên TV.

     

    Thân ái.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...