Jump to content

thăng long

Thành viên
  • Số bài viết

    174
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi thăng long

  1. EM VỀ... Anh biết ngày mai em trở về, Đi hết hành trình những cơn mê Tầu sẽ về ga... người sẽ gặp Bỏ lại sau mình nỗi tái tê Hàng đêm anh đợi bóng con tầu Em về đằng đẵng giọt mưa ngâu Tháng bẩy nhớ thương dồn nén lại Thật khéo ông trời cứ trêu nhau Tầu lại tầu qua đã bao ngày Rượu uống vơi đầy lúc tỉnh say Hành lý anh mang toàn nỗi nhớ Đất lạ chờ tầu..nặng trên tay Em về mưa nắng cũng vô thường Tầm tã mưa chiều sớm nắng vương Ga vắng một mình anh vẫn đợi Hun hút trong lòng ..nỗi nhớ thương! (ThăngLong)
  2. Ru em... ...À ơi, giấc ngủ no đầy Anh là ngọn gió , bóng mây, cánh diều... Làm gì cứ phải lời yêu Lao xao lá mọc, tím chiều cho nhau Đêm dài lẩn tránh niềm đau Cuối vườn trầu héo.. thân cau vẫn chờ Trao nhau trọn vẹn giấc mơ Nụ cười, giấc ngủ mong chờ... À ơi... (ThăngLong)
  3. Đêm trắng Đêm trắng lẫn niềm đau Trong nhau mà không có Đợi chờ như làn gió Lang thang hoài ...lang thang Đêm trắng mãi dở dang Bên em lòng vẫn trống Vời xa là biển rộng Tay tìm không vòng tay Đêm trắng rượu không say Cuộc đời còn hơi ấm, Ngọt đắng tình muôn dặm Đêm dài...cần nhau không? (ThăngLong)
  4. Nhớ (Chợt nhớ Hai sắc hoa tigon...) Mỗi chiều nhìn theo bóng hoàng hôn Tím ngắt chân mây dạ bồn chồn. Vài cánh chim chiều bay phiêu lãng Sao bóng người xưa vẫn ngập hồn.. Tình cũ tưởng như đã phôi pha Biết người còn có nhớ đến ta Đường cũ một mình cây bóng lẻ Chiếc lá cuối trời mãi thẳm xa.. Nhớ người mà chẳng thấy người đâu Lời trao ngày ấy vẫn hằn sâu Ra đi không hẹn ngày trở lại.. Chiếc áo tôi đan đã bạc mầu, Trời đã về đêm ánh đèn vàng Phố xa từng đôi...thấy lỡ làng Căn gác đơn sơ và trống vắng Đem vào giấc ngủ chút đa mang! HN,24/11/2008 (ThăngLong)
  5. Đêm Đông Hà Nội Vọng về một tiếng rao đêm Lang thang luồn qua phố vắng Em mang từ đâu xa lắm Trả tôi lời ru rất xưa... Vọng về trong gió hương đưa Quanh ta người nào chưa ngủ Thời gian vừa đi đã cũ Một mình không rượu mà say! Vọng về trong những đắng cay Hương Quỳnh sao mà dịu thế Bỗng cả đất trời như thể Lặng im cùng Quỳnh lắng nghe.. Hà Nội xa rồi tiếng ve Phố cũ chiều nay bắt gặp Cây bàng cô đơn gầy guộc Giật mình trời đã sang đông.. Mùa này em có về không? Áo cũ đông xưa còn mặc Hàng đêm mình tôi ngồi nhắc... Hình như trời đất thay mùa! (ThăngLong)
  6. Bài thơ cũ... Muộn rồi em Chậm rồi anh Hai ta đành lỡ hẹn Căn phòng vắng Ánh đèn hắt bóng Trông ngóng... Nỗi đau xa Một mái nhà, Một ngày qua Một nhành cây la đà Mặt hồ không in bóng Đời là biển rộng Em con sóng bơ vơ Tìm những bến bờ Vô định Những gì không dự định Những gì không chờ mong Thật lòng gian dối Sau ban ngày là bóng tối Sau tình yêu là gì? Chia ly Thầm thì nuối tiếc Không sợi dây giàng buộc Không lời thề trăng thanh! Mình anh không đành Mình em quên lãng Dĩ vãng không thuộc về mình ... Lặng thinh Mặc người xinh Nghẹn nấc!
  7. Như gió như mây... Bay hoài khắp trời... mây muôn nơi Lãng du giữa đời... gió thảnh thơi Như mây như gió buông lơi Em xa khơi.. Lời ca như hoa rơi rơi, Sắc sẽ phai tàn chút làn hơi Chẳng phải cho ai giữa cuộc đời Ta chơi vơi... Đành chấp nhận cuộc chơi Cười một tiếng giữa trời Mặc mưa gió tơi bời Rồi sẽ tả tơi.. Nghe mãi tiếng ai... ru hời Bất ngờ cánh hoa lả lơi Tìm chi chút đón mời Mình ta ơi... HN,19/11/2008 (ThăngLong)
  8. Tiếng sóng (II) Từ thẳm sâu đáy biển Từ xa lắm trùng khơi Nghe lời mời của gió Đưa sóng đi muôn nơi. Vẫn khát khao một đời Sóng mong về bờ cát Để tan thành câu hát Rì rào lời đất trời... Cho dù đi muôn nơi Sóng tìm về với bến.. Em, bờ cát trong ngần Anh lời ca trìu mến... ...Vọng về từ biển khơi! 18/11/2009. (ThăngLong)
  9. Tiếng sóng Thật êm và thật khẽ Là biển sóng chiều nay Cồn cào như nỗi nhớ Khúc nhạc chiều đắm say Biển hát em có hay Là tiếng lòng đang mở Là cánh hải âu bay Tím đầy chiều nỗi nhớ Biển một đời mắc nợ Thét gào và dịu êm Trăng tròn rồi trăng khuyết Để biển càng nhớ thêm Tiếng sóng vọng về đêm Thầm thì mà sâu lắng Biển ngàn đời mặn đắng Trong ngập lòng khát khao... Như một thoáng ước ao Em sẽ là bờ cát Để anh con sóng chiều Ru em vào câu hát! Chiều Đồ sơn, 11/2008 (ThăngLong)
  10. Trăng trên biển đêm.. Đông lạnh mù sương... Mặt biển đêm mờ ảo Sóng cồn cào.. gió thổi bay tà áo Bỗng ngập ngừng..kìa, trăng trên biển đêm! Tôi đã gặp mùa thu trăng êm đềm Lộng lẫy phủ ánh vàng rực rỡ.. Tôi đã nhặt từng mảnh trăng vụn vỡ Đêm cuối cùng trăng treo. Tôi đã bên trăng đêm vắng lưng đèo Chênh chếch bóng nhìn bên nào cũng khuyết... Sao hôm nay giữa lạnh về da diết Ngập ngừng trên biển... trăng lên Ôi vầng trăng như một thoáng bình yên Sóng đưa đẩy và mây mờ đưa đẩy Giữa bàng bạc vẫn mênh mang căng mẩy Quên lạnh lùng đêm đông.. Mặt biển tan nhòa.. trời đất bỗng trống không Chỉ còn trăng một mình không suy tính Chỉ còn trăng với cô đơn vô định Trao ánh vàng trong lạnh giá... trăng ơi! Đêm biển Đồ Sơn,11/2008
  11. Chùm Thơ xưa về Biển (Một số bài thơ xưa về biển) 1 Có một ngày cuộc sống bỗng đẩy đưa Em ra biển xây lâu đài trên cát Nước biển mặn và mặt trời bỏng rát Gió thét gào và biển sóng trào dâng Con sóng nào vô tình xóa dấu chân Lâu đài cát cũng sập tan ngây dại Đừng hối tiếc vì thời gian không lại Biển khôn cùng bờ cát vẫn dưới chân Biển mãi nặng lòng sóng mãi trào dâng Anh như sóng và cuộc đời như sóng Quá khứ dần qua cổng nhà ai giờ đóng... Mùa đi về em còn nhớ hay quên? Lâu đài phai tàn.... giấc ngủ về đêm Cơn mơ cũng dập dờn như sóng Niềm mong ước lăn tròn thành trái bóng Em biết mình đã mất biển từ lâu? .... Biển cồn cào thơ trẻ dẫu bạc đầu Trong tình yêu nào đâu có tuổi Có nỗi nhớ mặn mòi vị muối Có niềm mong sôi nổi sóng khơi xa.... Biển nhớ thuyền trong nỗi nhớ bao la Thuyền mong biển cánh buồm căng hy vọng Đêm thơ mộng dập dìu say đắm Ngày đam mê cháy bỏng những bến bờ! ... Biển và thuyền... trong ngàn vạn câu thơ Anh và Em sao đến giờ vẫn vắng Biển đầy sóng và lòng thuyền đầy nắng Hai đứa chờ cánh buồm trắng về đâu? (ThăngLong)
  12. Nhìn nước chẩy trên sông.. Chiều mang mầu tự thú Gió đưa lời hư không! Ngơ ngẩn ai đi trên cầu Dưới sông vô tình nước chảy Bóng mây trắng như trang giấy Nắng vẽ sắc hồng vu vơ.. Gió như thì thẩm đọc thơ Chim còn mải mê bay lạc Cánh buồn vạch nên nốt nhạc Dòng sông bỗng cất thành lời Ngàn năm nước vẫn còn trôi Thế nào chẳng về với biển Cát bồi cho bờ lưu luyến Nước đưa...con sóng vô tình! Chập chờn mặt nước hữu hình Sông ơi sóng xô vì gió Níu giữ điều mình muốn có Để giành với biển vời xa? Chiều trên sông Hồng,14/11/2008
  13. Lòng chiều Chiều mây bay ngang Hoa tím nở hai hàng Hương không tan... ...để lưu trên tóc Và trên ngọn cỏ mềm Giọt sương như ngọc Như mắt em mầu hoàng hôn Lòng ai chẳng bồn chồn Khi hoàng hôn buông xuống... Khói lam tím muộn Mong chờ màn đêm Thầm thì dịu êm Lời em như hương Quỳnh nở... Chiều nay ai còn bỡ ngỡ Lòng chiều ... có hoàng hôn vương! Chiều 14/11/2008
  14. Điều chưa nói Sâu thẳm muôn vì sao đêm Bên em thầm thì khe khẽ Dịu êm một cơn gió nhẹ Bâng khuâng muốn nói điều gì Hôm qua Thu vội qua đi Bỏ quên một mùa thương nhớ Đông về vẫn còn mắc nợ.. Cúc vàng như còn đâu đây Chưa qua một phút đắm say Chưa qua nổi điều chưa nói Lá rơi vẫn còn phong gói Hương thầm trả về trời mây.. Bình minh nắng ấm đong đầy Long lanh giọt sương dậy sớm... Bốn mùa dấu điều mong muốn Bao giờ ta trả cho nhau! Sáng 13/11/2008
  15. Phận áo Yêu nhau cởi áo trao nhau Về nhà dối mẹ ..qua cầu gió bay (Quan họ cổ) Không thể biết mình đã nhận điều gì! Tằm rút ruột nhả tơ Tấm áo phủ lên da thịt, Gió hút thổi...bỏ quên mệt nhọc Gốc cây, áo vắt ngang vai Cầu ngang sông, chân bước sóng hai Tấm áo trao người, gió bay dối mẹ... Đời có thể trao tặng nhiều hơn thế Mong manh phận áo bạc mầu Vô tình tằm nhận từ dâu, Tấm áo người trao...về nhà dối mẹ... Em đã tặng còn nhiều hơn thế, Sẽ suốt con đường ta đi. Tấm áo che phủ điều chi... Khi không còn bí mật Em - mặt đất Em - bầu trời Em và tôi... Vũ trụ là manh áo! (ThăngLong)
  16. Mầu nhớ... Đàn thiên di mang anh đã bay đi một mình tựa cửa, hoàng hôn tím ngắt .. Rơi vào đêm âm sắc Nhận ra rằng sắc nhớ đã lặng im. (LáThu) Cỏ chiều Đông pha một chút xanh-vàng Mây lơ lửng phớt mầu hoàng hôn tím... Ngọn gió xanh xao... thoảng mầu bịn rịn, Nỗi nhớ trao người mang sắc gì em? Mỗi đêm về nỗi nhớ cứ dầy thêm Lấp lánh mầu sao trắng đêm thao thức Bình minh đến.. nỗi nhớ như đỏ rực Ấm nắng mai và ấm những mong chờ Nỗi nhớ tình cờ lạc cả vào mơ Tinh khôi nụ cười, long lanh ánh mắt Thoảng chút lá cuối mùa rơi hiu hắt Mầu thời gian bàng bạc phía chân trời... Em mang mầu nhung nhớ nhuộm tím tôi Nhuộm tím đa mang tím dài xa cách Mùa theo mùa.. sắc mầu là thử thách Khắp đất trời chỉ nỗi nhớ....và em! Sáng HN, 12/11/2008 (ThăngLong)
  17. Không đề bài thơ cũ... Em nơi đâu, Trang thơ cũ trao nhau Bây giờ trống vắng... Ngoài kia mưa hay nắng Bóng em xa vời! Câu thơ còn đắng đầu môi Lời yêu chưa nói. em là sương khói em là hư vô Tình nào còn mãi mơ hồ Nỗi nhớ là lời nói dối Anh giờ chỉ còn bóng tối Bóng em mờ xa Chuyện mình mờ xa Lối cũ còn có người qua Hình như ngày đó không nhà Bờ vai là trái đất Thiên hà mình hai ta (ThăngLong)
  18. Chiều... Chiều mang mầu tự thú Gió đưa lời hư không! Hoàng hôn lạnh giá chiều đông... Sông Hồng trôi xuôi bầm đỏ. Tôi như hiểu những điều không có Mây bay lang thang Nước chẩy mang mang Cuối chiều treo ngang.. Trăng muộn! Lòng trốn điều ham muốn Mẫu đơn từng cánh bơ vơ Mang em vào giấc mơ Chờ sáng... Cánh chim chiều phiêu lãng Em-Sao khuya trắng trong Thức trọn đêm nhớ mong Mắt đêm lấp lánh Như ảo ảnh Như thật gần.. Chiều tự thú bàn chân Bỗng chợt quên lối cũ... Lời nhắn nhủ Đêm dài.. Ai là ai? Dù đi hết tương lai.. Thật dài Lại bắt gặp Ngày mai! HN, chiều 11/11/2008 (ThăngLong)
  19. Lặng ngắm sao rơi Một vệt vạch ngang trời Ô kìa vì sao rơi... Cháy bừng lên ngọn lửa Chia đôi cả bầu trời! Thương một vì sao rơi Đốt cả miền dĩ vãng.. Mang theo bao ước ao Tình nào còn lãng đãng, Đêm nay nhìn vệt sáng Lòng bỗng thành giá băng Cuộc tình nào vội vã.. Cuộc tình nào qua nhanh! HN,05/11/2008 - ThăngLong.
  20. Sao đổi ngôi Bất chợt nhớ câu thơ: ...Một vì sao xa xôi Vừa tắt trên bầu trời Như là tên Người ấy Vụt tắt trong lòng tôi... ...... Đêm nay trời đầy mây... Để muôn sao khuất lấp Phủ kín trời mây thấp Xa mờ những khát khao Thủa ấy tình vừa trao Cùng trời đêm lấp lánh Anh thường nói với tôi Sao-mắt anh canh cánh Dõi nhìn trắng đêm thâu.. Bao dông bão qua đầu, Trời khi trong khi tối Tôi vẫn tin muôn lối Có mắt anh dõi nhìn... ...Nào ai biết con tim Biển khi đầy khi cạn Ai có biết niềm tin Như bờ xa ruộng hạn... Anh bỏ vào dĩ vãng Trời toàn là sao rơi Những gì còn lấp lánh Vắng lạnh và đơn côi! Anh đã đi qua tôi Biển mặn tràn nước mắt.. Ta đã đi qua nhau Đớn đau và xa cách... * Hàng đêm nhìn ngàn sao Nguyện thầm... đừng rơi nhé Vì biết đâu có kẻ Ra đi cùng sao rơi! HN,04/11/2008 (Thăng Long)
  21. Vì sao xanh (Bài thơ cũ...) Lời muộn mà cố níu Hai ta như vì sao xanh... Chỉ nhìn nhau không đành nói dối! Mây mù luôn ngăn lối Sông sâu không cầu Đường cũ ai đi Bẽ bàng bên người mới... Muộn rồi mà không tới Chờ hoài trong giấc mơ ngây thơ ... trống vắng Mắt em ươm đầy nắng Anh khát thèm cơn mưa Chiều cũ năm xưa Mái hiên sum họp Vì sao xanh tan hợp Mây đêm đùa không hay đắm say... thất vọng. Nụ hôn như lắng đọng đâu đây... đọng đầy tiếc nuối!!! (Th­ăngLong)
  22. Với.... Tặng bạn thơ xưa Ngày xưa Ngòi bút chung tình Hôm nay thơ trẻ vẫn mình với ta. Nhớ hương mùa hạ bao la Nơi đâu Tình-Ý ấy nhà khách thơ. Đời bao sóng gió bất ngờ Vẫn tin Thuyền-Biển mong chờ có nhau Cố quên đi chuyện bể-dâu Những khi đội nắng trên đầu giữa trưa. Lời bao nhiêu mới là vừa Thơ bao nhiêu đoạn sao chưa đủ tình... Giữa xôn xao, vẫn một mình. Ngẩng đầu: ô! bóng trăng chênh chếch chiều, Cuộc đời có được bao nhiêu Vi vu một tiếng sáo diều ... thinh không Biết người có hiểu ta không? Nhìn mây nhớ gió nhìn sông nhớ nguồn. Chia nhau một chút vui buồn.... Người ơi, sông cạn đá mòn ... vẫn thơ. HN, 03/11/2008 (TL-VT-KS)
  23. Không đề (Bài thơ cũ....) Tôi là kẻ mộng du tìm Thu muộn Trung thu trăng không có sắc thu vàng Em là kẻ trốn tìm theo gió cuốn! Muốn quên mình trong bao nỗi đa mang! Ồ thu đến lá rơi là thu đến Ta không em, em có đợi ta đâu Lá xanh ngắt và trăng rơi ảo ảnh Chỉ hai ta không có nắng trên đầu! Hà Nội Thu không mấy ai hiểu được Đường Nguyễn Du hoa sữa cứ trêu người.. Không có em ta vờ quên nơi ấy Dù biết lòng... hương cũ chẳng thôi rơi! Đừng nói nữa em ơi đừng nói nữa! Tôi biết Thu chẳng lỡ hẹn bao giờ Cố nán lại nhâm nhi ly rượu đắng Nghe trong mình chợt tỉnh những giấc mơ! (ThăngLong)
  24. LẠI CHÚT BÌNH YÊN (Bài thơ cũ...) Chỉ như một thoáng nắng say Là bao nhiêu gió heo may ùa về Thơ lòng bao nỗi tái tê Cho đành quên nỗi đê mê vô hình Chuyện xưa ai trót nặng tình Để giờ đâu hiểu lòng mình lòng ta Ai đi bỏ lại xót xa Như mây phiêu lãng bao la khắp trời Mong mùa Thu lá vàng rơi, Đừng như Đông cuối chơi vơi hoang tàn! Chờ chi hai tiếng "Bình an" Lắng trong lạnh lẽo đàng hoàng Mầm Xuân! (Thăng Long)
  25. Trời vẫn mưa và nước ngập vẫn hiện hữu... Thành phố như một cô đảo, lòng người như cô đơn hơn. Lục tìm trong dĩ vãng chợt nhớ bài thơ xưa... Nhớ mùa đi Những nỗi lòng trĩu nặng nối đam mê Về ảo ảnh ra đi không hình bóng Biết có nguời ngày đêm còn trông ngóng Thu lại về ...Tây hồ nặng hoàng hôn! Nỗi nhớ cuối cùng không có những nụ hôn Chỉ bóng nhỏ xiêu xiêu mùa thu ấy Chỉ phòng vắng lời cuối cùng trên giấy Heo may về lạnh áo mỏng người đi Anh giành em điều anh chẳng nói gì Em dẫu hiểu... anh cũng không nói nổi Mùa Thu ấy như một lời nói dối! Biết Đông này mình còn có trao nhau! Lá rời cành, cành cô độc niềm đau Anh không em sông Hồng mầu cũng nhạt Gió vẫn thổi thay người thành câu hát "Biết một ngày Hà Nội có còn em!" (ThăngLong)

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...