Jump to content

Đá Cuội

Thành viên
  • Số bài viết

    201
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Đá Cuội

  1. Và để rồi em đã ra đi.. em đã đi về một nơi hoang vắng có biển bờ trầm lặng Lily trắng góc hồ Đỏ sóng em sẽ nhóm đống lửa đêm hắt bóng dải cát dài cho bình yên khoảnh khắc viết tên mình trên sóng biển... Bình yên... Bình yên nhé Em... Đi đâu đi đâu này ngọn lửa Bao giờ bao giờ thôi đam mê ? Từng ngày từng ngày ôi cháy đỏ Vì yêu vì yêu phút.. tan lìa Đi đi rừng rực lửa.. Đi về lả tả tro... Mùa sau Mùa sau nữa Còn ai nhớ ơ hờ...
  2. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Tặng cho Hồng Vàng Kiêu Hãnh của tôi "Kiêu Hãnh và Định kiến" về những tình yêu chân thành và cao quý, những mối tình đã vượt qua mọi trở ngại của kiêu hãnh và định kiến - những niềm kiêu hãnh cá nhân và những định kiến xã hội, vượt qua mọi rào cản của xã hội, của con người xung quanh, và thậm chí là những rào cản mà chính bản thân họ, những người trong cuộc tự đặt ra cho mình, để đến được với nhau, để làm nên một kết thúc thật đẹp cho Pride & Prejudice (Conbaky-WTT) "...quá đẹp và thơ. Về những ngày xửa ngày xưa của xứ sở sương mù, cái thuở thiếu nữ mặc váy dài tết tóc, lãng mạn và kiêu hãnh, những đồng cỏ xanh bát ngát trải dài...từ đồng nội hoang vu với những bông hoa đồng hoang dại và những cọng cỏ cao ngập đầu gối Hartfordshire, hồ nước trải dài, những bóng cây xanh um và cái thở người đàn ông nọ cũng kiêu hãnh chẳng kém gì để vượt qua mọi định kiến mà thổ lộ lòng mình với người con gái anh yêu... (Lược trích từ ...đâu đó - bởi Đá Cuội) Anh cũng yêu, yêu "Pride and Prejudice" như đã từng yêu đắm đuối miền núi đồi hoang hun hút gió Yorkshire của Emily Bronte và Anh Yêu Em...Hồng Vàng mong manh Kiêu Hãnh Tháng Ba, một ngày tháng Ba Mầm hé nụ Đời cười tươi trong những Bình yên Tháng Tư Một năm sau, chập chững bước bên thềm Pháo nổ Đạn rực trời xé đất Đời rẽ lối hoang mang Hồng vàng tơi tả ... Kiêu hãnh ơi Quá khứ nào ngái xa Tháng năm nào đã khuất Nỗi đau nào trong mắt Hãy về đây. Buông tay Tay gầy Vai mỏng Nặng trĩu mảnh nợ đời muốn trả Nặng trĩu những rêu phong giờ đã thành loang lổ trên mái cũ của một miền ký ức Em mơ xây một lâu đài bên cát trắng Em ngẩng đầu trong nắng tháng Tư Kiêu Hãnh Mong manh .
  3. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Requie...a.IWZD00I9.html http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=bWcNcgH_5w (Wolfgang Amadeus Mozart - Requiem) "Một cuộc chiến trong lòng một dân tộc có thể đã hoặc sẽ ra đi mãi mãi, nhưng những vết thương của nó có thể sẽ nhức nhối ở trong lòng chính Dân tộc đó và sẽ còn ở lại với rất rất nhiều những thế hệ tiếp theo... " (Đá Cuội) Khúc tưởng niệm Đêm cuối cùng của cuộc chiến tranh Ầm ào súng nổ. Kinh hoàng. Máu loang. Ngạo nghễ. Hoang tàn. ... ...... ở những tháng và năm xưa cũ đã qua đi rồi ấy cũng đã có một Ngày mai "Ngày mai" cuộc chiến tranh có thể sẽ ra đi Súng sẽ cất Đạn sẽ nằm rữa thối nhưng còn những nỗi đau ? những nỗi đau ở lại những nỗi đau sẽ còn mãi mãi và chúng ta chỉ thấy được ở hai bờ vực thẳm nào kia mới tách ra dưới chân một loài người: Kẻ chiến thắng và Người chiến bại rồi là chia li rồi đó xa lìa sau những máu rơi, đổ nát và những Hoan vui rực sáng bầu trời... ở trên mảnh đất này còn lại cả những Nỗi Đau muôn đời và Cuộc Sống. "Ngày mai" của Ngày mai cuộc chiến tranh đã và sẽ ra đi mãi mãi khúc tưởng niệm vẫn còn vang vọng lại Cúi đầu. Cúi đầu. cho Máu và Nước mắt cho Nát tan-Lửa khói-Chia lìa cho những Ở lại, cho những Ra đi cho những nỗi đau âm ỉ, những úa tàn qua rất nhiều năm tháng Cúi đầu đi em cho liền này da thịt cho này những xanh tươi mảnh đất vùi xương thấm máu đã ngàn năm Cúi đầu đi em cho yêu thương trở lại cho những thế hệ đâm chồi cho thù hận ngoai nguôi... và ngoai nguôi mãi mãi... cho Em và cho Tôi Cúi đầu Đêm cuối... Đêm-Cuối-Cùng-Của-Một-Cuộc-Chiến-Tranh... (29 tháng 4 năm 2009, Đêm. 0 giờ) "Người nổi loạn vô danh" by Jeff Widener (Source: Những bức ảnh làm thay đổi thế giới)
  4. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    "Gió nói gì sao gió mải miết đi" _Lá Thu_ "Gió Thì Thầm - ảnh Lâm Chiêu ...nón lá và tà áo dài trắng thướt tha trên con đường mòn, con đường dường như xa tít tắp, cô chỉ có một mình, man mác buồn nhưng không thấy cô đơn... bởi có gió đồng hành với cô, như một người Bạn (Trích) GIÓ Đi... Ừ gió đi, mênh mông ơi là gió Ừ gió đi, trải mình trên cây cỏ Cho tóc xanh dài xoã tuổi đời Về... Về đâu đó đi thôi Gió xao xác nhắc ai lời nhắn nhủ Gió thầm thì một khúc phiêu du Gió hát... Phía... Mùa ơi mùa gió cát Mùa ơi mùa biển dông Mùa ơi mùa tuyết trắng Biết Gió về đâu không ? Biết Gió về đâu không... Có thấy hồn gió thổi Có thấy đường gió đi về phương nào chấp chới... Mặt trời... Ừ gió đi, đi về hướng mặt trời Gửi bụi lại thành mưa sao đêm trắng Để thắp sáng những tình yêu thầm lặng Đang nổi trôi qua những dải Thiên hà Gió nhỉ ? .
  5. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Em đi đâu phòng vắng Buổi chiều mưa ướt chân Con phố đứng lặng câm Nghe đời hun hút gió http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=wy_-wXylj-
  6. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Góc núi "Em sẽ chờ trong căn nhà nhỏ cuối rừng thưa có thảm cỏ xanh anh cứ nhấc then ngang cài cửa bước vào đây cho em bên anh " Lời hẹn ước cho tháng năm qua nhanh khi nào đó anh chùn chân mỏi gối hãy tìm đến ngôi nhà sau hẻm núi khuất tàn cây rợp bóng cánh rừng Ngôi nhà nhỏ như một món đồ xinh Hàng rào trắng, lối đi sỏi trắng mái nâu nâu mầu gỗ trăm năm con suối nhỏ bình yên nơi góc vườn róc rách cành tùng xanh ngang cửa sổ rì rầm một bài hát của rừng xưa xưa lắm rằng nơi đây Bình yên Anh hãy về đây, hỡi kẻ không tên hỡi mảnh đá, mảnh đá buồn lăn lóc giữa đời dài với núi với sông dòng sông chảy còn có ngày dừng bước anh hãy dừng chân, nơi đây rất bình yên Ở nơi đây có em Ở nơi đây có căn nhà nhỏ mái nâu nâu màu gỗ của trăm năm có con suối bình yên róc rách có Tùng xanh ngang cửa rì rầm Em ngồi hát Em ngồi bên cửa vắng đợi anh về qua những tháng những năm...
  7. Em đã đi qua một thời con gái Tôi còn đâu "Trai trẻ ngày xưa" Có lẽ muộn cho một thuở đón đưa Chở nhau về giữa mùa Phượng tím. Hạnh phúc là chi sao cứ mãi đi tìm Ngày xưa đó hãy cất vào xưa cũ Ta bên nhau như thể ngàn thu Dù chỉ có phút giây nào mới gặp Này yêu dấu, tôi chôn chặt niềm đau rồi lấp Thành gò cao chất ngất tượng đài Còn một chút Tình Đời sớt lại Em có vui lòng nhận lấy không em ??? Đêm. Đã lại là thêm một bóng Đêm Ngày. Cũng đã lại cuối ngày rồi em ạ Em biết không, có một điều rất lạ Tôi thấy mình như thể không em Không có em đá thành hoang đá Để rồi tôi như kẻ tật nguyền Thiếu một chút để thành nguyên vẹn Thiếu qúa nhiều cho chữ Bình yên Em biết thế không em Em đã qua một thời con gái Tôi đâu còn tôi, trai trẻ của ngày xưa....
  8. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Dương cầm sáng Sáng mưa cơn mưa đầu Hạ Dương cầm không tên đánh thức một nghìn trùng xa cách... em nói lời yêu anh buông phím trắng vuốt hàng mi em ướt đẫm anh nói nhớ em co mình trong giọt Cafe đắng cho nắng tràn hè phố phương Nam Hai thành phố đang yêu... Cơn mưa đầu Hạ Mưa đầu hạ từng giọt trầm rơi mãi bên ngoài khung cửa sổ có nỗi nhớ nào day dứt và mơ hồ lắm lắm sao em không bình yên sao em không ngủ thêm cho dìu dịu giấc cuối tuần sao em không bình yên nằm nghe anh đàn cho miên khúc, một miên khúc Tình yêu từng giọt từng giọt rơi Dương Cầm chống chếnh từng giọt từng giọt buông tiễn nhau về xa lắm Đường còn dài và Năm Tháng vời xa (em sẽ chờ trong căn nhà nhỏ... cuối rừng thưa có thảm cỏ xanh... anh hãy nhấc then ngang cài cửa ...và bước vào đây cho em ở bên anh)
  9. Em Hãy Ngủ Đi... http://nghenhac.info/Nhac-Viet-Nam/Nhac-tr...Hong-Nhung.html Ru Đêm em hãy ngủ bình yên bình yên nhé cả nơi tôi nữa ngày xưa cũ sẽ mãi là xưa cũ chỉ còn đêm, đêm với một bình yên... ngủ đi em hãy ngủ đi em yêu dấu cũ cũng mai này rất cũ chút tình xa nào có kể gì đường dài lắm những yêu thương nặng nợ trên vai đời năm tháng vẫn còn trôi ngủ đi em yêu dấu của tôi ngủ đi em ngủ đi em... ..... ngoan ngoan nào em ngủ môi xinh khép khép hờ vai xinh chùng giấc lắng Mắt chìm trong hồn Thơ... ngủ đi em ngủ đi em... Trong tình yêu em sẽ được bình yên dù có lúc gió cũng lay chao đảo nhưng anh biết lòng anh dù dông bão cũng mãi là bình yên cho em ngủ đi, ngủ đi em để gọi anh trở về để gửi vào theo gió nụ hôn nào đắm say... ngủ đi em... ngủ nhé ngủ cho quên, quên hết những cơn đau quên hết những u sầu quên hết nữa rằng nơi đây yêu dấu đang ngập trong lòng đang khắc khoải hồn đêm... Ngủ đi em... hãy ngủ đi em em hãy ngủ cho quên, cho êm, cho yên bình chìm lắng vào mắt em vào trong trái tim em... Bình yên Bình yên em ngủ nhé, Thiên thần...
  10. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Tự khúc Tôi chìm trong Bird of Wounds … mênh mang mênh mang Nagekidori... dường như có tiếng chân rón rén nhẹ …. Tiếng sáo ru lòng người, du dương mở ra một thảm cỏ xanh biếc, thảm cỏ mượt mà trải rộng tận chân trời .. mênh mông Nắng lấp lóa, nắng dát những dải lụa óng ánh. Bầu trời xanh, mây trắng lại phiêu bồng… Tôi như đi giữa một vùng bình nguyên rộng lớn chỉ còn tiếng sáo dặt dìu …chỉ còn văng vẳng tiếng du dương tràn khắp cánh đồng bất tận Tiếng sáo như lạc vào thiên thai… để rồi quên… quên cả một đường về… (Lá Thu) http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=mL6Q7IAota Yêu dấu hỡi... anh đang đi một mình... trên những triền dốc trên những đồng bằng trên thảm biếc trảng cây trên miền đá rêu phong, trên những dòng sông xiết chảy tiếng sáo kể em nghe về một con người, một chiếc bóng tự do tóc bay với gió không bến bờ neo giữ không nơi đón đợi không mục đích về anh biết anh sẽ cứ đi và cũng biết có khi nào mỏi mệt dưới một bóng cây ... anh yên bình nằm ngủ giữa trời, giữa đất, giữa bình yên... sẽ bình yên nơi anh... bình yên đến một ngày cuộc sống ở nơi anh thức dậy anh lại đi lại đi đường còn dài tiếng sáo tiếng gió tiếng của cuộc đời hun hút gọi bên tai miệt mài đi miệt mài Yêu và Sống... rồi sẽ đến một ngày một ngày Ta gặp được nhau... này yêu dấu này yêu dấu ơi...
  11. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    (RockyMountain - Source : Google) Lặng Tôi thả vào tĩnh lặng Chút hư vô của đời Tôi thả vào vào trong tôi Chút tình yêu đá cuội Bất chợt, bất chợt tôi thấy lòng tôi cuộn sóng bất chợt, bất chợt tôi thấy hồn mình nhẹ bỗng với những là mênh mông bất chợt giữa mênh mông mênh mông nơi hồ biếc âm thầm tôi cuốn vào xoáy thẳm từng vòng xoáy lan dần về xa lắm tôi kẹt lại ngàn năm trong kẽ nứt, trong bờ cây, nơi đáy hồ trầm lặng Mơ hồ tôi mơ hồ mãi là tôi *** (MoraineLake - Source: Google) Tôi thả vào tĩnh lặng Chút hư vô dòng đời Tôi thả vào trong tôi Chút tình yêu của đá bất chợt bất chợt đâu chút tình tôi đá cuội lăn vào trong hư không để rồi ngàn năm đợi thành người... .
  12. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Source: Google Nagekidori.... http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=mL6Q7IAota Nagekidori... Tôi đang nghe mênh mang mênh mang.... mênh mang trên thảo nguyên... mênh mang qua những núi đồi hoang vắng... mênh mang qua những yên bình... mênh mang mênh mang lướt đi theo Bồ Công Anh như đầu mùa tuyết trắng.... Hồn của sáo len vào trong cỏ cây, hốc đá ...tiếng mênh mang lời Gió tiếng mênh mang cỏ cây.... chú chuột đồng ngơ ngác kiễng đôi chân ....đôi thỏ xám tung tăng bất giác dỏng tai dài tư lự... chim ưng cũng hiền từ đôi cánh rộng chao nghiêng... trời rộng lắm và Đời rộng lắm mênh mang mênh mang ... the Bird of Wounds mênh mang mênh mang Nagekidori... mênh mang cả lòng tôi hơi thở len vào tóc, tóc bồng bềnh trong hơi thở bình yên ... tôi nhớ em, nhớ em hiền đôi mắt... tôi nhớ em nỗi nhớ dài như sóng... mênh mang là đây... du dương là đây.... tiếng Flute như hồn trong cây cỏ... như trong vắt pha lê chạm vào với gió... như nụ cười em một sớm mai này ... du dương là đây... miên man cũng là đây... lòng dịu lại nơi bình yên xa vắng... tôi bước dài đi tiếp những đam mê... http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=mL6Q7IAota Nagekidori... Nagekidori... bập bùng như ánh lửa Nagekidori... cây đàn vỡ thành muôn nghìn phím nhỏ chạm vào cây lá cây rung với gió chạm vào đất tim của đất đập dồn như tiếng thở... từng đụn cát nhấp nhô, từng sóng núi chen nhau chạy chơi xa tít tận chân trời... muôn nghìn phím nhỏ ... muôn nghìn pha lê muôn nghìn tiếng cựa mình qua kẽ nứt... muôn nghìn mưa bay chạm khe khẽ lòng tay người vuốt mặt ngửng cười nơi hoang vắng... những giá băng ngày cũ đã tan rồi... tan mãi vào thảo nguyên xanh ngút ngát... mênh mang mênh mang... mênh mang là đây .... du dương là đây... yêu dấu cũng là đây... chiếc lá nhỏ nghe nào, mênh mang gió... nghe nào em, xôn xao một bình yên ...đi, đi nhé dang tay ôm trời rộng, cho hồn em ngây ngất chốn thần tiên... Nagekidori the Bird of Wounds... Trong veo và Rực rỡ... Dù chỉ còn là chút thuỷ tinh vụn vỡ ... tôi vẫn thấy rung lên từng phím nhỏ tiếng của đời yêu dấu với Bình yên Bình yên. Bình yên trong mênh mang mênh mang thảo nguyên mùa cỏ mướt...
  13. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Ngọc Lan Đêm rũ rượi đêm oằn cong cảm xúc Gió khe khẽ đùa khung cửa hé hương đưa Mộng mị lắm và liêu trai lắm lắm Biết hồn hoang bóng trắng đã về chưa... *** Chợt thức với Bình minh Ngoài sân kia hoa trắng Như nụ cười bé xinh *** Chợt thức với một ngày Nắng trườn trên trán mỏng Mê say... .
  14. Sói đã ngủ yên lành... yên bình trên cỏ xanh ... trong Đêm của màu xanh... Nagekidorri (The Bird of Wounds) http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=mL6Q7IAota
  15. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Đêm chó Sói Hun hút cả một mùa... Gió thổi. Hun hút đêm. Trăng náu. Thượng tuần Rừng ngả bóng Rừng nghiêng vai mưa đọng Mắt nào cay, sương khói nào bay... đen sẫm hoang vu đêm của những Đại ngàn sâu thăm thẳm một mình ngơ ngác tìm con đường trở về nơi xa lắm, Quê hương. Quê hương. Bầy đàn đang ngóng đợi một mùa săn máu đỏ giữa những mịt mùng Đêm... .
  16. Thằng khờ nơi Ngôi đền Tình Yêu "Anh yêu em" Khờ nói anh yêu em ...một mình, cặm cụi cặm cụi nhặt lá rơi trên đường đời xao xác gió cặm cụi yêu thương như một gã dại khờ... rồi một ngày nao cũng đường xao xác gió gã khờ kia gục ngã bởi tháng năm... tình cặm cụi vẫn còn đang dang dở... trên bàn tay một chiếc lá vàng khô.... gió thổi gió thổi cả một thời nông nổi gã khờ ơi năm tháng có chờ đâu rồi tóc bạc, rồi sương rơi, đường dài xa diệu vợi cứ dại khờ ngơ ngẩn mãi lòng đau ??? giữa đời lạnh lẽo... lạnh lẽo lắm sao không vun lá khô kia rồi đốt thành đống lửa sẽ ấm bàn tay, sẽ ấm cả tim người... rồi lại cặm cụi yêu, cặm cụi nhặt trên đường lá rụng những mảnh nhân gian... những mảnh nhân gian đầy Nhọn, Sắc Vì sao ? Vì sao không đem những mảnh ấy hiến dâng Nữ thần Aphrodite rồi đốt đi cho khói lửng lơ trời ? cúi gục khờ ơi...
  17. Đêm Vọng Đêm lắng nghe tiếng vọng của ngày Còn xao xác, dưới đời kia xao xác Ngoại ô xa vắng con đường trượt dài ngơ ngác với đêm hoang, dế thì thầm trên cỏ ướt mơ màng đom đóm bay vào miền Sao thăm thẳm Đêm sâu lắm Nằm nghe thấy em yêu trong lời hát của một thời anh ngơ ngác thấy mình như trẻ mãi để rồi yêu em cho hết tháng năm dài Đêm lặng nghe tiếng vọng của ngày Ngày xưa cũ trở về trong mộng mị Khắc nếp nhăn dài và sâu cho những nghĩ suy về một thời trai trẻ Một thời yêu thương đến cả từng chiếc lá gió làm rơi trên tóc ngẩn ngơ... Ngẩn ngơ. Yêu dấu lắm những đêm dài nghe vọng Tiếng của Đời xao xác dưới sâu kia Trong quạnh vắng tưởng chừng như đông cứng Những niềm vui và cả những buồn đau những xác thân rời rã... Đêm mênh mông Yêu dấu lắm những đêm dài nghe vọng với hồn Phiêu... Phiêu lãng... Bình yên ...
  18. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Đêm Vọng Đêm lắng nghe tiếng vọng của ngày Còn xao xác, dưới đời kia xao xác Ngoại ô xa vắng con đường trượt dài ngơ ngác với đêm hoang, dế thì thầm trên cỏ ướt mơ màng đom đóm bay vào miền Sao thăm thẳm Đêm sâu lắm Nằm nghe thấy em yêu trong lời hát của một thời anh ngơ ngác thấy mình như trẻ mãi để rồi yêu em cho hết tháng năm dài Đêm lặng nghe tiếng vọng của ngày Ngày xưa cũ trở về trong mộng mị Khắc nếp nhăn dài và sâu cho những nghĩ suy về một thời trai trẻ Một thời yêu thương đến cả từng chiếc lá gió làm rơi trên tóc ngẩn ngơ... Ngẩn ngơ. Yêu dấu lắm những đêm dài nghe vọng Tiếng của Đời xao xác dưới sâu kia Trong quạnh vắng tưởng chừng như đông cứng Những niềm vui và cả những buồn đau những xác thân rời rã... Đêm mênh mông Yêu dấu lắm những đêm dài nghe vọng với hồn Phiêu... Phiêu lãng... Bình yên ... .
  19. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Mùa cháy đỏ Ngày nắng vậy mà kia cơn gió sớm mai vẫn còn se sẽ lạnh như là một heo may, mặt hồ sóng... nỗi nhớ mênh mông ... em tôi ở nơi nào ? có còn không Yên bình, Hạnh phúc... có còn không một miền ký ức... một thời xưa hoa đỏ gọi về gọi về cho những tháng năm xa vời vợi... những tháng năm và những tháng Năm đời Phượng cháy giữa Hè một thời thiếu nữ... Em cũng cháy rực lên "Một thời hoa đỏ" để rồi tôi xao xác cả một " thời trai trẻ" thời trai trẻ ngày xưa... Này nắng gió kia Này đàn ve vẫn còn đang ngái ngủ Tháng Năm đã sắp về, như những ngày xa xưa đó Có tìm thấy tình yêu ta gửi mãi đến một miền lơ lắc trở về ta ? Ta của tháng năm nào ...? Của tháng năm nào, lòng đã tạm nguôi yên câu thơ cũ anh đâu buồn và chẳng còn nuối tiếc chỉ còn thấy hoa rơi đỏ bầm trên cỏ biếc những cánh chơi vơi khát thiếu cả một Mùa... Thời hoa đỏ ngày xưa... sau bài hát rồi anh yên lặng nhìn em đi cho hết những đắm say trên ngực rộng, trên một miền lửa cháy trên những đam mê còn lại nơi mình Câu thơ của em giờ ngơ ngác tên anh như có một chút nào le lói sáng khi những cậu bé con thắp lửa tìm ve lúc đêm vừa kịp tới một mùa hè trong một những chơi vơi... .
  20. Dấu Vết Những Con Đò Viết cho một thời trai trẻ, xin người đừng ghen với dòng sông... 1. BẾN CŨ Con đường đã không còn bóng dáng của ngày xưa, nó dài hơn bởi được nối thêm về phía trước, nó phẳng lỳ, loáng nhựa và tấp nập quán xá, xe ngược xuôi, người hối hả ... Thế rồi cũng tới, qua dốc đê kia là bãi sông, khuất sau rặng tre cản sóng, bãi trải dài ngô, mía và cũng ở phía đó, bên bờ sông Cái, có bến đò xưa ... Vậy là cây cầu hằng mong ước đã không được xây ở nơi này, đã náo nức chuẩn bị để rồi lại vì một lý do nào đó, nó đã bị lui về phía hạ lưu vài cây số nữa, để bến đò lam lũ thêm vắng hơn, thêm ngẩn ngơ, hờn tủi hơn như bao đời vẫn thế ... Quán nhỏ dưới chân dốc ven sông, vẫn còn là mái lá, ( thứ chỉ được thay mới sau nhiều năm dầm dãi ) và tường rêu chắc vẫn ngày xưa (?) Sóng ì oạp dưới vài mét dốc, gió vi vút triền sông .... "Bà cụ mất đã vài năm rồi chú ạ !" "Vậy thì nay ...?" "Có anh con trai út nghèo túng vì thân còm, đau ốm, giờ thay cụ trông nom ở đây nhưng hôm nay bận việc trong làng nên tôi ra đây giúp !" "Vâng, vậy bà cho con xin bát nước !" Bát nước chè xanh bốc khói, thơm ngái như thấm mùi đất bãi, ngọt đầu môi như vị chát phù xa .... Dòng sông cuộn trôi, bóng những con đò rời bến, mờ mờ cập phía bờ xa rồi trở lại đều đặn như biết bao năm tháng mới đi qua... Người cũ đã ra đi, để ngày xưa ở lại ... Đò ...ơ ..ơi !!! Bến cũ vẫn còn thấp thoáng đâu đây bóng lữ khách qua sông, bóng những kiếp người oằn mình trên sóng, bóng những tình quê như phù sa đọng lại phía hai bờ cách biệt .... Đò ơi ....! Xin để lại dấu trượt dài trên cát cho sóng xoá đi thôi, rồi hãy đưa khách này được trở về bến cũ Đò ...ơi ......... *** 2. PHÙ SA Viết cho một thời trai trẻ, xin người đừng ghen với dòng sông... Người cũ đã ra đi, để Ngày xưa ở lại ..... Chiều T.7, KTX ...vài bóng người qua lại, buồn tênh, Nàng đã về thực tập ở thị xã quê mình, những dòng thư duờng như không thể nào đủ được, hơn nữa thư cũng đã thưa dần; Hắn xách ba lô vọt lên chuyến xe cuối chiều để tới vùng châu thổ.... Thêm cuốc xe ôm qua con đường lồi lõm bết phù sa bởi mưa thu dầm dề, nhớp nháp, qua nốt được bãi xa phía ngoài đê thì trời vừa tối ... Ngơ ngác !? Nơi đây bao năm vẫn là con đường ngắn nhất nối thị xã đồng bằng với con đường xuyên việt, nên bến này mọi ngày cũng khá đông đúc, vậy mà giờ đây hắn ngác ngơ không gọi nổi một con đò ? - Có một mình anh chúng tôi chẳng bõ sức qua sông ! một giọng khác : Mà sao anh đi lại giờ này ? Hắn im lặng rẽ vào mái lá đơn độc ven dốc bến, - Thưa ...Cụ dọn hàng chưa, cho con xin bát nước ạ ! - Cậu ở xa đến phải không ? Giờ này làm gì còn đò nữa, tôi cũng sắp phải về đây ... Rồi bến sông vắng lặng, những con đò trườn lên bãi đất nằm mệt mỏi, bờ xa cũng đã khuất trong sương ... Hắn rít khẽ : mình ngu ngốc thật, đây là chốn quê đâu phải nơi phố thị, giữa đêm sao có thể gọi một cuốc xe ? Hơn 20Km, dọc theo con đường này tìm đâu được một nơi nào nghỉ trọ ? Ngồi thượt xuống chiếc ghế được kết bằng 2 đoạn thân tre với 4 chân ghim chặt vào nền đất, hắn châm thuốc lập loè và bối rối thấy Đêm đang dần xoá nốt những bóng dáng cuối cùng của vạn vật. Sũng nước và mơ hồ một nỗi sợ hãi giữa miền đất lạ, hắn xách ba lô leo ngược trở lại đoạn dốc; nhiều vết giày trơn trượt, bấu víu trên bờ đất, bến sông như muốn níu giữ bước chân người ?... Bỗng đâu trượt ngã, hắn lóp ngóp bò dậy và bật cười khờ dại : Tình yêu ơi ?! Nhưng tình yêu ở bên kia sông, không thấy tình yêu đáp lại mà chợt hắn nghe một giọng khác đã khàn đục vì năm tháng : Cậu quay lại đấy à ? liền đó là một "viên" sáng tròn đỏ quạch, lửng lơ chao đảo trên triền đê ... Hắn rùng mình nhưng chợt nhận ra tiếng của bà cụ hồi nãy đang liêu xiêu bước về phía hắn với ngọn đèn bấc ngắn .... - Vâng, là cháu đây, xin cụ chỉ giúp cho xem có ai ở quanh đây làm nghề chở khách không ạ ? - Đất này nghèo lắm, cái xe đạp cũng chẳng có mấy, lại mưa thế này, tối trời lắm ! - Dạ thôi, đành vậy, cụ quên gì ngoài quán ạ ? - Không, tôi quay lại tìm cậu ! - Nhưng ...? - Xóm quê nghèo, sợ cậu chê và ngại nên tôi trở ra đây mời cậu nghỉ lại đêm trong quán, cứ lo cậu đi rồi, may mà còn kịp ... - Thưa ...! - Có gì đâu, quán vắng, leo teo bánh trái quà quê với hoa quả vườn nhà, mời cậu ở lại ...Cứ coi như cậu trông quán giúp bà lão này thôi, quay lại đó đi cậu ! Hắn thấp thỏm bước theo, chân ngắn chân dài ... - Đấy, cậu thấy không ? tôi cũng có phải khoá cửa đâu, dân nghèo nhưng chất phác, không ai lấy của nhau bao giờ, cậu nằm trên cái chõng đó mà ngủ, ăn tạm mấy cái bánh gai này đã, lá chè xanh còn ủ trong ấm kia, rồi sớm mai ... - Nhưng thưa cụ ...! - Ô hay, thanh niên trai tráng thì có gì mà sợ chứ, cậu ở đây trông giúp tôi, nếu sang sông sớm mai thì cứ khép cửa lại, giờ thì thắp cái đèn trong góc kia lên cho ấm cúng ...thôi, mời cậu tự nhiên, bà lão về đây ! - Dạ ...xin cụ ! Ánh đèn dầu hắt sáng lên cánh cửa liếp rồi lắc lư, xiêu vẹo hút dần vào đêm Hắn ngồi sững nhìn bóng mình in trên vách đất, lạ lẫm ? thân quen ? mờ mờ hư ảo .... Rồi thở một hơi dài, hắn tự mình trấn tĩnh : - Ừ thôi, đêm nay ta ở với dòng sông ... ****** 3. ĐÊM CỦA DÒNG SÔNG Nổi tiếng ở trường vì gan góc và tinh quái nhưng đêm nay bỗng nhiên hắn cảm thấy sợ, sợ mơ hồ bóng đêm vùng đất lạ, sợ dòng sông gió hút một mình, sợ tiếng vỗ của nước va vào từng thớ đất, sợ phù sa ngộp thở ngàn năm ... Đói và ngấm lạnh, hắn thay bộ đồ khác và tò mò quan sát : Một chiếc chõng tre trơ trọi, chiếc điếu cày dựa bên góc liếp, Một chiếc chõng khác nhỏ hơn, trên đó là giỏ mây ủ nước, vài gói kẹo, dăm túm dâu da xoan quả xanh quả đỏ, mấy buộc bánh gai nâu màu lá chuối khô; một lọ thuỷ tinh đựng lạc rang, một lọ khác là vơi vơi những miếng kẹo vừng và cả chai rượu đứng một mình khiêm tốn, chai rượu chỉ mới vơi di chút ít, Mắt hắn sáng lên, bớt chút lạnh và lấy thêm dũng khí (?) Hơi rượu cay nồng làm hắn ấm áp hơn, chiếc bóng trên vách tường cũng không còn lạ lẫm, nỗi sợ mơ hồ hình như biến đâu, hắn đã bình tâm và thấy mình cảm xúc ... Lặng người nghe hơi thở của phù sa và nước cuốn, hắn tự hỏi : - Đã ngàn đời nơi đây có đổi thay ? Chợt nghe Sông trả lời : - Ta đã triệu triệu lần thay đổi, cho bên lở, bên bồi, cho dòng ta uốn lượn và nay thì nơi đây là Đất lở, còn bên kia, phía bờ ngươi muốn tới là bãi dài ngô đang lên xanh non ... - Vậy sông ơi, lòng người nơi đất bãi ? - Ngươi thấy đó, ngươi đang được chở che ... một mái tranh trên đầu, Phên tre mềm thân xác, Rượu nồng say ... Tấm lòng quê là vậy, đơn sơ lắm ... Hắn đẩy tấm liếp lách ra ngoài, dựa lưng vào cột hiên lung lay. Ngoài bãi ngô non dế đang hát tình ca, đom đóm chao mắt xanh tìm bạn, chim ăn đêm gọi nhau trên trời cao ... Bến Liêu Trai ? gió không biết Đêm-Ngày, vẫn thổi; dòng nước chảy không biết đến Nay-Mai vẫn xoáy bờ ngầu bọt; lũ côn trùng trên bãi vắng hợp ca ... Hắn thấy mình được gột rửa những phù hoa và trở thành một phần nơi đất bãi : như một lớp phù sa mỏng manh, như một làn hơi thoảng gió lùa, như một chuỗi âm u sóng vờn đêm- đêm cuộn sóng, như một chút tình quê ấm nóng ... Đêm Liêu Trai ? Đêm Bến Sông Liêu Trai, hắn ớn lạnh và trở lại nơi chiếc chõng, buông mình, chìm lắng rồi thiếp đi với một giấc chập chờn, mộng mị ... Tiếng gà đã xao xác phía làng xa... ***** 4. BÊN KIA SÔNG LÀ TÌNH YÊU Nghe bước chân người thậm thịch ... hắn thức dậy hé nhìn thấy mờ mờ hơi sông, Ngày ínháng. Gà gáy tự khi nao ? giờ chỉ còn đôi tiếng muộn mằn nhao nhác., Dòng sông thức trọn đêm giờ dang tay đón bạn đò ngang, đò uể oải vươn mình trên sóng cõng trên lưng những gánh gồng sản vật, những bóng người lam lũ âu lo mắt hướng về phố thị ... Mặt trời lấp ló, Dòng sông trôi như vội hơn để con đò phải miễn cưỡng, đò như muốn đợi ai sang sông ? Hắn để lại một món tiền mà lòng áy náy vì không kịp chào bà cụ, hắn tự hứa sẽ một ngày quay trở lại ( Để mãi tới giờ, sau rất nhiều năm mới thực hiện được, khi người cũ đã đi xa ...) Bên sông là Tình Yêu ! Xốc ba lô, khép hờ cánh liếp, hắn bước ra thềm cát nhưng không xuống bến mà đi về phía dốc, đò thở dài đi ngược dòng sông ... Hắn nhờ một tốp thanh niên mới sang sông, họ đi về phố huyện, tới đó hắn sẽ tìm xe ra đường lớn. Trở về .... Bên kia sông là Tình Yêu ! Con đò khuất trong sương sớm vẫn còn vương trên bọt sóng ... Sông chảy về xuôi, Gió đùa rỡn thảm ngô ở phía xa tít tắp, lũ côn trùng thiếp ngủ dưới phù sa ... Chỉ có Nàng là không biết đêm qua hắn ở gần đến vậy, Chỉ cách một dòng trôi ...... ________________________________________________________________________________ ___________________-- Tháng Ba Gió Thổi Ngày chủ nhật đầy gió, chúng ta đi chơi thật vui con nhỉ, nào chạy nhảy cùng nhau,nào trò chuyện cùng nhau, vui lắm ... Ha, thế là con đã không còn sợ sệt, hoảng hốt nữa rồi, ta cũng vậy, chúng ta sẽ không sợ hãi điều gì phải không Thiên thần của ta ? Sau này con sẽ hiểu : chính là lòng Ham sống, chính là nỗi ham mê được sống được yêu thương mà cả con và ta đã quên hết mọi âu lo, hãi sợ, quên hết đi những u ám quầng đen vừa mới trải, và quên cả ngày mai, 1 tuần mới bắt đầu, 1 quãng dài ta chẳng thể bên con... Tạm biệt thôi, con đã mệt rồi, trên đường về con đã ngủ, ngủ trên cánh tay ta để rồi chợt tỉnh, chợt đòi đi "Chơi nư...ữa" chợt níu tay như chẳng thể nào buông ... Tạm biệt thôi, con ạ, đâu có cách xa gì ? Gần ngay trong Thành phố, trong Thành phố này thôi... *** Vậy ra hắn đang ở đây, hắn đang vẽ, bóng dáng ngôi chùa thấp thoáng qua từng nét, từng nét Bi dưới nhập nhoạng bóng hoàng hôn, nhập nhoạng qua tán cây nhãn già, nơi bắt đầu trổ một mùa hoa mới dăm đồng tiền lẻ bỏ vào chiếc tô màu đỏ, "...để mua bút vẽ nhá ?!" một cái gật đầu, thoảng mùi men rượu nồng cay. thoảng mùi khét vàng hương được hoá. Gió thổi, tàn bay... ***** Tháng Ba, Gió thổi. Tiếng chuông trầm, xa vắng. mùi nhang thơm, hoa bưởi trắng bên hồi... Bình yên, bình yên như vừa được tắm gội dưới những giọt nước từ bàn tay Pho Tượng Trắng giữa vườn cây um lá, Bình yên như gió cuối chiều đi qua những mái hiên, Bình yên như hoa bưởi dưới thềm thiêm thiếp ngủ, Bình yên như đã có một màn đêm về lấp kín ngày dài, một ngày dìu dịu. . Chợt hỏi : Thực ra Bồ Tát là có thật hay là chính Con người với Thiện-Nhân mà được thế ? Không có tiếng trả lời, Gió thổi... . Tháng Ba. Gió thổi, Giao mùa. Tháng Ba. Gió thổi, Ngày mưa. ________________________________________________________________________________ ___________________ Tiếng Đêm "Đêm ! Vắng lặng ! Không cảm xúc, không suy tư..." (từ : Sweet_G® ) Đêm mà như thế ư ? ------------- Đêm yên bình đến thế, tiếng PC rì rì tưởng dễ làm mệt mỏi mà gục đầu xuống cánh tay ngủ trọn một giấc dài, tiếng bé con ọ ẹ trong giấc mơ bất chợt làm ta nhớ rằng : phải thường kéo chăn lại cho con, một cô nhóc hiếu động lạ lùng, cô nhóc không bao giờ còn ở đúng cái vị trí mà mẹ đã đặt lúc cô mới thiếp ngủ hồi tối, cô nhóc như một viên bi màu hồng lăn trên tấm đệm mênh mông xanh thêu thật nhiều chấm hoa xanh lấp lánh... tiếng gió khẽ cọ ngoài cửa sổ... tiếng tán cây nhè nhẹ xoà trên tấm kính nghiêng nghiêng đỉnh sân trời... tiếng con dế hoang mang đi lạc ở góc phòng nơi có chậu cây xương rồng bé nhỏ... Và tiếng của đêm, thứ âm thanh bí ẩn kéo ta kẹt cửa bước ra ngoài ... Một góc ban-công tràn sáng, thứ ánh sáng nhờn nhợt của trăng, ươn ướt của sương, mềm mềm của gió. Không thấy lạnh, chỉ bất chợt phải co ro bởi hơi cây từ mãi dưới vườn kia hất lên bấu nhẹ vào lồng ngực. Tĩnh lặng ? Rì rầm ? ta không thể định hướng được : Sự tĩnh lặng trong lòng ? Tiếng rì rầm của Đêm ? Hay là điều ngược lại ? Nơi đây Bình yên quá. Nhưng ta biết lòng mình có khi nào bình lặng đâu chứ, hoặc chăng ta không nhận ra điều đó ? Bao năm tháng qua rồi, ta như người đi trên Biển cả, đã quen với lắc lư, với chao đảo đầu ngọn sóng, quen đến nỗi khi tới được đất liền, lúc nghênh ngang bước đi trên đó vẫn còn tưởng nao nao, tưởng lắc ngang chao dọc vẫn theo cùng ... Đêm nay bình yên. Đêm lặng lẽ cựa mình bởi những mạch sống chưa thể nào ngưng chảy, bởi cái xoay vần của thinh không, bởi cái niên man nơi tạo hoá, bởi cái vòng luân chuyển của sự sống, bởi tất cả đã khiến cho vạn vật cũng phải cựa mình theo, phải cất tiếng ngay cả lúc khuya này... đã khuya lắm rồi kia Nửa của đêm Rì rầm Một nửa thì rất Lặng Căn phòng nhỏ con ta vẫn ngủ yên trong giấc mơ líu ríu trên tấm nệm mênh mông xanh thêu thật nhiều chấm hoa xanh lấp lánh Căn phòng nữa còn thơm mùi sơn mới, gió qua ô cửa chưa lắp kính ùa ra ban-công thổi lập loè đốm thuốc ----- Giờ thì ta ngồi lặng, chìm trong tiếng đêm, Ta ngồi lặng, nhớ con mhiều lắm, lập loè đốm thuốc, ta chờ con dậy sớm hơn mọi ngày, bởi chắc rằng có Nắng ... Lúc Bình minh trở về ...
  21. ...Ngủ đi em đôi môi lửa cháy Ngủ đi em mi cong cỏ mượt Ngủ đi em tay xanh ngà ngọc Ngủ đi em tóc gió thôi bay Ngủ đi em đôi vai lụa mát Ngủ đi em da thơm quả ngọt Ngủ đi em tay thôi mời mọc Ngủ đi em trong tiếng ru êm... tôi ru em trong tim tôi lửa cháy cháy một đời cho hết những đam mê cháy như đêm đặc quánh một đầu Hè không có gió, cây im, phố vắng nhuộm đèn vàng héo quắt... ngủ đi em ...hãy ngủ thôi em... cho quên hết đi một ngày nắng mệt, cho quên cả khoảng trời xa không dấu vết... để rồi mơ một giấc thiên thần... ngủ đi em... hãy ngủ đi em...
  22. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Ngồi hát cùng đêm... Tôi ngồi nghe bài hát ấy đi qua Phố đã ngủ, đèn khuya càng khuya vắng càng chống chếnh bởi góc đời này lạnh lạnh và hoang dù đã tháng Tư rồi... Ồ lạ lắm, sương còn bay mái phố còn mình tôi với lại một mình tôi tôi hạnh phúc vì tôi còn ở lại góc đời này và tôi sẽ ngày mai thức dậy Bình yên thôi với một sớm cũng yên bình... .
  23. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    (ST) Đêm. Thấy ta là thác đổ... http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=NeMc3W_-dj Một đêm bước chân về gác nhỏ chợt nhớ... Một hôm bước qua thành phố lạ thành phố đã đi ngủ chưa... ...đời ta có khi là lá cỏ ngồi hát ca rất tự do ...nhiều khi bỗng như trẻ nhớ nhà từ những phố xưa tôi về... .
  24. (Ảnh ST) http://nghenhac.info/Nhac-Viet-Nam/Nhac-tr...Hong-Nhung.html Em hãy ngủ đi... Rừng đã cháy và rừng đã héo em hãy ngủ đi Rừng đã khô và rừng đã tàn em hãy ngủ đi Ngủ đi em đôi môi lửa cháy Ngủ đi em mi cong cỏ mượt Ngủ đi em tay xanh ngà ngọc Ngủ đi em tóc gió thôi bay Đời đã khép và ngày đã tắt em hãy ngủ đi Đời mãi đêm và ngày mãi buồn em hãy ngủ đi Đồi đứng ngóng và đồi thắp nắng em hãy ngủ đi Mặt đất im mặt trời cuối nhìn em hãy ngủ đi Ngủ đi em đôi vai lụa mát Ngủ đi em da thơm quả ngọt Ngủ đi em tay thôi mời mọc Ngủ đi em trong tiếng ru êm Người đã đến và người đã vắng em hãy ngủ đi Ngoài phố kia loài người đã về em hãy ngủ đi
  25. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Chiều nghiêng... Cuối tuần ngơ ngác nắng Phố ru mình gió Đông Người đi với mênh mông Chiều nghiêng chiều trống vắng Trống vắng Nghiêng chiều rót thêm vào li cạn đắng Mình ta say bên sóng sắp mùa Sen Thành phố ở bên kia rồi cũng sẽ lên đèn Hoàng hôn đỏ sắp về nơi trời hẹp rồi Đêm... Nghiêng nghiêng chiều ta rót mãi chút bình yên Còn sót lại nơi hồn ta xuống cát Cát nuốt cạn rồi khô đi, rồi hát hát với chiều nghiêng hát cùng với gió Chiều nghiêng chiều cho hết những phiêu du Ngoại ô vắng, cỏ lau như tóc trắng của dòng sông mùa sắp lũ Ta ngồi hoang đếm đàn kiến tha mồi Ngơ ngác. Hiền. Hoang. Chiều hoang ạ, Còn nghiêng nghiêng nỗi nhớ nào không ? Để trút hết cho dòng sông rộng đó ? Để quăng lên trời cao cho gió ? Rồi mở lòng ra lặng lẽ níu Đêm về... .

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...