Jump to content

Đá Cuội

Thành viên
  • Số bài viết

    201
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Đá Cuội

  1. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Đêmkhônggọitên ai... (em ngủ lại đi em cho một ngày dìu dịu nữa... những đam mê những thân xác rã rời....) Những đêm dài. Hoang. Lạ ta tự cuốn ta đi để con sóng của Đêm dập vùi tơi tả. Ta điên Có những đêm thần tiên. Phiêu - Đời - Quên lãng. ta buông hết về em, em lười nhác trườn lên miền cảm xúc ta quay cuồng trong dạ khúc liêu trai Ta say Có những đêm ta về trên phố muộn. Sương khói bay lòng mắt ta chợt hư vô hiện về Ảo ảnh của một thời chưa cũ Ta rùng mình ngơ ngác sợ rằng: Mê ? Có những đêm.. ở đêm nào rất muộn ta với ta... em với em... cuồng điên Hỏi rằng: em có thấy một giấc đêm thần tiên ? hỏi nữa rằng: một ngày đã sang ngang, chéo vết gạch của lằn ranh Mê-Thực ta thức giấc, thấy lòng mình hoang hoải...hoang hoải nỗi nhớ em Hỏi rằng: Đêm... Đêm có thấy là đêm đã tàn rồi không nhỉ sao nỡ xóa dấu người, xóa hết dấu đam mê sao nỡ xóa cả bình yên của một giấc bên em... Ngấn lệ... Giọt nước nào đã tràn Ngấn lệ... Băng giá nào đã tan... chỉ còn lại vết môi son trên một miền tinh khôi cổ tích chỉ còn lại vương vấn tóc nào bay mơn man trở về nơi kiêu hãnh chỉ còn lại là ta là đá với hồn em ở lại... liêu trai Liêu trai là đêm Ngơ ngác là ngày chúng ta ở 2 miền Mê-Thực .
  2. Mùa Lá Nắng mềm và ngơ ngác/ Phố trải dài như thể lại heo may/ Sớm nay người đi cùng biển trắng/ Hoa sấu rơi hè, mưa có thể đang bay/ Một tháng Tư đầy gió, Một tháng Tư chợt mưa... Tháng Tư cả đất trời òa vỡ... Thành phố này như thể đang say... Tàn lá đêm qua có cựa mình không nhỉ Để dưới hè, góc phố những chiếc lá của một thời nào đó Xao xác lăn dài trên những rêu phong Em còn đó không ? Chiếc lá của "Cuối cùng hy vọng" chiếc Lá Bình yên mùa gió thổi mênh mông... Có còn đó không ? Lá nào nữa của dấu yêu thưở nọ Mang về em khát vọng hiến dâng Người Họa sĩ lửng lơ già lúc trẻ Sẽ ép vào Toan thân xác lá còn xanh cho đến phút cuối cùng... Lá xanh nữa hay là sẽ rụng Nơi hồn thơ ai đó ...lá ơi...
  3. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    ...Cuồng Điên và Hoang dại... Đêm-Không-Gọi-Tên-Ai
  4. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Sẽ lại là Đêm ? Tôi rời rã, ở nơi tôi rời rã một Tình yêu chưa thể có bao giờ ? Người cách tận chân trời, Người như Đêm hoang dại Người Liêu trai, Người hư ảo, dại khờ... (Tôi rời rã bởi một lần sập cửa tôi tưởng tôi khô đá tận khôn cùng cơn mưa nào chợt qua chiều chết lặng cánh cửa bật tung cho khi gió cuốn theo Người) Người. Gió cuộn. Mưa bay. ... như hư vô ùa tới cuốn tôi đi hất vào chốn không đời không tất cả chỉ còn Yêu còn đắm đuối còn Phiêu Còn nữa đó, một Rã rời một Tôi một Đam mê một Sống và một Đêm với một hẹn hò Đêm... Người nhé ? hẹn hò Đêm ? .
  5. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Hà nội bây giờ không còn nắng đâu em Thu lang thang trên bờ vai tóc rối Phố rưng rưng đợi lá vàng khắc khoải Riêng mình em 1 lối đi về Em bơ vơ giữa những chiều tan học giận hờn mà chẳng biết giận hờn ai Để một mình đếm tháng năm qua Anh đi anh đã đi Để lại cho em tận cùng con gái Một nỗi nhớ mồ côi Xin đừng về ôi kỉ niệm xa xôi Anh độc thoại giữa vô cùng với gió Đêm lang thang bên vầng trăng hao khuyết Khóc một trái tim lạc lối không về ! (LoaKènĐenSì tặng ở ngày xưa ...) .
  6. Rừng đã cháy (Tặng em...mưa Sài gòn đang đổ, để nơi này hết khô, cằn, nóng, khát...) (Ảnh ST) Có một vạt rừng đang cháy, khi tôi đi ngang qua vẫn còn nghi ngút khói gốc cây to nửa là than đen, nửa oằn cong ứa dòng nhựa chết, và lá trên cao lá xoắn mình héo úa, bóng chim trời đi trốn trong khói nhuộm nền mây. Chết chóc ... Có một vạt rừng đã cháy, khi tôi trở về khói cũng đã tan lâu, chỉ còn là than đỏ dòng nhựa khô vụn vỡ, gió cuộn với tàn bay... Có một vạt rừng đã cháy Tưởng Đất kia đã hoang tàn, đất chết Tưởng Cây cao đã gục ngã, thành tro, Nhưng kìa Đất, giữa sém đen nứt nẻ, một đàn kiến trở về Nhưng kìa Cây, phía khuất sau đám rễ nơi ngọn Lửa chưa thể nào bén tới ...có một chút màu Xanh non le lói, le lói một màu xanh... Không tin nổi mắt mình ! Một cơn Mưa nào đó đã qua đây !? Và những mầm cây còn sót lại giờ ngoi lên, với một nỗi bàng hoàng chưa hết Chưa thể nguôi ngoai đi những nỗi đau đang loang lổ làn da Cũng chưa thấy đàn chim trở về góc trời kia chao bóng Nhưng đó đã là Sự sống, Và màu Xanh sẽ phủ kín đất này .....
  7. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Phố http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=zng0CAMSJ1 (Ảnh ST) Cứ mỗi khi thành phố lên đèn Ta tưởng như miền rừng hoang xưa cũ Cứ bóng Đêm là lập loè ....mắt thú, Những bóng người lại qua. Hà Nội ơi mỗi một lần xa Khi trở lại ta thấy mình khác trước Mắt vướng bụi đường, mắt nhoà ánh nước Có nỗi nhớ thêm nhiều, Và cả những lãng quên. Hà Nội ơi ta đã từng quen Những năm tháng buồn-vui ...những tháng năm được-mất Để được Sống với đời chân thật Để được buồn mỗi lúc phải rời xa Hà nội ơi...thương nhớ của ta... .
  8. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Đêm Cũ Đi Về Đâu Đây ...? Hắn rùng mình ngơ ngác .... Hắn ghét cái cảm giác chơi vơi này ... Hắn chỉ có thể Sống được với Cái Tận Cùng của Cảm xúc, Tận Cùng Của Yêu dấu, Tận cùng của Đau thương .... Hắn đang chơi vơi, chơi v..ơ ..ơ ..ơ ..ơi ..... Một người muốn trở về bên hắn Một người khác lại đang cuốn Hắn đi Và kia nữa, ai đó vẫn dõi nhìn, thương xót ... Hắn lầm lũi bước, dáng Hắn liêu xiêu... Hắn nhớ đến Vô thường ....với Trăng Tàn ...Nguyệt Tận ....Hắn nhớ tới Xa xôi ...Nuối tiếc và Xót thương ... Hắn lầm lũi bước, dáng hắn liêu xiêu ...Chiều buông ...Chiều tối ...Sương lạnh vai gầy ....Bụi vò tóc rối ...Mắt quầng bóng Đêm Hắn như hoang vu, chìm trong sâu lắng, chìm trong cay đắng, chìm vào lãng du .... Và rồi hắn hát, Nhắm mắt mà hát, Nước mắt trong veo ... Đàn ai lướt theo, Tay ai chạm khẽ, Phố ai sững sờ Hắn điên ... Hắn điên .......... Và rồi hắn hát Với rượu nồng cay Với đời, đắng chát Với tim đoạ đày .... Bao nhiêu năm rồi .....còn mãi ra đi Bao nhiêu năm rồi ... bao nhiêu năm rồi ...còn mãi raaa điiii... Đàn buông thõng, Phố lại về tĩnh Lặng, Sương lại về chơi vơi ..... Hắn ngơ ngác xuống đời, ngơ ngác với nhân gian ... Chiều Tan Đêm Tan .... Hắn về một cõi ...vô thường ... .
  9. XE BUYT (Viết thay cho một người bạn) 7h sáng, cầm theo tờ báo, xách theo chiếc cặp, tôi ra bến xe Buyt và 45phút nữa là tới công sở., chợt nhớ thời sinh viên đã xa, cũng xe Buyt, những chiếc Karosa cũ rích, nóng nực từng hơi thở, chen chúc những vai người, lùng nhùng quang gánh, láo nháo vịt, gà ... Chợt nhớ một gã cận còm nhom... *********** "Mời Bác ngồi đây đi ạ !" "Già cảm ơn cậu !" Chiếc xe ọc ạch giật mình rướn về phía trước, gã cận bị xô ngơ ngác ngẩng đầu lên thấy mờ mờ phía trước là đôi mắt nhìn không chớp, đôi mắt đen tròn như muốn hỏi : "Anh là sinh vật lạ ? Thời này còn mấy ai nhường ghế xe cho người khác ?" mặc kệ, cận cúi xuống cuốn Tạp chí, và lắc lư, và xô đẩy ... Vẫn chiếc xe ọc ạch, thêm nhiều ngày sau nữa không có chuyện gì, một đoạn đường thôi đâu có thấy xa xôi, đâu có gì nhiều để nói ...? Vẫn chiếc xe ọc ạch, thêm nhiều nhiều ngày nữa : "Xin mời chị ngồi !" Cận vô thức đứng lên, mắt không rời cuốn sách... "Cảm ơn, nhưng anh cần hơn tôi !" "Tại sao ?" "Đôi mắt của anh !" Cận ngước nhìn và gặp lại đôi mắt ấy, hình như đôi mắt giờ đã không còn nhìn Cận như nhìn thấy một người hành tinh khác, đôi mắt đen đã biết và như vừa khe khẽ nói : Anh là một con Người. Và ọc ạch, ọc ạch, chiếc xe ấy vẫn trên con đường ấy, nóng bức, chật chội cho tới hết thời sinh viên xe Buyt ... Cận hôm nay là Tôi, Đôi mắt đen kia là của Vợ tôi, chúng tôi vẫn đi xe buyt, xe buyt thời nay đã đỡ hơn chút ít, thơm tho bởi không thấy vịt, gà, kín mít (bởi người nay sợ nắng sợ gió!) kẻ móc túi dễ chạm tay vào "lửa"., kẻ lãng mạn dễ thấy mình ...lao xao... và cũng bởi bây giờ có nhiều sinh viên lắm mà họ lại phải dành khá nhiều thời gian của một ngày để "Sống cùng xe Buyt"... Chúng tôi cũng vậy, ngày ngày, sau lúc chia tay, trên hai tuyến khác nhau, chúng tôi đi về phía Hai đầu Thành phố, để cuối chiều trở về cùng một nơi bến Đợi. (trích và sửa chữa từ Tự sự về Tình yêu gửi từ 13:15, 1/6/05)
  10. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Đá Mộng du Đã bao tháng năm rồi, Đá ngủ quên trong đá có một ngày thức dậy giữa cỏ hoang Đá cựa khẽ, thở hơi dài sương khói: Xin chào nhé, cuộc đời... Rồi đá lăn vào trong cát bụi mài xác thân cho một kiếp làm người đá mòn đi những vết xước, những xù xì, thô nhám và thấy mình thành viên bi trơn láng, tròn xoay, trơ trẽn lắm bật cười, tiếng cười sắc cứa vào trong sắc lạnh đá lăn... Lăn lóc, quay cuồng, chơi vơi, vô định Đá trách mình đã thức với phù du Đá khao khát trở về kia thiếp ngủ Với những ngàn năm... Rồi có một ngày, có ầm ì tiếng Sấm tháng Tư, chợt nắng chợt mưa Loa kèn trắng níu chân ai về phố chở đá cuội theo cùng Mông lung, ngơ ngác... đá hỏi mình: sao nhỉ ? Xây nhà cao ? Trang trí những mảnh vườn ? Lạo xạo gót giày, chênh vênh góc cạnh, hay nằm ườn trong nước Cá đùa chơi...? Một ngày, tháng Tư chợt mưa, chợt nắng đá về với Phố tìm vui... .
  11. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Yêu Muộn Tôi nói 1 lời yêu Với người xa cách mặt .... ...... Tôi yêu một miền xa Gọi tên thành "Cát trắng" Có một thời cay đắng Đã nuôi người lớn khôn Tôi yêu một hoàng hôn Trải dài trên biển vắng Nơi mơ màng, sâu lắng Tôi chìm vào ước mơ... .
  12. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Cảm nhận "Bao giờ cũng vậy, sẽ có nhiều người xuất hiện và muốn cùng ta đi đến cuối cuộc đời, vấn đề không phải ai sẽ làm tốt vai trò người đồng hành, mà là ta muốn đi cùng với ai ….." (Gặp lại-Truyện ngắn -Lá Thu) Con đường nào kia sẽ mãi là vô định Bức vẽ không hình đâu thể có trên Toan Ký ức hằn sâu trong một biển hoang mang Dấu vết cũ lăn tròn như số không tròn trĩnh Không còn đợi chờ Không còn nhắn nhủ Không còn nữa lúc bồi hồi hé cửa Để thấy đời yêu như thể đã từng yêu Dấu vết chân vào cát bụi phiêu diêu Con đường dẫn ai kia vào một miền trống vắng Xóa hết cả tương lai, tô nhạt nhoà dĩ vãng Con đường quên mất tên... .
  13. II-Trò chuyện với Giang hồ Sương lặng lẽ phủ trùm làm quầng lên những chùm sáng đỏ úa bên đường, nơi có đoạn bắt đầu của con đường thiên lý ... Xe đêm chạy như ma đuổi, như phải trốn xa đi cho những phồn hoa thiếp ngủ yên lành * Hoang đường ! một bóng ma từ góc nhỏ nồng say nào đó vừa xuống phố, liêu xiêu... ...liêu xiêu rồi tới được đoạn này, đoạn có những vòm cây một thời nở ra những chùm hoa màu tím nhạt giờ lặng lẽ và nghi hoặc che dấu những kiếp đêm rách nát ủ ê trong hương phấn nhạt nhoà ... Không ! Không thể là nơi này ....? Bóng ma lắc đầu xe và vút đi, liêu trai ... Bóng ma nghĩ mình cũng chẳng hơn những chiếc bóng giang hồ kia, nhưng nó không thể nào nhập bọn, bóng ma thấy thèm có Một Con Người ở bên cạnh nó lắm lắm, nó ngơ ngác và hoang mang : Ơ, Con Người ở đâu đây ? Tiếng lặng. * Đường khuya đã vắng hơn, sương ướt cũng nặng hơn ...bóng ma đi như vô định ... ...bỗng ở một góc phố khác, cũng tĩnh lặng và tình tứ như đêm, có một cánh cổng hắt ánh đèn xanh dìu dịu, chẳng thấy có hơi người ở đó, nhưng bóng ma cần được ngả lưng nằm xuống, nó đã mệt rũ rượi .... Đêm liêu trai ... với phù du ... ..... có một Khuôn Mặt Người xuất hiện, như chui lên từ dưới cõi hoang đường ở phía sau quầy gỗ dưới chiếc giá dựng đầy những chai rượu mạnh... bóng ma hất mạnh tay, một chiếc chìa khoá nào đó được đưa ra rất nhanh, sáng lấp lánh ....không tiếng nói, chỉ thêm vài cử động bí ẩn ...Bóng ma đã trượt theo chiếc cầu thang xoắn ốc và hút mình lên trên, phía ánh xanh nhờ nhạt một cánh cửa đóng sập, tiếng vang bị bê tông và kính bóp nghẹt lại tắt đi âm u Cùng là lúc ấy, từ một chiếc máy điện thoại nào đó ở phía bên dưới, tin tức truyền đi rằng : Bóng Ma đang cần có Một Con Người, để làm Bạn, và "Con Người" đó sẽ khoác một chiếc áo đẫm hương đêm Giang Hồ sẽ đến, sau một ít phút nữa ---------------- ...cái lạnh trên mặt làm bóng ma choàng tỉnh, nó mơ hồ nhận ra một cái gì đó khang khác, nó cảnh giác ằm im chờ đợi một cú đánh để sẵn sàng trả đũa... - Bố khỉ, thằng ăn hại nó gọi bà đến đống rẻ này áh ? này, dậy xem nào.... - Cái gì ? Ai ? - Say à ...khiếp - Đến đây làm gì ? Còn la lối om sòm ? lấy cho chai nước đi ... - Uống cho lắm vào... này, nước... ........... - Sao ? Có việc gì thế ? - Ông bảo chúng nó gọi àh ? - Ớ ... - Có làm gì không ? - Làm gì ? - Điên à, không thì biến đây ....tiền Tắc đâu ? - Tiền gì ? - Tắc-xi ? bùng hả ...? - Đi đâu nữa, khuya rồi... - Đ.c.m... - Thôi ngồi đó đi... - Ngồi ăn c'... à ? - Nói chuyện ? - Điên, mẹ nó... hôm nay ra cổng gặp cái đ'... gì mà đen thế - Nhiêu tiền 1 tiếng ? Ngồi nói chuyện thôi ? - Thôi được, đ'... làm thì nói chuyện vậy, hôm nay nghỉ giải đen... chờ tắm cái đã. .............. ........................ - Sao ? Chán đời hay sao mà đi ướp men thế này ? - Không ! - Vật àh ? - Không ? - Thế rúc vào chỗ này làm cái đ'... gì ? - Nói chuyện cho tử tế đi, vào đây để Ngủ. - Thế thì ngủ đi ? - Em là... ? àh...cô có ...yêu nghề không ? - Hỏi như c'..., đ'... ai mà yêu cái nghề này chứ ? - Đừng có văng lung tung nữa đi - Quen mồm - Ừ, thế làm lâu chưa ? - Đủ oải rồi - Không chán ? - Đói và Chán ông chọn cái nào ? - Ai chẳng có lúc thế này, thế kia ... - MK, nói như ông có mà - Về quê lấy chồng ? - Không dám - Sao thế ? - Trắng tay - Tin sao được...? - ...Cave chứ gì ? - Không ạh, nhưng mà... - Đàn ông thằng nào chẳng thế, đ'... biết cái gì - Thế nào mới là biết ? - Mỗi người một hoàn cảnh - Cứ kể xem ? - Để làm gì ? - Cho hết đêm ? - Thôi, không kể... thấy ông là lạ, thích nói chuyện ... thử hỏi ông câu này nhá ? - Cứ - Bọn ông có bao giờ nghĩ có đứa trong bọn tôi là người tử tế không ? - Không rõ đâu, nhưng đôi khi thấy thương thương - Ông có ...vợ chưa ? - Đừng hỏi lăng nhăng, thế cứ vào đây là thành thằng khốn nạn àh ? - Phải nghĩ thế nào đây ? - Ngủ cũng là khốn nạn hả ? - Sau cái Bình thường là cái Tầm thường, cái khốn nạn - Chẳng hạn bây giờ, tôi với cô ? - Bây giờ thì không, nhưng biết đâu ...? - Yên tâm đi... - Là sao ? thích thì cứ đưa tiền thôi ... - Biến đi, cút... - Thôi được rồi... anh nghĩ em mất dạy lắm, đáng khinh lắm hả ? - Hôm nay, không phải là cô thì với đứa khác tôi vẫn đối xử như thế này thôi, chả khinh ai hết, tôi nay cũng như các người thôi, ai chẳng có lúc phải khốn nạn với đời, ai chẳng có khi nghĩ đời khốn nạn ...tôi đố cô, đố cô có bao nhiêu Phật ở trên đời ? - Ừ thì thế, nhưng mà anh có biết rằng : Bọn đàn ông, bọn ngoài đời kia khinh bỉ kiếp gái giang hồ bao nhiêu thì bọn này cũng khinh lại chẳng kém đâu .... đầy thằng bề ngoài tử tế, đạo đức lắm, bề trên lắm nhưng nào ai biết được là khi động cỡn vào đây cũng rúc ra rúc rích đủ chỗ của gái đấy, rồi lúc xong mặt lại lạnh như c'.. ngâm, lại chải đầu bóng mượt, xách cặp táp ngon lành như mới từ "Sở công" ra, ngạo nghễ lắm, mực thước lắm cơ.... - Ừ nhỉ ? - Anh hay thế lắm hả ? - Cô đoán xằng quá ? MK... - Ngượng chó gì... - Không, tôi là ..."thằng dở hơi" đấy, mấy thằng bạn rửng mỡ của tôi nói vậy, bọn nó bảo tôi dại - Dại gì ? - À, là không biết ...gái là gì - Ừ, kể cũng dại, thế vợ nó không chán àh ? - Vợ con nào ? - À, chưa có hả ? - Mặt tôi giống thằng có vợ lắm hả ? - Thế cơ đấy, thảo nào nhìn cứ ...ngu ngu.... - Láo nào... láo thế bọn macô nó tẩn cho cũng đáng lắm ? - Ma cô nào? tự cuốc, tự xúc thôi... - Cứng phết nhỉ ? - Ừ, ai muốn đâu... - Đưa hộ chai nước... - Đ'... gì nốc lắm thế ? có đói không, say bao giờ cũng khát và đói... - Ừ, gọi lễ tân kiếm phở mang lên đây hộ đi ............... - Anh ăn đi, ăn nhiều nước vào cho rã rươụ, cả hành nữa này cho ra mồ hôi, ngày xưa... - Thôi, cô ăn đi, mệt bỏ mẹ, đắng hết cả miệng.... - Cố ăn đi anh, hay là uống nước cam, em gọi nhé ? - Kêu luôn bao thuốc nhá ...đây này, trả luôn cả tiền phở - Cất mẹ nó đi, ngu thế ? - Lại chửi bậy, sao ngu ? - Phải đứa khác thì sáng mai để xe lại mà về nhá... đây em có rồi, cứ ngồi đấy (..., 2005) _______________________ (tiếp theo)......... - Anh kể chuyện đi ? - Chuyện gì mà kể ? - Đời ? - Vớ vẩn mà đi kể với cô... - Uống đi này, anh thất tình à ? - Qua cái tuổi ấy lâu rồi - Chả có tuổi nào cả, con bạn em bị một lão già ngang tuổi bố tẩn cho vì ghen, sợ quá nó trốn vào Nam... thể là tự nhiên lão kia thành như ngớ ngẩn, cứ suốt ngày ù ù cạc cạc nhắn tin cho em hỏi về con bé, lão ấy kêu thương, kêu nhớ, kêu buồn... - Hừmmm... ở đây mà bày đặt tình yêu ??? - Thế anh nghĩ... ? - Chả nghĩ gì hết, thấy nực cười thôi... - Cũng là Người cả, anh ạ - Vì hoàn cảnh chứ gì ? Ha haaaa... thế còn cô ? Cũng yêu đương chứ hả ? - Cũng có lúc chứ ạ, hồi năm thứ hai - Ô, từng là Sinh viên ư ? - Thì sao nào ? Ở đây đầy rẫy sinh viên, anh thích một em nhu mì,chân chất không em giới thiệu cho ? - Ôi thôi, xin... - Sợ ? - Chẳng để làm gì... - Đau lắm hả, em bóp đầu cho... ? - Thôi đi, mệt thì nằm xuống chứ đừng có động vào tôi... - Anh lạ thật, lạ với điên - Thế à, muốn làm bạn không ? BẠN tử tế luôn ? - Em nghĩ chẳng sao cả, mỗi người một số phận, một cách sống... miễn là đừng động chạm , đừng gây phiền toái cho nhau thì bạn bè cũng được chứ sao ? - Ừ... ... ............. - Này cô gái, cô nghĩ là cô đang có một Công việc đấy ư ? - Đừng bất mãn thế, và đừng xúc phạm em - Thôi được, đã đề nghị làm bạn thì sẽ tôn trọn thôi, tôi thật lòng Tôn trọng cô - Cảm ơn anh, nhưng đúng là anh điên thật - Ở một lúc nào đó thì câu cô vừa nói cũng là ...xúc phạm tôi đấy - Vầng, thì thôi... - Sao bỏ học nào ? - Đừng hỏi chuyện đó anh... - Sao ...chia tay Tình yêu ? - Tại người đó hèn... - Khi biết cô là... - Không, mãi sau này em mới... đời chó thế đây anh - Tại mình mà cứ đổ lỗi cho Đời, Đời là Ai ? Tên gì ? và Đời bao nhiêu tuổi ? - Anh cũng vui tính... anh không phải người ở đây ? - Thì sao ? - Quê anh ? - Hà nội ... - Ơ, thế là ở đây còn gì ? sao anh không về nhà ? - Thỉnh thoảng nhĩ: Cũng có lúc ta nên ở bên ngoài cái Hang của mình, thế là về đến cổng tôi lại quay xe ra với Phố ... để rồi bữa nay gặp cô ở đây này ?! - Đến khi có vợ thì sao ? - Khi đó hãy hay, nhưng nói chung thì tôi thích một mình - Chắc trước đây anh...Yêu nhiều lắm nhỉ ? - Thời ...trai trẻ... với lại Yêu thì cứ yêu chứ đếm để làm gì ? Để khoe à ? để loè thiên hạ hả ? - Anh đã già đâu chứ ? - Cô đang ...tán tỉnh tôi chắc ? - Tuổi thì em chẳng biết nhưng mà anh cứ là lạ, không giống như những thằng đàn ông lúc đi tí tởn, đi ăn vụng thì hoặc giả cừu non, hoặc giả đại gia, hoặc nữa thì mặt mũi như lê đâm, đi đứng lệnh khệnh nhìn chỉ muốn... kẹp đầu mà tát cho bõ ghét... ........... .................... - Hết "ca đêm" đến ngày thì các cô làm gì ? - Ngủ, ăn, buôn dưa, tá lả, ... đi học - Cô ...? - Em không nhưng có đứa vẫn đi học, đi làm như thường - Khoẻ thế á ? Không ...bị lộ á ? - Anh buồn cười... - Cô kiếm việc khác làm đi ? - Nợ nần nhiều, làm việc gì trả đủ đây ? Với lại bọn em đa số quen ...tiêu tiền của người khác rồi... - Xinh đẹp như cô thế sao không cố lừa lấy một "Con cóc Vàng" hay một thằng lắm tiền nào đó rồikiếm một mẻ trả nợ, xông xênh ...? - Đừng khinh em thế anh, em không thèm làm cái trò bẩn thỉu ấy dù có thể đấy cũng là lối thoát... Mua bán sòng phẳng thế này đã nhục nhã lắm rồi, đi lừa người ta nữa thì còn mặt mũi nào mà sống, Trời Phật có mắt đấy, anh à... *** - Thôi... sáng kìa, chắc em mệt rồi hả ? Ngủ một tí đi ... - Vâng, nếu anh không chuyện nữa thì em ngủ một lúc nhé, anh đỡ đau đầu chưa ? Buồn gì thì buồn, đừng uống rượu anh nhé, cũng đừng có sa vào với cái bọn Trắng anh ạ, ...em...ngủ...đây... Dòng nước ấm lúc tinh mơ rửa trôi đi lớp vẩy nhờn nhợt nhớp nháp của Bóng Ma lúc hồi đêm, lấy đủ số trả tiền phòng, đồ uống... để lại cả đến những đồng xu cuối cùng trên bàn nước... Cánh cửa khẽ khép lại. Bước xuống bậc thềm đá sẫm là Một Người Tóc ướt, một Con người ra phố với mùa đông, lúc sớm... (2005)
  14. "Ta viết đây dòng chữ nhỏ Để ta nhớ ta đôi lần Như tên ai trên bia mộ Gọi người lữ khách dừng chân Rồi tháng năm qua trông lại Thấy tên người xưa còn đây Hãy tin dù ta xa mãi Nhưng tim chôn ở trang này..." ( G.G.Bairon ) ______________________________________ I-Câu chuyện tháng Tư (Tàu Tốc hành phương Nam) (Ảnh : Sưu tầm) Tháng Tư, mùa khô phương nam, nắng Sài gòn rực rỡ... Hai hàng bánh sắt nghiến xuống đường ray và rầm rập, rầm rập rời xa thành phố. Nó ngắm nhìn lần nữa, và đó, chợt một đoạn đường ngang bao khuôn mặt Sài Gòn lấp loá phía sau rào chắn, chợt những ngôi chùa uy nghi lùi trở lại sau, và chợt là ngoại ô mở ra phóng khoáng... Nắng, mùa khô, hai vệt ray hút dài về phía trước. ... Ngủ đi, con trai ! Cậu xích ra phía ngoài chút nữa được không, phiền cậu? Nó quay sang, chói mắt... Khuôn mặt người phụ nữ sẫm lại và khắc lên nền trời sáng loá trong khung cửa những nét phác hoạ của một bức tượng. Với một chút lao xao, nó lại thử nhìn sang lần nữa, nhưng chỉ còn thấy những cánh rừng khô... những cánh rừng vút qua, khô lá, khẳng khiu... Sau buổi sáng, tới những rừng nho, cát trắng, nó mua một bình rượu cất từ những trái tròn tím thẫm. Thằng bé con thức giấc và bắt đầu làm quen bằng một bàn tay níu áo và một nụ cười trẻ thơ. Nó nháy mắt, thằng bé như được khích lệ liền nhoài sang... - Vậy ta chơi cùng nhau nha bé? - Kẻo cháu tè ra người cậu đó! Thằng nhóc cười ré lên khoái chí làm Nó vui trở lại và thấy nhẹ nhõm hơn để đi qua những trảng cát loá mắt vùng cực nam trung bộ tới phía xa xa, phía Trường Sơn nhấp nhô bóng núi. Bữa trưa, bé con không chịu nuốt những thứ mẹ bón cho mà chỉ chịu ăn với người mới quen bên cạnh, vẫn những thứ thức ăn giống như của mẹ, rồi no bụng, bé thiu thiu ngủ với nhịp rung bánh tàu. - Chị và bé con đi tới ga nào? - Hai mẹ con tui về Vinh, quê ngoại cháu. - Chắc anh nhà bận lắm? Không có tiếng trả lời. Cúi mặt. *** *** Bóng chiều thấp thoáng, biển kia rồi, phía bên đường quốc lộ, đôi chiếc xe đã bật đèn đêm. Tối sẫm. Bé vẫn ngủ, (sao bọn trẻ con ngủ nhiều thế nhỉ?). - Thôi để khuya tui mua cháo cho nó cậu ạ, mẹ con tui quấy rầy cậu mất thôi ! - Không mà chị, cứ để tôi bế cháu, chị ăn trước đi, kẻo bây giờ chuyền tay nhau bé thức dậy mất chị à ! Nó xiết nhẹ và thấy lòng ấm áp - Một gã trai bỗng cảm thấy hơi ấm... một gia đình nhỏ bên mình. Đêm đến gần hơn, chú bé đã được ngủ mơ trong lòng mẹ. Nó đứng dậy đi về phía cuối toa, cốc rượu vang cất thủ công làm cho Nó không còn muốn ăn nữa, Nó đứng hút thuốc phía ngoài cửa sổ, tàn than bay hút về sau và thoáng có những vệt sao trời qua trong mắt... Thằng bé thức giấc và khóc đòi bạn mới. - Nào, chú ăn cùng bé đây ! Bé thích thú. Và rồi thiếp ngủ. Thiên thần. Khuya lại đến nhanh hơn, không khí bớt khô và trở nên se lạnh. Giấc ngủ sẽ dập dềnh như sóng ở bên nếu nhắm mắt lại. Nó biết vậy, nhưng giật mình hoảng hốt... vừa sợ mất, vừa sợ đánh rơi một thứ gì đó quý giá vô ngần đang toả ấm trong lòng, Nó cúi xuống... Bé con vẫn đang ngủ ngon lành, thở phào nhẹ nhõm: "Có Bình yên rồi đây!" Định khẽ vươn vai cho đỡ mỏi, nhưng Nó kịp sững sờ dừng lại - Có một mái đầu nhẹ bỗng trên vai ! Có một giấc ngủ yên bình và mệt mỏi với hơi thở nhẹ như những sợi tơ bay bay mơn man bên tai... Nó chùng người xuống và tự hỏi: Là một giấc mơ đêm? Một thiếu phụ bên mình. Đứa bé trong lòng ấm (???). (Nó đã từng yêu và một lần định "Trăm năm hạnh phúc"... nhưng sau một chuyến đi dài, lúc này, khi Nó đang trở về nơi đó thì người kia chắc cũng đã đi xa, không bao giờ đợi nữa...) . Ngơ ngác, mộng du, Nó ngồi như đá. Đêm, xuyên qua màn đêm tiếng còi tàu hút gió. Đêm, xuyên trong tâm thức Nó thấy mình hạnh phúc. Trong lòng Nó là thơm mùi thơ trẻ, và trên vai là hương vị nhạt nhoà như đắng cay nhẫn nhục, như chịu đựng hy sinh, như tượng đồng tạc trên vai đá như cảm nhận về một gia đình mà Nó đang là một phần trong đó... - Mẹ con tôi về quê ngoại và sẽ không trở lại Sài gòn... Thiếu phụ kể vậy hồi chiều, lúc cô nhìn như thách thức về một nơi xa xăm nào đó, lúc mà Nó đã thoáng thấy có một bi kịch lướt qua u tối trên khuôn mặt khả ái kia, Nó không còn dám ngủ, như một bản năng phái mạnh, Nó muốn bảo vệ hai người bạn đồng hành yếu ớt, Nó tưởng mình đã lớn lên, hơn cái tuổi 22 khờ dại... Nó hình dung phía ngoài kia, sau nhiều ô cửa sổ, là những bóng đen của Quá khứ lỗi lầm, của Hận thù, Dối trá... Và một tương lai vô định ở phía trước. Kéo vạt áo che sinh linh bé nhỏ. Gồng nhẹ hai vai đỡ mái tóc dài đang thiếp ngủ, một giây phút Nó được thành một Người Đàn Ông Đích Thực, ngượng ngùng nhưng kiêu hãnh... Xuyên màn đêm, một chuyến tốc hành miệt mài vượt qua đèo dốc, chạy miên man phía trên sườn biển... và đi về phía có chút mùa đông phương Bắc còn sót lại đâu đây, để được rời xa những khô cằn, nóng, khát một mùa khô... *** *** - Chào chú đi con! - Nào bé, không được khóc đâu... Họ bước xuống và lặng lẽ hoà vào đám đông ồn ã, xô bồ. Thành phố miền Trung đã đón hai mẹ con họ "trở về" như thế. Nó buông tay... Lỡ mất... một gia đình (?!) để nhận lại một ánh nhìn không bao giờ quên được ? Để nhớ một làn hơi thở như sương khói ấm trên vai? Rót nốt phần rượu trong bình, Nó uống cạn đi... chút rượu cũ không còn ngọt nữa, hơi men cay cũng đã tan nhoà, nhưng vẫn còn đủ để đọng lại một chút chua chát dịu dàng trong ngực Nó, một chút thôi, nhưng... Nó nhắm mắt lại, nghe tiếng bánh xe nghiến lên ray sắt. Tàu tốc hành đang trở về Miền Bắc... (Tháng Tư, 19...) (Source: http://blog.360.yahoo.com/blog-kbqn6Yc8eq8...tccmqAOJ3?cq=1- ttvnol.com/xiberi/Cuocsong/nhữngchuyệnkểbênđường)
  15. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Không đề 1 Cơm mê vừa đi qua, thảng thốt, rã rời, Ngày gõ cửa mở bừng ra sắc trắng Loa kèn về phố cũ tinh khôi Những mái nhà ngái ngủ Những hè phố nằm lười Bao hàng cây róc rách Nứt lá mầm xanh tươi Này những con người ơi ? Tháng năm dài đằng đẵng Có khi nào thấy vắng Đến cả những vui-buồn ? Có khi nào trống vắng Cả những buồn những vui...? Có khi nào trống vắng Cả giọt Thời gian trôi... ? Hoang hoải. với Nhạt nhòa. Đêm trắng... .
  16. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Trăng muộn lắm đêm à, trăng sẽ muộn Có nụ cười hãy cất để sau, Đêm ? Đừng vung vãi, nước hồ xô, sóng cuốn Tiếng cười trong nước chẳng vẹn nguyên... Trăng muộn lắm, người về đi cho một cõi dịu êm ? Để rồi đến với những giấc mơ cằn cỗi Đường phố cũ đã một lời nhắc, hỏi Bao giờ ? bao giờ người thôi đi u mê... Bao giờ, bao giờ thôi u mê ? Bản nhạc cũ xin đừng tua lại nữa Ngày xưa cũ hãy đốt thành đám lửa Soi ngày sau ? Soi những quãng đời dài... .
  17. Đá Cuội

    Trăng muộn

    I'm so Sorry...
  18. Gửi một Bình yên Gửi một chút về phương Nam: gió lạnh để khô đi trên phố mỗi chiều về Gửi lời hát ru êm trời khuya vắng cho Yên bình xoá dấu những lằn mê Xoá dấu nhé ? Những cơn mê rã rời thuở nọ Những cơn mê của một thời cháy đỏ Yêu và Yêu như thể một kiếp đời... Xoá dấu nhé ? rồi êm đềm trở lại để ký ức của một thời xa ngái một ngày nao thành Trong - Ngọt - Dịu êm... Bình yên đi, bình yên đi em Tình yêu cũ vắt qua nhiều năm tháng Không đi hết được qua miền tối-sáng Sẽ trở thành ngọc ngà trên tóc bạc 30 năm xa ngái ở ngàn năm...
  19. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    Đêm yên bình như thể đã là đêm Ngày đã cũ và Trăng về chốn cũ Người thiếp ngủ khi tiếng Đời thiếp ngủ Dương cầm theo gió trải hư không... Đêm là Đêm tĩnh lặng đến vô cùng Êm đềm gió gửi lời ru gió thoảng Vương vấn trăng mùa trăng phiêu lãng Với khô cằn, tê tái một hồn say...
  20. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Chợt thức Một người. Còn lại một người. Hộp bàn chải đánh răng cũng lẻ khăn tắm bông còn một chiếc treo tường mảnh gương im lặng, gợn mờ hơi nước đầu đông Còn lại một người giàn cây rưng rưng, gió lay đùa. Vô cảm máy giặt nằm im những cánh cửa khép vào nhau câm lặng chiếc ghế khập khiễng mấy năm rồi còn đó chỉ có chiếc đồng hồ -vốn có 1- vẫn thản nhiên tích tắc, Chiếu chăn rủ nhau cuộn vào một góc Chiếc gối đã thành cuốn sách nặng không có lời, chỉ có những con chữ đan vào nhau rất chặt Cánh cửa khẽ đu đưa, gió lùa vào quay quắt Một người, một người khép lại với lòng đau Một người, Một người đã ở lại nửa niềm vui ở lại những nỗi buồn ra đi và ra đi mãi mãi...? Tags: | Edit Tags Sunday November 4, 2007 - 02:42am (MST) Edit | Delete | Permanent Link | 0 Comments Entry for November 04, 2007 .
  21. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Của một ngày đã cũ Như là một tháng Ba. ngày nắng, ngày gió đủ đầy Nắng mềm và ngai ngái, như tấm chăn bồng bềnh choàng lên vai những con phố rộng Phố nhiều cảm xúc, mùa này lạ thật. Như một thời trai trẻ Lòng nhẹ tênh. Muốn hét.... -------------------------------------------------------------- Trò chuyện với một người,một Thiên thần tịt mũi, ngọng nghịu, bi bô, trong veo, bừng sáng... Chat với một người, nhạt và xa. Dĩ vãng ! Mail tới một người không bao giờ trở lại Nhớ tới một người ...tưởng chừng là mãi mãi ? Sống với một ngày và đã sống cho một ngày, một ngày tháng Ba nắng mềm và ngai ngái Tháng Ba ? Chợt gió lạnh lại về... Tags: | Edit Tags Wednesday January 9, 2008 - 10:21pm (MST) Edit | Delete | Permanent Link | 0 Comments .
  22. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . Thì thầm Khi nào em trở về em sẽ thấy căn nhà nhỏ chờ em với bậc thềm, cửa hé Khi nào em trở về, em sẽ thấy chiếc ghế khập khiễng vẫn chờ em bên chiếc bàn đá nhỏ và em biết không, em sẽ thấy chỉ mình em ở đó, với những nỗi niềm riêng em... Chẳng phải tôi ra đi, chỉ là tôi sẽ không còn ở nơi đó nữa, chỉ là tôi đã hoá thân vào mỗi đồ vật nhỏ mà em đã từng quen... Khi nào em trở về, hãy dắt con bé bỏng của chúng ta đến trước phòng của bé, mở cửa ra và quét bụi thời gian bám dày trên lớp kính, trên giá sách những cuốn truyện dã ngả màu nâu sẫm, Ở góc cao tơ nhện đã giăng đầy... Khi nào trở về, em hãy xoay cái van nước đã kẹt vì rỉ sét và tưới thật nhiều cho những gốc cây khô. Hãy gom những lá vàng đã rụng qua rất nhiều Năm tháng... và đốt đi cho khói trắng bay lên với trời xanh. rồi hãy rắc tro tàn vào lòng con sông rộng phía xa kia... Sông sẽ trôi, sẽ cứ trôi, cứ trôi về với Biển Em sẽ thấy nhẹ lòng ? và để rồi em sẽ lại ra đi...... (2008, tháng Ba...) .
  23. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . KHÔNG BÌNH YÊN Hết cả chút ngọt ngào Rắc cho Cafe đắng Hết cả khói thốc trắng Vờn bay như chiêm bao Vết xước mới chợt đau... Chợt bất ngờ trở lại Một vụng dại Một ngây ngô, một tóc trắng và một nỗi cuồng điên vẫn đang còn dang dở Vết khắc mới không tên... Chợt bất ngờ gọi cái tên của một thời lầm lỡ, Một yêu thương nặng nợ Một thiên thần bơ vơ, một chua cay đắng đót, một hận thù vẫn còn như lửa đốt Như lửa đốt, ngọn lửa nào ngùn ngụt Cháy vào tim và rực vào mắt đỏ Nung trong óc và rung từng thớ bắp Mệt nhoài. Khô nứt. Vỡ. Đây là Đêm - là Thơ - là Điên Đây là Yêu - là Thương - là tận cùng cảm xúc... Cảm xúc nào là Điên ? Cảm xúc nào Bình yên ? ... ....... Hỡi Đêm ...? .
  24. Đá Cuội

    KHÚC ĐÊM

    . ĐÊM DẾ HÁT Có chú Dế, ở góc phòng nghe mưa rào lộp độp... ngập ngừng chú nghĩ : Chắc ngoài kia cỏ xanh... cắp cây đàn, chú lách qua khe cửa.. ồ mưa... mưa đã tạnh khi nào... Có chú Dế, ở ngoài kia Cỏ xanh... ở ngoài kia là Trăng... tựa lưng vào lá cỏ... vuốt cánh bằng hơi mưa... Dế hát. * Có giấc mơ đêm hè chợt tắt có một giấc đêm hè... lặng tờ như chưa có Đêm lộp bộp hiên nhà, đêm phong phanh áo gió... Đêm hé cửa chờ mưa và giấc mơ trở lại... đốm thuốc lập loè... Đêm chỉ là Đêm. * Đêm ngồi nghe Dế hát... * có chú Dế, ở ngoài kia cỏ xanh... ở ngoài kia là trăng... tựa lưng vào lá cỏ... vuốt cánh bằng hơi mưa... và hát... ( ... ?) .

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...