Đơn Nguyệt
-
Số bài viết
61 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Đơn Nguyệt
-
-
CHIẾC ÁO
Cho em làm chiếc áo
Anh sẽ mặc mỗi ngày
Chiếc áo màu xanh ấy
Với ước mơ đong đầy
Cho em làm cổ áo
Ôm anh như vòng tay
Như tình thương của mẹ
Nâng niu mỗi tháng ngày
Cho em làm măng_sét
Nắm chặt anh_ bàn tay
Để em còn giữ được
Của mình em_ đời này
Cho em làm vạt áo
Tròn bụng anh thật no
Cái bụng hay háu đói
Mỗi chiều đi làm về
Cho em làm lưng áo
Che nắng mưa phai màu
Phai một thời tuổi trẻ
Phai một thời tóc xanh
Cho em làm chiếc cúc
Biết nâng niu những điều
Ngỡ như là nhỏ bé
Nhưng vô cùng đáng yêu
Cho em làm chiếc khuy
Biết gài cho thật chặt
Biết khoá luôn đôi mắt
Không cho anh nhìn ai
Bởi vì em sẽ ghen
Bởi vì em sẽ giận
Vì lòng em vô tận
Tình yêu thương_ thế thôi!
Nên em sẽ làm chiếc túi
Bên tim anh tháng ngày
Lắng nghe từng nhịp đập
Yêu em_ cả đời này!
18/2/2010
-
TÌNH YÊU CỦA BIỂN
Nếu lấy sợi nắng vàng làm dây thước
Đo cuộc đời bằng sóng biển lênh đênh
Thì tình ơi tình rộng quá_ mông mênh
Tràn lên cả đất liền thành mơ ước
Ai dám bảo tình yêu là có trước
Khi không có anh và chẳng có em
Thì lấy ai xây lâu đài trên cát
Chẳng phải biển sẽ buồn trong đêm?
Không biết ngày xưa biển có dịu êm
Như môi em biển hôn vào vách núi
Vách núi chơ vơ một cánh hoa mềm
Đu đưa miết như ghẹo loài rong biển
Biển vô tư và em cứ hồn nhiên
Màu biển ấy em khát khao nhiều quá
Rộng bao nhiêu em muốn chứa mặt trời
Bao nhiêu nước em muốn tràn sa mạc
Tội thuyền con lăn dài trên bãi cát
Cây xương rồng chẳng cần nước đâu em
Chỉ trăng buồn là khát nước thâu đêm
Và tôi nữa_ loài cây đang chết héo
..............................
Tình em rộng quá khắp quê hương
Làm sao cưới đựơc cả thiên đường
Nên chỉ xin làm ngôi sao nhỏ
Làm hải đăng soi thuyền biển trong sương...
Bài thơ đầu tiên. 4/2003
-
HÀNH TRÌNH
Hãy kể em nghe về những cuộc hành trình
Mà anh đã đi từ Nam ra Bắc
Có cuộc hành trình nào là hành trình bí mật
Mà anh đi vì khao khát trong tim?
Hãy kể em nghe về những chuyến tàu đêm
Về những sân ga mà con tàu đã ghé
Xập xình, xập xình... mở cửa
Khoang nào cho khách vãn lai..
Hãy kể em nghe về những buổi sớm mai
Khi anh mở mắt thấy bình minh tưng bừng rực rỡ
Mang ba lô trên vai đến những miền đất hứa
Cây trái xanh tươi quả ngọt bốn mùa
Hãy kể em nghe về những cuộc vui
Ngỡ đã qua nhanh như hàng thế kỷ
Cả nỗi buồn ngỡ qua đi nhưng vẫn còn âm ỉ
Trên chặng đường bằng phẳng hay chông gai...
Có cuộc hành trình nào anh vẫn đi hoài
Như biển lớn mãi không tìm ra nguồn cội
Như giữa bạt ngàn rừng sâu mãi không thể nào có lối
Giữa vô biên hi vọng đời mình
Hãy nói em nghe về những cuộc hành trình
Mà anh lại đi từ Nam ra Bắc
Có cuộc hành trình nào là duy nhất
Đi từ tim anh đến trái tim em..?
18/2/2010
-
KHÔNG ĐỀ
Những kẻ may mắn hơn
Bắt đầu từ con số lớn
Em_ bắt đầu từ số 0
Chỉ mong ngày chiến thắng
Cái tôi của chính mình
Cái tôi_ chẳng làm con ngựa
_Cho cuộc đời hí vang!
-
THƠ LÁ
Em viết cho anh bài thơ non trên phím lá
Thật bình thừơng và rất trẻ con
Những câu thơ không bắt đầu và kết thúc
Nên chần chừ không dám trao tay
Em viết bài thơ rất ngắn chứ không dài
Chiếc lá nhỏ nên lời thơ cũng nhỏ
Như lòng em, như vô tư lá cỏ
Nhưng một trời xanh ngắt mênh mông
Bài thơ xinh em viết chỉ đôi dòng
Nên cũng chỉ cho một người sẽ hiểu
Ngừơi em yêu và yêu em với tình yêu trong trẻo
Và thương nhiều chứ không phải chỉ thơ đâu.
-
VIẾT CHO CHÍ PHÈO
Và em biết sẽ có một chiều nắng đẹp
Anh sẽ dịu dàng khẽ đến bên em
Sẽ nói rằng :“có nỗi nhớ dịu êm
Anh ấp ủ từ lâu chưa dám nói”
Khi đó em sẽ tin rằng anh không nói dối
Cũng không phải đang toan tính lọc lừa
Cũng không phải cuộc tình oan trái ngày xưa
Khi Thị Nở chẳng biết mình có thật lòng yêu anh Chí?
Khi nỗi cô đơn trong tim bỗng chốc về ngự trị
Anh sẽ gọi tên em với cả nỗi niềm
Và nó ngọt ngào hơn cả một đêm
Khi đôi tình nhân nhận ra vẫn còn những khát khao rất con người sau vườn chuối
Em sẽ nói với anh những điều đã qua: xin anh đừng tiếc nuối
Hãy đắm chìm trong hạnh phúc hôm nay
Cả ngày mai, hay cả ngày tháng kia còn hãy quá dài
Ta sẽ vẫn cùng nhau sánh bước
Và em vẫn tin có những điều gọi là mơ ước
Một trong một trăm thì cũng sẽ thành
Dù ai đó sẽ cho rằng nó thật mong manh
Và không hợp với cuộc sống bộn bề vội vã
Và em chắc rằng sẽ có một buổi chiều khi phố kia hãy còn hối hả
Anh dịu dàng khẽ đến với con tim
Khi nó chất đầy những khao khát vẹn nguyên
Và sẽ nói với em rằng: “Em yêu ạ, anh xin làm nô lệ của riêng em!”
2/2010
-
NGƯỜI GỖ
Ta không còn nghe
Mưa trên xóm nhỏ
Có thằng người gỗ
Đứng cười trong mưa
Ta không còn nghe
Bên khung cửa sổ
Có thằng người gỗ
Chuyện trò đêm khuya
Ta không còn nghe
Bên bờ dậu thưa
Bước chân ngừơi gỗ
Chờ người tiễn đưa
Người gỗ về phố
Lòng còn vấn vương
Người tình bé nhỏ
Nhặt hoa trong vườn
Chuyện thời trẻ con
Gỗ ơi còn nhớ
Giờ gỗ về phố
Ta thèm tiễn đưa...
2003
-
TUỔI THƠ
Tuổi thơ tôi là một cánh đồng lồng lộng gió
Bầu trời cao nhún nhẩy mây đưa
Tôi giơ ngón tay hiền vẽ vệt nắng trưa
Và mơ ước con đường xa lăng lắc
Tôi sẽ đi như con tàu lặng lẽ
Không định mệnh nào đạp thắng giẫm phanh
Không thể nào níu giữ nổi trái tim tôi
Trừ một sân ga đứng đợi...
Tuổi thơ mãi chông chênh đá sỏi
Ngập ngừng khúc khích buồn vui
Con diều vàng dang cánh rộng đuôi
Tiễn ngày tháng xa dần vào nỗi nhớ
Một gã tôi có lần qua bỡ ngỡ
Ngoái nhìn: con nước đã về xuôi
Mơ ước gì cho tuổi thơ tôi
Va vấp mãi những sắc màu quen thuộc..?
Con tàu cứ đi trong nắng trưa vàng vọt
Và hình ảnh đã lấp đầy khoan ký ức
Ngày mai lại đến và tuổi thơ đánh thức
Con đường xa lăng lắc đợi chân người...
2005
-
MÙA XUÂN CÒN MẸ
Rồi mai con sẽ về nhé mẹ ơi
Giữa độ xuân sang, giữa tiếng cười
Giữa cái rét mùa đông còn sót lại
Giữa rừng mai vừa nở đoá mai tươi
Phố Sài Gòn chiều nay vỡ tiếng mưa rơi
Con bỗng nhớ ngày xưa bên mẹ
Từ bao năm mơ xa về tuổi trẻ
Từ bao năm... nay bỗng giật mình
Mẹ giờ như ngọn nến lung linh
Gần kiệt sức qua bao ngày thắp sáng
Soi đường con tới bến vinh quang
Bằng những đêm làm công thức trắng
Tại Sài Gòn tối mưa sớm nắng
Hay tại Sài Gòn khói bụi đầy vai
Con chợt nghĩ trên đời liệu có mấy ai
Vì tham vọng mà quên mình có mẹ?
Con sẽ buồn nếu mất đi một nửa
Nhưng con sẽ ngất đi nếu vắng mẹ bên đời
Con sẽ còn lại gì?_ Chỉ một cánh hoa rơi
Và cả một bình mình màu tím tái
Xin hẹn mẹ ngày mai con về lại
Xin hẹn ta giữa mảnh đất quê mình
Khi con chim non còn hót trên cành
Là con biết mùa xuân còn có mẹ.
23/12/2003
-
TẠI SAO
Tại sao ngày lại bắt đầu bằng buổi sáng
Con chim chuyền hót tiếng rảnh rang
Sau những giờ ngủ muộn
Mặt trời chiếu trên đầu tia nắng mai
Tại sao ngày lại bắt đầu bằng ngày hôm nay
Lại tỉnh giấc và lao ra đường vội vã
Rồi chìm trong phố xá
Ồn ào nhịp chân vui
Tại sao ngày lại bắt đầu là tôi
Không phấn son và không yêu kiều duyên dáng
Chỉ thích ngắm mình trong ly cà phê buổi sáng
Chờ tỉnh giấc cơn mê
Tại sao ngày lại bắt đầu bằng nỗi nhớ chiều quê
Tại sao ngày lại bắt đầu bằng khát khao quá khứ
Gọi đến tương lai bằng những điều kỳ diệu nhất
Gần như là... tình yêu
Tại sao ngày qua đêm lại vào chiều
Đem thổn thức trút vào đêm ào ạt
Đất sẽ sinh sôi mầm xanh từ hạt
Lớn lên từ dịu êm...
Tại sao ngày lại chấm dứt bằng đêm
Để rồi lại bắt đầu từ kết thúc
Cứ như thế như không bao giờ chấm dứt
Để bắt đầu ngày mới... lại là tôi?
-
DƯƠNG CẦM ĐÊM
Trong đêm
Ngón tay vô tình tìm những phím dương cầm
Ngại ngần
Gõ lên mấy nhịp
Chàng Mozart thức dậy nhìn em bên cửa sổ
Vẳng nghe mấy nhịp
Con trăng gìa cũng thổn thức
Khóc những giọt sương
Mù cánh đồng xa
Mù cánh đồng hoa
Trong đêm
Nỗi khát khao bỗng cháy lên thành tiếng đàn ngân réo rắt
Những thanh âm gần gụi và xa xăm
Dương cầm nặng trĩu
Đôi vai chàng Mozart bỗng trở nên quá nhỏ
Cho em....
30/7/2006
-
NỖI NHỚ
Có phải tình yêu nào cũng bắt đầu bằng nỗi nhớ
Như chiều nay em chợt nhớ anh
Như khi xa quê nhớ rặng dừa xanh
Như khát nước, như thèm trái ngọt
Như qua cơn mưa nắng về bất chợt
Nỗi nhớ nào cũng từ đó lên ngôi
Tình yêu bắt đầu cũng chỉ vậy thôi
Mà da diết, mà cồn cào cơn đói
Như tỉnh cơn khuya nắng về bối rối
Đôi bàn tay ngượng nghịu tìm nhau
Rồi giật mình đâu thấy ai đâu
Ôi nỗi nhớ bắt đầu chi vội thế!
Tình yêu đến nhưng xin đừng đi nhé
Ở lại đây vui cả đời vui
Con nước ngược dòng nay chảy về xuôi
Cho nỗi nhớ thăng hoa vào đôi lứa.
25/8/2006
-
ĐẤT
Còn đó âm vang từ lòng đất
Chút xa xưa rỉ rả đâm chồi
Những mầm xanh thèm con nắng rọi
Thèm mưa phùn giũ nước no nê
Lòng đất có bao giờ ngủ yên
Hay cứ mãi hừng hực trưa ngọn lửa
Mơn man xanh yên bình cho nhân loại
Chút vui buồn ngủ quên
Trăm năm sau có ai khẽ gọi tên
Ôi Đất, ta sẽ về với Đất
Như về với mẹ lòng son chất ngất
Đỏ chút vôi cho hoa mọc thắm ngời
Ôi đất bao la xon tạ ơn người
Công khai nhuỵ và công nuôi khôn lớn
Công người mở mênh mông cho con đi khắp chốn
Và đón con về khi con muốn ngủ say....
25/8/2006
-
NGÀY VUI
Sáng nay em mơ làm con chim nhỏ
Hót líu lo khi trời vừa sáng tỏ
Nắng lung linh và bình minh hé mở
Giọt sương mai còn lấp ló đầu cành
Em sẽ dang đôi cánh con liện quanh
Giữa một bầu tự do xanh bát ngát
ÔI vui quá như là nghe ai hát
Việt Nam ơi ngươi đẹp đến vô cùng!
Con sông dài bẻ nhánh rẽ cong cong
Đưa nước về cánh đồng vàng lúa mới
Con trâu già chẳng buồn tìm cỏ rối
Thằng bé vui với cây sáo, chú diều...
Những vụ mùa đã gặt xong xuôi
Lúa đã vàng gạch sân phơi
Xuân sẽ đến khi đêm về thay áo mới
Màu áo lụa non tơ....
Sớm nay em mơ làm con chim nhỏ
Cất tiếng líu lo khi trời vừa sáng tỏ
Hót con chim xanh đừng bay đi đâu nữa
_ Về đây đi bên tôi!
7/2006
-
KHÔNG ĐỀ
Con sông đầy
Chiều nay không chứa nổi hoàng hôn
Nên con sóng trắng cứ vơi đầy nỗi nhớ
Bầu trời nghiêng
Nên mưa cứ như lòng
Oà vỡ...
Đôi mắt em buồn
Chao đảo
Những cơn mưa....
5/2005
-
MÙA HOA TÍM
Những mùa hoa tim tím
Đã về bên đồi chưa
Chiều đã ngã cơn mưa
Chiều vàng mơ con nắng
Đòng đưa con bướm trắng
Bay rợp cả lòng tôi
Mơ chi mà xa xôi
Rồi cũng mùa hoa ấy
Về rạo rực khát khao
Như trùng dương sóng dậy
Ôi tôi đã biết yêu
Khi mùa hoa dại nở
Từ khi mới lên ba
Tâm hồn còn thơ trẻ
Mây trôi và gió ngã
Thời gian trong bàn tay
Mắt đen huyền mái tóc
Con đường làng đi học
Tím cả chiều hoang sơ
Yêu chi màu hoa thơ
Năm cánh lan mỏng mảnh
Sẽ tàn, sẽ tàn ngay
Khi mùa đông vừa trãi
Những mùa hoa hoang dại
Đã về bên đồi chưa...?
8/9/2006
-
RU TÔI
Ngủ đi tôi ngoan hiền như giấy lụa
Khẽ nghiêng đầu vào giấc chiêm bao
Giấc chiêm bao trời gắn đầy sao
Cho đêm mơ lồng lộng
Ngủ đi tôi ngoan hiền như giấy lụa
Cơn ngủ mê giấc ngủ thật dài
Đừng thổn thức như những lần thao thức
Đợi chờ mai...
Đợi chờ chi con nắng sẽ về ngay
Thôi ngủ đi đừng suy nghĩ nữa
Ngoài kia mưa kín trời
Ngoài kia tuôn gió dữ
Lòng muốn đi đâu?
Ngủ đi tôi ngoan hiền như giấy lụa
Biển mênh mông và nước mênh mông
Con buồm nhỏ căng buồm lên sóng
Cũng phải chờ bể lặng mới ra khơi.....
22/8/2006
-
LẼ THƯỜNG
Như lẽ thường
Những đứa con xa lâu trở về thăm mẹ
Tôi về với ruộng đồng
Về với giấc mơ xưa nóng hổi
Về với môi hôn ngọt ngào
In trên lá cỏ...
Về với vết chân son
Của đêm rằm rong ruổi trên đường mòn
Về với những nét cọ vung vẫy từng hồi cảm xúc
Cùng những dòng mực loang lỗ...
Về với ký ức tuổi thơ trong đục một thời ứơt sũng những cơn mưa...
Vâng, tôi sẽ về thật nhanh
Chỉ để biết trong tôi ấu thơ còn tồn tại
Bao khát vọng ngày xanh
Theo năm tháng đâm chồi...
6/5/2004
-
KHÔNG ĐỀ
Lòng ta như bọt sóng
Dập dềnh giữa lòng sâu
Vỗ vào bờ_ tan tác
Lòng người như mưa ngâu..?
18/3/2010
-
KHÔNG ĐỀ
Ra đi sao chẳng nói một lời
Sớm nay trời mới trở trời sang đông
Tôi như con cào cào ngơ ngác
Cựa mình_ tỉnh giấc_ giữa cơn dông.
-
RU EM
Đừng ru em
Bằng lời ru của gió
Gió sẽ bay đi
Đừng ru em
Bằng lời ru của lá
Lá sẽ về cội
Đừng ru em
Bằng lời ru của nước
Nước chảy về xuôi
Đừng ru em
Bằng ngón tay người
Làm sao giữ chặt?
Đừng ru em
Bằng đôi mắt ấy
Đôi mắt đa tình
Đừng ru em
Bằng đôi chân vội
Về những miền xa.....
Hãy ru
Hãy ru
Bằng những lời ru
Ngày xưa ngái ngủ
Trên chiếc nôi vàng
Mẹ vẫn à ơi.....
16/6/2005
-
MAI
Mai em sẽ về
Tìm lại dấu chân mình trên cát
Hôm qua ta đi
Một ngày tháng sáu lất phất cơn mưa
Bây giờ thành phố đã sang mùa tháng chín
Bóng phượng già ủ rũ những cành lá xác xơ
Em hoà vào dòng người trên phố
Khói bụi Sài Gòn cuốn lấy cái chân quê
Đêm qua em nằm mơ
Thấy lại khoảng trời hôm trước
Em tình cờ nhận ra mình bé nhỏ
Cuộc sống sô bồ
Em sợ
Con đường dài_ xa tít tắp_ bóng hoàng hôn trong chiều thành phố
Sẽ có một ngày
Ta chẳng nhận ra nhau
Biết con chuồn chuồn gãy cánh rất đau_ Mà có trách gì cơn gió nổi?
Bóng tối trượt dài.......
Sớm nay em đi học_ anh đi làm
Một ngày mệt mỏi
Năm tháng quay cuồng
Bao giờ trở về ngày xưa ấy
Cho em bắt gặp đôi mắt anh thẫn thờ khi em nói chia ly
Xa nhau lâu rồi
Em vẫn còn giữ chút đồng quê nơi phố thị
Dù đôi lúc thấy mình lạc lõng, bơ vơ...
Thành phố vẫn chật hẹp, ồn ào
Ánh đèn soi rõ khuôn mặt em
Cũng chẳng để làm gì!
2003
-
KHÔNG ĐỀ
Bây giờ em đã biết
Những gì thuộc về mình
Chỉ là một nốt nhạc du dương
Lúc trầm, lúc bổng
Giai điệu của những ước mơ vụng về
Em đã đem bao điều khao khát trãi bớt vào cuộc đời anh
Từng cơn cuồng phong, nạt nộ
Có khi nào anh chợt nhận thấy rằng
Em chợt ngoan hiền như con dế
Đêm qua cất tiếng rất thanh giữa trận mưa rào
Sáng nay lại lẫn vào trong hang tối
Anh không bắt được
Chỉ thấy nhánh cỏ đong đưa, đong đưa..
Em chạy trốn
Va vào đống đổ nát của đời anh
Hai kẻ cô đơn muốn vượt qua những điều giới hạn
Em không rõ
Lời bài hát em từng nghe qua điện thoại
Có chút gì trăng trở, suy tư
Dẫu tiếng hát vẫn ngọt ngào, nóng bỏng
Em trả lại anh nụ hôn đầu tiên bằng cái nhìn giận dỗi, đuổi xua…
Nay em quay đầu nhìn lại
Quá khứ vỡ xoảng, nhập nhòe
Cuộc sống khắc nghiệt quá
Em không biết lẫn khuất vào đâu được
Hiện thực đã cuốn em theo vòng xoay của nó
Những tình cảm riêng tư đành vứt bỏ bên lề
Em đã trao tấm thân mình cho cay đắng
Cố vượt qua mọi khao khát tầm thường
Mệt mỏi
Gánh nặng ghì chặt xuống hai vai
Giảng đường_ tri thức
Xã hội mù loà
Liệu có giết được em?
Em chỉ là một nốt nhạc thăng trầm
Nói lên những cung bậc buồn tẻ nhất
Đi qua những tháng ngày cực nhọc
Mới biết hai ta khờ dại biết nhường nào…
-
NGỰA HOANG
Hỡi con ngựa hoang rong ruổi
Mơ về những thảo nguyên xanh
Chạy đuổi hoàng hôn rực nắng
Có bao giờ ngắm mình trên dòng sông lặng?
Con ngựa hoang chạy dài
Lấy tuổi trẻ làm thước đo ngày tháng
Băng qua những mùa thu tung hoành thoả chí
Sức trai_ vai rộng, lưng dài
Băng qua những mối tình
Là những cô ngựa nhà thuần thục
Đẹp xinh và ngoan ngoãn
Bình yên gặm cỏ quanh vườn...
Con ngựa hoang lại băng qua những màn sương
Mặc cho trái tim mình cũng có lần thổn thức
"Nhưng thôi đi, ta vẫn mơ về nơi nào xa lắm
Là một đồng cỏ xanh mênh mông..."
Là nơi bầu trời và mặt đất nối liền nhau
Bởi không có những đau thương chia cắt
Bởi không có sợi dây nào trói chặt
Ghì ta vào yên ngựa cuộc đời...
Con ngựa mơ về một thế giới thần tiên
Thế giới chỉ có tình yêu và hạnh phúc
Một thế giới mà chưa ai từng biết
Có tồn tại không sau một chuyến hành trình..?
Một lần ngựa hoang khát nước chợt ngắm mình
Ôi những vết chân chim bắt đầu nơi khoé mắt
Đôi chân giờ đây sao có phần mỏi mệt
Con tim bỗng khát khao, tiếc nuối một mái nhà..
Nhận ra mình: một con ngựa lang thang
Chỉ với hành trang từ ấu thơ là trái tim cháy bỏng
Mơ về nơi xa lắm..
Chợt rét run trong một sớm vô thường...
Con ngựa nghĩ về những dãi mù sương
Mà mình sẽ trãi qua khi về bên kia dốc
Ôi chao! Những tháng ngày đơn độc!
Chao ôi! Một mùa đông...!
Con ngựa ngắm nhìn: Chân trời hôm nay quả thật rất xanh trong
Những bông hoa cỏ dại dưới chân cũng có mùi thơm thật lạ
Tất cả dịu dàng quá
Kìa một tiếng chim non...
Ngựa hoang nghĩ về một vết chân son
Nghĩ về ngôi nhà bi bô tiếng trẻ
Nghĩ về nơi mình ở lại
Với tình yêu là một con ngựa cái: khù khờ và thuỷ chung
Ngựa hoang rong ruổi đến cùng
Đã nhận ra chân lý là một tia nắng sớm
Len lỏi qua những vách ngăn vô tình đã khoá
Bình yên: trong tim!
11/2/2010
Trang thơ Đơn Nguyệt
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
TRỞ VỀ
Giữa lòng thành phố tôi đi
Về giữa đồng quê xa rời phố thị
Đêm hôm qua chợt mơ thấy điều kỳ dị
Mảnh đất hôm nay giờ khác xưa rồi
Tôi bỗng nhoẻn cười vui lắm đời ơi
Bỗng bước tung tăng như thời bé dại
Bỗng thấy chiều nay con đường vàng nắng trãi
Bỗng thấy yêu thương về giữa thanh bình
Mà phi lý, tôi thấy mình ngao ngán
Lúc ra đi hứa hẹn trăm điều
Ngày trở về không còn cảnh nghèo xưa
Mà nay vẫn với đôi bàn tay trắng
Bỗng hổ thẹn muốn cúi đầu ôm mặt đất
Nhưng sợ rằng giun dế sẽ cười chê
Bỗng muốn nhắm mắt đi cho đừng thấy nữa
Nhưng sợ không thấy xanh trời chim hót reo ca
Ngày trở về ngôi nhà nhỏ đơn sơ
Ôi hạnh phúc sao mà to lớn quá
Bên bếp nhỏ hàng giờ nghi ngút khói
Bỗng thấy con tim rối nhịp tơi bời
Ngày trở về bỗng nghe rét lòng tôi
Thấy dáng mẹ hao gầy mòn mỏi
Bỗng muốn quay ngoắt đi như chưa từng về lại
Hẹn mốt vinh quang sẽ hẳn quay về
Nhưng hẹn đến bao giờ hỡi cái tôi ơi
Ruộng lúa hôm nay đã chín cả rồi
Hay chứ hẹn tới chừng trơ gốc rạ
Mới mang liềm ra hỏi lúa xanh chưa?
Trở về_ ôi thấy đời sao vẫn đẹp sao
Vẫn sớm mai lên nhựa sống tuôn trào
Vẫn đó quê hương cho ta thêm lời hứa hẹn
Đã qua rồi bao thất bại đớn đau
Trở về_ còn đó những ước ao
Rồi sớm mai đi nghe hồn rạo rực
Rồi sớm mai đi nghe mình bừng tỉnh
Ngọn đuốc trong tay_ Ngày ấy ta về!
2005