Đơn Nguyệt
-
Số bài viết
61 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi Đơn Nguyệt
-
-
VĨNH CỬU
Có khi nào anh mơ về những con sóng ngầm tít ngoài xa đại dương
Những con sóng ngầm ngày đêm vỗ những rong rêu
Vỗ những khoang tàu mục rửa
Những con sóng ngầm suốt đời im lặng
Dưới lòng bóng tối và sự thẳm sâu
Cứ ngỡ bình yên đến lạ
Những con sóng ngầm vĩnh cửu với không gian
Những con sóng ngầm vĩnh cửu với thời gian
Những con sóng ngầm vĩnh cửu với sự vô hồn được ban từ tạo hoá
Bình yên...
Không có tình yêu
Vĩnh cửu để làm gì?
Em không mơ vĩnh cửu
Em không muốn làm con sóng ngầm
Em muốn được tan ra...
Có khi nào anh mơ về biển không
Những con sóng ngầm bỗng dưng ùn lên xô bọt trắng
Em muốn ôm anh một lần dù vỡ nát
Em muốn sống, muốn được yêu, nếu không thà chết mất
Vĩnh cửu để làm gì? Hay để vỗ những rong rêu?
26/5/2005
-
MẸ
Sáng mẹ ra đồng
Gánh gánh mạ non
Gánh tà áo mỏng
Trưa đổ mồ hôi
Chiều mẹ ra đồng
Tay ngà cấy mạ
Nón lá che đầu
Che hạt mưa ngâu
Đến tối mẹ về
Lấm lem bùn đất
Đôi chân rã rời
Xa lại đường xa
Con chờ trước ngõ
Dáng tre gầy gầy
Ô kìa bóng mẹ
Nghiêng dài hắt hiu...
16/6/2005
-
TA
Ta cúi đầu
Để nghe mình tan chảy
Vào tiếng saxo
Vào ngọn đèn đêm
Ồn ào ngõ phố
Yêu lắm Sài Gòn
Mưa thu lất phất
Yêu lắm đường dài
Nhà xe cứ chật
Mặc ta bé nhỏ
Giữa chợ đơn côi
Phố thênh thang rộng
Tiếng người cười vui
Riêng ta cúi đầu
Nghe hồn dịu vợi
06/6/2005
-
TÓC RỐI
Đoá hoa hoang dại
Hoang dại như nàng
Mới sáng hôm nay
Vội vàng nở rộ
Vội vàng vội vàng
Không mang guốc mộc
Không áo dài the
Em mặc quần jean
Áo xanh áo đỏ
Tung tăng trời gió
Tóc duỗi không bay
Má em hây hây
Môi cười hé nắng
Em về ngõ vắng
Ra ngẩn vào ngơ
Đoá hoa hoang dại
Hoang dại như nàng
Sớm nay hoang dại
Ra ngẩn vào ngơ
Ngày ấy_ bây giờ
Ôi chao lạ quá!
Mùa thu thay lá
Mùa đông giăng sầu
Giăng hạt mưa ngâu
Giăng mưa ướt áo
Nàng về trên phố
Ứơt lạnh bàn tay
Gió nhẹ gió bay
Chiều nay tóc rối.
21/7/2006
-
XUÂN
Xuân đến tự bao giờ
Mà hồn ta chợt mới
Đất trời khoe áo tươi
Vàng một mùa hoa rộ
Bước chân xa trở về
Chợt thèm mùi khói bếp
Chiều mẹ ngoại bánh chưng
Chờ mồng ba Tết đến
Mẹ ngồi tay vá nhanh
Chiếc áo mình đã rách
Nhừơng chiếc lành cho con
Để mai cùng chúng bạn
Lũ nít thì mừng vui
"Mai tao được lì xì nhiều nhất"
Cái lì xì đỏ chót
Con chuồn chuồn bay cao
Chiều chợ đông làm sao
Mua dưa hành, củ kiệu
Mua mứt dừa, mứt bí
Mua lách tách hạt dưa
Mua một phút giao thừa
Quây quần nhau ấm cúng
Bên bàn thờ tổ tiên
Khói trời bay nghi ngút
Ôi mái nhà thân thương
Nghe sao mà gần gũi
Chợt đâu mùa gió mới
Cay xè mắt rưng rưng....
2004_ 5/9/2006
-
KHÔNG ĐỀ
Đem gắn vào đêm nỗi nhớ lung linh
Nỗi nhớ sông Sài Gòn những đêm dài không ngủ
Tôi lang thang qua những con đường cô độc
Nghe tiếng sóng dập dềnh trong tách phê đen...
7/2003
-
TIẾNG MƯA
Lách tách tiếng mưa rơi trắng đường trắng phố
Đêm vụng về đêm ướt cả màn đêm
Tôi cõng cô đơn về trong tiếng cười vui thật lạ
Của một người_ chưa bao giờ quen
Hẳn là sẽ không ai biết được
Sài Gòn dai dẳng mưa lâu
Và nỗi nhớ nào rồi cũng sẽ chìm sâu
Vào giấc ngủ_ chưa bao giờ ngủ
Lách tách tiếng mưa trong lòng phố thở
Nghe lạnh lùng chiếc bóng vỡ tan
Hẳn mưa rồi mai nắng lại sang
Vẫn biết thế nhưng sao lòng chưa ấm lại
Kỷ niệm tinh khôi, cơn mưa đời rơi mãi
Vào mảnh hồn lách tách tiếng mưa rơi...
3/2004
-
TÔI NỢ GIẤC MƠ
Gío vẫn quạt cho giấc mơ tôi ngái ngủ
Sau những vòm cây và những rặng tre già
Những câu hát ầu ơ trên quê hương sứ sở
Đất mẹ âm thầm ngày đêm reo ca
Giấc mơ tôi chỉ là một giấc mơ thôi
Giấc mơ mà chỉ đôi khi tôi hiểu
Cuộc sống có biết bao điều kỳ diệu
Là tình yêu theo năm tháng đơm hoa
Giấc mơ tôi nhiều khi nặng phù sa
Nặng những cơn mưa chiều phơi trên áo mẹ
Nặng cái nợ tình quê chưa kịp trả
Mà chẳng bao giờ dám cất tiếng thở than
Giấc mơ tôi có khi khô cằn như đám cỏ cháy hoang
Nhưng tận sâu bên trong vẫn còn sự sống
Và tôi hiểu mình còn nợ nhiều, nhiều lắm
Nợ cả giấc mơ chiều sau rặng tre gai...
3/2004
-
PHỐ GỌI
Ở nơi này ta nghe phố gọi
Nghe mênh mông ngày đã xa xưa
Nghe ta trở về từ đâu đó
Ứơt mềm từ nửa cơn mưa
Ôi phố nhỏ đêm đêm phố nhỏ
Phố đèn vàng khuất nửa mặt nhau
Nửa mặt cười, nửa kia không rõ
Có vui gì hay giấu khổ đau?
Ôi phố đẹp, phố lung linh, phố lạ
Phố xa xôi mà phố ở quanh mình
Ta bỗng nghe chiều hôm vẫy gọi
Trong mắt ai cười rạng rỡ ánh bình minh
Ở nơi này ta nghe phố gọi
Nghe mênh mang ngày mới hôm nay
Em đã giấu nụ cười trong áo
Khi ta về nghe phố xôn xao.
-
MƯA
Mưa về
Trên những cành lá xôn xao
Mưa về
Trên tháng năm tôi ươm mầm chồi xanh mới nhú
Oai oải cái nắng hè sớm gắt chói chang
Mưa
Trên vùng đất khô cằn tâm tư nảy lửa
Trên cái cáu bẳn và chai sần
Đau khổ
Tâm hồn tôi đau khổ
Nay lại mừng rơn
Lại mơn mởn
Những dòng thơ ngủ quên trong tĩnh lặng
Mưa về!
Hơn cả nỗi chờ mong
Hơn cả khát khao mùa hè là tiếng ve rát bỏng
Hơn cả chùm phượng đầu ngày đỏ rực
Lao xao
Mưa
Hồi sinh từ lòng đất
Chút thanh xuân
Cho người.
-
EM VÀ CHIM SƠN CA
Em không thể là chim sơn ca
Hót anh nghe những chiều véo von
Những chiều hót trên cành thoai thoải nắng
Mộng mơ gió thoảng mây hồng
Em không thể hiền như chim sơn ca
Vì em muốn tung bay giữa bầu bao la
Đón ánh sáng và chân trời mới
Rộn rã sắc mùa hoa
Em không thể hiền như chim sơn ca
Thui thủi khóc trong lòng son nhỏ bé
Nhốt cả đời nô lệ
Héo hon
Nhưng em sẽ là chim sơn ca
Sẽ chỉ hót chỉ khi nào em thích
Ôi tự do, tự do muôn đời là mục đích
Không chỉ em mà cả sơn ca.
18/7/2006
-
THU
Thu phây phẩy quạt gió bờ tre
Đường làng lá rụng báo thôi hè
Sang thu chuồn nhỏ co co cánh
Im lặng chờ nghe: bặt tiếng ve!
19/8/2006
-
KHÔNG ĐỀ
Tình yêu và nghệ thuật
Gục đầu trên trang giấy
Những đêm hồn trống không
Như con trăng về khuya
Có khi tròn, khi khuyết
Như con tim về khuya
Khi bồi hồi thổn thức
Cũng có khi rạo rực
Có lúc chừng vỡ tung
Cũng có khi loạn nhịp
Cũng có khi thảm sầu
Cũng có khi băn khoăn
Giữa đôi bờ hư thực
Có khi là trái đắng
Treo hờ trên cành khô...
-
TỰ TÌNH TA
Ta không thèm sống trong tưng bừng gấm lụa
Trong huy hoàng muôn vật chất giàu sang
Nhưng trong hồn ta là những buổi chiều tàn
Là những nỗi hững hờ treo vạt gió
Có thể nay sẽ muôn vàn đau khổ
Có khi mai không sung túc đề huề
Nhưng trong ta hồng một mảng tình quê
Vốn bình thản từ nơi sâu chân chất
Ta dịu ngọt như trong từng thớ đất
Những mạch ngầm tuôn chảy mãi về sông
Những quanh co ào ạt đổ lên đồng
Mùa lúa mới ươm vàng mơ hạnh phúc
Ta đâu cần nữa những tình yêu chớp mắt
Như giữa muôn trùng xanh mây trắng vẫn cô đơn
Ta sẽ chọn quanh đây những điều rất thật
Vốn bình thường và vốn giản đơn
Ta sẽ hát ca trên ngày tháng dỗi hờn
Trên những nốt nhạc thăng trầm lăn vội vã
Hôn sự sống tựa cơn mưa yêu mùa hạ
Yêu quên mình và yêu rất say sưa
Tuyệt nhiên yêu bao lần nữa khù khờ
Để đổi lấy những gì đâu biết trước
Nhưng dõi theo ta một vì sao mơ ước
Nên chẳng bao giờ ta nản những tình thương
Ôi hãy cứ yêu như lẽ bình thường
Vốn vẫn thế vốn từ xưa vẫn thế
Chẳng lẽ để đến khi về nơi kia xa ngái
Mới giật mình ta gỗ đá hoài công
Nên bởi thế, ngại ngần chi khi sống
Tưng bừng chi gấm lụa đời xanh
Chỉ cần mỗi sớm mai nghe một tiếng chim lành
Van vỉ hót những lời xanh non nỉ.
20/3/2010
-
VỠ
Khi em mơ về cánh đồng bất tận
Anh đến cướp đi trái tim em
Cho em quãng đời xanh hi vọng
Cho em những nỗi vui trong lối mòn sự sống
Đến khi em mơ về một mái nhà
Anh quẳng lại em cả một trời vỡ nát
Cho em lại đi tìm...
Cả cánh đồng xanh
Cả khoảng trống trong tim
Cả những mảnh vỡ im lìm
Trốn vào tối tăm góc khuất
Trốn vào đâu những nỗi hi sinh
Đã cháy hết, cháy một lần, cháy hết...
Em lại mơ về một mái nhà
Nhưng có lẽ sẽ không bao giờ anh đặt chân đến nữa
Có thể sẽ là một gã hành khất lang thang qua buổi chiều chém gió
Và vô tình nhặt những mảnh vỡ giùm em...
20/3/2010
-
ĐÊM
Đêm
Xin đừng chôn xuống những hi vọng của tôi
Dù nó có mong manh đến đâu
Dù nó có nhỏ nhoi thế nào đi chăng nữa
Đêm
Xin đừng đem bóng tối đến cho tôi
Và đừng bảo tôi chìm trong bóng tối
Tôi sợ nỗi cô đơn dày đặc
Bao phủ quanh mình
Đêm
Xin đừng gieo cho tôi những u mê và lầm lạc
Tôi sợ một ngày tỉnh ra
Tôi ngã ngửa ngừơi
Ân hận
Đêm
Xin đừng dìm tôi vào đêm
Cùng ái tình và rượu
Tôi còn lại gì khi rượu cạn và tình nhân chết đi?
Đêm
Xin hãy cứ là đêm
Hãy cứ gầm rú những tiếng sấm và nổ sầm tia sét
Hãy cứ là đêm
Đáng sợ như xưa.....
26/5/2005
-
MỖI ĐỘ MÙA THU
Em biết viết gì trong mỗi độ mùa thu
Khi những cơn mưa chiều bỗng dưng rơi bất chợt
Thành phố buồn với những đêm dài không ngủ
Lang thang chi qua những con đường...
Bao cảm xúc bỗng dưng lại hiện về
Như ký ức của một thời mười tám
Em đã sống với bao điều triết lý
Để một lần bỗng thấy mình già cỗi
Nghệ thuật, tình yêu có phải là tội lỗi
Khi đeo mang suốt cả cuộc đời
Khi lẽ sống của muôn người không phải
Chỉ cơn mưa chiều trong mỗi độ mùa thu....
-
NOEL
Noel này đừng đi lang thang
Có lẽ ngoài kia trời lạnh lắm
Anh hãy cuộn tròn trong chăn ấm
Kệ ngoài kia con phố thức thâu đêm...
Noel trên đất mình không có tuyết
Nhưng nỗi cô đơn cũng làm ta giá lạnh
Noel trên đất mình không bếp sưởi
Nhưng hai trái tim yêu cũng đủ ấm tâm hồn...
Noel này em sẽ đến bên anh
Nhưng không có cỗ xe và bầy tuần lộc
Sẽ mang cho anh món quà nho nhỏ
Cũng chẳng có gì ngoài một nụ hôn...
-
TANG
Người ra đi một sớm
Khi tôi còn say
Cơn ngủ vùi hôm trước
Xe chờ ngoài ngõ
Tiễn đưa
Chiếc hộp gỗ
Đỏ au
Thời vàng son nhung lụa
Người về đâu
Không có thế giới bên kia
Chỉ nơi này
Ầm ĩ
Tiếng kèn tây
Loạn nhịp
Và cuộc đời đã qua
Cùng những tiếc nuối của quá khứ
Chưa làm được gì
Chưa thoả chí chơi rong
Nay buộc trở về
Chôn trong lòng đất
Hoá kiếp côn trùng...
18/6/2005
-
ĐOM ĐÓM
Đom đóm lập loè đốt vội màn đêm
Đốt vội chiếc lá mỏng treo hờ trên mái phố
Chiếc lá đỏ bên con đóm dần sáng loá
Cháy rụi trời khuya
Con đóm cô đơn lập loè đốt vội
Chiếc lồng đèn bé con
Và nó nghĩ mình như một vầng tinh tú
Chỉ khi bóng tối về mới nhấp nha nhấp nháy
Tàn cuộc đêm đông
Trời dông cơn bão
Đóm nhỏ lập loè
Vội vàng gõ cửa
Trốn vào giấc mơ tôi tan tác vỡ
Cơn gió lạ lùng vỡ
Cơn lạnh căm
Con trăng buồn đắp chăn ngủ quên
Lập loè
Con đóm soi vội đường về
Từ phía tối một tâm hồn...
-
ĐỢI VÀ MƠ
Có những ngày con đã đợi
Bên cửa sổ nhà mình
Nhưng ba không về nữa...
Rồi con bỗng cô đơn
Trái tim thơ hoang vắng
Đôi mắt biết xa xăm
Đắm vào chiều ngược nắng
Những hoàng hôn rất xa
Con chứ chờ mãi miết
Bao năm rồi, bao năm
Bây giờ con đã biết
Người sẽ mãi không về
Con chông chênh từ đó
Tuổi thơ bé đi hoang
Công chúa nào mất tích
Không giữ nổi yêu thương
Nên con tìm mãi miết
Những tình yêu, tình yêu
Trong suối nguồn ly biệt
Cũng như người hứa hẹn
Những chàng trai ra đi
Có ai còn nhớ nữa
Giọt nước mắt tràn mi
Con kiếm tìm mê mải
Những giấc mơ dông dài
Từ rất xưa, rất trẻ
Gánh trời sầu trên vai
Đôi khi mơ về mái nhà
Chợt thấy mình hoang vắng
Đôi khi mơ về chuyến phà
Để đi không ngừng nghỉ
Để quên, để mãi quên
Để lòng phiền tất bật
Nhuộm khung trời gió mới
Hát vui lời huy hoàng
Quên mình còn bé dại
Khát khao đời như thế
Một nấm mồ xinh xinh..
23/3/2010
-
ĐẾN
Em sẽ nói cần anh
Nếu một ngày anh đến
Xoa đầu em và nói
"Em ngoan thôi đừng khóc.."
Em biết nói gì hơn
Vì con tim yếu đuối
Vạn lời tình muốn nói
Đã hai dòng chảy xuôi
Theo thời gian đếm ngược
Vẫn một lòng thuỷ chung
Ước mơ đời có được
Một mái nhà thân thương
Có anh và lũ trẻ
Có con mèo be bé
Có giàn hoa nở hé
Suốt bốn mùa sắc vui
Em sắp khóc đây rồi
Trong đêm khuya tiễn biệt
Một ngày dài hoang phế
Dẫm lên lòng cô đơn
Thêm bao ngày thế nữa
Cho mắt em thôi buồn
Cho môi em hé mở
Nụ cười hiền thuở xưa
Bao giờ anh sẽ đến
Sẽ êm đềm như mưa
Nói thì thầm anh nhé
"Yêu biết bao cho vừa..."
00h 24/3/2010
-
BUỒN
Con mắt nhìn đời sau mảnh ve chai
Nhìn cuộc đời vui cũng như ai
Buồn như ngọn gió thu qua núi
Buồn chi? Đời vốn những bi hài...
2/2010
-
CÓ THỂ
Có thể một ngày nào em sẽ vùi trong xó bếp
Không còn vi vu cùng lũ bạn gần xa
Không còn bừng lên những hoài bão rất ta
Như một ngày sẽ đổi thay thế giới
Nhưng em sẽ rất vui vì em từ chối
Điều lớn lao, lòng kiêu hãnh trong mình
Để làm những điều nhỏ nhoi cho cái tổ xinh
Những điều rất bình thường, dung dị
Sẽ không vẽ tranh về cuộc đời uỷ mị
Gieo thảm sầu vào những đau thương
Sẽ không chạy rong trên vạn nẻo đường
Với cái máu thần kinh và nổi loạn
Với cái tính ngựa hoang và bất trị
Nên vô tình thành ngựa chứng không hay
Ngẫm lại mình: ta đã là ai
_Ờ nhỉ, ta chỉ là hạt bụi...
Nhưng nếu mai trên hành trình may rủi
Em bị nhốt vào xó bếp nhà anh
Em sẽ vẫn cười vui mỗi giây phút yên lành
Sẽ viết những bài thơ về cái nồi, cái chảo...
Cả những bài thơ về bát cơm, manh áo
Những gạo tiền, những bận bịu lo toan
Những dửng dưng và cả những điêu tàn
Những hờn dỗi trong lần cãi vã
Chỉ thế thôi, có nghĩa là tất cả
Không thể nào vùi được lửa hồn thơ
Có nghĩa là trong cái thời loạn lạc bây giờ
Em vẫn biết đó là điều ngớ ngẩn!
24/3/2010
Trang thơ Đơn Nguyệt
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
NẾU
Nếu một ngày mai anh sẽ chết
Có nghĩa là chấm hết một đời trai
Nếu ngày mai thế giới sẽ đổi thay
Anh sẽ nói điều hay, em sẽ biết
Nếu một mai có muôn vàn hối tiếc
Vạn sự đời gói gọn tiếng xa xôi
Nếu biết rằng tim em đã vỡ một lần rồi
Anh sẽ bảo có nhiều lần cũng vậy
Miễn trong đời còn hai tìếng yêu thương
Nếu biết rằng em sai lối, lạc đường
Anh níu lại những quãng đường phía trước
Nhưng sự đời có ai lừơng đâu được
Nếu em còn hi vọng để yêu thương
Anh sẽ bước qua vạn sự tầm thường
Để hướng tới những quãng đường tưoi đẹp
Nếu em sợ ngày tháng như sông dài và hẹp
Những con thuyền vẫn xuôi ngược vào ra
Nếu biết rằng em muôn thuở vẫn mơ xa
Những hạnh phúc, niềm vui trong đời thật
Anh sẽ gởi một niềm thương chân chất
Của ngày này và của cả ngày qua
Ừ, nếu biết đâu em gọi nơi ấy là nhà
Thì đó cũng là nơi anh từng đến
Nếu một mai em xem anh như bờ bến
Anh sẽ là điểm đến của thuyền em.
Duy Tám_ Ánh Nguyệt
20/1/2010