Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. DI NGUYỆN CỦA BÀ Bà bệnh nằm liệt giường Không nói năng được nhiều Chỉ đau đáu nỗi khát khao trong mắt Cô, chú ngồi quanh thầm thì bàn bạc Việc bán miếng đất hương hỏa Cho người ta mở rì-zọt, hô-teo … Bà mất trước khi tôi kịp gửi về quê nghèo Chiếc đĩa ghi uềnh oang tiếng ếch Tải từ mạng Youtube … ĐCĐ
  2. NGÓ DÒNG BA LAI MÀ TƯỞNG TƯỢNG (tặng một nhánh sông ở Bến Tre) Tôi tưởng tượng vẫn còn nguyên buổi đấy Đuổi con chuồn con dế đủ ngày quên Ơi, thuở mắt em trong dòm thấy đáy Tiếng chim chuyền thi thoảng ngỡ còn bên Trái bần chát giữa bàn tay lóng ngóng Dòng Ba Lai đêm lén chảy ngang nhà Nằm thức với khuya chìm vào lắng sóng Tuổi em đâu tôi lặn vớt lên mà Ừ, tưởng tượng nào mọc ra cơm gạo Tôi đói hoài năm tháng áo thiên thanh Trái bần rụng xa xưa chừng đem giấu Em đừng tìm e tóc ngẫu nhiên xanh ĐCĐ
  3. HƠN MỌI CỎ TRÊN ĐỜI Mùa hạ ở đây hay mùa thu xa lắm Dẫu đâu đâu em cũng đã lòng tôi Nắng ngắn hanh hay mưa dài tóc đẫm Tôi vẫn yêu em hơn mọi cỏ trên đời Giá lồng ngực mỗi người là cửa sổ Trái tim hườm hằng bữa mở ra phơi Sẽ luôn gặp một dung nhan ở đó Tôi vẫn yêu em hơn mọi cỏ trên đời Chỉ tiếc quá tuổi tôi như cánh cổng Khóa im im bằng thề thốt không lời Người đi qua thường bước chân rất rỗng Tôi vẫn yêu em hơn mọi cỏ trên đời ĐCĐ (bài phổ nhạc của nhạc sĩ Nguyễn Cửu Dũng)
  4. DỰ CẢM CUỐI THU Mai đông đất trời sẽ khác Trong tôi mùa thu vẫn hiền Dự cảm những ngày không em Cỏ dại lan đầy mặt đất Biết chọn chiều nào ngồi hát Hoặc tựa lưng vào cơn mưa Trên tay cầm tờ lá chết Lại mùa thu trốn vào xưa Ngày mai biết gió có đưa Mắt người kẻ chì có nhạt Nét son đêm đến săm soi Tưởng niệm một trời nhan sắc Mùa đông tâm tình dẫu khác Giữ nhau chút thu yếu mềm Thương giùm hạt mưa thất lạc Bên nhớ bay về phương quên … ĐCĐ
  5. LỜI TỎ TÌNH Phố phường khúc mắc như rừng cây Tìm em tôi tham lam ngậm ngải * Nhan sắc khuất nẻo nào hun hút vậy Chợ đời lấm khói bụi mù sương Tôi đi tìm em – thăm thẳm quá, người thương Áo bốn mùa thoắt hoài ẩn hiện Xòe bàn tay đủ mười ngón đếm Buổi nào dài ngày nào ngắn, tìm em Chỉ cầu một điều – đừng mòn mỏi niềm tin Hòn ngải đắng tan dần mầu nhiệm Giữa hoàng hôn em sẽ bước ra thánh thiện Nghe tôi tỏ tình bằng tiếng hú dã nhân. ĐCĐ * theo truyền tụng dân gian, những người vào rừng tìm trầm ngày xưa thường ngậm một thứ củ gọi là ngải để có thể chịu đựng được đói khát, sơn lam chướng khí. nhưng chỉ được sử dụng trong bao nhiêu ngày thôi, quá hạn mà chưa "trục" ngải ra, người đó sẽ hóa thành người rừng (dã nhân)
  6. VÔ ĐỀ CHỦ NHẬT (3) Quên mất tuổi đành giả ngây giả dại Ngó trần gian tất cả lớn khôn rồi Cùng rón rén ta về nơi bé lại Hỏi làm gì? Để nước mắt bớt rơi thôi ... ĐCĐ
  7. TIẾC MỘT CHÂN THÀNH nhà thơ vĩ đại có thể khiến cho hòn đá kia rơi nước mắt tôi vốn không rành phù phép nên ngồi chờ đá mượt rêu xanh nhà thơ lớn có thể bảo dòng sông nhảy múa tôi thèm gối đầu sóng vỗ nghe tuổi thơ đêm chảy dạt dào nhà thơ tầm cỡ có thể thắp ngọn lửa trên chòm mây xa tắp tôi mỗi ngày quen ngước mặt tìm trên cao một nỗi nhớ nhà nhà thơ tài năng có thể thấy trong mắt người xưa đôi hồ gương biếc tôi cầm mãi mùi hương tiễn biệt cái nhìn em cháy dọc mười năm ĐCĐ
  8. LỤC BÁT HAIKÂU Câu lục : Câu bát :
  9. BỜ EM Mặc giông bão tàu hiên ngang cắt sóng Nhắm đất liền xa nơi dõi mắt ngóng tin chim Vỡ lái, rách buồm ... cóc sợ gì biển động Tìm bờ em êm ái tự anh chìm ĐCĐ
  10. CỦA THẰNG BÉ TÊN “TÔI” Khi các cường quốc lăm le hạt nhân vũ khí Chuẩn bị tiến hành cuộc hủy diệt thứ ba Tôi về quê xin mẹ già nắm thóc Đem ra công viên tặng bọn sẻ không nhà Khi họ công khai lấn bờ chiếm biển Lịch sử nghìn năm nuốt đắng cúi đầu Tôi mở chiếc bao diêm nghe lại tiếng dế mèn yêu mến Thay bao lời dối trá mọt sâu Khi họ đầu tư xây trại giam, tòa án Thay phát súng thi ân bằng mũi tiêm độc văn minh Tôi đến khu phố vừa giải tỏa và nhặt lên viên gạch nám Nơi vụn vỡ xưa từng mọc những ngôi trường * Khi từ tâm mỗi ngày thêm hiếm muộn Cửa từ bi thấp thoáng bóng kền kền Tôi rón rén cho con chuồn chuồn cắn rún Bơi qua dòng vô giới thỉnh chương kinh … Khi tất cả những toan tính này chỉ là lời trẻ con non nớt Mỗi Vân Tiên đứng bất lực, cười khì Tôi sẽ gắn lên tai mình đôi headphone nghe nhạc Và mở máy chọn bài “Let It Be” ** ĐCĐ *lời nhà giáo dục vĩ đại Anton Makarenko “Mỗi ngôi trường xây lên sẽ bớt đi một nhà tù.” ** bài hát nổi tiếng của ban nhạc huyền thoại The Beatles, (tạm dịch “Mặc Kệ” ) thường được ví von như là “bài quốc ca thứ hai của nước Anh” đường link : http://www.youtube.com/watch?v=WcBnJw-H2wQ
  11. TA VÀ EM 6 Ta vẫn ở bờ thương Em đã về bến nhớ Sóng bên này tở mở Gió chốn nọ miên mơn Nẻo đấy cỏ cô đơn Lối kia hoa trổ sớm Thầm hứa thăm mấy bận Lá rụng phủ thềm trăng Ngày rêu đầy ngỏ quanh Đêm tình thơ bỏ lối Cứ hoàng hôn nông nổi Bên cầu nước chảy suông Ta ngồi dưới bóng vương Em đứng đâu, tóc víu Thời gian ai cố níu Tuổi mình cầm úa tay Ngỡ ta gặp mây bay Theo mắt xanh con gái Em mưa đời xanh lại Mỗi héo lá muộn phiền Đành ta thèm bình yên Giữa thị thành náo nhiệt Ai vừa qua thu biếc Để lại chiếc gương phai … ĐCĐ
  12. VÔ ĐỀ ĐẦU TUẦN Tôi đang sống trên thiên đàng Lại vô ơn thốt lắm điều ngu ngốc (tỉ lệ thất nghiệp ở VN hiện ở mức 1,84% đáng thèm muốn ) Tôi đang tồn tại dưới địa ngục Mãi giả vờ tán tụng những hồng ân (bức bối do mất việc làm, cha mẹ hành hạ con mình như đối xử với thú vật) ĐCĐ
  13. DƯƠNG CẦM MƯA Con phố dài chưa quên tuổi Có người về tập bước đi Chùm hoa ban công tím rịm Giữ gì sau cong bờ mi Chắp tay cầu đừng lá rụng Khéo không rơi mất ngày xưa Chúng mình bây giờ nghèo lắm Đếm hoài ngần ấy cơn mưa Ai đi ngang qua hát khẽ Giọng khàn như thuở xa xăm Ngước tìm khung cửa he hé Gặp thu trong tiếng dương cầm … ĐCĐ
  14. KHÔNG CẦN CHIM GÕ KIẾN anh cần một con chim gõ kiến để biết thời gian một nhánh cây thôi để nhớ thu vàng lúc trước hình như chim gõ kiến nhiều lắm chúng gõ rung rinh khu rừng mùa sang bây giờ loài chim ấy chỉ còn trong sách vở tiếng gõ lốc tốc lưu trữ trong phim hoạt hình khu rừng không còn nguyên sinh khu rừng thất tiết bầy chim thất tình tiếng gõ kiến lốc tốc bị bắn gục rừng được vào quy hoạch linh hồn chim nằm lại trong sâu thẳm đất đai những cổ thụ đứng khóc chờ chảy máu mỗi ngày anh đành tự đếm thời gian và tự nhớ mùa thu mà không cần chim chẳng nhờ đến rừng chỉ bằng cách gõ lên bàn phím lốc tốc lốc tốc … ĐCĐ
  15. ĐA CẢM Đa cảm lắm trời dợm mưa, em khóc Nhớ chim non lướt thướt giữa chiều thu Yếu đuối vậy chẳng nhủ lòng thương xót Gã si tình trong lạnh đứng tìm thơ? ĐCĐ
  16. ĂN MÙA THU Bỗng một mình tháng chín gọi thu ơi Gọi chơi thôi mà mùa rơi tơi tả Gió chưa đông chợt mây xanh ngó lạ Để mỗi ngày ám ảnh một bờ vai Và tự nhiên môi bật thốt ngày ơi Tha thiết vậy mà bàn chân tê mỏi Ngày ngắn đợi thì năm dài tháng đợi Miễn đừng mưa phố xá khó tìm nhau Gặp người dưng đều đến hỏi em đâu U hoài nào giữa muôn đêm mất ngủ Trăm buồn vui rồi chia về bão lũ Vẫn dặn chiều xóa ký ức giùm tôi Nên tự nhiên muốn hét lớn trời ơi Trời chẳng thưa bởi nắng trưa trắng lóa Tôi, gã điên nhặt lên nhiều chiếc úa Nhai ngon lành cái gợn lạnh, mùa thu ĐCĐ
  17. ĐÊM THÁNG CHÍN CỔ ĐIỂN ghìm đợt ho khiêm tốn trong lồng ngực cuối ngày dắt cơn mưa bận rộn về ngủ cùng heo may treo câu thơ hèn mọn nở chữ nghĩa trên nhành đẩy cửa tìm nguồn ngọn thấy một bầu thiên thanh ngoài sân chó sủa quanh hốt vù cánh dơi lẻ ai thức chong nến xanh kiểu ngồi buồn khe khẽ đưa tay cài then nhẹ tháng chín vừa bay ngang ĐCĐ
  18. BÀI THƠ TÌNH KHÔNG SỐ RẤT BUỒN Ban đêm anh xách ngọn đèn lồng Ra bờ đê hốt mớ rạ rơm nhóm lửa Hong ấm câu thơ Sáng ngày đội nón mê vào rừng Theo lốt chân con chồn con hoẳng Đến cúi chào cây cổ thụ già trăm tuổi như anh Đợi trưa chống gậy lên núi Nheo mắt mặt trời uống no bụng sương Say khừ ngồi toàn nhại chuyện yêu đương Giữa khuya giong thuyền ra biển Chân nghịch chân khuấy bọt sóng tung tăng Chăng lưới bắt giống thủy sinh đa tình *** Từ cánh đồng về Ngọn đèn tắt ngúm Bồng trên tay câu thơ chết cóng bao giờ Đứng giữa đại ngàn đẫm mưa Vấn lên vành tang trắng Khóc cho cây cổ thụ bị bức tử quyên sinh Ngồi trên đỉnh núi xõa dài râu tóc Cất giọng hú u linh của con sói đực Bên xác sói cái vẫn nguyên trinh Kéo lên tấm lưới căng sau năm nghìn năm nắng mưa cơ cực Anh hồi hộp run lên từng ngón tay Mẻ lưới đầu tiên vớt được vỏn vẹn chiếc thi hài Của mẹ, của cha, của ông bà, của nhân dân tuấn kiệt … Của cái lịch sử hào hùng mà buồn thiu trôi nổi long đong Ngó hao hao như Hai ngón chân giao chỉ cong cong Lãnh thổ hình chữ S cong cong. ĐCĐ
  19. MẶT BÊN KIA Lật mặt bên kia của tấm lá úa Vẫn bắt gặp mùa thu Lộn bề trái của chiếc áo Mặc lên người vẫn ấm Nhìn phía sau những xa hoa đỏm đáng Thường khi thấy lắm thứ - rất bẩn ĐCĐ
  20. MÙA THU CỦA CON DẾ GIÀ Em và tôi chưa đủ để mùa thu Liệu sắc lá có vàng hơn thu trước Ta yêu nhau cầm bằng một mơ hồ Giữa bất trắc mất-còn ai biết được Giữa biến động nhả vào chiều khói thuốc Dập tắt nỗi buồn chờ nhận mặt niềm vui Những heo may chơi trốn tìm trong tóc Cô gái lỡ thì mắt uẩn khúc giống em thôi Mùa thu xưa hồn lá đã hoang rồi Người đứng mãi dưới tàn cây cổ thụ Con dế già hấp hối trong héo cỏ Ngước nhìn tôi chẳng nói năng gì ĐCĐ
  21. CHÁN XANH Chán xanh lá trả xanh thôi Nhập bầy héo úa vỡ nơi bước người Buồm xanh chán lắm bãi bồi Rủ nhau chết đuối chân trời, cho vui Thơ xanh chán cả thơ rồi Vớ va vớ vẩn giả lời linh thiêng Em xanh chán lọn gió hiền Đêm cơn bão dữ thổi nghiêng ta vào … ĐCĐ
  22. MÙA THU CỦA HOA THẠCH THẢO Ta ngắt đi một chùm hoa thạch thảo ... (G. Apollinaire) Tôi khờ khạo thương hoài mùa thu cũ Nợ nần chi mà cạn dạ cạn lòng Hoặc vô duyên giống y chùm lá rũ Vờ úa buồn cho được giống thu hơn Bậy bạ quá, lại nhắc hôm qua nữa Con ve ve chừng biệt xứ lâu rồi Nhánh phượng khô mẹ vơ về nhóm lửa Chẳng lẽ ngồi nhớ tóc ngắn người thôi Ừ, có thể tóc người giờ vẫn ngắn Mùa thu dài giam lỏng nỗi buồn tôi Nhón chân nhé khéo chiều hoang nắng lấm Dòng sông lười trôi hết buổi tôi vui Chừ biết vậy vẫn thương mùa thu cũ Ai ngắt đi hoa thạch thảo, đâu ngờ Câu hát ngọt như một điềm tan vỡ Người chưa bỏ chồng tôi chưa bỏ làm thơ. ĐCĐ
  23. CHÂN DUNG MÙA THU ngoài vàng lá kia tôi từng đã giữ gìn nền trời khác bởi mùa thu lơ đễnh vẽ không hẳn là sương vì rất nhẹ trên dẫm mòn mười ngón thon ngâu tôi vừa quên hoàng hôn khúc nhiệm mầu âm tí tách mái hiên ngồi đếm dột tưởng tượng đấy môi nho hồng thơm ngọt nụ dấu yêu chưa chín hãy giòn xanh và phải chăng màu tím gió lâng lâng người đi qua nhỡ chiều đừng rối tóc cọng cỏ ngố mãi trông vời, quên mọc tôi ngu đần lội dọc phố tìm mưa chợt nhận ra trong tít tắp mù xưa chỉ mùa thôi chỉ mùa thu có thể vẽ hộ tôi nỗi thất tình ngạo nghễ lên một nền vòm trời khác chân dung em ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...