Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. LỜI KHEN Người ta bảo rằng tư duy tôi sâu sắc Rằng bước chân trên mặt đất vững vàng Rằng tâm hồn tôi dịu dàng Bắt đầu từ đôi mắt Ai đến cùng sẽ bớt cô đơn Người ta bảo tính tôi chẳng dễ bắt nạt Sẵn sàng xắn tay trước việc bất bình Cái lưỡi thẳng đơ luôn nhận về ganh ghét Lại dễ sinh tồn nhờ tháo vát, thông minh! (he he) Nhưng bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu Tôi chỉ muốn được hồi hộp đón nhận Một câu khen này thôi, khen ngợi chân tình: “Anh giống hệt cha anh!” ĐCĐ
  2. ĐÊM NÓI VỚI SÓNG BIỂN Đáng lý ra biển chẳng mặn đến vậy đâu Giọt Âu Cơ hôm quay đầu giã biệt Đêm nước mắt tan vào truyền thuyết Câu ru cất lời đã muối mặn gừng cay Đáng lý ra đại dương êm ả, nắng chẳng phai Biển tự cắm vào thân những chông dài, cọc nhọn Nỗi nhược tiểu máu xương đành lựa chọn Bốn nghìn năm phập phồng nanh vuốt sài lang Đáng lý ra hồn biển chẳng lang thang Mẹ ta khóc ngày núi sông chia cắt Đám con khờ bày chơi trò đánh giặc Giặc phía bên nào, bờ Bến Hải nông sâu Đáng lý ra biển chẳng oán trách đâu Giấy trắng mực đen ai rêu rao đất mẹ Thịt da kia kẻ đành lòng bán rẻ Hoàng, Trường ơi – ta quỳ gối cúi đầu Đáng lý biển không chảy ra biển nữa đâu Để tiếng khóc đắng lòng hơn tiếng hú Đêm nay nếu xác thân làm mồi cho sóng dữ Hãy nhớ, chúng con chỉ chết vì Tổ Quốc này, Chết vì Mẹ và Em ĐCĐ
  3. ĐỀ TRANH CHIẾN MÃ Cứ ngỡ núi sông thôi lận đận Ngựa già toan bến cũ nhơi sương Chợt buổi biển xa ngầu sóng hận Vung bờm chiến mã lại yên cương ĐCĐ
  4. MƯA SÊN SẾN Nếu cần tôi sẽ đem đến một cơn mưa Mưa nhẹ thôi – không xóa lời đã hứa Em dung dị làm sao mùa vắng nữa Ngày mai xa vạt nắng bớt xanh màu. Giá mọi mưa đều giống tợ mưa ngâu Không lem nổi dấu chân ngần ngại phố Mùi gỗ mục còn giăng đầy phía ngõ Em đi qua chỉ lá nhớ trên đầu. Mưa tặng ai mát rượi buổi dài lâu. Tóc đắm đuối mượn tay đêm gỡ rối Mười ngón đợi duỗi vào đêm thay gối Giọt bên hiên len giấc ngủ loan phòng. Khúc nhạc trầm nhốt kín những thinh không Ta thơ dại như mối tình thứ nhất Tôi yêu em chọn niềm vui khó nhọc Người vô tư cười, khóc với muôn điều. Cơn mưa này đổi lấy được bao nhiêu Xòe tay đếm sợ mắt nhòe buổi hẹn Thôi, hứa vậy, chiều nay em đừng đến Tôi được buồn và sẽ chẳng làm thơ. ĐCĐ
  5. RỖNG VÀ ĐÊM Rất sợ những bài thơ rỗng Chập chờn ngự trị bóng đêm Ngại đọc những gì giông giống Như mỗi buổi chiều vắng em Rất sợ những lời trau chuốt Một mai nắng bỏ bầu trời Tà áo hẹp hòi gói hết Cả em cả đoạn đường đời Rất sợ khuya sâu bật hú Đưa tay vuốt mặt loài người Chạm vết chân chim mưng mủ Nước mắt ướt xuống khóe cười Rất sợ buổi chiều lên mạng Gặp những đưa đẩy vô hồn Những tâng bốc nhau bệnh hoạn Lạm phát giữa thời ly hôn ĐCĐ
  6. NGỤ NGÔN VỀ CON TRAI Hai thằng bé dạo chơi trên bãi cát Cùng nhặt được con trai Một đứa hăm hở muốn tìm hiểu làm sao loài trai sò tạo ngọc Một đứa nằng nặc đòi moi ruột ốc nuốt tươi ngay Chỉ vỏn vẹn vài trăm năm lập quốc Có quốc gia đã đưa công dân đầu tiên lên tận mặt trăng Hơn bốn nghìn năm dựng nước cùng giữ nước Việt Nam ơi, mới nghĩ thôi, nước mắt đã lưng tròng … ĐCĐ
  7. LUẬN VỀ VỖ TAY Ai là người đầu tiên phát minh ra cách vỗ hai bàn tay Để tán dương các chiến công rực rỡ Ngợi khen những điều mình thích thú Hoặc, đơn thuần, khích lệ suất diễn hay Lại có cái vỗ tay Dành cho uy quyền, bạo lực Nơi đầu đã rơi và xương đang chất Hai bàn tay nhuộm máu đỏ tươi Lại có cái vỗ tay kèm theo đon đả nụ cười Những diễn từ tẫm ướp Tụng ca phường đầu trộm đuôi cướp Lốp bốp mỗi ngày khắp công sở, cơ quan Và có những cái vỗ tay làng nhàng Ai khen mình thì mình khen trả Phép lịch sự tiến hóa dần thành dối trá Câu nói thật mất lòng tuyệt chủng một mai Thành thử khi muốn khen ai Thay vì dùng động tác vỗ hai bàn tay Tôi vẫn thích chìa mông ra gãi ĐCĐ
  8. NHẶT LẤY TRƯA HÈ Cuộn mình ngủ dưới chân em Ầu ơ cỏ cũng mom mem hơi người Phượng hoa vắt kiệt bầu trời Để yêu thương đỏ gấp mười hạ xưa ĐCĐ
  9. NGẪU HỨNG SÁNG NAY Sáng nay nắng bỗng đổ tràn Khiến ta giày dép chỉnh trang ra đường Gặp ai cũng gọi người thương Nghe chừng cả đất trời đường đột yêu ĐCĐ
  10. BÀI NGUYỆN CHO NGƯỜI ANH EM Tôi là kẻ sinh ra ở một xứ sở Nơi những nỗi niềm nho nhỏ Cùng hòa vào tiếng khóc cộng sinh Tôi uống ánh sáng bình minh Trong hốc cây đêm tối Lắng nghe lời lời cọng cỏ nói Bật nụ mầm sau giọt giọt mưa rơi Treo mình đung đưa dưới cánh bầy dơi Chờ ăn các ngụ ngôn nhả ra tự miệng loài sâu kiến. Tôi là kẻ đứng dưới mái hiên soi nến Giúp gã hoàn lương tìm chỗ ngã lưng qua đêm Tôi cùng đứa bé gầy giơ xương nuốt ngụm sữa đầu tiên Trên bầu ngực người đàn bà nghiện ngập Áp tai mình vào đống rác để dò tìm từng nhịp đập Của chiếc bào thai chưa trọn hình hài. Tôi chính là chiếc giày Trên bước đường hành hương loài người vất lại … ĐCĐ
  11. THÁNG SÁU SẾN KHÚC tháng sáu mà mưa hiếm muộn một cơn chỉ ướt Nguyên Sa thơ anh đâm ra luộm thuộm lũ ve đem phổ lời ca tháng sáu em rất đàn bà nắng tô lên môi, lên má nụ hôn mỗi ngày gầy lạ quên người vẫn nhớ thơm da tháng sáu hà tiện giọt mưa anh ngồi hiên nhà huýt sáo chừng gã thất tình kiêu ngạo giả đò mình vẫn hào hoa tháng sáu sẽ tháng sáu qua chỉ thương đôi hàng phượng vĩ không đủ bông chừa tháng bảy rụng vơ vài nhánh gọi là … ĐCĐ
  12. BÀI NGUYỆN CHIỀU MƯA Tôi dựng ngôi đền thiêng miên viễn Bằng thứ đất thó bờ ruộng quê nhà Quả chuông báo giờ cầu nguyện Đúc từ quặng đồng miệng núi phun ra. Lời kệ kinh tôi cúi đầu ngân nga Bằng đôi môi hàng tỉ sinh linh đói khổ Và tội gốc loài người hằng có Thượng đế trên cao tôi xin sẻ chia. Sự tha thứ của tôi chính là đứa nghiện ngập đứng ngoài kia Lòng cảm thông đặt vào tay kẻ buôn hương bán phấn Mỗi cứu rỗi là lắng nghe cùng hành động Niềm tin thường ký thác ở Nhân loài. Chân lý tôi cần mưa nắng trên vai Sự tương đồng chứa trong dị biệt Vĩnh hằng của tôi ngắn vừa khoảnh khắc Khi trái tim này chẳng lý lẽ nào riêng. Bài hát tôi yêu chính sự lặng yên Hơi thở đêm nồng trải lên da thịt Sự sống đời đời tôi đổi bằng cái chết Và, Tự do ơi, xin xưng tụng tên Người. ĐCĐ
  13. ĐIỆP KHÚC ĐẦU THÁNG SÁU Tháng sáu có người ra sông Nước chia nỗi nhớ nghiêng dòng khúc nhôi Vớt lên chút muộn phiền rơi Đôi tờ lá mỏng rớt bời bến khuya. Tháng sáu ngóng người chưa về Chọn người ở lại bộn bề tình trôi Tóc em xưa lệch đường ngôi Đăm chiêu như một chỗ ngồi đã dư. Tháng sáu chợt tuổi hao hư Bờ mưa ướt mắt hình như, như hình Đau gì trái tim lặng thinh Nơi bàn tay cũ ấp nghìn đêm thương. Tháng sáu mưa tháng sáu vương Chắp tay nguyện lấy mù sương ngấu lòng Tháng sáu thêm người ra sông Vớt lên nỗi nhớ chìm trong mắt mình. ĐCĐ
  14. XIN LỖI, BIỂN ƠI tay anh không đủ dài để vốc lên vị mặn môi em không đủ hồng để thổi vào thơm tóc lá phi lao mắt chúng ta không đủ ướt để khóc giúp mặt trời chân không đủ nỗi buồn để in lại dấu trên bờ cát ẩm cứ để muối tan cứ để hàng phi lao quên dáng đứng ngang tàng để mặt trời vô hồn ánh mắt và những dấu chân vỡ dưới sóng tràn tiếng khóc vùng vẫy trong những mắt lưới úa vàng vướng trên bầu ngực đong đưa theo nhịp chân cong oằn gánh cá lăn tròn bên bãi phơi sẽ vắng mùi tanh nồng hằng bữa chỉ bóng con chim mồng bay ngang bầm tím chân trời ta đưa nhau quỳ dưới mặt trời xin lỗi mẹ biển ơi. ĐCĐ
  15. Ghé Huế, vào Cung, chứng kiến đám du khách lố nhố đội mũ miện, khoác long bào, chụp hình cười cợt với nhau ở một nơi đáng lý phải được tôn nghiêm thành kính.Bỗng đau lòng, thương cho một triều đại đã từng có công khai phá cả một miền Nam trù phú màu mỡ khiến cho bất cứ người dân miền Bắc nào cũng phải thèm thuồng, muốn xoay tiền để tậu lấy một mảnh. Cảm thấy xấu hổ vô cùng trước sự sĩ nhục tàn bạo chà đạp lên lịch sử một cách rất abc. Chạnh nhớ một bài thơ của thi sĩ Nguyễn Duy đã viết về vị vua yêu nước Duy Tân nhân dịp hài cốt của Ngài được đưa về nước an táng (1987). Post lại đọc và ngẫm nghĩ chơi: NGAI VÀNG Ước chi tới bến sông Hương Đốt nhang mà lạy nắm xương lưu đày Thế là đã trở về đây Một con người tận chân mây cuối trời Thịt da phiêu dạt quê người Linh hồn vẫn ở lại nơi quê nhà Ngai vàng vừa cũ vừa xa Ánh vàng vương miện cũng là hư không Mặt trời vẫn mọc đằng đông Lăng minh quân vẫn dựng trong lòng người Bao triều vua phế đi rồi Người yêu nước chẳng mất ngôi bao giờ! * NGUYỄN DUY (Tưởng niệm vua Duy Tân nhân Ngài được đưa về cải táng ở Huế tháng 4/1987) chân dung cựu hoàng Duy Tân
  16. NHU CẦU THƠ Nếu ngồi được cỡ ghế thủ tướng thôi anh sẽ ra chỉ thị Đất nước này nhổ sạch lúa – trồng hoa Triệt tiêu nông dân chỉ chừa nòi thi sĩ Mỗi trẻ con chào đời thêm một Lý Bạch tài ba Nếu rảnh rang anh sẽ mở lò Luyện làm thơ thay luyện vào đại học Ai tốt nghiệp buộc thuộc làu đường luật Muốn ngành nghề phải lục bát, ca dao Nếu được cầm quyền anh dành các chức sắc thấp cao Phong tặng khắp thi hào cùng thi bá Chỉ thơ mình, anh nhờ em rao giá Mặt hàng giấy vệ sinh đang rất có nhu cầu ĐCĐ
  17. ĐÀNG NÀY ĐÀNG KIA Có đằng đông đội tang Cháu con khóc í ới Có đàng tây ăn cưới Nhạc xập xình ca xang Có ngấu nghiến biển Đông Ngực ngư dân máu đỏ Có đứa vờ dốt sử Xưng giặc là ân nhân Có bà cụ đốt thân Soi sáng đường yêu nước Có tôi ngồi sướt mướt Vỏ vẻ áng thơ tình ĐCĐ
  18. TÁI SINH Tôi thức dậy mỗi sáng để thấy Thế giới quanh mình liên tục tái sinh Mảnh nhựa cũ tái sinh bao nhựa mới Giò lụa béo đầu thai từ thịt thối Mỗi tấm bìa cạc tông – một ký ruốc ngon Trái táo vất đi phút chốc thơm giòn Tôi thức dậy mỗi sáng để thấy Thế giới quanh mình liên tục tái sinh Ê a vở lòng tái sinh cử nhân, tiến sĩ Ngực huân chương đuổi Tây, chống Mỹ Tái sinh bọn cháu con thuốc lắc, cần sa Sinh viên chăm ngoan hóa đứng đường bán hoa Tôi thức dậy mỗi sáng để thấy Thế giới quanh mình liên tục tái sinh Bà góa tuổi trăm ảo thuật gái còn trinh Đại gia ngân hàng bỗng biến thằng ăn cắp Chiến sĩ giữ rừng cởi áo làm lâm tặc Hảo hữu thâm tình hóa hải khấu cướp biển khơi … Tôi thức dậy mỗi sáng để thấy Từ dưới mồ phẫn nộ nào tái sinh tiếng thét của tôi ĐCĐ
  19. LỘI NGƯỢC DÒNG ANH CHỈ VÌ EM Lội ngược dòng anh đến tìm em Tìm cú quẫy thần kỳ cá heo cá nược Tìm chiếc cọc cắm sâu vào luồng nước Tiếng quân reo át sóng biển Đông Lội ngược dòng anh gom mấy nhánh sông Đỏ hực sông Hồng, mỡ màu sông Cửu Nhặt trong tiếng hò lam làm chí thú Mẹ cha ta đêm ấy đã phu thê Lội ngược dòng anh ngủ dưới sao Khuê Nghe Nguyễn Trãi đọc Bình Ngô Đại Cáo Nghe sang sảng hịch truyền Hưng Đạo Khói ám chiến bào đại phá quân Thanh Lội ngược dòng anh khóc suốt hai mươi năm Huynh đệ tương tàn nhân danh chủ nghĩa Đứa chết đầu non, thằng phơi thây chiến địa Chỉ mẹ ta tóc trắng với mưa nguồn Lội ngược dòng giai điệu Trịnh Công Sơn Em ta bị hiếp hôm đóng tàu vượt biển Cha ta treo cổ khi trắng tay tư sản Xác trẻ thơ chất đống phía Tây Nam … Lội ngược dòng lẫn lộn trắng cùng đen Lội ngược dòng, ngược trò hề lịch sử Câu thơ trôi giữa cuồng phong bão dữ Lội ngược dòng anh cũng chỉ vì em. ĐCĐ một thanh niên Sài Gòn chịu nhục hình chỉ vì để tóc hơi dài và mặc quần ống loe (1975): và các cô chiêu cậu ấm (hiện nay):
  20. BỐN ĐOẠN RỜI SÁNG THỨ NĂM Chôn xác con ve sầu Thằng bé chẳng hẩm hiu vì mùa hè rồi sẽ chết Mà thương cho chùm phượng ngây thơ vẫn hớn hở trên cao Xóa tin nhắn cuối cùng em gửi Gã tình nhân nào đắn đo vì lời hững hờ an ủi Chỉ sợ những chiều cơn mưa muộn về đâu Ôm vào lòng đứa bé dị tật Bà mẹ luôn xưng tụng con mình đẹp nhất Lặng đêm chờ nuốt nước mắt vào trong Sinh ra trên biển vàng đất bạc này Ngón tay tự hào giở từng trang sử Mắt ngấn buồn nhược tiểu mấy nghìn năm ĐCĐ
  21. ĐÊM NGHE TIẾNG HỊCH TRUYỀN Lần đầu tập đi trên mặt đất Buốt ngón chân chạm giọt máu tiền nhân Ơi mười ngón tuổi thơ ngấm từng bất khuất Mỗi chập chững đầu đời Hướng về biển bâng khuâng Tiếng vỡ lòng bập bẹ tiếng nghìn năm Nghe sóng vỗ trùng xa biển nhắc Một hạt cát, cọng rong thề không được mất Vị muối nồng nàn như da thịt người thân. Bốn mươi thế kỷ ra trận một lần Lời hịch vọng tháng năm rung trời đất Mỗi ánh mắt chuốt bãi bờ nhọn hoắt Tổ quốc hãy yên lòng Tay súng chúng con đây ĐCĐ (bài hát đã đưa chúng tôi về phía biên giới Tây Nam (năm 1979) khi đám Pôn Pốt nghe lời quan thầy Trung Quốc tàn sát dân ta. sau đó, bài hát lại bị giấu nhẹm đi, và tác giả hình như bị thất sủng vì mậu dịch quốc tế của Việt Nam và TQ đạt mức 90%)
  22. VIẾT CHO BẦU TRỜI, TRÁI TIM, VÀ TỔ QUỐC Đêm giăng nghìn ngôi sao Nhấp nháy nghìn ánh mắt Ngày chỉ một vầng duy nhất Nhưng thế giới sẽ mất đi Nếu ngún tắt mặt trời Lòng ta xuôi ngược nhánh sông trôi Hệ tuần hoàn chỉ một trái tim chăm chỉ đập Nhưng cuộc sống này vĩnh biệt Khi tình yêu chẳng hiện hữu trên đời Và, sẽ còn chăng những tinh tú, mặt trời Dòng sông nữa, vẫn trôi, mà khô cạn Tình yêu mất khi trái tim vỡ rạn Tất cả chẳng nghĩa lý gì nếu không Tổ Quốc Thơ ơi! ĐCĐ
  23. VIẾT CHO MỘT MẦM CÂY DẠI Cha lí lịch ma túy Mẹ gốc gác si đa Oe oe trong ống cống Con khôn lớn gầm cầu Rác thải bỏ vào mồm là cơm Tiếng chửi qua tai là hát Dối trá ảo thuật thành sự thật Con dinh dưỡng mỗi ngày Sẽ đứng đường thay mẹ Nghề giựt dọc cùng cha Giấc mơ không lợp mái nhà Vỉa hè côn trùng bậu bạn Thận, gan có thể bị móc Xị máu đổi lấy vài đồng Nhập kỹ viện Cam-bốt Ô-sin tình dục Quảng Đông Dại khờ ta mất sông Thơ ngây con mất biển Sót giọng cười ngụ ngôn Để dành nuôi thánh thiện Bước ta còn lận đận Câu thơ buồn hơn ru Con nằm thần tiên ngủ Nước mắt tràn thiên thu ĐCĐ
  24. TRÍCH BIÊN BẢN HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG Ở TỔ DÂN PHỐ X “Thế nước yếu, lấy gì lo chiến chinh? – Hy sinh!” (lời trong bài hát Hội Nghị Diên Hồng của cố giáo sư viện sĩ Lưu Hữu Phước) - Bác Sáu (sửa nón bảo hiểm): ĐM. Nếu không vì cuộc chiến 20 năm tào lao huynh đệ tương tàn do mấy thằng chó đẻ xúi giục, đem số máu xương đó mà giữ gìn biển đảo thì hay hết biết. - Chị Hai (bán cá đồng) : Chời ơi. Vậy mà năm nào cũng làm lễ này lễ nọ, thắng đế quốc , diệt thực dân . Nổ cho dữ. Bây giờ bị ăn hiếp chẳng ai thèm ngó ngàng. Chạy tới chạy lui tìm người bênh vực. - Cô Bảy (bỏ mối rau) : Lại thêm hơn 10 năm trời làm cho nền kinh tế cả nước kiệt quệ vì theo cái thứ chính sách bậy bạ gì đó. Đói khát, rách rưới … nhắc tới món bo bo dành cho ngựa của Liên Xô thôi mà muốn rùng mình . Hôm tui đọc ở đâu còn thấy có đứa tri ơn tổ quốc bạn bè Nga nữa chớ. Thiếu chút nửa là tui phải ra đứng đường bán trôn nuôi miệng. - Anh Tư (chạy xe ôm) : Nhồi vào đầu đám học trò mấy câu “sử” đại loại như “Tiêu diệt tận gốc tập đoàn phong kiến vua quan nhà Nguyễn …”. Bây giờ lại lôi ba cái giấy tờ mục nát ra oang oang thanh minh “Các triều vua của nước ta đã cho vẽ bản đồ để xác minh lãnh hải tổ quốc ta…” . Tụi nhỏ bây giờ tinh ý lắm. Nó hỏi vặn lại cái nào là đúng thì mắc cở lắm. Cứng họng luôn. - Chú Út (bảo vệ chợ) : Tui thấy nội số tiền lọt vô túi tụi tham nhũng ghẻ hồi nào tới giờ dư sức mua súng ống, máy bay, tàu ngầm để uýnh nhau với tụi nó … Tổ bà nó. Nổ ra chiến tranh chỉ con cháu đám dân nghèo tụi mình ôm đầu máu ra trận, còn mấy cô chiêu cậu ấm nhà quan thì dông đi nước ngoài “du học” hết mẹ rồi! - Bác Hai (giáo viên về hưu, tổ trưởng dân phố) : Còn tôi, chỉ khoái mỗi mấy câu ông Dũng phát biểu “… Chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng, nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó.” Bà con ai còn ý kiến gì nữa hông? Vậy, bà con tổ ta cùng hát : Toàn dân nghe chăng? Sơn hà nguy biến!!! Hận thù đằng đằng: biên thùy rung chuyển! Nghe lừng non sông rền vang tiếng vó câu... Gây oán nghìn thu! Toàn dân Tiên - Long: sơn hà nguy biến!!! Nào người hào hùng: nên hòa hay chiến? Diên Hồng tâu lên cùng minh chúa báo ân: hỡi đâu tứ dân?!! Kìa vừng hồng bừng chiếu trên đỉnh núi Ôi, Thăng Long... khói kinh kỳ phơi phới... Loa vang vang, tiếng loa truyền bốn phương Theo gió bay khắp miền sông núi réo đời Thề chung một lòng: gìn non nước, yêu quê hương! Giống anh hùng nêu cao chí lớn! Giống anh hùng theo tiếng quốc hồn! Đi phen này, lòng mong tâu lên long nhan: Dòng Lạc Hồng xin thề liều thân! Liều thân! Đường còn dài, Hờn vương trên quan tái. Xa xa trông: áng mây đầu non đoài... Trông quân Nguyên tàn phá non sông nhà Đạp thành trì, toan xéo giày lăng miếu Nhìn bao quân Thát lấn xâm tràn nước ta Ôi, sông núi nhà... ngàn tiếng muôn dân kêu la!!! (Hỏi) Trước nhục nước, nên-hòa hay nên-chiến? (Đáp) Quyết chiến! (Hỏi) Trước nhục nước, nên-hòa hay nên-chiến? (Đáp) Quyết chiến! Quyết chiến luôn Cứu nước nhà Nối chí bao hùng anh! (Hỏi) Thế nước yếu, lấy gì lo chiến chinh? (Đáp) Hy sinh! (Hỏi) Thế nước yếu, lấy gì lo chiến chinh? (Đáp) Hy sinh! Thề liều thân cho sông núi. Muôn năm lừng uy! http://www.youtube.com/watch?v=ZlV6txweSbY
  25. THƠ VIẾT NỬA CHỪNG giữa mong manh hai làn hơi thở anh chưa nhận ra sự khác biệt đâu là bàn tay hơi ấm ân cần đâu là tâm hồn đeo nặng xiềng gông vẫn nguyện vì em tha thiết giữa lầm lủi hai buổi chiều anh vẫn biết đứng ngắm mùa trôi thất vận cúi đầu với nỗi buồn của chiếc khăn tay vẫy tiễn đoàn tàu đôi mắt trầm ngâm con bò quê lạc chân phố thị vẫn thương em mai đội nón qua cầu giữa hai cơn mưa lạnh buốt ký ức xanh xao như dấu sẹo tròn và cuộc đời chẳng đẹp hoài như tối hợp hôn mỗi món quà trao nào giữ được lời hứa hẹn vẫn xin yêu em yêu một đoạn đường … ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...