Con sẻ nâu ngái ngủ trên cành, đứng hong nắng cho
Đến khi mọi chiếc lông tơ trên đôi cánh mỏng của nó sẽ
Biến thành thơ. Trong mơ màng nó nhấm nháp cái hương
Vị mang vần điệu thi ca tân kỳ, bay lượn
Giữa tiết tấu thi ca đương đại, mổ tanh tách vào những
Câu thơ, tứ thơ tương lai. Và hạt thóc thơm tho mà nó ngậm
Trên mỏ óng ánh mùi rơm rạ
Nhặt được trên cánh đồng mỡ màng của mùa thơ cũ
Không chừng nó vẫn khao khát xâu được một chuỗi thi ca hoàn hảo nhất,
Và đôi mắt cườm kia
Chẳng còn là của loài chim chích nâu khủ khờ,
Ẩm ức hoài một lần cất lên tiếng hót thi ca
Sẽ không còn là cái tôi, không linh hồn, thể xác, tâm trí
Không tên tuổi, cá tính, không kiến thức, trải nghiệm
Không chim sẻ chim câu gì gì cả
Ngoài thơ.
ĐCĐ
- Read more...
- 0 bình luận
- 356 views