NGUYÊN MINH
-
Số bài viết
55 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi NGUYÊN MINH
-
-
Ta thèm em....
Ta thèm quá một nụ hôn cháy bỏng
Nụ hôn dài... dài mãi tới hôm sau
Vòng tay ta sẽ xiết chặt vai người
Tim đập mạnh như biển khơi nổi sóng
Ta thèm lắm một vòng tay nhỏ bé
Ôm chặt ta để ta thỏa yêu thương
Quấn lấy nhau say đắm suốt đêm trường
Đông giá lạnh sẽ nào còn giá lạnh...
Ta thèm lắm thèm ngửi một mùi hương
Mùi đặc biệt trên người em yêu dấu
Hương nhè nhẹ...mà sao ta mãi nhớ
Cách xa người lòng ta mãi vấn vương...
Ta thèm lắm ta chỉ chỉ thèm em
Ta thèm yêu ta thèm được yêu
Ta thèm em để thoát cảnh cô liêu
Ta thèm em thèm ngàn năm chung lối...
HÀN PHONG 9/11/11
-
Mùa đông nhớ em
Đông năm đó...em sưởi ấm tim anh
Biết không em? anh vẫn thầm mong nhớ
Dù tình ta...đã tan vỡ lâu rồi
Nhưng yêu thương..vẫn ngập tràn tâm trí
Đông lại đến..nhưng ngập tràn giá lạnh
Có lẽ vì... em đã bước ra đi
em đi rồi..anh ôm kiếp tình si
Tìm đâu hạnh phúc..tìm đâu ấm nồng???
Mưa bất chợt
Anh và em lang thang dạo phố
Bỗng cơn mưa bất chợt hiện lên
Gió giật mạnh bụi đường nhảy múa
Mưa đua rơi chen chúc trước sau
Khẽ nghiêng đầu em dựa vai anh
Mưa thật lạnh...sao không còn lạnh?
Mưa ơi mưa xin mưa đừng tạnh
Thật ngọt ngào ấm áp mưa ơi..
-
Vần thơ điên...
Từng nhát dao cứa sâu vào tâm trí
Khi người tình nỡ cất bước ra đi
Ái tình hỡi! Thực ra mi là gì?
Ngọt ngào lắm...mà đớn đau càng lắm
Ta yêu em...một tình yêu say đắm
Em yêu ta..một tình yêu mát lành
Ấy mà sao...tình duyên ta chẳng thành
Để anh khóc....để thân anh rời rã
Ta với em vốn hai người xa lạ
Duyên cuộc đời để hai đứa thương nhau
Khi tận duyên..ai không nhuốm u sầu???
Không nuối tiếc..đoạn nhân duyên nghiệt ngã....
Em lung linh như vầng dương cao cả
Sưởi ấm hồn anh...soi bước anh đi
Anh đau buồn khi hai đứa chi ly...
Anh đã mất....mất mặt trời soi sáng!!!
Anh choáng váng..khi em thốt chia tay
Lời em thốt..khi tình đang nồng cháy
Anh chẳng dám tin...chẳng tin như vậy
Em nói đùa..nói dối..phải không em?
Tình yêu ấy...đang nồng thắm êm đềm
Ấy mà dâu bể..hỏi vì cớ chi?
Ái tình là gì? Hạnh phúc?...sầu bi?
Anh bất lực trước hai từ tình ái
Muốn dừng lại cho tâm hồn thoải mái
Nhưng con tim...còn khao khát được yêu
Trái tim hỡi...mi làm ta liêu xiêu
Mà sao mi vẫn...điên cuồng yêu thương....
Dẫu đớn đau...dẫu chẳng dứt vấn vương
Nhưng nếu được..được chọn lại con đường...
Liệu rằng anh có chọn con đường khác?
Không!!! khồng!!! không!!! ái tình mi là chi
Điên..điên ..ta điên...say ...say...ta say
-
Không đề...
Anh biết rằng trái tim anh vô tội
Yêu hết tim mình ..nào tội chi đâu
Ấy mà giờ…tim anh mang nỗi sầu
Vì yêu chẳng được..mà chẳng đành quên
Anh biết rằng… tình ta chẳng vẹn nguyên
Dẫu tim anh đã trao em nguyên vẹn
Em bước đi….phôi pha lời ước hẹn
Để mình anh tiếc nuối đến ngẩn ngơ
Phải chăng anh ..anh đã quá mộng mơ
Khi nghĩ rằng ta sẽ yêu trọn kiếp
Nhưng giờ đây..tình làm sao nối tiếp
Khi em yêu..đã sánh bước bên ai
Trái tim anh..phải chăng giờ đang sai
Vì vẫn yêu..vẫn yêu em mãnh liệt
Chẳng toan tính..chẳng lo toan hơn thiệt
Chỉ biết yêu…yêu hết trái tim mình
Khi yêu nhau..tình ta đẹp lung linh
Ngọt ngào lắm!!! làm sao anh quên nổi
Và giờ đây em chẳng còn chung lối
Anh ngậm ngùi….đành chúc phúc cho em.
Nhưng tim anh..vẫn sẽ mãi dõi xem
Lối em qua trên những chặng đường đời
Và anh nói với em chỉ một lời
Khi cần anh anh sẽ liền có mặt
-
Nhớ em...!
Thả hồn về ký ức xa xăm
Để yêu thương dường như trở lại
Mối tình đầu ngây thơ… khờ dại
Quá ngọt ngào..đâu dễ lãng quên
Phút suy tư..anh cứ gọi tên
Bích Hà ơi!..em nào nghe thấy
Mà sao em vẫn gần đến vậy
Để tình anh cứ mãi trông chênh
Bước một mình giữa phố vắng tênhA
Anh lại nhớ ngày ta chung bước
Anh thèm muốn quay lại như trước
Tay trong tay dạo phố vui cười
Ái tình kia mấy khi vẹn mười
Nhưng giây phút ngọt ngào còn mãi
Và tim anh trọn đời biệt đãi
Chỉ chứa riêng em..riêng em thôi
Nụ hôn đầu ..run rẩy bờ môi
Dẫu ngàn năm làm sao quên nổi
Mình yêu nhau nào ai có tội?
Đang say đắm sao đành ly tan.
Anh giờ đây buồn chán thở than
Em có hay lòng này mong nhớ
Chia sẻ lòng qua mấy vần thơ
Mà bờ mi..đẫm hai hàng lệ…
Trách ai kia quên lời ước thệ
Để tình hồng sớm phải nhạt phai…
Bao giờ… anh quên anh là ai
Thì anh sẽ không yêu em nữa..
-
Chợt nhớ….
Anh đã biết sau khi chia tay
Thì rất khó có ngày trở lại
Nhưng lòng anh sao còn quặn quại
Muốn trở về ngày tháng xa xăm…
Bao tháng năm thắm nồng tình ái
Sao đành lòng quyên hết yêu thương?
Dẫu xa rồi… anh vẫn vấn vương
Vẫn thầm khóc khi lòng chợt nhớ…
Anh chợt nhớ… nụ cười tươi rói
Khiến ánh dương phải thấy tỵ ghen
Anh chợt nhớ… bóng dáng thân quen
Thân thuộc quá ..nhưng giờ đôi ngả…
Anh chợt nhớ… lời thề trọn kiếp
Dẫu gian truân cũng mãi chung tình
Sao giờ đây anh đứng riêng mình
Ngọt ngào quá…nhưng giờ đau lắm
Anh chợt nhớ… hàng cây ghế đá
Chốn hẹn hò của thủa ái ân
Vẫn còn đây..vẫn thấy thật gần
Mà xa quá…đâu còn trở lại?????
Người yêu dấu phương trời xa cách
Giờ phút này em có ấm êm
Hay chăng có kẻ khóc hàng đêm
Khi cõi lòng chợt dâng niềm nhớ…
-
Hai ngàn hạc giấy và hai điều ước
Anh ước mong tình ái vĩnh hằng
Nên trao em mối tình nồng thắm
Bao yêu thương chân thành gửi gắm
Ước trọn đời sánh bước bên em
Viết yêu thương lên từng cánh hạc
Dùng chân tình anh gấp đẹp xinh
Ngàn hạc giấy chẳng đẹp lung linh
Nhưng tình anh trao em nhiều lắm
Xếp yêu thương,gấp ngàn hạc giấy
Bao nguyện cầu tốt đẹp trao em
Mong ước sao tình mãi dịu êm
Anh yêu em,yêu nhiều,nhiều lắm….
Anh nào ngờ cánh hạc bay cao
Để giờ đây ta xa vời vợi
Để bây giờ anh ngồi mong đợi
Mong em về nối lại tình xanh
Vì cớ chi em vội bước mau
Để mình anh chìm trong giá lạnh
Sao duyên tình sao quá mỏng manh
Để anh buồn,đớn đau nuối tiếc
Dẫu đã gấp cả ngàn hạc giấy
Vẫn chẳng thể chọn kiếp bên em
Chỉ còn lại nỗi nhớ trong đêm
Và mối tình giờ đây vụn lát…
Anh yêu em chẳng hề nuối tiếc
Dẫu giờ đây..ta đã chia xa
Nhưng tình anh nào thể phôi pha?
Nguyện trao em ngàn năm tha thiết
Anh lại gấp,gấp ngàn hạc giấy
Bởi tình anh nặng tựa núi non
Nhưng không ước tình ái vuông tròn
Mà là ước.. ước em hạnh phúc
-
Chúc em hạnh phúc
Đã chia xa mỗi đứa bước một phương
Cớ sao lòng…tôi chẳng dứt vấn vương
Trong giấc mơ ai kia còn hiển hiện
Để lòng này lại quặn thắt nhớ thương
Biết rằng em giờ sánh vai kẻ khác
Ngọt môi mềm đâu dành tặng cho tôi
Sau ly biệt ..tôi quá khứ mất rồi
ấy vậy mà tôi vẫn luôn thương nhớ
Nụ hồng mơn mởn khẽ nở trên môi
Má núm tươi xinh,tóc dài tha thiết
Làm lòng tôi vẫn bồi hồi da diết
Vẫn dành trao em tình ái đặm đà
Trái tim tôi còn yêu em nhiều lắm
Nhưng giờ người đã ở xứ xa xôi
Dẫu tôi chết hay nước mắt mặn môi
Thì cũng vậy chẳng thể nào đổi khác
Thiếu vắng người! ôi niềm đau mất mát
Có khác chi lấy muối sát cõi lòng
Tình yêu ấy chẳng thế như chờ mong
Thì thôi đành! Tôi chúc em hạnh phúc
-
Nhớ người bên kia thế giới
Giờ mình ta ngồi trong phòng vắng
Nhớ nụ cười tỏa nắng của em
Nhớ mối tình sao quá êm đềm
Rồi chợt khóc,chợt buồn ngơ ngẩn
Xưa ta sống tháng ngày hạnh phúc
Ngắm trăng vàng và cùng hát ca
Ta trao nhau tình ái mặn mà
Hứa muôn kiếp chẳng xa nửa bước
Môi ta vẫn còn đây vị ngọt
Ấy mà người vội vã bước mau
Để tình ái nhuốm một màu đau
Để đôi ta âm dương cách biệt
Sao duyên số nhẫn tâm chia rẽ
Đôi uyên ương sớm phải lìa xa
Sao kẻ chết chẳng phải là ta
Mà là em..người ta yêu nhất
Nếu thế gian còn có kiếp sau
Anh vẫn nguyện cùng em sánh bước
Anh sẽ yêu yêu nhiều hơn trước
Để môi em luôn được nở nụ cười
Biết khi nào anh sẽ quên em?
Chắc không thể không sao quên nổi
Dù tình ấy không đường chẳng lối
Nhưng tim này nguyện mãi trao em.
-
Ơn cha mẹ
Ơn cha mẹ bút giấy nào tả xiết
Dẫu viết nhiều vẫn còn lắm công ơn
Bao khó khăn nuôi đàn con khôn lớn
Nghĩa sinh thành nào viết hết được đây
Một nắng hai sương dầm mưa dãi nắng
Đêm ngày lo lắng che trở con thơ
Ơn mẹ cha nào đâu có bến bờ
Và đâu thể dùng lời văn diễn tả
Chín tháng cưu mang xiết bao khó nhọc
Ngày đêm bú mớm chăm sóc ân cần
Lớn đi xa thì mẹ vẫn thật gần
Tình mẫu tử lòng con luôn ghi nhớ
Bao năm dạy dỗ uốn nắn lên người
Chỉ lối con đi dạy điều hay lẽ phải
Dẫu con đi khắp năm châu tứ hải
Thì trước cha già con vẫn bé con
Ơn cha mẹ bút giấy nào tả xiết
Dẫu viết nhiều vẫn còn lắm công ơn
Ơn cha mẹ nào đâu có bến bờ
Cũng đâu thể dung lời văn diễn tả
Vui mừng lắm những ai còn cha mẹ
Hãy cố gắng báo hiếu nhé ai ơi!
Công cha nghĩa mẹ sâu rộng biển trời
Đừng đợi lúc mất đi rồi nuối tiếc
Hàn Phong
-
Hic em rất muốn tham gia nhưng kinh phí thì thật là có vấn đề,hic em chưa đi làm 300k không có nổi huhu ai có thể cho em vay đi rồi khi nào em trả hichic thơ thì em gửi lên diễn đàn rồi ạ hic http://diendan.thotre.com/index.php?showtopic=26133 hic BQT chọn giúp em rồi cho em vay tiền với hichic
01673875565
-
Chúc bé ngủ ngon
Ngủ đi em hỡi người yêu bé nhỏ
Anh ru hời đưa em vào giấc mơ
Anh vuốt ve mái tóc dài óng ả
Dẫn lối em vào giấc mộng tươi xinh
Ngủ đi em hỡi người yêu bé nhỏ
Bờ vai anh em hãy cứ tựa vào
Dẫu đời sống có trăm ngàn sóng gió
Bé của anh cứ thoải mái ngủ ngon
Khi bé ngủ còn gì đâu mệt mỏi
Thật yên bình nào lo lắng chi đâu
Khi bé ngủ bé quên mọi lỗi sầu
Hút hồn anh làm anh quên cả ngủ
Nhìn bé ngủ nụ cười duyên hé mở
Đẹp mê hồn..làm anh thấy ngất ngây
Ước thời gian dừng lại phút này đây
Để anh mãi được ngắm nhìn bé ngủ
-
đpy đpn mm
ĐƠN phương thương nhớ một người
PHƯƠNG trời xa ấy hỡi người có hay?
YÊU người muôn kiếp tình say
ĐƠN độc...đau đớn..vẫn say trước người
PHƯƠNG xa vui vẻ nói cười
NHỚ chi tôi kẻ của thời đã qua
MỘT người ngồi đây xót xa
MÌNH tôi thương nhớ người ta mất rồi
-
đpy đpn mm
ĐƠN phương thương nhớ một người
PHƯƠNG trời xa ấy hỡi người có hay?
YÊU người muôn kiếp tình say
ĐƠN độc...đau đớn..vẫn say trước người
PHƯƠNG xa vui vẻ nói cười
NHỚ chi tôi kẻ của thời đã qua
MỘT người ngồi đây xót xa
MÌNH tôi thương nhớ người ta mất rồi
-
Trăm năm không quên
Trăm năm tình ấy không quên
dù người nơi đấy bước đi xa rồi
yêu thương sâu rộng biển trời
ngàn năm còn ít nói gì trăm năm
-
Tấm ảnh vô hồn..
Vẫn là hình bóng thân quen ấy
Mắt buồn,môi thắm,nụ cười duyên
Nét đẹp vẫn vậy vẫn vẹn nguyên
Nhưng chẳng tâm hồn..chỉ là ảnh
Tấm ảnh vô hồn
Bao yêu thương..bao kỷ niệm đẹp
Sau chia ly..còn lại gì đâu?
Có chăng còn..còn lại nỗi sầu
Và tấm ảnh bóng người yêu dấu...!
Tấm ảnh kia nào biết nói năng
Sao còn gợi bao lời âu yếm
Tấm ảnh kia đâu có linh hồn
Mà vẫn gợi xiết bao thương nhớ...
từng lời nói
từng củ chỉ
Hiện qua tấm ảnh..
Để tôi mỉm cười..và rồi xót xa
Nhiều lần đã cất,rồi lại lấy ra
Nhiều lần muốn Xé!!! nhưng sao chẳng nỡ???
Em vẫn vẹn nguyên nét đẹp trong tôi.
-
Nỗi nhớ
Những giờ phút xa xưa ngọt ngào quá
Môi hôn say đắm tau vòng trong tay
Cùng nhau chia sẻ yêu thương bao ngày
Bàn tay xiết chặt..xiết chặt bàn tay.
Giờ còn gì? ngoài hai từ kỷ niệm
Đã xa rồi? hai đứa bước hai phương
Khoảng trống trong tim ứ đọng đau thương
Mà cõi đời đâu thể nào khoả lấp...
-
Vấn vương tình đầu 2
Sắp sáng rồi??? mấy giờ rồi ấy nhỉ?
Suốt cả đêm tôi thao thức những gì?
Thời gian trôi mà sao tôi chẳng biết?
Tự khi nào dòng lệ ướt hoen mi....
Tôi chợt nhớ, chợt buồn rồi chợt khóc,
Chẳng nên lời chỉ tiếng nấc lặng câm.
Sương đêm lạnh khiến lòng tôi thêm lạnh
Thêm đớn đau..mãi vương vấn tình đầu
-
Lang thang 2
Ngày dài vỗi vã qua mau
Riêng mình lê bước lẻ loi
Hoàng hôn tắt nắng xa xa...
Con đom đóm chập chờn ánh sáng
Đêm xuống
Còn mình tôi tê lạnh trong sương
Buồn!
Nhớ em...
Ngày xưa ấy tha thiết yêu thương
Mối tình hồng thơm mùi hoa phượng
Xa rồi....
Em đã bước đi bên người
Để lại trong anh con tim rạn vỡ...nỗi nhớ đong đầy
Lang thang đường cũ...
Bóng hình xưa cũ đâu còn kề bên?
Đường cũ thân quen hóa ra xa lạ
Ngẩn ngơ...Ngơ ngẩn...vì đâu?
-
Ước nguyện
Anh nguyện
làm chiếc ô, chiếc nón
Chở che em khi nắng mưa về
Anh nguyện làm
hạt sương lung linh
Trên mi em đôi mắt huyền đẫm lệ
Anh nguyện làm
ngọn cỏ tươi xanh
Trãi lối em qua âu yếm gót chân hồng
Anh muốn hóa thân
trở thành son phấn
Để điểm tô nét đẹp đến mê hồn
Anh muốn làm
cơn gió miên man
Vuốt ve em...hôn má hồng tươi thắm
Anh nguyện vì em...
vì tình ta nồng cháy
Thiêu đốt thân mình thành khói bụi hư không.
-
Ngẩn ngơ..tình đầu
Ngẩn ngơ giữa nhớ và quên
giữa yêu và hận giữa buồn và vui
giữa khi hạnh phúc đắm say
ngọt bùi chia sẻ đắng cay chịu cùng
với khi đằng ấy lạnh lùng
bỏ ta đơn độc chẳng cùng bước đi
giữa khi người lễ vu quy
còn ta chúc phúc...bước đi rã rời
ngẩn ngơ ta nhớ nụ cười
một thời yêu dấu...một đời không quên
nhớ sao những phút hàn huyên
đời đời kiếp kiếp chẳng quên chân tình
cớ sao người bước một mình
bỏ ta đơn lẻ..với tình đắng cay
còn đâu bao phút đắm say
tình đầu vậy đấy... cay cay mắt rồi
\
-
Sao em cứ hoài nghi
Anh là thuyền nào ngại gió mưa
bão giông tới..thuyền hiên ngang đối mặt
nhưng còn gì sau ngàn dặm biển xa
thuyền quay về ..bến xưa không còn đó?
Anh là sóng của đại dương rộng lớn
dẫu xa xôi...vẫn luôn hướng đất liền
vẫn hôn bờ với viết bao chìu mến
vẫn yêu thương với tất cả chân tình
.....
Có khi nào con sóng không vỗ bờ?
có khi nào thuyền không quay về bến?
chẳng có đâu ...ôi những điều phi lý
cớ sao em...sao em...cứ hoài nghi...
-
Nhớ thương...
Trải nhớ thương trên con đường kỷ niệm
Chợt xao lòng ! khi ký ức hiện lên
Người yêu dấu như còn vẫn kề bên
Hương thơm nhẹ,nụ cười từ mắt biếc...
Sâu trong lòng hiện lên niềm nuối tiếc
Mối tình nồng sao nỡ sớm qua nhanh?
Để giờ đây con đường cũ mình anh
Để nỗi nhớ cồn cào như sóng biển...
-
Mùa hè..cháy rực
Hè nóng nực trái tim anh cháy rực
Bởi mắt em nhìn ...sao quá thân thương
Anh yêu em rồi...anh mãi vấn vương
Đôi mắt ấy..làm tình anh...rực cháy
Thơ HÀn Phong( Không đăng Ký được Tên HÀn Phong Nên đành đăng Ký Tên Khác Hức Hức Huhu)
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Mưa bất chợt
Anh và em lang thang dạo phố
Bỗng cơn mưa bất chợt hiện lên
Gió giật mạnh bụi đường nhảy múa
Mưa đua rơi chen chúc trước sau
Khẽ nghiêng đầu em dựa vai anh
Mưa thật lạnh...sao không còn lạnh?
Mưa ơi mưa xin mưa đừng tạnh
Thật ngọt ngào ấm áp mưa ơi..