nguyenquocdan
-
Số bài viết
133 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
10
Bài viết được đăng bởi nguyenquocdan
-
-
Vô Đề
Một mình em với bóng mình
Anh xin gửi đến sợi tình hoàng hôn
Dẻo dai dư sức buộc hồn
Néo vào tia nắng đang còn chút duyên !
- 2
-
Bõ Bèn!
Mừng ngày Mồng Tám Tháng Ba
Độc mỗi món quà chẳng biết tặng ai!?
Tương tư gom suốt canh dài
Cả rừng, vài giọt sương mai ...bõ bèn !
- 1
-
Hỏi Trời.
Bay lên ta hỏi ông Trời
Thơ sao ế ẩm chẳng người nào mua ?
Trời cười nửa thật, nửa đùa
Mua quan mua chức, thơ mua làm gì !
- 1
-
Trò Chơi !!!
Đặt ra ba mức*- chuyện khôi hài
Thiên hạ được phen nhếch mép cười
Thấy xấu chào mào ông vội họp
Bàn qua tính lại đổi trò chơi !
Ba mức* : Tín nhiệm cao-tín nhiệm-tín nhiệm thấp ?
- 1
-
Bên Sông Thạch Hãn.
Các anh nằm lại dưới sông sâu
Ngàn vạn linh hồn vẫn gặp nhau
Xẻ ngọt, chia bùi tình lính chiến
Có buồn nhìn kẻ sống tranh nhau ?
9/2013
- 5
-
Con Người !
Sinh ra đã gọi Con Người
Cái Con hiện trước, Người thời kèm sau
Bản năng, ý thức trộn nhau
Khác chi món nộm nổi màu...khen ngon!
Cố công nắn bóp cho tròn
Mà sao vẫn thấy cái Con nặng mùi ?
- 1
-
Vô Đề.
Ngoài sân im ắng như tờ
Trong phòng vợ ngáy khò khò...buồn tênh
Ngước lên gặp mái nhà tranh
Mơ giàn thiên lý, trăng thanh đầu mùa !
- 1
-
Vợ Nguýt.
Tự dưng vợ nguýt chiều nay
Khô như chanh héo còn say cái tình
Vuốt râu tôi chỉ lặng thinh
Thầm cười bà vợ mong mình hóa xanh .
- 1
-
Gánh Xuân.
Đông tàn rớt ở sau lưng
Gánh xuân em bước ung dung, nhịp nhàng
Tươi xanh trắng đỏ tím vàng
Rung trong nắng mới mở toang xuân thì.
- 1
-
Cánh Xuân.
Đông còn dủng dẳng chưa qua
Nên xuân thủng thẳng ngoài xa chưa về
Ủ trong sương giá tái tê
Giao thừa, đào nẩy bật xoè cánh xuân .
- 2
-
Cái Ao.
Ông đào thành một cái ao
Để lùa tất cả vịt vào đó bơi
Tự do lặn ngụp tranh mồi
Con nào quàng quạc bỏ nồi ông ninh
Vịt kia phải biết phận mình
Nhăm nhe ao khác Thiên Hình chiếu ngay
Vặt sạch lông, đặt bếp quay
Làm mồi nhắm rượu đế say đã đời
Bất chấp quy luật đất trời.
-
Thôi Mà.
Ngày xưa tặc lưỡi cho rồi
Thì nay đâu phải chịu ngồi bến mơ
Đối cây lẻ bóng đứng chờ
Bên này ôm gối bơ vơ một mình
Đã vào mùa lễ Giáng Sinh
Thôi mà...về nhận phước lành Chúa ban
Tiếc chi tia nắng chiều tàn
Như tình hoang lọt mắt sàng xuống nia !
24/12/2013
- 2
-
Khát Vọng .
Tạm biệt quê hương, xa bục giảng bài
Làm người lính đạp lên bom đạn
Chiến trường dựng lên từng phương án
Bốt đồn bốc cháy, xác giặc rơi ...
Đạn bom, khói lửa-mái trường ơi !
Mỗi hè đến khát khao màu phượng đỏ
Một khoảng trời lộng gió bình yên
Những khuôn mặt trẻ thơ nhìn chăm chú
Phấn trắng mịn màng, nét chữ hiện lên
Bảng đen thành điểm tụ .
Bài giảng năm xưa, tiết học cuối cùng
Trang giáo án khép giữa tiếng bom rung
Mùa phượng đỏ, tiếng ve ran tiễn chân người ra trận
Trong đoàn quân trùng trùng vô tận-Ta đi
Dải Trường Sơn làm bục giảng
Mảnh trời xanh làm bảng
Bài toán chiến trường, bài toán chiến tranh
Con đáp số: Tự do-Độc lập-Hoà bình
Ta giải bằng lưỡi lê, viên đạn
Bằng chí căm thù và lòng tin vô hạn
Mỗi chiến công, mỗi trận đánh diệu kỳ
Xác giặc ngổn ngang dưới bước chân đi
Ta tiến nhanh về con đáp số.
Chiến tranh đâu phải khát vọng của ta
Ta cầm súng bởi vì bao cuộc sống
Cho quê hương êm ả tiếng mẹ ru
Làn điệu dân ca lả lướt cánh cò
Mùa phượng nở trời xanh trong vắt
Khúc nhạc ve đệm đàn chim hát
Tiếng trẻ thơ trong trắng ngọt lành...
Đường hành quân còn dài hun hút
Đã nghĩ ngày chiến thắng trở về
Buổi học đầu tiên kể chuyện chiến trường các em nghe
Dạy các em một điều giản dị
Hoà bình nhuộm đỏ máu bao người.
-
Thổn Thức Với Dòng Sông.
( Kính tặng các cựu chiến binh)
Dòng sông quê trôi về biển cả
Hạt phù sa lắng đọng đôi bờ
Chàng trai trẻ cùng con thuyền nhỏ
Lênh đênh hai mùa : nắng và mưa.
Đôi bờ sông, nơi để hẹn hò
Cô bé nhà bên chiều chiều ra bến
Đôi mắt tròn xoe tìm câu ước hẹn
Bóng in vào dòng nước rung rinh.
Đạn bom rơi thảm khốc quê mình
Chàng trai trẻ lên đường đánh Mỹ
Dòng sông quê dành riêng cô bé
Mang theo mình đôi mắt tròn xoe.
Nơi chiến trường không hẹn ngày về
(Chiến tranh đâu dành cho sự sống!)
Viên đạn bay chưa hết tầm chiến trận
Thư tỏ tình nằm mãi đáy ba lô.
Người trở về vào sáng tinh mơ
Dòng sông vẫn trôi về biển cả
Bến nước quê bình minh yên ả
Tiếng ru hời đằm thắm nhà bên.
Chàng trai xưa lặng lẽ bơi thuyền
Mái chèo con khua tan sóng nước
Bức thư nhàu ép lên lồng ngực
Trái tim hồng thổn thức với dòng sông !
- 1
-
Thơ Vui :
Giới Thiệu Hàng
Trưng bày giới thiệu hàng mình
Những người không có rập rình muốn xem
Hàng thì độc, vẫn nguyên tem
Xăm soi đôi mắt, thòm thèm chép môi
Kẻ sờ, người nắn bên ngoài
Tấm tắc khen hoài hàng chính hiệu đây
Nhột người tôi đứng như ngây
Phập phồng hàng muốn khoe ngay dáng hình
Sợ tem bung mất nguyên trinh
Hai tay úp sọt chuồn nhanh về nhà .
-
Vô Đề.
Thâm cung bí sử chuyện bên Tàu
Dân Việt Nam ta thuộc rất làu
Đàn rận trong chăn sao chẳng biết
Mắt trừng hóng hớt tận đâu đâu !?
-
Nỗi Niềm Em.
Cuối thu anh nhặt lá
Gói ghém nỗi niềm em
Vùi vào đông băng giá
Giữ sắc màu vẹn nguyên
Xuân về nắng mới lên
Nỗi niềm em phơi phới
Theo cánh én chao nghiêng:
-Chào anh, anh hãy đợi
Mùa thu sau lại tới !
-
Bến Vắng .
Chiều đông lạc bước vào bến vắng
Thuyền ai neo đậu cạnh rừng mai ?
Tiếng chuông lộn phách nơi tĩnh lặng
Dội vào vách đá cứ ngân hoài...
Rừng rậm, khe sâu màn sương phủ
Khách đến bụi trần lấm đôi vai
Giá lạnh, mầm xuân còn ấp ủ
Dùng dằng, khắc khoải sắc vàng mai.
-
Hỏi.
Gian tham bè nhóm các quan
Liệu rằng ta có thể làm được chi ?
Bốn tư năm Bác ra đi
Mấy ai kế nghiệp những gì Người trao ?
-
Đổ Trời .
Ông Đông về gặp bà Thu
Heo may bốc khói phủ mù hanh hao
Đến em vừa cất tiếng chào
Trời ơi! đôi mắt em chao đổ trời .
-
Hết Thuốc Chữa.
Ở quê sống cảnh rất buồn
Toàn người lao động, bán buôn kiếm tiền
Làm thơ thì bảo vô duyên
Đọc thơ lại bảo lão điên, thằng khùng
Đem hồn đi thả lung tung
Gặp tôi như khỉ chạm thùng mắm tôm
Vợ lo chợ sớm, chợ hôm
Kiếm tiền chẳng đủ đóng hòm chôn thơ
Bả đem xuống bếp nhóm lò
Lửa reo tí tách tàn tro la đà
Chộp ngay tứ ấy...thế là
Tràng giang đại hải thơ ra cả chùm
Lắc đầu vợ bái chấm com
Kiểu này hết thuốc chữa hồn lão thơ !
- 1
-
Cảm Tác Năm Mươi.
Cuộc đời bao nỗi trầm luân
Năm mươi tuổi trải ba lần chiến tranh
Niềm tin ấp ủ trong mình
Lăn vào bom đạn khơi bình minh lên
Ngày nay đất nước bình yên
Thương người ngã xuống tuổi tên mòn dần
Người còn lẩn quẩn, loanh quanh
Trắng đen lẫn lộn khó phân rạch ròi
Chữ Tâm đánh bóng qua môi
Đồng tiền nặng chịch, tình người phôi pha
Năm mươi đâu phải đã già
Không luồn nên được ngồi nhà...làm thơ !
- 1
-
Đôi Mắt BiếcTràng An.
Ninh Bình ơi! nhớ vô cùng
Tràng An ngày ấy ngồi chung con đò
Trời xui một thoáng tình cờ
Gặp đôi mắt biếc như "vồ " lấy tôi
Vờ nhìn dòng nước êm trôi
Xem đôi mắt biếc có rời mình không ?
Loay hoay trên chuyến đò đông
Đến khi cập bến vẫn không...thể nào!
Lên bờ bước thấp, bước cao
Ra về rẽ lối nhìn nhau tiếc thầm
Để nay lòng những bần thần
Bóng đôi mắt biếc Tràng An-Ninh Bình .
Tràng An- Xuân 2013
-
Chịu.
Bộ trưởng trả lời, đại biểu cười
Ông đem nghị quyết đọc liên hồi
Hề chèo mọp xuống vái trăm vái
Diễn xuất kiểu này tớ chịu thôi !
- 2
Ngẫu Hứng
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Tản Mạn Suy Ngẫm
Ba mươi chín năm rồi đó nhỉ !
Ánh bình minh dọi sáng khắp mọi miền
Đất nước bình yên
Vẹn nguyên dáng hình chữ Ét
Niềm tự hào của toàn dân đất Việt...
Hòa bình ! Bắt tay vào kiến thiết
Cuộc sống chuyển mình theo định luật Brao
Có định hướng...nhưng rồi sẽ về đâu ?
Con đò thênh thang trên dòng sông nhỏ
Nay ra khơi ngợp sóng cồn bão tố
Chèo lái lệch pha thuyền lớn còn tan
Quy luật sinh tồn khắc nghiệt...miễn bàn !
30/4/2014