Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    388.059

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

NHỚ MẸ THƯƠNG CHA

Mùa đông mưa đổ dầm giề Mồ côi Cha Mẹ... não nề xót xa ! Tháng chín, con bị mất Cha Tháng mười mất Mẹ... lòng ta rã rời !   Cha đi mười sáu lệ rơi Mẹ đi mười chín, tháng mười mưa ngâu Cách nhau mười sáu thu sầu Con cháu thương tiếc, rể dâu ngậm ngùi.   Về quê, giờ chẳng còn vui Mất Cha vắng Mẹ, sụt sùi lệ sa Anh em có cửa có nhà Ai lo việc nấy... dưa cà nồi riêng...   Họ hàng chòm xóm láng giềng Đã nhiều thay đổi, ngã nghiêng tuỳ người

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Mẹ Quê

Đời vui có Mẹ có Cha Ngày Lễ ngày Tết, đi xa cũng về Ai ai cũng có hồn quê Tình yêu lắng đọng, tràn trề trong tim.   Tuổi thơ mãi mê đắm chìm Trong vòng tay Mẹ, như chim no mồi Mẹ như Bồ Tát sinh sôi Bảo che đùm bọc, từ hồi sơ khai.   Mẹ là ánh sáng ban mai Sưởi ấm soi rọi, thành tài thành nhân Mẹ dõi theo từng bước chân Sợ con vấp ngã, khổ thân sau này.   Mọi việc Mẹ đều an bày Để cho con sống, tháng ngày bình yên Với con... Mẹ như Vị T

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Mẹ Cha

Hai mốt năm, tôi mất Cha Sáu năm mất Mẹ... lệ sa ngậm ngùi... Mồ côi mất hết ngọt bùi Có Cha có Mẹ... là vui nhất đời...!   Thơ nào tả được hết lời Công Cha nghĩa Mẹ, biển trời bao la Dù cho tóc bạc tuổi già Nhớ đến Cha Mẹ... vậy là lệ tuôn...   Nhớ công ơn... nhớ cội nguồn Không còn Cha Mẹ... tủi buồn phận ta... Nhớ lúc sống tại quê nhà Trong vòng tay Mẹ... bên Cha sum vầy...   Nhớ xưa đón bát cơm đầy Mẹ đơm thủa ấy... giờ đây ch

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Lời Mẹ

Từ nhỏ Mẹ đã dạy rằng: Nhà nghèo thì phải, siêng năng cần cù Đừng nên lười biếng mộng du Phải luôn tiết kiệm... từng xu từng đồng !   Lớn lên có vợ có chồng Cuộc sống tất bật... gieo trồng kiếm ăn Lúc đó mới thấy khó khăn Nhớ lại lời Mẹ... trở trăn cõi lòng...   Tuổi thơ ai cũng ước mong Mai này khôn lớn, học xong thành nghề Thoát nghèo khỏi bị cười chê Nhưng đời phận số... lê thê khó lường...   Từ ngày cất bước lên đường Cô thân độc mã

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhờ Gặp Pháp

. Từ ngày gặp Pháp gặp Tăng Tâm lành hướng thiện, nói năng nhẹ nhàng Tập Buông danh lợi không màng Tin vào Nhân Quả... Đạo Vàng sáng soi...   Không còn ham muốn đua đòi Nhìn vào sự việc, tự soi chính mình Biết nhìn thương xót chúng sinh Hành thiện tích đức, trọng tình nghĩa nhân.   Giảm bớt tánh Si - Tham - Sân Tâm từ Giác ngộ, dần dần nhận ra Luân hồi kiếp sống ta bà Vô thường đi đến... xót xa vô cùng.   Nay về dưới mái nhà chung Tiếng Kin

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Cha Yêu

Nay con quì trước bàn thờ Lòng con thương nhớ, vô bờ Cha ơi Lặng thầm nước mắt tuôn rơi Mồ côi buồn tủi, chơi vơi giữa đời...   Cầu mong Cha ở trên trời Thiên thu an lạc, giữa nơi Niết bàn Cùng Mẹ êm ấm nồng nàn Con Cháu ở dưới trần gian yên lòng.   Đời người vấn đục khơi trong Ai ai cũng muốn, cầu mong an nhàn Đời Cha lại quá cơ hàn Vậy mà Cha chẳng, kêu than một lời.   Con thương Cha quá Cha ơi... Cha chịu cực khổ, cho đời con vui Giờ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Ba

Bảy tuần chúng con mất Ba Trong lòng thương nhớ, xót xa đau buồn Nhớ Ba lệ lại cứ tuôn Mồ côi buồn tủi... con luôn nhói lòng !   Phận người sướng khổ đục trong Người ta thường có ước mong rất nhiều Riêng con chỉ có một điều Có Ba bên cạnh... con yêu suốt đời...   Nhưng sao cãi được ý trời Kêu ai nấy dạ... rã rời khổ đau Ước sao có phép nhiệm màu Ba về xoa dịu... nỗi đau con liền...   Ba ơi ! Con cháu thảo hiền Mong Ba an lạc... giữa

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ Ân Tình

Buồn thay kiếp sống vô thường Sanh Lão Bệnh Tử, con đường phải qua Kiếp người dù trẻ hay già Cũng không tránh khỏi, xót xa đau buồn.   Sống đời nhớ cội nhớ nguồn Nhớ Ân nhớ Nghĩa, nhớ luôn tánh hiền Đừng vì danh lợi đảo điên Đánh mất nhân tính, buồn phiền về sau.   Còn sống... hãy sống vì nhau Nâng niu tình nghĩa, trước sau vẹn tròn Chớ vì danh lợi cỏn con Sanh lòng đố kỵ, hao mòn nghĩa nhân.   Có phước ắt sẽ có phần Tu Nhân tích đức, dần dần s

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhớ

NHỚ là tâm trạng của đời NHỚ thời thơ ấu... nhớ lời Mẹ ru NHỚ trò đánh đáo tiền xu NHỚ tiếng chim Quốc, chim Cu gọi chiều...   NHỚ tình ruột thịt thương yêu NHỚ từng cử chỉ, những điều Mẹ răn NHỚ thời nghèo đói khó khăn NHỚ chiếc áo ấm, mãnh chăn đông về.   NHỚ luôn những nồi cơm khê NHỚ lời Mẹ dặn... chẳng hề chi đâu NHỚ rành rọt, nhớ từng câu NHỚ cây Mít cội, cây dâu thủa nào...   NHỚ cả những cơn mưa rào NHỚ mái nhà lá, nước trào ngoài hiên

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Xuống Biết Đủ

Đừng quá nô lệ đồng tiền Lu mờ Đức tánh, đảo điên sự đời Biết đủ đạo đức sáng ngời Tâm hồn thanh thản... cuộc đời An vui...   Nhìn xuống ... nhìn tới ... nhìn lui Thấy mình có phước, là vui lắm rồi Bởi trong cái cõi luân hồi Gieo nhân gặt quả, xa xôi là gì.   Đạo Phật là Đạo Từ bi Lời Vàng Phật dạy, hãy ghi vào lòng Đừng vì tham vọng lòng vòng Quên gieo Phước Đức... chỉ mong cầu tài.   Nhân quả không từ một ai Có phước cũng phải tiêu xài giản đơn

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Về Sức Khỏe

Nhiều người chắt góp từng xu Đến khi bệnh tới, bay vù mất tiêu Hỏi đời sống được bao nhiêu Sao không giữ sức, thương yêu chính mình.   Nếu biết giữ sức dưỡng sinh Có sức khoẻ tốt, thân mình sẽ yên Các bậc Cao nhân Thánh hiền Cũng luôn chú ý, ngồi Thiền đó thôi.   Xoay vần trong cõi luân hồi Sanh Lão Bệnh Tử, ai rồi cũng qua Nhưng nếu biết cách dưỡng già Thời gian cũng sẽ, cho ta thêm nhiều.   Chung qui ghi nhớ một điều Giữ gìn sức khoẻ, sớm chiều chớ quên Có sức khoẻ, mới tạo nê

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Về Quê Mẹ

Xa xa bóng núi mịt mờ Trường sơn một dãy... đôi bờ thân thương Mẹ già khuất núi mờ sương Cỏ xanh phủ kín... ven đường vàng he !   Nhà Mẹ đằng sau luỹ tre Hàng Cau trước cửa, cũng khoe lá vàng Đường vào nằm ở giữa làng Ngày đêm nhộn nhịp... âm vang dưới chiều.   Đồi thông gió rít như Diều Tấu lên điệp khúc, sáo tiêu nhạc trời Thân quen điệu nhạc không lời Quê hương nỗi nhớ... suốt đời không quên.   Âm thanh ngày ấy vang rền C

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Về Phương Xa

Vui buồn ta lại cùng ta Ôm trọn ký ức, từ xa tới gần Trong lòng nhớ về Song thân Nhìn về phương bắc, bần thần nhớ thương...   Trải qua năm tháng dặm trường Cũng vì cuộc sống, lên đường đi xa Nỗi niềm thương nhớ Mẹ Cha Ngày đêm ray rứt... xót xa vô cùng.   Giờ đây cách biệt muôn trùng Âm dương hai nẻo, mịt mùng chia ly Chỉ biết Niệm Phật A Di Cầu cho Cha Mẹ, Từ Bi Niết Bàn.   Con Cháu ở giữa trần gian Nhớ ơn Cha Mẹ, đã ban thân này Nguyện

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Trước Thấy Sau

Ta đi hơn nửa đời rồi Nhìn đời lòng thấy, bồi hồi xót xa Bon chen giữa chốn Ta bà Buồn vui sướng khổ, rõ là nghiệp duyên.   Đời người lắm cảnh ưu phiền Trò đời muôn vẻ, đảo điên tâm hồn Bất phân tốt xấu dại khôn Lòng đầy tham hận, vùi chôn tâm từ.   Mấy ai hiểu rõ thực hư Được rồi lại mất, giống như ban đầu Chỉ biết tham vọng mong cầu Mà không chịu hiểu, do đâu phước thành.   Giàu nghèo phận số cam đành Kiếp người ngắn ngủi, mong manh vô thường Luân hồi ba nẻo sáu đường Nhân nà

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Mặt Thực

Đừng nên nhìn lỗi của ai Mà hãy xem lại, đúng sai của mình Muôn sự giữa chốn ba sinh Cũng nên khiêm tốn, bởi mình còn sai.   Chớ nên khinh suất chê bai Mà hãy tập tánh, dẻo dai nhân từ Đừng học thói xấu tật hư Nhìn đời ganh ghét, giống như kẻ thù.   Đời người cũng chỉ phù du Nay còn mai mất, vụng tu nghiệp dày Biết tu giải nghiệp mới hay Nhân từ độ lượng, phước dày đức to.   Nếu muốn mai sau ấm no Phát Tâm hành thiện, sao cho thật lòng P

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Lại Thời Gian

Lại một năm nữa trôi qua Ngoãnh đầu nhìn lại, thấy ta chớm già Răng long tóc bạc thêm ra Chân rung gối mỏi, nước da nhăn nhiều.   Đời người chẳng được bao nhiêu Ốm đau bệnh tật, liêu xiêu về già Theo tuổi bệnh cứ tăng ra Hỏi trong tiền kiếp, gây ra những gì ?   Thời gian thì cứ trôi đi Buồn vui sướng khổ, chẳng khi nào ngừng Ngọt bùi cay đắng đã từng Chỉ mong thanh thản, thôi đừng gian nan.   Nhân sinh trên chốn trần gian Sinh Lão Bệnh Tử, hợp tan vô thường Là người... có thịt c

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Lại Đời

Ta tự hỏi ta mấy điều Năm nay ta đã ... bao nhiêu tuổi rồi Mà sao giữ mãi cái Tôi Chưa chịu buông xuống... mà ngồi tịnh tâm...   Trãi qua bao nỗi thăng trầm Bôn ba - sóng gió, sai lầm thiếu chi Nhưng đã thu hoạch được gì Hay là đau khổ... sầu bi U hoài.   Khi xưa cầu danh cầu tài Bây giờ nhìn lại... thở dài chán chê Tiền đi - danh mất - nghiệp về Nếu không tỉnh ngộ... si mê đau sầu.   Cuộc đời là một Bể dâu Lòng người tham vọng, nông sâu khó

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhịn Là Thương Thân

Từ bỏ không phải chịu thua Mà là không muốn, chạy đua với đời Nhường nhịn tính kỹ có lời Tránh được phiền phức... thảnh thơi cõi lòng.   Cuộc đời như nước xuôi dòng Nếu gây sóng gió, sao mong yên bình Nên ta hãy giữ lấy mình Đừng nên Sân Hận, mà sinh oán thù.   Vạn vật chỉ là phù du Tiền tài danh vọng, rối mù lòng tham Nhiều kẻ việc gì cũng làm Chỉ mong thỏa mãn, tánh tham của mình.   Để rồi chuốc lấy điêu linh Nhân nào quả nấy, bình sinh gieo rồi Bởi trong

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhịn Đi ...

Nhịn đi... chuyện dữ hoá lành So đo chẳng lợi, mà sanh hận thù Nhịn đi... không phải là ngu Mà để dưỡng tánh, tịnh tu tâm mình.   Nhịn đi... phước sẽ hồi sinh Hơn thua sân hận, hại mình mà thôi Nhịn đi... giãi nghiệp luân hồi Tranh đua dành giật, đứng ngồi không yên.   Nhịn đi... cho khỏi ưu phiền Cho tâm thanh tịnh, phước điền tạo sanh Nhịn đi... muôn sự sẽ lành Trời yên biển lặng, cơm canh no đầy.   Nhịn sẽ... không bị héo gầy Mà lòng thanh thản, vui lây

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhẹ Lòng An Vui

Nếu muốn đời hết khổ đau Hãy vui vẻ sống, cùng nhau chan hòa Buông bỏ phiền muộn hết ra Nhân từ rộng lượng, vị tha cho người.   Lòng nhẹ tâm nở nụ cười Cuộc sống thanh thản, gấp mười khi xưa Dẫu có giãi nắng dầm mưa Cũng không buồn chán, biết vừa phận an.   Khi ta bước vào trần gian Vẫn còn mang nợ, chưa tan nghiệp trần Nên ta phải trả nợ nần Từ bao kiếp trước... dần dần mới vui.   Hết nợ êm ấm ngọt bùi Hành thiện tích đức, an vui ngập tràn

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhân và Quả

Khi ta chưa đủ lớn khôn Thì chưa hiểu hết, ngọn nguồn xưa nay Bởi đời lắm cảnh đắng cay Đó là Nhân quả... kiếp này mà thôi...!   Buồn chi để dạ bồi hồi Vui chi cái cảnh... đứng ngồi không yên Làm người ắt có buồn phiền Mấy ai trọn vẹn... phước hiền đầy thân...   Tiếc thay cho kẻ lỡ chân Lầm đường lạc lối... bất phân chánh tà Mai này gặp phải xót xa Lúc đó hối hận... nhận ra muộn màng.   Tuy rằng đời có phủ phàng Nhìn quanh ta cũng... dể

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhẫn và Nhịn

Nếu được... ta cứ lặng im Âm thầm chịu đựng... nhấn chìm cái Tôi Để cho mọi sự êm xuôi Trời yên biển lặng... Thuyền trôi nhẹ nhàng...   Ai ai cũng biết rõ ràng Nhẫn nhịn là tốt, tránh mang luỵ phiền Nhưng sao vẫn cứ đảo điên Mỗi khi gặp chuyện... Sân liền phát sinh.   Sân - Hận gây nên bất bình Tạo thêm nghiệp chướng, cho mình mà thôi Khi ta dập tắt cái Tôi Tánh Sân lắng xuống... lôi thôi chẳng còn.   Nhẫn được mọi việc vuông tròn Lòng an tâm

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhân Tình Thế Đó

Nửa đời vất vả tha phương Mừng vui khi thấy, quê hương chuyển mình Thân thương nặng nghĩa nặng tình Vẫn còn in đậm ... bóng hình ngày xưa.   Nhiều người thời thế đẩy đưa Lại muốn thoát khỏi, nắng mưa giải dầm Nên cứ thay đổi âm thầm Trọng giàu khinh mạt, lương tâm phai mờ.   Không tiền " người" cứ hững hờ Bôi nhọ nói xấu, ai ngờ được đâu Có tiền rồi nhặng cứ bâu Đòi sống đòi chết ... đau đầu người ơi.   Con người sống ở trên đời Giàu nghèo rồi

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhân Tạo Quả

Ai cũng muốn.... Giàu sang và phú quí Đâu muốn nghèo... Và bị đời khinh khi Nhưng đời là....... Cả một chuỗi sầu bi Do duyên nghiệp... Từ khi trong vô thỉ...   Nếu mà ta................. Bỏ cái Tôi ích kỷ Tạo phước lành... Dù chỉ được nhỏ nhoi Biết cho đi....... Và chấp nhận thiệt thòi Tâm rộng lượng... Sẽ sáng soi nhân thế...   04.07.2016 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhân Tài Mai Một

Nhiều người rõ ràng có tài Nhưng bị bức ép, chẳng ai cần mình Là do thân thế khai sinh Không quyền không thế, bị khinh đói nghèo.   Học hành đậu đạt vèo vèo Không tiền chạy việc, như bèo trôi sông Đành lòng phải đi làm công Làm sao phát triển, tương đồng khả năng.   Có người thiên phú tài năng Ra công sáng chế, cho rằng làm sai Sau cùng đành phải chạy dài Tìm đường xuất cảnh, nước ngoài làm ăn.   Lại thêm cuộc sống khó khăn Vì sợ mất việc, phải lăn ra làm Nếu không nhị bất quá t

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...