Jump to content
  • entries
    1.099
  • comments
    15
  • views
    383.114

Về blog này

Trãi rộng từ tâm, mở rộng lòng nhân ái

Entries in this blog

 

Đường Do Ta Chọn

Đời người được mất hơn thua Mấy ai tránh khỏi, cay chua ngậm ngùi Khi thắng lợi, thì mừng vui Lúc gặp thất bại... rút lui một mình.   Muôn sự trong cõi nhân sinh Đều có hai mặt, để mình nhận ra Tất cả đều do tâm ta Bên thiện bên ác, Phật Ma hai đường.   Trò đời lắm cảnh đáng thương Lòng tham vô đáy, chẳng nhường cho ai Nhiều kẻ tuy là có tài Vì quá tham vọng, lầm sai để đời.   Đến khi hoạ tới kêu trời Chứ không hề nghĩ, nợ đời trả vay Nhân quả rõ như ban ngày Gieo gì gặt nấy, đ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Xót Xa Vô Thường

Nhân sinh sướng khổ vì Tình Nếu biết nhìn lại, đời mình sẽ hay Muôn sự trên cõi đời này Chỉ là giả tạm, đắm say nhất thời.   Chưa qua chưa biết sự đời Còn duyên còn nợ, còn lời tung hô Đến khi tình tận duyên khô Chẳng ai mở miệng, trầm trồ khen nhau.   Cuộc đời là những nỗi đau Buồn vui sướng khổ, trước sau tìm về Ta nên Giác ngộ Bồ đề Tuỳ duyên đi đến, mọi bề nhân gian.   Hoa đẹp rồi hoa cũng tàn Yêu thương gắn bó, nồng nàn không lâu Cuối cùng rồi cũng chìm sâu Chui vào lòng đ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Phong Lưu Tuổi Già

Trăm năm đã xích lại gần Sức khoẻ giảm sút, nhiều lần khi xưa Đừng coi... cuộc sống dư thừa Hãy cài mặc định... nắng mưa do trời.   Thường xuyên giữ vững mấy lời Sống vui sống khoẻ, đừng rời xa nhau Mong sao trọn vẹn trước sau Giữ gìn sức lực... đừng mau về già.   Mấy chục năm đã xông pha Con đàn Cháu đống, tài ba còn gì Về già đâu cần so bì Chỉ cần dâng hiến... chữ Vì cho nhau.   Đời người rồi cũng qua mau Vô thường đi đến, ốm đau cũng nhiều Dù cho mạnh khoẻ bao nhiêu Sinh lã

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhìn Trước Thấy Sau

Ta đi hơn nửa đời rồi Nhìn đời lòng thấy, bồi hồi xót xa Bon chen giữa chốn Ta bà Buồn vui sướng khổ, rõ là nghiệp duyên.   Đời người lắm cảnh ưu phiền Trò đời muôn vẻ, đảo điên tâm hồn Bất phân tốt xấu dại khôn Lòng đầy tham hận, vùi chôn tâm từ.   Mấy ai hiểu rõ thực hư Được rồi lại mất, giống như ban đầu Chỉ biết tham vọng mong cầu Mà không chịu hiểu, do đâu phước thành.   Giàu nghèo phận số cam đành Kiếp người ngắn ngủi, mong manh vô thường Luân hồi ba nẻo sáu đường Nhân nà

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Do Đâu Đời Khổ

Trăm năm sống kiếp Ta bà Mỗi cây một cảnh, mỗi nhà khác nhau Không ai trọn vẹn trước sau Được này mất nọ, khổ đau rất nhiều.   Chung qui chỉ có một điều Tiền tài Tham Ái, bao nhiêu mới vừa Lòng tham vô đáy có thừa Làm cho cuộc sống, gió mưa không ngừng.   Nếu ta biết đủ biết dừng Biết buông biết bỏ, và đừng quá tham Vừa lòng hiện tại việc làm Thành tâm hướng thiện, hết tham hết sầu.   Dù cho ta ở nơi đâu Cũng nên ghi nhớ, một câu trong lòng Dù nghèo sống phải sạch trong Đời ta

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Dưỡng Tánh

Ta nên biết nhìn lại mình Để thấy để biết, bóng hình của ta Bởi mỗi con người sinh ra Đều có Bản ngã... chính là cái Tôi.   Khi mầm bảo thủ đâm chồi Cái Tôi sẽ lớn, sinh sôi từng ngày Từ đó tâm tính đổi thay Làm cho rút ngắn, bàn tay nhân từ.   Nếu không tìm về Chân như Buông bỏ tham hận, diệt trừ cái Tôi Sai lầm tiếp tục nhân đôi Nghiệp sanh ra nghiệp, để rồi khổ đau.   Dưỡng tâm là phép nhiệm màu Lấy lòng nhân nghĩa, gội lau tâm mình Tâm thiện sẽ được hồi sinh Cái Tôi nhỏ lại

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Một Thoáng Suy Tư

Ngồi buồn viết mấy dòng thơ Tìm trong ký ức, ngày giờ sướng vui Bao nhiêu cay đắng ngọt bùi Bấy nhiêu đau khổ, tới lui kiếp người.   Nhiều khi ngoài miệng vui cười Trong lòng tàn héo, chẳng tươi chút nào Đôi khi phóng khoáng ào ào Tiền khô cháy túi, ai nào hiểu ta.   Gian nan đói khổ từng qua Sướng vui từng đến, xót xa đã từng Chưa được thực sự vui mừng Chỉ là chốt lát... tưng bừng rồi qua.   Tuy rằng không phải tài hoa Nhưng cũng hiểu biết, thấy xa nhìn gần Duyên số đã gắn vào

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Hãy Tự Tạo Phước

Đừng nên tham vọng quá cao Hãy tạo cuộc sống, làm sao biết vừa Đừng cầu giàu có dư thừa Hãy cầu sức khoẻ,nắng mưa chung tình.   Nhiều người cầu tài cầu vinh Vào Chùa quì lạy, xin mình giàu sang Mấy ai hiểu được rõ ràng Nghiệp duyên tốt xấu, ta đang gồng mình.   Muôn sự trong kiếp nhân sinh Có gieo có gặt, thuận tình tuỳ duyên Mới gieo sao hái được liền Cũng như câu nói, ở hiền gặp may.   Cuộc đời có trả có vay Ta nên giang rộng, vòng tay nhân từ Long thành hướng Đạo Chân như Gi

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Sống Đúng Tâm Mình

Khi ta ngay thẳng thật thà Thì không hề sợ, dù ma hay người Thành tâm trao nhau nụ cười Mai sau nhận lại, gấp mười ngày xưa.   Dòng đời đen trắng đẩy đưa Lòng người thay đổi, nắng mưa chất chồng Khi tâm đã bất tương đồng Hận thù ganh ghét, là không thể ngờ.   Lỡ sai quay lại là bờ Con người ai cũng... có giờ phút sai Đừng vì danh vọng tiền tài Đánh mất tánh thiện, hình hài sơ khai.   Trăm năm ai cũng như ai Trở về cát bụi, hai vai gánh gì Tiền tài đâu có mang đi Nhưng mà cái ng

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mỗi Người Một Tánh

Con người sinh ra trên đời Mỗi người một tánh, Ông Trời đã ban Người thì ấm áp nồng nàn Kẻ thì lạnh lẻo, héo tàn sắc hoa.   Người này miệng mồm ba hoa Người kia trầm lắng, khó ra mấy lời Chị nọ suốt ngày kêu trời Cô kia thì lại, không rời chợ buôn.   Ông kia khổ chẳng thèm buồn Bà nọ thì cứ, luôn luôn đau sầu Anh này thì ngửng cao đầu Kẻ nọ nịnh hót... đi đâu cúi luồn.   Nhìn đời... nén dòng lệ tuôn Mỗi người một tánh, đau buồn ích chi Mong đời Giác ngộ Từ bi Tu tâm dưỡng tánh,

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tâm Ý Sạch Trong

Ta nhìn tượng Phật Thích Ca Từ trong Tâm trí, nở hoa Bồ đề Lòng ta Giác ngộ tìm về Nguồn gốc bản thiện, mọi bề an vui.   Nhân sinh tham ái ngập vùi Tiền tài danh vọng, đẩy lùi Nhân tâm Vô tình tạo nghiệp âm thầm Gieo nhân gặt quả... lao tâm nợ nần.   Nhìn đời... hãy giữ lấy thân Tịnh tâm buông xã, dần dần hết tham Chú tâm cách nghĩ cách làm Tin sâu Nhân quả, người phàm tạo sinh.   Dù đời là nhục hay vinh Cũng nên gìn giữ, tâm mình sạch trong Bao nhiều nỗi khổ long đong Là do ki

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Dưỡng Tâm Tu Phước

Nhiều người hay oán trách Trời Mà không hề nghĩ, cuộc đời trả vay Không tin nhân quả nào hay Gieo gì gặt nấy... thân này nào oan.   Đời này chẳng được thập toàn Là do nguồn gốc, dây oan kiếp rồi Bởi trong cái cõi luân hồi Nhân nào quả nấy... bồi hồi xót xa.   Dưỡng tâm tu phước thật thà Đừng nên tham vọng, gây ra lỗi lầm Làm gì cũng nghĩ chữ Tâm Tích đức hành thiện, âm thầm phước sanh.   Đời người cuộc sống mong manh Nay còn mai mất... sẽ thành hư vô Đừng để phước đức cạn khô N

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Lời Mẹ Dặn Con

Con ơi... chớ có nghiện Phây Càng mê càng nghiện, càng gây thêm phiền Trên Phây nó chẳng tự nhiên Thay hình đổi dáng, con ghiền mà chi.   Người già chụp hình trẻ đi Người xấu đẹp lại, mấy khi thật thà Ba trăm sáu mươi đó nha Chụp hình sẽ thấy, hết già trắng phau.   Thiên hạ tha hồ đua nhau Thay hình đổi dáng, chuốt trau hình hài Ngỡ như trọn vẹn sắc tài Thực tế nhìn thấy, chạy dài đó con.   Nhắn tin lời ngọt tiếng ngon Gặp rồi mới biết, chẳng còn giống ai Nhiều người khúc ngắn k

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ta Về Với Ta

Ta về sống với chính ta Đừng mơ ảo tưởng, rời xa chính mình Hãy nuôi tánh thiện bình sinh Gieo trồng phước đức, tâm mình sẽ an.   Đời người vốn đã cơ hàn Sướng vui thì ít, gian nan thì nhiều Hận thù, ganh ghét, thương yêu Tâm sanh tâm diệt, là điều tự thân.   Trăm năm một kiếp phong trần Xem trong ký ức, mấy phần an vui Bao nhiêu cay đắng ngậm ngùi Bao nhiêu hạnh phúc, ngọt bùi ấm êm.   Bao lần thao thức ngày đêm Lên Voi xuống Ngựa, được thêm những gì Hay là chuốc lấy sầu bi Kh

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Mang Nặng Buông Nhẹ

Khi mình không giận hờn ai Trong tâm luôn nghĩ, đúng sai vô thường Lòng luôn nhẫn nhịn khiêm nhường Đó là bước tới... con đường Chân tu...   Sống đời không phải khôn ngu Tánh trời khó sửa, cho dù được khuyên Nhưng nếu là người có duyên Giác ngộ Phật Pháp... buông liền sẽ an.   Nhân sinh khó được thập toàn Mỗi cây mỗi cảnh, sinh tàn xưa nay Hiểu rõ Nhân quả đời này Thì ta giang rộng... vòng tay nhân từ.   Muôn sự cũng chỉ ảo hư Giàu nghèo buồn giận, cũng từ tâm ra Ranh giới giữa

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Chữ Muốn Không Tròn

Muốn ăn phải biết kiếm tiền Muốn có phước đức, ở hiền gặp may Muốn vui chớ gieo đắng cay Muốn an trả hết, nợ vay kiếp rồi.   Muốn thơm đừng ủ tanh hôi Muốn êm phải tạo, chổ ngồi cho ta Muốn sướng tự nhiên đâu ra Muốn giàu thì phải, xông pha mà làm.   Muốn yên thì đừng quá tham Muốn lành muốn đẹp, nên làm thiện nhân Muốn yêu trân trọng tình thân Muốn được mọi thứ, thì cần có tâm.   Muốn mà ăn ở độc thâm Muốn gì cũng uổng, sai lầm phước hao Muốn sống mãi mãi được sao Muốn hay chẳ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Nhân Tài Mai Một

Nhiều người rõ ràng có tài Nhưng bị bức ép, chẳng ai cần mình Là do thân thế khai sinh Không quyền không thế, bị khinh đói nghèo.   Học hành đậu đạt vèo vèo Không tiền chạy việc, như bèo trôi sông Đành lòng phải đi làm công Làm sao phát triển, tương đồng khả năng.   Có người thiên phú tài năng Ra công sáng chế, cho rằng làm sai Sau cùng đành phải chạy dài Tìm đường xuất cảnh, nước ngoài làm ăn.   Lại thêm cuộc sống khó khăn Vì sợ mất việc, phải lăn ra làm Nếu không nhị bất quá t

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Ước Muốn Nhỏ Nhoi

Ta buông bỏ hết sự đời Tự do tự tại, thảnh thơi an nhàn Xa rời tham hận nhân gian Chỉ mong giữ tấm, thân tàn này thôi.   Đời ta đã khổ nhiều rồi Nửa đời vất vả, đứng ngồi không yên Giờ đây đến tuổi trung niên Mong rằng cuộc sống, an nhiên về già.   Không còn mộng ước cao xa Cũng không tham vọng, như là ngày xưa Chỉ mong lúc trời nắng mưa Có người gắn bó, sớm trưa đỡ đần.   Cùng nhau trân trọng tình thân Chia bùi xẻ ngọt, những lần gió sương Nắm tay đi hết chặng đường Trao nhau

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Sự Đời Đa Dạng

Đôi khi dễ bị hiểu lầm Là do những kẻ, đang tâm hẹp hòi Thường hay dòm ngó móc moi Thị phi đen trắng, tìm soi lỗi người.   Ngoài miệng thì lại nói cười Trong tâm ganh ghét, những người hơn ta Vô tình nuôi dưỡng tâm ma Mai sau chuốc lấy... xót xa cho mình.   Đời người trong kiếp nhân sinh Giàu nghèo phú quí, nhục vinh một thời Mấy ai trọn vẹn suốt đời Không lầm không lỗi, không rơi lệ sầu.   Lòng người thì lại nông sâu Có tham có hận, là câu vô lường Tuy gốc bản thiện hiền lương

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Vợ Nuôi

Đàn ông lắm kẻ có tài Thể hiện bản lĩnh, làm trai của mình Không cần lo việc mưu sinh Vợ nuôi nhàn hạ, nằm ình dưỡng trai.   Hằng ngày vợ cho tiền xài Đâu còn lo việc, sinh nhai kiếp này Vợ thì bận bịu sớm ngày Từ tờ mờ sáng, ra ngay ngoài đường.   Mua đi bán lại thị trường Nghề ấy chớ có, coi thường đó nha Một mình nuôi được cả nhà Lại còn tỏ vẻ... như là đại gia.   Làm trai... dể gì kiếm ra Một người vợ giỏi, để ta cậy nhờ   Ngày đêm chỉ việc nằm chờ Có ăn có uống... bây giờ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Bằng Lòng Sẽ An Vui

Đời người mộng ước cao sang Ai mà chẳng muốn, bạc vàng đầy kho Sống đời vô tư vô lo Hưởng thụ cuộc sống, ấm no trọn đời.   Nhưng mà số phận do trời Gian nan đau khổ, có rời ta đâu Dường như có rể bám sâu Gây nên bao chuyện, đau sầu xót xa.   Nếu ai Giác ngộ nhận ra Vô thường đi đến, đó là đương nhiên Muôn sự đều do nhân duyên Bằng lòng hiện tại, tự nhiên an lòng.   Đời người dẫu đục hay trong Đều do phận số, ước mong khó thành Giàu sang phú quí lợi danh Biết Vừa biết Đủ, an làn

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Duyên

Khi đã hết duyên phận Ở lân cận cũng xa Nếu có duyên với ta Dù ở xa cũng thấy !   08.06.2019 HOANGHAI

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Thị Phi Khẩu Nghiệp

Ta không màng chuyện thị phi Thì không phiền não, chuyện gì mặc ai Trò đời... che đậy đúng sai Thị phi đen trắng... hỏi ai vui lòng.   Làm người ai cũng hoài mong Tâm hồn vui vẻ, từ trong ra ngoài Nhiều kẻ bất phân đúng sai Do lòng ganh tỵ... thua tài kém danh.   Từ đó thị phi nẩy sanh Thay đen đổi trắng, trở thành tiểu nhân Tự mình gieo nghiệp vào thân Mai sau quả đến... dần dần khổ đau.   Ta nên... hãy biết vì nhau Sống đời ngay thẳng, trước sau một lòng Tương lai thoả nỗi chờ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Tâm Tư Cuộc Sống

Chợt nghe lẻ bóng cô đơn Dường như trống trãi, con hơn năm nào Dưới trời nắng nóng hanh hao Cõi lòng nặng trĩu, biết bao nỗi niềm.   Dẫu đời cao cả thanh liêm Hay là hèn mọn, búa liềm nông gia Cuối cùng ta vẫn là ta Buồn vui sướng khổ, cũng qua một thời.   Con người sống ở trên đời Nhiều khi chẳng biết, tỏ lời cùng ai Tâm tình đè nặng đôi vai Nhiều đêm ngẫm nghĩ, đúng sai chổ nào ?   Cầu trời đổ cơn mưa rào Cuốn trôi tất cả, đi vào lãng quên Quá khứ bỏ qua một bên Tương lai bướ

Hoanghai11

Hoanghai11

 

Giã Từ Phiền Não

Đời ta dính đầy bụi trần Sao không gội sạch, xa dần bến mê Giác ngộ Chánh pháp Bồ đề Xa rời phiền não, tìm về bến xưa.   Bao năm dòng đời đẩy đưa Buồn vui sướng khổ, mãi chưa chịu dừng Nhìn lại thời gian vui mừng Chỉ là chốc lát, chưa từng được lâu.   Những điều đau khổ buồn rầu Thì lại mọc rể, bám sâu trong lòng Mười phần, tám đục, hai trong Muốn vui muốn sướng, ước mong bất thành.   Chỉ có Giác ngộ tu hành Buông bỏ tham vọng, lợi danh hận thù Xác định tất cả phù du Quay về Bế

Hoanghai11

Hoanghai11

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...