-
Số bài viết
212 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
38
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi TRẦN KHUYẾN
-
NHỮNG CÁI TÊN Tùng, Bách ... thì lên non cao Lục bình về sông - Lác, năn, đưng ... đứng dầm chân ngập nước Đâu cứ gì Phụng hoàng, Châu, Ngọc Là hóa chúa, thành vua, thành của quý đâu mà Nhiều bận về nghĩa trang Tôi đọc từng tên: Tảo, Tần, Du, Ca, Tèo, Đẹt, Lũm ... Mà nện đồn thù, phừng cơn bão lửa Còn làm chổng gọng những xe tăng Cái tên HMV xoay tít với thơ Cái tên ĐCĐ cần cù cuối chữ Cái tên Khuyến lơ ngơ phố, chợ Vài câu thơ vá víu mới nên vần Viết đến đây lòng phân vân Bước vào trang thơ tên tụi mình - Làm câu thơ chết khiếp Nhìn tướng tá chẳng ra hồn oai linh dũng kiệt Vé số mời - lia lịa lắc đầu 'Không!' Có người tin - Cái tên làm nên phận nên danh Tôi không tin, vì thằng tôi còn ích kỷ Bên chiều còn ngồi tính từng đồng bạc lẻ Giật gấu vá vai - Chỉ ra oai tung vải ... thơ thôi Chó không đẻ ra cây - Vậy là áp đặt? Hay là ... một cách chơi chữ chua ngoa Nếu ra giá HMV, ĐCĐ, Khuyến - mỗi cái tên ba tỉ Cũng chẳng hề đem bán cái tên đâu. Trần Khuyến
-
HÚ HỒN Đài báo : Siêu bão, Siêu bão Nhìn đường đi của bão Tôi bàng hoàng mím môi Nếu bão đập thẳng vào Quảng Ngãi đêm nay Ôi rừng núi tang hoang Xóm làng xơ xác Ra sao mấy con đập đầu nguồn no nước Nếu ập vào quê tôi Có thể Sa Huỳnh hay Mộ Đức Những vòng xoáy của bão rộng dài, quái ác ... Đêm và tôi căng mắt lo âu Nếu bão đập thẳng vào nơi đây Cái nghèo lại chồng lên trăm lần nữa Nỗi đau sẽ vô vàn Ngọn cỏ cũng khăn tang May thay - Cứ gầm gừ từ Phi-líp-pin Bão lướt dọc miền Trung - ranh mảnh Trời ơi ! Con người nhỏ nhoi đến vậy Thiên tai làm mình làm mẩy Đừng cố bày trò giao tiếp nhân tai Thì đó : Dân mình, đồng bào mình Ủ buồn bên bông lúa lép, bên chạc khoai. Trần Khuyến
-
'châm' hay 'trâm' bạn Dị Thanh nhỉ?
-
TRAO HẾT THƠ NGÂY Đã có lúc ta ngỡ mình - sông cạn Chẳng rong rêu chẳng dòng nước trôi về Đêm lặng gió - trăng trời lạc lõng Có còn gì soi mắt sông quê Đã bối rồi trước lời xuân tình tự Chớp mi em ta mềm rũ mất rồi Tợ đồng lúa bồi hồi cánh gió Khẽ cựa mình lúa hát không nguôi Đã có lúc anh ngồi đếm tuổi Sợ già nua ám khói ngón tay này Tiếc mê đắm vừa qua bờ thương nhớ Vòng tay nồng chưa thỏa cuộc tình say Đã bao lần anh phóng mình vượt cạn Nhưng ôi thôi tơ tưởng quấn quanh mù Ôm mộng mị. Đi dọc dài dâu bể Hơn một lần anh cúi nhặt lời ru. Xuân nhón gót - ước gì - kẻo muộn Hít hà ư - nuối tiếc vẫn đong đầy Trời quá rộng mà tim này bé nhỏ Thôi thì đành trao hết những thơ ngây. Trần Khuyến
-
LIẾC NGANG MỘT CÁI Khối kẻ to mồm rao giảng Nhưng họ rất ngại về nghĩa trang Vì thừa biết - Chỉ có khói nhang E chạm mặt những miền ký ức Những cụm từ kia hóa cằn trơ Đó là : Đẩy mạnh, Cố gắng, Phát huy, Nỗ lực Sợ lắm cái cách thỏa thuận Nhất trí - ghi biên bản - Trăm phần trăm Họ siêng năng kể về những miền xa, xứ lạ ... Những 4 sao này. Những 5 sao nọ ... Ngoác mồm là cân đong bằng đô Gía như họ đưa cả gia đình - dù một lần - trở lại chiến trường xưa Huân huy chương - Có cài lên ngực nữa đâu Nhà xây ba tầng - Khẩu hiệu ảnh thờ biến mất Nhường chỗ cho mô típ - cho đánh đố Lúc run rẩy bên vành móng ngựa. Họ líu ríu: - Tôi nhẹ dạ Thiếu kiên quyết Ít học Nên thành ra, thành ra Giờ cuối đời ... xin mọi người ... thứ tha ... Trần Khuyến
-
SÁU CÂU Thành thật hỏi em - Em chán ta chưa Này dép này áo - Đã chán ta chưa Này tóc này râu ... cũng nhuốm màu xơ xác Trái đất triệu triệu năm - Vẫn tinh khôi, kỳ vĩ Ta quá nửa đời - xộc xệch lôi thôi Ừ, thì gắng. Đừng là nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi. Trần Khuyến
-
GÓP THƠ (tặng Hoàng Minh Vũ) Cả tháng - mới đụng mặt nhau Bạn trách cứ - Sao. Thơ mày tịt hả Ôi cái thằng đề cao thơ là tất cả Tao không là mày - Ngày ngày đánh vật áo cơm Có thơ cũng vui - Có tiền cũng thú Nhưng đời không dễ cho mình bắt cá hai tay Có tiền đãi bạn cà phê đá Nghe thơ bạn: Cũng kiêu lòng, ngã ngớn, ngà say Trời cho bạn trồng nhiều ớt cay Tôi thất bát - gieo toàn rau muống Sống - là vui rồi Chứ bệnh tật khắp người - eo ôi Vạn câu thơ nước ốc - Hẳn tợ lục bình trôi Hạt tiêu cay - ứ à - ta hít hà cả buổi Thì đó : Lúa nhiều, cá tra nhiều ... chết rụi Mình rị mọ, nhọc nhằn, ky cóp - góp thơ - chơi . Trần Khuyến.
-
TẢN MẠN Buồn giận gì đời Mà đặt tên : 'cây chó đẻ'* Tra cứu mãi Cây chẳng liên quan gì đến loài chó kia. Hẳn mơ ước nhiều ơi châu thổ Mà trìu mến gọi Cửu Long Nghĩ dại dột các sông đều ô nhiểm Tìm đâu con tép mòng, đến chú cá lòng tong. Lui cui đầu vàm, xơ rơ cuối ngạn Cũng ra bông cũng kết trái - vẫn là Bần Nếu là nhân sâm, yến sào còn cơ may hóa kiếp Chỉ quẹt muối hít hà - kẻ xa xứ buồn dâng. Rồi một ngày ta à há reo vang 'Cây chó đẻ' vậy mà nên thuốc Thói nhiễu nhương - nhen mầm cái ác Cũng đời người mà : rác chẳng ra rác Làm thuốc cũng không xong ! Trần Khuyến * Cây chó đẻ răng cưa hay còn gọi là cây chó đẻ, diệp hạ châu, diệp hạ châu đắng. Tên Hán Việt khác: trân châu thảo, nhật khai dạ bế, diệp hậu châu. Cây có hạt tròn xếp thành hàng dưới lá nên gọi là diệp hạ châu.Cây chó đẻ mọc hoang khắp nơi và được dân gian hái về làm thuốc nhờ công dụng trị các bệnh u nhọt, bệnh gan, chữa sốt và phòng một số bệnh thông thường rất hữu hiệu.
-
ƯỚC Chiều ấy thênh thang quá Gió hôn lên lúa non Còn anh như chợt vấp Trên dịu dàng môi son Ráng chiều ôi rạng rỡ Ngỡ như ngày đón dâu Níu tay qua lối cỏ Nghe đời thôi lao đao Lạ chưa con tim hát Không là lời vu vơ Vòng tay em chợt khép Anh biết đâu bến bờ Một thiên đường bé nhỏ Cho anh và cho em Neo bến tình lộng gió Tròn vẹn giấc mơ tìm. Trần Khuyến
-
VIẾT TRÊN ĐỒNG LÚA Có thể đã lâu anh yêu đồng lúa Nên anh về quê lúa tìm em Chẳng nhớ điều gì đã mầu nhiệm nên duyên Ừ thì tại vì sóng mắt Chỉ vậy thôi - hồn anh trong vắt Tợ nguyên sơ như thuở cau trầu Hạt sương nào lấp lánh khát khao Chiều xuân ấy anh chìm vào tay đồng nội. Thế mới hay - con tim bổi hổi Thế mới hay - còn đó mối tơ Anh đã căng một dòng thơ Và treo vào những dạt dào mê đắm. Chỉ mong. Bình yên. Gió lặng Chờ mong có em trong hành trình lãng mạn Mình có nhau cho xuân kia tròn vẹn Và mình bên nhau cho thề hẹn cao dày. Em bước vào cõi nhớ anh đây Khẽ cúi đầu e ấp Áp môi thôi lên nghìn trùng tha thiết Cho tình xuân mơn man - nhé em. Trần Khuyến
-
KHÔNG ĐỀ Nắng sớm nay - có là nắng Tân Trào Mà sao mây trôi chầm chậm Không - Mây về quấn tang cho sông núi Ngùi thương - Một-chiếc-lá-rơi. Trần Khuyến
-
NẾU ... Nếu như có một chân trời khác Anh sẽ đưa em về qua nẻo tang bồng Nơi hoa cỏ bên người thơm ngát Nơi gió về. Không là một kẻ cuồng ngông Anh xua hết muộn phiền xưa cũ Trái mơ kia lóng lánh nắng bên thềm Xui chim đến gọi bầy chọn quả Buổi trăng về len lén nét môi đêm Nếu như có một thiên đường tình ái Anh dang tay làm râm mát bờ duyên Em chúm chím nụ tình phơi dáng ngọc Cả đất trời ngờ nghệch cả cánh chim Đêm bỗng xanh lối tình rất rõ Anh không về lạc ngõ yêu mơ Vòng tay ấm xoay tròn số phận Ta bay ngang cõi lạ bến chờ Nếu như có một trời ... giông bão Thì đời anh căng cánh buồm kia Chọn lối hẹp để biết chê trời rộng Để có em trong muôn dặm nẻo về. Trần Khuyến
-
TRỚ TRÊU Đời thường bảo là duyên Anh cho là trớ trêu - ta gặp Ôi chao! Ngọt lừ sóng mắt Chớp mi thôi - xiêu phách tứ tung rồi Anh thấy mình chấp chới giữa vườn xanh Không chỉ Bười, Cam, mà vô vàn hoa trái Lóng ngóng bàn tay - thừa câu thăm hỏi Mắt bâng quơ - Trời ạ! xao lòng Không kiêu sa, đài các, rỡ ràng Thinh lặng ấy mà nhuộm từng ý nghĩ Rồi từng đêm đọc lại dòng tin em gửi Ôi nồng nàn như vòng tay Cuộc đời này cân đong mãi thiệt hơn Giờ có em - ấm lành, giàu có Vườn yêu ngát hương từ đó Ừ thì anh vẫn cho là : trớ trêu. Trần Khuyến
-
Cuộc thi thơ đầu tiên trên mạng xã hội Facebook
chủ đề trả lời TRẦN KHUYẾN trong duonghoanghuu ở Các cuộc thi Văn học
ha ha. -
CHỢT CƯỜI Chợt cười khì trước biển Thì ra biển còn nhiều tham vọng hơn ta Thả triệu con sóng Chẳng biết bao nhiêu về đến đích Ta cười khẩy trước vòm đêm Tung vạn con mắt nhìn trần thế Cứ lơ mơ nheo nheo nhắm nhắm Thấy được gì trong đục nhân gian Ta gật gù trước cánh đồng Ngàn năm tuổi nuôi đời no ấm Còn gốc rạ trơ cằn xơ xác Chỉa vào trời như chới với, lo âu Cánh chim vút vào tầng không - líu lo Như chưa lụy miếng ăn, giông bão Mấy cành khô cho bầy đàn sinh nở Ta vẫn còn tìm kiếm hư danh Rồi một hôm nhìn cỏ dại Oằn lưng bên vết lăn nghiệt ngã Chưa một lần trả giá Cứ ngoi lên. Cứ ngoi lên là xanh. Trần Khuyến
-
MẬT NGỌT Ta không lựa. Chính đời run rủi Bên lối yêu. Em đón đợi - hoa vàng Ta cánh gió tung mình trăm vùng đất Để sóng soài bởi vấp những đa mang Ta ngồi lại và ru ngày xưa cũ Ôm vào lòng mê lắng của hôm nay Em líu ríu vỗ về thương cảm Em dìm mắt đưa ta vào hiền ngoan Này sông suối, này đồi khe ấp ủ Nay mở toang tung trải lụa là Ôi thơm nức trinh nguyên ngày tháng Ôi ấm lành đắm đuối thuộc về ta Em cười mỉm kẻo rồi xuân ghen đó Em thấy không hoa mướp rủ ong bầu Anh đào xới bằng đôi thay hồ hởi Cho thỏa niềm cháy bỏng tê sâu Hôn, hôn nữa. Hôn tràn bờ bãi Anh hôn lên từng ngọn mê cuồng Em cố níu vai anh cùng vượt Hạnh phúc gần ơi mật ngọt yêu thương ! Trần Khuyến
-
ĐỜI LÍNH CÁC ANH Quàng ba lô - Súng lên vai Giày buộc chặt là miệt mài hành quân Dẫu ngày hạ hay chớm xuân Chiến hào bãi tập in hằn giấc mơ Thao trường đó - Gió tung cờ Quân xanh - quân đỏ nhấp nhô chiến hào Mũi trực diện mũi, luồn sâu Thành trận đánh, cũng gian lao, mệt nhoài ... Ơ kìa tiếng hát trẻ trai Vỗ báng súng vỗ đôi tay - nồng nàn Mồ hôi rơi cũng điệu đàng Vẽ nên những nét-hồng-hoang-trống-đồng. Trần Khuyến (Lục Quân 2, Long Thành - Đồng Nai)
-
THÁNG BẢY QUÊ NHÀ Tháng bảy vỡ òa từng cơn mưa Thành phố nhòa, run, mọng nước Âm thanh mưa sao buồn đến thế Níu ta về ngày xưa ... Thuở băng rừng bầu bạn sao khuya Lưng gạo sấy ngọt mềm dìu cơn đói Chớp lửa bừng - Cướp đi lời trăn trối Của trái tim thành phố xanh ngời Thôi - Loạt súng lia thia - Vĩnh biệt nụ cười Vĩnh biệt khoảng trời mộng mị Có gì yên lặng người yên nghĩ Có gì đau bằng mẹ cha đau Giờ ngoảnh nhình - xa tít - đại ngàn ơi Sao tìm lại vạt rừng xước đạn Cây rừng xanh - Vết thương nào lành lặn Đại ngàn xanh - Sương vỗ giấc ngậm ngùi Tháng bảy - quê nhà vẫn mãi sinh sôi Nghe trong mưa gọi thầm tên bè bạn Bên hàng xóm nén nhang hồng ai thắp Ngỡ vết đau từ phương ấy trôi về Sờ lên ngực mình - ôi nhịp đập say mê Ta sẽ sống như một thời đã sống ! Ta sẽ sống với gập ghềnh năm tháng ! Cứ dào lên câu hỏi rực hồng Tháng bảy - Quê nhà Thánh thót tiếng mưa rung Tháng bảy - Quê nhà Có người lính, nhớ - thương Trần Khuyến
-
CẢM NHẬN Ở TRƯỜNG SA Tôi bước từng bước chân Theo dọc những chiến hào Trường Sa là vậy đó Những nòng súng vươn cao Đất hẹp chẳng bận mùa Mở lòng thành thế trận Từng ngọn rau gió lùa Giấc mơ nồng biển mặn Tiếng ghi-ta ai đó Vừa dạo khúc duyên quê Trang thơ tình phong lại Tàu ra nối hẹn thề Chút dịu dàng con gái Chỉ là ảnh báo thôi Dán lên đồng đội ngắm Rồi tình tứ mỉm cười Về đây cùng lính đảo Tôi thêm hiểu bao điều Họ sống như biển ấy Cứ tung trời mà reo. Trần Khuyến
-
TRƯỜNG SA ƠI ! Bao mơ ước bây giờ tận mặt Trường Sa ơi! Chùm đảo biển khơi Giờ em biết đảo chìm đảo nổi Và các anh tay súng không rời Trăng phía đảo vẫn rằm hạnh phúc Ngửa mặt nhìn. Tìm lại bóng quê Nơi hương lúa cánh cò bay lả Những bờ tre tung xõa tóc thề Sao trời rụng bao lần anh biết Giọt sương đêm sỏi cũng thu mình Con tim nhỏ vẫn hoài thao thức Một cánh buồm đỏ thắm bình minh Em chợt nghĩ: Anh là hoa đảo Cùng phong ba khoác áo xanh màu Nếu giặc đến. Em không là khách nữa Sánh vai Anh bước xuống chiến hào Về với đảo. Thỏa lòng khoảnh khắc Nhưng trong em giăng mắc nhớ thương rồi Mai tạm biệt. Chắc là sóng dỗi Giữa đêm này ôi gió mặn vào môi. Trần Khuyến
-
CHÚT TỰ TÌNH Kìa em - Trăng viễn xứ Mờ mịt bến đam mê Mỏi mòn - Trăng thổn thức Màng chi một lối về Ồ Trăng hình cánh võng Hoài mơ một tiếng ru Ngửa lòng bao năm vẫn ... Tình ơi mãi xa mù Sau một lần Trăng rụng Lại một lần Trăng lên Tình một lần vụn vỡ Tình bừng dậy không em? Kìa em - Trăng cười mỉm Từng chiếc hôn mượt mà Cứ giấu vào dáng lá Cứ ánh ngời kiêu sa. Trần Khuyến
-
TỰ CẢM PHÍA RỪNG 1. Lầm lũi về Cát Tiên Ta chợt thèm tiếng gầm của cọp Rừng im. Như có nanh kề sau ót Ôi bủn rủn sống lưng 2. Con nước đầu nguồn hậm hực sau mưa Ném mình thành thác Có phải rừng thét? Ngàn lần không - không phải tiếng cười đưa. 3. Ẩn mình chắc lâu lắm Hơi người vắt luồn nhanh No tròn tên say máu Máu ta ngọt hay tanh? 4. Gối đầu lên bóng đại ngàn Bỗng thấy tim ta lá mục Máu rùng mình con dế thức Tình trôi như ngọn gió hoang 5. Mới Sài gòn buổi sớm Chiều rừng vắng lang thang Giấu vào đâu nỗi nhớ Đêm-lửa-rừng-ngún-hoang. Trần Khuyến
-
VỚI TRƯỜNG SA Đến với đảo mới hay đảo đẹp Đứng chơi vơi sóng nước mây trời Xa đất mẹ không là hoang vắng Trường Sa đây có những con người Họ trẻ lắm tuổi yêu tuổi mộng Vun liếp rau, mở những chiến hào Quả bóng lăn tiếng cười trong trẻo Tiếng sóng trào vỗ giấc chiêm bao Bửa cơm lính - Đơn sơ đạm bạc Bước tuần đêm sóng hát dạt dào Những thao thức nằm trên cò súng Đảo từng ôm những giọt máu đào Nhìn cột mốc chủ quyền sừng sững Phút giây thôi Em nhớ bến bờ Tình Em bỗng hóa thành ngọn gió Khẽ hôn lên tươi thắm sắc cờ. Trần Khuyến
-
KHÚC RU TÌNH Hình như nắng cũng tơ vương Nên man mác tím ngùi thương cánh đồng Tình yêu có mấy nẻo cong Có là núi có là sông giao hòa Sao mình chưa đến trong ta Cứ hụt hẫng, cứ bao la, vợi tình Hoa còn mơ những vườn xinh Và em có đến tự tình ... hời ru Trần Khuyến
-
MIÊN MAN TÌNH TỰ Biển ở đâu cũng sóng Sóng ở đâu cũng xô Cà Mau biển đắm đuối Dim mắt được xanh bờ Rượu ở đâu cũng thế Đãi đằng hoặc vô tư Rượu tình em mệt lữ Ta hóa đứa trẻ hư Người ở đâu cũng có Những cung bậc khôn lường Người Cà Mau hào sảng Biển trời cao rộng hơn Trăng ở đâu cũng tỏ Nếu mây không bẽ bàng Trăng Cà Mau ta gặp Nét môi hiền, đoan trang Máu hy sinh đều đỏ Nên ngọn cờ lung linh Phù sa tuy bé nhỏ Ơi trang sử quê mình. Trần Khuyến
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.