-
Số bài viết
579 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
2
Bài viết được đăng bởi ThanhTracNguyenVan
-
-
Ở namdinholine.net,Nam Định là quê hương của các nhà thơ nổi tiếng như Tú Xương,Nguyễn Khuyến,Nguyễn Bính ... vừa thông báo xong kết quả cuộc Thi Thơ Và Truyện Ngắn do họ tổ chức.Các tác phẩm đều do Ban Tổ Chức chấm.Các thành viên dự thi đều có quyền bình phẩm nhưng lời lẽ rất ôn hoà và có văn hoá.
Đặc biệt là các thành viên chủ nhà (ở namdinholine.net) như congchua9x,Nguyễn Hữu Hiệp (bạn này đoạt Giải Ba Thơ),Nguyễn Phương Thoa (bạn này đoạt Giải Nhì Thơ),...đều có những bài phê bình thơ người khác nhưng rất công tâm không quá khích.Sau khi Hiệp và Thoa đoạt giải,những lời phê bình chân tình trước kia của họ với các thành viên dự thi thơ khác,càng làm nâng cao thêm giá trị giải thưởng thơ của họ.Đó là điều những người chuẩn bị phê bình thơ dự thi như chúng ta cần suy nghĩ.
Xin chúc mừng bạn Từ Linh Nguyên thêm một lần nữa
-
Xin chúc mừng bạn Từ Linh Nguyên ở diễn đàn thotre.com của chúng ta vừa đoạt được một Giải Thơ ở namdinholine.net với bài thơ Trắng :
Trắng . . .
Trắng phận người
. . . trắng nước mắt
. . . trắng vành tang
Biển trắng . . .
Biết nói gì ngoài nén hương cho nhau
Người nằm dưới biển sâu
Có gì lấp nỗi đau người ở lại ?!
Không còn nghe tiếng khóc
. . . mà làm sao khóc được
Khi nước mắt cạn rồi . . .
Oan nghiệt người cái nợ trùng khơi
Hay nợ đời cơm áo
Tôi trách người hay trách cơn bão
. . . trách tôi nhiều lúc lạnh lòng
. . . hay trách đời vô tâm ???
Chúng ta đều đáng trách . . .
Trắng phận người
. . . trắng nước mắt
. . . trắng vành tang
Biển trắng . . .
Người bây giờ vô ưu
Chỉ còn chúng tôi
. . . người nợ người ở lại
Đối diện với chính lương tâm mình
Đớn dau và tự hỏi:
Tại sao điều đó đã xảy ra
Tại sao không làm cho điều đó đừng xảy ra ???
Biển một màu . . .
. . . biển trắng
Từ Linh Nguyên
-
Hạ Nhớ
Tặng Minh ThuLà nhớ gì không nhỏ ?
Ngày ấy em rời trường
Nắng chiều vương trong mắt
Ngập ngừng và mông lung .
Ta ngẩn ngơ lặng ngắm
Cánh phượng hồng rụng rơi
Sân trường mùa hạ thắm
Bóng em xa,xa rồi …
Là thấy gì không nhỏ ?
Sao vội vàng quay lưng
Đầu cành ve nức nở
Chiếc lá sầu rưng rưng .
Bước giày em thầm lặng
Bỗng chốc hóa xa vời
Ta về qua cửa lớp
Bụi phấn còn rơi rơi .
Là xa rồi đấy nhỏ
Kỷ niệm những ngày thơ
Người em xưa áo trắng
Hình bóng giờ trong mơ .
Trời xanh kia thăm thẳm
Mùa hạ biết còn không
Mùa thu sao đến chậm
Để buồn ta mênh mông ?
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Xin lỗi Thầy !Leduyen vô tình post vào topic của thầy .Để thầy hiểu lầm leduyen chi muon nói với bạn jac thôi.leduyen đã xóa những dòng vô nghĩa.Mong thầy cũng xóa nó đi trong ký ức.( Lâu quá leduyen không ghé d d rồi)
Lê Duyên.
Không có gì chỉ sợ có ác ý thôi.
Nếu chỉ là do leduyen vô tình,hoàn toàn không cố ý thì hãy cùng nhau quên tất cả đi.
Chúc leduyen luôn xinh đẹp và có nhiều sáng tác mới
-
Mưa phố Huế
Trời mưa ướt áo trời mưa
Chiều nay tan học ai đưa em về
Sao em cắt ngắn tóc thề
Để buồn giọt nắng,dầm dề giọt mưa ?
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Các bạn ơi :
Chúng ta là những thành viên trong diễn đàn văn học mà ! Xin các bạn lưu ý:
1.Hãy đọc cho kỹ rồi post bài : bạn vien phuong ơi,tôi có bao giờ bảo bài thơ Mẹ vẫn tảo tần là đạt đâu mà phải đính chính là khá đạt ?Bạn có thể xem lại bài tôi phê bình (hoàn toàn không có sữa chửa,có thể hỏi admin) chỉ có một câu là khá đạt mà thôi
2.Khi phê bình thơ đang trong thời gian tranh luận,xin đừng đem các danh nhân vào.Không phải thơ của các danh nhân ai cũng thích.Ngay cả bản thân tôi tôi cũng không thích thơ của Nguyễn Trãi,tôi chỉ thích bài Bình Ngô Đại Cáo của nhà thơ kiệt xuất này thôi.Do đó nếu họ có nói không thích thơ của các danh nhân thì họ cũng không có lỗi gì mấy.Chỉ đáng trách là người trước đó khi tranh luận lại lôi các danh nhân vào làm "luận chứng" cho tham luận của mình,nên khiến người sau có phản ứng ngược lại gây ra phản cảm.
3.Khi phê bình các bạn nên nghiêm túc đọc thật kỹ tác phẩm,nên nhớ các bài thi được đăng vào đây đều đã được qua vòng sơ khảo do admin chấm.Được quyền khen,được quyền chê.Nhưng chê phải có văn hóa và có luận chứng,còn khen nên cẩn thận lời khen của mình xem có hợp lý hay không?Tránh khen lấy lòng,khen theo số đông
4.Đây là diễn đàn văn hóa,không hiểu sao bạn quachthuthao lại nỡ dùng những từ như "hư danh tanh tưởi","những lời bình ói mửa" để nói về các thành viên khác trong diễn đàn?Tôi có nhớ một câu truyện ngụ ngôn : một đứa bé cầm bùn ném vào những đứa bé khác.Những đứa bé khác có dính bùn hay không chưa biết? Nhưng chắc chắn là đứa bé ném bùn tay đã bị dính bùn trước
5.Gởi admin : các bạn đưa ra cuộc thi thơ là để nâng cao diễn đàn thơ thân yêu của chúng ta,sao lại không quản lý tốt để xảy ra những lời "ói mửa" vậy? Nên chấn chỉnh ngay đi.Không khéo sau cuộc thi thơ này sẽ có nhiều thành viên sinh ra bất hòa với nhau
-
Làm quen
Người ta tan học có đôi
Sao bé tan học mồ côi một mình ?
Ta chào bé cứ làm thinh
Ta cười bé giận mắt nhìn đâu đâu …
Hỏi tên,bé bỗng lắc đầu
Hỏi nhà,bé chỉ mây cao … trên trời !
Xe ta sao bé chẳng ngồi ?
Ta buồn lẽo đẽo …
Mồ côi hai mình !
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Hôm nay mới biết chị ThuHaNoi có ở đây
Chúc chị có nhiều sáng tác mới
-
Theo mình thì bài trên có mấy điểm dùng từ cũng mới mới là:"Mẹ như chấm tròn"
"Đất níu, trời đè cuộn tròn dáng mẹ"
Nhưng cũng chưa thấy gì nổi bật. Bác Thanh Trắc Nguyễn Văn nói là khá đạt, như vậy đạt của bác là gì vậy?
Chỉ khá đạt chứ chưa đạt
Còn đạt như thế nào là tùy theo tiêu chuẩn của Ban Giám Khảo,tôi không dám có ý kiến sợ làm sai lệch sự công tâm của Ban Giám Khảo
Nhưng ý kiến như bạn vodanhkhach :
"Bài thơ này chưa có sự sáng tạo. Các hình ảnh về mẹ chưa thoát khỏi bóng những bài thơ người ta viết về mẹ"
thì nặng nề quá,chẳng khác nào gián tiếp bảo Ban Giám Khảo đánh rớt người ta
-
Bài thơ này chưa có sự sáng tạo. Các hình ảnh về mẹ chưa thoát khỏi bóng những bài thơ người ta viết về mẹ. Nên đọc Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa của Nguyễn Duy sẽ thấy nhận xét này không quá đáng!vẫn có sáng tạo đấy chứ,những câu thơ như :
"Trong mái tranh, sao vương xuống chỗ nằm."
"Đất níu, trời đè cuộn tròn dáng mẹ"
'Mồ hôi dềnh cửa bể" ...
Không phải ai cũng viết được
Thơ viết về mẹ không dễ,viết như thế là khá đạt rồi
-
Phiếm luận về yêu
Khi yêu
Tôi bỗng thành người lớ ngớ
Mọi người cười tôi
Nhưng họ cũng đều lớ ngớ
Khi yêu !
Có nhiều người càng yêu
Càng lớ ngớ !
Và càng lớ ngớ
Họ càng yêu !
Sỏi đá bỗng dỗi hờn
Khi bỗng lớ ngớ
Bỗng yêu !
Quỉ sứ cũng hiền như nai
Khi cũng yêu
Cũng lớ ngớ !
Nhưng coi chừng
Bạn sẽ là người lớ ngớ
Nếu không yêu !
Cũng đừng quá vội yêu
Kẻo thành người lớ ngớ !
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Tình muộn (bản tứ tuyệt)
Cảm ơn em đã yêu tôi
Cảm ơn mây trắng cuối trời còn bay
Cảm ơn trăng rụng vào tay
Giở xem ngơ ngác … hương bay ngậm ngùi …
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Ngày xưa nhớ tuổi học trò
Những chiều tan học mình chờ đợi nhau
Nhớ gì trong gió lao xao
Em cười trong mắt mà sao ngượng ngùng .
Sau em,tôi cũng ngập ngừng
Từng màu hoa phượng thẹn thùng rụng rơi
Bài thơ đã viết hết lời
Muốn trao lại ngại,ngại rồi không … trao !
Để mùa hạ ấy qua mau
Để rồi kỷ niệm đi vào tháng năm
Để giờ em đã xa xăm
Còn đây trong gió tiếng thầm thì xưa …
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Rạch Miễu
Anh phải về
Đành giã biệt quê em
Giã biệt dòng phù sa đỏ ngầu mùa nước nổi
Cô gái xứ dừa chợt cúi đầu bối rối
Nghe gió sông Tiền lồng lộng những hàng cây …
Rạch Miễu xa rồi bàng bạc bóng mây bay
Em vẫy nón nhìn theo cánh chim trời rong ruổi
Ăn miếng bưởi quê em nghe mát lòng vị bưởi
Uống nước dừa xiêm sao thương da diết hương dừa ?
Thì thôi em về kẻo phương ấy trời mưa
Cho anh hát bài Lý Qua Cầu qua rạch nhỏ
Một mai về lại bên sông Hồng nước đỏ
Con sóng bỗng thì thầm :
Rạch Miễu
em ơi !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Phóng sự đêm Sài Gòn
Sài Gòn
Đêm
Dịu dàng đã lên giường
Lương thiện đã lên giường
Tình yêu cũng đã lên giường
Ôm ước vọng
Nằm nghiêng vào giấc ngủ …
Những hồn ma trác táng
Vẫn đi hoang
Vẫn thao thức
Ồn ào
Ngáp vặt
Vật vã .
Sài Gòn
Đêm
Những chiếc xe điên gầm rú
Chạy đua
Lạng lách
Đánh võng
Rượt đuổi tử thần
Đích đến là nhà xác
Là quan tài
Là khói hương
Là huyệt thẳm .
Sài Gòn
Đêm
Những ly bia lanh canh
Lách cách
Tiếng thời gian va vỡ
Những gã đàn ông nói cười nhăn nhở
Cùng móc trái tim mình
Thả lăn chìm
Ngập ngụa
Nhầy nhụa
Trong bia .
Sài Gòn
Đêm
Từng cô gái rú gào điên dại
Lắc …
Uốn éo bán mình
Nửa người
Nửa ngợm
Nửa Bạch Xà Tinh …
Nửa ma
Nửa quỉ
Nửa ẩn
Nửa hiện hình
Nhạc xập xình
Cười dậm dật
Đèn lung linh …
Sài Gòn
Đêm
Khói thuốc mịt mù
Đám thanh niên ngồi gật gù
Khóc cười vô thức
Vò nát cuốn lịch cuốn đời mình
Xé toạt
Châm lửa
Hút
Khói quyện hình chấm hỏi
Bóng tiên nâu
Khúc xương người
Đầu lâu …
Sài Gòn
Đêm
Tiếng rao hủ tiếu gõ
Đuối dần trong hẻm nhỏ
Hai anh em sinh viên nghèo
Áo sờn vai
Quần rách gấu
Mồ hôi lấm tấm
Nước mắt phập phồng
Vai chung vai
Lưng tựa lưng
Đẩy chiếc xe già nua lộc cộc
Lắc lư
Run rẩy
Nghi ngút khói
Lầm lũi nẻo đường mưu sinh …
Sài Gòn
Đêm
Gió lang thang
Ánh đèn chợ sáng choang
Cô gái gian hàng bán trái cây
Uể oải
Ngồi học bài .
Đêm
Đêm .
(Tập thơ Quà Tặng Mùa Đông - NXB Văn Nghệ 2007)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Nụ tầm xuân
Trèo lên cây bưởi hái hoaBước xuống vườn cà hái nụ tầm xuân(Ca dao)Người về tìm nụ tầm xuân
Thương màu hoa bưởi trắng ngần chợt tan
Mây buồn từ dạo lang thang
Vườn cà thuở ấy cũng hoang phế sầu .
Hỏi gì khi cá cắn câu
Khi chim xanh đã nhốt vào lồng son
Tiếc câu thề biển hẹn non
Nước chưa chảy,đá đã mòn . Ly tan .
Người ta cau bạc trầu vàng
Nên tơ chỉ thắm để nàng sang sông
Trầu tôi một mớ ba đồng
Ngẩn ngơ đem thả ngược dòng ca dao .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Có gì đâu mà căng thẳng (!?) Thiết nghĩ, làm thơ hay bất cứ thứ gì cũng cần mong có sự tham gia đóng góp ý kiến của người khác. Chúng ta có tiến bộ được hay không là do sức mạnh của cả một tập thể cơ mà.
Còn vấn đề bút chiến; Hoài Thanh và Hải Triều cũng từng bút chiến suốt đấy thôi!
Nhân tiện đây, em cũng có vài lời mạnh dạn đưa ra có gì mạo phạm cũng xin được sự góp ý của các Bác:
1- Đại thi hào Nguyễn Du đã viết: "Trăm năm trong cõi người ta" (1), "Bất tri tam bách dư niên hậu" (2), Hồ Chí Minh cũng đã viết "Vì lợi ích trăm năm trồng người" (3)... Chỉ cần 3 dòng trên cũng đủ nhận thấy các bậc tiền bối sử dụng khái niệm "trăm năm" như một sự ước lượng chỉ thời gian.
2- Sự "tu luyện" hay "tu hành" cũng vậy. Quan niệm được hiểu theo chiều hướng nào cũng được. Nếu bẻ ra thì Ngộ Không không những "Tu luyện" mà còn "Tu hành" nữa (trong những ngày theo Đường Tăng đi thỉnh kinh). Còn Đường Tăng cũng cả "Tu luyện" nữa đấy chứ, sau bao lần vào sinh ra tử trên đường đi, nhận thức của Đường Tăng (người trần mắt thịt) đã khác đi rất nhiều. Phân biệt rõ PHẢI - TRÁI - TRẮNG - ĐEN một cách rõ nét hơn - Điều mà trước khi đi lấy kinh (đơn thuần là tu hành) ông chưa từng gặp phải - Nhưng vẫn giữ được cái Tâm nhà Phật. Đó là lòng từ bi, tính thương người... Ở ông toát nên tính Chân - Thiện - Mỹ một cách cụ thể. Chính vì vật mà Đường Tăng sớm thành chính quả.
Thời đại nào cũng thế, con người ta giống Đường Tăng có, giống Ngộ Không (nói thẳng ra là giống khỉ) cũng có. Người viết không đề cập đến vấn đề "tu hành" hay "tu luyện". Cốt làm sao gửi gắm vào thơ tâm tư của mình, những mong cuộc sống nhiều Đường Tăng và ít khỉ hơn.
Thật sự mỗi người đều có một sáng tạo riêng,tôi nghĩ khác và Linh nghĩ khác.Có thể giải thích của Linh là đúng.
Nhưng nếu Linh nếu muốn tiến xa hơn trên đường sáng tác thơ,để được thơ đăng báo (phải chịu sự kiểm định của biên tập báo),để được thơ in thành sách (phải chịu sự kiểm định của biên tập nhà xuất bản) thì liệu những "giải thích" của Linh cho bài thơ có thể giúp bài thơ trên lọt qua được vòng kiểm duyệt hay không?
Ngay cả bản thân tôi,Thợ Làm Vườn và những nhà thơ danh tiếng cũng đều bị đau khổ vì biên tập.Ngay cả thơ của Nguyễn Du cũng bị tam sao thất bản thành bản kinh và bản phường là do bị những chủ nhà in ngày xưa và cả vua Tự Đức chen vào biên tập
Ở đây chúng tôi là những người đi trước đã có nhiều kinh nghiệm trong sáng tác chỉ nhằm giúp đỡ cho các bạn trong diễn đàn có thể tiến xa hơn mà thôi,chứ không có ý khoe khoang gì khác.
Đặt trong bối cảnh bài thơ của Nhật Linh,những từ "tu hành" và "tu luyện" nằm trong đó hoàn toàn không ổn
Chúng ta đâu thể biết biên tập có đồng ý cho chúng ta giải thích bài thơ như bạn đã giải thích hay là loại nó không cho in?
Nếu để sáng tác chơi thì bài thơ đó có thể đạt yêu cầu
Nếu để đưa in báo hoặc in sách thì hoàn toàn gặp nhiều trở ngại
Tôi biết Linh tiếc bài thơ đó vì Linh có ý câu kết khá hay.Nhưng muốn tiến xa hơn Linh hãy mạnh dạn vứt bài thơ đó đi,một là làm lại nó hay sáng tác bài thơ khác
Chúc Linh có nhiều sáng tác mới
-
Một chiều trên bến Hương Giang
Một chiều trên bến Hương Giang
Ngó em tôi bước xuống nhầm "thuyền ni"
Em cười "Sao hỉ ?" mà chi
"Rứa răng" gửi lại còn gì hồn tôi !
Bây chừ mây trắng xa xôi
Thuyền sang bến nớ biết nơi mô tìm ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Nửa mơ ước xưa
Ngày ấy mình chung lớp
Hai đứa chung lối về
Em là hoa bưởi trắng
Thơm ngát giữa đường quê .
Một chiều thu gió lộng
Ngồi học cạnh bờ ao
Em quấn đôi nhẫn cỏ
Mơ ước chuyện ngày sau .
Em mơ làm cô giáo
Anh cũng ước làm thầy
Tuổi thơ như giọt nắng
Bước chân đầy cỏ may .
Ước mơ mình chia nửa
Hai nửa cùng chung mơ
Nửa em ép vào lá
Nửa anh gởi vào thơ .
Nửa em hóa lá đỏ
Bồng bềnh ra sông xa
Nửa anh thành khói trắng
Long đong nơi quê nhà .
Trang sách còn một nửa
Nửa cánh diều lặng bay
Bài thơ mất một nửa
Nửa xanh cọng cỏ gầy .
Nửa anh giờ trường cũ
Nửa em giờ mù khơi
Ước mơ đôi nhẫn cỏ
Đôi nửa còn nửa đôi .
Từng đêm bên giáo án
Nghe nửa mùa thu đau
Nửa anh còn tìm mãi
Nửa mơ ước xưa đâu ?
(Tập thơ Cỏ Hoa Thì Thầm – NXB Thanh Niên 2002)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Mất nửa
Con đường mất nửa thành ba
Mặt trời mất nửa nhập nhòa hoàng hôn
Trăng lên mất nửa lại tròn
Tim anh mất nửa chỉ còn bóng em .
(Tuyển tập thơ Mây Ngàn Phương – NXB Thanh Niên 2005)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Làm người.
Đường Tăng.
Tu luyện trăm năm.
Trở thành Đức Phật.
Ngộ Không.
Tu luyện ngàn năm.
Chưa được thành Người.
Mới hay,
Ở đời.
Làm người không dễ.
Bài thơ trên cần xem lại nội dung thơ :
1.Ngộ Không đúng là tu luyện,nhưng Đường Tăng chỉ có tu hành chứ không tu luyện
2.Đường Tăng tính từ khi xuất gia,thuở còn bé,cho đến khi thỉnh kinh thành Phật tính ra mới khoảng 40 tuổi nghĩa là khoảng 40 năm sao dám gọi là trăm năm???
Nếu tính từ các kiếp trước Đường Tăng là đệ tử của Phật tổ đầu thai,tu cũng đã hơn ngàn kiếp (quan niệm của Phật Giáo),tính ra hơn cả ngàn năm sao lại bảo là trăm năm???
Mới hay,
Ở đời
Làm người không dễ
Nhưng làm thơ lại càng không dễ hơn!!!
-
Đã tạo mail yêu cầu của bạn. Bạn check tin nhắn để biết mật khẩu và cách truy cập hộp mail nhé!cảm ơn Thợ Làm Vườn hộp thư nguyenvantao@thotre.com đã nhận xong
-
Chiều Hưng Long
Hưng Long nắng đỏ bụi hồng
Mênh mông biển lúa,bềnh bồng biển mây
Hương đồng gió chạm khẽ bay
Hoàng hôn khẽ xuống chạm ngày vào đêm …
Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Đi Tân Bửu
Long lanh đáy nước chân cầu
Đường đi Tân Bửu xôn xao nắng chiều
Trời xa xanh thẳm cánh diều
Áo em xanh biếc để nhiều nhớ nhung .
Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
Mẹ vẫn tảo tần
In Lưu trữ: Cuộc thi thơ online trên thotre.com
Đăng lúc · Report reply
Cái tâm của người phê bình thơ
Đã có người PM hỏi tôi có phải tôi là tác giả bài thơ này hay không mà lại bênh vực nó?Và sao chỉ có bài phê bình duy nhất ở bài thơ này thôi?
Xin trả lời chính thức tôi không phải là tác giả bài thơ Mẹ Vẫn Tảo Tần,và cho đến hiện giờ tôi vẫn chưa có bài thơ nào dự thi thơ ở đây.Lý do là thơ hay tôi đã đưa đi dự thi ở nơi khác hết rồi,theo thông báo của TLV tôi cứ nghĩ là cuộc thi thơ này phải đến năm sau mới tổ chức được, nên đã không chuẩn bị bài dự thi kịp.Theo tôi dự thi thơ là để học hỏi và thử nghiệm khả năng thơ của mình.Nếu thấy thơ mình hay mà không đoạt giải thì cũng chẳng sao,đó là do người làm thơ và người chấm chưa đồng chính kiến.Lúc sinh thời có ai hiểu được tranh của họa sĩ thiên tài Van Gogh đâu.
Thật sự tôi rất yêu quí thotre.com,trước kia tôi đã từng vào đây,rồi sau đó giao cho một cậu học trò cũ post thơ,sau cậu học trò này cưới vợ nên tôi lại phải vào post thơ ở đây lần thứ hai.
Ở đây tôi chỉ nói về bài thơ này.Bây giờ nhiều người đã nói nó hay và khá hay.Nhưng chúng ta hãy coi lại lời phê bình đầu tiên xem : "Bài thơ này chưa có sự sáng tạo. Các hình ảnh về mẹ chưa thoát khỏi bóng những bài thơ người ta viết về mẹ. Nên đọc Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa của Nguyễn Duy sẽ thấy nhận xét này không quá đáng!"
Thật khủng khiếp! Phê như thế chẳng khác nào chôn sống thơ người ta!Bài thơ này có sáng tạo hay không nhiều người khác đã dẫn chứng rồi.Ở đây tôi chỉ xin các bạn một điều là trước khi phê thơ nên cẩn trọng,vì đây là bài dự thi tim óc của người ta,phải đọc thật kỹ tác phẩm,nếu phê sai đó là tội ác của những người cầm bút.
Tôi chưa cho điểm bài thơ nào cả.Tôi vẫn giữ nguyên ý kiến bài thơ này là khá đạt
TTNV