-
Số bài viết
579 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
2
Bài viết được đăng bởi ThanhTracNguyenVan
-
-
Van em đừng qua cổng
Van em đừng qua cổng
Tóc mềm đừng thoảng hương
Ta va vào vấp ngã
Ngàn năm sẽ nhớ thương .
Van em đừng qua cổng
Đung đưa một tiếng cười
Ta sợ chòng chành đắm
Bởi cánh môi hồng tươi .
Van em đừng qua cổng
Hát rêu rao nhạc buồn
Ta dại khờ đâu biết
Nước mắt tròn hay vuông ?
Van em đừng qua cổng
Thả bay màu áo dài
Kẻo chiều thu vướng lại
Vạt nắng vàng không phai .
Van em đừng qua cổng
Sao em giờ chưa qua ?
Để ta buồn đứng níu
Hoàng hôn trước hiên nhà ...
Van em đừng qua cổng ?
Van em đừng qua cổng ...
(Báo Tài Hoa Trẻ số 479 - Ngày 04.07.2007)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Gởi hoaquynh :
Để xem một số tác phẩm của các nhà thơ trong tập thơ Phù Sa Của Gió
mời hoaquynh vào trang web sau :
http://dangbh.brinkster.net/?BaiViet=89
Thân
-
Ngày xưa
Ngày xưa có một bến đò
Tuổi thơ cùng nhảy lò cò mà chơi
Có lần nước mắt em rơi
Tim tôi rụng xuống rối bời nỗi đau
Em giành một nhánh bông lau
Nhường em,nhường hết trăng sao trên trời .
Ngày xưa có một khoảng trời
Xanh xanh lá nhãn cùng ngồi mộng mơ
Chuồn chuồn đậu xuống trang thơ
Thả con thuyền giấy lạc bờ bến thương
Bến thương cách mấy con mương
Em trao quả chín nối hương vào lòng .
Ngày xưa bảy sắc cầu vồng
Bây giờ mây trắng bềnh bồng trôi qua
Em giờ lên tỉnh học xa
Quên tôi,quên cả quê nhà nắng mưa
Nắng mưa là chuyện nắng mưa
Em xưa quên hết ngày xưa . Bao giờ ?
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Con thuyền giấy
Con thuyền xưa bằng giấy
Anh thả vào ước mơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Bập bềnh trên sóng nước .
Em ngồi bên cửa lớp
Con thuyền ghé làm quen
Em đẩy . Thuyền lật nghiêng
Lắc lư rồi trôi tiếp !
Em cười đôi mắt biếc
Màu áo trắng như mơ
Con thuyền cũng ngẩn ngơ
Lặng trôi và trôi mãi …
Con thuyền nay bằng giấy
Anh thả về tuổi thơ
Thuyền trôi giữa dòng mưa
Cũng bồng bềnh sóng nước .
Nhưng người em thuở trước
Năm tháng ấy về đâu ?
Con thuyền cũ nghiêng chao
Giữa đôi dòng thương nhớ .
Trời mưa bong bóng vỡ
Phượng rụng ướt mùa thi
Có một chiếc thuyền đi
Bên thềm xưa trôi mãi …
(Tập thơ Hạ Nhớ – NXB Tổng hợp Đồng Nai 1999)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Xin giới thiệu tuyển tập thơ mới Phù Sa Của Gió - NXB Văn Nghệ vừa ấn hành năm 2007.
Thanh Trắc Nguyễn Văn góp mặt cùng với 11 tác giả thơ khác,trong đó có nhà thơ Trương Trọng Nghĩa
(tức Thợ Làm Vườn)
-
Ký ức mùa thu
Có một chiều cha nhặt chiếc lá vàng rơi
Mái đầu xám bạc chợt cúi buồn u ẩn
Nhớ thuở chiến tranh mẹ một đời lận đận
Gồng gánh thương chồng đánh giặc miền xa .
Mấy mươi mùa xuân rồi lặng lẽ trôi qua
Cha cô độc trong nỗi buồn nhớ mẹ
Thời trăng mật,trái tim hồng tươi trẻ
Lại phải chia xa cách trở hai đầu …
Có nước mắt nào dập tắt được nỗi đau
Có hương khói nào làm nguôi ngoai nỗi nhớ
Con khôn lớn trong từng đêm cha trăn trở
Nghe biển khơi xa khắc khoải gọi về .
Rồi ngày lại ngày nắng rực chân đê
Cha vẫn bước lê trên con đường đến lớp
Ngôi trường ấy có tàng cây bóng rợp
Có mơ ước mẹ xưa tha thiết,ngọt ngào …
Một bàn chân mình cha đã gởi lại rừng sâu
Một trái tim đau cha cũng gởi vào dĩ vãng
Ký ức cũ tưởng đã lặn vào năm tháng
Lại chợt hiện về
lấp lánh
mùa thu !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
3>4Anh đa môn ? anh nhiều lời
Hứa em hôm trước quên rồi hôm sau
Lẽ nào em mãi u sầu
Tập làm thơ để quên câu ước nguyền
BÌNHTHUỜNG
Bình Thường ơi đa môn là gì vậy?
Hiểu được chết liền đó !!!
-
Chỉ còn
Chập chờn sau mỗi cơn mơ
Là trong xa vắng câu thơ cháy nồng
Hồn buông lững giữa hư không
Mắt rơi sâu thẳm cơn giông rập rình
Bóng đêm thường trú lặng thinh
Rơi trong âm bản tiếng mình - tiếng ma
Còn đây ngày tháng ta bà
Cơn say không tỉnh - bước qua nhịp sầu
Níu tay một khúc kinh cầu
Rừng hoang cỏ lộng gối màu hoang mang
Em chừ như giọt sương tan
Chỉ riêng ta bước võ vàng khoắt khuya
Triệu Nguyên Phong
-
Viết ở chân mây
Chập chờn
biển nhặt sao rơi
Mây đi qua
Gió ru lời phương xa
Sóng dâng níu bóng trăng ngà
Vó sương Bạch Mã
vọng tà áo thu
Con còng gom giọt sa mù
Lăng Cô thảm lụa
Cánh dù che nghiêng
Xuống đêm
nước ấp mạn thuyền
Trăng non vắt mảnh lưỡi liềm
Hải Vân
Đá ôm con sóng trắng ngần
Đứng trên đỉnh dốc
tần ngần dáng tiên
Triệu Nguyên Phong
-
Chuyến tàu
trong hơi thở con tàu hồi hộp
thắc thỏm này chắc chỉ mình tôi
phía hòn ngọc nghìn sao lấp lánh
trăng vẫn buồn - chỉ nửa trăng thôi
Triệu Nguyên Phong
-
Linh hồn
những linh hồn chưa sám hối
nằm trên bãi cát cầu dài
ai đi bao năm tìm lại
thấy mình tán lá xô cây
rú trọc sửng đầu bóng nhớ
bíu chân cỏ gọi bồi hồi
dàu dàu như còn như mất
tượng đài Địa Tạng ngu ngơ
đường xưa thấp thoáng lối về
hàng cây lạ hơi nghiêng gió
làng xa phập phồng khói thở
bước chân khua dậy nỗi mừng
mộng du giữa ngày mưa bão
quờ tay hái trái ngẫu nhiên
mỗi khi thu tàn đông đến
chồi non vẫn nẩy bất ngờ
Triệu Nguyên Phong
-
Trăng chờ
sáng rồi ...
trăng chờ ai nữa
gió đưa
mây về
khuất ngõ trăng thơ
sương còn giăng
lối đợi chờ
nghiêng tay níu giấc
ơ hờ hoàng hôn .
Triệu Nguyên Phong
-
Sáng hôm qua ngày 8.7.2007 nhà thơ Triệu Nguyên Phong,thành viên sáng lập của Nhóm thi văn Bạch Mai Thi Đàn,đã được chính thức kết nạp vào Hội nhà văn Thừa Thiên - Huế
Em là Thanh Trắc Nguyễn Văn,cùng chị Thái Thanh Nguyên và các thành viên của Nhóm thi văn Bạch Mai Thi Đàn hiện đang ở trong và ngoài nước xin chúc mừng nhà thơ Triệu Nguyên Phong
Kính chúc nhà thơ có nhiều sức khỏe,có nhiều sáng tác mới và cùng các thành viên của Nhóm thi văn Bạch Mai Thi Đàn chúng ta ngày càng xuất bản nhiều tác phẩm có giá trị
-
Thu
Nắng rơi một nửa con đường
Em đi một nửa nhớ thương vọng về
Cỏ vàng một nửa bờ đê
Tay cầm một nửa câu thề …
Nửa buông
Gió lay một nửa cánh chuồn
Lá thu một nửa nỗi buồn
Nửa thôi
Hoàng hôn một nửa chân đồi …
Trăng lên một nửa
Cuối trời
Nửa rơi .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Xuân Hà Nội
Xuân đã về chưa Hà Nội ơi ?
Ta về lồng lộng gió lưng trời
Sông Hồng bỗng đỏ như ngày ấy
Nửa dường nhung nhớ,nửa xa xôi .
Bóng chiều bàng bạc bóng Hồ Tây
Mây pha màu khói,khói pha mây
Mùa xuân thấp thoáng như cô gái
Nắng hồng bẽn lẽn,má hây hây .
Ta theo tìm em giữa phố xa
Bao nàng áo đỏ đẹp như hoa
Bao màu ngói đỏ tươi son mới
Lấp lánh hoàng hôn những mái nhà .
Là đã bên nhau rồi đó em
Mùa xuân Hà Nội buốt hơi kem
Hoa đào nghiêng nụ lung linh gió
Lất phất mưa bay ướt lạnh thềm .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Hoa quỳnh nở
Giữa đêm chỉ thoảng hương thơm
Cánh quỳnh vẫn khép như còn đợi ai
Em về lấp lánh sương mai
Môi cười,hoa nở ngát hai đóa quỳnh !
(Tuyển tập thơ Tứ Tuyệt Tình Thi – NXB Đà Nẵng 2005)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
hôm nay tình cờ lạc vào đây, em xin tổng chào cả nhàem rất thích đọc thơ nhưng lại không biết làm thơ, mong các anh chị dạy em thêm với
Bạn làm thơ đăng lên diễn đàn rồi nhờ admin (chuột rain) góp ý giùm
Thân
-
Về trường cũ
Trường cũ ta về mây trắng bay
Nhớ em,ngõ trúc lá rơi đầy
Áo trắng không còn trong sương trắng
Trắng chiều thu lạnh,trắng heo may .
Lớp học nhìn ra những cánh đồng
Những mùa xanh mướt lúa đơm bông
Tìm đâu bụi phấn ngày xưa ấy
Một thuở chia xa thắm phượng hồng ?
Vẫn bóng thầy xưa dưới mái trường
Vẫn lời trầm ấm lắm yêu thương
Vẫn lời thơ nở trên trang sách
Những nụ hoa đời,gió ngát hương .
Tóc cô giờ bạc màu sương xám
Lãng đãng mây chiều vạt nắng rơi
Một lần thổn thức ta thầm gọi
Gió vọng sân trường tiếng : Mẹ ơi ! ...
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Hạt mưa màu xanh
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên phố
Ướt thầm nỗi nhớ
Ướt lòng người xa
Con đường xưa qua
Hạt mưa rơi mãi
Hàng thông đứng lại
U hoài ngàn năm .
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên tóc
Khoảng trời đại học
Khoảng trời mộng mơ
Một thời ngu ngơ
Một thời nhung nhớ
Hạt mưa trăn trở
Rơi về xa xăm .
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên mắt
Mai mình xa cách
Mai tình xa xôi
Hạt mưa vẫn rơi
Giữa chiều Đà Lạt
Thành phố ngàn thông
Sao buồn mênh mông ?
Hạt mưa màu xanh
Long lanh trên lá
Xanh mềm trên đá
Xanh ngời trên mây
Xanh nhẹ áo bay
Xanh nhòe cỏ ướt
Xanh như mơ ước
Như mình bên nhau .
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng - NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Rất hân hạnh làm quen !!!
-
Yêu
Yêu thơ để biết đa sầu
Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ
Yêu hoa để biết đợi chờ
Yêu em để biết dại khờ … Thế thôi …
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
Cỏ may
Cỏ may may cỏ trên đồi
Một chiều gỡ cỏ anh ngồi bên em
Anh gần,em nhích xa thêm
Trên trời mây trắng êm đềm ... trôi qua !
Bây giờ anh đã đi xa
Cỏ may em gỡ lệ nhoà … ướt tay !
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn
-
có vẻ như anh hay chị đang thất tình ạ nghe có vẻ buồn thảm và như mong 1 cái gì đó ạMuốn hiểu thơ phải đọc thơ cho kỹ.Thơ có ý nghĩa nhiều lớp,nhiều tầng.Chỉ cần ta nói ta hiểu ở tầng nào là người khác có thể đánh giá trình độ nhận thức thơ của ta.Do đó Độc cô nên cẩn thận vì ở diễn đàn này có rất nhiều "cao thủ" thơ chẳng hạn như tulipdenus,có thể xếp vào võ lâm ngũ bá thơ (cỡ Vương Trùng Dương của phái Toàn Chân - Bắc Cái Hồng Thất Công - Tây Độc Âu Dương Phong - Đông Tà Hoàng Dược Sư - Đoàn Nam Đế của nước Đại Lý trong truyện kiếm hiệp Kim Dung)
Xét bài thơ Mưa ở trên có vẻ như một bài thơ tình (tầng 1),nhưng nhìn kỹ nó là một bài thơ nhớ quê (tầng 2),xa hơn nữa nó phê phán lối sống thành thị "đẩy đưa" qua những hạt mưa "lạnh" "vắng" khiến nhân vật "tôi" trữ tình muốn bỏ thành thị mà trở về với quê hương (tầng 3)....Đây không phải là một bài thơ thất tình mà là một bài thơ mang "nỗi đau nhân thế",giá trị của bài thơ cao hơn nhiều một bài thơ tình tầm thường mà độc cô nghĩ đến ...
-
Đã post bài được rồi
Thơ Thanh Trắc Nguyễn Văn
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Vào Chợ Đệm
Đường vào Chợ Đệm bao xa ?
Thương thương hương đất mặn mà quê em
Mông mênh sông nước êm đềm
Thuyền ai thấp thoáng chở nghiêng nắng hồng ?
Bình Chánh 1996
(Tập thơ Hoa Sứ Trắng – NXB Đà Nẵng 1997)
Thanh Trắc Nguyễn Văn