-
Số bài viết
755 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
55
Bài viết được đăng bởi hoaquynh
-
-
Lục bát tình xuân
Rồi thì hồng nắng cũng lên
Mùa xuân lại đến kề bên thầm thì
Đêm xuân em ước mơ gì
Tình xuân vẹn thắm cạn ly ngọt bùi
Yêu người, tuổi ngọc đôi mươi
Xin yêu cho trọn bến đời bão giông
Sông dài con nước lớn ròng
Thuyền yêu vượt sóng xuôi dòng thuỷ chung
Thơ xuân lục bát theo cùng
Chàng đâu thiếp đó tao phùng ngõ thương
Nắng hồng hoà giọt mai sương
Trăm năm bóng trúc về nương cội tùng
Hoa Quỳnh- 2
-
Vui Xuân mới
Anh đừng lạnh nữa, hương xuân ấm
Cái rét ngày qua chớm vội tàn
Buồn kia khép lại xua băng giá
Cánh én trời xanh rực nắng vàng.
Anh đừng trách nữa,sầu xuân tủi
Xuân lỗi đâu chỉ để thương
Vàng mai trước ngõ đong đưa gió
Sương đọng trên nhành thêm vấn vương.
Anh đừng trách nữa, hờn xuân khóc
Kẻo Tết đến mà lại rớt mưa
Làm sao thiên hạ đi chơi phố
Trẻ nhỏ nô đùa sớm đến trưa.
Anh vui anh nhá, mừng xuân mới
Xin trọn nụ cười tươi nét môi
Véo von chim hót trên cành biếc
Khúc hát yêu đời vui rất vui.
Hoa Quỳnh- 1
-
Đông dài bất tận
Hứng một bụm tay đầy nắng tôi tiễn mùa đông qua
Mùa đông của tôi là đêm gió rít ngoài khe cửa
Phòng nhỏ đơn côi một bóng dáng tôi gầy
Anh xa xôi và cuộc tình đầy trăn trở
Níu kéo làm gì để đông cứ nấn ná
buồn tênh.
Trời tháng hai thênh thang lồng lộng nắng
Hoa tháng hai anh đào phơi phới sắc hồng tươi
Thôi nhé tôi ơi
Quên những giọt nước mắt tròn lăn trên má
Quên lời hứa ngọt ngào
Quên nụ hôn say đắm
Cứ thế mà bước đi
Đừng quay đầu trở lại
Kẻo con tim lưỡng lự mong chờ.
Chim trên cành hót líu lo
Tuyết không còn , cây khô vươn mình trở giấc
Từng chồi xanh nhu nhú
Mùa xuân đã bắt đầu
Thì xin vết thương lòng khép miệng lành mau
Mà có được đâu ...có được đâu
Đông qua rồi không còn giá rét
Sao vết thẹo năm xưa cứ tấy mưng nhức nhối
Người đi qua đời tôi
Một lần thôi
Mà đông dài bất tận ....
Hoa Quỳnh
- 2
-
Tóc mây huyền thoại
Đông mùa xưa
Nhỏ xuống phố và Anh cùng xuống phố
Nhỏ dễ thương ngoan hiền như cọng cỏ
Tóc nhỏ dài rối nhịp trái tim anh
Cỏ mượt mà tươi mát biếc xanh xanh
Tóc của nhỏ đen huyền duyên con gái
Nhỏ xuống phố thả ơ hờ sợi tóc
Quyện gió chiều hương bồ kết luyến lưu
Anh xuống phố đêm về nhớ tương tư
Mơ sợi tóc cột duyên hồng mai trúc
Phố một ngày người lại qua đông đúc
Anh ngóng tìm hình bóng nhỏ anh thương
Vạt nắng nào trên tóc nhỏ còn vương
Sao chiều nay mưa cứ hoài rớt hạt
Không có nhỏ đông như dài vô tận
Cánh hoa vàng theo gió rụng chơi vơi
Phố buồn tênh anh thầm gọi:"Nhỏ ơi"
Xa lắm rồilọn tóc mây huyền thoại
Hoa Quỳnh- 3
-
* Thêm một bài nữa
Mình ơi
Chỉ còn tóc rối vương trên giường nằm
Mình ơi,
tình mãi trăm năm
Nguyện thề ngày ấy đêm rằm trăng soi
Dẫu Mình ở tận xa xôi
Ngàn năm em đợi nghìn đời em trông.
Bây giờ ,
gió rét trời đông
Cô phòng lạnh lẽo buồn không hở mình?
Để em gói chút hương trinh
Nhờ trăng đưa hộ cho mình nhớ em.
Mình ơi,
ngủ giấc êm đềm
Ngoài kia trăng tỏa bên rèm hương đêm
Gối mềm không có dáng em
Nhưng lòng em mãi kề bên mình mà
Mình ơi,
Tình nghĩa mặn mà
Ngàn xa tình vẫn đậm đà yêu nhau
Hoa Quỳnh_________________________
- 3
-
* Trời cuối đông, trời còn se se lạnh.Chút thơ nồng cho tình thắm đượm hơn...
Gửi Mình
Tình ơi
xin thật đừng mơ
Mình ơi
em viết lời thơ yêu Mình
Tim em
chan chứa bóng hình
Kiếp sau vẫn vậy
mỗi Mình ... Mình thôi
Tình ta
là cả biển khơi
Dẫu ngàn sóng dữ
chả lơi tay chèo
Mình ơi
son sắt câu thề
Mình chồng em vợ
phu thê giao hòa
Đường tình
Mình trải hồng hoa
Hài em nhẹ bước
tình ta mặn nồng
Yêu Mình lắm
Mình biết không
Nhờ thơ trao gửi
nụ hôn đến Mình ....
Hoa Quỳnh- 2
-
Mùa đông xứ người
Xuân ở nơi nào, đông ở đây
Bên em gió lạnh buốt vai gầy
Cành khô trơ trụi không còn lá
Sóc nhỏ thu mình nép hốc cây
Phương ấy bây giờ ngập nắng xuân?
Mẹ còn phơi cải giữa hiên sân
Lư hương đã được cha chùi bóng
Chuẩn bị giao thừa năm mới sang
Tết đến rộn ràng nơi cố hương
Xứ người vẫn trắng tuyết mù sương
Mùa đông kéo dài như vô tận
Thêm tủi phận đời bao nhớ thương
Thôi thì một nén trầm hương
Thắp lên để nhớ ngõ đường quê xưa
Sài Gòn vẫn nắng vẫn mưa
Houston đông lạnh xuân chưa kịp về
Hoa Quỳnh- 5
-
Bài thơ đầu tiên trong năm mới _2013_, xin tặng cho người "mười năm tình không cũ"
Mười năm yêu thương
Lại lần nữa xuân về ngang qua ngõ
Vẫn nắng vàng hoàng hoa nở ngát hương
Vẫn là xuân giống như xuân ngày đó
Thuở ngập ngừng tim chạm cửa yêu đương
Chuyện chúng mình đã mười năm rồi nhỉ
Mười năm rồi tha thiết gọi tên nhau
Hoa cau trắng lá trầu xanh chung thuỷ
Thoảng hương tình theo gió lộng ngàn sau
Vai kề vai ca bài ca hạnh phúc
Tay trong tay tình đâu ngại bão giông
Đời gập ghềnh anh dìu em tiến bước
Nghe yêu thương ngọt lịm giữa xuân nồng
Mười năm rồi hai đứa mình vẫn thế
Ngọt ngào yêu ngọt ngào nhớ ngọt ngào
Chắc vì lẽ tình yêu không có tuổi
Mười năm qua tình trẻ mãi không già
Hoa Quỳnh
- 4
-
Thôi anh đừng trách sầu đông tủi
Thôi anh đừng trách sầu đông tủi
Giọt nắng vô tình đã lặng quên
Góc phố em về khua sỏi đá
Trăng vàng hiu hắt bóng chông chênh
Câu thề hẹn xưa anh đừng nhớ
Đừng trách gì nhau, cũng đủ buồn
Xa lắm rồi anh ngày tháng cũ
Nhắc chi, em ngại lệ trào tuôn
Đêm Thánh Sài Gòn nô nức quá
Người người hớn hở nói và cười
Xin anh vui nhá, tình vui nhá
Chuyện cũ ngày xưa chấm dứt rồi
Trên nóc giáo đường, chuông vẫn đổ
Nguyện cầu xin ước chuyện tương lai
Muôn trùng xa cách, đừng hoài niệm
Bóng lụa em xưa đã nhạt nhoà.
Hoa Quỳnh
_________________________
- 2
-
Trăm năm ít lắm… mãi nghìn năm yêu !
Từ…
Từ em hoa nở trong thơ,
Vàng hoa cánh nhớ hương chờ đợi nhau.
Trăm năm ít lắm, nghìn sau…
Thiên thu vẫn sắc hoa màu nhớ nhung.
Từ anh thương đến vô cùng,
Vô ưu một đóa sáng lòng trao em.
Câu thơ tình nghĩa nên duyên,
Mai sau ai biết thuyền quyên chốn nào.
Từ em thơ những ngọt ngào,
Câu thương vần nhớ duyên trao mặn nồng.
“Tình em hai chữ thủy chung,
Một đời mãi cứ được cùng bên nhau”.
Từ anh cho đến về sau,
Vàng hoa ngày nọ thắm màu yêu thương.
Hương còn tỏa ngát ngàn phương,
Thương em dẫu biết vô thường vẫn thương !
Nguyễn Ánh Như
Từ ....
Từ em hoa nở trong thơ
Gửi hương cho gió gửi mơ chuyện tình
À ơi duyên nợ chúng mình
Câu thương vần nhớ bóng hình thuỷ chung
Từ anh thương đến vô cùng
Dẫu là hư ảo đặng đừng đợi mong
Mà sao trong giấc mộng hồng
Nụ cười huyễn hoặc để lòng xuyến xao
Từ em thơ những ngọt ngào
Nghìn năm vẫn vẹn sắc màu trinh nguyên
Bến mơ neo đỗ con thuyền
Phù vân mộng mị nợ duyên cũng là.
Từ anh cho đến về sau
Tương tư một mảnh lụa đào vóc mơ
Ân tình chỉ những bài thơ
Nghìn năm còn đó ngẩn ngơ thương hoài
Hoa Quỳnh
- 3
-
Chuyện kể mình nghe
Anh và em sẽ biến thành nhỏ xíu
Chuyện tình yêu mình kể đủ mình nghe
Hai hạt bụi lang thang giữa trưa hè
Hai viên sỏi ẩn mình trong bụi cỏ
Bụi nhẹ tênh nên lênh đênh triền gió
Chạm vào nhau và cứ thế đong đưa
Mùa theo mùa ngày hết nắng đêm mưa
Bụi vẫn bụi tình chẳng già anh nhỉ
Cùng lắng nghe lời con tim thủ thỉ
Viên sỏi tròn nằm nép thảm cỏ non
Cỏ sẽ úa sỏi là sỏi đâu mòn
Như chúng mình trăm năm tình vẫn vậy
Hoa Quỳnh
- 3
-
Giấu yêu
Giấu yêu, thoáng nụ hôn mềm
Tình ai, trăng tỏ bên thềm bóng khuya
Cuối mùa, nhẹ gió heo may
Đêm nay, sương đọng trên đài cánh tiên
Giấu yêu, mấy giọt thơ hiền
Tình em, ngơ ngác lạc miền phù vân
Cuối mùa, vàng lá hiên sân
Dẫu sao thì cũng bâng khuâng một thời ....
Hoa Quỳnh
- 2
-
Khúc giao mùa
Em ở đây cũng mùa thu tháng tám
Không cúc vàng không tim tím bằng lăng
Chiều xa lộ đường thênh thang gió nắng
Quay quắt buồn...một nỗi nhớ miên man
Nhớ Hà Nội ngạt ngào hương hoa sữa
Lá bàng rơi đỏ ối trọn mùa thương
Không giấu lòng ...em nhớ về anh nữa
Cuộc tình mình mỏng mảnh tựa mai sương
Vuột tầm tay nên thu vàng bỡ ngỡ
Vầng trăng xưa giờ nửa mảnh chênh chao
Khúc giao mùa cột thơ vào cánh gió
Gửi về anh chút trầm bổng lao xao...
Hoa Quỳnh
- 2
-
Khi mùa thu về....
Nắng mùa thu không còn về phố chợ
Gánh hàng hoa...cô bỏ ngõ ...xa vời
Anh thư sinh chiều tan trường trống vắng
Hương ngọc lan chùm thạch thảo đâu rồi
Con đường nhỏ dốc hoàng hoa dẫn lối
Hiên nhà cô quang gánh chỏng chơ buồn
Vẫn còn đấy xác pháo hồng ngày cưới
Chớm thu xưa áo lụa đã theo chồng
Mưa mùa thu từng giọt sầu lất phất
Anh bây giờ đau đáu một vần thơ ?
Thu phương này gió khua mùa xào xạc
Khúc ru tình... cô chẳng dám vào mơ
Khép lại nhá mùa thu xưa kỷ niệm
Một lời yêu chưa kịp ngỏ ... vội tàn
Chiều ngang phố ngẩn ngơ nhành cúc tím
Nhớ một người tình đã lỡ sang ngang
- 2
-
Hai hướng
Anh độc hành tìm về vùng quá khứ
Em một mình mò mẫm hướng tương lai
Sao không thể dừng chân cùng ngoảnh lại
Miệng mỉm cười tay nắm lấy bàn tay
Anh loay hoay tìm nhặt dấu thu xưa
Em đa đoan đón chờ mùa xuân mới
Đông thì chưa tới hạ đã qua chưa
Hương gió thời gian bao giờ chung lối
Anh lặn lội bơi ngược dòng sông cũ
Em bồng bềnh thuyền xuôi nước xa khơi
Kia biển rộng dạt dào ngàn sóng vỗ
Chuyện tình mình ...khuyết một mảnh trăng vơi
Hoa Quỳnh
- 3
-
Bài thơ tình tháng tám
Đừng anh ạ, gieo giọt buồn tháng tám
Góc hiên đời em gọi nắng về ngang
Anh thấy không, từng cơn mưa dai dẵng
Bỗng vỡ òa , trời vời vợi thênh thang.
Nắng mùa thu óng mềm như tơ lụa
Trải mịn màng trên từng phiến cỏ non
Khép mi ngoan, nghe tình yêu gõ cửa
Nụ hôn mềm, ngọt như quả thị ngon.
Gió mùa thu, mây mùa thu tháng tám
Dẫn đôi ta lạc vào giấc chiêm bao
Anh, hoàng tử trao em nhành hoa thắm
Tỉnh mơ rồi... hương ngào ngạt dài lâu.
Hãy cùng em, quên đi vầng trăng khuyết
Tháng tám về, đâu chỉ lá vàng rơi
Bài thơ thu, lời ngọt ngào tha thiết
Chuyện chúng mình, đừng anh nhá... phai phôi.
Hoa Quỳnh
- 2
-
Giấc mộng tình duyên
Em là ai
nắng hạ giữa chiều đông
Là con gió thổi đời anh sa mạc
Là câu thơ, là cung đàn tiếng hát
Nâng bước anh thoát vũng ưu phiền.
Em là ai
công chúa hay nàng tiên
Giấu đôi cánh để cùng anh hư ảo
Em đã đến xin thuận lòng ở lại
Vườn mơ hoa vừa nở đóa lan hiền.
Tạ ơn đời một giấc mộng thần tiên...
Hoa Quỳnh
- 1
-
Lạc vòng vấn vương
Người đi vui mối tình sau
Câu thơ bỏ lại qua cầu gió bay
Tôi về ôm mảnh tình cay
Nhặt thơ bên suối mà lay lắt buồn
Yêu người có tội gì không
Yêu thơ tôi đã lạc vòng vấn vương
Giá đừng nở đoá quỳnh hương
Khép đôi cánh bướm cổng vườn đào nguyên
Ru tình một chút bình yên
Xin thơ ngủ muộn trên triền dốc mơ
Mình tôi hát khúc à ơi
Gửi theo cánh gió đến người xa xăm...
Hoa Quỳnh
- 1
-
Ngục tù tim côi
Ai người nhặt trái vu vơ
Ai bên sông rộng ngẩn ngơ bến sầu
Thôi thì cũng mối tình đầu
Yêu là để nhớ ngàn sau mãi còn.
Phù vân ngụ ở hư không
Vần thơ ai nhuộm má hồng duyên tơ
Hẹn tình gõ cửa giấc mơ
Dìu nhau cõi mộng giả vờ yêu thương
Đêm tàn hoa đã nhạt hương
Bướm vàng rũ cánh lạc đường bướm bay
Ngày qua tháng rộng năm dài
Vu vơ một thuở u hoài thiên thu
Tưởng chừng chỉ thoáng phù du
Nào ngờ hư ảnh ngục tù tim côi.
Hoa Quỳnh
- 1
-
Mai về bến cũ năm xưa,
Tìm người con gái chèo đò trên sông.
Nhớ em má thắm môi hồng.
Tình người lãng tử hỏi lòng có thương ?
Lãng Tử Năm Xưa
Không thương sao mãi đợi chờ,
Không yêu mà vẫn thẩn thờ ngóng trông.
Ráng chiều tím biếc dòng sông,
Hỡi người Lãng tử đi không trở về.
Hoa Quỳnh
Anh từ Yên Tử non cao,
Sang sông một chuyến thương sao nhớ đò.
Tâm kinh bỏ lại trên bờ,
Non về với nước, nước chờ đợi non.
Lãng Tử Năm Xưa
Chờ anh chợ nổi Cái Bè
Dòng sông bến nước cây tre mái đình
Ái ân nguyện ước đôi mình
Hai miền Nam Bắc duyên tình trăm năm
Hoa Quỳnh
- 1
-
Thơ Đón Mùa Sang
Từ anh thơ vẽ vào mây,
Áo em trắng lụa gió bay ảo huyền.
Trâm cài lọn tóc làm duyên,
Mộng em lạc bước lên triền dốc mơ.
Từ anh thơ họa vu vơ,
Đêm em trở giấc nằm chờ trăng khuê.
Rèm thưa lặng gió chìm mê,
Gối chăn thỏ thẻ câu thề tình lang.
Từ anh thơ đón mùa sang,
Thu em hoa cúc nở vàng lối yêu.
Nắng hồng soi bóng đường chiều,
Và con tim nhỏ nói điều… thương anh !
Hoa Quỳnh
Từ em thơ vẽ vào mây,
Áo em trắng lụa gió bay ảo huyền.
Môi xinh hồng nụ cười duyên
Cùng thu lạc bước qua triền dốc mơ.
Từ anh vần họa vu vơ,
Em mang ướp những hương thơ ngọt ngào.
Tiếng lòng thầm đã gửi trao,
Tri âm biết có khi nào gặp nhau.
Từ em trở giấc đêm thâu,
Chờ trăng đợi gió ru câu mộng lành.
Gió đâu nào phải vô tình,
Gió đưa hương nhớ ươm cành Quỳnh hoa.
Từ anh nỗi nhớ vừa sa,
Dường nghe ray rứt như là vướng yêu.
Thu em cúc thắm đường chiều,
Mới hay lòng đã nói điều… thương em !
Nguyễn Ánh Như
- 1
-
Giông tố...đã ắng yên
Nhan sắc mẹ sinh em chỉ thế thôi
Cũng một thời làm tim anh khắc khoải
Tình chồng vợ mênh mông như hà hải
Có lẽ nào anh ngoảnh mặt quay lưng
Phút yếu lòng anh dành tặng người dưng
Kẻ lạ xa sao bằng gừng cay muối mặn
Năm tháng dài chung đoạn đường lận đận
Bạc mái đầu mình vẫn mãi bên nhau
Nếu nói rằng, em chẳng giận anh đâu
Cũng không đúng vì tim em quặn thắt
Mà nghĩ lại cứ lạt mềm buộc chặt
Đâu ai bằng con và vợ phải không anh?
Sáng hôm nay bầu trời lại trong xanh
Chim lại hót trong vườn nhà ríu rít
Em vào bếp làm món ăn anh thích
Gia đình mình ...giông tố đã ắng yên.
Hoa Quỳnh
- 1
-
Mấy Mùa
Đúng thật là em ngày tháng cũ
Không khoan không nhượng dẫu rằng thua
Bờ môi kín cổng che nghiêng mộng
Thơ lụa buồn phai cả mấy mùa
Mấy mùa em nhỉ mình xa cách
Ngăn cách sông dài hay biển đông
Xa cách trăng chiều hay nắng sớm
Nỗi buồn như lúa trổ mênh mông .. ?
Ta buồn lê gót đời vô định
Nay bến sông này mai bãi kia
Nhướng mắt nhìn xem đời tục lụy
Ai cười ai khóc cũng phân chia
Ta cười không khóc mà thơ lệ
Rỉ rả trong trăng úa đợi chờ
Nghẽn lối ta về trăng dẫu sáng
Chẳng làm sáng nổi giấc ta mơ ....
LaBay
THƠ THẨN
Ai đó ngày xưa hình bóng cũ
Chẳng là em của nắng chiều nay
Hoàng hôn lịm tắt sau triền núi
Tắt cả mộng đầu dấu nhạt phai
Buồn anh cỏ úa ngâp tràn đồng
Giọt lệ mặn lòng cả biển đông
Lê gót chân trần muôn nẻo úa
Hoài nghi em hỏi ,có tin không?
Nếu nói rằng em đây cũng vậy
Buồn em hơn cả nỗi buồn anh
Cân lên chắc hẳn tình em nặng
Trăng khuyết là em mãi khuyết vành .
Thôi cứ quẩn quanh tình mộng ảo
So bì hơn kém được gì đâu
Anh than em thở , mình thơ thẩn
Giọt lệ trong thơ hết ngọt ngào ...
HoaQuynh
- 1
-
Anh Và Quỳnh
Là em hương nụ quỳnh hoa,
Đêm thanh dìu dịu trăng ngà gói mơ.
Gói tình vào những vần thơ,
Gói mong gói nhớ gói lời yêu anh.
Hoa Quỳnh
Câu thơ biết gửi cho ai,
Bụi trần vương vấn đêm dài gọi thương.
Ai hay trong chốn vô thường,
Ái ân lóng lánh như sương đầu cành.
Nguyễn Ánh Như
Câu thơ em gửi đến Mình,
Xin yêu nhau mãi dẫu nghìn năm sau.
Quỳnh hương theo gió về đâu,
Hương trinh vẫn trọn trao nhau chữ tình.
Hoa Quỳnh
Tình em như ánh trăng ngà,
Cho anh những tối thơm hoa ngát quỳnh.
Môi hồng mọng đóa hương trinh,
Lòng xuân cánh mở xuân tình trao nhau.
Nguyễn Ánh Như
Tình anh cơn gió mát lành
Quỳnh em cánh mỏng trọn dành duyên trao
Môi hồng hương nụ tình đầu
Khép mi xin nhận ngọt ngào thương yêu.
- 1
Những bài thơ của Quỳnh
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Xuân Quỳnh nở nụ
Lạc chân chốn ảo hư vô
Mà bâng khuâng thoáng mà ngơ ngẩn đời
Đường xưa quê cũ xa vời
Hương xuân ngan ngát cho người mộng mơ
Vì hoa tình dệt vần thơ
Vì quỳnh tình thức đợi chờ sao khuê
Phù vân nhạc khúc đê mê
Xuân Quỳnh nở nụ
lối về
bỏ quên
Hoa Quỳnh