-
Số bài viết
755 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
55
Bài viết được đăng bởi hoaquynh
-
-
Hoạ đôi câu vần vơi HQ cho vui
Vẫn là ... Thơ !
Triều lên xuống, mộng thường nào khác
Thuyền bồng bềnh man mác gió khơi
Buông neo, yên ẳng góc trời
Túi thơ bầu bạn à ơi ru tình
Cầu nghiêng bóng soi mình - bỗng lạ
Gió bấc về lạnh cả màn sương
Nhặt câu lục bát bên đường
Se lòng lữ khách, vấn vương dáng chiều
Tằm trọn kiếp quạnh hiu kéo sợi
Đêm du hồn đêm đợi - tàn canh
Buồn tênh gối mộng chẳng thành
Ngẩn ngơ câu chữ, mong manh giọt sầu
....
Thơ là ...thơ của mùa ngâu
Nghìn năm vơ vẫn bên cầu chờ trăng
TiCa
6.24.12
Lòng thơ đau
Trăng là...trăng của mộng vàng
Đêm đêm soi bóng mơ màng câu thơ
Chiều bến mộng ai chờ ai đợi
Chiếc thuyền nan vời vợi xa xôi
Nhớ xưa ngân khúc ru hời
Bây giờ lẻ bạn buồn rơi lệ sầu
Chân trời tím bóng câu về tổ
Mà người mơ còn ở chốn nao
Một mình chẳng biết làm sao
Dệt vần thơ lụa mượt mà xinh xinh
Thì thôi vậy lặng thinh khóc nghẹn
Gảy cung đàn hò hẹn hư không
Vàng trăng sao chẳng chịu tròn
Cong cong mảnh khuyết để lòng thơ đau
Hoa Quỳnh
- 1
-
Xin lỗi Hoa Quỳnh! Vẫn biết bài hoạ cùng một thể loại thì chẳng những dễ ăn rơ mà còn có thể "mùi" nữa kìa. Tiếc rằng TC không có khiếu ấy. Vã lại HG có nhắc đến tứ tuyệt nên TC thật thà làm theo vậy thôi.
Thơ viết...vu vơ ?
(Vần thơ để lại)
Vẫn thế - nghìn năm nước lớn ròng
Hiền hoà, bến bãi đợi dòng sông
Thơ đem nhân ái tìm tri kỷ
Dẫu lắm chênh chao vẫn ấm lòng.
Tôi viết Vần Thơ Để Lại đời
Cho người mơ mộng với mùa rơi
Cho mây nhớ gió - ngày thương nắng
Theo bóng trăng soi giữa khoảng trời...
Thơ mãi là thơ - với thế nhân
Góp gom con chữ đã bao lần
Hanh hao trải giấc nồng cho lá
Giũ bụi giang đầu mỗi bước chân
Có phải tơ lòng ghép với mơ
Chắt chiu thi sĩ dệt vần thơ
Vần Thơ Để Lại - bao năm nữa
Cũng chỉ liêu xiêu một nỗi chờ...
...
Biết rằng...thơ viết vu vơ
Mà sao gói trọn giấc mơ - một đời.
TiCa
23.6.12
Vu Vơ ... Để Lại
Ngồi buồn nhặt chữ viết câu thơ
Cũng vận cũng vần cũng mộng mơ
Cho dẫu vụng về nhưng vẫn thích
Mang vào trang web gửi hư vô.
Trang web người xem chừng cũng lắm
Bao lời khen ngợi lẫn dèm pha
Đành thôi mình chẳng là thi sĩ
Thơ viết vu vơ chỉ thế mà...
Đôi lúc dùng thơ trải nỗi lòng
Hai đầu nỗi nhớ biển trời đông
Tình yêu tôi đấy _ngàn xa cách
Thêu dệt đôi vần thỏa nhớ mong.
Đôi lúc họa thơ chấp bút cùng
Giao hòa điệp khúc mối tình chung
Mây bay gió thoảng trời hoa bướm
Ai đó cùng ai nét thẹn thùng.
Vần thơ để lại hư không
Mai xa chốn ảo có buồn chăng Ai?
Hoa Quỳnh
-
Xin lỗi Hoa Quỳnh! Vẫn biết bài hoạ cùng một thể loại thì chẳng những dễ ăn rơ mà còn có thể "mùi" nữa kìa. Tiếc rằng TC không có khiếu ấy. Vã lại HG có nhắc đến tứ tuyệt nên TC thật thà làm theo vậy thôi.
Thơ viết...vu vơ ?
(Vần thơ để lại)
Vẫn thế - nghìn năm nước lớn ròng
Hiền hoà, bến bãi đợi dòng sông
Thơ đem nhân ái tìm tri kỷ
Dẫu lắm chênh chao vẫn ấm lòng.
Tôi viết Vần Thơ Để Lại đời
Cho người mơ mộng với mùa rơi
Cho mây nhớ gió - ngày thương nắng
Theo bóng trăng soi giữa khoảng trời...
Thơ mãi là thơ - với thế nhân
Góp gom con chữ đã bao lần
Hanh hao trải giấc nồng cho lá
Giũ bụi giang đầu mỗi bước chân
Có phải tơ lòng ghép với mơ
Chắt chiu thi sĩ dệt vần thơ
Vần Thơ Để Lại - bao năm nữa
Cũng chỉ liêu xiêu một nỗi chờ...
...
Biết rằng...thơ viết vu vơ
Mà sao gói trọn giấc mơ - một đời.
TiCa
23.6.12
Vu Vơ ... Để Lại
Ngồi buồn nhặt chữ viết câu thơ
Cũng vận cũng vần cũng mộng mơ
Cho dẫu vụng về nhưng vẫn thích
Mang vào trang web gửi hư vô.
Trang web người xem chừng cũng lắm
Bao lời khen ngợi lẫn dèm pha
Đành thôi mình chẳng là thi sĩ
Thơ viết vu vơ chỉ thế mà...
Đôi lúc dùng thơ trải nỗi lòng
Hai đầu nỗi nhớ biển trời đông
Tình yêu tôi đấy _ngàn xa cách
Thêu dệt đôi vần thỏa nhớ mong.
Đôi lúc họa thơ chấp bút cùng
Giao hòa điệp khúc mối tình chung
Mây bay gió thoảng trời hoa bướm
Ai đó cùng ai nét thẹn thùng.
Vần thơ để lại hư không
Mai xa chốn ảo có buồn chăng Ai?
Hoa Quỳnh
Q xách dép chạy theo anh Tica nè... thơ viết vội vì Q sắp phải đi làm rồi, co` sai sót anh bỏ qua giùm nhá
Chúc anh một tuần mới thật vui.
- 1
-
Vần thơ để lại
Trùng khơi, sóng lạc bờ - dong rủi
Cánh buồm xưa sầu tủi - ơ hay !
Trần gian...đêm lại đến ngày ?
Ai xui con tạo lá lay thay mùa ?
Bên ghềnh đá trăng thưa soi bóng
Vạc gọi đàn...vang vọng - mù khơi
Chao cành, chiếc lá rụng rơi
Bút nghiên lặng lẽ...
Rối bời canh thâu.
Thân Lưu_Nguyễn ôm sầu vạn kiếp
Là Gió Mây tan_hiệp muôn phương
Vu Sơn hay khúc Nghê thường
Hồng trần rũ bụi, vấn vương mấy vần...
...
Đời là...một kiếp phù vân
Vần thơ để lại...
Chỉ ngần ấy thôi !
TiCa
6.20.12
Vu vơ ấy mà...
Dòng sông bạc thủy triều lên xuống
Chiếc thuyền mơ gió cuốn đôi bờ
Chống chèo lạc bến hư vô
Để rồi từ ấy làm thơ dệt tình.
Cầu tre nhỏ một mình một bóng
Gió đông về... áo mỏng_sương sa
Đôi câu lục bát ngọc ngà
Dăm bài tứ tuyệt lụa là mà nên.
Đời thi sĩ buồn tênh số phận
Một khối tình lận đận vương mang
Ai xui con tạo bẽ bàng
Để tôi nhặt chữ ghép vần ngu ngơ
Thơ là ... ngủ mãi trong mơ
Vườn hồng trải lối
vu vơ ấy mà.
Hoa Quỳnh
Anh Tica làm thơ so cute quá. Q họa theo mà đuối hụt hơi luôn...
-
Vần thơ để lại
Trùng khơi, sóng lạc bờ - dong rủi
Cánh buồm xưa sầu tủi - ơ hay !
Trần gian...đêm lại đến ngày ?
Ai xui con tạo lá lay thay mùa ?
Bên ghềnh đá trăng thưa soi bóng
Vạc gọi đàn...vang vọng - mù khơi
Chao cành, chiếc lá rụng rơi
Bút nghiên lặng lẽ...
Rối bời canh thâu.
Thân Lưu_Nguyễn ôm sầu vạn kiếp
Là Gió Mây tan_hiệp muôn phương
Vu Sơn hay khúc Nghê thường
Hồng trần rũ bụi, vấn vương mấy vần...
...
Đời là...một kiếp phù vân
Vần thơ để lại...
Chỉ ngần ấy thôi !
TiCa
6.20.12
Vu vơ ấy mà...
Dòng sông bạc thủy triều lên xuống
Chiếc thuyền mơ gió cuốn đôi bờ
Chống chèo lạc bến hư vô
Để rồi từ ấy làm thơ dệt tình.
Cầu tre nhỏ một mình một bóng
Gió đông về... áo mỏng_sương sa
Đôi câu lục bát ngọc ngà
Dăm bài tứ tuyệt lụa là mà nên.
Đời thi sĩ buồn tênh số phận
Một khối tình lận đận vương mang
Ai xui con tạo bẽ bàng
Để tôi nhặt chữ ghép vần ngu ngơ
Thơ là ... ngủ mãi trong mơ
Vườn hồng trải lối
vu vơ ấy mà.
Hoa Quỳnh
Anh Tica làm thơ so cute quá. Q họa theo mà đuối hụt hơi luôn...
-
Thì rằng...
Thì rằng...
Gió của muôn phương
Làm thơ lạc chốn mộng thường - phân vân.
Chao nghiêng vành nón bao lần
Tóc huyền ai rủ
Vương chân - để rồi...
Lưng trời
Nửa mảnh trăng côi
Cho thơ theo bóng ngày trôi lặng lờ.
Thì rằng...
Đời_Một giấc mơ
Ru Ta !
Con sóng mịt mờ xa xăm.
Lang thang với những thăng_trầm
Hoa vàng mấy độ
Tơ tằm trĩu vai !
Đêm tàn nhường gót nắng mai
Câu thơ viết dỡ
Mùa lay
...Gọi mùa.
TiCa
6.17.12
Vì chăng....
Vì chăng
cơn gió dẫn đường
Mà thơ mở cửa khu vườn mơ hoa.
Xinh xinh
mái tóc đuôi gà
Áo ai lụa trắng đôi tà_ vấn vương.
Lưng trời
cánh nhạn mù sương
Câu thơ đứng lại ngập ngừng_ bâng khuâng.
Vì chăng
hư ảo phù vân
Tình trong cõi mộng chỉ ngần ấy thôi.
Lặng thầm
như lá thu rơi
Một đời thi sĩ mấy hồi buồn vui.
Nặng lòng
một gánh tim côi
Thơ ru thơ ngủ à ơi_thăng trầm.
Rồi mai
về lại xa xăm
Nghê thường rũ bụi
hồng trần đa mang.
Hoa Quỳnh
- 2
-
Thì rằng...
Thì rằng...
Gió của muôn phương
Làm thơ lạc chốn mộng thường - phân vân.
Chao nghiêng vành nón bao lần
Tóc huyền ai rủ
Vương chân - để rồi...
Lưng trời
Nửa mảnh trăng côi
Cho thơ theo bóng ngày trôi lặng lờ.
Thì rằng...
Đời_Một giấc mơ
Ru Ta !
Con sóng mịt mờ xa xăm.
Lang thang với những thăng_trầm
Hoa vàng mấy độ
Tơ tằm trĩu vai !
Đêm tàn nhường gót nắng mai
Câu thơ viết dỡ
Mùa lay
...Gọi mùa.
TiCa
6.17.12
Vì chăng...
Vì chăng
cơn gió dẫn đường
Mà thơ mở cửa khu vườn mơ hoa.
Xinh xinh
mái tóc đuôi gà
Áo ai lụa trắng đôi tà_ vấn vương.
Lưng trời
cánh nhạn mù sương
Câu thơ đứng lại ngập ngừng_ bâng khuâng.
Vì chăng
hư ảo phù vân
Tình trong cõi mộng chỉ ngần ấy thôi.
Lặng thầm
như lá thu rơi
Một đời thi sĩ mấy hồi buồn vui.
Nặng lòng
một gánh tim côi
Thơ ru thơ ngủ à ơi_thăng trầm.
Rồi mai
về lại xa xăm
Nghê thường rũ bụi
hồng trần đa mang.
Hoa Quỳnh
- 1
-
Chào Hoa Quỳnh !
Bài thơ thật là dễ thương.
TiCa xin viết tiếp đôi dòng cho vui nghen.
Thơ Anh...
Thơ là...thơ gửi chân mây
Làm Sao sa
Mắt thơ ngây - hạt huyền
Từ em...nửa nụ cười duyên
Làm sương gối mộng lên triền bến mơ
Thơ là...thơ của vẩn vơ
Để ai thao thức ?
Trăng mờ phòng khuê
Thì rằng bởi gió u mê
Nên thơ cứ mãi đi_về - lang thang
Thơ là thơ...mỗi thu sang
Buồn ươm đầy đóa cúc vàng_mùa yêu
Rồi đây...lối cũ _trời chiều
Chim Di mỏi cánh, tiêu điều
Thơ Anh...
TiCa
6.14.12
Quỳnh viết tiếp cùng anh Tica nhá, chúc anh một tuần mới thật vui
Thơ ơi
Thơ là ...
thơ thoảng gió bay
Vờn quanh áo lụa mắt nai tóc huyền
Duyên em
vành nón chao nghiêng
Câu thơ dẫn lối đào viên mộng chờ
Thơ là...
thơ gửi vu vơ
Nửa đêm tỉnh giấc
ầu ơ ru hời
Thì rằng cơn gió lả lơi
Nên thơ anh đã ngọt lời mơn man
Thơ là..
thơ hết lang thang
Thu sang hái đóa cúc vàng hương yêu
Thế rồi từ đấy bóng chiều
Đôi ta song bước mỹ miều
thơ ơi.
Hoa Quỳnh
- 1
-
Chào Hoa Quỳnh !
Bài thơ thật là dễ thương.
TiCa xin viết tiếp đôi dòng cho vui nghen.
Thơ Anh...
Thơ là...thơ gửi chân mây
Làm Sao sa
Mắt thơ ngây - hạt huyền
Từ em...nửa nụ cười duyên
Làm sương gối mộng lên triền bến mơ
Thơ là...thơ của vẩn vơ
Để ai thao thức ?
Trăng mờ phòng khuê
Thì rằng bởi gió u mê
Nên thơ cứ mãi đi_về - lang thang
Thơ là thơ...mỗi thu sang
Buồn ươm đầy đóa cúc vàng_mùa yêu
Rồi đây...lối cũ _trời chiều
Chim Di mỏi cánh, tiêu điều
Thơ Anh...
TiCa
6.14.12
Thơ ơi
Thơ là ...
thơ thoảng gió bay
Vờn quanh áo lụa mắt nai tóc huyền
Duyên em
vành nón chao nghiêng
Câu thơ dẫn lối đào viên mộng chờ
Thơ là...
thơ gửi vu vơ
Nửa đêm tỉnh giấc
ầu ơ ru hời
Thì rằng cơn gió lả lơi
Nên thơ anh đã ngọt lời mơn man
Thơ là..
thơ hết lang thang
Thu sang hái đóa cúc vàng hương yêu
Thế rồi từ đấy bóng chiều
Đôi ta song bước mỹ miều
thơ ơi.
Hoa Quỳnh
-
LÀM LƠ
Những bước chân thơ rất ngập ngừng
Ngập ngừng chắc tại chỉ người dưng
Đã từng chung lối trong vườn mộng
Quen biết thì đâu nét thẹn thùng.
Mà nếu xưa từng dệt mối mơ
Thì thôi gặp lại cứ làm lơ
Hai ta hai khách qua đường vậy
Anh ngược em xuôi hãy giả vờ.
Giả vờ hoa lá đón chào xuân
Giả nắng chiều buông tim tím sân
Chiều tím lá hoa mùa đối nghịch
Nên tình mơ đấy thoáng phù vân.
Đã biết tình xưa ngần ấy thôi
Trách nhau cho lắm cũng xa rồi
Em không thèm trách anh đừng trách
Cứ mặc dòng thơ lơ lững trôi
nhá anh...
Hoa Quỳnh
- 1
-
Hoa phai
alt
Hoa chờ đợi bướm se duyên
Mà dường như bướm đã quên lối về
Chốn xưa hiu hắt nắng hè
Khô cằn đất nứt con ve khóc buồn
Rụng rơi mấy xác phượng hồng
Hàng rào râm bụt còn không lá vàng
Bướm thèm đâu ghé vườn hoang
Ôm tình hư ảo hoa tàn một mai.
Tình em nhàn nhạt màu hoa ấy
Hương sắc phai rồi chắc bướm chê
Ký ức ngày xưa không trở lại
Đành thôi tàn lụi những đam mê
Tình anh cánh bướm ngàn lơi lả
Rực rở bên trời muôn sắc hoa
Tiếc nuối làm chi hình bóng cũ
Khi hương yêu ấy đã phai nhòa
Hoa Quỳnh
- 1
-
Sáng nay vào forum, đọc thơ của anh Tica.Cảm ơn anh rất nhièu. Bài họa của anh tuyệt quá, Q xin phép sẽ họa lại sau.
Chúc anh weekend vui vẻ
-
Thơ đón mùa sang
Từ anh thơ vẽ vào mây
Áo em lụa trắng gió bay ảo huyền
Trâm cài lọn tóc làm duyên
Mộng em lạc bước lên triền dốc mơ
Từ anh thơ họa vu vơ
Đêm em trở giấc nằm chờ trăng khuê
Rèm thưa lặng gió đam mê
Gối chăn thỏ thẻ câu thề tình lang
Từ anh thơ đón mùa sang
Thu em hoa cúc nở vàng lối yêu
Nắng hồng soi bóng đường chiều
Và con tim nhỏ nói điều ...thương anh.
Hoa Quỳnh
- 1
-
Mùa thu mới
Mùa qua vàng lá rụng rơi
Tình mơ thoảng gió tàn vơi tháng ngày
Bài thơ rồi cũng nhạt phai
Nỗi buồn vụng dại chớ hoài đa mang.
Nụ cười về lại môi ngoan
Ngẩn ngơ áo lụa mơn man gió tình
Bây giờ mình vẫn là mình
Thuở ngây ngô ấy đã chìm hư không
Từ em nới lỏng tay buông
Sầu rơi ... rơi mãi theo dòng luân lưu
Còn đây một sớm mùa thu
Mây hồng bẽn lẽn vi vu gió lùa
Và như nắng cũng muốn đùa
Nhuộm vàng hoa cúc làm quà tặng em
Hoa Quỳnh
- 1
-
Xa xăm thật rồi
Hỏi thơ
đã hết buồn chưa
Con tim thổn thức
thuở xưa
bởi vì...
Cúc vàng
còn thắm lối đi
Mùa qua phố cũ
còn gì cho nhau
Gió lùa ngọn cỏ
lao xao
Áo em ngày nọ
nhạt nhoà
tháng năm
Buông rơi
khúc hát bổng trầm
Tỉnh ra
tình đã xa xăm
thật rồi...
Hoa Quỳnh
- 1
-
Dạo này Q bận quá nên ít thơ thẩn lắm,cảm ơn bạn ghé thăm , chúc vui và luôn có nhiều thi phẩm mới há./
Mất Tăm
" Trăng gối vào mây người gối mộng "
Còn em , em hãy gối vào thơ
Dù cho trăng khuyết hay không khuyết
Cũng được tròn hơn những đợi chờ
Em đợi chờ xuân hoa bướm lượn
Bên trời còn thiếu bóng giai nhân
Bướm kia hoa đó vờn xuân mới
Chỉ có ta buồn vắng bước chân
Những bước chân đời qua vội vả
Em còn vội vả cả hơn xuân
Mùa đi mùa đến mùa đi mất
Em đến rồi đi cũng mất tăm ...
LaBay
Dẫu chỉ lần
Xin vậy từ nay em gối thơ
Đêm đêm vần mộng khẽ ru hời
Mặc cao trên ấy mờ trăng khuyết
Theo gió lá về khua giấc mơ .
Bao giờ chẳng thế khi xuân tới
Rộn rã bên trời cánh bướm bay
Tươi thắm ngàn hoa hương quyến rũ
Riêng em tình lẻ vóc mai gầy.
Lá đã nhẹ nhàng ghé bước chân
Một chiều vàng nắng một chiều xuân
Mai em xanh nụ nhờ tình lá
Xin cảm ơn anh dẫu chỉ lần.
HoaQuynh
- 1
-
Nhớ người phù vân
Lưng trời một cánh chim bay
Trăng treo đỉnh núi chờ ai, em chờ
Rủ tình vào tận chốn mơ
Mà tình giận dỗi làm lơ đoạn đành
Buồn ai, trăng mảnh khuyết vành
Buồn thơ,ngân ngấn mắt xanh lệ nhòa
Vần yêu một thuở lụa là
Vần thương một thuở ngọc ngà gấm hoa
Một lần giẫm bước chân qua
Trăm năm vẫn nhớ ngọt ngào, tình ơi
Mộng anh rớt lại bên đời
Em ngồi nhặt nhạnh nhớ người phù vân
HQ
- 2
-
Nửa Trăng
Nửa bóng trăng treo ngoài hiên vắng
Rèm thưa gió lộng mộng phù vân
Tóc xưa xanh mướt làn mây rũ
Nay rối sợi huyền bởi cố nhân.
Tôi nửa trăng mờ cong mảnh khuyết
Ai nửa trăng kia biệt phương trời
Ai xóa câu thề tình miên viễn
Để tôi từ ấy biếng môi cười.
Ánh trăng tròn khuyết là trăng vậy
Cũng giống tôi, người sáng với khuya
Tôi hiểu nên người đừng áy náy
Tình ta là hai chữ chia ly
HQ
- 2
-
Lục Bát Hoa Quỳnh
Quỳnh Hương
Trong như ngọc sáng như ngà,
Mong manh cánh trắng mượt mà toả hương.
Gọi em là đóa quỳnh thơm,
Giữa đêm huyễn mộng vô thường nở hoa.
Nguyễn Ánh Như
Quỳnh Yêu
Ơn trời nở cánh hoa quỳnh,
Gửi hương cho gió gửi tình cho anh.
Mộng tràn ngây ngất đêm thanh,
Mây mờ che khuất một mành trăng yêu.
Hoa Quỳnh
Quỳnh Hoa
Vườn khuya một đóa quỳnh hoa,
Long lanh khoe sắc ngọc ngà tỏa hương.
Tường đông múa khúc nghê thường,
Trăng soi ảo diệu ngỡ dường đào nguyên.
Nguyễn Ánh Như
Quỳnh Em
Trăng hoa giấc mộng nghê thường,
Cõi mơ đưa lối lạc vườn uyên ương.
Trắng em áo lụa quỳnh hương,
Tình anh ngọn gió ngàn phương tìm về.
Hoa Quỳnh
Quỳnh Đêm
Vườn trăng một đóa quỳnh hoa,
Tuyết trinh diễm lệ riêng mình tỏa hương.
Thuyền ai đậu bến sông Tương,
Vi vu tiếng sáo gọi thương nhớ Quỳnh.
Nguyễn Ánh Như
- 1
-
Mơ , Thơ
Em là thơ nên ở hoài cõi ảo
Anh là mơ không có thật trên đời
Em vu vơ với khúc nhạc tình vơi
Anh lả lơi khảy cung đàn luyến ái .
Em là hoa còn anh là cánh lá
Rừng hư vô mình cùng đón mùa thu
Đón chiều vàng rải giọt nắng tương tư
Câu hẹn hò hai đứa mình đi dạo .
Và rồi đêm có trăng sao dẫn lối
Vườn địa đàng hay giấc mộng thiên thai
Cạn chén thơ cùng chếnh choáng men say
Tỉnh cơn nồng trôi qua đời rất vội
Chỉ là thơ thơ đâu hề có lỗi
Chỉ là mơ mơ không dỗi không hờn
Bởi bầu trời đâu cứ mãi hoàng hôn
Thì tình mình cũng khi mưa khi nắng.
Thôi thì cứ
Mơ và thơ cho đời không trống vắng.
Hoa Quỳnh
- 1
-
Trăng Mềm
Vói tay anh níu đóa hồng
Thuyền mê cập sát bềnh bồng như mây
Em về vóc nhỏ ngây ngây
Anh về ngào ngạt rượu cay vỡ òa
Nhớ màu ngơ ngẩn môi hoa
Nhớ màu trăng chết đêm tà tà đêm
Chia em nửa mảnh trăng mềm
Cài then vóc lụa nhớ thềm bướm hoa
BH
Riêng mình
Tay thon giữ ánh trăng ngà
Môi hồng e ấp nụ nào thương trao
Bên thềm cánh bướm nghiêng chao
Đêm thanh ngây ngất hương hoa ngát tình
Vàng trăng là của riêng mình
Chia nhau nửa mảnh lung linh đêm huyền
Bài thơ nối nhịp tơ duyên
Dòng sông hư ảo tình thuyền nước trôi
HQ
-
Hương Xưa
Lâu rồi không về thăm chốn cũ
Mười năm thương nhớ mười năm mong
Có còn không ngày xưa dĩ vãng
Nay em bận tay bế với tay bồng
Nhìn chim nhỏ líu lo trong nắng mới
Lòng rộn ràng hương cũ mùa xưa
Tóc thơm bay hoa vàng trước ngõ
Em dịu dàng yêu quá dáng tiểu thơ
Mười năm rồi mười năm vẫn nhớ
Anh bên đời nhìn những xuân qua
Em vẫn đứng thẫn thờ bên khung cửa
Gió lưng đồi từng áng mây xa
Anh ở đây đếm buồn trong cô quạnh
Nhớ nhung hoài một cõi hương xưa
Mimosa nở triền con dốc nhỏ
Tím đồi tây từ khi em có chồng
Nguyễn Ánh Như
Hoài Nhớ
Mười năm xa vắng mười năm đợi
Mỏi mòn tựa cửa ai ngóng trông
Chẳng biết khi nào anh trở lại
Cây khế bao lần đã trổ bông
Mười năm nước vẫn xuôi dòng chảy
Lục bình lơ lửng mãi trên sông
Mẹ già mong mỏi ngày thêm yếu
Chữ hiếu đành thôi em lấy chồng
Bỏ lại sau lưng thời áo trắng
Đôi tà khép lại tuổi ngây thơ
Thuyền hoa rời bến buồn xa vắng
Dõi nắng đồi tây lòng thẫn thờ
Mười năm vẫn triền con dốc nhỏ
Nhìn hoa tím nở nhớ khôn nguôi
Ép cánh mimosa vào trang vở
Một thoáng hương xưa những ngậm ngùi
Hoa Quỳnh
-
Khăn voan áo lụa chân hài nhỏ
Cô gái ngày xưa đi lấy chồng
Hoài Cảm
Chiều nay về qua con dốc nhỏ
Nhìn nắng đồi tây ráng mây hồng
Thấp thoáng hương xưa hình bóng cũ
Khép đôi tà áo thẹn gió đông
Hoa đào xuân chớm về qua ngõ
Bụi phấn vương nồng vắng đồi thông
Mimosa vẫn bám tường vôi lở
Nhớ em áo tím với môi hồng
Vườn nhà cây khế hoa vừa trổ
Mùa xuân năm ấy em theo chồng
Bây giờ cũng đã mù xa lắm
Đã mấy xuân rồi em nhớ không
Chiều nay về qua con dốc nhỏ
Nhìn nắng đồi tây ráng mây hồng
Thấp thoáng hương xưa hình bóng cũ
Lặng lẽ anh về có ai trông
Nguyễn Ánh Như
Chẳng lẽ nao lòng chờ đợi mãi
Đành thôi con sáo phải sang sông
Con Sáo Sang Sông
Khăn voan áo lụa chân hài nhỏ
Cô gái ngày xưa đi lấy chồng
Mỗi lần về qua con dốc nhỏ
Nhìn nắng đồi tây ráng mây hồng
Bồi hồi cô nhớ chiều hôm đó
Dưới rặng thông già ai dõi trông
Ánh mắt nồng nàn như muốn ngỏ
Cô khép đôi tà thẹn gió đông
Hoa đào xuân chớm về ngang ngõ
Mỗi lần qua phố mỗi lần mong
Người không trở lại tình chưa ngỏ
Vương vấn lòng cô tháng ngày trông
Mimosa vẫn bám tường vôi lở
Đã mấy xuân rồi ai biết không
Chẳng lẽ nao lòng chờ đợi mãi
Đành thôi con sáo phải sang sông
Hoa Quỳnh
- 1
-
Bóng Thơ
Môi thơm em giấu hương đời
Tay trần có giữ được người mình yêu ?
Chiều chiều gió thổi hiu hiu
Tóc em quên lược nghe nhiều sợi đau
Sợi vàng nhớ sợi xanh xao
Sợi đen nhớ trắng thì thào giữa đêm
Bóng ôm in vách êm đềm
Thơ ôm trên cánh tay mềm lẻ loi ...
Buomhoang
Từ ấy
Hương hoa thoảng gió gọi mời
Hương thơ giữ lại gửi người em thương
Bướm ơi trăm nẻo ngàn phương
Phương nào dẫn lối lạc vườn ái ân
Là tình hoa bướm phù vân
Một đêm giẫm bước chân trần cỏ mơ
Để rồi từ ấy vần thơ
Dài theo năm tháng vu vơ chuyên mình
Hoa Quỳnh
- 1
Những bài thơ của Quỳnh
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Lòng thơ đau
Trăng là...trăng của mộng vàng
Đêm đêm soi bóng mơ màng câu thơ
Chiều bến mộng ai chờ ai đợi
Chiếc thuyền nan vời vợi xa xôi
Nhớ xưa ngân khúc ru hời
Bây giờ lẻ bạn buồn rơi lệ sầu
Chân trời tím bóng câu về tổ
Mà người mơ còn ở chốn nao
Một mình chẳng biết làm sao
Dệt vần thơ lụa mượt mà xinh xinh
Thì thôi vậy lặng thinh khóc nghẹn
Gảy cung đàn hò hẹn hư không
Vàng trăng sao chẳng chịu tròn
Cong cong mảnh khuyết để lòng thơ đau
Hoa Quỳnh