Thân tặng H
Cây bằng lăng đã vươn tới gác ba
Tháng năm, hoa tím tràn vào cửa sổ
Trang giáo án từng đêm lật giở
Cánh hoa thầm thì, ngọn gió thức cùng ai ?
Ve đổ liên hồi, nắng nóng tận trời cao
Thành phố như thể mới bắt đầu đổ móng
Những người thợ đêm ngày vất vả
Trang giáo án nơi em cũng nhoè giọt mồ hôi..!
Em đến công trường, không có tay bay
Lớp học lợp giấy dầu nóng bức
Lũ học trò lọ lem như gió cát
Mà sao cô ơi, trang vở đẹp quá chừng !
Tôi lặng nhìn qua khoảng sáng bập bùng
Đêm buông xuống, hoa bằng lăng rực tím ?
Chỉ tiếng giấy lật từng trang xào xạc
Dội vào con tim ngơ ngẩn trời khuya ...
Tôi trở về, sánh đôi cùng câu thơ
Hy vọng, một ngày vui sẽ tới !
Khu TT Nguyễn Công trứ hè 1983
6. KHÓC MẸ
Dẫu ngàn lần không đợi
Nhưng Mẹ ơi định mệnh đến kia rồi ?
Khi nỗi đau, Mẹ không còn biết được
Là khi trái tim con máu chảy tơi bời !....
Xin hãy để con nhìn Mẹ lần cuối cùng
Gió lạnh, đồng sâu, nỡ nào con bỏ lại
Dẫu vẫn biết, Mẹ về cùng tiên tổ
Có đâu xa mà nước mắt tuôn, rơi...
Có phải không hỡi Mẹ kính yêu ơi !
Mẹ đã giận mình con, nhiều, nhiều lắm
Khi tuổi thơ đến trường, ham chơi không học
Khi đánh giặc trời xa, chậm cánh thư về ..?
Khi đất nước thanh bình,
Mẹ thầm nhắm “một người”
Nhưng con chẳng chịu vâng lời “thăm hỏi…”
Để Bà hát ru, để Ông bồng cháu
Để mái nhà thêm vui, tiếng trẻ bi bô...
….
Mẹ càng giận nhiều hơn,
Khi vợ chồng chúng con,
Ngày nào “cơm chẳng lành, canh chẳng ngọt”;
Tiếng bấc, tiếng chì..
Vò nát trái tim khô ?...
Ôi, có nỗi đau nào hơn nỗi đau này đây
Vậy là nợ Thái Sơn còn đó !
Ta mất Mẹ,
Chính là khi ta cần có Mẹ nhiều nhất
Để mênh mông hờn giận vỗ về ...
Nhưng đành thôi, cho con được cúi đầu
Lạy tạ, trước hương hồn của Mẹ
Mẹ ơi, Mẹ có nghe con khóc
Không chỉ bằng nước mắt ngày xưa !
Hà nội tháng 10/1997
7. KHÁT VỌNG 2000
Thấp thoáng năm 2000…
Tôi thấy,
Khi cuộc đời đã vượt qua
Một phần ba
Rồi một phần hai.... thế kỷ !
Hãy nói cùng anh điều gì hỡi em ?
Năm 2000… trước mặt
Một lời ước nhỏ nhoi thôi
Từng khát khao trước ngực !
Năm 2000...
Đất nước mình sẽ ngập đầy sao
Con cái chúng ta,
Sẽ không thiếu, những mê ly hoài bão
Dẫu điện trắng nhà
Vầng trăng xưa vẫn không hổ thẹn
Khi cởi lòng mình gửi đến mai sau...
Năm 2000…
Hạnh phúc và ước mơ, đẹp sao !
Nhưng đừng quên,
Đất quê nghèo còn đó
Giao thừa đến, ngõ nhà rộng mở
Hương xuân, gió lạnh sẽ ùa về !
Thắp hương lên, giữ ấm lửa ông bà !
Lửa hùng thiêng – hồn núi sông Đất Việt
Không khác được,
Đường dài ta bước tiếp !
Năm 2000…
Luôn có Anh và Em !
Hà Nội, tháng chạp Kỷ Mão (15/12/1999)
Đón tết Canh Thìn 2000
- Read more...
- 0 bình luận
- 398 views