Jump to content

Thợ Làm Vườn

Ban Quản Trị
  • Số bài viết

    1.365
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    10

Mọi thứ được đăng bởi Thợ Làm Vườn

  1. Cánh đồng tuổi nhỏ Mã số bình chọn: T509 Cần chuẩn bị cho cuộc chia tay ban mai Khi cánh đồng còn mơ ngủ Ta đã sống nhiều rồi cánh đồng tuổi nhỏ Mùi lúa mùi khoai và mùi cỏ Mùi dậy thì của gió tháng giêng. Còn đọng lại nơi ta như thạch nhũ của giọng trầm; của đau khổ ngây ngô của con dế khóc hờ mục đồng tệ bạc, đốt tím khói chiều. Cô Tấm không yêu Cũng về làm vợ Ngủ một giấc dài chỉ nhưng nhức cỏ may khô Ta đã sống nhiều rồi cánh đồng tuổi nhỏ Mẹ đặt ta ngồi Bậc thềm bậc cửa. Nằm sấp nằm ngửa Tơi tả cày bừa. Cha thì nhăn mặt; Mẹ hát ầu ơ Trời run ngọn lúa; Nước tái tê lùa Mà mây còn trắng Nằm như bây giờ nắng trổ hết mùa thu Ngày ta gặt hái, trăng mờ. Chênh chếch đầu núi Lưỡi liềm gặt đau í ới Gặt cả trăng rồi Mùa sau gieo lại Ta mãi chờ có lẽ đã mòn đêm. Cành tre vẫn mềm Ta thì thơ bé Cánh đồng ướm đầy chân lạ chân quen Hùa nhau mà chạy: Ra đầu sông nước chảy; Ra đầu biển cát bay Em cõng ta thả trôi thuyền giấy Vi vu tiếng cười Hoa cải rực tươi Ta sinh mùa đói Em cõng ta về xin một nắm sao rơi Rau răm ở lại Lời đắng cay nào đẩy ta đến cùng em? Mở mắt thì nhìn: Nhìn sâu ngực buốt Em nuôi ta lớn Rồi vào cấm cung Thành quách cửa đóng Còn một mình, ta buốt cả mùa đông Tiên nữ tắm sông…Tim ta mắc cạn Em hãy về xin một vạt mưa xuôi. Ta đã sống nhiều rồi cánh đồng tuổi nhỏ Có về được nữa ? Khi lấm bụi rồi Và khi gây xước Khi một mình đã bước vội ra đi?
  2. Lục bát mùa xuân Mã số bình chọn: 491 Hẹn nhau về với mùa xuân Câu lục, câu bát buông vần theo mưa Gió lay hoa cúc giậu thưa Em vô tư quá nên chưa biết buồn Sắc xuân nhuộm cả vào hồn Tôi ngơ ngẩn với bồn chồn đợi mong Có gì dậy sóng trong lòng Đâu hoa năm ngoái, đâu hồng năm nay Xanh ngời với cỏ cùng cây Long lanh hy vọng dâng đầy mắt ai Mùa xuân dù có tàn phai Tình xuân sao vẫn theo hoài tháng năm…
  3. Lời trái tim Mã số bình chọn: 479 Ngửa cổ uống vầng trăng Cho vơi đi nỗi nhớ ! Dang tay ôm biển rộng Cho nỗi buồn ra khơi ! Thầm thì với dòng sông Cho lòng thôi quạnh vắng Giữa dòng đời hưu quạnh Đâu bến đục, bến trong . Gạn một thoáng hư không Nghe trùng trùng thu lạnh Đâu hương sắc mùa thu Cất cho hồn ngọt đắng . Nhặt một thoáng mắt trong Vương trên vai giọt nắng Ngan ngát cõi nhân gian Như chưa từng cay đắng ! Nghe một nốt nhạc xanh Trong hạt sương buổi sớm Trái tim như trẻ lại Tan ra thành ban mai !
  4. Quê Mã số bình chọn: T465 Quê Là đàn kiến tha mồi xây tổ tít ngọn cây Là con nhện giăng tơ phủ đầy khắp lối Là kèn kẹt mọt kêu đâu đây trong bóng tối Là lũ chuột rình mò với luống khoai, ngô. Quê Là đoạn đường nhựa đen được rải bởi trâu bò Là nền đất chú gián nâu thập thò, nghiêng ngó Là chị tò vò suốt một đời siêng năng xây tổ Là những cuộc thi hát hò của đàn muỗi suốt thâu đêm Quê Là ruồi đậu sàn nhà, như rải lớp đỗ đen Là đàn thiêu thân suốt đêm quanh ánh đèn nhảy múa Là dáng oai hùng của những chàng bọ ngựa Là lũ rầy nâu phá lúa, hại mùa. Quê Là chiếc nón mất vành xơ xác đến te tua Là chiếc quần lụa đen mẹ mặc cả bốn mùa đã ngả màu bạc phếch Là chiếc vung úp vào nồi méo lệch Nhà chỉ còn đôi quang gánh mà cũng xộc xệch ngắn - dài Quê Là chiếc dây thừng kéo nước mà cũng nối đoạn một, đoạn hai Giếng thì sâu, kéo mãi, kéo hoài chỉ còn vài hạt nước Được chiếc thùng tôn cũng vá xuôi, vá ngược Thúng phủ nilong cũng thành xô để đựng nước gánh về Quê Là mùa đông kéo dài đến lê thê Đường lầy lội muốn đôi dép lê chẳng có Là ngôi nhà tứ phía đều đón gió Mặc đống áo quần mà bọn trẻ vẫn co ro. Quê Là những đợt gió lào bào mòn đám cỏ khô Phe phẩy quạt mo làm bàn tay thô ráp Giữa khắc nghiệt gió mưa lòng người luôn khao khát Trên mảnh đất nghèo tung đôi cánh bay xa Cập tới được bến xa lòng lại thấy nhớ quê nhà Mà về đến nhà lại thèm cảnh phồn hoa đô thị Bao đêm trằn trọc nằm suy nghĩ Yêu quê! mình đã làm được gì? Lại cất bước ra đi.
  5. Lão ăn mày trong phố cổ Mã số bình chọn: T475 Nhẹ những gót chân Chìm trong phố vắng Đêm rơi thầm lặng Loang lổ ánh trăng. Người lẫn trong đêm Vẩn vơ chiếc bóng Bên người vô vọng Đêm... bỗng tàn đêm.
  6. Các thành viên vi phạm nội quy diễn đàn trong vụ nguyetthao và Chuột Rain đã được xử lý tuỳ vào mức độ sai phạm của mỗi người. Chi tiết xem tại đây!
  7. Chào anhduy, Rất hoan nghênh bạn tham gia diễn đàn này. Xin nói rõ với bạn là Chuột Rain không nằm trong BQT diễn đàn. BQT nhắc bạn cần bình tĩnh và nên lựa lời để không phải mất lòng nhau. Chúc bạn tìm được niềm vui tại diễn đàn này.
  8. Một ngày bình yên Mã số bình chọn: 164 một ngày, nhặt được nỗi buồn người ta đánh rớt trên đường đông vui một ngày, nhặt được tiếng cười trên môi lũ trẻ mồ côi đánh giày một ngày, vét được cơn say từ trong đáy cốc loay hoay gạo tiền một ngày, nghe được bình yên trong cơn hoảng loạn, cuồng điên, vội vàng một ngày, may vội khăn tang đeo vào trí nhớ để nàng quên tôi... một ngày kia, rất xa xôi.
  9. Người đi cùng mùa thu Mã số bình chọn: 163 Xa em mấy độ trăng tròn mùa thu cứ thế bóc mòn đời nhau… mưa thu rơi rớt trên đầu ta về hong lại vết sầu cho khô cơn đời nửa tỉnh nửa mơ câu thơ nào kết đời thơ cho đành mùa thu xếp lá mong manh nằm trong thu vẫn chòng chành nghĩ suy… dường như ta biết điều gì sâu trong bóng dáng người đi chưa về.
  10. Thoát Mã số bình chọn: 382 Đêm Loang lỗ những vết chàm màu nâu Em Vịn vào mộng ru tìm Người đàn ông vẽ trên mình những cơn khát Tuổi đôi mươi Mãnh liệt khản mầu bóng nhẫy Cơn gió mê dại vuốt ve trên cánh đồng nhấp nhô Đêm tình yêu em mút chặt, thẳm sâu Những vết đỏ cứ cũ dần sau đêm trinh Em chằn chã cuộn mình trong chiếc chăn nhàu nhĩ Từng khúc hát ru xưa véo giấc ngủ Đau buốt Bấu vào ô cửa bằng những tiếng thảng Những vết chạm xước sau những lần quẫy đạp trong hạnh phúc Cũ dần Em vùng khỏi chiếc chăn Hơi ấm vờn chơi, đáng ghét Mùa này dã quỳ làm tình đang trương nở trong đêm Vàng rực Sương nhẻm nha trên những đường đi sặc mùi ngái ngủ Em vun vén vùng cỏ dại gầy teo Đốt thành những sợi tro xòa trắng Ru theo câu hát thả chúng bay về trời Mây đem người đàn ông quên dần về phía bên kia xa lắc Cố lết qua những vết bầm lòng Em sửa soạn một bình yên Bằng những khắc khoải lòng, bằng con tim bồn nhịp Liệu có bình yên? Những vết nhăn mình em là lại bằng run rẫy, xót sa Cơn mộng ru chuồn theo những cánh bướm lạc loài Em hoang hoải chạy về phía ban mai
  11. Bến quê Mã số bình chọn: 385 Chiều đâu gửi nắng muộn màng Ngẩn ngơ cuống rạ xốn xang ruộng đồng Đò đâu gửi bến cho sông Chim xanh bay vút xa ngồng cải xanh Mùi hương dã thảo quẩn quanh Gỡ hoài chưa hết cỏ may khíu tình Trăng đâu trăng tỏ sân đình Chiều hôm tát nước thình lình tương tư Thương em ngọng nghịu ngôn từ Tôi mượn câu hát mẹ ru ngày nào Qua nghìn điệu hát lao xao Giữa thành thị lại chiêm bao quê nhà
  12. Sáng tác Mã số bình chọn: 358 tôi nghe đêm lạnh lùng trôi tôi nhìn giọt giọt sương rơi ngút ngàn âm thầm… tôi đếm thời gian đi về lặng lẽ sau hàng song thưa riêng tây đọng chút duyên thừa câu kinh nhật tụng còn chưa bén mùi ý thơ chưa hóa thành lời tôi trong mê lộ trò chơi… trốn tìm!
  13. Phiêu du Mã số bình chọn: 353 Tôi đi qua cánh đồng làng chiều thu Nghe gió rì rầm gọi ngàn lá nhỏ Trong hương lúa mùi giọt mồ hôi đổ Tôi đi. Tôi đi qua vườn hoa em trồng ngày đó Đêm chia tay trăng gọi hạt nảy mầm Đâu hồn em giữa ngàn hoa nở rộ Tôi đi. Tôi đi qua dòng sông quê chở nặng phù sa Chuyến đò ngang bồng bềnh không người lái Sau lưng sông đỏ ngầu cuộn chảy Tôi đi. Tôi đi qua mái đình rêu phong cổ kính Dẫm bước hư vô run đổ tượng thờ Nghe đọng trong tim mùi nhang khói lạnh Tôi đi. Tôi đến núi cao lưng trời đá dựng Ôm mây trong tay ấp đá chuyển mình Cho tay lạnh tê, cho chân tóe máu. Tôi đến biển sâu trầm mình dưới sóng Thân tôi tan ra hóa loài thủy tộc Tòa thủy cung nào chứa xác thân tôi? Cây xanh lá. Tôi đi Sóng bạc đầu. Tôi đến Phiêu du. Đâu lối tôi về?
  14. Bỏ lại phía dòng sông Mã số bình chọn: 347 Em bảo: hãy viết câu thơ buồn vì chuyến phà chiều nay đông người bất chợt người thiếu phụ lấy chồng xa bồng con về nhà mẹ ruột không có bàn tay đàn ông dìu lên bờ nước mắt chảy dài trên má trẻ vô tư. Một chút buồn, đơn giản, có gì đâu nhỏ bé như đồng xu rơi chỏng chơ vào chiếc nón mê đựng tiền của người hành khất bàn tay cáu bẩn tật nguyền quờ quạng túm đồng xu nắm chặt em nghe yêu thương chạm vào đáy nhân từ. Một chút buồn em ngỡ viết thành thơ chỉ nghe tiếng khóc rớt bốn bề từ âm thanh của sóng em cũng khóc, một lần, thật nhiều giữa chiều gió lộng ngỡ không khóc được nữa bao giờ ngày anh biệt mù xa. Có nghĩa là em đã khóc hôm qua khóc thương nhớ, khóc dỗi hờn… vì hạnh phúc được năm tháng mõi mòn khắc khoải đợi chờ anh! Có nghĩa là em đang khóc hôm nay khóc ganh tỵ, khóc hờn ghen… với người đàn bà bồng đứa con hiện hữu bóng hình anh từ đó để có nơi chạy trốn nỗi cô đơn buốt xé lòng mình khi đối diện đêm Có nghĩa là em không khóc ngày mai khi băng lạnh thương yêu từ cỗi cằn sa mạc em lang thang cầm chiếc nón mê trái tim mình và hát lời người ăn xin Có nghĩa là em vẫn mãi yêu anh vẫn nhận ra bàn tay quờ túm em ngày xưa quanh chiếc giường hạnh phúc trên chuyến phà đời, chiều nay, ngẫu nhiên trong một lúc những người trong cuộc nhận ra nhau Nhận ra chính mình và nhận mặt nỗi đau ngỡ ngàng nghe trái tim lạnh lùng đun lệ trào nóng bỏng em bật cười khi chưa nín khóc… Phà cặp bến rồi bỏ lại phía dòng sông một chút buồn, như có, như không…
  15. Lời ru của mẹ Mã số bình chọn: 331 Cứ mềm như gió ấy thôi, Lời ru của mẹ suốt đời con mang. À ơi con ngủ cho ngoan Năm canh với giấc mộng vàng năm canh Lời ru âu yếm ngọt lành. Lời ru đong cả trời xanh nắng vàng. Con đi trong cõi nhân gian, Buồn vui có tiếng dịu dàng mẹ ru Vẫn còn đó những cánh cò, Dòng sông, bến nước con đò năm xưa. Vẫn còn cánh bướm tuổi thơ. Mà nay vắng mẹ những trưa oi nồng! Con thèm tay mẹ ngày đông, Đây! lời ru đuổi bão giông đang về? Mẹ ơi! bao những khoắt khuya Con mơ thấy mẹ đang về bên con. À ơi! nước nước non non. À ơi! con ngủ mẹ còn thức ru...
  16. Thơ hỏi em Mã số bình chọn: 300 Thơ ngọt ngào, em có quên mật đắng... Nếu thơ buồn, em có đọc cho vui? Nếu thơ say, em có mặc tôi nghiêng ngả? Lửa thơ nồng, em có nghe hồn tan giá? Như tôi? Nếu thơ đầy, em còn khóc tình vơi? Nếu thơ trôi, em có thấy lòng đứng lại? Thơ hết rồi, em còn mong tình còn mãi? Bên đời?
  17. Nói với anh Mã số bình chọn: 299 Biển giận em rồi anh ạ, Tại chiều qua em lỗi hẹn. Biển chờ… Trò cút bắt thôi đành nợ biển vậy Tội con sóng bạc đầu cứ chồm bờ rồi tiu nghỉu: vắng em. Biển giận em rồi, mặt biển buồn hiu Con sóng liêu xiêu đập mình vào bờ cát Đêm không ngủ, nhớ em, biển ngồi hát Thương con hến, con sò tạt bờ ngậm hạt cát nằm than. …Chắc giận em nhiều nên biển kém màu xanh Biết bắt đền sao đây… ai bảo chiều qua anh ngăn bước em về?!
  18. Con hai mươi Mã số bình chọn: 292 Hai mươi Trái tim con mòn vẹt Như con lắc đồng hồ tích tắc trong vòm ngực rêu hoen Hai mươi Con vỡ vạc nhận ra mình không còn thân quen Rồi hốc hác nhìn khuôn mặt, Những mạch máu, những nếp nhăn, những ý nghĩ vô tình đan dọc ngang Như những vết chân chim in trên ruộng khô nứt nẻ hai mươi năm rồi đợi giọt phù sa Con trách tuổi hai mươi của mình như gốc mạ lạc mùa… khô khốc…
  19. Những gã cua đồng hát rong Mã số bình chọn: 284 Trong chiếc giỏ bà tôi những gã cua đồng đang nhấm nháp điều gì chẳng rõ tiếng lép nhép hiện ra những khuôn mặt khiến cánh đồng bật khóc Nỗi nhớ như nếp nhăn hằn lên buổi chiều váng phèn vây quanh từng gốc rạ nơi bàn chân tôi giẵm phải tuổi thơ mình vệt bùn loang dày như kỉ niệm và hoàng hôn bà tôi khom xuống chân trời Hoa cỏ tím như ngọn đèn rưng rức soi bước cua đồng bò ngang đo nỗi đau mùa vụ sau từng nhát cuốc cánh đồng hạ sinh Mùa màng giờ đây những chiếc hang trơ trọi tôi thọc đầy cánh tay tiếng oạp oạp gã cua đồng giương chiếc càng hiền lành kẹp vào tuổi thơ tôi rỉ máu ôi giọt máu hồn nhiên còn vương trên chiếc giỏ tre bà tôi để lại giờ đựng nỗi buồn trong mối mọt thời gian Bao đêm ngái xa bà tôi về trong giấc mơ những gã cua đồng sùi bọt mép ngóng hạt lúa phù sa rụng vào hư ảo... Và nhành lúa tong teo nép mình dưới khói tôi nhìn khói vỡ trời xanh nghe gió khóc trên bờ môi mằn mặn tự mình ám ảnh tiếng hát những gã cua đồng hát rong
  20. Ôi trời xanh yêu dấu Mã số bình chọn: 286 Có gì đeo đẳng đâu chỉ những giọt sương và những cành khô bàn tay bíu bầu trời xanh ngắt cơn gió đêm mang đi chút úa vàng bất cẩn rụng vèo khoảng trống chiếc lá lặng câm Đường gân nâu rơi vào ẩm mục không còn chiếc cuống không còn một niềm xanh che nắng biết hỏi nơi đâu những giọt thanh âm bất tận đã lặn vào trùng trùng gió cuốn vào đại ngàn hột mưa Tiếng chim và ngọn gió không có gì ghê gớm người ta thường coi thường nó khi chẳng có điều gì Người ta không tin lắm chiếc lá lại có thể ghi tràn tiếng chim nhiều người đã nuôi chim trong lồng tiếng hót ai oán - tiếng hót thật hay vì vắt kiệt nổi buồn tiếng hót có thể chết đổi tự do… Ôi trời xanh yêu dấu! tiếng hót có thể ghi vào trời xanh mãi không? Ta cúi nhặt tiếng chim tung vào trời xanh hình chiếc lá.
  21. Những ý nghĩ chưa kịp đặt tên Mã số bình chọn: 285 Cánh cửa, tia nắng sớm làm bật tung những ý nghĩ ngoằn ngoèo những ý nghĩ chưa kịp đặt tên … đã vội pha loãng nỗi buồn Một giọt buồn. Thôi ư! Hãy giữ lấy. Đừng vội vứt qua cửa sổ có thể một giọt buồn nào đó sẽ làm dịu nhẹ trái tim cuộc sống bề bộn những đau khổ và hạnh phúc Tôi buồn. Và em buồn là một niềm vui mới sẽ làm lãng mạn những sớm mai sương ướt gót thiếu nữ Tôi muốn mở toang cánh cửa đặt lên mặt bàn nỗi buồn trong vắt như nụ cười bắt chợt của tĩnh vật đầy đặn dâng lên mùi hương thay cho lời chào của khứu giác khi những ý nghĩ chưa kịp đặt tên …
  22. Những âm thanh của mùa thu Mã số bình chọn: 273 Sẽ chẳng bao giờ anh biết được Mùa thu nói gì với em dạo trước Đêm mình xa nhau Sẽ chẳng bao giờ anh biết được đâu Trái tim em nói gì với anh ngày đó Mùa thu trở về với nỗi buồn xưa cũ Còn em ở lại gói ghém kỷ niệm nhặt nhạnh những nỗi đau và niềm hạnh phúc cho mình Rồi anh sẽ quên em Như anh đã từng quên những người con gái khác Gió sẽ quên những lời cây lá hát Chỉ còn em và mùa thu đứng mãi bên đời để đợi người yêu Đêm nay Mùa thu lai nói với em ngàn lần điều xưa cũ Trái tim em thầm thì gọi anh Nhưng âm thanh chỉ rơi vào quên lãng Và anh chẳng bao giờ nghe được.
  23. Tự do buồn Mã số bình chọn: 274 Có những lúc lòng ta như thôn xóm Gấy guộc mùa màng Nắng mưa theo vào buốt giấc ngủ Có những lúc lòng ta như đồi trơ cằn sỏi đá Từng bước chân nức nở dốc mòn Có những lúc lòng ta như suối sụt trồi lói lở Từng đêm đau mưa lũ thác ghềnh Có những lúc lòng ta như rừng mịt mùng hung hiểm Lạc lối về nằm chết sau cây ... Trên đầu vẫn trời xanh, mưa nắng, gió mây Còn ở đó cõi không cùng ước vọng Chợt thấy ta cô đơn nhỏ bé và ích kỷ Tình người chưa ấm một vòng tay Đã tự bao giờ... cho mãi đến hôm nay Ta lỡ để nhạt lòng bao nhiêu nhỉ Chiều rộng rãi tự do buồn và nghĩ Vẩn vơ thôi mà, không ẩn ý gì đâu
  24. Bến hoàng hoa Mã số bình chọn: 270 Sau nụ cười ta gặp lại ta Thảng thốt nỗi buồn thức giấc Những câu thơ không bớt nỗi đau đời Giấc mơ cũng gầy như năm tháng Sóng sánh vụn trăng vàng Dòng vào đông nghe sầu khuấy sóng Nơi dạ tịch côn trùng khuyên khóc Khói sương mờ... ... tơ liễu đúng buồn thiu... Thuyền ai về đâu... Mơ chi bến tri âm tìm chi mãi?! Hoàng hoa thôn rượu cạn vỡ trăng rồi... Xác trăng chết lênh đênh dòng khâm liệm Một dải trời ngơ ngác sáng ba sao... Biết về đâu, thuyền cô chìm bóng vắng Rơi thất thanh, dòng sóng dập vô hồi Bờ bến lở phách hồn bay tiêu tán Nhập vào trời... mù mịt khói sương...

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...