Jump to content

VienPhuong

Thành viên
  • Số bài viết

    318
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    12

Mọi thứ được đăng bởi VienPhuong

  1. Đêm Noel Thầm Ước Đêm Noel lạnh tình xa đôi đứa Con nguyện cầu xin Chúa một niềm tin Đôi hồn thơ muôn thuở mãi trung trinh Đêm đêm vẫn như hình hòa quyện bóng Chúa Giáng Sinh đất trời kia lắng đọng Nơi giáo đường tỏa lộng ánh hào quang Chuông ngân vang vang dội giữa không gian Ru muôn giấc mộng vàng trên cánh gió Tình con đã trao rồi từ dạo đó Nàng mãi hoài giận gió với hờn mây Cho sầu thương giăng trải khắp đó đây Từng giọt nhớ, giọt hờn rơi bến đợi Men ân ái cạn rồi cơn mong mỏi Xin một đời tiếp nối cuộc tình thơ Thời gian ơi đừng xóa dấu thương chờ Hương nồng ấm đôi bờ xa nấn níu Trời đất lạnh giữa không gian huyền diệu Ngun ngút lòng muôn điệu nhớ xa xôi Một vì sao linh động đổi thay ngôi Lòng vội ước duyên thơ ngày tương hội Viễn Phương
  2. Điều Ước Đêm Giáng Sinh Đêm đông lạnh thắt se tình cô lữ Khi bóng đời tuyết phủ giữa ngàn khơi Thời gian ơi!-Dừng lại cuối chân trời Cho thệ nguyện tình tôi còn nỗi nhớ Đêm Giáng Sinh ánh hào quang rực rỡ Soi sáng đường hội ngộ bến tương giao Ru tình ta như lời hứa hôm nào Dù thoáng chốc dìu nhau về hư ảo Đêm lắng đọng với bao điều phiền não Nhớ thật nhiều từ dạo mới vào yêu Tay đan tay nồng ấm với muôn chiều Giờ buốt giá hoang hiu đời viễn xứ Đêm lạnh lẽo trần gian nầy chúa ngự Hoa phúc lành hé nụ khắp muôn nơi Xin cùng em vào mộng, bước chung đôi!... Đêm ao ước có là đêm huyền thoại?... Viễn Phương
  3. Da Diết Cuộc Tình Chiều nay về bến mộng Lồng lộng gió thu bay Mạch sầu đơn lắng đọng Ẩn hiện bóng hình ai Cuộc tình thơ run rủi Tơ trời chẳng xe duyên Ngày đêm dài thui thủi Da diết buồn vô biên Đất trời ru nỗi nhớ Mưa nắng đến rồi đi Mặc thu tàn mấy độ Hoài niệm khúc phân li Anh mơ tình đêm vắng Em dõi bóng mong ngày Hai tâm hồn thơ thẩn Rượt đuổi dưới trời mây Anh nào đâu lỗi hẹn Chỉ vì đời chia đôi Yêu em còn nguyên vẹn Dù mình mãi xa xôi Viễn Phương
  4. Mai Anh Đi III Mai anh đi lung linh từng giọt nắng Nỗi niềm đau sâu lắng đọng trong hồn Đất trời buồn nặng nỗi bước chân đơn Rồi thoáng chốc em không còn kế cạnh Đêm bao phủ sông trăng buồn lóng lánh Sóng vỗ về nhẹ đánh thức con tim Nghe âm vang biệt khúc thật êm đềm Mai anh sẽ cưu mang niềm nhung nhớ Nụ cười ấy trong em không còn nở Anh đi rồi loang lỡ những niềm vui Ngày tháng sau, ai chia sớt ngọt bùi? Xin nguyện ước tình ta còn yêu mãi Viễn Phương
  5. Ru Nhau Tình Thu Giữ mãi nghe em chiếc lá vàng Thơ tình anh gởi gió đưa sang Thương em muôn thuở còn như mộng Chẳng biết lời yêu có muộn màng? Đêm xuống âm thầm gió nhẹ ru Thềm hoang loang lở khói mây mù Dáng xưa ẩn hiện đùa sương trắng Tha thướt dịu dàng chiếc áo thu Ta đến bên nhau tỏ nỗi niềm Ru đời lãng tử gái thuyền quyên Dòng thơ đôi bóng chung vần vận Con chữ tung tăng thỏa ước nguyền Lãng đãng mây che ánh nguyệt mờ Đất trời da diết khối tình thơ Hương yêu phơ phất vườn thu vắng Ru mãi tình nhau giấc mộng chờ Viễn Phương
  6. Tiễn Em Về Với Thu Chầm chậm bước thu về trên bến mộng Gió giao mùa lồng lộng giữa đường mây Lá vàng rơi từng chiếc lá hao gầy Bay khắp nẻo vơi đầy bao tiếc nhớ Em ngồi đó góc trời riêng nho nhỏ Gom nắng vàng, khép lại bóng hoàng hôn Cho yêu thương nồng ấm suốt canh trường Bên gối mộng ru tình thơ đậm thắm Ngày đã đến, sau đêm dài sâu thẳm Khúc ân tình say đắm cõi hồn thu Em ra đi vương vấn bóng sương mù Từng bước nhẹ trải dài muôn nỗi nhớ Đường mây trắng trập trùng xe chuyên chở Lối sông đầy thuyền đỗ bến chờ trông Rước tình thu về cõi mộng thương mong Chậm chậm nhé cho lòng thu êm thấm Viễn Phương
  7. Em Paris Mùa Đông Anh gửi qua em vạt nắng vàng Nồng nàn hương ấm lúc đông sang Chiều nay trời đổ cơn mưa tuyết Khép kín buồng khuê chớ muộn màng Đừng để đông đùa má thắm tươi!... Rộn ràng con gió nhẹ se môi!... Sương mây ấp ủ bờ mi mắt!... Cho giọt thương sầu rơi lẻ loi!... Paris phủ lạnh cuối chiều đông Tuyết đổ sông Seine có quặn lòng? Lơ lửng buồn dâng đầu sóng bạc Dõi tìm thu khuất giữa hư không Tình trần ngỡ có vẫn về không Tựa chiếc thuyền đơn lạc giữa dòng Thương lắm người ơi xa vạn dặm Nghìn trùng chia cách mãi chờ trông Viễn Phương
  8. Sao Đành Chối Bỏ Đã yêu em, anh nào đâu tiếc nuối Em nỡ lòng đòi trả tháng ngày qua Cho mưa đêm rơi rải mắt mi nhòa Lòng day dứt lạnh lùng hương ân ái Mang ước nguyện trọn lòng ghi nhớ mãi Tháng năm dài giục giã bước qua mau Dấu yêu thương đậm nét đến ngàn sau Hương lửa ấm mãi hoài mơ hội tụ Anh vẫn cứ chập chờn trong giấc ngủ Dư âm nào rung động giữa buồng tim Cuối trời xa mờ nhạt dấu chân chim Dung em đã khắc ghi vào tâm khảm Bình minh sáng, sao tình ta u ám? Nắng xuân hồng, sao lá vẫn vàng bay? Đường tình vui, sao vội vã chia tay? Ta yêu lắm, sao em đành chối bỏ? Viễn Phương
  9. Đời Là Chuỗi Sầu Đời vốn dĩ sầu tư một chuỗi Nghĩa ân tình nặng nỗi thương đau Thói đời đen trắng xoay mau Cuộc tình hôm trước, ngày sau đổi dời Ôm nuối tiếc một thời dang dở Giấc u hoài mộng lỡ tình tan Người đi cách trở quan san Kẻ về niệm khúc dở dang tình đầu Mờ mịt bóng trăng sầu vũ trụ Dải đất trời vần vũ mây sương Tình trần, Ôi!-mãi vấn vương Thương yêu hẳn khúc đoạn trường sầu bi Lần đưa tiễn người đi thuở trước Bao lâu rồi tình bước xa khơi Cơn buồn dào dạt khôn nguôi Đôi bờ mi mắt buông lơi giọt sầu Nghìn thu vẫn thay màu đổi sắc Bóng đêm còn khép chặt đường mây Tiếng buồn thôi thúc quanh đây Họp rồi li biệt ai hoài nỗi đau Vòng tơ đã kết xâu đầy ắp Chuỗi ngày buồn che lấp niềm vui Dòng đời đi tới, nghĩ lui Tình ơi!-Luống những ngậm ngùi xót xa Viễn Phương
  10. Quy Luật Kiếp Người Người đi cũng đã đi Kẻ còn khóc biệt li Ôi!-Dòng đời tan hợp Vui đó rồi sầu bi Sóng gửi chốn trần gian Thác về cõi vĩnh hằng Âu cũng là quy luật Của kiếp người mong manh Một đi vào thiên cổ Vạn ở lại sầu thương Trong cuộc đời mải miết Luân lưu khúc đoạn trường Sang, hèn tựa áng mây Danh, lợi rồi buông tay Sổ đời ai ghi chép? Được, mất nào hơn đây? Viễn Phương
  11. Nếu có em bên anh!... Anh không cần bình minh Anh không cần ánh sáng Anh không cần trăng thanh Anh không cần mưa nắng Anh không cần không gian Anh không cần hương ấm Anh không cần thời gian Vì em là bình minh Vì em là ánh sáng Vì em là trăng thanh Vì em là mưa nắng Vì em là không gian Vì em là hương ấm Vì em là thời gian Vì em là tất cả của đời anh!... Viễn Phương
  12. Tình Thu Nhớ Lẳng lặng đường về nghe tiếng ru Như ai khẽ gọi chốn xa mù? Khơi bao nỗi nhớ tình phiêu lãng Từ lúc mây trời lộng sắc thu Vạt nắng soi chiều tựa bóng câu Sương rơi phủ lạnh ước mơ đầu Hàng cây ủ rũ buồn xao xác Cánh lá lơ thơ nhỏ giọt sầu Nhớ mãi thu xưa chuyện chúng mình Hôm nào dạo bước dưới bình minh Chung tay kết nối dòng thơ mộng Vấn vít trao nhau một chữ tình Rợp bóng mây đùa gió lạnh căm Trăng thu mờ ảo giữa đêm rằm Người trông bến mộng hoài xa vắng Kẻ đợi thuyền mơ vẫn biệt tăm Mải miết tìm nhau nặng nỗi sầu Tình còn rượt bắt đến bao lâu Nghìn thu dẫu có hoài rong ruổi Xin vẫn bình yên giấc mộng đầu Viễn Phương
  13. Yêu Thương Yêu em đôi mắt trong xanh Thương em ngấn lệ long lanh mặn nồng Yêu em yêu kiếp má hồng Thương em phận bạc bềnh bồng nổi trôi Yêu em yêu cả bờ môi Thương em hồn lạc giữa trời đêm đêm Yêu em đôi cánh tay mềm Thương em suối tóc bồng bềnh bao la Yêu em da trắng nõn nà Thương em gót ngọc kiêu sa lạc loài Yêu em giọng nói thơ ngây Thương em mạch máu dâng đầy tim khô Yêu em dáng đứng ni cô Thương em không phấn son tô cuộc đời Yêu em như nước chảy xuôi Thương em thương lá vàng rơi cuối gành Yêu em vẽ lá khắc cành Thương em anh bổng trở thành ngu ngơ Yêu em anh biết làm thơ Thương em những nỗi ước mơ ngậm ngùi Yêu em mượn gió gửi lời Thương em viết mấy cho vơi nỗi niềm Yêu em bóng ngã về chiều Thương em anh mãi gặp nhiều đắng cay Yêu em dệt mộng đêm dài Thương em xây đắp lâu đài không ngai Yêu em mở rộng vòng tay Thương em ôm bóng hao gầy bơ vơ Yêu em ấp ủ trong mơ Thương em thao thức đợi chờ thâu đêm Yêu em gọi mãi tên em Thương em kinh khổ đêm đêm thầm thì Yêu em yêu vẫn cuồng si Thương em niệm khúc từ bi muôn đời Yêu em trăng khuyết cũng tròn Thương em dù mất hay còn cũng thương Viễn Phương
  14. Cô Bán Hoa III Hỡi cô bán hoa tươi Hương ngát tỏa một trời Sắc hồng ôi rực rỡ Ngây ngất giữa chợ đời Cánh hoa vừa hé nhụy Chào đón khách phương xa Hoa tình yêu muôn thuở Nồng ấm khắp mọi nhà Hoa yêu thương nở rộ Giữa mùa Valentine Muôn lòng như mở hội Chờ đón giấc tình say Đêm nay về ước vọng Trên bến đợi tình trần Xin găp cô trong mộng Để được tặng đóa hồng Viễn Phương
  15. Cô Bán Hoa II Vâng!- Xin cô giúp chọn Một nụ hồng thật tươi Dẫu rằng hoa vô giá Tôi cũng sẽ mua thôi Nụ hồng của thương yêu Chỉ một, không mơ nhiều Giữ lòng tôi không tặng Cánh hoa tình cô trao Đời hoa chẳng kiêu xa Nhưng mơ ước thật thà Ướm tơ từng cánh nhỏ Cho đời những thiết tha Xin!- mở đôi vòng tay Ôm tựa dáng hoa gầy Mong tình hoa không vỡ Dẫu đời có xa bay Viễn Phương
  16. Cô Bán Hoa Này cô bán hoa tươi Đôi mắt cô sáng ngời Long lanh từng hạt nắng Xoa xuyến cả lòng tôi Sắc hoa hồng tươi thắm Thoáng nhìn tôi muốn mua Ôi nụ hoa thầm lặng Trên cánh gió đong đưa Hoa cô vừa hé nụ Hương tỏa ngát bên đời Đưa tôi vào hư ảo Ru cõi hồn chơi vơi Tôi ngắm nhìn thật lâu Một cánh hoa thơ sầu Phải chăng đời hoa bạc Khắc khoải nỗi niềm đau Viễn Phương
  17. Chút Âu Lo Anh nào nghĩ chuyện ghen tuông Vì xuân vừa bước chen đông cuối trời Nắng hồng từng sợi buông lơi Nụ tầm xuân đã hé môi gợi chào Chợt lòng anh thấy nao nao Bởi đàn ong bướm xôn xao quây quần Hoa em đượm thắm hương trần Lời thơ anh đã bao lần thiết tha Em ơi!-Đây đó cách xa Đôi khi mưa nắng chỉ là yêu thương Vườn hoa em giữ sắc hương Dòng thơ anh mãi còn vương ý tình Viễn Phương
  18. Chút Ghen Bên anh thơ lắng ngọt ngào Bên em có ngọn Trúc Đào nở hoa"Thu Vàng" Dòng thơ hương ấm chan hòa Cho anh ngây ngất mượt mà dáng em Chiều về hong nắng vàng êm Phất phơ gió nhẹ ru mềm ước mơ Vòng tay ôm mối tình thơ Dìu nhau từng bước qua bờ thương yêu Hoa em rực rở muôn chiều Thơ anh đượm thắm ít nhiều nỗi ghen Em ơi!- Khép cửa gài then Anh về ru giấc bình yên tâm hồn Viễn Phương
  19. Phố Xưa Buồn 3 Hôm nay về phố xưa Nắng nhạt vàng lưa thưa Soi đời ta nghiêng ngửa Bên hàng gió đong đưa Con đường tình loang lở Qua trước cổng nhà em Một thời ta đưa đón ... Chừ hoang vắng lặng im Em xa xôi biền biệt Trong khoảng vắng vô biên Cho anh hoài nỗi nhớ Mơ mãi mối lương duyên Sương mây chiều ủ rũ Rưng rức góc trời xa Xót đau tình cô lữ Giọt sầu vội tuôn sa Màn đêm dần buông xuống Chôn kín bao nỗi niềm Cuộc tình như đã chết Xin về chốn bình yên Viễn Phương
  20. Phố Xưa Buồn 2 Mây chiều chầm chậm trôi Giọt nắng vàng buông lơi Thu về bên song cửa Mang nỗi nhớ đầy vơi Buồn dâng đôi mắt biếc Dòng lệ nhỏ tuôn rơi Một thời yêu tha thiết Theo gió cuốn xa khơi Hồn đơn sầu hoang vắng Từ độ bóng thu qua Lời nào đưa văng vẳng Như khúc nhạc tình xa Con đường xa hun hút Hàng cây lá lặng im Phố xưa buồn rưng rức Còn mãi gọi tên em Bóng chiều tàn nghiêng đổ Bao kỷ niệm êm đềm Người khuất xa cuối phố Trời đất phủ màn đêm Viễn Phương
  21. Điệu Buồn Trong Mơ Ngậm ngùi gối mộng thâu đêm Tình ơi có biết tơ duyên phương nào Hồn thơ lắm đỗi lao đao Ngõ ra vắng vẻ, lối vào bơ vơ Đường mây sương phủ giăng mờ Lang thang trăm ngả tình tơ rối bời Mộng vàng chắp cánh xa khơi Trăm con hạc trắng lả lơi cuối ghềnh Tiếng tiêu trầm bổng tênh tênh Chuông ngân vang vọng bồng bềnh khói mây Trăng vàng nghiêng bóng lần xoay Rừng xanh hương ngát nồng say đất trời Bồng lai tiên cảnh cao vời Đường về hạ giới lẻ loi kiếp người Tình trần ước mộng đầy vơi Điệu buồn ân ái ru đời lãng du Viễn Phương
  22. Niềm Thương Nhớ Canh thâu trăn trở giấc hao gầy Suy ngẫm!- Tình đời tựa gió mây Bóng chiếc đèn soi đêm tĩnh lặng Niền thương nỗi nhớ lại vơi đầy Em còn ngồi đếm lá thu rơi? Ôm dấu thời gian phủ mộng đời Lệ đẫm sầu dâng đôi mắt biếc Lặng lờ tay hứng giọt mưa rơi Hồng trần nguyện ước dẫu không may Tình vẫn trong anh những tháng ngày Rong ruổi tìm em bên gối mộng Mặc đời ai có lắm mê say Đêm sầu một bóng giữa trời mơ Nhìn cánh sao rơi cứ thẫn thờ Gom góp bao nhiêu lời ước hẹn Xe thành sợi nhớ thắm vàng tơ Viễn Phương
  23. Phố Xưa Buồn Phố xưa buồn sương phủ Anh giấc ngủ đơn côi Gọi tình trên gối mộng Rưng rức lệ sầu rơi Một thời, Ôi !-thương nhớ, Áo trắng mỏng thơ xinh Nhìn đời đôi mắt biếc Tha thiết một cuộc tình Khung trời thương nay đã Hoang vắng rất lạ thường Mây mờ, sương giăng kín Che khuất bóng người thương Nhịp sầu theo lối bước Hòa điệp khúc phân ly Con đường quen, bỗng lạ!... Từ lúc em ra đi Phố xưa buồn da diết Anh mải miết đi tìm Mảnh tình yêu tan vỡ Ru giấc ngủ con tim Viễn Phương
  24. Đâu Bóng Tình Thơ Chiều qua, rồi lại chiều qua Vườn thơ hoang vắng chủ nhà bặt tăm Sương thu đầu ngõ buồn giăng Lá vàng rơi rải tung tăng trước thềm Chiều tàn con nắng xiêu nghiêng Heo may nhè nhẹ ru mềm bước chân Cõi hồn phút chốc lâng lâng Hỏi thầm!-Ai có bâng khuâng nỗi lòng? Chiều chiều có kẻ chờ mong Cùng ai nối tiếp những dòng thơ yêu Nàng thơ duyên dáng mỹ miều Ý tình vẹn vẽ, muôn điều ước mơ Viễn Phương
  25. Mộng Phiêu Du Ngày đêm dài nức nở Nối kết những vần thơ Một đời trong nỗi nhớ Về cõi mộng bơ vơ Tình thơ hoài chung lối Đường trần mãi chia đôi Trăm năm chờ mòn mỏi Thời gian vẫn buông trôi Yêu thương tình diệu vợi Bao ước vọng đầy vơi Mạch sầu dâng bến đợi Niềm mơ mộng xa khơi Giữa trời mây ũ rủ Xin ôm ấp tình thu Một lần thôi cũng đủ Trên bước đời phiêu du Nếu em là Sương Anh Anh làm cây lá xanh Trong đêm sầu vắng lạnh Ru giọt tình mong manh Viễn Phương

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...