Jump to content

VienPhuong

Thành viên
  • Số bài viết

    318
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    12

Mọi thứ được đăng bởi VienPhuong

  1. Mưa Hạ CaLi Mưa CaLi sụt sùi Gợi nhớ những niềm vui Sài Gòn ngày tháng cũ Con nắng hạ ngủ vùi,... Trên cành hoa phượng vĩ Ve ru khúc tình say Đong đưa hàng lá thắm Cơn gió nhẹ lâng lay Ta dìu em vào mộng Dưới trời hạ hay hay Giao hòa cơn mưa nắng Nồng nồng hương ngất ngây Áo dài em trắng mỏng Khăng khít với làn da Đôi tà bay phơ phất Dòng suối tóc mượt mà CaLi vào cuối hạ Chút mưa nắng giao hòa Bóng em Sài Gòn đã Mờ mịt cuối trời xa Viễn Phương
  2. Mưa tháng sáu (Đoản Khúc Cho Em) Tháng sáu mưa rơi gợi nhớ người Lạnh lùng mây gió lững lờ trôi Mưa qua phố nhỏ từng đêm vắng Thao thức suy mơ mộng nửa vời Tháng sáu mưa rơi lắm dỗi hờn Bên nghìn nỗi nhớ, vạn yêu thương Hắt hiu trên bến tình đơn lẻ Dõi bước xa trông cuối nẻo đường Tháng sáu bên kia em có buồn Có về lất phất hạt mưa tuôn Tiếng mưa tan tác ngoài song cửa Xao xuyến lòng em, thấm lạnh hồn Tháng sáu buồn vương chiếc lá vàng Bên trời nắng hạ bóng chiều sang Gió hoang khe khẽ vờn đôi má Tỉnh giấc mơ em có ngỡ ngàng Tháng sáu mạch tình yêu chuyển động Có ngồi tựa cửa ngắm mây trôi ? Hạt mưa ẩn đọng sầu trong mắt Đừng vội nghe em!... nhỏ xuống đời. Viễn Phương
  3. Dáng Hoa Ngày Cũ Biết rằng hương sắc là không Cớ sao ta mãi hoài mong tương phùng Từ khi cách biệt muôn trùng Thương ai trời cũng não nùng lệ rơi ? Trăm năm tình vẫn thế thôi Như mây, như khói xao dời đổi thay Lời thề trăng nước xa bay Người xưa người hỡi miệt mài nơi đâu Đêm đêm trong giấc mộng sầu Hồn đơn phiêu lãng bên cầu đơn côi Mơ về một cõi xa xôi Sâu trong tiềm thức luân hồi dáng em Nửa chăn, nửa gối ưu phiền Cơn đau tình ái triền miên chập chùng Tay còn ôm mộng thỉ chung Dáng hoa ngày cũ hình dung xa vời Viễn Phương
  4. Tình Đầu Và Nỗi Nhớ Thương biết mấy tình đầu một thuở Xa nhau rồi mộng lỡ nghìn sau Dòng đời nặng nỗi sầu đau Yêu em chờ giấc chiêm bao gọi về Lòng vẫn nhớ câu thề, hẹn ước Dẫu đường tình chẳng bước chung đôi Hai người, hai ngả xa xôi Sao hoài mơ mãi trên đồi nhớ thương Em !-Liễu úa dặm trường lạnh vắng Anh !-Thông tàn chết lặng tình đông Dưới trời thăm thẳm mênh mông Người ngoài biển nhớ, người trong núi sầu Trăng dõi dõi, canh thâu lặng lẽ Soi bóng đời quạnh quẽ đường mây Tình trần bao nỗi sầu vây Hắt hiu bến đợi vơi đầy thương dau Tóc xanh đã pha màu sương tuyết Yêu em còn mải miết gọi tên Đất trời quên, người không quên Dẫu trần ai có mông mênh nỗi sầu Viễn Phương
  5. Giấc Mơ Tiên Thâu đêm gối mộng cô liêu Hồn thơ run rủi phiêu diêu cuối trời Trăng vàng trải bóng buông lơi Tơ mây quấn quít bước đời cô miên Em về trong giấc mơ tiên Ru anh quên hết lụy phiền thế nhân Tình tiên kết mối duyên trần Có nhau không hỡi, nợ nần ba sinh ? Động vàng muôn đóa hoa xinh Lòng thơ mở hội hương tình ngất ngây Hồng đào cạn chén vui say Chợt mình tỉnh giấc vơi đầy nhớ nhung Màn sương mây chắn lạnh lùng Tiên phàm vẫn mãi muôn trùng cách xa Anh về giữa chốn phong ba Nhớ nàng tiên nữ thướt tha động đào Viễn Phương
  6. Tri Âm Kết Tình Hồn thơ nặng nỗi mong chờ Tri âm người hỡi, vào mơ kết tình Vườn thơ hoa nở tươi xinh Giao tình cách cảm chuyện mình như xưa Trời mây đổi sắc thay mùa Thoảng nghe tiếng gió nhẹ đùa khe song Khơi tình ước vọng mênh mông Hương thơ mỏi đợi, nặng lòng cưu mang Sương mây trắng tỏa ngút ngàn Cõi hồn phiêu lãng thênh thang đất trời Trăng buồn gác núi đơn côi Lửng lơ dòng suối buông lơi giọt sầu Áng thơ xanh thắm một màu Từng con chữ kết bắt cầu xa xôi Bằng bằng, trắc trắc chung đôi Vận vần tiếp nối tình người tri âm Viễn Phương
  7. Tình Thơ Giao Cảm Đêm tháng năm đất trời day dứt lạ Gió thì thầm ru Hạ giữa hư vô Nhìn mây bay rưng rức nỗi thương chờ Theo trăng dõi bóng hình xa diệu vợi Qua cõi mộng hồn đơn về lạc lối Đêm lặng lờ trong khoảng tối bơ vơ Người tình thơ hiện thoáng dưới trời mơ Đường giao cảm nối liền hai bến đợi Vui biết mấy hữu duyên tình tương hội Tóc tơ trời mỏng mảnh cũng lần đan Dù xa nhau niềm ước vọng thênh thang Hương sắc thắm tim yêu hoài lắng đọng Anh khe khẽ gọi em "Nàng thơ mộng" Đem khúc tình linh động viết thành thơ Để nghìn sau, muôn kiếp có là mơ Thơ còn mãi luân lưu trong trần thế Trăng chênh chếch đêm tàn soi bóng xế Vườn thơ tình dâu bể dẫu đa đoan Một đời anh nguyền giữ dạ sắt son Ôm ấp mãi nàng thơ về muôn kiếp Viễn Phương
  8. Bến Nhớ Anh vẫn mãi mỗi ngày trên bến nhớ Gom nỗi buồn thêu dệt bóng người mơ Dõi tìm em xuyên những áng mây mờ Yêu em lắm, mối tình thơ em ạ !... Đường tình ái gập ghềnh bao vất vả Chưa giãi bày dù đã mấy lần toan Để yêu thương đừng theo tháng năm tàn Hoài niệm khúc tình xa chờ hẹn đến Tơ duyên đã rối bời như lưới nhện Xa nhau rồi tiếc nuối có riêng ai Môi cười tươi, giọt đắng nhỏ nồng cay Còn mong mãi ngày em về lối cũ Đêm sâu thẳm cõi lòng đơn thầm nhủ Yêu em rồi đâu thể dể nguôi quên Bến còn trông, thuyền dẫu có bồng bềnh Anh vẫn mãi mỗi ngày trên bến nhớ Viễn Phương
  9. Lời Hẹn Ước (Đêm rằm tháng tư) Đêm cô lữ độc hành trên bến vắng Chắc chiu từng sợi nhớ quấn buồng tim Níu thời gian lắng đọng bóng hình em Lời hẹn ước thệ nguyền phương xa đó Rằm tháng tư lặng lờ trăng sáng tỏ Là chứng nhân ghi rõ dấu tình thơ Dẫu nghìn năm còn chia cách đôi bờ Yêu thương vẫn thiết tha về bến đợi Nàng thơ hỡi !-đất trời xa diệu vợi Đường tơ nầy nguyện nối kết thành đôi Dòng yêu thương vấn vít mãi không lơi Từng con chữ quyện hòa nhau muôn thuở Đời dù có chất chồng bao tuổi nhớ Tình thơ mình đâu dễ để phôi phai Bởi tim anh trong ngăn chứa đêm ngày Luôn hiện hữu bóng tình thơ tri kỉ Viễn Phương
  10. Dạ Khúc Buồn Ta đọc thơ người dạ ngẩn ngơ Thương sao !-Ai đó mỏi mong chờ ? Hắt hiu trên bến tình hoài vọng Hồn mãi u buồn đi thẩn thơ! ... Nắng sớm chiều mưa trải ngậm ngùi Mặc đời kia có lắm niềm vui Đêm đêm bên ánh đèn soi bóng Hoài nhớ xa xưa những ngọt bùi Thăm thẳm đường mây liễu rủ sầu Tình ơi !-Một bóng biết về đâu ? Hành trang nặng nỗi niềm thương nhớ Mòn mỏi mong chờ đôi mắt sâu Thôi nhé người đi chớ dỗi hờn Đường dài run rủi giữa trời đơn Tình xưa, tình đã theo mây gió Hãy cố phôi pha dạ khúc buồn Viễn Phương
  11. Những Khúc Tình Thơ Chiều dần xuống, con đường hoang vắng Hoàng hôn về nhạt nắng vàng thưa Vườn thơ ai tỏa hương xưa Ru tình lữ khách mấy mùa thu sang Nào Lục Bát dịu dàng tha thướt Thất ngôn Bát Cú bước theo sau Hương nồng Tứ Tuyệt bay cao Song Thất Lục Bát thắm sâu nỗi niềm Ta một thuở triền miên dong ruổi Ghé vào đây trao gởi tình thơ Cho lòng đôi chút suy mơ Hương tình ấm áp bên bờ tha hương Xin một chút yêu thương đầm thấm Dòng thơ người sưởi ấm đời nhau Bước đi lòng thấy nao nao Còn như vương vấn xuyến xao cõi hồn Viễn Phương
  12. Anh Muốn Hỏi Anh muốn hỏi !- Bao giờ em trở lại ? Bến tình xưa hai đứa thuở vừa yêu Đường mơ vui chung bóng dưới mây chiều Rồi ước nguyện trọn đời chung chăn gối Anh muốn hỏi !- Mai rồi chân bước mỏi ? Em có còn gợi nhớ chút hương yêu Giữa trời xa hun hút bóng hoang hiu Về kỷ niệm đầy vơi dòng lệ đắng Anh muốn hỏi !-Giữa đêm trường lạnh vắng ? Trong tay người duyên thắm đượm men say Em có thương, có nhớ cuối đường mây ? Người lặng lẽ, sầu đau ôm gối chiếc Anh muốn hỏi !- Có khi nào em nuối tiếc ? Dẫu một lần đơn chiếc bóng thu qua Nhớ đường xưa xanh lá thoảng hương hoa Ta dìu bước giữa chiều thương bóng xế Anh muốn hỏi !- Có bao giờ em sẽ? Về nơi đây khe khẽ gọi tên anh . . . Tay trong tay đôi mắt lệ long lanh Ta nối kết cuộc tình xưa ước nguyện Viễn Phương
  13. Tiếng Vọng Ân Tình Ánh nắng chiều buông tận cuối trời Tình trần vương víu mộng đầy vơi Đường mây thúc bách thân mòn mỏi Lối gió tênh tênh bước rã rời Giọt đắng tình sầu thin thít rơi Mây đen che khuất cả khung trời Về đâu khoảng vắng tình cô lữ Khi bóng đêm tàn lặng lẽ trôi Ngừng lại bên đời mơ ước ơi Lời thương nhip chớ ru hời Dòng thơ ai thả niềm u uẩn? Tiếng vọng ân tình, đâu?-Mãi khơi!. Viễn Phương
  14. Nửa Mảnh Tình Cho Em Chiếc lá thơ tình theo gió bay Một thời phiêu lãng trở về đây Lời thương ghi khắc đà phai nhạt Phong kín hồn đơn giấc mộng đầy Ôm ấp tình trong chiếc lá vàng Ru đời mộng mị với thời gian Tim đơn rộn thắm lên niềm nhớ Lời nói yêu em có muộn màng? Chiều xuống sầu lên vạt nắng nhòa Thương đời cô lữ bước tình xa Bao la trời đất đường sương trắng Màu mắt yêu thương vẫn đậm đà Một nửa cho em nửa đợi chờ!... Mảnh tình chan chứa giữa trời mơ Sợi thương sợi nhớ lòng se thắt Em vẫn trong anh chiếc bóng mờ Viễn Phương
  15. Tương Tư Thơ Trời chiều thoi thóp nắng vàng êm Rưng rức tình thơ mắt mỏi mềm Ẩn hiện vườn thu. Ôi!-đẹp quá Không gian mờ ảo giữa trời đêm Man mác sương thu ngập lối rồi Ru đời lữ khách khắp muôn nơi Cali nồng ấm đầy hương sắc Hoài tưởng Paris mộng nửa vời Kết mối tơ tình trong dáng thơ Tương tư nào biết tự bao giờ Phù du một kiếp đời hoa bướm Lặng lẻ âm thầm trong cõi mơ Trầm bổng du dương với tiếng đàn Cung sầu lỡ nhịp tình tình tang Âm vang rung động từng niêm kỷ Thon thả dòng thơ nét dịu dàng Thương lắm thơ ơi, tuổi biết buồn Điệu tình dù trổi khúc thê lương Vần sau, vần trước. Ôi!-duyên dáng Xin mãi còn trong giấc mộng thường Viễn Phương
  16. Giữ Trọn Tình Thơ Tình thơ kết thỏa lòng mơ ước Lối vận vần ta bước chung đôi Gọi tình hương thắm lên ngôi Vườn thơ yêu hết lẻ loi bóng đời Dù năm tháng đầy vơi khốn khó Xin một lần ta có bên nhau Yêu tình thơ đến ngàn sau Khung trời riêng ấy xiết bao vui mừng Người cho dẫu nghìn trùng xa thẳm Ý thơ thành sưởi ấm lòng nhau Quên đi ngày tháng thương đau Tình thơ luôn mãi ngạt ngào hương yêu Hoàng hôn xuống nắng chiều êm ả Lá thu vàng lơi lã heo may Tìm về lối mộng thiên thai Hồn thơ ấp ủ tình ai tỏ bày . Viễn Phương
  17. Một Chút Gì Trong Em Có một chút gì trong mắt em Như xuân !-ướm nụ cánh hoa tiên Lối mơ xanh ngát, hương nồng thắm Vạn đóa tình thơ trải trước thềm Có một chút gì trong mắt em Như hè !-ve hát khúc sầu riêng Lững lơ cánh phượng hồng tươi nở Áo trắng thơ ngây khắp mọi miền Có một chút gì trong mắt em Như thu !-héo hắt dáng thuyền quyên Mây giăng tím mộng, tình tơ rối Chan chứa trong thu một nỗi niềm Có một chút gì trong mắt em Như đông !-tuyết phủ dáng thơ hiền Lửng lơ trên bến đời xao xác Ấp ủ tâm tư những muộn phiền Có một chút gì em khó quên Bốn mùa chi chít mãi bon chen Vấn vương, vương vấn trong trần thế Tạo hóa dần xoay bước mỏi mềm Viễn Phương
  18. Còn Trong Nỗi Nhớ Tình em vẫn trong ta bao nỗi nhớ Mỗi chiều về màu nắng nhạt mông mênh Hồn đi hoang theo gió quyện tênh tênh Lòng tự vấn, ta tìm em đâu nhỉ? Có những lúc mơ người xa kiều mị Ta bước dài trên những lối thu xưa Lá thu rơi, rơi mãi vẫn chưa vừa Mang một mối tình đơn trên đất lạ Sầu rơi rụng bóng đời ta nghiêng ngả Một thuở rồi trôi nổi mịt mù xa Nhìn sương rơi đường mây trắng nhạt nhòa Trên lối đến bến tình sao hiu quạnh Ta rong ruổi dưới trời mây đơn lạnh Nghe hư không vang vọng tiếng tơ sầu Tình dù xa, tình mãi tận nơi đâu Ta ghi nhớ một đời không quên lãng Viễn Phương
  19. Bờ Giác Lơ lửng trời chiều mây trắng bay Hoàng hôn soi bóng dáng hao gầy Trăng treo đầu núi chuông chùa đổ Lắng đọng hồn đơn mỗi nhịp dài Tiếng mõ vang vang đêm tĩnh mịch Lời kinh văng vẳng giữa không gian Suối mơ réo rắt vòng sinh diệt Sắc sắc không không giữa cõi trần Mộng huyễn chơn không miền thế tục Hồng trần vương víu bước chân đơn Ta như hạt bụi từ muôn kiếp Mãi miết luân hồi trong gió sương Biển khổ thuyền không không, có có Bến mê hiện hữu biết đâu tường Vị lai, quá khứ chưa từng bước Mãi nguyện, cầu, mong, trước Phật đường Phiền não lục trần tâm dứt bỏ Quay về bờ giác, tỉnh cơn mê Tránh xa ba cõi, lòng thanh tịnh Thiên mộng, địa mơ, ấy mộng mơ. Viễn Phương
  20. Hương Yêu Mùa Đông Hương thơ ấm sưởi tình cô lẻ Hai góc trời xa nối mộng vời Vào giấc mơ chung niềm ảo tưởng Ru hồn trên bến lạnh đơn côi Bầu trời trong suốt,bóng trăng soi Từng mảnh yêu thương lạc giữa đời Phơ phất thông tàn trên đỉnh nhớ Âm thầm liểu rũ giọt sương rơi Đông về thôi thúc gợi niềm đau Anh với cùng em bắt nhịp cầu Đem khúc tình thơ xây bến mộng Ru đời lạnh giá khối tình sâu Chiều đông sương lạnh tỏa mênh mông Hạt nắng buồn vương kỉ niệm lòng Anh gởi trao em tình viễn xứ Hương yêu nồng ấm dưới trời đông Viễn Phương
  21. Em Có Bao Giờ ? Em có bao giờ em hỏi ai? Vì sao em sống ở nơi nầy? Từ đâu em đến, vì sao thế? Em có bao giờ em hỏi ai? Em có bao giờ nghe kể không? Trăm con Âu Lạc giống Tiên Rồng Da vàng, máu đỏ, người dân Việt Vang tiếng bao đời khắp biển Đông Em có bao giờ nghe kể chăng? Giang sơn gấm vóc giữa trời Nam Tiền nhân xưa đã gầy công dựng Tổ Quốc Việt Nam rạng tiếng tăm Em có bao giờ nghe biết chăng? Một nền văn hóa mấy ngàn năm Trải bao thế hệ cùng vun đắp Gìn giữ kho tàng, tiếng Việt Nam Em có bao giờ em thấy thương? Người dân nước Việt rất can trường Hy sinh bao lớp người nằm xuống Xây đắp quê hương mãi phú cường Em có bao giờ em nghĩ ra? Cùng ai gánh vác nước non nhà Chung nhau gìn giữ nền văn hóa Rạng rỡ muôn đời Tổ Quốc ta Viễn Phương
  22. Gởi Bạn Tri Âm Thân lữ khách lạc loài trong mưa bão Kiếp tơ tằm phiền não chẳng than van Chợt phôi pha theo những đám sương tan Từ tia nắng chói chang trời thu vắng Lời ai ngỏ ý thơ làm vương vấn Tiếng gợi mời êm ấm cõi lòng đơn Dẫu nghìn năm dù mỗi kẻ một phương Tình thơ vẫn yêu thương tình đượm thắm Trời Cali Paris đường mây xa thẳm Tưởng chừng như gần lắm ở quanh đây Tách trà thơm vị ngọt thấm từng giây Nghe phơi phới như ngày vui hạnh ngộ Chiều Paris Có vàng thu rực rỡ Cali buồn loang lở bóng hoàng hôn Vầng mây đen che khuất ánh tà dương Làm sao vẽ chân dung người tri kỷ Tình xa dẫu muôn trùng xa vạn lý Xin một đời mộng mị vẫn cưu mang Cho dòng thơ luôn mãi được tuôn tràn Ơn tri ngộ tâm thành xin trọn giữ . Viễn Phương
  23. Về thăm Huế Vô Thành Nội nhạt nhòa con nắng hạ Phố xưa buồn sao lạ cảnh tình trông Bước chân sa hồn trôi nổi bềnh bồng Thương nhớ lắm ngày em ra Ái Tử Tường mây trắng ẩn mờ cô thôn nữ Nhớ xưa Hàn Mạc Tử dưới trời mơ Vườn ai xanh tắm mát cõi hồn thơ Từng nét ngọc đậm đà hương trinh thắm Hàng phượng đỏ ngút cao chiều rực nắng Hoàng hôn về lạnh vắng tỏa mờ sương Người ra đi còn lại mối tơ vương Đò Vĩ Dạ trăng ngà soi bóng lẻ Về thăm Huế!- Ngày về ôi vắng vẻ Bến Ngự buồn lặng lẽ bóng hàng dương Dòng sông xưa đò vắng khách sầu vương Lên Bạch Hổ hương sương mờ nhân cảnh Anh thương Huế!- Thương em tình trống lạnh Một thoáng nào lòng chạnh nhớ vu vơ Tà áo bay phơi phới dáng ngây thơ Sân Đồng Khánh say mơ hồn trinh nữ Sương tuyết đã phủ mờ thân viễn xứ Anh một đời ấp ủ ước mơ tan Chừ em mô?- còn nhớ bến Hương Giang? Chuông Thiên Mụ ngân vang lầu vọng nguyệt Viễn Phương
  24. Niềm Riêng (Thủ Vĩ Ngâm) Chạnh lòng thương nhớ giữa hoang hiu Vạt nắng chiều vương chiếc bóng xiêu Kẻ ở sầu thương đời lạnh vắng Người đi mờ mịt bóng cô liêu Dòng đời kia mãi còn tan họp Lối mộng hoài mơ mặc sớm chiều Rưng rức châu sa về lối bước Chạnh lòng thương nhớ giữa hoang hiu Viễn Phương
  25. Ơn Nghĩa Mẹ Mẹ !-Một tiếng , bao la hơn biển cả Bởi thân nầy do mẹ nặng cưu mang Dù gian lao khốn khó trải lầm than Trọn một kiếp hy sinh vì con trẻ Ơn sinh dưỡng lấy chi đền đáp mẹ Công đức nầy muôn kiếp mãi không vơi Nghĩa ân sâu gìn giữ cả cuộc đời Tôn kính mẹ khắc ghi trong tiềm thức Người còn mẹ có muôn vàn hạnh phúc Kính mẹ hiền mang đến những niềm vui Dẫu dòng đời xuôi ngược,dẫu xa xôi Yêu thương mẹ ai người không nghĩ tới Mẹ còn đó , mẹ còn trong tay với Ta chu toàn giữ trọn đạo làm con Ngày tháng sau, khi mẹ đã không còn Ôm nuối tiếc người ơi thôi đã muộn Viễn Phương

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...