Jump to content

VienPhuong

Thành viên
  • Số bài viết

    318
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    12

Mọi thứ được đăng bởi VienPhuong

  1. Tình Thiên Thu Miệt mài trên bến đợi Vời vợi nỗi xót xa Bao la trong trời đất Vạn vật như phai nhòa Tiếng hòa vang nỗi nhớ Từ thuở biết mong chờ Mộng mơ về muôn lối Ta với trời bơ vơ Lửng lơ màng sương phủ Ủ rũ bóng tình thu Vi vu lời mây gió Ngỡ đó lời em ru Tiếng thu buồn da diết Mải miết ngóng chờ nhau Nghìn sau tình vẫn thế Đâu dễ vội tàn mau Niềm đau dù thôi thúc Một mực vẫn yêu em Thâu đêm hoài kết nối Từng mối nợ tơ duyên Viễn Phương
  2. Tình Thu Xa Vắng Heo may thoảng nhẹ len làn tóc rối Chút hương tình mong đợi lẩn đâu đây Giữa trời thu man mác tiếng sầu vây Tình đơn bóng bước chân đường xưa cũ Thu vẫn đó mịt mù sương mây phủ Theo bóng đời ấp ủ khúc tình xa Nắng vàng tơ mờ nhạt giữa bao la Ôm nuối tiếc la đà trong nỗi nhớ Tình xa khuất, cho thu về nức nở Bao lâu rồi còn ngỡ mới hôm qua Dòng thời gian mải miết chất đời ta Tim yêu chẳng nhạt nhòa cơn mộng ước Chiều nay chút gió thu về tha thướt Ru khối sầu ve vuốt nỗi hờn yêu Cõi hồn đơn lạnh lẽo đã bao chiều Theo cánh gió đìu hiu về hoang vắng Viễn Phương
  3. Bên Nhau Tình Thu Anh sẻ mãi bên em tình thu đó Đôi tâm hồn theo gió bước phiêu du Dưới trời mây, thư thả những ưu tư Về bến mộng kết dòng thơ tươi thắm Đêm trở lạnh!-Ai thầm trao hương ấm? Mối thơ tình giao cảm gửi vào tay Ru đời nhau bằng ngôn ngữ mê say Ôm trọn giấc mơ đầy trên cánh gió Thu vẫn đó dáng thu vàng rực rỡ Tiếng vọng hời muôn thuở giữa thực hư Xin thời gian chầm chậm dưới trời thu Cho thơ của đôi ta về đoạn kết Viễn Phương
  4. Hờn Thu Thu về lá vẫn rơi bay Thương ai ngồi đếm vơi đầy nỗi đau Tóc xanh sương trắng pha màu Trăng thu vàng võ bên cầu nhớ thương Đêm tàn vọng tiếng sầu vương Dấu yêu mờ nhạt, mây sương mịt mùng Thu nay về bến tương phùng Sao hồn trinh nữ lạnh lùng lối xưa Gót hồng ướt đẫm cơn mưa Lệ tình khô cạn, lòng chưa thỏa lòng Dõi đường vũ trụ mênh mông Buồn đôi mắt biếc đợi trông bóng mờ Thu đi, thu đến ơ hờ!... Cho người quét lá làm thơ nhớ người Hương thu chất ngất cao vời Ngậm ngùi ai đó!- Đem lời trách ai?... Viễn Phương
  5. Bước Tình Trôi Xa Một sáng mùa thu soi bóng đời Bên hồ lất phất hạt sương rơi Đường mây man mác tình thu vắng Thương nhớ người xa cuối nẻo trời Thu đến, thu đi tình hiu hắt Sầu tơ giăng mắt buổi phân kì Nghe như thu khóc hoài thương nhớ Lắc rắc u buồn khúc biệt ly Chợt thoáng xuôi ta về dĩ vãng Men tình nồng ấm bến tương giao Hoa yêu thương nở hương ngào ngạt Một thuở trôi xa cõi mộng nào Giữ mãi trong ta vùng kỷ niệm Mặc đời như chiếc lá thu bay Lênh đênh trên lối sầu xơ xác Vẫn nhớ thương người không nhạt phai Viễn Phương
  6. Tình Và Thu Thu đã về rồi em có hay ?.. Vàng thu lơ lửng bóng mây bay Gió thu man mác sầu vương lối Lất phất mưa thu ướt lạnh đầy Thuở ấy thu về ta cách xa Đường yêu loang lở dấu chân ngà Em đi, ta ở, sầu ly biệt!... Nhìn bóng thu qua mắt lệ nhòa Thu đến, thu đi đã mấy mùa Vơi đầy kỷ niệm lúc xa xưa Em đi, đi mãi không về nữa Lối mộng thiên đường, ai đón đưa? Thăm thẳm đường mây trắng mịt mờ Thu còn mơ mãi, dáng thu mơ? Riêng ta run rủi bên trời vắng Tìm bóng hình xưa có đợi chờ? Chan chứa tình thu giữa dặm trường Lòng như chìm đắm những đau thương Nghìn năm thu vẫn vương màu tím Còn mãi ru ta khúc đoạn trường Thu đến, thu rồi, thu lại đi!... Bên kia em có tiếc thương gì? Có nghe ray rứt sầu nhung nhớ? Tự thuở thu sầu khóc biệt ly!... Viễn Phương
  7. Chiều Tím Chiều thu lặng lẽ trôi nhanh Lá rơi từng chiếc trên cành yêu thương Cô đơn một bóng bên đường Dư âm điệp khúc đoạn trường ngân vang Hôm nay gió lại đi hoang Để nàng sương trắng ôm ngang lưng đồi Nghe chừng rung động đôi môi Phải chăng ai đó ?-Nhắn lời gió đây Nhớ ngày xưa ở Bình Tây* Có nàng áo tím tóc mây yêu kiều Mắt đen,da trắng mỹ miều Thương yêu hai đứa sớm chiều đón đưa Rồi trong một buổi thu xưa Bỗng nhiên trời đổ cơn mưa bão bùng Nàng đi cách biệt muôn trùng Riêng tôi ở lại lạnh lùng đơn côi Tình yêu thôi thế là thôi Trăm năm hẹn ước đầu môi đáng gì Bảo lòng thôi hãy quên đi Nhưng sao còn mãi sầu bi nhớ người Chiều nay lạc bước giữa trời Sương thu buốt lạnh bờ môi thương chờ Hình như trong áng mây mờ Có màu tim tím lững lờ bay bay * Bình Tây,Chợ Lớn Viễn Phương
  8. Đơn Lẻ Trời thu đơn bóng Day dứt tơ lòng Một đời ta đã thương mong Thâu đêm khắc khoải khuê trung lạnh lùng Lòng lạnh rét run Mơ ước trùng phùng Khắc ghi hai tiếng thủy chung Dẫu đời xuôi ngược giữ lòng sắt son Mơ ước cỏn con Tình vẫn không tròn Lời thề theo gió về non Trăng xưa còn đó soi dòng sông thơ Một thuở say mơ Mây nước lững lờ Dạ mang nỗi nhớ thương chờ Nhìn qua vũ trụ mắt mờ mờ cay Viễn Phương
  9. Lời Tình Buồn Em ơi ước mộng bây giờ Còn chi đâu nữa mà chờ với trông Ngày em vội vã sang sông Riêng anh ở lại cõi lòng thương đau Nỗi sầu ấp ủ dâng cao Nhìn trăng trăng lặng, ngó sao sao lờ Tìm em đôi mắt mỏi mờ Xa trong vũ trụ, ơ hờ bóng mây Lời tình ru thoảng đâu đây Cho hồn anh mãi vơi đầy xót thương Hồng trần trăm ngả tơ vương Tìm đâu ra chốn thiên đường ái ân Lá vàng xào xạc ngoài sân Dạ còn ngỡ đấy, bước chân em về Vườn thu xơ xác ê hề Bóng thu chênh chếch não nề gió mưa Lá thu rơi mấy cho vừa Khi cành trống lạnh nắng thưa ngủ mềm Đêm khuya gió lộng bên thềm Nghe như ai đó khơi niềm nhớ thương Viễn Phương
  10. Thơ Là!... Thơ là những áng mây bay!... Là cơn gió thoảng nồng say đất trời Là con suối nhỏ êm trôi Là trăng tắm gội lả lơi giữa dòng Thơ là sông biển chập chùng!... Là thuyền đơn nhỏ lạc dòng sóng khơi Là đôi nhạn trắng chia đôi Là lời ru gọi lẻ loi bóng chiều Thơ là bến đợi khi yêu!... Là duyên tơ trắng hắt hiu tháng ngày Là hương tình ái mê say Là hoa, là cỏ,là loài bướm ong Thơ là sớm đợi chiều trông!... Là đêm thanh vắng cõi lòng đơn côi Là bao nỗi nhớ đầy vơi Là muôn điệp khúc ru đời nổi trôi Thơ là xuân thắm chung đôi!... Là mùa nắng hạ vang lời ve kêu Là nghìn thu vắng cô liêu Là đông giá lạnh hoang hiu đất trời Thơ là dấu tích cho đời!... Là yêu với hận, là người với tôi Là muôn tia nắng sáng soi Là đêm tăm tối chơi vơi dặm đường Thơ là khúc hát đoạn trường!... Là lời hứa hẹn yêu thương nửa vời Là muôn nhịp bước xa xôi Là hồn đơn vắng giữa trời bơ vơ Viễn Phương
  11. Ru Đời Nhau Sông thu đôi bóng đợi chờ nhau Đem những dòng thơ nối nhịp cầu Trên đỉnh tương giao tình thắm đượm Ru đời thôi hết những thương đau Vòng tay nắn nót chữ nhân duyên Nghiêng ngã trên hàng giấy trắng nguyên Một chút hương tình thơ lắng đọng Ru em tròn giấc mộng đêm đêm Chiều tàn thu vắng nắng vàng êm Gợi nhớ ai lòng ước mộng thêm? Một gánh tình thơ quằn kỷ niệm Theo đường mây trắng gởi về em *** Chiều thu gió nhẹ êm đềm Tiếng buồn vang vọng giữa miền hư không Đường trần dù có mênh mông Tình thơ luôn mãi thắm nồng duyên mơ Viễn Phương
  12. Tình Thu Đã Khép Rừng thu mờ khép giữa tường mây Lớp lớp sương sa phủ lạnh đầy Dấu tính hương nồng phai nhạt nắng Trời chiều vương víu bóng sầu vây Trời chiều vương víu bóng sầu vây Tiếng vọng ân tình vang đó đây Biệt khúc yêu đương dìu lối bước Dạ hoài thương nhớ thuở nào khuây? Dạ hoài thương nhớ thuở nào khuây? Lặng lẻ tình đơn chiếc bóng gầy Lòng mãi vương mang lời ước thệ Bên đường vũ trụ nắng mưa phai Bên đường vũ trụ nắng mưa phai Giong ruổi trần ai kiếp lạc loài Hồn phách man man tìm bến đợi Giọt tình rơi rụng tiếng sầu bay Giọt tình rơi rụng tiếng sầu bay Trở giấc canh thâu ước mộng dài Mắt biếc xanh xao dòng tóc rối Thu về khép bóng đợi chờ ai? Thu về khép bóng đợi chờ ai? Lắng đọng thương sầu trên áng mây Lác đác châu rơi tràn lối mộng Hồn thu lịm chết!-Có ai hay? Viễn Phương
  13. Tiếc Thương (Cho một người vừa nằm xuống) Người đã bước xa rồi Bỏ lại bên dòng đời Những yêu thương trìu mến Bao ước mộng đầy vơi Nay vang lời thương nhớ Biết còn đến nghìn sau ? Hay rồi trong một thuở!... Người người cũng quên mau Có chăng là chợt thoáng Nghiền ngẫm buồn vui nào Người ta lại nhắc nhở Chút kỉ niệm hôm nao Xác thân là tạm mượn Vây trả kiếp hồng trần Nguyện hồn người quá cố Bình yên cõi vĩnh hằng Viễn Phương
  14. Bốn Mùa (Tứ Tuyệt) Ngày Xuân Sáng xuân khoe sắc dưới bình minh Trưa xuân man mát thoảng hương trinh Chiều xuân phơi phới lòng thanh tịnh Tối xuân khúc khích nụ cười tình Ngày Hè Sáng hè âm ỉ giữa bao la Trưa hè rộn rã tiếng ve ca Chiều hè kim phượng đùa lơi lả Tối hè rừng rực nóng gần xa Ngày Thu Sáng thu phơ phất bụi mờ sương Trưa thu nắng nhạt nhẹ buồn vương Chiều thu man mác tình tơ tưởng Tối thu khép bóng ngậm ngùi thương Ngày Đông Sáng đông lặng lẽ đất trời trong Trưa đông xơ xác mối thương lòng Chiều đông hoang vắng sầu cô đọng Tối đông chăn gối lạnh chờ mong Viễn Phương
  15. Niềm Nhớ Tự Tình Tháng năm nào đã cho ta Thiên đường tình ái bao la Hương xuân phơi phới lòng hoa nở Ngây ngất hương yêu thắm mặn mà Dấu yêu tình đã nhạt nhòa Theo từng cơn gió trôi qua Hàng cây xơ xác đường thưa vắng Chiếc lá trên cành lặng lẽ sa Hạ đi, thu đến giao mùa Theo về bến hẹn ngày xưa Thẩn thơ thương nhớ tình xa ấy Lạnh vắng tâm tư chút gió đùa Chiều hôm rả rích cơn mưa Nhớ em tìm mãi hương thừa Đôi tay ru khúc tình chưa thỏa Ôm ấp ngàn năm giấc mộng ngà Viễn Phương
  16. Lặng Lẽ Tình Thu Thu đi em có biết? Thu về em có hay? Hồn đơn hoài khôn xiết Lồng lộng nỗi đắng cay Em từ em biết khóc Khi nỗi sầu lên ngôi Nặng lòng ơn mưa móc Trong cuộc đời nổi trôi Nắng vàng soi nghiêng bóng Xào xạc gió mùa thu Sầu ai kia chuyển động Từ giữa áng mây mù Ngập ngừng chiếc lá bay Vương víu giọt sương mai Tiếng buồn vang cao vút Em đôi mắt mờ cay Viễn Phương
  17. Washington Niềm Nhớ Lâu lắm không về chơi phố Kent Thăm người em gái Huế thân quen Mắt xanh, xanh thắm bên trời vắng Nét mặt thơ ngây, mái tóc mềm Ta nhớ em nhiều, ta nhớ em Washington chiều xuống nắng vàng êm Bước chân phiêu lãng hoài thu nhớ Em đã cho ta một nỗi niềm "Khuôn viên Đại Học Trải màu lá vàng Giảng đường rêu phong kín Sách vở lặng hửng hờ Ngẩn ngơ chiều nay Ta nhớ???..." Ta nhớ Seattle, ta nhớ em Nhớ mùa Thu trước, nhớ mưa đêm Dáng em tựa cửa buồn nghiêng đứng Nhìn giọt mưa rơi trải trước thềm Phố vắng ta rồi, Em có vui? Có thương, có nhớ lúc bên người Nhớ khi chung bước trên đường vắng Nghe gió, đùa mây rộn tiếng cười Xa lắm người ơi, ta nhớ lắm Nhớ con đường vắng đến Renton Khói sương quấn quýt người em gái Chừ bước xa rồi, mãi nhớ mong Viễn Phương
  18. Tại Gió Mùa Thu Thu buồn hiu hắt, lá thu rơi Lất phất mưa thu phủ bóng người Vẫn lối thu xưa chiều nắng hạ Lạnh lùng sương khói tỏa xa khơi Heo may lay động bước mù sương Dong ruổi tìm nhau suốt dặm trường Theo bóng thời gian sầu trĩu nặng Mãi tìm mảnh vụn những yêu thương Chiều thu vội vã bước lần qua Hàng nắng xiêu nghiêng bóng xế tà Lạc bước tình xa muôn vạn nẻo Tìm đâu ra được dấu chân ngà Chờ em đâu tính tháng ngày trôi Nghìn nhớ trăm thương chẳng thốt lời Nhưng bổng chiều nay se thắt quá Nghe lòng thổn thức giọt thu rơi Nỗi nhớ thương yêu, nỗi đợi chờ Nhủ lòng không nói với em thơ Tại thu gieo rắc thêm niềm nhớ Tại gió mùa thu, tại gió thu Viễn Phương
  19. Biển Và Nàng Chiều dần xuống tơ vàng hiu hắt trải Gió rì rào ngân mãi tiếng sầu ai Hồn lửng lơ trên những áng mây bay Theo chiếc bóng mênh mang sầu trĩu nặng Nàng là ai, lạc loài trên biển vắng? Bước ơ hờ lặng ngắm bóng chiều rơi Dấu chân in từng nét bước đơn côi Tôi lặng đứng nhìn người trên biển cát Biển ngơ ngẩn dưới trời thương bát ngát Sóng cuống cuồng ôm ấp bước chân sa Nước trong xanh lắng đọng dấu chân ngà Lòng hoang vắng sầu vương lên khoé mắt Gió man mát cho ai hồng nhan sắc?... Tóc mây vàng hong nắng cuối hoàng hôn Áo tung bay phơi phới, dáng đơn buồn Ôi!- Đẹp quá, màu chiều trên biển vắng Tôi chợt tỉnh dưới trời mây nhạt nắng Nhìn bóng đời thăm thẳm mịt mù xa Biển sầu đau, bôi xoá dấu người qua Tôi bỡ ngỡ lạc loài như cõi mộng Trời biển vẫn, một màu thương lắng đọng Sóng nhịp nhàng vang vọng khúc tình đơn Nàng bước xa tôi chợt thấy buồn vương Tìm đâu hỡi, biển trời bao la quá? Viễn Phương
  20. Hương Thu Thu vừa ru giấc mộng mơ Dìu em nhè nhẹ qua bờ yêu thương Đường chiều vạt nắng vàng vương Hương mây thoang thoảng bên vườn thơ em Viễn Phương
  21. Giọt Sầu Thu " Cảm tác qua 3 lá Phong của người Seattle " Thu về hiu hắt chiều thu Heo may thoang thoảng lời ru lỡ làng Hàng Phong màu lá úa vàng Sắc hồng chen đỏ, phai tàn rụng rơi Hồn em lơ lửng chơi vơi Về qua ngỏ vắng lẻ loi bóng người Tường mây phong kín nửa đời Đôi môi lạnh nhạt bên trời tha hương Mắt xanh chừng lắm tơ vương Trông qua vũ trụ nhớ thương xa vời Bên thềm đất lạnh đơn côi Hình hài tan biến giữa trời đau thương Hàng Phong chen chúc khói sương Thu đi,thu đến vấn vương gót ngà Gió về lạnh lẽo sương sa Tình câm ai biết đâu mà tỏ phân Lá vàng phủ kín ngoài sân Tìm đâu ra được dấu chân vô hình Bao thu mòn mỏi đợi tin Tường mây kia vẫn vô tình ngăn đôi Em đi nhặt lá Phong rơi Ép vào trang giấy gởi người phương xa Mai rồi thu có phôi pha Lá “ Phong”, tình vẫn đậm đà hương thu Chiều nay sớm có sương mù Hàng Phong cất tiếng vi vu gọi hồn Mắt em mờ mịt nỗi buồn Lạnh lùng mây trắng chập chờn nơi nơi Vây quanh dáng đứng đơn côi Ngậm ngùi em bước lẻ loi giữa đời Triền miên nửa kiếp mơ rồi Trong cơn mê tỉnh , đầy vơi giọt sầu Viễn Phương
  22. Tương Tư Thu Từ lúc nghe thu rộn tiếng cười ngập ngừng câu nói nở trên môi Sương mây lơ lửng nhòa đôi mắt Vạt nắng chiều vương ước mộng đời Cứ ngỡ thu rồi, thu lại quên Tình trần nhen nhúm giữa trời đêm Xoay xoay trong giấc mơ huyền ảo Phơ phất hương lòng thoáng dịu êm Suối mộng muôn đời lộng sắc thu Rừng cây xanh tỏa chút sương nhu Lâng lay chiếc lá vàng rơi khẻ Dòng nước la đà nhẹ tiếng ru Về bến tương tư gối mộng chờ Cùng thu đính ước cuộc tình mơ Có trăng sao sáng làm nhân chứng Nhờ gió giao hòa điệp khúc thơ Viễn Phương
  23. Vương Vấn Trời đã thu rồi , Thu nhớ ai ? Mà nghe trong gió tiếng than dài Lung linh thu đứng bên trời vắng Thơ thẩn chiều nay bước lạc loài Trông nắng vàng thu,nắng úa tàn Niềm đau ngày cũ vẫn mênh mang Ô hay ! thoang thoảng làn hương lạ Làm khách đa tình thêm nhớ nhung Phảng phất hương hoa đón gợi mời Dịu dàng chi bấy dáng hoa ơi ! ... Thon thon cành lá xanh biêng biếc Thấp thoáng bên trời thu lẻ loi Khách đến từ xa , khách ngẩn ngơ Vườn thu sương khói toả hơi mờ Dáng hoa tươi thắm làm vương vấn Trở bước giang hồ lữ khách mơ Viễn Phương
  24. Hương Tình Thu Tự thuở đất trời vang tiếng thu Muôn hoa sắc thắm phủ sương mù Ngẩn ngơ ong bướm tìm hương cũ Thơ thẩn tâm hồn khách lãng du Nghe gió vi vu chạnh nỗi niềm Thu hoài da diết tấm tình riêng Nàng ôm thương nhớ về xây mộng Chàng gánh sầu đau bước mỏi mềm Cứ mỗi lần thu gợi nhớ người Như chiều vương víu nắng tàn rơi Hơi may heo hắt bên thềm vắng Thương lá thu vàng bay tả tơi Thu dù cách biệt hai nơi Hương tình vẹn giữ một đời yêu em Viễn Phương
  25. Dáng Người Trong Thu Nhìn dáng ai buồn mây trắng vương Sông thu lặng ngắt phủ mờ sương Hỏi sao !-cô mãi hoài nghiêng đứng? Nhìn lá vàng rơi giữa dặm trường!... Màu nắng vàng hong dòng suối tóc Heo may phơn phớt thoảng bờ vai Thướt tha tà áo thơ xinh trắng Ẩn hiện trong làn sương tỏa bay Ta ngắm mê say giữa đất trời Người bên sông vắng ngát hương mây Thương sao màu mắt xanh biêng biếc Ngơ ngẩn trong chiều thu ngất ngây Cô hãy nhìn xem một nụ tầm!... Sau màn sương tỏa bóng thu rơi Xinh xinh!- Ôi đóa hoa hàm tiếu Vừa nở trên môi thắm mộng đời Cô bé kia ơi hãy nói cười!... Cho tình thơ trải khắp muôn nơi Cho hoa thơ nở tràn mơ ước Cho thế nhân nầy luôn mãi tươi Viễn Phương

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...