Jump to content

Dinhkhoa

Thành viên
  • Số bài viết

    132
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Dinhkhoa

  1. ĐỪNG KHUẤY ĐỘNG CUỘC SỐNG CỦA TÔI Đừng khuấy động cuộc sống của tôi. Bằng lời nói nơi đầu môi giả tạo. Làm đau nhau qua những nụ cười… Ôi người ơi!!! Những đóa bình yên trong tôi chớm nở. Đừng vội vàng mang đi. Cuốn vào bụi thị thành phồn hoa. Tung hô…Gào thét… Hả hê quay cuồng với những gì mình thích. Âm thầm tráo đổi sự bình yên trong tôi bằng những trò đời… Tôi ghét mình – khi tôi không làm chủ được tôi. Giữ lấy sự bình yên cho tâm hồn bằng một cá tính. Sau những ồn ào kia, còn lại niềm trống rỗng. Tôi trơ trọi – bẽ bàng… Tôi bình yên tự thuở hồng hoang. Người đừng đến chơi trò… và khuấy động. Xin bình yên trọn vẹn... Cho tôi qua trên mỗi nhịp ngày!!! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  2. Tháng Tư - Hoa Giang Điền hoa khe khẽ mỉm cười… (Viết mừng Sinh nhật X-sky tuổi 25) Gió giao mùa về trên ngón tay mơ Phố Sài Gòn tháng Tư tình như gió Dệt thương yêu nồng nàn quá thể Cho giao hòa tình khúc tuổi 25 Hát về một ngày trong ánh sáng bình minh Bà mẹ hiền từ hạ sinh thiên thần nhỏ Những loài hoa dịu dàng như hơi thở Nở tình yêu trên những giấc mộng hiền Thiên thần nhỏ lớn lên… Mang trái tim bao dung của cha, niềm tin yêu của mẹ Bàn chân trần đi qua sóng gió Rẽ vầng mây góp nắng cho đời… Tháng Tư… Hoa Giang Điền hoa khe khẽ mỉm cười… Trong khu vườn Đình Khoa của tôi ngân vang bài ca mừng sinh nhật Gọi những vì sao xanh xa thẳm Rủ nhau về xếp hình ngày 20. Thả ước mơ đêm trôi giữa vòm trời 25 khát khao, 25 miền hoài niệm… 25 thương yêu, 25 lời cầu nguyện Theo mỗi bước chân bay về phía mặt trời… Tháng Tư dịu dàng vang ấm khúc bình yên! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  3. THÁNG BA VÀ TÌNH KHÚC TUỔI 25 Hoa Gạo cuối mùa thắp lửa Ấm niềm tin loang đỏ vòm trời Tháng Ba chơi vơi… Rơi… Những ân tình tôi ngu ngơ vụng dại… Đêm đọng lại Giọt mát lành lạnh tuổi 25 Để biết đời cần yêu thương Phía bình minh uống đầy ban mai khát Tháng Ba mang hình khuông nhạc Cuối mùa tạc từng nốt nhớ chênh vênh… Níu một mùa trăng… soi lại chính mình Trăng vụn vỡ cho những điều nuối tiếc Xòe bàn tay… và đếm thầm: Được – Mất Con dế cười - rơi nước mắt trong mơ… Tôi vẫn về trên mỗi lối tháng Ba Gom tuổi cũ thả bên dòng sông nhớ Hoa Gạo vẫn nồng nàn sắc đỏ Khe khẽ gọi mùa thắp lửa tình tôi!... Ấm lên từ phía chân trời Phím dương cầm ngân trong tim bè bạn Hát cho tình lênh láng Những bông hoa tháng Ba trong khu vườn Đình Khoa lấp lánh ánh mặt trời Ngủ đi nào tôi ơi… Ngày sắp sang - và tuổi sẽ vang 25 tình khúc Dương cầm ngọt từng phím ấm bình yên! - Hà Nội, 22h53, 29/03/2009 – LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  4. Hà Nội – Sài Gòn – Tình yêu và mùa Xuân Ở hai miến đất nước yêu thương Hai đầu nỗi nhớ chênh vênh Phút trời đất vào xuân Hà Nội anh nhớ em – Sài Gòn ạ! Sợi dây miền Trung một đời nắng gió Vẫn không ngừng nối hơi thở hai trái tim yêu Cho chúng mình hoà nhịp cùng nhau Xoá nhoà đi không gian vời xa ngái… Lại một mùa xuân mới Khoác lên mình chiếc áo rực rỡ đèn hoa Khắc trời đất giao hoà Em đừng quên nhớ về bà mẹ việt Nam một đời tần tảo Bên bờ biển Đông, gồng mình qua giông bão Để chúng mình từng ngày đẹp tươi! Sài Gòn ơi! Mùa thắp lên trong lòng anh ngọn lửa Ấm về phương em Cho tình yêu chúng mình quanhững nhịp thời gian Mãi nồng nàn như xuân hồng mỗi độ Cho Hà Nội anh bốn mùa thắp nhớ… Mơ một ngày được ghé chiếc môi hôn! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  5. Vẽ mùa Xuân và hát Trong căn phòng chật chội Nằm đơn côi giữa những toà nhà mùa xuân rực rỡ đèn hoa Em nằm mơ mùa xuân trong hơi thở của làn gió nhẹ len lén thoảng qua Mơ… Và hát… Hát về những mùa xuân đi lạc Không về ngủ trong căn gác xép nhỏ phương em Chiếc rèm cửa buồn tênh Úp mặt vào sự phôi pha của đêm mà bạc thếch! Câu hát gãy nhịp Nằm chênh vênh nơi góc khuất của mùa Nước mắt nhẩn ngơ… Thành phố ngẩn ngơ… Người với người sao xa xôi đến vậy? Vụt trở dậy Trong ký ức về anh Người đàn ông lưng trần chở mùa xuân ngang qua tuổi em… Và theo mùa đi mãi… Từng mảng màu khắc khoải Xôn xao trong đêm xuân bình yên trời đất giao hoà Và lại hát Và lại mơ… Bức tranh mùa xanh ngút ngát niềm tin! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  6. THƠ NGÀY 12 THÁNG 1 (Viết mừng SN Trần Trung Hiếu) Đêm… Giấc mơ về bên tôi mang theo từng ảnh hình ký ức Chập chờn từng gương mặt quen thân… Giấc mơ mùa Đông Không còn lạnh giá Ngoài kia Xuân khẽ cựa mình…. Và trong khu vườn Đình Khoa của tôi, loài hoa Trung Hiếu bắt đầu thì thầm… Hương hoa nói lời mong ước: “Này ánh sao đêm, mang cho ta khát vọng Khát vọng mang hình cỏ cây – xanh ngút ngàn thời gian Này sương đêm, và cả trăng đêm… Xin cho bình yên – dẫu đời còn going gió Ta – loài hoa bé nhỏ Biết mình không cô đơn… Mùa tràn trề quanh ta là những yêu thương Và như thế ta thấy mình hạnh phúc Qua nắng mưa vươn tới mặt trời!” Đó là một đêm của tháng Một – ngày 12 Tôi lắng nghe – chợt nhận ra tâm hồn mình đồng điệu Và từ giây phút ấy trong căn nhà nhỏ của hồn tôi luôn có một nhành hoa Trung Hiếu Mùa qua mùa hát mãi khúc bình yên.. 12.01.2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  7. Đoản khúc ngày không nhau… Những cơn mưa về ngang thành phố Nói một lời biệt ly Tiễn chiếc lá khuya Mùa rơi tàn úa… Những cơn mưa về ngang thành phố Ô cửa mở Hiu hắt chờ Mưa tựa tơ vò Trôi trong mưa một miền ký ức Những cơn mưa về ngang – và khóc Nước mắt cạn rồi Chỉ mưa rơi Mây trôi Tình trôi Xót xa ơi - loang chân tường rưng rưng bong bóng vỡ… Những cơn mưa về ngang thành phố Bài hát thật buồn Bàn tay chống chếnh cô đơn Bàn tay ngác ngơ câu hỏi: - Sao mình không đến gần nhau hơn? Chiếc ô buồn trong mưa sũng ướt Một người bạc tóc… Ngác ngơ… Những cơn mưa còn biết nói lời ly biệt Sao ta im lặng? Trôi qua nhau im lặng Nợ tình đầu đoản khúc ngày không nhau… 21h25, 05.01.2009 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  8. RƯỢU, BÓNG TỐI VÀ TÔI Rót rượu vào bóng đêm Để say mèm nỗi nhớ Ký ức như ngạt thở Choáng chuếnh miền không em! Rót tình vào bóng đêm Cho nhoà dần lầm lỗi Đêm gạn từng nông nổi Thắp những mùa tinh khôi! Ai rót buồn vào tôi Bóng em giờ sương khói... Không còn rượu – bóng tối Tôi rót mình về đâu? ĐÌNH KHOA
  9. TÌNH ĐOM ĐÓM Hẹn hò tình tự trong đêm Này con đom đóm thắp đèn mùa yêu Nồng nàn toả xuống đời nhau Xoay nghiêng môi chạm tình đầu thuỷ chung! 18/02/2006
  10. nguyen nguyen : Những vẫn tho cảu bạn mượt mà và trữ tình đó!!!! thanks về một sự đồng điệu!!!!
  11. MÙA ĐÔNG Mưa lây rây hôn bờ vai phố Phố ngập ngừng trước lời tỏ tình của mùa đông… Nơi đôi môi giá băng Mà lạ chưa _ phố nghe lòng ấm áp! (Nụ hôn làm vơi đi cơn khát Nụ hôn nồng nàn!) Em đừng ghét mùa đông! Dẫu hơi thở mùa đông lạnh, nhưng trái tim mùa đông ấm. Phố yêu mùa đông cháy bỏng… Bởi trái tim ấy em ơi! Mùa đông không lời Mùa đông thầm lặng… Mùa đông không rực rỡ như xuân, thơm hương ngào ngạt Không như hè sôi động, và lãng mạn như thu. Mùa đông bình thường và giản dị như bài thơ… Bài thơ của một chiều mưa buồn nhớ em anh đã viết Vậy thôi! Và… Đừng ghét mùa đông nhé, em ơi! Bởi mùa đông còn là anh _ vụng về và lóng ngóng… Yêu em _ mùa hạ, hết mình và cháy bỏng Dẫu biết mình sẽ tan sau cuộc tình như hơi sương mỏng mảnh của một buổi mai… 19/10/03 Lương Đình Khoa
  12. Yêu thương của mùa (Viết mừng SN Minh Quang) Tháng Mười dịu dàng nỗi nhớ Xôn xao thu khẽ cựa mình Phố chiều nồng nàn hoa Sữa Thơm hiền những gót chân xinh tamtay.vn - photo - Photo by Dinhkhoa16: Nồng nàn hoa sữa cuối thu Tôi viết bài thơ cho khoảnh khắc ngày 15 Không gian ngập tình bè bạn Những vì sao xanh xa thẳm Rủ nhau về thắp sáng tuổi bình yên!!! tamtay.vn - photo - Minhquangav đột nhập nhà Dinhkhoa trấn lột ÁO TAMTAY Tan đi những bão giông Phía ngày mai rực hồng khao khát Trong khu vườn Đình Khoa của tôi thấp thoáng Loài hoa Minh Quang rạng rỡ ánh mặt trời! tamtay.vn - photo - Minhquangav đột nhập nhà Dinhkhoa trấn lột ÁO TAMTAY Mùa chơi vơi… Rơi khắp nhân gian ngàn giọt tình ấm nóng Xôn xao đôi cánh mỏng Ta bay giữa ngày ngàn mây trắng xếp hình 15 tamtay.vn - photo - Yêu Tamtay gặp mặt...& THÁC LOẠN Đem yêu thương Phả vào mùa chân thành và gắn bó Trên bước đường tôi đi, loài hoa Minh Quang xòe nở... Ký ức nồng nàn len nhẹ mỗi độ thu. 10h04, 15/10/2008 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  13. THÁNG MƯỜI (I) Tháng Mười, ừ thì mây trắng Trắng như ký ức trong chiều Nắng mềm… Tha hồ mà nắng Tựa hồ nỗi nhớ tim yêu! Tháng Mười mẹ không bận rộn Nhẩn nha lũ sẻ hiên nhà Trước gương soi lại mái tóc Mơ màng dõi cuối trời xa… Tháng Mười một người lỡ hẹn Cánh thư năm cũ trở mình Con sông dềnh dàng ngơ ngác Chập chờn giữa nhớ và quên! Tháng Mười mình em xuống phố Bâng khuâng lối nhỏ mưa về Bàn tay gom tuổi mùa cũ Ủ thầm nhạc khúc đam mê… - 2006 - THÁNG MƯỜI (II) Bất chợt gặp gió mùa về vội vã Lạnh trên vai con phố phút giao mùa Phố trở mình bâng khuâng se sẽ Ôm vào lòng từng đôi bbước chân qua. Tháng Mười gọi niềm yeu thương ấm áp Đêm giật mình chợt nhớ… nhớ vu vơ Nhà bên ấy chàng trai tuổi đôi tám Vẫn nhìn sang như ngóng đợi điều gì… Em thẹn thùng. Hình dung. Và tưởng tượng Chợt bồi hồi xao xuyến biết bao nhiêu Gửi vào gió lời thầm thì mong ước… Tháng Mười cười… Biết em bắt đầu yêu! - 2004 - LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  14. CẬU BÉ TRONG ĐÊM MÙA ĐÔNG Đêm mùa Đông yên ắng Cậubé chợt tỉnh Ngoài hiên ánh đèn còn sáng Đổ dài hai chiếc bóng Mẹ cậu… và một người đàn ông. Cậu bé xuống giường, nép mình trong đêm mùa Đông Lặng im… Nghe mẹ cậu và người đàn ông xa lạ kia trò chuyện Chợt bất ngờ… Chết lặng… Hiểu ra - người đàn ông lạkia là chacủa mình. Chân cậu run run Môi cậúâp úng… Niềm vui trào dâng trên đàu ngọn sóng Trào dâng… Cậu muốn chạy tới và ôm thật chặt lấyngưwif đàn ông… Người chabaonăm cậu thầm khao khát Người cha không bao giờ trwocs mặt mẹ, cậu được hỏi vànhắc Người cha xa vời như một giấc mơ xa… Thèm gọi một tiếng cha Thèm đwocj cha công kênh trên đôi bờ vai khoẻ mạnh Được cha xoađàu gọi bằng “ chàng trai” như cha thằng bạn Và những đêm Đông trong vòng tay cha ấm nồng nàn… Nhưng kìa,mẹcậu quay vào Cánhcửa trong đêm đóng sầm trước mặt Ánh điện tắt. Ngọ sóng trào dâng cũng tắt Cậu bé như bức tường đứng lặng giữa đêm Đông! Lặng im… Rồi rón rén… Rón rén bước chân Khi mẹ cậu đã lên giường, đặt mình trong chăn ấm Cậu chạy như bay trên con đường mùa Đông sương trắng Trên những bước chân người cha bị khước từ đã lặng lẽ quay đi… Rồi cậu khuỵu xuống trên đỉnh con dốc kia Nhìn theo chiếc bóng cứ xadần… xamãi Rồi nhìn bầu trời mùa Đông không có vì sao nào nhấpnháy Những ngôi sao nhỏ nuôi những ước mỡinh… Cậu bé lầm lũi quay trở về một mình Trên con đường lạnh Có tiếng thở dài của mùa Đông! - 2003 - Đình Khoa
  15. CHUYỆN TÌNH Hoàng hôn là người thiếu phụ Thắp lửa chờ chồng Một vùng trời đầm đìa nhớ, đầm đìa thương Sợi tóc muộn phiền rơi lạc trên miền xa thẳm… Chợt hiện về huy hoàng ký ức… Cô gái Bình minh dậy thì Xinh tươi nõn nà Nụ hôn vụng dại… Cuộc tình thăng hoa! Rồi giật mình xót xa Theo quay vòng một nhày tàn lụi, Cuộc tình ngắn ngủi Mà lòng còn dâng đầy, hừng hựcnhững khát khao… Đêm êm đềm vòng tay Bế Hoàng hôn bay vào vũ trụ Lúc O giờ trở dạ Sinh cho một ngày đang tới bé gái Bình minh… Và Bình minh lại bắt đầu cuộc tình Trong ngày mới Em thấy không Trái đất bao giờ cũng ngập tràn say men tình ái Như Bình minh, Hoàng hôn Như anh, như em Để sóng ngàn năm kể mãi những chuyện tình… Ngàn năm… Ngàn năm… Đình Khoa
  16. HOA SỮA Mây vẫn về trên ngõ nhỏ thuở xưa Xanh biêng biếc mắt môi mùa Mười sáu Loài hoa nhớ luênh loang bên bờ giậu Nhắc một thời yêu dấu - giấc mơ thơ… Mãi vẫn là hoa sữa cuối mùa thu Đêm đêm phố ru nồng nàn quá thể Tóc em dài theo hương hoa lặng lẽ Chạm bờ mội… se sẻ phút yêu đầu! Để mãi còn khoảnh khắc ấy trong nhau Cho mùa về nhói đau mùi hương cũ Đêm đêm phố vẫn nồng nàn quá thể… Em xa vời – mây gió chốn phiêu diêu! Hoa khóc thầm… Da diết biết bao nhiêu Tả tơi rụng thương hương chiều Mười sáu Cổ tích khép rồi – nhưng không có hậu Treo trên nhành hoa sữa cuối mùa thu… 13/11/2005 Đình Khoa
  17. BỎ LẠI Thế rồi chị một chiều bước sang ngang Bỏ lại sau lưng cánh đồng nắng cháy Đàn em thơ ngu ngơ chạy nhảy Bóng mẹ gầy theo vết khắc thời gian… Bỏ lại góc vườn Con chim sẻ một thời bầu bạn Giữa thầm lặng mùa hoa khế rụng… Tím nôn nao! Bỏ lại những khát khao… Một thời trong veo và tươi trẻ Ngôi sao nhỏ bên khung trời nhỏ Xanh vào lãng quên… Chị cúi đầu… Lặng im! (Cái lặng im mênh mang đầy tâm trạng…) Cái lặng im trong chiều đầy nắng Nghe xa xôi câu hát cũ vọng về… “Lấy chồng sớm làm gì Để lời ru thêm buồn!”… Chị lặng người… Lòng dậy những bâng khuâng!!! Lương Đình Khoa
  18. thanks em đã ghé thăm! một sự tri ân đáng quý! chúc em vui!
  19. Dinhkhoa

    Khoảnh khắc

    Thanks em đã ghé thăm nhé! Chúc em vui và có nhìu sáng tác hay hơn nữa nha!!
  20. Thơ gửi anh trai Chẳng dòng sông nào lặng sóng đâu anh Hạnh phúc nào mà không qua bão tố? Từ ngày anh bỏ nhà lên phố Chị một mình thui thủi… khóc nhiều hơn!!! Căn nhà nhỏ vắng bóng người đàn ông Thi thoảng em chạy sang cho đỡ vắng… Chị gượng cười – nhìn em trìu mến Giấu niềm đau sau ánh mắt trũng buồn! Thằng nhỏ cũng khóc, gọi bố nhiều hơn! Nó gầy đi và hay ốm lắm! Mái bếp ấy vẫn nguyên một lỗ hổng Mưa len vào ướt mèm đống củi khô! Chẳng lỗi lầm nào không thể bỏ qua Khi mở rộng lòng khoan dung, anh ạ! Những cơn mưa sẽ rửa trôi tất cả Cho bầu trời trở lại trong hơn! Hãy quay về với mái ấm yêu thương Chị và cháu cần có anh san sẻ… Để vượt lên những đoạn đường đầy gió Tìm cho mình một nẻo bình yên! - 2004 - Khoa Đình Lương
  21. CHO TÔI VỀ NGHĨA ĐỊA SỚM MÙA THU Cho tôi về nghĩa địa sớm mùa thu Tinh mơ sương ướt Nghe rặng phi lao bao năm bình yên hát Lời yêu thương ru giấc ngủ vĩnh hằng! Nơi kẻ nghèo hèn nằm với người giàu sang (Gần bên nhau – bên nhau không khoảng cách) Nơi bà con láng giềng - nhiều người tôi chưa biết mặt Mỗi lần về vẫn cắm một nén nhang! Nơi người bạn của tôi trẻ mãi tuổi Mười lăm Khóm hoa trắng qua mỗi mùa thêm trắng Bà cụ nhà bên ra đi đêm mùa đông nín lặng Gió bấc về căn nhà trống đơn côi… Đám cỏ xanh kể với tôi về cậu bé tuổi lên Mười Cứu bạn mình sông quê mùa nước lũ Khép hàng mi mà môi hồng hé nở Nụ cười hiền sáng ánh biếc thời gian! Cho tôi về thăm nơi ấy bình yên Nghe rặng phi lao bao năm cònhát Lời thương yêu cuối cùng trước khi bị chặt (Nhường những khoảng trống nghĩa địa cho công trình xây dựng) Khi làng thành phố Huyện, người ơi! 11/07/2006 LƯƠNGĐÌNH KHOA
  22. THƠ NGÀY 23 THÁNG CHÍN ( Mừng SN Nhung) Có một ngày 23 tháng Chín Mùa tràn trề khát vọng, tràn trề đằm thắm trong tim Dư thừa những mộng mơ, dư thừa những dịu dàng… Rớt xuống trên con đường mòn, có người đàn bà vừa qua cơn vượt cạn Giọt giọt bâng khuâng trên làn da đứa trẻ mịn như nhung, ngần trắng Ấp ủ nồng nàn hạt tâm hồn trong veo! Chớp hang mi trên những nhịp thời gian xôn xao Thu ngỡ ngàng khi em thành thiếu nữ VÀ ánh mắt – ánh mắt mộng mơ, dịu dàng quá thể Sáng bứng lên, ấm áp hơn mùa… Ánh mắt làm tan chảy những âu lo Ánh mắt biết nói lời yêu thương chân thật Ánh mắt làm những con sóng dữ hiền hơn, lăn mình tự tình, mơn man trên câu hát gọi mùa… Tôi đứng dưới vòm trời thu - của một đêm thăng hoa huy hoàng hơn mọi sự huy hoàng trên trái đất Nghe vũ trụ rộn rang ca bài ca mừng Sinh nhật Và những vì sao ngoan lành như ánh mắt… Xếp hình tháng Chín ngày 23… Lương Đình Khoa
  23. CHIỀU CUỐI NĂM Chiều cuối năm chầm chậm Trôi trên dòng sông xanh Con đò như bận rộn Soải tay dài bơi nhanh… Gương mặt người nắng gió Áo vương bụi đường xa Cuối năm về quê cũ Lòng bồi hồi thiết tha… Dòng sông dềnh câu hát Ru thầm khúc ngày xưa Phía bờ quê thấp thoáng… Mẹ cha - tuổi thơ – và… Ông đò chòm râu bạc Rung nụ cười bình yên Chiều cuối năm chầm chậm Trôi trên dòng sông xanh! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  24. [NỤ HÔN Khi tìm hơi thở của nhau Vội vàng mong được lịm vào thăng hoa Khi thời gian vẫn trôi qua Nụ hôn đã không còn là nụ hôn! 08/03/2006
  25. Một ngày Rồi một ngày những nỗi buồn mốc meo Bỗng cựa quậy và xanh lên hơn hớn Tôi gục xuống... Chân rã rời tựa nước mắt đêm mơ. Người đàn bà có mái tóc dài như những câu thơ (Những câu thơ xối xả đêm đêm không xuống được dòng như nguồn thác lũ...) Đến bên tôi, nằm xuống, vuốt ve tôi, mơn trớn nỗi buồn... Và ru ngủ Tôi rùng mình thoát tục một đêm xanh! Bay qua vũ trụ đêm, qua loạn lạc chiến tranh Qua những vùng đói nghèo, dịch bệnh Hằng hà những tiếng khóc than nức nở dội lên làm tôi gãy cánh Chới với ngập chìm... Lịm vào vòng tay của gã khổng lồ mang tên bất lực Những nỗi buồn, những mệt mỏi rã rời lại sôi lên - rên trong lồng ngực Người đàn bà có mái tóc dài như những câu thơ tan chảy dưới bình minh... Tôi chèo thuyền ngược về phía thời gian Cầu xin Adam và Eva đừng ăn trái cấm Họ lạnh lùng ngấu nghiến... Những ngón tay vô tâm làm chiếc bình đựng nỗi buồn vỡ vụn Tung tóe cõi trần... Tôi hoang mang chèo thuyền trở lại Chợt thấy người đàn bà tóc dài như những câu thơ hồi sinh và hiện hình trong bóng dáng của em... Ru nỗi buồn tan chảy vào đêm! Lương Đình Khoa

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...