-
Số bài viết
132 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Dinhkhoa
-
THƠ NGÀY 10 THÁNG CHÍN (Tặng sinh nhật Trần hoài Nam) Tôi viết bài thơ ngày 10 tháng Chín Khi Thu về nép dưới song mưa Khẽ khàng tay mở cửa đón mùa Rùng mình trước đường cong Thu hoàn mĩ! Những con chữ trên trang giấy nhổm dậy, mở mắt nhìn he hé Mơ ghé môi hôn… Xôn xao hàng cây, xôn xao những con đường Khắp thế gian xôn xao ngàn thanh âm tình tự! Mưa chừng lỡ cỡ… Ngừng rơi. Bóng Thu thấp thoáng trong khu vườn Đình Khoa của tôi, nồng nàn hôn lên loài hoa mang tên Hoài Nam vừa hé nụ Những cánh hoa đẫm sắc bừng nở Massage vào không gian - bằng sự dịu dàng và hồn nhiên quá thể Vũ trụ chênh chao… Sát lại gần nhau Như một hiệu ứng, ngày ngân lên xôn xao đầy bất tận Những câu thơ đột ngột mọc cánh bay vút lên trời toả xuống muôn nơi sự bâng khuâng của nhịp điệu Nhịp điệu yêu thương - nhịp điệu huyền diệu Không bon chen toan tính hận thù! Nỗi buồn ngẩn ngơ. Những muộn phiền ngẩn ngơ… Bốc hơi ngơ ngác Đọng lại trên trang nhật ký đề ngày 10 tháng Chín của tôi bài hát Về sức mạnh diệu kỳ của loài hoa mùa thu mang tên Hoài Nam! Chớm thu 2006 – LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
PHỐ CHIỀU Phờ phạc phố chiều ngày không gió Người xe nêm chặt con đường Lấn chen len lên từng phân nhỏ… Còi rền nuốt chửng chiều tan Phía đằng sau những khâu trang Gương mặt người vui - buồn? Chẳng biết! Chỉ một điều – ai cũng nuôi hy vọng, Muốn vươn lên, thây kệ kẻ quanh mình! Con đường nghẹt thở mùi xăng Run lên từng nhịp hấp hối… Hàng cây thở dài mệt mỏi Thèm không gian tĩnh đêm khuya ( Người đi như hạt từ bi hiền lành) Phố chiều ngồn ngộn tính toan Nhuốm lên nền trời day dứt… Hà Nội chiều cuối năm 2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
NẾN Hao gầy từng giọt đêm sâu Thắp lên ngọn lửa chờ nhau tháng ngày… Giấc mơ mỏng mảnh gió lay Ngỡ vô tình để mắt cay nỗi niềm! Âm thầm lại sáng ấm lên, Niềm tin dai dẳng bên thềm chờ nhau! Có người ngồi suốt đêm thâu Đếm từng giọt nến nhỏ đau hồn mình! Lênh đênh ơi một cái tình, Cô đơn bóng nến chênh vênh nỗi đời! 27/12/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
SAY Ta say mái tóc em dài Đôi môi em đỏ - bờ vai ấm nồng Trời trong một mảnh trăng trong Hình như chuếnh choáng say tình… Trăng rơi! 19/05/2005 LƯƠNGĐÌNH KHOA
-
SAU MỘT CUỘC CHIỀN TRANH LẠNH Em về lặng lẽ Nắng đổ bờ tre Ấm êm lời con chim hót. Bếp lửa thôi nguội lạnh Ánh hồng tí tách reo Quen thân nồi rau muống luộc Hương xanh ấm ngát trời chiều! Gối chăn được mùa thơm hương nắng Giường thôi trống trải phía thênh thang… Và anh được mùa sau suy ngẫm Níu giữ trên tay doá dịu dàng! 23/12/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TÌNH MUỘN Còn chút gì mơ mộng cho tình yêu Khi đã qua quá nhiều ghềnh thác? Em nghoảnh trông những gì được - mất Anh âm thầm đốt thuốc trắng đêm thâu! Rồi muộn màng đưa ta đến với nhau Khi giông tố còn hằn trong tiềm thức Nên bước chân cứ ngập ngừng… thận trọng Còn chút gì mơ mộng gửi tình yêu? Em đừng bận lòng với những thương đau Bởi ký ức mãi chỉ là ký ức… Tình yêu ta giờ là có thực Dẫu muộn màng nhưng lửa ấm bình yên! Mình đã qua – xa mãi tuổi thanh xuân Nhưng chưa cạn những giọt tình mơ mộng Em cứ ươm xanh tháng năm dài rộng Khi hoa sữa còn đằm thắm mãi cuối mùa thu… LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
KHÚC YÊU Muốn có được trong tay Muốn độc quyền chiếm giữ Hậm hực… Hờn ghen…. Ích kỷ…. Khi những khát khao thổn thức đến tê lòng! Ngày bồi hồi với chuông nhạc nhắn tin Chờ mong phần người gửi là một dòng tên quen thuộc Một cái tên trong tim là máu thịt… Thường trực từng giây phút Để những cô đơn tự tử phía linh hồn! Mà mong manh ánh trăng… Toả khát khao ngập tràn cho trần thế Lúc gần gụi, khi xa xôi lặng lẽ… Người vô tâm trong ánh sang lạnh buồn Ngày khắc khoải yêu thương Những cô đơn rung mình sống dậy… Mỉa mai… Cười nhạo… Cho những si mê mang sắc dại khờ! Tình là một giấc mơ Một đời ta đuôit bắt Đọng trên tay những giọt mềm nuối tiếc Tàn hơi còn chưa cạn những mùa khát khao… Có bao giờ người thấu nỗi tim đau? 02/09/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
VỚI BIỂN Hôn đi, ơi biển đa tình Dịu dàng con sóng trở mình mơn man… Đừng hôn với những tính toan Cuồn cuộn giông tố nhần chìm tim yêu! 19/05/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA[/b]
-
MÙA THU Con đường nào dẫn mùa về cho áo em xanh Để anh nâng niu những vạt tinh khôi buổi sớm đầu tiên trong trẻo Nghe gì không em - trời phiêu bồng tiếng sáo Dịu dàng thu! Những khát khao như trái chín đang mùa Nồng nàn hương gọi đôi ta về lựơm nhặt Đừng xếp những giỏ đầy để dành Hãy cho đôi bờ môi ngọt lịm Mùa thu khát Giăng mong manh những sợi tơ tình! Xuống phố một chiều xanh Nghe yêu thương rộn ràng lưòi thu hát Nắng nâng ly say với trời và đất Mình dốc cạn men tình say với một mùa yêu Đôi hơi thở tìm nhau quấn quít trong chiều! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
THỜI GIAN, CON CHIM LỬA, VÀ EM Con chim lửa đánh cắp tài khoản trong ngân hàng thời gian của em Bay về phương nam Vội vàng. Loang lổ... Thả trên mỗi dấu chân anh một vệt buồn rực rỡ Anh vô tình... Có bao giờ biết nhìn lại phía sau? Trời đổ mưa mau Mặt trời ướt nhèm bốc mùi nồm ẩm mốc Trong căn phòng, con thạch sùng gặm từng miếng thời gian khô khốc Nuốt không trôi, ứ nghẹn những ngày buồn! Giấc mơ theo con chim lửa bay về phương nam Nơi không có những ngày đông giá lạnh. Con bướm vàng gãy cánh... Giữa phố phường mơ nắng giậu mùng tơi... Vầng trăng gầy cong môi Hả hê cười Khi có em cùng chung tình goá bụa... Nhưng... Con chim lửa đã thôi không còn lửa Quay về lặng lẽ Ngủ im lìm trên vùng thời gian em. Em ngậm thời gian bằng cặp môi non Và nhả ra từng ngày dài ấm nóng Con thạch sùng như chừng sốt ruột... Không còn những mảnh thời gian khô khốc Nhưng vẫn bỏ căn phòng, tìm một giấc mơ yêu Khi... thời gian trong em đượm nồng bao dung và khát khao... Khi... Trên những bàn chân mỏi, anh đã biết nhìn lại phía sau... 16h25, 06/11/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
CHIẾC LÁ VÔ TÌNH Ơ hay - chiếc lávô tình Chạm bờ vai mỏng giật mình em tôi… Sao rơi giữa lúc hai người Bờ môi khẽ chạm bờ môi ngập ngừng… 20/05/2005 ĐÌNH KHOA
-
CHUYỆN TÌNH YÊU Này giấc mơ, thôi đừng thổn thức Ngóng trông chỉ làm thêm sốt ruột… Nghĩ suy gồng mình Trĩu nặng hình anh! Này ánh trăng… Đêm cô đơn là thế Đừng vàng thêm nữa, cồn cào thêm nữa… Những khát khao Này sương đêm, hoa đêm… Và cả tiếng dế bờ rào Sao không hỏi mùa thu về nỗi nhớ? Gió… Ồ, gió… Gió nồng nàn ve vuốt đêm xanh Nói với em - chuyện tình yêu là thế. Và anh… Anh trong căn phòng lặng lẽ, Nghĩ suy cũng gồng mình trĩu nặng hình em! 15/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
KHÚC TÌNH TÔI Em đừng vội tính toan được mất Sau đêm thăng hoa (cùng người đàn ông khác) của lần đầu tiên ngây ngất, điên cuồng Tình yêu đâu chỉ giản đơn ở thể xác, Tình yêu tôi dành cho em không ngoài tám chữ cái của hai âm tiết THẬT LÒNG Sự bao dung… Sự bao dung của đất, sự bao dung của trời… Và sự bao dung của lòng người… Vĩ đại như vũ trụ Thắp lên vô biên ngọn lửa… Là tình yêu chúng mình! Những bông hoa hồng đỏ run rẩy trước bình minh Vừa nở vừa lo sợ phút giây mình tàn úa… Lưỡng lự… Nên sự mờ nhạt bủa vây, viền quanh sự rực rỡ Chính điều đó càng khiến chúng nhanh tàn úa… Em đừng mang nỗi sợ hoa hồng! Mặt trời mỗi ngày vẫn đến gõ cửa – đánh thức tôi và em Để bay giữa bình minh mới, ươm cho đôi mình những hạt tình tinh khiết… Những con chim ríu ran hiện ra, hút cạn âu lo, hút cạn mỏi mệt Mùa hân hoan khoe bầu vú tràn trề. Những đứa trẻ được sinh ra, Có nước mắt của ban mai xanh – không bi lụy, ủ dột KHÚC HÁT là tim, sự BAO DUNG là nhịp đập Mang dòng máu rực rỡ của hoa hồng (không có sự nhợt nhạt) Đi khắp cõi thế gian, cùng theo chân thành và vĩ đại của những nụ hôn bao dung đến với những người chúng yêu thương Từ tôi Từ em… Từ thật lòng tình yêu chúng mình! 26/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
MÙA VÀ KÝ ỨC Lặc lè bóng ngày bò trên vách mùa thu Xôn xao những thanh âm dài buồn trĩu Lũ trẻ mũi dãi thò lò ê a ngọng nghịu… Khúc đồng dao đuổi bắt ánh mặt trời. Chiều không lời Em ngồi ghép nối trên những vạch thời gian Loang lổ đầy mình – ký ức trong em… Chúng tràn về như đám ve sầu mùa hạ, Nhạt nhoà hư thực chênh vênh! Đám ký ức ve sầu thầm thì lừa dối tim em Bằng hình ảnh anh lung linh trên ngútn ngàn từng nhành hoài niệm Mỗi tiếng ca vụn ra… và cứ mãi ngân nga bài ca ảo vọng Hát cho dự cảm Ngày ngộ nhận một tình yêu! Nhưng…Mùa ru chúng ngủ bằng thân xác trong veo Không dục vọng Ký ức ve sầu bất lực Bóng anh dội ngược trở về với phía bình minh Để bắt đầu lại bằng chân thành một tình yêu mới… Và… Em ngồi nhặt những mảnh – ký - ức – chưa – anh… Chờ đợi Được tan chảy hết mình, sũng ướt mùa tình anh! 24/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
PHÍA MÙA THU Mùa thu… Mẹ gom lại những trái chin trong vườn Gánh hương mùa dọc đường làng lặng lẽ… Ơi những trái Na, Hồng, Ổi, Thị… Có ngọt ngào năm tháng mẹ chắt chiu! Cha không về, thăm thẳm lối thương yêu… Đêm cô đơn trăng tràn song cửa Bài hát cũ rồi không hát nữa Giấc mơ trôi trên tiếng nấc của mùa… Mùa thu… Chiều cong lưng cùng nội gom xác lá\ Vạt nắng thơm vương tóc trắng bùi ngùi Di ảnh con, di ảnh chồng nhoà khói… Nước mắt lòng chảy một đời cha vơi… Mùa thu… Tôi cõng ước mơ đi về phía chân trời, Đêm cuối cùng trong căn nhà lam lũ Mẹ cùng nội chong đèn đêm không ngủ Nghe gió mùa run tiếng nấc nghiêng rơi… 20/09/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
ĐÊM THÁNH VÔ CÙNG Giáo đường ngân rộn tiếng chuông Ngân trong đêm thánh vô cùng – em ơi! Trên cao Chúa hé môi cười Trông đôi bướm trắng xoay người tìm hôn! 01/11/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
BÀI HÁT VỀ SỰ SỤP ĐỔ Trên những bờ biển tôi đã đi qua Luôn bắt gặp hình ảnh của những người ngồi xây cho mình một lâu đài cát Toà lâu đài của sự sum vầy, yêu thương. Và hạnh phúc Không mang linh hồn tật nguyền cô đơn! * Ngàn năm... Ngàn năm biển vẫn sóng Sóng cuốn đi những lâu đài trên cát Và hát... Trên thân xác của sự đổ nát Biển thở dài... ru vọng khúc thời gian... * Nhưng.... Sóng chẳng thể cuốn đi những niềm tin (Cũng như bầy dã tràng xe cát để trốn chạy sự cô đơn) Trên bờ biển họ vẫn viết tên mình bằng lâu đàii của sự yêu thương Kiên trì. Nhẫn nại... Như tình tôi đẫm sắc dại khờ! * Người vô tâm, hững hờ... Bỏ lại sau lưng những bầu trời sụp đổ Nỗi buồn rực rỡ Lan luênh loang, bỏng rát phía tâm hồn! * Đã thắp cho mình bộn bề những niềm tin Những niềm tin mới sáng lên trên xác những niềm tin đã sụp đổ Mà vẫn không thể... Có riêng tôi một đôi phút ấm lòng! * Thương một kiếp dã tràng Khát thương yêu đễn võ vàng thân xác Hạnh phúc mong manh viết âm thầm trên cát Sóng ơ hờ vỡ nát giấc mơ thơ... * Mưa... Mơ... Thèm một cơn mưa rửa trôi tôi cũ kĩ Không âm ỉ nỗi đau về một sự sụp đổ Tôi hồi sinh... Như bình minh tình nồng không tô vẽ Và trong veo, chưa đẫm sắc dại khờ! 15h02, 19/12/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
ĐOM ĐÓM Thổn thức Lập loè thổn thức… Đèn xanh leo lét…mờ nhạt đêm thâu Mỗi niềm thương yêu là một đốm lửa nhỏ Không đủ sức tự mình cháy lên. Em sống đời lặng thầm như thế bao năm Kiếp ngây thơ ngủ vùi những đam mê, tự dối mình và tự huyễn hoặc Mơ hồ tìm một ảo ảnh xa lắc… Trong tiếng thở dài của đêm! Nhưng rồi một ngày ánh sáng thân mình chợt loà chói lên Ngùn ngụt… Ngùn ngụt Trăm nghìn con mắt khát, trăm nghìn tình yêu, trăm nghìn hy vọng Thổn thức thức cùng chung một nhịp Laovào và dínhchặt nơi vòm ngực trái của anh Hả hê uống cạn những giọt mồ hôi nồng nàn của một thứ tình tràn trề hy vọng… Dù lửa toả nhiệt thân em rát bỏng Những vết thương trầy xước Đau đớn rùng mình cho một lần trong đời rực rỡ Cháy đến tận cùng hơi thở trong nhau! 24/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
NỤ HÔN ĐÀN KIẾN Đàn kiến bò qua thời gian của chúng ta Trên sự kiên trì, bao dung và nhẫn nại Bồi hồi bổi hổi… Chụm đầu trao nhau Thừa thãi những nụ hôn nhiệm màu không bao giờ nhàm chán, không bao giờ mệt mỏi Nụ hôn mang theo ánh sáng tri giác dẫn lối chỉ đường Vượt bão giông – bình yên tới đích! Trên đôi môi tôi bỏng rát Sưng vù những dung dịch độc từ môi em Chúng dìm tôi ngập ngụa trong bầy nhầy, bùng nhùng vũng ích kỉ nhỏ nhen Và triền miên những hoài nghi - hờn ghen không dứt… Cúi rạp người trên mặt đất, để mặc cho đàn kiến cào xước đôi môi tôi tê buốt Mong có được sự bao dung kiên trì Và ánh sáng tri giác dẫn lối tôi đi trong giông bão tình em! 25/08/200 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TÌNH ĐẦY Xúng xính Sương đầm mắt cỏ Luênh loang Ngòn ngọt sắc trăng Em… Thần tiên! Bến sông quê khoả tình lai láng. Căng tràn sức sống Ngực nõn ngần bổi hổi khất khao Em… Là Trăng. Là Sao Là Trong Veo. Thơm Ngần. Lấp Lánh… Gió, Ỡm ờ ve vuốt Hôn từng miền thịt da Đê mê… Sóng, Lịm đi! Người con gái đang thì… Chín rộ Ước… Mình là sóng Là gió Buông tình vào đêm Cho mùa ngẩn ngơ ngơ ngẩn trở mình Cho tình Ứ đầy Ăm ắp!!! 06/10/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
BÀN TAY EM Em ngồi uốn những đường cong số phận Trầy trật… Tia máu hồng bật ra, xôn xao hát Về diệu kỳ bàn tay! Mười ngón thon dài mang hình thuỷ chung Không độc dược Lướt nhẹ trên anh, ấp iu dịu dàng ve vuốt… Xoá nhoà từng mảng cô đơn! Mười ngón thon dài mang hình niềm tin Kéo bão giông vùi sâu trong lồng ngực Tràn trề bình yên, tràn trề hi vọng… Mùa căng phồng khát khao! Đặt vào trong nhau những tin yêu, trên mênh mang từng miền bao dung đầm ấm Mặc cả cùng thời gian, mặc cả cùng số phận Hứng trọn từng giọt đê mê không màu dục vọng, Uốn thẳng băng những đường cong số phận… Bàn tay em… Thắp trong nhau triệu triệu mặt trời! 05/01/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
VƯỜN TRƯA Lá xanh biêng biếc vòm trời Gió về ve vuốt những lời ái ân Con chim xanh nhớ bạn tình Véo von hót gọi trong ngần vườn trưa! 31/10/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
ÁM ẢNH ( Tặng chị T) Người thiếu phụ đôi mắt ngầu đỏ Tay bồng con nhỏ Lê trong chiều. Chiều chậm đổ, Nắng tả tơi vàng đời goá bụa… Vàng tái tê! Con đường mang hình hài của sự nghĩ suy Bộn bề cỏ - cỏ lầm lì sắc nhọn Sương buồn vương nghĩa địa chiều hoang lạnh Gió Thiên đường hay địa ngục vừa qua? Mà nồng nàn tựa hơi thở người xưa Mà nỉ non – ôi lời ca ai oán… Mà mỏng manh như là số phận, Khói nhang bay thăm thẳm mắt chiều… Khăn tang trắng trong nắng vãn đìu hiu Rợp hồn tôi cái sắc màu ám ảnh Người thiéu phụ gục đầu trong đêm lạnh Thổn thức ru con: Ơi ới ới…ạ ời!... 08/10/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
CHUYỆN BÊN HỒ Những bông hoa choi chói đỏ đĩ thoã Nở đong đưa trong gió mặt hồ Chiều hoá gã trai lơ Buông lời cợt nhả… Cô gái làm tiền ngồi xuống ghế đá Cạnh tôi Bụm môi thổi tan vòng khói thuốc Nụ cười mờ nhạt Mờ nhạt như những dòng cuộc đời viết lên thân xác Cẩu thả - lung tung không lối lề… Bà cụ ăn mày lầm lũi đi qua Chìa tay, chìa nón Lấn lượt những cặp trai thanh gái lịch Hoài nghi - phủi tay - lườm nguýt… Ánh mắt lem nhem run tiếng thở dài! Bà cụ đi về chiếc ghế đá của tôi Cô gái nhìn bà cụ - nhìn thật lâu… Oà khóc! Ngập ngừng những đồng tiền rút ra từ ngực Ngập ngừng… Băn khoăn… Rồi quay sang tôi ngỏ lời: - Đổi cho tôi những đồng lương thiện! Nhiều ngày về sau, nhiều ngày liên tiếp Tôi vẫn ra ngồi nơi ghế đá thân quen Những bông hoa trông đỏ hơn, đĩ thoã hơn Nhưng không còn gặp lại bóng dáng cô gái làm tiền lần đó Chiều khe khẽ ru sóng lòng bâng khuâng! 13/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
LÀM THƠ Tôi đứng giữa mênh mông cánh đồng giấy trắng Với 24 chữ cái đựng trong chiếc thúng ngôn từ Tập làm thơ... Những câu thơ cho đời không buồn tẻ! Ném về phía mặt trời nỗi buồn - để nỗi buồn rực rỡ Cháy lên thành lửa - lửa tràn tuổi 22 Tinh khôi ban mai Uốn những đường gió mê say làm thành thanh điệu Vụng về níu kéo... Những mùa tình đẫm sắc tơ vương! Mà... Vẫn cứ mãi dở dang... Khi chưa biết còng lưng như dáng mẹ Nâng niu gieo từng hạt mầm lặng lẽ Bàn chân trần tím tái chiều đông Khi chưa biết trở về úp mặt vào sông Cho phù sa tô hồng lên cảm xúc Run rẩy ngòi bút Nghe cánh đồng thổn thức khúc ca dao... Và... Bài thơ tôi được bắt đầu Từ yêu thương mênh mông lòng mẹ! Đêm 05/04/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.