-
Số bài viết
132 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Content Type
Trang cá nhân
Diễn đàn
Lịch
Blogs
Downloads
Ảnh
Videos
Articles
Mọi thứ được đăng bởi Dinhkhoa
-
MỘT MÌNH Luênh loang sắc lửa hồng Ngọn nến nhớ ai Đốt lòng mòn mỏi, Cháy lòng chờ đợi! Con đường hút xa… Người đi không về. Đêm, Sau những cuộc tình… Với gió Với mây, Trăng tàn Cô quạnh Căn buồng Hoang lạnh Mơ... Mưa Len vào nỗi nhớ Buốt giá tim đêm! Đêm Tự tình Thiếu phụ Một mình! Con đường hút xa Người đi không về, Đêm dài lê thê… 22/08/03 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
THƠ NHỮNG NGÀY BUỒN TẺ Ngày nhàn nhạt trôi Kiếp người bình lặng Tôi đi dưới ánh sáng ngày nhợt nhạt Như ánh đèn ne-ong 20W Nghe rỗng lòng Gió thời gian thổi qua hồn thông thốc Không mùi hương, không âm sắc Cơn buồn chán lên đến cực điểm Vỡ thành mưa rơi! Còn gì đáng sợ hơn – khi một người trẻ tuổi 24 cảm nhận ngày qua điểm nhìn chán ngán… Với vòng quay một ngày: phòng trọ - giảng đường; giảng đường – phòng trọ Như thể câu thơ viết vội vàng không nháp Chẳng hiểu nổi mình! Bận rộn với những lo toan cơm áo gạo tiền Ngày lao xao đầy tính toan vụn vặt Phủ tràn những đam mê đích thực Chầm chậm trôi… Ai… Ai đang gọi tên ở xa phía chân trời Thắp lên cho tôi ngọn lửa Lửa nồng nàn, rực rỡ… Dẫn tôi vào ngày rộn rã dòng nhựa tuổi 24! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
BƯỚM Lột xác Hơn hớn sắc màu Từ lầm lũi kiếp bọ sâu Em - hiện thân cái đẹp! Kiêu hãnh Cười nhếch mép Rắc sắc tình thụ phấn những lời yêu! 07/10/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TRƯỚC CĂN NHÀ CỦA CHỊ Về qua căn nhà của chị Nửa đêm chênh vênh giữa đồng Ngọn đèn dầu dầu leo lét Thức cùng trống vắng mênh mông… Bên song gương mặt thiếu phụ Ánh nhìn ngân ngấn cô đơn Gió sâu gợi khơi tâm sự Ấm nồng ân ái gối chăn… Bài hát chị ru vào đêm Chòng chành trăng thành hao khuyết Nước mắt chị rơi vào đêm Hiện hình gã trai biền biệt Em Mười tám tuổi khao khát Bóng chị phủ giấc mơ hoa Chị thì chẳng bao giờ biết, Tuổi xuân năm tháng dần xa… Nửa đêm trước căn nhà chị Muốn làm câu hát trên môi Rộn ràng thanh âm tươi tre Ấp iu vang suốt đêm dài! Căn nhà - chị ơi, gần quá Mà sao mãi cứ xa vời… 30/10/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
SỰ HOÀI NGHI Như một kẻ sau đêm dùng thuốc lắc Sự hoài nghi dậy lên mỏi mệt – chán chường… Soi mình vào gương Vầng trán đàn ông xô nhăn nếp hằn vũ trụ Người đàn bà sợi tóc gầy hom hem, ủ rũ… Và trên tay cầm hoa hoài nghi vừa nở Len hương vào khoảng trống tình yêu! 07/01/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
MÙA GIÓ Gạt vòm trời oi nồng về bến cuối Chuyến tàu chiều chở mùa gió về qua Thoáng lành lạnh sân ga… Lá rơi ngập dấu chân người đưa tiễn! Hoen đôi mắt ướt Gió mùa thổi khô Chỉ còn bỏng rát Ánh mắt hẹn hò… Để một mùa gió mang tên nỗi đợi chờ Thổi xao xác chiều vảng vỡ vụn Nhớ thương chất chồng không thôi hoài niệm Từ một chuyến tàu chiều chở mùa gió về qua. Và một người xa mãi mãi… Vời xa… 15/03/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
VỚI THƠ Nhiều khi… Muốn thoát khỏi thực tại tù túng những vướng bận thường nhật Trốn tránh thị phi… Tìm cho mình không gian thánh thiện Thoát tục. Vẫy vùng Và đắm mình cống hiến cho thơ! Mà nhiều khi… Ngòi bút lả giữa dòng ngày vang động Con chữ sinh sôi như cỏ ngập tràn Không âm sắc. Khôngmùi hương Những mặt báo ủ rũ buồn thương Câu thơ lịm vào lòng người không lửa. Ta Chông chênh người nghệ sĩ Trong trò xiếc đi trên dây Giữa ranh giới của thực tại và mê say Ta chới với… Bước chân hoài chới với… Và như thế ta xấu hổ Thấy mình tầm thường như ai… Sứ mệnh thi ca gửi - đặt trong lòng bàn tay Ta nắm hờ, lửng lơ qua ngày tháng… Nhưng ta biết… Sẽ đến một ngày ta phải là lửa Cháy sáng lên trên thực tại tro tàn Để một lần mãn nguyện Một lần hoàn thành sứ mệnh Một lần không hổ thẹn… Với thi ca! 09/05/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
VÀ TÔI THẤY MÌNH ĐANG CHÍN Đêm đồng loã Xé toạc váy đầm đen thẳm, ném về phía cần chở che Phía con sóng ngầu bọt đam mê Phía nồng nàn ân ái! Như cánh đồng làng bình yên bao năm ngủ vùi hoang dại Lần đầu tiên trong đời biết đến sự mát lành của giọt mưa Giọt mưa thăng hoa… Giọt mưa khám phá… Kìa… Ô kìa là gió Gió đè mình rạp xuống những hàng cây Kìa… Ô kìa là mây Mây bồng bềnh… Nhấp nhô… Hổn hển… Kìa… Ô kìa là tôi - ngọt nào hương thầm kín! Đêm say mèm Chảy dài từng giọt nóng bỏng trên đường cong cánh đồng Bàng hoàng… Sờ sững…. Và… Giữa sung mãn những vũ điệu điên cuồng Tôi thấy rừng rực – mình đang chín! 07/03/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TỰ KHÚC Tôi chào đời một tối mùa xuân Căn nhà nhỏ ánh sáng tràn ngây ngất Tôi - vầng mặt trời mới mọc Trong lòng những tin yêu! Và mọi người nâng niu Đặt tôi trong chiếc khung mong chờ - dự cảm Ông bà đặt tôi trong bổn phận Thằng cháu đích tôn Mong sau này tôi con cháu đầy đàn Họ hàng đông đúc! Cha mẹ đặt tôi trong danh vọng Thành đạt tương lai Ngẩng mặt lên đi giữa cuộc đời Chân tự tin không chùn gió sóng. Tôi cứ lớn lên – qua mong chờ và hy vọng Để một ngày bất chợt… tuột khỏi những vòng dây Tự đặt mình trong từng con chữ… Gót chân thi ca lãng tử Lang thang tháng ngày. Con gái thời nay họ mải mê chạy theo hào quang, danh vọng Nên…Trong tình yêu, tôi biết mình cô độc – và chấp nhận cô độc Chung tình trọn đời với thơ (Tôi có lỗi với cô bác, ông bà Không con đàn cháu dống Mẹ cha tôi dõi ánh nhìn lo lắng Theo từng bước chân đi…) Tôi buộc linh hồn mình với thi ca Thi ca trả cho tôi những đứa con hình hài thoát tục Thánh thiện! Cho tôi danh vọng… Của mê say! Từ căn nhà nhỏ củamột tối mùa xuân mưa bay Khi tôi hiện hữu giữa cuộc đời Đã không ai nhìn thấy có những thiên thần thi ca mỉm cười Đến bên tôi - trao nụ hôn sứ mệnh! Sáng 09/05/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
HÁI MÀ TRAO TAY Buồn buồn lặng lẽ Chút hờn giận qua Có mùa trăng khát Dài trong ngóng chờ Có mùa hẹn hò Bỗng dưng đứt quãng Nụ hôn hoài niệm Thơm nồng đêm mơ! Dằng dặc tương tư Ướt mềm mắt biếc Bài tình ai hát Vọng về xôn xao… Muốn gần bên nhau Trao tình nhung nhớ Hoa bao dung nở Hái mà trao tay!!! 29/12/05 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
BIỂN CHIỀU Có những buổi chiều ngồi bâng khuâng trước biển Vớt bóng hoàng hôn _ đong đếm vui buồn Ta _ toà lâu đài cát lạnh cô đơn Ngẩn ngơ nhìn… Hạnh phúc như sự vội vàng Trong chuyến tàu đêm _ trước thềm năm mới Sóng ru mòn mỏi… Khúc tình ca năm tháng đã nhạt màu. Em _ hải âu, Tung cánh vỗ từ biển chiều …xa mãi Bờ cát dài khắc khoải… Mơ dấu chân chim Ăm ắp giọt bình minh không lời. Biển chiều mang trái tim bồn chồn của sự ngóng đợi, Âm thầm khóc… Âm thầm đau! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
LỜI CỦA VỊT Sòn sòn… Trứng tròn từng quả Chẳng cần ngoan hiền, đảm đang, chung thuỷ Em cứ say qua năm tháng với tình! Thằng Bồ câu bên hiên nhà vẫn thì thầm với mụ vợ, rằng em gió trăng… (Đời ngắn ngủi _ tội gì không trăng gió Ai biết được ngày nào người… xoá sổ Nên lả lơi em mời gọi sớm chiều.) Đám vịt choai choai… đẹp mã biết bao nhiêu Em gạ gẫm _ sa lưới tình choáng váng… Tiêu tan hết những khát khao, dự định, Xác xơ lông cánh hao gầy! Em khát tình _ như diều khát gió bay… 10/10/05 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
CHUYỆN TÌNH NGƯỜI ĐÀN BÀ HỦI Chạy ngược đêm, trăng rười rượi đĩ thoã Lả lơi rơi trên lá nõn phơi mình Đêm lịm ngọt từng giọt ái ân Chị hứng trăng uống căng cơn cháy khát! Sao con đường không mang tiếng hát? Không mùi đàn ông Không hơi ấm Không tình nồng! Chị nhìn trăng Trăng vẫn vàng trần trụi Loã lồ. Cười cợt. Cong môi… Chị bật cười - cười tan đêm vắng Cười như thể mình mình trên cõi thế gian Áo quần xé toạc toác toang hoang Chị cấu cào – thét gào – ca múa… Người đàn ông bất chợt hiện ra Trăng sợ hãi, tự nhiên nhợt nhạt Gương mặt mòn hốc hác Ánh mắt sầu mênh mang… Lặng im… Người đàn bà lặng im – mát tràn khát muốn Rồi cúi gằm e thẹn Trước ánh nhìn đàn ông. Rồi tàn trăng, trăng nhát dần đĩ thoã Nhường cho người đàn bà hủi giữa đêm sâu. Đêm xôn xao, Ca bài ca ngân nga mùa ân ái… 09/01/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TIN NHẮN Gửi cho nhau cả chục tin nhắn mỗi ngày Hộp thư ứ đầy…Quá tải. Chỉ một động tác bấm nút xoá. Và O.k - chẳng còn gì đọng lại Lời yêu dần nhẹ tênh như mây như khói Tan vào nông nổi…Nhoè nhoẹt hư vô… Lại mở rộng lòng mình - hộp thư Đợi chờ và xoắn xít những dòng tin mới. Anh đừng như hộp thư chứa đầy tin nhắn ấy Khi mình đã cho nhau và thoả mãn quá nhiều Không còn khoảng trống của những ham muốn, khát khao Hoá đứa trẻ thơ ngây, hồn nhiên ngủ quên trên tình em Thức giấc lại khao khát đi tìm Thèm nghe những lời ru khác… Bởi đến một giới hạn nào đó tài khoản cạn tiền, hoặc khi nghẽn mạng (và có thể là em sẽ làm cho nghẽn mạng…) Tin nhắn không tới nơi. Hộp thư anh trống rỗng Tay trắng cô đơn chiêm nghiệm lẽ đời… Vậy thôi! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
BỘI PHẢN Nào ngủ đi _ mặt trời Cho đêm đen hoài thai ngày mới Ngày không hờn ghen nông nổi Một ngày em chưa gặp, và bối rối Trước ánh nhìn của thằng bạn thân anh! Nhịp vú cứ căng phồng lên, hơi thở dông dập Sao ánh mắt em, ánh mắt thằng bạn thân anh nhìn nhau tình đến thế Mang sức mạnh vô hình của một loại dung dịch tẩy mờ đi được sự chung thuỷ, Anh thành luễnh loãng hư vô! Đêm lũ lượt phủ tràn những giấc mơ Chúng hả hê cười vào mặt anh làm anh nghẹt thở Chợt thấy mình già đi trong hình hài ông cụ già tay chóng gậy lụ khụ… Bới tìm lại mình trong chất chồng đống xác ngày qua. Chỉ thấy sự chung thuỷ mờ nhạt còn lại nở hoa Những cánh hoa hoá lời bội phản - toả hương ngào ngạt Hồn – nhiên – hát - trên – nóc - mộ - tình – anh! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TÔI TRONG NHỮNG CÂU THƠ Em dồn tôi lại trong những câu thơ Tôi vụng về bước đi – run run trên từng con chữ Nhưng những ngôn từ của em _ chúng vuốt ve tôi quá thể Chảy dồn dập… Ướt mềm thân xác tôi! Những dấu chấm cảm của em khoá chặt đôi môi Không cần tôi nói những lời có cánh Chỉ im lặng… Im lặng ngụp lặn Và lóng lánh rót đầy ngập hồn em. Đêm… Tan. Tôi tỉnh giấc Thấy mình bơi không hết được những câu thơ ve vuốt của em! 18/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
ĐƯỜNG KHUYA Hun hút gió loã lồ trên đại lộ Đêm ỡm ờ bật tung cúc đam mê… Mảnh trăng trời nhạt đi Những sắc vàng cồn cào khao khát sống Hàng cây mơ mọc những cánh tay dài đầm ấm Ôm khăng khít ngọn – thân – cành, rễ quấn đến cùng tận đời nhau! Những đôi nhân tình nhìn vào mắt sâu Đêm chở che, thành ngôi nhà chung bao dung thân thiện Thèm được làm đau nhau bằng dư thừa những nụ hôn lênh láng Để hoài thai triệu triệu mặt trời! Sõng sượt trên cỏ mềm đường khuya – Tôi Ngọn gió loã lồ chồm lên lồng ngực Vũ trụ sôi lên… Trăm nghìn thiên thạch vỡ vụn Thấm hút đê mê, thắp thành sao an ủi bầu trời! Bồng bềnh trôi… Giác quan thứ sáu cựa mình khiến em cảm nhận được tôi Và cởi áo thả lưới trên đường khuya tình tứ Áo lụa mong manh đánh bật ngọn gió loã lồ, kéo tôi về bằng mùi hương em thầm kín Đậm đặc tuổi Mười tám mát lành trinh nguyên LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
NÓI VỚI MẸ NGÀY YÊU Mẹ ơi, con yêu mất rồi! Khi nàng đến bên con như thiên thần loà chói Tâm hồn con bay lên, xác thân con cháy rụi… Một thứ tro tình thơm ngát đến tinh khôi! Giờ thì con biết, mẹ ơi! Đôi môi sinh ra không chỉ để cười và nói Không phải chỉ để và vào miệng những hạt cơm nóng hổi, Diệu kỳ hơn cổ tích _ diệu kỳ hơn rất nhiều thứ trên đời… Nụ hôn! Trong mùi trời ngòn ngọt lúc chiều buông Nàng là một con ngỗng khác thường (mà không phải là ngỗng) Hơi ấm vầng mây Hơi ấm nhàn hoa… Tất cả là của nàng Ánh mắt nàng nhìn làm con râm ran lên cơn sốt Con thấy mặt trời ỡm ờ xuống thấp…xuống thấp Nàng vùi mặt trời vào trong lồng ngực Một thứ ánh sáng mềm ngọt lên men làm không gian đẫm ướt Tuyệt vời hơn cả ngàn lần ánh trăng! Con ngủ trên chiếc giường làn da mịn màng của đêm Lúc ấy ả trăng nhợt nhạt, bầy sao nhỏ hờn ghen vụt tắt Lập tức những đường cong trên cơ thể nàng rực sáng Soi lối về cho những giấc mơ xa… Bầy đom đóm hiện ra trộn hoà vào những bông hoa - những bông hoa lấp lánh Lũ dế mèn trộn vào cỏ xanh - cỏ xanh ngân tiếng hát Vũ trụ trộn vào nhịp tim - nhịp tim thổn thức Con trộn vào nàng… Trái Đất rùng mình - chợt hoá lời ru! Mẹ ạ, tình yêu là thế Giản đơn thôi, chẳng hiểu hết bao giờ… Tình yêu nói bằng ngôn ngữ riêng - quyền lực - huyền bí Với những quy luật riêng mình mà cũng đầy chất thơ… Vì vậy mẹ đừng buồn – khi con không là con Xa một vòng tay yêu thương - để đến với một vòng tay yêu thương khác Dù vòng tay ấy (nhiều người bảo con) là hạnh phúc, nhưng cỏ thể nhiều nguy hiểm… Con chấp nhận – và ngàn lần chấp nhận! Mẹ hãy mỉm cười cho nước mắt thắp thành sao… LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
TRƯỚC NHỮNG GIỜ LẶNG TRÔI Đôi khi buồn nẫu ruột Muốn phá phách điên cuồng Rời xa những bình lặng Lăn vào đời gió giông Muốn quên hết nhớ mong Lạnh lùng trước kỷ niệm Gương mặt người hàng xóm Hững hờ tựa chưa quen Muốn rên rỉ trong đêm Nỗi cô đơn vò võ Trong cơn khát rực lửa Mơ ngàn bờ môi hôn Trăng khuyết rồi, khuyết hơn Vôi bạc rồi, thêm bạc Gió vò nhàu cho nát Trước những giờ lặng trôi… 13/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
Hj! Thanks tình cảm của các bạn nhé! love....
-
VỚI SÔNG HỒNG Tôi là hạt phù sa dạt ven sông Lẫn trong giấc mơ đỏ hồng của người đàn bà lưng còng vì một đời gồng gánh Giấc mơ mẹ bao dung đầm ấm Cho tôi hình hài, nghĩ suy... Gió sông Hồng thổi mỗi lối tôi đi Mách lẻo với bước chân – tôi là kẻ du ca đi tìm mình trong câu hỏi tâm linh ngàn năm khắc khoải... Tôi là ai? Rời giấc mơ thương yêu của mẹ, tôi về đâu giữa dòng người? Bãi mía bờ dâu từ thuở hồng hoang vẫn xanh đến bồi hồi Nói với tôi phía đầu nguồn dòng nước Mặt trời đã có lần tự vẫn Khi cũng bao lầm tìm mình trong câu hỏi: Mặt trời! Này mặt trời, ngươi là ai? Bó lại đằng sau những xóm làng hiền lánh như củ sắn củ khoai Những đứa trẻ hồn nhiên tựa lá dâu non gọi nắng Những mái nhà cong vênh lời số phận Ủ những ước mơ bình dị đến không ngờ... Tôi ra đi, Lầm lụi hướng mình về phía cháy sáng ước mơ Mặc cho bầy giun đất hiền ngoan, đám sẻ đồng ríu ran trên những luỹ tre xanh nói tôi là hạt phù sa lạc Mặc gió thị thành thổi hồn tôi bỏng rát Bụi bặm phố phường vây bám trái tim thơ... Ai... Ai đang gọi tôi từ phía cuối giấc mơ? Giữa gối chăn căn phòng trọ chật hẹp Có chút gì ngọt bùi thanh khiết... Hương phù sa ấm nồng! Làm kiếp phù sa, chẳng thể rời khỏi sông Rời dòng sông, phù sa là cát bụi Về đi tôi ơi, sóng sông Hồng nhói lòng thức gọi Kẻ tha hương chẳng giàu có cho tâm hồn! Lại lầm lụi quay về úp mặt vào sông Nghe sóng thời gian mơn man thanh lọc Và nói thầm điệp khúc Tôi – khúc hát của dòng sông! 09h20, 05/11/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
LÁ Chiếc thì quay lộn mấy vòng Chiếc thì rơi sấp – âm thầm niềm đau Lìa cành chiếc lá quạnh hiu Xin dừng rơi ngửa – nhìn nhau nghẹn ngào! 11/05/2005
-
RƯỢU, BÓNG TỐI VÀ TÔI Rót rượu vào bóng đêm Để say mèm nỗi nhớ Ký ức như ngạt thở Choáng chuếnh miền không em! Rót tình vào bóng đêm Cho nhoà dần lầm lỗi Đêm gạn từng nông nổi Thắp những mùa tinh khôi! Ai rót buồn vào tôi Bóng em giờ sương khói... Không còn rượu – bóng tối Tôi rót mình về đâu? 20h30, 02/11/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
CỎ Xanh lên nào tôi ơi! Ngút ngát. Lan tràn... Tự do hát ca về những niềm vui bất tận Tự do làm tình với sương – gió - nắng. Và trăng. Đêm sực mùi ái ân Của những cô đơn khát khao mong hoà nhập TRong khoảng khắc chợt thấy mình xơ xác... Và bốc cháy KHi thèm nụ hôn ngọt lịm của mưa... Ký ức rùng mình Những cơn mưa chợt đến. Vội vã làm tình. Chợt đi... Những cơn mưa mang cho cỏ niềm thăng hoa cùng cực! Dư âm bật khóc Héo khô thân gầy, lầm lụi qua tháng ngày không mưa. Bay lên nào tôi ơi! Trong mưa tình chất ngất Bật rễ đớn đau tung mình khỏi đất Tan vào cõi chết theo mưa Linh hồn cỏ nở hoa Những bông mưa trong veo từ một tình yêu đam mê và đích thực Không hối tiếc, Bay lên nào tôi ơi!!! 16h55, 02/11/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
-
HÁT TRÊN NHỮNG LỖI LẦM Nỗi buồn xâm chiếm Tôi van nài, thoả hiệp – nhưng chúng vẫn không tan. Sằng sặc cười vào miệng của vết thương lòng đang rách toang hoang Cựa quậy những con sâu hằn lên màu lầm lỗi… Bóng tối sầm sập đổ tới Nút vào hịt da tôi những mũi kim dằn vặt, hoang mang, nhỏ nhen, ích kỷ Căn phòng bàng hoàng... Tự tử lặng lẽ Trong hơi thở đầu độc của hờn ghen. Trương phồng những chiếc bóng tình nhân Như ma trơi trêu ngươi, cùng nỗi buồn muốn tôi bật khóc Giữa mênh mông cô đơn, vũ khĩ tôi là những lọn tóc Quất vào nỗi buồn, vỡ vụn mảnh hờn ghen! Bóng anh vụt hiện lên Làm tan đi hoài nghi bằng đôi môi ướt Thụ tinh nỗi buồn dồn dập Bằng ý nghĩ dịu dàng màu bao dung Để sinh hạ đứa trẻ niềm tin, hát trên xác những con sâu lỗi lầm À ơi… Tình là cỏ xanh Cần niềm tin long lanh của sương đêm Sự hào phóng và bao dung của gió Những dịu êm, nồng nàn của nắng mai; cháy bỏng những phút giây như nắng lửa Và đất mẹ nhẫn nại màu thuỷ chung! À ơi… Lỗi lầm trôi phía cuối trời Nở hoa trên những nụ cười bao dung! 16h30, 05/11/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.
Footer title
This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.