Jump to content

Dinhkhoa

Thành viên
  • Số bài viết

    132
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi Dinhkhoa

  1. Rất cám ơn và trân trọng những tình cảm, những dòng cx này của bạn!
  2. hi! Thanks bạn La Thu nhiều nhé!
  3. NỤ CƯỜI MẶT TRỜI (Tặng thnam109@yahoo.com) Mặt trời mỗi ngày vẫn đến Như nụ cười anh nở trên môi Sáng những mảnghồn u tối trong tôi Đem thương yêu dệt lời dòng sông hát. Bàn chân trần lang thang mặt đất Tôi đi tìm tôi Lầm lụi… Đơn côi Những khát khao ướt mềm đêm khao khát! Tôi ngã trên những vùng thổn thức Giữa ngày buồn tênh chênh vênh tiếng thở dài Im lặng như chính lòng tôi Rùng mình… Câm lặng! Tôi chạy về phía đằng Đông ấm nóng Gọi tên mặt trời Mặt trời ngủ quên… Chỉ có nụ cười thiên thần của anh Đưa tôi đến bình minh thức giấc! 03/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  4. LÒNG TA NHƯ LÁ VỠ Thu hát bài ca nhớ Chiều xanh lên nôn nao Lòng ta như lá vỡ Trên miền đau ngọt ngào Em xa rồi chim trắng Khung trời xưa ân tình Gió mùa lùa trống vắng Thảng thốt nắng - buồn tênh! Dòng sông không bạn tình Lắng niềm đau dưới đáy Một cánh chim xa mãi Hoang lạnh khung trời yêu… Thổn thức thu trong chiều Con đường vương hương cũ Ta nghe lòng lá vỡ… Cuộc tình đầu dở dang! 05/09/2006 Lương Đình Khoa
  5. VỀ SOI TRONG CHIẾC LÁ XANH Về soi trong chiếc lá xanh Thấy mênh mông tuổi thơ mình bình yên Nắmg rơi ấm gió bên thềm Chuồn chuồn cánh mỏng cõng miền ca dao Vu vơ một trận mưa rào Con rô ngơ ngác rạch vào cỏ quê Đêm nghe tiếng dế bờ đê Nhắc bàn chân mỏi mẹ về chợ trưa Dáng cha đổ kín luống bừa Con bò mắt ướt ngu ngơ dõi nhìn… Về đi, tìm lại chính mình Bao năm lẫn giữa thị thành phồn hoa… Nghe dòng sông hát khúc ca Ầu ơ… con sóng ngày xa…có về? 16/03/2006 Lương Đình Khoa
  6. CHUYẾN XE ĐÊM (Viết cho Ngọc và Hà Tĩnh) Lặng thầm chuyến xe đêm Mang anh về quê mẹ Nơi gió Lào lặng lẽ Thổi trong đời rưng rưng… Nơi trải hết nhớ thương DÀi theo từng bờ cát Dù bước chân đi lạc Cũng sẽ về ăn năn… Nơi núi Hồng sông Lam Trong lời ru của mẹ Đổ rợp hồn tươi trẻ Giữ mãi một tình yêu! Lối anh về nôn nao Trăng loang màu ký ức Sâu trong hồn bật khóc Thương những mùa ấu thơ! Thương những ngày đã qua Cô đơn bờ vai mẹ Mỏi mòn và lặng lẽ Thắp sáng mùa trong anh! Đi về phía bình minh Đêm qua cùng phiến muộn Chuyến xe tràn ánh sáng Từ lửa lòng xôn xao… 26/04/2007 Lương Đình Khoa
  7. SÓNG Người về phố nhỏ ven sông Nghe chăng con sóng trải lòng đêm sâu Ngọt lời nhớ - lịm lời đau Khi chân bước vội qua cầu dửng dưng… 08/03/2006 Lương Đình Khoa
  8. HỔN HỂN TÌNH TRĂNG Rồi có một ngày nàng trăng từ bỏ cung trăng Khi vòm ngực phồng căng ngàn khao khát Giọt giọt rơi đơn côi vàng lạnh Khi bầu trời thiếu vắng một chàng trăng… Khi đã tìm qua dài rộng tháng năm Bờ môi trăng mơ một lần ngây ngất Vòng tay trăng mong một lần xiết chặt Những khối tình vàng nên sắchéo hon! Đêm từng đêm… Trăng trôiv trên những mái nhà men nồng ân ái Và những khát khao xôn xoa vọng lại Yêu cho một lần tím tái thân trăng! Rồi có một ngày trên ngực những dòng sông Xác trăng trôi trên lời ru ngàn sóng Khi một đêm lao mình về chiếc bóng…. Hổn hển tình trăng! 04/07/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  9. THƠ NGÀY 10 THÁNG CHÍN (Tặng sinh nhật Trần hoài Nam) Tôi viết bài thơ ngày 10 tháng Chín Khi Thu về nép dưới song mưa Khẽ khàng tay mở cửa đón mùa Rùng mình trước đường cong Thu hoàn mĩ! Những con chữ trên trang giấy nhổm dậy, mở mắt nhìn he hé Mơ ghé môi hôn… Xôn xao hàng cây, xôn xao những con đường Khắp thế gian xôn xao ngàn thanh âm tình tự! Mưa chừng lỡ cỡ… Ngừng rơi. Bóng Thu thấp thoáng trong khu vườn Đình Khoa của tôi, nồng nàn hôn lên loài hoa mang tên Hoài Nam vừa hé nụ Những cánh hoa đẫm sắc bừng nở Massage vào không gian - bằng sự dịu dàng và hồn nhiên quá thể Vũ trụ chênh chao… Sát lại gần nhau Như một hiệu ứng, ngày ngân lên xôn xao đầy bất tận Những câu thơ đột ngột mọc cánh bay vút lên trời toả xuống muôn nơi sự bâng khuâng của nhịp điệu Nhịp điệu yêu thương - nhịp điệu huyền diệu Không bon chen toan tính hận thù! Nỗi buồn ngẩn ngơ. Những muộn phiền ngẩn ngơ… Bốc hơi ngơ ngác Đọng lại trên trang nhật ký đề ngày 10 tháng Chín của tôi bài hát Về sức mạnh diệu kỳ của loài hoa mùa thu mang tên Hoài Nam! Chớm thu – LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  10. HÁI MÀ TRAO TAY Buồn buồn lặng lẽ Chút hờn giận qua Có mùa trăng khát Dài trong ngóng chờ Có mùa hẹn hò Bỗng dưng đứt quãng Nụ hôn hoài niệm Thơm nồng đêm mơ! Dằng dặc tương tư Ướt mềm mắt biếc Bài tình ai hát Vọng về xôn xao… Muốn gần bên nhau Trao tình nhung nhớ Hoa bao dung nở Hái mà trao tay!!! 29/12/05 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  11. BÀI HÁT VỀ SỰ SỤP ĐỔ Trên những bờ biển tôi đã đi qua Luôn bắt gặp hình ảnh của những người ngồi xây cho mình một lâu đài cát Toà lâu đài của sự sum vầy, yêu thương. Và hạnh phúc Không mang linh hồn tật nguyền cô đơn! * Ngàn năm... Ngàn năm biển vẫn sóng Sóng cuốn đi những lâu đài trên cát Và hát... Trên thân xác của sự đổ nát Biển thở dài... ru vọng khúc thời gian... * Nhưng.... Sóng chẳng thể cuốn đi những niềm tin (Cũng như bầy dã tràng xe cát để trốn chạy sự cô đơn) Trên bờ biển họ vẫn viết tên mình bằng lâu đàii của sự yêu thương Kiên trì. Nhẫn nại... Như tình tôi đẫm sắc dại khờ! * Người vô tâm, hững hờ... Bỏ lại sau lưng những bầu trời sụp đổ Nỗi buồn rực rỡ Lan luênh loang, bỏng rát phía tâm hồn! * Đã thắp cho mình bộn bề những niềm tin Những niềm tin mới sáng lên trên xác những niềm tin đã sụp đổ Mà vẫn không thể... Có riêng tôi một đôi phút ấm lòng! * Thương một kiếp dã tràng Khát thương yêu đễn võ vàng thân xác Hạnh phúc mong manh viết âm thầm trên cát Sóng ơ hờ vỡ nát giấc mơ thơ... * Mưa... Mơ... Thèm một cơn mưa rửa trôi tôi cũ kĩ Không âm ỉ nỗi đau về một sự sụp đổ Tôi hồi sinh... Như bình minh tình nồng không tô vẽ Và trong veo, chưa đẫm sắc dại khờ! 15h02, 19/12/2007 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  12. ĐẦY Con đường đầy lên hương cỏ Cỏ đang thì… Xôn xao! Người ơi, sít lại gần nhau Xanh mắt mềm môi, xanh lời ân ái Ngày và con đường xanh lên vụng dại Tình ứ đầy – ăm ắp nhân gian! Lòng em đầy lên hương tình anh… Tuổi lúa đồng nồng nàn như thác lũ Mặt trời trên ao là không đủ Để sáng và ấm nóng hơn nụ hôn lúc tình đầy! Ngày chất chồng - rực hồng những mê say… 31/08/2006 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  13. TỰ TÌNH THÁNG TƯ Tôi ngồi tình tự với tháng Tư Một đêm trong veo và bí ẩn Những vì sao xanh xa thẳm Rủ nhau về xếp những giấc mơ xanh. Con sông chẩy qua câu hát bình yên Có hạt phù sa nở hoa thơm hương mới Tháng Tư gọi… Hoa gạo bập bùng Rơi! Tôi cúi nhặt từng đốm lửa trời Gom cho mình từng mảnh hồng khao khát Nghe gió nồng nàn thổi qua tháng tư – và hát Sao em không về để ký ức lênh đênh! Cánh buồm trôi xa chở tháng Tư về thăm thẳm miền em Em như đêm Trong veo Bí ẩn Vá gọi những vì sao xanh xa thẳm Rủ nhau về xếp những giấc mơ xanh! Đêm Một mình, Thầm thì từng tiếng tự tình tháng Tư! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  14. NGẪU HỨNG THÁNG MƯỜI Bất chợt gặp gió mùa về vội vã Lạnh trên vai con phố phút giao mùa Phố trở mình bâng khuâng se sẽ Ôm vào lòng từng đôi bbước chân qua. Tháng Mười gọi niềm yeu thương ấm áp Đêm giật mình chợt nhớ… nhớ vu vơ Nhà bên ấy chàng trai tuổi đôi tám Vẫn nhìn sang như ngóng đợi điều gì… Em thẹn thùng. Hình dung. Và tưởng tượng Chợt bồi hồi xao xuyến biết bao nhiêu Gửi vào gió lời thầm thì mong ước… Tháng Mười cười… Biết em bắt đầu yêu! LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  15. GIÓ ƠI, TÌNH NẮNG Gió dậy sớm đưa dâu về bến Lục bình tim tím kết đèn hoa Có con cá nhỏ ngoi mặt nước Len lén xem ngày Nắng vu quy… Tấu lên bài tình sóng vỗ Rồi xoay người lại – Gió ôm hôn Vạt nắng buổi mai lăn trên cỏ, Xô vỡ sương đêm – Gió động phòng. Phút ấy thăng hoa đầy hạnh phúc Thành Bình minh tinh khiết đắm say Hân hoan Lá gọi Hoa rạo rực Tình tự thơm hương – vương vấn Ngày… Hăm hở Ngày trèo lên đỉnh núi Đẩy trời vời vợi mãi cao thêm Nắng giờ đang độ khao khát chín Rực rỡ không gian – lênh láng tình! Nhưng… Gió chẳng một lòng với Nắng đâu Đã theo Mây trắng tận phương nào Bao nhiêu ân ái chừng phai nhạt Sâu thẳm tim mình thổn thức đau! Nỗi sầu của Nắng thành Hoàng hôn Gieo bao thương nhớ ngập kín hồn Bẽ bàng hoen đỏ - rưng nước mắt Cho Ngày chênh chếch – bóng dần tan… Mưa về âu yếm lồng gối chăn Lả lơi với Nắng - Nắng không màng Khép mình - Nắng tan vào hoa cỏ Hoa vàng từng đoá mặt trời xinh Rồi mai thao thức … Nhớ và thương Loài hoa vàng nắng dõi vầng dương Hỏi thăm cơn gió Bình minh ấy… Còn thắp trong nhau ngọn lửa tình? 13/04/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  16. ÁNH MẮT (Tặng hai bạn Ngọc – Hà và khoảnh khắc 16h 13/01/2006) Khi hai người yêu nhau Bất chợt gặp nhau trên con đýờng đi ngược Tôi thấy họ dừng xe, gọi nhau… Và ánh mắt Rực sáng lên! Không còn ủ dột mùa đông Gương mặt người đàn ông toả những vầng xuân ấm Như thể giữa dòng sông dậy sóng Lòng tìm được bến đỗ bình yên! Ánh mắt thắp nụ cười rực sáng lên Niềm tin tràn ngập Tình yêu tràn ngập Không gian chiều ấp iu cơn thèm muốn Trước ánh nhìn mùa biêng biếc đắm say! Dòng người qua vội vã cuối ngày Không ai hay… Mình đã qua vùng không gian tình thánh thiện Và hai người yêu nhau cũng quên đi mọi hiện diện Nồng nàn… Chỉ bóng hình Chỉ ánh nhìn Toả xuống ấm đời nhau! 14/01/2006 ĐÌNH KHOA. bài này vít từ hoàn cảnh có thật, khi tên lớp trưởng đèo tớ về nhà trọ của hắn, bất chợt gặp ngời iu hắn đi ngược chiều trên đường. Dừng xe. Ngoảnh lại. Gọi. Và nhìn... Ánh mắt ấy... hihi... thành bài thơ này . *************************
  17. CHIẾC CHONG CHÓNG NGÀY THƠ Xoay tròn, xoay tròn… Từng vòng quay thương nhớ Một thời thơ bé Chong chóng ơi! Kỷ niệm xa xôi Năm tháng đầy vơi Ta hoá gió ngậm ngùi… Quay đều đều giấc mơ xưa thơ bé! Chiều đồng nội bình yên đến lạ Có đôi bạn lang thang Bàn chân trần trên lối cũ than quen Và chong chóng, nụ cười h iền vương nắng! Gió về vương vấn Quay tròn, quay tròn… Những chiếc chong chóng bé xinh Đan lồng vào tình bạn. Những chiếc chong chóng Tết từ năm tháng… Tuổi thơ Tết từ ấm áp… Tình quê Tết từ nỗi nhớ vọng về khi xa… Chiếc chong chóng ngày thơ Giờ đã héo khô Đã hoá thân cho kỷ niệm xanh mãi Tháng năm khắc khoải Quay đều nhớ thương! ĐÌNH KHOA
  18. KHOẢNH KHẮC.... Ánh mắt rạng ngời, tiếng cười hả hê… Ly cạn lại đầy, tràn trề - chuếnh choáng Em xa dần trong hư ảo men say… Em nhoà đi - mỏng mảnh sợi khói bay Đưa tay nắm…. Ta giật mình - ảo ảnh Ta uống nữa… Ồ, không say. Ta tỉnh Em thật gần – như gió nhẹ mơn man… Ngập ngừng bao lần muốn nói yêu em Muốn những phút ái ân cho đã đầy cơn khát Ta trao nhau tình yêu thương rất thật Nồng nàn… Đê mê! Bỏ những dại khờ, nhút nhát thường ngày kia đi Ta là ta - ngọn lửa tình cháy bỏng Nào ta uống – phút giây này rất thật Không bon chen – toan tính đời thường. Lênh láng rượu cồn… Bạn bè dìu nhau đi, căn phòng trống còn ta cô độc Tay ta run. Môi ta lạnh Thèm hơi em ấp ủ đến vô bờ! Ta quay cuồng trong nỗi nhớ… Chợt thấy mình dại khờ - bé nhỏ nơi em! 19/02/2005 LƯƠNG ĐÌNH KHOA
  19. PHƯỢNG TÍM Nhỏ có về thăm trường cũ chiều nay Hái giùm ta đôi nhành phượng tím Tím hoàng hôn – tím cả màu kỷ niệm Ta ép vào năm tháng giữa thương yêu! Sân trường ấy và hành lang ấy… Nhỏ có về ngắm lá me rơi Có cơn mưa giăng bài thơ ướt sũng Và vu vơ ánh mắt đã trao lời Nhành phượng tím năm nào đã héo Chỉ riêng còn sắc tím mãi vẹn nguyên Chút tím mơ âm thầm níu kéo Những ngày xưa – năm tháng quá êm đềm! Ta không khóc – và nhỏ không khóc Chỉ mỗi nhành hoa phượng tím rưng rưng… Và ánh mắt nhìn sâu trong ấnh mắt Thấy bâng khuâng mùa hạ cuối cùng! ĐÌNH KHOA (bài này iem vít năm lớp 11. Ở Đà Lạt có 1 loại hoa phượng màu tím. Nhưng, cũng có thẻ hiểu, trong ánh mắt học trò, những chùm phượng đỏ không mang sắc lửa bình thường, mà nhuốm 1 màu tím cảu tâm trạng, của hoài niệm... Hi
  20. LỜI CỦA VỊT Sòn sòn… Trứng tròn từng quả Chẳng cần ngoan hiền, đảm đang, chung thuỷ Em cứ say qua năm tháng với tình! Thằng Bồ câu bên hiên nhà vẫn thì thầm với mụ vợ, rằng em gió trăng… (Đời ngắn ngủi _ tội gì không trăng gió Ai biết được ngày nào người… xoá sổ Nên lả lơi em mời gọi sớm chiều.) Đám vịt choai choai… đẹp mã biết bao nhiêu Em gạ gẫm _ sa lưới tình choáng váng… Tiêu tan hết những khát khao, dự định, Xác xơ lông cánh hao gầy! Em khát tình _ như diều khát gió bay… 10/10/05 ĐÌNH KHOA
  21. NGƯỜI ĐÀN BÀ XÉ LỊCH LÚC NỬA ĐÊM Chị đạp vội trên con đường mưa bụi Dưói ánh đèn đường nhợt nhạt lặng câm Bóng đêm là bờ vực sâu thẳm kinh hoàng Chị thấy mình chới với… cứ rơi dần… Chới với… Căn nhà nhỏ népmình như một kẻ tội lỗi Cứ chông chênh run rẩy cuối con đường Chị trở về - cài vội tấm then Rồi lao mình đến bên bức tường có tờ lịch của một ngày cũ (mà đứa con nhỏ thường ngày quên không xé) Cả quyển lịch nhàu đi mỗi lần như thế Chỉ một lần trong ngày – vào khoảnh khắc nửa đêm. Đêm lặng im nhìn người đàn bà vò nhàu và xé nát tờ lịch trong tay Rồi lại nhìn đứa con gái nhỏ đang ngủ say… Chợt nhói lòng nghe quanh mình tiếng nấc… Chị khóc, Những giọt nướcmắt mằn mặn, nhỏ xuống, thấm ướt những vụn giấy của tờ lịch đã xé Ôi giọt nước mắt của người đàn bà cùng quẫn, trót mang thânmình vào con đường tội lỗi… Sau một ngày trở về, chị xé nát tờ lịch kia, như muốn xé đi khoảng đời đen tối để tháng năm không ở lại Và đặt một nụ hôn nồng nàn lên tráncon. Chỉ có duy nhất khoảng thời gian ấy chị đươc là chính mình Trong vòng quay một ngày 24 tiếng.. Chỉ có một khoảng thời gian duy nhất Một khoảng ngắn ngủi ấy mà thôi… Đêm thương chị, rút những giấc mơ ngắn lại như tiếng thở dài Rồi âm thầm ngủ lại trên tóc của người đàn bà xé lịch lúc nửa đêm… 23/03/2004 ĐÌNH KHOA
  22. EM HÃY NGỦ ĐI (Viết cho những em bé đánh giày) Phố đêm nay vắng lặng đến không ngờ… Em hãy ngủ đi Cho những vết đau trên thịt da cũng mơ màng khép mắt Bóng đêm đã đẩy hình ảnh người cha dượng vào mộtngăn ký ức Cài thenchặt rồi… Ngủ đi nào em tôi Để trái tim thôi run lời thổn thức! Những vì sao trên trời vẫn sáng đêm đêm không baogiờ tắt Như ước mơ em chẳng thể dập vùi Ngủ đi, và hãy cứ mơ những giấc mơ em khao khát một thời Những giấc mơ xoa vợi niềm đau cho tim em maulành vết xước. Em đừng nhìn vào mắt tôi, tôi sợ mình bật khóc Nước mắt thêm mặncuộcđời em Hãy khép đôi mi ngoan hiền Bỏ mặc quá khứ lênh đênh, trôi theo đêm vào miền quên lãng Bình minh đang hé sáng Ấm lên từ phía chân trời… Ngủ đinào, em tôi! 24/03/2004 KHOA ĐÌNH LƯƠNG
  23. RƯỢU, BÓNG TỐI VÀ TÔI Rót rượu vào bóng đêm Để say mèm nỗi nhớ Ký ức như ngạt thở Choáng chuếnh miền không em! Rót tình vào bóng đêm Cho nhoà dần lầm lỗi Đêm gạn từng nông nổi Thắp những mùa tinh khôi! Ai rót buồn vào tôi Bóng em giờ sương khói... Không còn rượu – bóng tối Tôi rót mình về đâu? 20h30, 02/11/2007 ĐÌNH KHOA
  24. BƯỚC CHÂN NGƯỜI ĐI TRÊN PHỐ Vội vàng bước… Tiếng giày khuya cồm cộp Khô khốc, Lạnh lùng… Ôi bước chân người đi trên phố! Thèm lắm bàn chân ai lần đầu chạm ngõ Ngập ngừng, Bâng khuâng… (Gót chân thần tiên Bước chân đầy duyên, Mong gần khoảng cách…) Giờ tôi ngồi ngõ lạnh Nhìn những bước chân người qua phố chiều nay Dửng dưng, Như bước chân em một ngày… Trên con đường kỷ niệm Vẫn ngân dài nuối tiếc Cho một bàn chân quen!! 15/03/06 ĐÌNH KHOA
  25. NHỮNG NỤ HOA TÌNH YÊU Ký ức là một nụ hoa Nở theo tâm tư hoài niệm Nỗi nhớ là một nụ hoa Khẽ khàng nở trong xa cách * Khao khát là một nụ hoa Cháy bừng rực lên sắc lửa Thuỷ chung là một nụ hoa Nở qua bao mùa giông tố * Giận hờn là một nụ hoa Vẫn thường vô tư hé nở Yêu thương là một nụ hoa Ấm lòng bướm xinh trước gió * Lỗi lầm là một nụ hoa Vô tình vẫn nở em ơi Bao dung là một nụ hoa Ngọt thơm hương nắng mặt trời * Tình yêu là ngàn nụ hoa Mùa qua mùa còn mãi nở Và em là một loài hoa Thắp lên ngàn nụ hoa đó! ĐÌNH KHOA

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...