Lương Đình Khoa Nick yahoo: MATTROILANH_303 ************* CHA MẸ KHÔNG PHẢI XIN LỖI CON Cha mẹ không phải xin lỗi con Con chỉ là một bào thai bé nhỏ Nếu sinh ra đời sẽ chỉ là một đứa trẻ không tay chân Sẽ chỉ đọc được trong mắt mẹ một nỗi buồn ngơ ngác Cùng từng sợi tóc trắng của cha trong đêm loang lổ những vùng ký ức Dội về tiếng bom, tiếng khóc Ám ảnh khó nguôi yên! Chất độc màu da cam… Chúng đã mang đi giọng nói trong trẻo, ánh mắt vô tư cùng những chỉ số IQ của anh con, chị con Ném vào đêm từng tiếng thở dài của cha xa xót Nước mắt mẹ âm thầm lăn không ngăn được… Giờ đã cạn rồi! Con sẽ là đứa trẻ có tội khi lại để tiếng nấc mẹ rơi Mái tóc cha bạc rồi càng thêm bạc Thế nên… Cha mẹ không muốn sinh ra con, với con đó có thể là một niềm hạnh phúc, Con chấp nhận làm mong manh hơi nước Vội vã tan đi khi chưa kịp chào đời! Đừng… Đừng khóc, cha ơi, mẹ ơi! Đừng xin lỗi con, vì mẹ cha không có lỗi Con có duyên với mẹ, với cha… nhưng con không có phận, Con chấp nhận! Mong ngọn gió ngoài kia ru dịu nỗi đau này Ngân cho ngày một điệp khúc bình yên! 23h11, 07/02/2008 (mùng 1 Tết Mậu Tý)