-
Số bài viết
174 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
Bài viết được đăng bởi thăng long
-
-
Mưa gió muộn
(bài thơ cũ)
Em là cơn mưa chiều
Rớt xuống miền khô hạn
Giọt giọt ướt thời gian
Trên môi khô, ruộng cạn
Em là cơn gió chiều
Thổi qua cây vô định
Lao xao lá không lời...
Còn chỗ nào trống vắng?
Em ly đời ban tặng
Ngơ ngẩn buồn trên tay
Ngập ngừng anh uống cạn
Dẫu biết lòng không say!
(ThăngLong)
-
Giấc mơ
Đêm qua mơ bóng em về
Chập chờn trong những tỉnh mê muộn phiền
Đầy trời mưa gió triền miên
Em mang theo nắng của miền xa xôi
Giật mình chợt tỉnh giấc rồi..
Mà sao như vẫn bên tôi ngỡ ngàng
Ô hay một phút đa mang
Cố quên... lòng vẫn lại càng nhớ thêm
Bao giờ đêm lại về đêm
Vô tình có gặp lại em tình cờ?
HN,26/2/2009 (ThăngLong)
-
Hư vô,
Nét suy tư hằn vầng trán phong sương
Xao xác gió...cồn cào con sóng vỗ
Khi đêm sâu ngỡ ngàng hoa Quỳnh nở
Bóng em mờ sao xa..
Có cánh chim đỗ nhẹ xuống đời ta
Cành cây đẫm sương vài ba lá nhỏ
Cũng chẳng đủ cản ngăn đôi ngọn gió
Thổi vô tình qua đây..
Em thật như đời..em vẫn thơ ngây
Tôi khói thuốc gạt tàn đầy phảng phất
Ai hiểu thấu lẽ đời được - mất
Đêm dài sương buông..
Phía cuối hàng cây hình như có con đường
Đi xa lắm về phương trời suy tuởng
Một quán vắng một bờ tre góc ruộng
Khói lam chiều hôn mây!
HN, 25/2/2009 (ThăngLong)
-
Thành phố buồn
Thành phố nào nhớ không em...cơn gió chiều lạnh buốt tâm hồn...
Trịnh Công Sơn
Đà Lạt chiều lạnh thêm
Vẫn cơn gió không bao giờ ngừng nghỉ
Hồ Xuân Hương soi thông già suy nghĩ
Bao đôi tình nhân qua đây...
Thành phố của ngàn hoa và cây
Xanh xao mắt dõi nhìn nơi xa lắm
Em lãng đãng như mây chiều thăm thẳm
Cam Ly buồn giọt nuớc đẫm mầu mây..
Những con đường hoa nở thoáng thơ ngây
Ngôi biệt thự cổng khép hờ lối sỏi
Ngọn đèn đêm như một lời mời gọi
Cuối rừng trăng treo..
Ngày mai tôi đi đèo lại nối đèo
Bỏ lại sau lưng thông reo và hoa nở
Dấu trong lòng xanh xao nỗi nhớ...
Cơn gió chiều thổi lạnh... nước trong veo!
Đà Lạt chiều mưa rơi (ThăngLong)
-
***
Bài thơ cuối cho em chưa kịp đặt tên
Em ra đi con đường cũng vội...
Biết nơi ấy sẽ có người đón đợi
Hơi ấm vô tình lưu luyến chưa tan,
Một mùa đông lạnh lẽo gian nan
Hè lửa cháy, thu ngọt ngào hoa muộn
Vừa đủ trao nhau những điều mình chưa muốn
Vẫn nồng nàn lặng câm...
Em ra đi biết còn có nhớ không?
Bài thơ cuối vương theo mùa đông cuối.
Thu rất vội lá như lời nói dối
Rơi nhẹ bên đường ... ngần ngại bước chân xa,
Ấm trong tim yên ổn một mái nhà
Phía cuối con đường chỉ em nơi đó!
Bài thơ cuối như là lời của gió
Thổi suốt bốn mùa..mãi chưa kịp đặt tên!
(Thăng Long)
-
Biển
Sóng mãi vỗ về bờ cát
Hàng dừa lặng im..
Sóng kiếm tìm
Từ gió
Thương con ốc nhỏ
Bờ cát..
Sóng bồi
Biển là bờ môi
Một đời..
Mặn chát
Hãy lắng nghe biển hát
Khúc rì rào
Thẳm sâu
Về đâu...
Về đâu?
Ơi con sóng bạc đầu
Vọng nỗi
Nông - sâu..
Nha trang 15/2/2009 (ThăngLong).
-
Như đã mùa xuân
Xuân đang đến ngập ngừng ngoài cửa sổ
Trong giọt mưa xuân lấp lánh hoa đào
Xuân đang đến khẽ khàng trên ánh mắt
Cánh én dập dìu tha thiết lượn chao
Trên phố nhỏ nở đầy hoa mùa mới
Đàn trẻ thơ ríu rít với môi cười
Cô hàng xóm nhanh tay ngồi gói bánh..
Mai xuân về xác pháo rải hồng tươi!
Mùa xuân đến chẳng bao giờ lỡ hẹn
Nhịp đời trôi theo trình tự thời gian
Nắng sẽ lại hồng lên, cây xanh lại
Sẽ quên đi mùa đông cũ úa tàn
Em sẽ dang tay đón mùa xuân mới
Mưa bụi bay đầy...mái tóc long lanh
Nắng trải lụa trên con đường em bước..
Và nụ môi hôn e ấp ngọt lành!
HN, 21/1/2009 (ThăngLong)
-
Cảm thán!!!
Cuối năm công việc bận triền miên
Đứng ngồi đi lại muốn phát điên
Khởi công dăm chỗ đào chí chát
Khách thành vài cuộc nói liên thiên
Bản vẽ nhỏ to bầy la liệt
Hồ sơ dày mỏng xếp xọ xiên
Giận vì lặn lội thân cò vạc
Buồn cho vất vả cũng bởi... tiền!
HN, 15/1/2009 (ThăngLong)
-
Không đề II
Dù gió rét thét gào ngoài cửa sổ
Dù mưa bay lầy lội những con đường
Dù cây lá úa màu không xanh nữa
Dù đường chiều mờ mịt tuyết sương buông
Trong giá lạnh vẫn còn đây hơi ấm
Của vòng tay e ấp mong chờ
Trong ánh mắt nồng nàn say đắm
Trong cuộc đời và trong cả giấc mơ..
Và em hỡi mùa xuân gần đâu đó
Cánh én trao nghiêng nắng ấm lại về
Từng mầm sống lại tràn căng dòng nhựa
Và lòng người chợt tỉnh những cơn mê..
HN,10/1/2009(ThăngLong)
-
Không đề
Hà Nội gió lạnh bay
Bạn bè ngất ngư say
Một mình khi tan cuộc
Lòng mong gì không hay..
Nhớ nhung buồn da diết
Cô đơn phương trời xa
Nếu duyên tình thắm lại
Người sẽ gần bên ta?
Người có cần đến ta
Nào ai người hiểu nổi
Duyên tình có thẳm sâu
Bỏ quên lời gian dối!
Anh mong em biết đợi
Em mong mình còn nhau
Mình mong lời duyên nợ
Quên tháng ngày trôi mau!
(ThăngLong)
-
Cúc vàng trên phố..
Vô tình lung linh góc phố
Giữa Đông rực rỡ sắc vàng
Thoáng qua mà không cưỡng nổi
Gánh hàng hoa Cúc em mang..
Lạnh giá thấy lòng bỗng ấm
Mong manh từng cánh nhẹ nhàng
Một chút của mùa thu cũ
Cho quên một thoáng lỡ làng,
Hoa Cúc gợi niềm hạnh phúc
Như vừa mang lời chờ mong
Đọng chút mùa đi gửi lại
Soi hồn vào miền trắng trong!
HN, 9/1/2009 (ThăngLong)
-
Chiều cuối năm..
Cuối năm có một buổi chiều
Lạnh lùng gió thổi xiêu xiêu lá vàng!
Khắp trời mây xám mênh mang
Có con phố vắng mơ màng lá rơi..
Cuối năm mây ghé bên đời
Hắt hiu nắng úa buông lời vu vơ
Nụ quỳnh e ấp mong chờ
Ánh đèn mờ tỏ câu thơ muộn màng
Cuối năm trăng sớm đa mang
Hình như có chút mộng vàng đâu đây
Rượu nồng chưa uống đã say..
Ô hay, đông cuối heo may vẫn về!
HN, 6/1/2008 (ThăngLong)
-
Vội vàng..
Vội vàng gió cuốn theo mây
Vội vàng chút nắng heo may cuối chiều
Vội vàng lá rớt xiêu xiêu
Vội vàng trầu héo qua nhiều mùa cau.!
Vội vàng đá sỏi còn đau
Vội vàng hoa tím bạc mầu nhớ thương.
Vội vàng tơ nhện vấn vương
Vội vàng chiều xuống sương buông vô thường...
....
Gặp nhau một thoáng bên đường
Dùng dằng ánh mắt đêm trường nhớ mong!
HN, 2/1/2009 (ThăngLong)
-
Chỉ là thơ ...
Bài thơ cũ...
Chỉ như một thoáng nắng say
Là bao nhiêu gió heo may ùa về
Thơ lòng bao nỗi tái tê
Thôi đành quên nỗi đê mê vô hình
Chuyện xưa ai trót nặng tình
Nào đâu hiểu nỗi lòng mình lòng ta
Ra đi bỏ lại xót xa
Chuyện mây phiêu lãng bao la khắp trời
Ấy là thu lá vàng rơi
Đừng như đông cuối chơi vơi hoang tàn
Lo chi hai tiếng bình an
Lắng trong lạnh lẽo đàng hoàng Xuân sang!
(ThăngLong)
-
Mùa Xuân..
...Tim ta ơi xin đừng u uất
Số phận mình gắng mà chịu cho quen
Những cái gì mà mùa Đông cướp mất
Xuân đến rồi sẽ trả lại cho Em..
Trời vẫn lạnh gió mùa đông giá buốt
Lắt lay mưa.. mây xám phủ kín trời
Mặt hồ vắng bơ vơ hàng ghế đá
Lá trên cành khô héo chẳng buồn rơi.
Mùa đông cuối em đi theo gió thổi
Đường phố mùa qua không còn chút lá vàng
Cây tích nhựa âm thầm nuôi mầm sống
Đợi một ngày Xuân mới khẽ khàng sang
Mùa Xuân đầu tiên bao người đang mong đợi
Có tiếng gà xao xác gáy bên sông
Có cánh én từ đâu về chao liệng
Và chút mưa xuân hôn nhẹ môi hồng!
Mùa Xuân đầu tiên mang theo lời hò hẹn
Búp non xanh rạng rỡ dưới tán cây
Ly cà phê thơm hương miền xa lạ
Và em mắt vui trong giọt nắng đong đầy!
HN, 30/12/2008 (ThăngLong)
-
CHIẾN THẮNG!
Chúc mừng Việt Nam chiến thắng!
Hà Nội đêm nay đỏ rực cờ
Cúp vàng mà cứ ngỡ như mơ
Muôn triệu con tim chung nhịp đập
Niềm vui trọn vẹn thật bất ngờ..
Việt Nam toả sáng thật tuyệt vời!
Tiếng cười hoà lẫn nước mắt rơi
Chiến thắng vinh quang và rực rỡ
Niềm vui vang vọng khắp đất trời!
HN, Đêm chiến thắng 27/12/2008
-
Bóng đá II
(Nhân đợi chờ Đội tuyển VN chiến thắng...)
Bao trái tim với cuồng nhiệt say mê
Theo trái bóng lăn tròn trên sân cỏ
Bao nỗ lực trước khung thành nho nhỏ
Cố hết nhiệt tình đưa trái bóng vào gôn
Hai chục chàng trai đem hết tâm hồn
Hàng vạn trái tim hoà chung nhịp điệu
Và có lúc sẩy ra điều kỳ diệu
Giữa tài năng và may mắn tình cờ
Chín mươi phút qua nhanh niềm vui thật vô bờ
Vì sắc áo và vì đam mê nữa...
Ai có lúc đã lạc vào chảo lửa
Chẳng cháy mình theo trái bóng tròn lăn..
Trong cuộc đời nhiều lúc thoáng băn khoăn
Nào biết rủi may, tài năng, đồng đội
Chín mươi phút thời gian dài chờ đợi
Trái bóng lăn tròn... ao ước được vào gôn?
HN,Chiều 27/12/2008 (ThăngLong)
-
Bóng đá
(Niềm tin Đội tuyển VN chiến thắng..!)
Mong chờ chiến thắng từ lâu
Bao nhiêu ngọn lửa cháy mầu Việt Nam
Hành trình biết mấy gian nan
Bước dần từng bước đàng hoàng hôm nay
Mỹ Đình đỏ rực cờ bay
Khắp trời Hà Nội men say tưng bừng
Hôm nay cả nước đón mừng
Ngọn cờ chiến thắng vanh lừng...Việt Nam!
HN,Chiều 27/12/2008
-
Đôi bờ
..Ước gì sông rộng bằng gang
Bắc cầu dải yếm đón chàng sang chơi...
(Quan Họ cổ)
Ai chẳng từng đối mặt với đôi bờ
Sông lững lờ trôi vẫn bên bồi bên lở
Nước mùa lũ đục ngầu phù xa đỏ
Mù mịt dòng sâu xa hút mắt mỏi nhìn..
Muốn đi tìm theo dấu những cánh chim
Cầu chưa bắc, đò đầy xa rời bến
Một bờ tre xanh nơi mình mong tìm đến
Vẫn bên kia lặng lẽ khói lam chiều..
Đôi bờ là đâu khoảng cách bao nhiêu?
Nơi sông sâu bập bềnh con đò nhỏ
Nơi cánh diều chở mây về với gió
Nơi trăng suông đêm lạnh ngóng hương quỳnh..
Dòng sông nào chia cách mãi đôi mình
Anh vẫn hỏi câu trả lời bỏ ngỏ
Lời Quan họ từ đâu về trong gió:
...Ai bắc cầu kiều dải yếm đón ai sang?
HN, sáng 27/12/2008 (ThăngLong)
-
Em bệnh..
Tại trời nóng lạnh thất thường
Mà em lại thích ra đường..ngắm mưa
Giận thay thời tiết giữa mùa
Để em bị bệnh, thơ chưa kịp làm...
Chuyện trò cũng phải vội vàng
Bên giường đèn tắt thuốc thang khắp nhà
Ngồi khuya thì mẹ rầy la
Lớn bằng ngần ấy...vẫn là trẻ con!
Nơi xa cách núi cùng non
Biết thì biết vậy.. mỏi mòn ngóng trông
Bao giờ trời hết mùa Đông
Bao giờ Xuân đến rực hồng ánh dương
Cho em vững bước trên đường
Gặp cơn mưa lạ không vương vấn gì !
HN, đêm 27/12/2008 (ThăngLong)
-
Mưa đêm
Tí tách mưa rơi tí tách
Long lanh từng giọt bay bay..
Thánh thót nhịp đàn muôn điệu
Tặng người bao nỗi đắm say
Giọt mưa em hỡi có hay
Thật êm đọng trên lá cỏ
Ngày mai khi ánh dương về
Lại rực hồng lên sắc đỏ
Rồi mưa sẽ đi theo gió
Đến miền xa lắm ai hay
Đêm nay nghe mưa thật nhẹ
Ấm lòng quên những đắng cay!
HN mưa đêm 26/12/2008 (ThăngLong).
-
Sông Cầu
Sông Cầu nước chẩy lơ thơ
Đôi ta thương nhớ bao giờ cho vơi...
(Quan Họ cổ)
Sông Cầu chẩy vắt ngang miền quan họ
Nơi nhớ thương biết mấy cho vừa
Tôi đi giữa đôi bờ xanh nỗi nhớ
Những cánh đồng gốc rạ, cỏ lưa thưa...
Ôi con sông như một lời ước hẹn
Liền chị trao duyên, chiếc nón ba tầm
Con đò nhỏ, người về xa bến đợi
Đêm hội tan câu hát vọng âm thầm.
Cánh bèo dạt theo mây về Đạo Ngạn
Con nhện vương tơ trên núi Thiên Thai
Đình Thổ Hà trúc xinh đang chải tóc
Bên ngõ Làng Diềm mình em vẫn chờ ai?
Nước vẫn chẩy lơ thơ sông vẫn thế
Làng vẫn xanh tre, người vẫn tảo tần
Và câu hát mãi ngàn đời tha thiết...
Bao mối tình trĩu nặng tiếng ca ngân!
Bắc Ninh 12/2008 (ThăngLong)
-
Đêm cuối năm
Trả người những giấc mơ xa
Cuối năm đêm muộn la đà cuộc chơi..
Mênh mang mây vẫn đầy trời
Đâu vì sao lẻ cuối trời đơn côi
Bao giờ em đến bên tôi?
Xanh xao lá đổ một trời nhớ mong
Đò đầy đò phải sang sông
Có con chim sáo sổ lồng bay đi..
Trăm năm biết có còn gì?
Gặp nhau biết có chia ly vội vàng
Hẹn nhau biết có muộn màng
Ô hay, không đợi mà càng nhớ thêm..
....
Cuối năm thức trọn một đêm
Giật mình ướt đẫm ngoài thềm... mưa rơi!
Đêm 25/12/2008 (ThăngLong)
-
Đã qua... mùa Giáng sinh
Sau đêm Giáng sinh...
Hà Nội lạnh, khắp đất trời giá buốt
Đêm Noel cũng lặng lẽ qua đi
Tiếng chuông nguyện vẳng nơi nào xa lắm
Lòng ai xa nào biết ước mong gì?
Bài Thánh ca ngày xưa ai còn nhớ,
Nơi ấy thênh thang chủ nhật có về..
Chúa đã xuống trần gian trong máng cỏ
Thiên đường cuối trời, mờ ảo cơn mê!
Sau cuộc vui đêm trôi trong buốt giá
Ngõ vắng đìu hiu phố xá đèn vàng
Tiếng rao muộn lẻ loi như tiếng vạc
Lặn lội đêm trường trong những đa mang,
Ta chờ đợi mỗi mùa noel đến
Như hoài mong một nỗi nhớ mơ hồ
Rồi lại tiễn một đêm đi vội vã
Như nước sông buồn thoáng gợn sóng lô xô...
ĐêmHN, 25/12/2008 (ThăngLong)
Bài thơ riêng viết cho anh-Người Hà Nội
In Trang thơ thành viên
Đăng lúc · Report reply
Như giấc mơ xa
Em thả vào trời một ước mơ xa..
Cánh diều không no gió
Mây biết điều mình có
Vô tình về bao la,
Em thả vào lòng một ước mơ xa
Ngày hôm qua chưa cũ
Như một lời nhắc nhủ
Một nguời vừa đi qua
Em thả vào anh một giấc mơ xa
Trắng đêm không tìm giấc ngủ
Có ngọn đèn lắt lay quyến rũ
Bốn mùà còn hai ta?
HN,27/2/2008 (ThăngLong)