Jump to content

thanhhuan0909

Thành viên
  • Số bài viết

    595
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi thanhhuan0909

  1. DỖ DÀNH. Nín đi em...!xin em đừng khóc. Nước mắt rơi làm ướt áo anh nè. Trong cuộc đời đắng cay là thế, Tình -bạn đời ai khen ai chê ? Nín đi em ,anh đã trở về ! Lại bên em ước vẹn câu thề ! Như ngày nào ta cùng sánh bước.. Bước ngập ngừng trên khắp nẻo đường quê. Nín đi em..anh đang ở bên em..! Nước mắt rơi làm mềm lòng anh đó. Đời đắng cay anh và em đã tỏ, Ta sẻ chia bao nỗi buồn vui. Nín đi em -em hãy nín đi..! Đời anh cũng lắm chuyện thị phi... Như con thuyền qua dòng trong-đục. Bão tan rồi ,biển lại bình yên. Thế em nhé....em ơi đừng khóc nữa ! Cánh cửa bình minh đang mở đón em rồi, Vào ngày mai cuộc đời em sẽ khác... Thuyền chúng mình lại cập bến bờ vui. *********** VỀ BÊN ANH Anh đến bên em trong một chiều lộng gió, Nơi phố buồn ,nơi đó có em. Góc phố xưa còn in bước chân hai đứa, Giờ phố buồn hoa sưa phủ kín thềm. Anh đến bên em khi lệ trào hoen mi, Của trái tim đau một thời lầm lạc... Những chặng đường in dấu bước người đi. Đời anh buồn bao chặng đường lạc bước. Nhớ về em ,anh trở về cùng em..! Có khoảng trời nào không có mây đen ! Vầng trăng nào có tròn mà không khuyết ! Có nỗi buồn nào không thể xua đi hết? Khi trái tim mình -hai đứa có nhau ! Hạnh phúc là cái gì đó đớn đau ? Hạnh phúc ở mãi tận rừng sâu ? Ta mãi tìm trong lá vàng ,cỏ mục. Ta mãi tìm và góp nhặt cho ta. Để ngày mai ánh nắng dọi chan hoà, sẽ vươn cao bao sắc màu hoa mới, với trời xuân và nắng hồng phơi phới. Ta có nhau rồi đừng để mất nghe em..! Như con thuyền vượt sóng biển đen. Cập bờ vui và thả neo đời em nhé ! Hạnh phúc đơn sơ là nụ hôn khe khẽ, Hai môi mềm tìm đến cùng nhau, Bốn mắt cùng thầm ước một niềm hy vọng.. Cho hôm nay và cho cả mai sau. **************** TRẢ LẠI EM. . .! Em đã trả anh những ngày vui ! Em đã trả anh những nụ cười ! Để ngày mai ta không còn duyên nợ! Để ngày mai ta hoà nhập chợ đời. Đời anh không mong gì hơn thế ? Muốn trả lại em hết niềm vui, Trả cả cho em nửa cuộc đời , Cả đời lưu lạc chốn biển khơi. Anh tìm đảo hoang trên biển vắng, Nơi chốn hoang sơ nhất trên đời, Không có chân ai bước tới nơi Nơi đó một mình anh lạc bước. Em lại là em của ngày nào, Vui cùng mây gió với trăng sao. Vô tư nhí nhảnh thời áo trắng, Trang sách học trò ước mơ xa. Vui nhé em ơi..đời là thế..! Tội gì ôm những cái không đâu ? Một đời thoảng qua trong gang tấc, Vướng bận làm chi để deo sầu. *************** TRẢ NỢ EM Anh đã đòi em đâu mà em vội trả ! Tháng năm dài em vẫn hồng đôi má, Mắt em cười vẫn say đắm lòng anh. Một mùa xuân vẫn ngàn sắc xanh, Hoa vẫn nở ,quả vẫn trĩu cành, gió vẫn đưa hương bay về muôn nẻo. Nắng vẫn ửng hồng đan chéo những ngày xuân. Anh xin em đừng than lời ai oán ! Nợ duyên đời trên khắp thế gian. Nếu kiếp trước chịu cảnh lầm than ! thì kiếp này ai vay -ai trả? Trả cho ai-Ai nợ cảnh duyên đời. Nếu có ông trời đặt ra luật định mệnh, Sao để bao người sống cảnh đơn côi? Nếu ai biết một nửa hồn người? Đang phiêu dạt ở đâu? Nơi chân trời góc bể... Hãy tìm về ghép lại thành đôi ! Như cánh chim bằng bay trong bão tố. Vượt trùng dương tìm đến đảo mơ, Và biết bao cuộc tình có duyên không có nợ. Duyên đến rồi như gió thoảng qua. Như đàn bướm vờn những sắc hoa, Tàn hương thơm,bướm lại bay về tổ. Bướm lại triền miên trong đêm trường giấc ngủ Mặc hoa tàn trong gió lạnh đơn côi. ******************* ĐU DÂY. . ! Đu dây.....đu dây. Bồng bềnh gió mây. Muôn hoa sắc thắm. Tình yêu say đắm... Bay cùng gió mây. Đu dây.....đu dây Hạnh phúc tràn đầy. Trái tim hai đứa, Duyên tình đôi lứa, Cứ mãi mê say. Đu dây......đu dây. Ước mãi tình này Ngàn năm ở lại. Đẹp mãi lứa đôi. Xin tình đừng trôi..! Theo gió mây đời Xin tình đừng trôi Đi vào dĩ vãng.
  2. NHƯ CƠN GIÓ. Như cơn gió cuốn hồn ta đi mãi... Mải miết bay không có chỗ dừng chân. Tháng ngày trôi,nỗi lòng thấy bâng khuâng, Ta tự hỏi. ..sao đời trôi mãi thế..? Giá như mình trở thành hạt cát ! Cứ bay mãi trong vũ trụ bao la, Bay đi mãi đến các hành tinh xa... Thì đời còn gì để mà nhung nhớ..! Giá như trên đời này không có những hồn thơ Để cho mình ngày đêm thổn thức. Và luôn đi tìm một tình yêu đích thực. Từ mọi phương trời,hay cõi hư vô. Thì đời sẽ mãi một cuộc đời vô tư, Như cơn gió tràn qua biển lớn. Mặc cho đời giận hờn ,trách oán Gió vẫn lướt đi ,đi mãi chẳng quay về. Hạt cát bay theo ngọn gió thề Cuối đất cùng trời vẫn cứ mãi say mê. Giữa mênh mông và khoảng trời gió lộng. Đời như hạt cát bay mãi chẳng quay về. Thành Huân 0909 Giá như. . .? giá như có sợi chỉ khâu Tôi xin vá lại cho bầu trời êm Giá như không có màn đêm Thì tôi không nhớ đến em thế này. Giá như đừng có kiếp này Kiếp sau mình gặp chắc hay hơn nhiều. Chúng mình sẽ ước bao điều Bên nhau như những cánh diều lượn bay. Giá như mình mái mê say Tình yêu bất diệt,duyên may thắm nồng...
  3. NGƯỜI ĐỒNG ĐỘI. Người đồng đội của tôi bây giờ đang ở đâu? Các anh đang xây những nhịp cầu? Hay trên những trang trại với vườn rau ao cá, Các anh đang sống bên gia đình hạnh phúc, Chăm chút cho con cháu học hành qua mỗi tháng năm. Dù ở đâu? Đã là người lính cũng rất chi là lính. Quen kỷ luật ,quen làm việc theo giờ giấc, Quen nề nếp gọn gàng với xuy nghĩ vô tư. Nhớ một thời nơi chiến trường máu lửa ! Đồng đội bên nhau xẻ chia cơm áo, Sẻ chia tình cảm từ hậu phương sẻ chia buồn vui khi có chuyện vui buồn. Sẻ chia những gì trên bước đường hành quân đánh giặc. Cùng chia lửa cho nhau khi giáp mặt quân thù. Bao trận đánh ,kẻ còn người mất, Có người ra đi chưa kịp nói lời chào... Chưa kịp gửi món quà bao năm giành dụm. Chưa biết hẹn hò ,chưa nói một lời yêu ! Cuộc đời các anh trắng trong như cái nắng ban chiều., Vui vẻ ra đi vì ngày mai chiến thắng. Vì đất nước thanh bình,vì thế hệ tương lai. Từ ấy đã hơn ba mươi năm có lẻ.. Nơi các anh nằm giờ xanh màu hoa lá, Các anh vẫn đứng thẳng hàng trước hàng quân Đầu ngẩng cao rất đỗi tự hào. Như cả hành quân đang trùng trùng ra trận. Hôm nay đến thăm các anh, tôi thắp nén hương lòng, Mong các anh từ cõi vĩnh hằng Nhớ người đồng đôi năm xưa,một thời chia lửa. Chia buồn vui chia bao nỗi nhọc nhằn. Tôi cũng nhớ những đồng đội trên mọi miền đất nước. Giữa đời thường vật lộn với áo cơm, Trong các anh còn nỗi đau da cam và cơn sốt rét rừng. Cả những mảnh đạn còn nằm đâu đó trong cơ thể các anh. Tôi cũng như các anh-những người đồng đội. Là người lính chỉ biết có hy sinh Chỉ biết hiến dâng đời mình cho đất nước, Mà không một chút mảy may mong hạnh phúc cho mình. Thành Huân 0909- Lào cai 27/4/2009.
  4. TÌNH ĐẸP NHƯ MƠ Tình như sóng biển khơi, Trập trùng cơn bão tố..! Cũng nhiều khi sóng vỗ, dào dạt và êm ru. Tình như nắng mùa thu, Đốt cháy cả trời chiều. Đấy là lúc đang yêu... Trong vòng tay tình ái. Tình đơm hoa kết trái, Của ước muốn lứa đôi. Và tháng năm vụng dại, Hạnh phúc tựa trong mơ. Tình như một bài thơ, Ai đầu tiên chắp bút? Đẹp như một giấc mơ, Ngày hạnh phúc thăng hoa. Mối tình của hai ta, sao chịu nhiều ngang trái? Đã qua thời thơ dại, Khi chập chững biết yêu. Bây giờ cơn gió chiều Ru ta say giấc ngủ. Vẫn biết rồi ngày mai, Ai sẽ hát lời ru..!? Cho mối tình yên giấc Tình yêu là sự thật Xin người đừng chia xa. Hãy giữ tình hai ta Như mùa xuân đẹp mãi.
  5. TRÁCH AI..? Trách Ai hoá tự trách mình? Để cho ai đó vô tình hờn anh. Làm ai nước mắt vòng quanh Để cho ai phải dỗ dành mãi thôi. Thương nhau hãy nín người ơi ! Anh lau nước mắt cho rồi -ngoan nghe... Chiều nay mẹ đi chợ về Cho em nhiều kẹo ,búp bê nữa nè. Vui lên đón mẹ đang về Nắng vàng sân lúa ,chiều quê ngọt bùi. Tình ai từ thưở lên mười Ai hay hờn giận để rồi nhớ ghê... YÊU LÀ THUỐC ĐẮNG Ai đã yêu rất nhiều trên bước đường đi qua. Ai đã nhớ thật nhiều Những kỷ niệm trong ta..! Tháng ngày không phôi pha, Tình em giành cho anh. Như nắng ấm hiền hoà Của mùa xuân rực rỡ. Anh đâu dám cợt đùa để trêu một ai đó? Bởi tình yêu là khổ Từ trong chính tim anh. Tình yêu là thuốc đắng, Anh đâu nỡ chối từ. Như biển xanh phẳng lặng Rồi đột nhiên nổi sóng. Tình lại chìm trong mơ Đích đến sẽ là đâu? chỉ thấy thẫm một màu -Là màu yêu hoang tưởng. Màu ấy từ mọi hướng Dồn ta vào góc yêu. Như cơn gió đẩy diều, Cứ vươn cao lên mãi. Và một ngày nhìn lại Diều rớt nơi bờ muơng. Biết yêu là vụng dại Vừa buồn lại vừa thương..!
  6. LỖI TẠI AI..? Trời có nhiều nỗi buồn Nên trời mãi mưa tuôn. Biển có nhiều tâm trạng... Nên biển mãi giận hờn. Anh luôn nhớ về em, Nên anh sầu năm tháng. Bởi mối tình sâu nặng Đôi ta đã cắt chia. Hai đầu hai nỗi nhớ, Như đêm dài lê thê. Hỏi trời sao lại thế? Trời rằng tình sầu đau. Bởi một phút rỗi hờn Hai đứa để mất nhau. Tình của anh và em..! Cũng có khác gì đâu? Chỉ một câu bông đùa Tưởng hư mà hoá thực. Chỉ một lời trêu tức Làm mất cả tình yêu.
  7. thơ của bạn có nhiều bài rất hay
  8. VỀ BÊN NHAU. Xin thời gian dừng lại với thời gian Đợi..không em... đón không anh..ta hát. Khúc nhạc tình với những bản nhạc,lời ru Nghe nhẹ nhàng như lá rớt mùa thu Bồng bềnh trôi như áng mây mùa hạ Lướt nhẹ nhàng như con gió mùa xuân Và mãi mãi để lòng ta thương nhớ. Thời gian trôi với tháng năm cách trở Có nghĩa gì đâu khi ta về lại bên nhau Hạnh phúc như ngày đầu Gặp gỡ. Ta lại trao nhau nụ hôn cháy bỏng Trong vòng tay tình ái thủa nào giọt lệ rơi đón chào mơ ước Cả ngày mai,thế giới những mùa hoa. Phía không anh giờ này không có nắng Chỉ mình anh cô quạnh với màn đêm. Trăng buồn hắt hiu nhấn chìm nơi biển cả, Gió lả lơi đùa với ngọn cỏ mềm Con dế buồn cũng lăn ra ngủ giấc Chỉ có sương đêm cùng gió nhè nhẹ rơi.
  9. KHÔNG CÓ EM. .! Không có em Khúc nhạc sầu muôn thưở. Gió đêm về Anh ngỡ em gõ cửa. tỉnh giấc rồi Mới biết đấy là mơ. Không có em anh gửi hồn vào thơ. mỗi con chữ chất đầy nỗi nhớ. Là tiếng lòng Anh nức nở về đêm. Ướt gối mềm Anh nhớ thương em. Cả dòng đời Bão dâng trong tiếng nắc. Là mây bay Che khuất một trời yêu. Là cơn gió Lang thang những buổi chiều. Bay đi mãi Trong khoảng trời vô định. Không có em Như trời không có nắng. Cả trời đêm Thiếu vắng những vì sao. Trong lòng anh Trống rỗng tự khi nào. Chẳng có trái tim-không tình yêu tồn tại.
  10. PHÍA KHÔNG EM Phía không em... Bầu trời không có nắng. Biển ồn ào... Gió thấy mình lẻ loi. Trăng rớt rồi, Màn đêm trong hoang lạnh. Một mình anh.. Cô quạnh giữa màn đêm. Cây ghi-ta Không ngân lên tiếng nhạc. Đứt dây đàn Không có cung thanh. Chỉ có cung trầm Nghe buồn não nuột. Ở phía xa Bài thơ ai lỗi nhịp. Gió chơi vơi Ôm nỗi nhớ trong mình. Chờ bình minh Mùa tháng tư đầy nắng. Cơn mưa về Hoa gạo đỏ cành cao. Có con chim Bắt cô trói cột. Gọi hè về Trong đêm tháng tư. Phía không em Cũng như phía không anh. Đêm lẻ loi Nỗi sầu khôn tả. ****** NGÓNG VỀ EM Tháng tư về Anh nhớ em lắm lắm. Gió hạ về Với cái nắng chiều hôm. Anh đợi em hết ngày lại đêm ! Ngóng về em Nơi chân trời xứ lạ. Lời thơ gần mà người sao xa quá. Nhớ thương nhiều Anh chẳng biết làm chi? Nghe hè về Mùa xuân lại qua đi. Anh vẫn mong Và anh vẫn cứ đợi. Dù biết rằng Thời gian và khoảng cách, Cứ như thế Như thế mãi dần trôi. Niềm hy vọng Mỏng manh như chiếc lá. Lòng đớn đau khi cơn gió khẽ lay. Lòng thấy vui khi ánh nắng tràn đầy. Nghiêng màu xanh Ngóng về phương ấy. Anh biết rằng -phương ấy có em. THÀNH HUÂN 0909
  11. THƠM LÂY Em ơi hãy hiểu lòng anh ! Đoạn tình đẹp nhất- tuổi xanh lỡ rồi ! Tháng năm cứ thế dần trôi, Đời anh lệ rớt -chảy đôi hai hàng. Vẫn mong ai đó xuân sang... Hạnh phúc ngập tràn,anh cũng vui lây. AI ĐỢI AI. . .? Bên em đợi mà bên anh cũng đợi ? Hai đợi hai chờ có chi đâu? Nếu cả hai ta cùng đợi nhau? Thì em nhé ,đành một bên cất bước. Em đi trước hay anh đi trước? Nhưng đích về chỉ là một mà thôi? Nếu kiếp này ta đã chung đôi! Thì câu đợi có nghĩa gì đâu em nhỉ? Có chăng chỉ đợi chờ câu ví Để cho ai thêm vui chút xuân sang. Để cho mây bay mãi non ngàn Cho gió lang thang với đất trời nơi ấy. Em ơi nếu như em cảm thấy.. Từ đợi của anh không hợp với em! Thì em nhé -anh xin thêm một chữ...chờ. Để hồn ai sẽ mãi đẹp như thơ, Không vương vấn bụi đời kiếp trước. Và ai sẽ yên tâm trên nhịp cầu ô thước, Đón ai về xây hạnh phúc tương lai. Cứ để mặc ai ôm hoài chữ đợi! Dù biết rằng chẳng biết đợi ai?
  12. ĐỢI EM-NHƯ MÙA ĐÔNG ĐỢỊ NẮNG. Ta đợi em như mùa đông đợi nắng ! Dẫu muộn mằn vẫn cứ ngóng cứ trông. Vẫn chờ ai trao trái tim hồng ? Để xoá đi cả mùa đông giá lạnh. Cho xuân về cây trái lại đơm hoa, Cho nắng hồng sưởi ấm lòng ta.. Cho tình yêu mặn mà hương sắc. Sẽ mãi là mùa xuân đích thực của đời.
  13. E...NGẠI..! Chiều qua anh tiếp người dưng hôm nay nếu ngại em đừng có sang? Đào anh hoa đã gần tàn Bướm ong có đến chẳng màng được chi? Tháng năm cứ đuổi xuân đi Đã qua cái tuổi tình si dại khờ. Bây giờ thương mận nhớ mơ... Chỉ sầu cho những lời thơ thủa nào. Em ơi...! em chớ có vào ? Vườn cây thì có ,phấn đào đã phai. Đào tàn chỉ có nay mai... Hãy chờ kiếp khác-tình ai đợi chờ.
  14. VƯỜN ĐÀO XƯA. Vườn đào xưa vẫn còn đây? Mà người xưa ấy bây giờ ở đâu? Đã qua năm tháng héo sầu Chờ người mỏi mắt lòng đau tháng ngày. Nhớ người từ buổi chia tay Hình ai trong mắt đắm say chuyện tình. Đêm qua đến buổi bình minh Hoa đào lại nở người tình ở đâu? Chợ tình vẫn thắm sắc màu Dìu dặt thứ bảy trao nhau tiếng cười. Từ xa tiếng sáo gọi mời Tiếng kèn lá với đàn môi dập dồn. Đêm khuya sương cứ dần buông Bóng ai chìm khuất đêm trường núi non.
  15. ĐỢI EM...! Anh đang đợi em ở vườn đào, Vườn đào rộ nở ,gió lao xao. lao xao trong nắng vui ngày mới, Ngày mới xuân về đẹp biết bao ? Biết bao năm tháng anh chờ đợi ! chờ đợi hao gầy cả nắng mai, Nắng mai không bằng nắng chiều hôm? chiều hôm nắng quái cuối thu dồn Thu dồn làm xám cả bưởi xanh, Xám cả buồng cau với nhánh tình. Thu đang về gieo sầu vào gió, Gió thu về lá vàng lại rơi... Dù em không tìm ,anh vẫn đợi, Đợi em xuân mới đón em về.
  16. THƠ TÌNH NGƯỜI LÍNH BIỂN. Anh viết thư này gửi cho em ! Từ nơi đảo xa trập trùng bão tố. Mùa tháng tư mặt trời ửng đỏ... Gió mênh mang trên biển lớn mênh mang. Nỗi nhớ trong anh cứ thế ngập tràn, Ngóng về em nơi quê nhà xứ lạng. Gió mùa về,cơn gió cuối mùa xuân. Hoa đang nở,chim rộn tiếng xa gần Nắng và gió tần ngần bên hẻm núi, Khói toả lan với mây trời hư ảo. Từ nơi anh..!một người lính đảo. Sóng biển khơi ,gửi nỗi nhớ vô bờ. Theo con tàu thức cùng với biển. Mắt dõi xa tìm con tàu lạ. Chắc tay súng ,giữ cho Tổ quốc bình yên. Anh viết thư này gửi cho em ! Nơi quê nhà sắp vào mùa gặt rộ, Trên cánh đồng dập rờn sóng lúa Có dáng hình em khắp nẻo đường quê. Những vạt lúa thơm theo bước chân em về. Sân nhà ta một màu no ấm. Nơi đảo xa anh chắc thêm cây súng... Giữ bình yên cho Tổ quốc thân thương. Cho mùa xuân thắm mãi với quê hương. Để trẻ thơ yên giấc những đêm trường, Cho mối tình đôi ta thoả lời hẹn ước. Hạnh phúc thật-đâu phải là giấc mơ.
  17. LỚI TẠ TỪ. Em ở đầu sông,anh cuối sông. Hai đứa ở hai đầu nỗi nhớ ! Muốn đến bên nhau quả thực là khó? Nên thôi đành anh mãi chỉ mình anh. Từ nơi đầu sông em ơi có biết? Anh góp nhặt cánh bèo, Biết cánh bèo nào là của em? Anh mãi giữ để nỗi nhớ dày thêm... Cho kỷ niệm của anh và em còn lưu lại mãi. Dù biết rằng tháng năm trôi không bao giờ trở lại. Cóp nhặt bóng hình em có lẽ chỉ mình anh..! Nửa cuộc đời tóc anh chẳng còn xanh, Nhưng vẫn thầm mơ một cuộc đời hạnh phúc. Ở mãi bên em trao nụ hôn nồng, Bù đắp cho em những năm tháng chờ trông. cái hạnh phúc giản đơn nghe chừng sao mà khó thế! Khoảng cách hai ta như trời với bể. Bể ồn ào, trời có thấu hay chăng? Bể nổi sóng đã biết bao năm? Bể giận hờn vô cớ rồi lại về phẳng lặng. Đấy là lúc biển buồn-như anh nhớ về em! Này em ơi. . .!Nếu như anh có thể... Anh không làm con sông để chờ em nữa... Bởi sông chảy hoài mà có thấy em đâu? Nếu như có thể...anh xin làm một áng mây trôi Cứ theo gió chiều lửng lơ bay mãi... Bay đến tận cùng trời cuối nẻo đường xa. Hay anh xin làm một bông tuyết trắng Để Cơn lạnh lòng nhờ gió mang đi, Và đến mùa giáng sinh anh sẽ lại quay về... Cùng ông già noel mang quà cho lũ trẻ. Anh sẽ thấy hạnh phúc -dù chỉ là nhỏ bé. Không tơ hào hay vướng bận tình duyên. Thì em nhé... mối tình này em hãy bỏ quên ! Và chờ anh vào kiếp sau gặp lại. Tình của ta sẽ không còn ngang trái ! Không còn trở lực nào ngăn cản nữa đâu. Hạnh phúc giản đơn như đôi bồ câu, Giang cánh bay khi mỗi độ xuân về. Thế em nhé-người yêu nhỏ bé của giêng anh..! THUỘC VỀ NHAU. Vẫn biết rằng em không còn lưu luyến..! Nhưng kỷ niệm cuộc đời cứ mãi còn đây..! Vẫn luôn ẩn hiện qua những phút giây... Bao ảnh đẹp đã đi vào tâm khảm Muốn xua đi cho cuộc đời thôi ảm đạm, Muốn vui với chén rượu nồng cay, Muốn thả mình vào những cơn say, Nhưng thật khó,đời không làm thế được? Còn bao công việc bộn bề phía trước, Đang chờ ta,đang vẫy gọi lòng ta. Còn chút hơi thở ,ta còn phải xông pha.. Còn trái tim ta còn phải cống hiến..! Sức này nhỏ mọn chỉ như giọt nước trên biển, Sẽ hoà tan khi rớt xuống nơi này. Và ngày mai ...và cả ngày mai nắng cháy.. Lại yêu thương và vẫn sống với cuộc đời. Dù rằng cũng chỉ một khoảng đời thôi.! Nhưng cuộc đời sẽ trở thành bài ca bất tận. Ta yêu nhau nhưng ta đã từng hờn giận..! Và rồi ta lại đến bên nhau Thì em ơi có phải duyên xưa đã bắc cầu? Để cho hai đứa thuộc về nhau mãi mãi. MỘT CÕI MƠ ! Thì em ơi...!anh sẽ cảm ơn cơn gió lành, Đã giành cho anh những giây phút bình yên. Đã cho anh có thêm một niềm tin Rằng:em vẫn là người yêu thương anh nhất! Dẫu không tin đó là sự thật Hạnh phúc trở về từ một cõi mơ. Thì anh lại viết tiếp những vần thơ Những bài thơ khi xưa còn dang dở.. Em đã đánh thức tâm hồn tưởng chừng như vụn vỡ. Ta làm lại từ đầu từ những bước đầu tiên... Lại mộng mơ,không vướng mọi ưu phiền, Lại trắng trong vô tư như ngày còn thơ bé. Bỗng chốc hoá thân trở lại thời son trẻ, Em lại nũng anh như thưở ban đầu Trên bước đường ,hai đứa nắm tay nhau.. Em vấp vào ngọn cỏ lau chực ngã Mắt thơ ngây bờ mi hoen dòng lệ Bắt đền anh,anh phải cõng em rồi.. Ngồi trên lưng anh, em lại rộn tiếng cười. Tiếng cười át cả tiếng gió đang bay bay... Kỷ niệm năm xưa vẫn cứ vơi đầy, Luôn theo anh về trong tháng ngày nhung nhớ. Cả cuộc đời này ,anh vẫn chờ cơn gió.. Cơn gió lành mang em đến bên anh. HẠNH PHÚC ĐANG CHỜ. Vẫn biết rằng tình đầu em lỗi hẹn Nhưng mộng uyên ương ta cứ mãi còn! Cho dù ở hai đầu thương nhớ Anh sẽ giành cho em cả chiều tím hoàng hôn. Từ nơi xa ...em ơi có biết? Anh thầm mơ một mối tình tha thiết, Như cây xanh mong nắng ngày hè Như sân trường mong những tiếng ve.. Em ơi...Nếu như em là con thuyền nhỏ? Tháng ngày lênh đênh tìm bến đậu. Thì bến bờ anh còn nguyên ở đó, Chờ thuyền em đã biết bao năm? Nếu như em lỗi hẹn cùng dòng sông? Nơi em đã từng ôm mộng tơ duyên. Thì em nhé -hãy vững niềm tin, Sông vẫn đợi ,con thuyền xưa vẫn đợi. Đừng để nỗi sầu xâm chiếm con tim ! Đừng để tâm hồn vướng ưu phiền, Đừng ôm hoài niệm gì xưa cũ, Đừng để lòng mình đánh mất niềm tin. Hãy vui cho đời ta trẻ lại... Mãi mãi sẽ là bông hồng tươi thắm ngát hương. Ta lại vững tin trên đường ta bước tiếp... Hạnh phúc đang chờ...đâu phải là giấc mơ. Thành Huân 0909
  18. MẸ-người đàn bà số 1. Tôi yêu anh từ mùa hè năm ấy Lúc sân trường phượng vĩ trải đầy hoa. Tiếng ve vang như tiếng lòng ta, Một chiều hè xa mái trường kỷ niệm. Nhớ buổi liên hoan chiều hôm ấy, Cái nắng hè như cháy xạm màu da. Mắt nai buồn -xa xăm cây phượng vĩ... Tà áo em bay trong cái nắng chiều hè. Hai đứa trở về trên con đường nhỏ Dọc bờ đê lồng lộng gió chiều, Cánh đồng trơ gốc dạ liêu xiêu, Bóng em nghiêng với nắng chiều cùng gió. Buổi chiều ấy -anh đã ngỏ lời yêu ! Nhìn mắt anh ,tôi muốn nói bao điều... Nhưng chỉ nhìn mà không dám nói..? Một cái gật đầu,vậy là tôi đã yêu anh. Tháng năm trôi,mỗi đứa một phương trời, Anh là lính,trở lại mái trường là tôi. Với trang sách và giấy trắng bảng đen. Anh không diễm phúc được là sinh viên... Anh là lính trong hàng quân, -Những người đi giữ nước. Còn tôi vẫn miệt mài trang sách Ngày lại đêm gom kiến thức cho đời. Sáu năm trôi qua dưới mái trường đại học Ngày ra trường cũng chẳng còn xa, Tôi trở thành người thầy thuốc, người bác sĩ đa khoa. Giữ lời hẹn, ra trường chúng tôi làm đám cưới. Một đám cưới nghe chừng rất vội Thời chiến mà đâu có lắm thời gian. Vui thì rất vui nhưng tiết kiệm và giản đơn. Anh lại ra đi-vợ chồng tôi là thế đó. Cuộc đời tôi và anh gắn bó, Nhưng sự đời sao cứ trớ trêu thay. Trên vai anh bên tình bên hiếu, Làm cho tôi phải suy nghĩ thật nhiều... Về quê anh nơi xóm làng thân thuộc, Hay ở lại thị thành,nơi chốn phồn hoa. Anh bảo tình của hai ta, Phải đẹp như những bài ca đẹp nhất. Tôi hiểu anh, anh muốn có mẹ và tôi. Với anh mẹ là tất cả cuộc đời..! Với tôi là người mang cho anh hạnh phúc, Cho anh những ước mơ rất thực, Rất mộng mơ, xây đắp một cuộc đời. Không có tôi, anh không có tiếng cười con trẻ. Thế giới này ngày mai cũng thế, Cả vũ trụ còn gì để sinh sôi..!? Hạnh phúc ngập tràn với những lứa đôi. Tôi với anh môi kề vai ấp, Hai trái tim cùng nhau đập nhịp, Xây cuộc đời,xây hạnh phúc tương lai. Nhưng với anh- mẹ mới là người đàn bà số một. -Bởi mẹ sinh ra anh, Sinh ra những điều để tôi và anh yêu thương nhất... Cảm ơn mẹ thật nhiều, mẹ của anh cũng là mẹ của tôi. Thành Huân 0909
  19. TÂM SỰ NGƯỜI LÍNH BIỂN. Chiều nay anh nhớ biển mùa đông Gió bấc heo may thổi trong lòng Chia tay năm ấy -ai còn nhớ..? Bên bờ biển xanh chút nắng hồng. Hải phòng nơi đó sao nhớ thế..! Trập trùng ngọn sóng -nhớ thuyền câu, Nhớ cả dáng em ,nhớ con tàu..... khi buổi chiều tà trên bến cảng. có ai đứng đó -đợi anh về. Áo mỏng mong manh ,môi lạnh tê Mắt em dõi theo từng con sóng.. Từng con tàu -nơi ấy có anh. Người lính đảo xa chính là anh, Yêu em -cô gái miền duyên hải, Dừa xanh trái ngọt tay em hái Gửi về anh ,nơi lính đảo xa. Em đón anh một chiều lộng gió Khi thuyền về con nục,con thu Khoang cá đầy,tấm lòng anh đó, Gửi về em cô gái hậu phương. Anh lại đi -khi cánh phượng cháy đỏ Một mùa hè ,rồi lại một mùa thu, Và một mùa đông nữa gió lùa Cái gió heo may chất đầy kỷ niệm. Chiều nay lại một chiều biển nhớ Biển nên thơ,biển thật mộng mơ, Nơi con sóng bạc đầu trắng xoá Nơi đảo xa có người lính biên phòng. THÀNH HUÂN-19/12/08.
  20. KỶ VẬT NGƯỜI LÍNH. Mấy chục mùa xuân đã trôi qua Bao mùa nắng gió đã phôi pha, Đất trời bốn mùa bao biến đổi, Nắng hanh,bão táp lại mưa sa. Ba mươi năm ấy vẫn trong tôi.. Kỷ vật người lính nơi trận tuyến Trước phút hy sinh anh trao gửi Dù nhỏ thôi, nhưng đáng giá ngàn vàng. Ngày ấy,tôi và anh trên chốt, Bảy ngày đêm không có phút nghỉ ngơi Chỉ có đạn bom và cái chết. Ta với địch giành nhau trong từng tấc đất. Ngày cũng như đêm, Đạn hết ,nước cũng không còn, Chỉ có lương khô và lòng người lính kiên trung. Bám trụ và chia lửa cùng nhau. Trời chưa sáng,địch lại dồn quân đánh đến. Pháo lại nổ,Đạn bay chát chúa, Bụi đất và khói súng quyện nhau, Tất cả một màu đen đặc. Một chớp loé sáng nhằng Tôi nhìn lại phía anh Anh đâu còn nữa Tôi đứng lặng nhìn theo -Anh ở đâu..? Pháo giặc đã cướp mất anh rồi. Từ ấy trong tôi chỉ còn là khoảng không trống vắng Bạn của tôi,đồng chí của tôi. Khi chiều qua anh còn nở nụ cười, Đưa cho tôi,một chiếc ca i-nốc và những giọt nước cuối cùng.... Vậy là,từ ấy đã hơn ba mươi năm. Kỷ vật người xưa ,tôi vẫn giữ nó bên mình. Tôi giữ cả mối tình đồng đội, Giữ tấm lòng son của người lính kiên trung. Thành Huân 0909
  21. SẦU VÀ NHỚ...! Bóng lá vàng bay, thu đã sang. Mắt nai ngơ ngác thoáng mơ màng. Chiều thu đón gió ôm sầu nhớ..! Sao người nơi đó nỡ sang ngang..? Tháng năm kỷ niệm -đời con gái, Áo trắng học trò thủa mộng mơ Bên trang sách với những vần thơ Mối tình đầu với người thủa ấy. Như trời chiều mùa thu lá bay Ai góp nhặt vần thơ và nỗi nhớ Ai thêu dệt mối tình dang dở Để xa rồi nỗi nhớ vẫn còn đây. Mái trường xưa kỷ niệm vơi đầy Trang sách học trò ,nét bút thơ ngây Phấn trắng ,bảng đen, nét mặt thầy rạng rỡ... kỳ nghỉ hè và những phút chia tay. Chỉ riêng anh thẫn thờ về người con gái Mai xa rồi cánh phượng vẫn còn đây Em và anh theo thời gian đi mãi Nhớ về nhau ,kỷ niệm vẫn chất đầy./.
  22. MƯỢN VAI ANH Sống giữa cuộc đời Em thấy mình nhỏ bé chơi vơi. Như con thuyền nhỏ Lạc lõng giữa trùng khơi bão tố. Như cánh chim lạc Giữa cánh rừng mênh mông lá đỏ. Nếu như có thể Em xin được mượn vai anh..? Để cho em khỏi lạc Giữa dòng đời tấp nập. Có vòng tay ấm êm Đầy yêu thương làm điểm tựa. Em sẽ thấy mình tự tin trong biển đời bão tố. Giọt lệ hoen mi sẽ không còn chảy nữa... Trước mắt sẽ chỉ là bầu trời trong trẻo. Đầy nắng xuân hoa lá ngút ngàn. Em sẽ nhẹ nhàng Tựa vai anh nói lời yêu thương nồng nàn, Nếu như ngày mai Hai chúng ta có được niềm hạnh phúc. Xin đừng trách em Vì đã trót mượn vai anh. Đôi bờ vai em muốn làm điểm tựa. Anh cố tình bỏ quên..! Dù vẫn biết có một trái tim đang dựa... Trong sâu thẳm lòng anh Anh vẫn thầm mong như thế..! Đừng bao giờ xa nhau em nhé.. Bởi có một điều - Anh đã cất giữ trái tim em. MƯỢN VAI ANH-------II..... .Nếu em mượn vai anh Như cơn gió lành mượn bờ dâu lay lá. Nếu em mượn vai anh Như bầu trời mượn màu xanh biển cả. Nếu em mượn vai anh Như bãi cát vàng mượn màu nắng pha lê. Để ngày mai khi sớm tối đi về Bãi cát vàng không có nắng- Cát sẽ buồn thiu Bờ dâu không có gió,dâu đứng lặng đợi chờ. Bầu trời xanh cảm thấy mình ngẩn ngơ nhớ về biển-đợi chờ và hy vọng. Anh cũng thế...khi hiến bờ vai làm điểm tựa, Chỉ mình em...biết hơi thở thân quen. Biết nỗi niềm khắc khoải của giêng em. Anh xin hiến trọn bờ vai... Để mãi mãi hai trái tim cùng đập nhịp.
  23. NGƯỜI TRONG MỘNG Nơi vũ trụ sâu thẳm mênh mông Giữa dòng đời trập trùng bão tố. Anh như cánh buồm nâu trôi lạc bến bờ. Nghĩ về em -một mối tình thơ..! Tình hư ảo khác gì sương khói ? Biết bao điều ta không thể nói... Chứa chất trong lòng- nơi sâu thẳm con tim. Nếu ngày mai em như con thuyền rời bến, Bỏ lại mình anh trong gió giật mưa rơi, Cũng đành vậy -biết nói gì người ơi..! Dòng sông sâu quanh năm chảy xiết, Nước cuộn trào sóng biết về đâu? Ai dùng thước đo nơi bể sâu? Ai cân được mây trắng trên đầu? Ai đếm được sắc màu đổi thay năm tháng? Thôi đành vậy,để tình trôi vào dĩ vãng. Thời gian trôi ,năm tháng sẽ xoá nhoà, Ngày mai ai biết được tình ta..! Người lên xe hoa,người ngậm dòng nước mắt. Em ra đi với đôi môi mím chặt, Giữa dòng đời ,em nhắm mắt đưa chân. Em sợ mùa xuân đang trốn chạy. Hoa sẽ tàn khi hạ về cháy lửa, Màu tươi xanh sẽ chỉ còn một nửa.. Tiếc ngày xuân em đã để phí hoài. Thôi em hãy cứ đi đi, Đừng bao giờ nhìn lại..!? Cũng đừng tiếc một mối tình ngang trái, Thủa mộng mơ cũng chỉ thế mà thôi ! Ngày mai anh gặp em giữa dòng đời, Cả hai ta là người không quen biết? Bởi một điều-tình ta đã chết..! Một mối tình thơ sương khói em ơi..!
  24. EM Ở NƠI ĐÂU ? Tình thật anh mong mỏi tháng năm. Từ nơi xa xăm anh vẫn nhớ về người ấy. Từ phương xa người ơi có thấy, Những vần thơ anh luôn hướng về em. Khi hoàng hôn buông hay những lúc về đêm. Cũng là lúc trái tim anh không ngủ, Ở bên ngoài sương rào rào bên cửa sổ, Gió lay cành mang cái lạnh đến anh. Vẫn biết rằng ngày mai trời sẽ sáng, Bình minh lên sương sớm sẽ tan.. Cơn gió lạnh lòng anh sẽ trôi vào ký ức. Nhưng đêm nay chỉ mình anh Trong cái lạnh đơn côi..! Mong nhớ em sao tim thấy bồi hồi Có phải chăng đó là duyên số trời Đưa hai trái tim mình đến bên nhau. Nhưng em ơi khoảng không gian cách biệt Em ở nơi đâu-chân trời hay góc bể Nơi nắng hồng rực lửa hay cực bắc xa xôi.. Nhưng ở đâu trái tim anh vẫn sục sôi Vẫn nhớ về em -nơi khoảng trời xa ấy. Mối tình này liệu có được ngày mai? Hay mãi mãi chỉ là đêm dài cô quạnh ! Gối chiếc chăn đơn với tâm hồn giá lạnh..! Nếu phải chờ một nghìn năm, Để có được em-anh vẫn cứ chờ..!
  25. NẾU NHƯ CÓ THỂ. . . ! Nếu như có thể .. Được như áng mây chiều, Anh sẽ đến bên em Cho thoả ước mộng yêu. Nếu có thể San cho em được nỗi sầu, Anh sẽ đến bên em Dắt tay em bước lên cầu hạnh phúc. Nếu có thể xé nát khoảng không gian Hai chúng ta sẽ ngập tràn trong cỏ lá, Giữa mùa xuân trong nắng ấm ngày qua. Này em ơi...!biết bao điều có thể, Mà làm sao chúng ta lại không thể..? Bởi duyên nợ kiếp này chỉ có thế mà thôi. Sang kiếp sau em sẽ chẳng đơn côi, Có anh đợi,giữa dòng đời bão tố. Biết rằng tình yêu là bể khổ nhưng duyên nợ của đời cứ phải trả cho xong.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...