Jump to content

thanhhuan0909

Thành viên
  • Số bài viết

    595
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi thanhhuan0909

  1. DUYÊN VÀ NỢ Nếu như trong vũ trụ bao la, Em là cánh chim lạc loài trong bão tố, Anh là cánh đại bàng đang bay về tổ.. Anh sẽ sẵn sàng che chở cho em. Nếu như ngày mai ai hoà khúc nhạc êm, Bản nhạc tình ai soạn từ kiếp trước, Khúc nhạc tình nghe như lơì hẹn ước, Để bây giờ vang mãi khúc hoan ca. Nếu ngày mai ta cùng nắm tay nhau Cùng bước đi giữa khoảng trời lộng gió, Đắm mình say trên những thảm cỏ xanh, Thì em nhé ...xin em đừng trách anh..! Duyên nợ chúng mình là như thế đó. Thành Huân 0909
  2. BƠI NGƯỢC THÁC. NGƯỢC THÁC...........! Anh làm kiếp con tằm nơi đầu thác, Để mãi nhả sợi tơ bạc cho đời, Dẫu biết rằng đời cứ mãi chơi vơi Dòng nước xoáy cuốn trôi trong gang tấc. đời là chi cứ phải bơi ngược thác ? Để cho đời hứng mãi nỗi khổ đau, Qua dòng thác biết sẽ về đâu Nơi biển lớn sóng bạc đầu hung dữ..? Hay dịu êm cơn gió chiều xuân nhẹ Và mãi nghe tiếng thì thầm khe khẽ Những lời yêu của những trái tim yêu. NGƯỢC THAC II. Em ơi... em vẫn muốn mình bơi ngược thác ! Biết gian nan nhưng vẫn cố vượt qua, Để ngày mai mình trở thành người khác... Vượt vũ môn cá chép hoá nên rồng..! Giữa dòng đời bên đục bên trong ..! Giữa sa mạc mênh mông mình chỉ như hạt cát. Giữa biển khơi mình chỉ là hạt nước không màu..! Giữa rừng xanh mình chỉ là mầm non tơ lá mạ..! Với tất cả cuộc đời mình chỉ là một sinh linh..! Trong muôn ngàn sinh linh đang tồn tại. Một ngày mai nhìn lại thời thơ dại Mình được chi, mình đã mất điều chi!? Thành Huân 0909
  3. BẢN NHẠC CỦA EM Đêm khuya nghe bản nhạc tình Sầu dâng chất ngất,mộng lành về đâu? Tháng ngày đời lắm bể râu Non xanh khói toả,biển sâu khó lường. Trăng non lướt nhẹ qua thềm Sương rơi buốt lạnh nỗi niềm lòng ai? Trời cao sáng ánh sao mai Ngóng về phương ấy ,mắt nai héo sầu. Tình đời- biển lớn nông sâu? Ai đo cho được nỗi sầu trong ta. Cuối xuân ngày ấy -tháng ba Cơn mưa nhỏ giọt,lòng ta thêm buồn. Xin trời đừng có mưa tuôn Cho ai nơi ấy hết buồn lại vui. Thành Huân 0909"]
  4. CÓ MỘT TÌNH YÊU. . .! Nếu em biết rằng; Trên đời này có một tình yêu ! Một tình yêu từ không thể sẽ trở thành có thể! Thì em ơi...ngày mai ai ai cũng thế, Sẽ đi đến tận cùng... Nơi chân lý của tình yêu. Ai đã từng có những năm tháng của cuộc đời, Đầy gian nan trên bước đường đi tới. Ai góp nhặt mảnh vỡ chốn xa xôi, Gom lại cho mình thành bảo tàng ký ức. Thì em ơi -cái giá trị đích thực.. Của hôm nay là cái vụn vỡ ngày qua. Ta đã đi Khắp nẻo đường xa Đường tới đích đâu có còn xa nữa..? Hãy quên đi nỗi sầu quá khứ ! Hãy vui lên ta sẽ lại là ta..! Và ngày mai nắng ấm lại chan hoà, Vạn vật trong vũ trụ lại sinh sôi... Hãy vững tin nhé- hỡi người ơi..! Ta sẽ biến cái không thể trở thành có thể ! Trong cuộc đời tình yêu là thế! Hết giận hờn lại đến niềm vui, Hạnh phúc ấy tưởng chừng nhỏ nhoi ? Nhưng là cả ước vọng bao người đang vươn tới. Hạnh phúc lứa đôi là một phương trình khó giải? Đáp án chỉ có thể tìm thấy ở cả hai, Khi cùng nhau hợp sức chung xây, Một lâu đài cả trong mơ và cùng là rất thực. Hãy giữ mãi ở trong tiềm thức, Trong con người và trong mỗi chúng ta..! Thì ngày mai cuộc sống sẽ thăng hoa, Bởi cuộc đời đã được ta định hướng, Cái không thể tưởng chừng là không tưởng ? Rồi sẽ thành hạnh phúc trăm năm. Thành Huân 0909
  5. NƠI ẤY CÓ EM Nếu như đêm nay anh sải bước một mình Trong đêm vắng lang thang trên phố, Ngắm bầu trời đêm với những vì sao, vì sao nào là vì sao sáng nhất? Anh bảo rằng: -đấy chính là em..! Nếu như ngày nào anh đi trên bãi biển, Biển lộng gió ,sóng dào dạt vỗ bờ, Từ khơi xa bao hải âu chao cánh, Cánh chim nào đang bay cao nhất? Anh bảo rằng:- đấy chính là em ! Nếu như anh lạc nơi hoang mạc, Giữa mịt mù mênh mông là cát. Anh mong có cơn mưa bất chợt, Hay từ xa một rừng nho trĩu quả. Anh bảo rằng:- nơi ấy có em ! Nếu cuộc đời này sống thiếu em ! Thì khác nào bầu trời êm không có nắng! Nếu sống cuộc đời này không có em ! Thì lòng anh sẽ mang sầu trĩu nặng. Tháng ngày trôi vô vị biết nhường nào. Cả cuộc đời anh sống thanh tao, Anh có thể bỏ qua tiền tài ,địa vị... Bỏ qua những gì đẹp và nhiều hơn thế, Nhưng với em,một tình yêu thế kỷ.. Sống trọn đời anh chỉ có mình em ! Thành Huân 0909
  6. MONG TÌNH TRỞ LẠI. Tình ai nay đã xa rồi Ta về gom lại tình đời cho nhau. Tháng năm qua lắm bể dâu Dòng sông trong đục một màu thế thôi! Cũng là một dòng sông trôi, Bên bồi bên lở chia đôi nỗi niềm ! Bên xanh bát ngát trời êm, Một màu tím rịm hoàng hôn thưở nào? Nhớ tình ngày ấy -người trao! Thơm hương hoa thắm ngạt ngào sắc xuân. Bây giờ hoa ấy đâu rồi? Để mình hiu quạnh bồi hồi ngẩn ngơ..! Sao ai đi mãi không về? Để người ở lại tái tê nỗi lòng. Tháng năm những ngóng cùng trông! Hoa tươi kém sắc ,má hồng kém nhạt phai. Bao giờ cho đến ngày mai Én xuân bay lượn ,tình ai lại về. Bõ công tháng đợi năm chờ Hạnh phúc tràn ngập ,ý thơ dạt dào. Hãy về cùng với hoa đào Mùa xuân trời đất,quai thao nón tình. Đón em trong buổi bình minh Tay trong tay với mối tình đậm sâu. Em về uống trà hoa ngâu Trà này anh ướp để lâu phần mình. Trà này trà nghĩa trà tình Hương ngâu quyện mãi, chúng mình bên nhau. Thành Huân 0909
  7. VỀ VỚI ANH. Tình đã trao anh thật êm đềm Em như cô tấm thảo hiền... Ẩn trong quả thị giữa trời đêm, Và bước ra khi trái tim anh cô đơn nhất. Cảm ơn em -một tình yêu tha thiết, Đã trao anh giây phút ngọt ngào Tháng năm trôi lòng anh ghi khắc Mối tình thơ ngày ấy em trao. Anh vẫn chờ em mùa nước nổi Cánh bèo dạt về dòng sông cuối Nơi bến bờ có bóng hình em... anh đợi em...hoài ngày rồi lại đêm. về đây với anh-người yêu nhỏ bé..! Cả kiếp này ta hiến trọn cho nhau! Đừng chờ kiếp sau,đời lưu lạc... Như sắc hoa xuân dễ đổi màu. Về đây với anh-anh đón đợi ! Cánh buồm giang rộng chờ gió mới, Lướt cùng biển xa nắng mới lên. Thuyền tình nhẹ lướt-cánh thuyền quên. Ta mãi bên nhau vui hạnh phúc, Một màu mơ ước dựng tương lai. Chân trời xa-mùa xuân ,bến đợi Nắng đã lên rồi ,ánh nắng mai. Thành Huân 0909
  8. MƯA--VÀ CHỜ ĐỢI. Mưa về tôi lại nhớ ai? Phập phồng bong bóng chảy dài trước sân. Chớp loà sáng khắp xa gần... Ngẩn ngơ tôi đứng tần ngần tương tư..! Đã qua năm tháng gió lùa Vẫn không quên được vần thơ thưở nào? Tình thơ ngày ấy ai trao ? Vần thơ lai láng dạt dào ý thơ. Xa người cuối nẻo sương mờ Thấu chăng người hỡi anh chờ bao năm..! Hay người nơi chốn xa xăm, Đã quên người cũ bao năm đợi chờ..? Thành Huân 0909
  9. TÀN TRO-KỶ NIỆM.. Anh đốt thư Từ ngày xưa em gửi. Kỷ niệm buồn Đang rực lên ngọn lửa. Quá khứ đẹp Giờ thành đống tàn tro. Nụ hôn dịu dàng -Trái tim đang rỉ máu ! Vòng tay in dấu -Giờ trở thành nỗi đau ! Lời yêu in sâu Giờ em đã quên rồi ! Còn gì nữa đâu... - Để khóc với sầu. Có còn đâu nữa... -Hai đứa mình bên nhau! Em đã quên anh, -Anh cũng chẳng thèm nhớ. Trước mặt là đống lửa Rồi sẽ thành tàn tro ký ức. Mình anh lang thang Nỗi nhớ mênh mang, Phiêu lãng nỗi buồn. *** Một buổi chiều thu, Lá vàng rơi ! Theo tiếng gió mùa. Bà ngâu khóc ! Nước ngập tràn- cơn lũ. Cuốn phăng đi, Chút tàn tro kỷ niệm. Vào quên lãng... Theo quá khứ-thời gian. Thành Huân 0909.
  10. LỬA TÌNH. Đường kia ai bước một mình? Để rồi lại mắc lưới tình ai giăng? Mắc rồi say mấy mươi năm ? Buông tay thả tóc khi nằm vẫn say? Phải chăng !trên cõi đời này, Tình duyên là nợ lưu đày tấm thân. Tình xa cho chí tình gần Năm châu bốn biển ,mười phân vẹn mười. Bắc thang mà hỏi ông trời Bao người mắc phải tình đời đắng cay. Kẻ cao người thấp đều say? Kẻ khinh người trọng ngẫm hay lẽ đời. Chữ tiền đi với chữ quyền ! Chữ tình đi với chữ duyên... phải rồi..! Cho hay cái lẽ ở đời! Hồng nhan bạc phận lòng người đớn đau ! Ai đo được biển nông sâu? Ai đếm được lá theo màu thời gian? Ai hứng được gió trên ngàn? Ai gặt mây trắng lang thang cuối trời? Ai ngăn được nước ngừng trôi? Thì mới hiểu được lòng người khi yêu ! Khi yêu ai nghĩ chia ly? Xa rồi mới thấy lâm ly nỗi sầu! Vui buồn thả hồn vào thơ, Để rồi lại mắc lưới trời ai giăng? Chữ tình còn đó ngàn năm, Xin người chớ có trạnh lòng -người ơi..! Cứ vui ,cứ sống với đời... Ghét-yêu -yêu-ghét để đời buồn thêm..! Thảnh thơi đời cũng thành quen, Cho hồn hoá đá,đừng nhen lửa tình. Thành Huân 0909
  11. GIẤC MƠ MUỘN MẰN Đêm buồn cô quạnh lại nhớ ai? Trằn trọc năm canh mãi thở dài ! Sầu buông, sương lạnh, trăng ngái ngủ. Cơn gió tràn về gọi nắng mai. Mây bay cuối trời,lòng vương vấn, Sao hôm thức trọn hoá sao mai... Có phải chăng ...yêu là bể khổ ? Ôm mãi mộng xưa nỗi u hoài. Người ơi...nơi ấy có thấu chăng ? Lệ rơi mềm gối những đêm rằm, Cửa sổ hồn ai... trong vô vọng..! Ngóng về nơi ấy chốn xa xăm... Một con thuyền nhỏ ,mái chèo khua, Sông sâu sóng dội nước tràn bờ, Chống chèo một thưở, thuyền xa bến... Cánh buồm mãi đợi gió đẩy đưa. Ngày mai mưa tạnh, bão sẽ tan, Anh gom kỷ niệm,đếm thời gian... Xua đi sương lạnh thời quá khứ, Một giấc mơ trong- dẫu muộn màng..! Thành Huân 0909 NHỚ NGƯỜI XƯA. Thức trắng bao đêm nhớ đến người! Chân trời xa lạ gió chơi vơi, Người ở núi cao hay biển cả? Làng quê êm ả hay phố vui ? Dù người ở đâu ...tôi cũng buồn ! Tôi đã yêu người ,yêu mãi luôn, Cho dù trăm năm không xa cách..! Xa người nơi ấy, thấy mưa tuôn. Tôi gửi đến ai lời nhắn nhủ ! Áo trắng bay bay tuổi học trò, Cánh hoa ai ép trang sách nhỏ, kỷ niệm học trò thưở mộng mơ. Chia tay hai đứa đi hai ngả, lòng còn lưu luyến mái trường xưa. Hôm nay trở lại con đường ấy Chỉ thấy lá bay dưới trăng mờ. Thức trắng đêm nay để nhớ người Biết người đang ở chốn xa xôi. Trăng khuya chênh chếch trên phố vắng. Thức trọn đêm nay chỉ mình tôi. Thành Huân 0909 GỬI BẠN Vào chốn nhân gian để xem đời, Cho hay thế sự cũng thế thôi ! Kẻ khinh người trọng đều thế cả, Thấp cao-cao thấp chả mình tôi! Cứ trần mình ra nhảy xuống hồ, Nước đời trong đục chẳng phải lo ? Nóng lạnh ngàn năm đâu thay đổi! Tắm đời cho hết nỗi tương tư ! Đâu phải con diều vụt cánh bay ? Diều vẫn còn say với tháng ngày. Đâu phải cô đơn ,làm thơ nhỉ ? Thử chút để mà biết dở-hay. Thử bán mình vào nơi hang cọp, Mới hiểu thế sự thật là hay! Tự thân biến mình thành cô lẻ, Thả sức tâm tư để giãi bày! Xin hãy hiểu lòng người chủ bút! Đâu phải lòng mình chịu thương đau, Mà thở mà than theo năm tháng, Mà trải hồn thơ giải nỗi sầu..? Chỉ thương ai đã lỡ nhịp cầu..! Tháng ngày luôn chịu cảnh sầu đau, Ước mong duyên thắm chân trời mới. Mà chờ mà mong phép nhiệm màu ! Thành Huân 0909
  12. VẦN THƠ TẶNG CỐ NHÂN. Tôi viết vần thơ để tặng ai? Đêm sương rớt lạnh nỗi u hoài. Cuộc tình dĩ vãng ai còn nhớ? Tháng năm sương gió có phôi phai? Nhớ tình nơi ấy -một thời yêu ! Sương giăng lối ngõ những buổi chiều Bóng ai đứng đợi sao yêu thế ! Một chiều hoàng hôn ,một trời yêu. Bây giờ tôi và người xa cách, Nỗi sầu u uất cả canh khuya ! Đêm tàn sương lạnh lòng tê tái, Sao bóng hình ai cứ hiện về ? Muốn xoá bóng hình xoá chẳng xong? Đau như dao cắt ở trong lòng ! Tình đời ,tình người sao vậy nhỉ? Thôi đành ở vậy cũng là xong..! Tôi vẫn dặn tôi dạ bảo lòng ! Tình đời có -có lại không -không ! Vương vấn làm chi-hoa kém sắc.. Chuyện đời đen bạc ai chờ trông? Tàn canh Mỗi người đi mỗi ngả, Chiếu bạc cuộc đời phơi sương gió. Lặng thầm Hư ảo chốn từng không Cùng gió mơn man lướt ngàn trùng... Ai biết tìm ai giữa chợ đời ? Khi đông khi vắng chợ vẫn vui Chợ tan ,hàng phơi mình đơn lẻ... Trách phận đơn côi lại ngậm ngùi... Thôi nhé người ơi..thế hết rồi ! Người còn đâu nữa ở trong tôi ? Ta đi mãi mãi -xa mãi mãi... Còn lại mình tôi với cuộc đời. Thành Huân 0909
  13. KHÉP LẠI TIM YÊU. Khép lại chuyện riêng của chúng mình. Đừng ôm hoài niệm ,đừng vương vấn, Đừng nhớ gì thêm nụ cười xinh.. Để ngày mai trên bước đường phẳng lặng, Ta sống vô tư ,phút thanh bình. Khép lại tim yêu tự ngày xưa, Nắng vàng lối ngõ gió đu đưa, Võng tre kẽo kẹt trưa hè vắng, Mơ màng giấc ngủ ,gió dậu thưa. Khép lại tim yêu của một thời ! Mùa thu nắng nhạt gió chơi vơi, Lá vàng rơi rụng đầy xóm ngõ. Cái lạnh đang về chiếm hồn tôi. Khép lại tim yêu mùa giá lạnh ! Đông về tuyết trắng trải đường xa. Hồn ai lơ lửng nơi đất khách... Có trải thơ buồn với lòng ta..! Khép lại tình riêng của chúng mình. Xuân về hoa nở đón bình minh, Chia tay đôi ngả đừng vương vấn..? Hoài niệm làm chi một cuộc tình..! Thành Huân 909
  14. BOLG-CỦA TÔI TRÁI TIM TỈNH GIẤC Tỉnh dậy đi em...trái tim đang thổn thức. Lửa tình yêu ...ai dập tắt bao giờ? Dẫu biết rằng đấy chỉ là trong mơ. Nghe tiếng gọi trái tim lại tỉnh giấc. Trong một đời ai được mấy lần yêu? Khi nhớ ai trong cơn gió chiều. Người làm ta ngóng mãi về phương ấy. Hoàng hôn buông cơn gió lạnh đìu hiu. Từ phương đông mặt trời ửng đỏ Nắng tháng tư đang lướt cùng cơn gió. Sương tan dần trong buổi sớm mùa xuân Dậy đi em...tình yêu vang khúc nhạc xa gần. Đang lay động lòng ta sớm tối Đang thúc giục tình ta chung lối, Cùng bước đi trong gió mới hiền hoà. Phía trước là cánh đồng đầy hoa. Là bướm ong vờn bay hút nhuỵ Là tiếng ai thì thầm, thủ thỉ, Những lời yêu từ chính trái tim hồng. Là hạnh phúc ai mãi chờ trông? Dậy đi em...xin em chớ ngủ vùi, Đừng để thời gian theo gió mãi trôi... Cuộc đời ta chỉ trong gang tấc. Thời gian trôi tóc đã bạc nửa đầu. Dậy đi em...tháng tư đang vẫy gọi? Hoa gạo đỏ ngập đường ngập lối, Nước ào ạt xua cánh bèo trôi. Vầng dương xa đang thổn thức bồi hồi. Như trái tim em yêu từ dạo ấy..? Mùa tháng tư trái tim thức dậy Đang dập dồn khao khát một tình yêu. Thành Huân 0909
  15. ĐỜI NHƯ CHIẾC LÁ THU BAY. Chiếc lá tàn bay lúc thu sang. Chao nghiêng với gió lúc chiều tàn. Ngủ trên mặt cỏ khi đông tới. Hoá thân với đất lúc xuân sang. Đời như chiếc lá ,thật mỏng manh, Tháng năm dệt mộng liệu có thành... Duyên ai nơi ấy,về chung lối? Anh đợi chờ em đã bao năm..! Yêu em ...tình thật hay tình ảo ? Ta chờ ,ta đợi, ta ước mơ..! Sáng ngẩn chiều ngơ ,tối bơ vơ... Một mình lẻ bóng trong hiu quạnh, Phòng vắng ,rèm buông lạnh buốt lòng. Sông đời trong đục ai biết chăng? Thuyền xa bến đợi ,gió mênh mang. Đôi bờ rủ bóng ,thuyền không lái, Thuyền biết về đâu giữa trời chiều. Cơn gió thu về lá ngẩn ngơ! Lìa cành lá bay về với đất. Để lại cành chơ đón xuân về. Búp lại nảy chồi,lá tươi xanh. Đời như chiếc lá thật mỏng manh, Giận cả cơn gió lúc lìa cành, Ghét cả trời chiều buông sắc nắng, Hận cả luật đời -kiếp tử sinh. THÀNH hUÂN 0909
  16. TÌNH ẢO...hAY MỐI TÌNH NGANG TRÁI. Đã bao giờ em nói với anh? Rằng:chúng ta sẽ bên nhau mãi mãi! Tháng năm qua ,hai đứa cùng mê mải, Góp nhặt cho đời,xây mộng ước tương lai. Nhưng một ngày... Anh nghe tiếng sét ngang tai? Em ra đi không một lời từ biệt. Vậy còn chi?tình chúng ta đã hết ! Một ngày thôi,em biến thành người khác? Nhưng từng ngày anh vẫn mong tin em! Một cú fôn hay chỉ là tin nhắn? Dù tin thật ngắn và fôn chỉ một lời? Nhưng không?chỉ mình anh đợi chờ trong hy vọng. Em ơi có phải ..? Tình của ta đã hết thật rồi chăng? Bao yêu thương em đã trao anh, Và bây giờ chỉ còn là ảo ảnh? Em đi rồi!Giờ chỉ còn mình anh. Khoảng trời xa nỗi nhớ thật mong manh. Tình sâu đậm nhưng chỉ là phút chốc? Cánh thư đi theo cánh sóng trời mây. Anh vẫn tin ,vẫn mãi mê say! Mối tình đẹp như trong một giấc mộng. Anh thả hồn trôi theo gió trăng lồng lộng. Khi bừng tỉnh ,em đâu còn bên anh? Em đã ra đi,không bao giờ trở lại. Có phải ...tình ảo hay là tình ngang trái? Chưa bao giờ mang lại hạnh phúc...phải không em? Thành huân 0909
  17. tôi là thành Huân 0909.thành viên mới của diễn đàn.tôi đã nhiều lần gửi bài viết qua mail của tôi đến diễn đàn ,nhưng không hiểu sao tất cả các địa chỉ tôi đều không thể gửi bài được rất mong được giúp đỡ.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...