Jump to content

thanhhuan0909

Thành viên
  • Số bài viết

    595
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

Mọi thứ được đăng bởi thanhhuan0909

  1. VÔ TÌNH. Mình đã vô tình để mất nhau Tình yêu duyên thắm đượm muôn màu? Tình đầu em trao ngày xưa ấy Nụ hôn đậm nhạt đã hiểu đâu? Mình đã vô tình để cách xa Hai đứa bên nhau,mộng sơn hà.. Bên em đang trong vùng tuyết lạnh. Bên anh nắng cháy sạm màu da. Mình thật vô tình phải không em? Cái duyên cái số chẳng thể ngờ Hay đợi tình em vào kiếp khác Để cho kiếp này mãi vu vơ. Thôi nhé em ơi..kiếp vô tình..! Trời xanh chứng giám chuyện chúng mình. Em lên xe hoa về chốn khác Mình anh trộm ngắm đoá hoa xinh. Anh vẫn nhắc anh: dạ bảo lòng.. Tình đời sâu thẳm -dòng đục trong..! Trái tim mêng mang buồn nhân thế, Trời đất quay cuồng thế sự xong. Ngày 27/02/2009 TÌNH ĐỜI...! Tình đời đâu phải bán mua.! Biển sâu ai biết ai dò nông sâu..? Đời ai qua mấy nhịp cầu Thuyền ai mưa nắng dãi dầu chi ai? Đêm đen đâu biết nắng mai Đời ai ,ai biết ngày mai thế nào. Ngồi cao cảm thấy tự hào Sông sâu vực thẳm ngã ngào có khi.! Nhớ về một mối tình si Ngập tràn hạnh phúc ai bì được đâu..! Đang vui lại gẫy nhịp cầu Đường đời đôi ngả để sầu cho ai? Truân triên trên bước đường dài Gập ghềnh khúc khuỷu biết ai hiểu mình..? ngày mai bao ánh bình minh Chan hoà đất mẹ, ngọt lành đôi ta. Xuân về đời lại nở hoa Vui trong hạnh phúc chan hoà tình yêu. ngày 27/02/2009 Thông lệ. . . .! Nắng bừng lên Mây trốn chạy Lặng lẽ một khoảng trời. Xuân đã về Cơn gió lạnh Trốn biệt vào quá khứ. Người ngủ quên Trời sáng tỏ Đêm lắm mộng ưu tư. Một ngày đẹp Én xuân về Đẩy sầu vào ký ức. Ai tìm ai Ai biết chăng Vô tư ôm hoài niệm. Đời vẫn thế Mặc dâu bể Vũ trụ vẫn xoay vần. ngày 27/02/2009 HIỂU LẦM Xin ai chớ có hiểu lầm, Một lần lầm lẫn vạn lần khổ đau..! Lỡ duyên nên phải mang sầu Một ngày chờ đợi mười đau nỗi lòng. MONG Vẫn mong được thế người ơi..! Nhưng sao với ấy xa xôi quá chừng. Ấy vui-mình thiệp chúc mừng Nhưng rồi mình lại rưng rưng nỗi sầu. ***********ngày 27/02/2009 ANH VẪN Ở ĐÂY. . . ! Anh vẫn ở đây..! Nơi trái đất này... Nơi bốn mùa vòng quay nhân thế Nơi biển xa sóng ồn ào vô kể.. Nhưng vẫn xanh -một màu xanh yêu thương. Anh vẫn ở đây..! Nơi rừng xanh núi biếc... Ngọn núi vẫn một mình đơn chiếc Mây quyện bạc mái đầu nhấp nhô Nơi đó chính là núi của anh. Anh vẫn ở đây..! Nơi sa mạc hoang vu... Nơi chỉ có xương rồng với dáng đứng vô tư, Trong bão cát không hề run sợ, Vẫn đâm chồi nẩy lộc đơm hoa. Anh vẫn ở đây? Nơi cực bắc xa xa... Bao tuyết lạnh bốn mùa không đổi. Một ngày và cũng như biết bao ngày Chỉ có màu trắng trải đầy hoa tuyết. Anh ở đây nhớ về em da diết... Như con sóng nhớ hoài bờ cát, Như con sông nhớ về biển hát, Đang chảy về bên em cùng năm tháng mộng mơ. Ngày 26/02/2009 XUÂN CỦA LÒNG TA. Em ơi đừng tiếc mùa xuân Lẽ đời là vậy phân vân làm gì? Mùa xuân cũng chỉ có thì Những ngày xuân sắc làm gì với xuân..? Hạ về mang nắng chói chang, Màu xanh,xanh thắm mênh mang đất trời. Vạn vật cứ thế sinh sôi.. Màu xanh là lẽ ở đời bao năm. Thu về đầy lá vàng bay. Ngâu sang cho nhớ mùa này tháng năm. Sao rơi đón ánh trăng rằm... Nụ cười con trẻ bên mâm cỗ đầy. Đông về ai lại mê say... Áo đơn áo kép khoe đầy phố vui. Sương rơi mái tóc bồi hồi, vương trên mi mắt của tôi với nàng. Thế rồi xuân lại đòi sang Ngàn hoa đua sắc rộn ràng nắng xuân. Với ai sao cứ phân vân Tiếc chi xuân ấy-mùa xuân đất trời. Còn đây,xuân của lòng người..! Bốn mùa không đổi-rạng ngời nở hoa. Hãy giữ xuân của lòng ta, Cho ngày thêm sắc nở hoa bốn mùa. Ngày 26/02/2009 LỜI NHẮN...! Nghe như cơn gió thoảng qua, Nghe lời ai nhắn sót xa cõi lòng. Phải chăng phận kiếp tang bồng Phải duyên không nợ nỗi lòng thêm đau. Trầu về có nhớ hàng cau Thuyền xa bến đậu biết đâu mà về. Bao ngày tình thắm duyên quê Sông sâu ,bến cách ai về nhớ chăng.? Thôi thì duyên đã lỡ làng, thuyền tình người đã trót sang mất rồi. cách nhau một dòng sông trôi, không cầu anh biết tìm người nơi đâu? Thôi đành hẹn lại kiếp sau Chờ anh em nhé...thắm màu lời yêu. Nhớ lời giao ước bao điều bên nhau hạnh phúc sớm chiều cùng vui. Nhớ là nhớ nhé người ơi..! Bên em,anh nguyện trọn đời thuỷ chung. Dẫu cho mưa gió bão bùng, Tình ta vẫn thắm tươi cùng nước non. ngày 26/02/2009 YÊU EM (tặng những người thầy thuốc nhân ngày 27/02/2009 Đêm khuya gió lạnh sương rơi, Em vẫn ngồi đó bên người bệnh nhân. Mắt quầng thêm mấy lượt thâm, Dõi theo nhịp đập trái tim bao người.? Bên giường bệnh những mảnh đời... Bao nhiêu bất hạnh,bao người khổ đau. Sự sống,hạnh phúc dài lâu..? Là của em đó,bắc cầu nghĩa nhân..! Thầy thuốc như người tình thân, Người mẹ tần tảo sớm hôm,tháng ngày. Yêu con ,mẹ những cầm tay.. Giành lại sự sống kiếp này cho con. TẶNG EM....2 Thương em,thương quá đi thôi, Giá như hân hạnh được ngồi bên em. Sẻ chia biết mấy nỗi niềm, Yêu em như thể trái tim chính mình. Ngày mai bao đoá hoa xinh, Anh đây góp lại tặng mình em thôi. Biết em vất vả nhiều rồi Yêu em hết thảy như hồi thủa xưa. Một thời áo trắng mộng mơ Em làm bác sĩ,.bây giờ là đây...! Lo cho sức khoẻ bao người Yêu người thầy thuốc cả đời không quên. ngày 25/02/2009 Trách phận. . . . Cuộc đời được mấy gang tay Đắng sầu ,cay hận ,biết ngày nào nguôi. Thân người bốn biển nôi trôi Bồng bềnh trên sóng biết nơi nào về. Bạc phận lòng nhưng não nề Thua thiệt đủ thứ trăm bề khổ đau. Duyên phận ai những âu sầu Mỗi người mỗi ngả mà đau cõi lòng. Thân ai mang một chữ trung Vào nam ra bắc vẫy vùng ngược xuôi. Trở về tay trắng với đời Nghề-nghiệp bán đất buôn trời khổ thay..? Xuân qua hạ tới ,tháng ngày Trôi theo sương gió đoạ đày tấm thân Thoáng nhìn tóc đã hoa râm Nửa đời có lẻ ai phần cho ai? Ngẫm hay trăm sự ở đời Cây ngay đứng thẳng để rồi chết khô? Bao giờ xuân- hạ gió mưa Mầm xanh hé nụ,mây mù mới tan. ngày 24/02/2009 Không đề Người dưng về hết thành chung một nhà Chúc em cốc rượu vostka Dắt em bước xuống xe hoa ta về.. Mái nhà nơi ấy làng quê Xa hẳn đất THỊ bộn bề lo toan. Chỉ lo ai lại âu sầu Đứng bên này lại nhớ cầu bên kia) Cảm ơn em đã không chê... Cày bừa cấy hái làng quê phải làm. Em là cô gái đảm đang Việc nhà việc nước việc làng đều vui. Hè này ta cưới đi thôi Nếu không thu tới lá rơi thêm buồn. Người viên xứ Cày bừa từ sớm tới mai em đâu có ngại nắng dài đâu anh. Nhà anh có ruộng đậu xanh Có ruộng trồng hành với cả ruộng dưa. vắng người chăm bón sớm trưa Vắng người tát nước be bờ giúp anh. Em về tha thướt đồng xanh Sớm trưa cày cấy dáng anh với nàng. Hè về hương lúa ngập tràn Một màu xanh thẳm, ngút ngàn tình tình yêu. Hương đồng gió nội sớm chiều Làng quê yên ả,cánh diều vi vu.... ngày 24/02/2009 KỶ NIỆM XƯA. Mắt nai ngơ ngác giọt lệ tuôn Nhớ mãi người xưa dạ thấy buồn. chia tay năm ấy -hoa phượng đỏ Ngập xác ve buồn với mưa tuôn. Cảnh cũ người xưa đâu rồi nhỉ? Lạc bước thiên thai ở chốn nào? Trời xanh mây trắng hè năm ấy, Gió lộng sân trường,dạ xôn xao. Đường cũ còn đây,vẫn còn đây..! Nhớ chân ai bước ở chốn này, Áo trắng tung bay trong gió lộng, Kỷ niệm ngày xưa vẫn chất đầy. một chiều xưa một chiều nhung nhớ.. Cánh phượng hồng ai ép vào trang vở Của tuổi học trò áo trắng mộng mơ. Trên trang sách ,trang đời hai đứa. Kỷ niệm xưa ,nay bỗng hoá tâm hồn. Ngày 23/02/2009 Ở ĐỜI.........SAY. . . ! Ở đời có lắm thứ men say? Để cho người đời phải ngất ngây..! Kẻ say khói thuốc,bay theo gió Nhả cái o tròn cuộn như mây. Kẻ say bia rượu-người nghiêng ngả Lê bước trên đường đất ngả nghiêng. Kẻ say cờ bạc nổi máu tham Đánh cả nhà to lẫn ruộng vườn Cứ tưởng ngon ăn-nào có được! Trắng tay ,tay trắng khổ một đời. kẻ say tình ái mới lôi thôi..? Nay yêu người này mai người khác.. Xe cộ,nhà lầu và két bạc, Vét hết cho bồ để ăn chơi. Gái thì đa dâm,trai hoang loạn, Đem tình mua bán giữa phố vui. Kẻ say quan chức dạ rối bời, Nay nịnh xếp này ,mai xếp nọ, Túi quà to nhỏ đến từng ông..?! Vẫn mong được xếp mở rộng lòng, Ngày sau cất nhắc vào ghế mới Tha hồ hoạnh hoẹ với ăn chơi. Người say khoa học-đáng nể người! Nghĩ ra trăm thứ ở muôn nơi, Miễn sao nhân loại được đổi đời Cơm no áo ấm,đời sung túc Tràn trề hạnh phúc cả đời vui. Còn ta chẳng có gì để say..!? Nơi chốn nhân gian bão tố này.. Phận đời đen bạc nghĩ mà cay..! Kiếp sau sinh ở chốn tầng mây Ngao du theo gió bay bốn biển Chẳng nghĩ suy gì lại hoá hay..! ngày 23/02/2009 Không đề Ái tình ,tình ái giống nhau Cũng như cái thú nhà lầu xe hơi. Bởi trưng là thói ăn chơi Tham ô ,móc ngoặc để ((xơi của chùa))! Mặc ai nhà nát gió lùa Là quan ta cứ làm bừa việc chi..!? ngày 23/02/2009 Gọi hè về Chán xuân nên gọi hè về. Cho nhanh thảm cỏ bờ đê xanh rờn, Cho diều ai thả cao hơn, Cho đêm lộng gió từng cơn ngày hè, Cho sông nước ngập bờ đê, Cho thuyền ai đó xuôi về bến xưa. hè Hè về phượng nở chim ca Kể từ buổi ấy đôi ta biết tình. Hè về đám cưới linh đình Vui trong hạnh phúc chỉ mình với ta. BƯỚC CHÂN LẶNG LẼ Những bước chân âm thầm Khẽ lia trên bờ cỏ Trời đêm nay lặng gió Sương buông nhẹ rơi rơi. những bước chân âm thầm.. Xô nhẹ trên bờ cát Hai trái tim thổn thức Như biển hát chiều xưa. Những bước chân âm thầm Bên công viên đầy hoa Đèn khi mờ khi tỏ Như muốn tránh hai ta. Những bước chân âm thầm Bên hồ nước trong xanh Cá đớp trăng mặt nước Chỉ có em và anh. Tình yêu là như thế Dù bên bờ sóng bể hay bờ cát mùa thu Hay đêm trăng sương mù Vẫn bước chân lặng lẽ Là những người đang yêu. NGÀY 23/02/2009 EM MUỐN. . . ! .Em muốn gửi gió mây ngàn Đến cùng anh nhé chàng nàng bên nhau. Em muốn anh là hàng cau, Cho trầu leo mãi bên nhau suốt đời. Trầu cau làm thắm môi người, Cho mai lấy trúc trọn đời thuỷ chung. Em muốn anh là dòng sông, Cứ tuôn chảy mãi trong lòng nước non. Qua bao năm tháng không mòn, Sông còn mãi chảy sắt son muôn đời. Em muốn anh là biển khơi, Biển dịu êm, biển hiền hoà thơ mộng. Em sẽ biến mình thành bờ cát, Để anh hôn dào dạt muôn đời. Em muốn anh là một khoảng trời, Một khoảng trời xanh mênh mông đầy gió. Em sẽ biến mình thành thảm cỏ, Thảm cỏ xanh tươi mát trong lành. Em muốn anh là một cánh rừng, Một cánh rừng xanh chứa đầy hoa nắng. Em sẽ là một con chim oanh, Nhảy nhót chuyền cành hát vang khúc ca xuân. Em muốn anh là tất cả của giêng em. Để em gửi trăm ngàn nỗi nhớ..! Cho dù hai ta tháng năm cách trở, Trọn một đời ta là mãi của nhau. Ngày 21/02/2009 VỀ VỚI ANH Em lại về trên con phố nhỏ, Đường phố vẫn còn dấu chân ai đó? Một thời yêu,một thời nhung nhớ. Một kỷ niệm buồn,một thoáng mộng mơ. Em đã về đây thật rồi sao? Nắng tươi xóm ngõ, gió rì rào, Hương tóc người xưa bay trong gió. Dệt mộng tương phùng nỗi ước ao..! Em đã về đây...hỡi em yêu! Dáng em đi nghiêng cả nắng chiều. Hàng me ngày ấy giờ râm bóng Gió khẽ lay cành chút dấu yêu. Anh chờ...em đã về với anh..! Tháng năm xa cách ước mộng lành. Vui gì hơn thế -ngày họp mặt, Giọt lệ tràn mi em với anh. NGÀY 21/02/2009 HƯƠNG TÌNH Gió sương lẩn vào mây Thơ tình đậm hương say Hồn ai bay trong gió Hương tình sao ngất ngây. Bao kỷ niệm chất đầy Tháng ngày trong ký ức Nghe xa mà rất thực Tuổi học trò mộng mơ. MUỘN MẰN. . . ! Sống trọn đời tìm người để nhớ, Nhưng quên một người càng khó ..em ơi..! Anh và em ,hai đứa ở hai nơi, Hai nửa vầng trăng không muốn ai xẻ nửa..? Trong cuộc đời ai sẻ đôi nỗi nhớ? Một dòng sông bên lở bên bồi! Cùng một dòng trôi, bên đục bên trong! Chơi vơi nỗi lòng nỗi nhớ khuôn nguôi. Nửa cuộc đời bôn ba vì miếng cơm manh áo. Rồi ngày mai biết em có trở về..? Mặt hồ gươm sóng nước có lung linh, Ta lại bên nhau như mối tình thưở ấy. Dẫu muộn mằn nhưng tình yêu đang thức dậy. Con tim dập dồn như sóng nước sục sôi. Bù đắp cho nhau năm tháng bồi hồi, Em lại kề vai anh-Anh nghe từng hơi thở. Anh nghe được tiếng lòng em nhắc nhở Yêu mãi nghe anh-yêu đến tận cùng..! Dù trái đất này có muốn nổ tung, Dù sóng trào dâng nhấn chìm hai đứa, Hay núi lửa trào đốt cháy cả hai ta.. Vẫn vui vẻ tàn như những đoá hoa, Vui vẻ kết những quả ngọt lòng ta, Để ngày mai gieo hạt giống cho đời. Để kiếp sau ta lại thành đôi Lại trao nhau mối tình này ..em nhé! Hơi muộn mằn ,nhưng tình ta mãi trẻ, Bạc mái đầu ta vẫn cứ mộng mơ. ngày 21/02/2009 Tình anh Tình anh là những áng mây Nhớ em trong những tháng ngày cách xa. Bao giờ đào lại nở hoa Đến ngày xuân đó đôi ta lại về. trăng trốn Trăng phơi sương gió ,trăng đã say, Gió lẩn vào mây trốn trăng gầy. Trăng chơi trốn tìm trăng có thấy? Một mình trăng trốn lẫn trong mây. MÂY... . . Mây bay lang thang với gió mùa Mây chở nước về-những cơn mưa. Mây làm ô che mái đầu hai đứa Buổi tan trường về một chiều xưa. Bây giờ mây ở đâu Em ở nơi đâu? Chỉ có mình anh với nỗi sầu... Cô quạnh trời khuya cơn gió thoảng, Gà gáy tàn canh ,mắt nhuộm màu. Cánh phượng kia thắm đỏ với ai, Thơm cho ai nữa hỡi hoa nhài..! Áo trắng mộng mơ sân trường vắng Một thời kỷ niệm khó phôi phai. ngày 21/02/2009
  2. ĐIỂM TỰA Anh cũng thế...khi hiến bờ vai làm điểm tựa, Chỉ mình em...biết hơi thở thân quen. Biết nỗi niềm khắc khoải của giêng em. Anh xin hiến trọn bờ vai... Để mãi mãi hai trái tim cùng đập nhịp NGƯỜI TRONG MỘNG. Nơi vũ trụ sâu thẳm mênh mông Giữa dòng đời trập trùng bão tố. Anh như cánh buồm nâu trôi lạc bến bờ. Nghĩ về em -một mối tình thơ..! Tình hư ảo khác gì sương khói ? Biết bao điều ta không thể nói... Chứa chất trong lòng- nơi sâu thẳm con tim. Nếu ngày mai em như con thuyền rời bến, Bỏ lại mình anh trong gió giật mưa rơi, Cũng đành vậy -biết nói gì người ơi..! Dòng sông sâu quanh năm chảy xiết, Nước cuộn trào sóng biết về đâu? Ai dùng thước đo nơi bể sâu? Ai cân được mây trắng trên đầu? Ai đếm được sắc màu đổi thay năm tháng? Thôi đành vậy,để tình trôi vào dĩ vãng. Thời gian trôi ,năm tháng sẽ xoá nhoà, Ngày mai ai biết được tình ta..! Người lên xe hoa,người ngậm dòng nước mắt. Em ra đi với đôi môi mím chặt, Giữa dòng đời ,em nhắm mắt đưa chân. Em sợ mùa xuân đang trốn chạy. Hoa sẽ tàn khi hạ về cháy lửa, Màu tươi xanh sẽ chỉ còn một nửa.. Tiếc ngày xuân em đã để phí hoài. Thôi em hãy cứ đi đi, Đừng bao giờ nhìn lại. Cũng đừng tiếc một mối tình vụng dại, Thủa mộng mơ cũng chỉ thế mà thôi ! Ngày mai anh gặp em giữa dòng đời, Cả hai ta là người không quen biết? Bởi một điều-tình ta đã chết..! Một mối tình thơ sương khói giữa cuộc đời./. NGÀY 02/03/2009 Không ảnh sao biết dậy thì Đã không nhìn thấy thích gì hở em? Em đừng xuy diễn mà phiền Dù là mạng ảo không nên nói bừa. NẾU EM MƯỢN VAI ANH Nếu em mượn vai anh Như cơn gió lành mượn bờ dâu lay lá. Nếu em mượn vai anh Như bầu trời mượn màu xanh biển cả. Nếu em mượn vai anh Như bãi cát vàng mượn màu nắng pha lê. Để ngày mai khi sớm tối đi về Bãi cát vàng không có nắng- Cát sẽ buồn thiu Bờ dâu không có gió,dâu đứng lặng đợi chờ. Bầu trời xanh cảm thấy mình ngẩn ngơ nhớ về biển-đợi chờ và hy vọng. Anh cũng thế...khi hiến bờ vai làm điểm tựa, Chỉ mình em...biết hơi thở thân quen. Biết nỗi niềm khắc khoải của giêng em. Anh xin hiến trọn bờ vai... Để mãi mãi hai trái tim cùng đập nhịp. NGÀY 02/03/2009 ĐỊNH MỆNH Thế giới này có định mệnh thật chăng? Khi hai người ở hai nẻo xa xăm.. Chẳng có gì,chẳng lấy gì để nhớ. Có chăng ta chỉ chung một ánh trăng rằm. Nếu trời xui anh gặp em,xin em đừng từ chối. Đừng ngạc nhiên,đừng bối rối thơ ngây. Nếu là định mệnh xin em hãy cầm tay, Và ngày mai ta có nhau mãi mãi. Thời gian trôi ,không bao giờ trở lại. Kiếp luân hồi quay lại với hai ta Là định mệnh ông trời xếp đặt Đừng ngạc nhiên,xin em chớ chối từ.! NGÀY 2/3/2009 NHẮN AI . . Nói sao những chuyện thế gian Khác chi tơ rối dọc ngang tứ bề. Chuyện đời lắm kẻ khen-chê Thấp- cao, xấu -tốt so bì lẫn nhau. Ai từng qua chốn bể dâu ? Mới hiểu nỗi sầu,mới quý thời gian.! Ai từng qua chốn điêu tàn ? Qua cơn sóng gió vững vàng niềm tin.! Ai neo thuyền giữa đảo chìm ? Mới mong hạnh phúc niềm tin bến bờ.! Cuộc đời đẹp tựa bài thơ, Xin đừng thấm ướt cay chua của đời. Trăm năm sống một kiếp người, Hãy vui hãy sống cho đời thêm xuân. Ngày 01/03/2009 LẺ LOI Mãi nằm trong sâu thẳm trong con tim người ơi.! Xin người đừng bỏ rơi trái tim này đơn côi lẻ loi và tội nghiệp. ** ** ** Vẫn là biết thế người ơi..! Nhưng sao vẫn thấy bồi hồi trong tim. Kiếp sau ta lại sẽ tìm Câu thơ khoảnh khắc đắm chìm lời yêu. ngay 01/02/2009 EM KHÔNG LÀM NGƯỜI LỚN Anh không muốn em làm người lớn ? Đơn giản thôi Mùng 8/3 sắp tới rồi. Làm người lớn Em lại đòi trăm thứ quà. Nào son phấn Nào sữa tắm loại sang. Xe tay ga loại xịn nhất cửa hàng. Quần áo dài Loại tơ tằm Thái tuấn vân..vân..và..v..v..v.. HỎI EM? Anh hỏi anh rằng ..? Muốn em bé nữa không? Em cứ bé Cứ vô tư nhí nhảnh. Cứ chơi đùa Cho thoả thích nghe em? Việc người lớn Em đừng để mắt nhìn. Kẻo muộn phiền Kể cả việc anh yêu. Em được chiều chỉ hơi thiệt một chút. Ngày lễ này(8/3) Em chẳng có quà đâu? Đừng giận hờn Đừng trách anh em nhé..! Làm người lớn Khổ trăm điều hơn bé-bé ơi...! ngày 01/02/2009 MƯỢN VAI ANH. . . ! Sống giữa cuộc đời Em thấy mình nhỏ bé chơi vơi. Như con thuyền nhỏ Lạc lõng giữa trùng khơi bão tố. Như cánh chim lạc Giữa cánh rừng mênh mông lá đỏ. Nếu như có thể Em xin được mượn vai anh... Để cho em khỏi lạc giữa dòng đời tấp nập. Có vòng tay ấm êm Đầy yêu thương làm điểm tựa. Em sẽ thấy mình tự tin trong biển đời bão tố. Giọt lệ hoen mi sẽ không còn chảy nữa.. Trước mắt sẽ chỉ là một bầu trời xanh. Đầy nắng xuân hoa lá ngút ngàn. Em sẽ nhẹ nhàng Tựa vai anh nói lời yêu thương nồng nàn . Nếu như ngày mai... Hai chúng ta có được niềm hạnh phúc. Xin đừng trách em Vì đã trót mượn vai anh. Đôi bờ vai em muốn làm điểm tựa. Anh cố tình bỏ quên, Dù vẫn biết có một trái tim đang dựa... Trong sâu thẳm lòng anh Anh vẫn thầm mong như thế..! Đừng bao giờ xa nhau em nhé.. Bởi có một điều... - Anh đã cất giữ trái tim em. Ngày 28/02/2009
  3. CHIỀU TÍM .........NHỚ EM..! Rừng hoa tím biếc chiều buông Gió lay thảm cỏ sương giăng lối về. Mình sầu ,ai có não nề ? Ngóng người năm cũ sơn khê đâu rồi? Xuân về sao thấy bồi hồi Chiều buông tím biếc nhớ người yêu xưa. Chiều xưa cũng khoảng bây giờ Bóng ai đang đứng đợi chờ bóng ai? Từ chiều cho tới sớm mai Canh thâu sương lạnh ,mắt nai héo sầu. Người ơi..người ở nơi đâu? Có biết nỗi sầu ngậm nhấm tình ta. Tình xưa đẹp tựa như hoa Dở dang mới thấy sót xa cõi lòng. Biết rằng em đã có chồng Sao để sầu đắng cho tình đa đoan. Nhớ người nỗi nhớ mênh mang Hoàng hồn nhuộm tím tan hoang cõi lòng. ngày 8/3/2009 KIẾP CON TẰM Anh làm kiếp con tằm nơi đầu thác, Để mãi nhả sợi tơ bạc cho đời, Dẫu biết rằng đời cứ mãi chơi vơi Dòng nước xoáy cuốn trôi trong gang tấc. đời là chi cứ phải bơi ngược thác ? Để cho đời hứng mãi nỗi khổ đau, Qua dòng thác biết sẽ về đâu Nơi biển lớn sóng bạc đầu hung dữ..? Hay dịu êm cơn gió chiều xuân nhẹ Và mãi nghe tiếng thì thầm khe khẽ Những lời yêu của những trái tim yêu. ngày 9/3/2009 BƠI NGƯỢC THÁC. Em ơi... em vẫn muốn mình bơi ngược thác ! Biết gian nan nhưng vẫn cố vượt qua, Để ngày mai mình trở thành người khác... Vượt vũ môn cá chép hoá nên rồng..! Giữa dòng đời bên đục bên trong ..! Giữa sa mạc mênh mông mình chỉ như hạt cát. Giữa biển khơi mình chỉ là hạt nước không màu..! Giữa rừng xanh mình chỉ là mầm non tơ lá mạ..! Với tất cả cuộc đời mình chỉ là một sinh linh..! Trong muôn ngàn sinh linh đang tồn tại. Một ngày mai nhìn lại thời thơ dại Mình được chi, mình đã mất điều chi!? ngày 9/3/2009 VAI GẦY. Bờ vai anh gầy gò xương xẩu, Nhưng còn hơn sỏi đá giữa rừng sâu..! Ai đã từng trôi dạt nơi thế gian ? Mới hiểu được thế nào là hạnh phúc. Ai đã từng trải qua cơn khát, Giữa mênh mông sa mạc của đời. Mới hiểu được giá trị của những giọt mồ hôi... Được chắt chiu qua tháng ngày giông tố. Ai hiểu được cho ai nỗi khổ, Một đời xây đắp ,một đời vui, Nhưng bỗng chốc tan thành mây khói, Bàng hoàng,thất vọng ,mang nỗi sầu đầy vơi. BẾN CẢNG. Nếu bờ vai anh là cảng nước sâu ? Đón những con tàu tháng ngày cập bến. Chở che cho những con thuyền Tránh cơn giận hờn của biển.. Thì hạnh phúc nào bằng cho bến cảng chiều nay. Bến cảng sẽ cứ mãi mê say, Giang rộng vòng tay đón những con tàu như thế. ************* PHỐCŨ Phố cũ chỉ mình anh Với bước chân lặng lẽ. Lá vàng rơi khe khẽ Làm ngập nỗi nhớ xưa. Phố cũ ai đón đưa Người tình xưa nhỏ bé Gió vờn tóc ai bay Hương thơm lan nhè nhẹ. Nhớ người xưa phố cũ Bao kỷ niệm đầy vơi Nhớ mắt ai hay cười trong chiều thu năm ấy. Phố cũ chỉ mình anh qua năm tháng chiến tranh Chia đôi hai nỗi nhớ Mong cơn gió hoà bình. Anh mong từ nơi em Về với anh ...đi em..! Đừng bao giờ hờn dỗi Nỗi buồn chất đầy thêm. Về với anh đi em..! Qua tháng ngày giông bão, Con tim anh mách bảo Em còn rất yêu anh. Com canh lại ngọt lành, tiếng cười vang xa mãi Trong phòng ấm đôi ta Hạnh phúc nở đầy hoa.. Mối tình xưa còn mãi. ***************** MẸ...người đàn bà số 1. Tôi yêu anh từ mùa hè năm ấy Lúc sân trường phượng vĩ trải đầy hoa. Tiếng ve vang như réo gọi lòng ta, một chiều hè xa mái trường kỷ niệm. Nhớ buổi liên hoan chiều hôm ấy, Cái nắng hè như cháy xạm màu da. Mắt nai buồn -xa xăm cây phượng vĩ... Tà áo em bay trong cái nắng chiều hè. Hai đứa trở về trên con đường nhỏ Dọc bờ đê lồng lộng gió chiều, Cánh đồng trơ gốc dạ liêu xiêu, Bóng em nghiêng với nắng chiều cùng gió. Buổi chiều ấy -anh đã ngỏ lời yêu ! Nhìn mắt anh ,tôi muốn nói bao điều... Nhưng chỉ nhìn mà không dám nói..? Một cái gật đầu,vậy là tôi đã yêu anh. Tháng năm trôi,mỗi đứa một phương trời, Anh là lính,trở lại mái trường là tôi. Với trang sách và giấy trắng bảng đen. Anh không diễm phúc được là sinh viên... Anh là lính trong hàng quân, -Những người đi giữ nước. Còn tôi vẫn miệt mài trang sách Ngày lại đêm gom kiến thức cho đời. Sáu năm trôi qua dưới mái trường đại học Ngày ra trường cũng chẳng còn xa, Tôi trở thành người thầy thuốc, người bác sĩ đa khoa. Giữ lời hẹn, ra trường chúng tôi làm đám cưới. Một đám cưới nghe chừng rất vội Thời chiến mà đâu có lắm thời gian. Vui thì rất vui nhưng tiết kiệm và giản đơn. Anh lại ra đi-vợ chồng tôi là thế đó. Cuộc đời tôi và anh gắn bó, Nhưng sự đời sao cứ trớ trêu thay. Trên vai anh bên tình bên hiếu, Làm cho tôi phải suy nghĩ đắn đo... Về quê anh nơi xóm làng thân thuộc, Hay ở lại thị thành,nơi chốn phồn hoa. Anh bảo tình của hai ta Phải đẹp như những bài ca đẹp nhất. Tôi hiểu anh, anh muốn có mẹ và tôi. Với anh mẹ là tất cả cuộc đời..! Với tôi là người mang cho anh hạnh phúc, Cho anh những ước mơ rất thực, Rất mộng mơ, xây đắp một cuộc đời Không có tôi, anh không có tiếng cười con trẻ. Thế giới này ngày mai cũng thế, Vũ trụ này còn gì để sinh sôi..! Hạnh phúc ngập tràn với những lứa đôi. Tôi với anh môi kề vai ấp, Hai trái tim cùng nhau đập nhịp, Xây cuộc đời,xây hạnh phúc tương lai. Nhưng với anh- mẹ mới là người đàn bà số một. -Bởi mẹ sinh ra anh, Sinh ra những điều để tôi và anh yêu thương nhất... Cảm ơn mẹ thật nhiều, mẹ của anh cũng là mẹ của tôi. ***** HÃY CHỜ. . anh. Tóc xoã ngang vai ,ai buồn nhớ ? Kỷ niệm tình đời Ai đã quên ? Có phải vì sông sâu cách trở ? Hay cố để tình này dang dở phận duyên..! Hãy chờ nhé -chiều tím hoàng hôn, Chuyện đời năm xưa chớ có buồn..! Xa thẳm chân trời mây vẫn đỏ, Gió lộng từng cơn, gió dỗi hờn..! Một ngày xuân về mây sẽ ấm, Bão tuyết tan rồi nắng sẽ lên Ngàn hoa đua nở khắp mọi miền, Dĩ vãng u sầu ta sẽ quên. Bây giờ đây đang cuối mùa xuân Đón hạ về,nắng hồng về muôn lối Phượng cháy đỏ cánh hồng lại rơi rơi. Đời lại ngập trong tiếng cười hạnh phúc. Dẫu cuộc đời có nhiều uẩn khúc Tới đích rồi thấy thú vị làm sao? Dẫu phải qua ngày tháng hư hao, Nhưng niềm vui sẽ trả lại cho đời. CHIỀU TÂY BẮC. Ai lên Tây bắc quê em Núi ôm lấy núi,chiều nghiêng nắng chiều. Đường lên uốn lượn ngoằn ngoèo Suối buông nước đổ,thác reo đêm ngày. Núi rừng xanh cả bóng cây Hoa nắng rơi đầy,đỏ những mắt nai. Có cô thiếu nữ đợi ai ? Áo chàm ,khăn vấn tóc dài buông lơi. Điện biên xuân đã đến rồi Hoa ban nở trắng núi đồi quê ta. Xuân về phố núi sương sa... Ai về trẩy hội cùng ta thì về. Nhớ người xưa đã hẹn thề Có lên tây bắc hãy về cùng em. CHIỀU ĐÀ LẠT- CHIỀU BUÔNG SƯƠNG PHỦ LƯNG ĐỒI MẶT HỒ IN BÓNG MÂY TRỜI THƯỚT THA. THÔNG REO TRONG NẮNG CHIỀU TÀ BỒI HỒI XUÂN ĐẾN ĐỂ TA NHỚ NÀNG. THẢO NGUYÊN XANH,GIÓ MÊNH MANG NHÀ AI THẤP THOÁNG ĐỔ NGIÊNG BÓNG CHIỀU. CÓ CÔ THIẾU NỮ BÊN ĐỒI GIÓ LAY TÀ ÁO ĐƯỢM ĐÔI MẮT BUỒN. ĐÀ LẠT MỘT THOÁNG CHIỀU BUÔNG SƯƠNG SE HƠI LẠNH,CAO NGUYÊN QUÊ MÌNH. ĐÔNG QUA ĐỢỊ ÁNH BÌNH MINH NHƯ NGƯỜI THIẾU NỮ CHUNG TÌNH NĂM NAO. XUÂN VỀ RỰC CÁNH HOA ĐÀO MUÔN HOA KHOE SẮC VẪY CHÀO KHÁCH QUA. ĐÀ LẠT -MỘT THÀNH PHỐ HOA NHƯ NGƯỜI THIẾU NỮ ĐANG ĐÀ NẨY XUÂN. TRÁI TIM KHÔNG NGỦ. Tình thật anh mong mỏi tháng năm. Từ nơi xa xăm anh vẫn nhớ về người ấy. Từ phương xa người ơi có thấy, Những vần thơ anh luôn hướng về em. Khi hoàng hôn buông hay những lúc về đêm. Cũng là lúc trái tim anh không ngủ, Ở bên ngoài sương rào rào bên cửa sổ, Gió lay cành mang cái lạnh đến anh. Vẫn biết rằng ngày mai trời sẽ sáng, Bình minh lên sương sớm sẽ tan.. Cơn gió lạnh lòng anh sẽ trôi vào ký ức. Nhưng đêm nay chỉ mình anh Trong cái lạnh đơn côi..! Mong nhớ em sao tim thấy bồi hồi Có phải chăng đó là duyên số trời Đưa hai trái tim mình đến bên nhau. Nhưng em ơi khoảng không gian cách biệt Em ở nơi đâu-chân trời hay góc bể Nơi nắng hồng rực lửa hay cực bắc xa xôi.. Nhưng ở đâu trái tim anh vẫn sục sôi Vẫn nhớ về em -nơi khoảng trời xa ấy. Mối tình này liệu có được ngày mai? Hay mãi mãi chỉ là đêm dài cô quạnh ! Gối chiếc chăn đơn với tâm hồn giá lạnh..! Nếu phải chờ một nghìn năm, Để có được em-anh vẫn cứ chờ..! NGÀY 3/3/2009 NẾU CÓ THỂ Nếu như có thể .. Được như áng mây chiều, Anh sẽ đến bên em Cho thoả ước mộng yêu. Nếu có thể San cho em được nỗi sầu, Anh sẽ đến bên em Dắt tay em bước lên cầu hạnh phúc. Nếu có thể xé nát khoảng không gian Hai chúng ta sẽ ngập tràn trong cỏ lá, Giữa mùa xuân trong nắng ấm ngày qua. Này em ơi...!biết bao điều có thể, Mà làm sao chúng ta lại không thể..? Bởi duyên nợ kiếp này chỉ có thế mà thôi. Sang kiếp sau em sẽ chẳng đơn côi, Có anh đợi,giữa dòng đời bão tố. Biết rằng tình yêu là bể khổ nhưng duyên nợ của đời cứ phải trả cho xong. NẾU NGÀY MAI ? Nếu như trong vũ trụ bao la, Em là cánh chim lạc loài trong bão tố, Anh là cánh đại bàng đang bay về tổ.. Anh sẽ sẵn sàng che chở cho em. Nếu như ngày mai ai hoà khúc nhạc êm, Bản nhạc tình ai soạn từ kiếp trước, Khúc nhạc tình nghe như lơì hẹn ước, Để bây giờ vang mãi khúc hoan ca. Nếu ngày mai ta cùng nắm tay nhau Cùng bước đi giữa khoảng trời lộng gió, Đắm mình say trên những thảm cỏ xanh, Thì em nhé ...xin em đừng trách anh..! Duyên nợ chúng mình là như thế đó. ngay5/3/2009 MƯỢN VAI ANH. Nếu em mượn vai anh Như cơn gió lành mượn bờ dâu lay lá. Nếu em mượn vai anh Như bầu trời mượn màu xanh biển cả. Nếu em mượn vai anh Như bãi cát vàng mượn màu nắng pha lê. Để ngày mai khi sớm tối đi về Bãi cát vàng không có nắng- Cát sẽ buồn thiu Bờ dâu không có gió,dâu đứng lặng đợi chờ. Bầu trời xanh cảm thấy mình ngẩn ngơ nhớ về biển-đợi chờ và hy vọng. GIỮ TRỌN Anh đây chỉ một mình Trong đơn côi lạnh lẽo Ở đời ai thấu hiểu Chắc chỉ mình em thôi Nếu như mình thành đôi Hai trái tim đập nhịp sẽ giữ trọn nghe em..! NẾU. . . ? Nếu như có ngày mai ? Em có được bờ vai, Của anh cho em dựa. Thì em ơi hãy hứa, Cứ dựa mãi nghe em..! Để lắng nghe trái tim, Hai trái tim thổn thức.
  4. thanhhuan0909

    NHẬT KÝ CUỘC ĐỜI

    Hãy ca lên cho đời ta trẻ lại Mãi mãi sẽ là bông hồng tươi thắm ngát hương. Cả cuộc đời như cây tùng cây bách Đừng như cây liễu rủ ven hồ.
  5. CÂY CẦU THƯƠNG NHỚ. Cây cầu xưa bắc qua con nước Giờ xa rồi ,lạc bước chân ai? Trời đêm lạnh,sương lại rơi rơi Một đêm buồn,một nỗi buồn khôn tả. Ôi cây cầu chia đôi nỗi nhớ Anh bên này ,em bên ấy xa xôi Sương đêm lạnh làm ướt tóc mai giọt lệ sầu lăn dài trên má. Xa em rồi ,anh nhớ thương em quá.. Biết bao giờ ta trở lại bên nhau? Biết bao giờ nối những nhịp cầu, Để hai đứa lại cùng nhau sánh bước. Em thẹn thùng nhường anh đi trước... sương khuya tàn lạc bước theo em. Gió của đêm trên cầu buốt lạnh, Nép vai anh,em nhìn ánh sao đêm... Mắt mơ màng em giấu cả niềm tin Gửi trong anh tình yêu và nỗi nhớ. Anh cảm nhận nơi em qua từng hơi thở, Tiếng thì thầm nghe như tiếng trái tim. Phút êm đềm là những phút lặng im của ngày mai hai đứa thầm mơ ước. Hạnh phúc ngày mai hay những gì ta có được? Nhớ đêm nay trong những phút giây này. Nhưng rồi một ngày ta đã phải chia xa Nhớ cây cầu chia đôi nỗi nhớ Dòng sông hiền hoà nhớ kỷ niệm đôi ta. ************** YÊU SỚM Em yêu từ tuổi mười ba Như trăng mới hé ,như hoa nảy chồi. Gặp anh,em thấy bồi hồi con tim muốn hát,cuộc đời muốn ca. Như bướm bay giữa rừng hoa Hương lan trong nắng tan ra đất trời. Như xuân gọi nắng muôn nơi Bướm ong xây tổ cho đời nở hoa. Cuộc đời vang khúc hoan ca Yêu anh em mãi chỉ là anh thôi..! ********* NẮNG....! Nắng về cho lá thêm xanh Cho cây thêm nhánh ,cho nhành thêm bông. Nắng lên cho má em hồng Cho môi em thắm ,cho lòng anh say. Nắng về mây hãy ngừng trôi Che một khoảng trời cho nắng làm duyên. Nhà ai nắng lướt qua thềm Để cho ai đó nỗi niềm buồn vui. Mây ơi mây hãy ngừng trôi Mây có bồi hồi nhớ nắng ngày xưa ? Nắng -mây -mây nắng đợi chờ Trăm năm mây nắng ngẩn ngơ duyên mình. Nắng -mây chung một chữ tình Nợ duyên -duyên nợ chúng mình có nhau. HỎI AI ...AI BIẾT HỎI AI. . .! Ngày mai,ai biết ngày mai? Trong anh chỉ thấy đêm dài đớn đau. Tình xưa,một mối tình sầu, Mãi mong tình thật ,có nhau trong đời. Nhưng rồi tình mãi xa xôi Không gian cách biệt ,sao rơi chốn nào? Mong tình năm tháng hư hao, Đêm khuya sương lạnh má đào tàn phai. Hỏi ai..ai biết hỏi ai ? Một mình một bóng đêm dài quạnh hiu. Yêu người ,người chẳng muốn yêu? Một mình anh mãi sớm chiều đợi mong. Người xa có biết vậy không? Hay chăng giòng thước đo lòng nông sâu? Đời anh qua chốn bể dâu..! Thuyền không bến đậu,làm đau nỗi lòng. Hay chăng phận kiếp tang bồng, Gió bay mây cuốn,nỗi lòng bơ vơ. Buồn tình thả hồn vào thơ, Nợ duyên,duyên nợ ai chờ ai mong. Thôi thì lòng tự nhủ lòng, Kiếp này duyên phận mình không có gì..! Mô phật...người hãy từ bi, Kiếp sau liệu có còn gì hay không? Thà buông duyên nợ cho xong..! Tơ vương liệu có đau lòng...người ơi..! Duyên se là phận của trời Nỗi buồn là chuyện của tôi với nàng. ************ Hãy về bên anh,người yêu nhỏ bé. Mắt em ngấn lệ anh sẽ lau khô, Để ngày mai em lại vẫn làm thơ. Tặng cho anh những vần thơ hay nhất. ************ TÌNH QUÊ. . . ! (Anh sẽ mang sang một lễ trầu) Cùng với buồng cau có từ lâu, Cho môi hai họ thêm hồng thắm Cho mãi tình này thật đậm sâu. Anh mong ngày ấy đến thật gần, Tiệc cưới đôi mình giữa mùa xuân. Họ hàng hai bên vui như hội... xe duyên kết tóc mình thành đôi. Đường về lắt lẻo cầu tre nhỏ. Áo cưới em mặc nghe chừng khó... Đường đất lại dài lắm mấp mô, không cả xe cộ với đón đưa. Em về quê nghèo,em chịu không? Đồng xanh, gạo trắng, nước xanh trong. Chiều chiều lộng gió bờ đê nắng, Nghiêng cả cánh diều sát mặt sông. Làng quê vốn tính người chân chất, Áo nâu, chân đất, với cuốc cày. Ruộng mùa hai vụ thơm hương lúa. Buổi nắng trưa hè đượm hương say. Canh khuya gió lộng ,diều ai thả Vẳng mãi vi vu tiếng sáo diều Khúc nhạc đồng quê nghe là thế, Nghèo tiền,tình thắm đượm hương quê, Có về cùng anh,người yêu nhỏ bé Nơi quê nghèo ta sẽ mãi có nhau. Dẫu nghèo tiền nhưng tình có nghèo đâu? Ta mãi bên nhau cho quá tuổi bạc đầu. ************* NẾU CUỘC ĐỜI NÀY ANH CÓ EM. Nếu cuộc đời này anh có em..! Khác nào như mùa xuân có nắng, Lộc nảy thêm chồi lá tươi xanh, Muôn đoá hoa xinh đơm nhụy trắng Cây cao chắc khoẻ ,quả trĩu cành. Nếu cuộc đời này anh có em..! Khác nào biển xanh không bão tố, Phẳng lặng nên thơ ,biển hữu tình. Sóng vỗ ngàn năm hôn bờ cát Cát vàng dịu mát buổi bình minh. Nếu cuộc đời này anh có em..! Như rừng xanh bốn mùa đầy hoa nắng, Con nai vàng ngơ ngác dạo quanh Bầy chim khôn nhảy nhót chuyền cành, Vui buổi bình binh ngày xây tổ... Nếu cuộc đời này anh có em..? Không còn nỗi sầu vương khoé mắt, Mối tình xuân người ơi bền chặt, Như mùa xuân tháng tư đầy nắng Mây có về đượm chút chỉ làm duyên. Giữ mãi nghe em,tình xuân mãi trẻ. và đến một ngày mai cũng thế, Hạnh phúc ngập tràn với những lứa đôi. Hạnh phúc đâu phải của giêng ai? Niềm mơ ước của biết bao người trong vũ trụ. *************** CƠN MƯA BẤT CHỢT. Anh rất yêu những cơn mưa Nhất là những cơn mưa mùa hạ. Cơn mưa về gọi màu xanh của lá, Những cơn mưa làm mát dịu lòng ta. Khi nắng hè làm cháy nhành phượng đỏ. Sân trường xưa kỷ niệm hai đứa mình, Cánh phượng hồng còn vương trên mái tóc. Em thẹn thùng giấu mãi nụ cười xinh. Nhớ mùa hè chiều xưa năm ấy Buổi tan trường hai đứa chung ô Vẫn cơn mưa đổ về bất chợt, Gió bay làm ướt mái tóc thề. Nhớ cơn mưa ,anh mãi nhớ về em kỷ niệm êm đềm một thời áo trắng. Nhớ về em anh nhớ cả mùa nắng nhớ cơn mưa bất chợt ngày nào. Ngày 19/3/09 ******************** Tặng các bạn HỘI GIÀ. Tuổi già vui với hội già Chén thù chén tạc ai mà sánh đây..? Tình thân ai đó xum vầy Bên nhau tương ngộ xuân này thêm vui. nhắn ai sống ở muôn nơi Niềm vui ai cũng một đời khát khao. ********************* Giọt mưa buồn vương trên khoé mắt. Chiều hoàng hôn phủ tím đôi bờ. Dòng sông cầu nước chảy lơ thơ. Nón quai thao khẽ khàng ai nhẹ lướt, Cùng thuyền tình xa mãi một bến mơ..! ********** Hãy về bên anh,người yêu nhỏ bé. Mắt em ngấn lệ anh sẽ lau khô, Để ngày mai em lại vẫn làm thơ. Tặng cho anh những vần thơ hay nhất. ************* TẶNG EM... Tặng em cả một mùa xuân Hoa tươi sắc thắm xa gần sắc hương. Tặng em môi thắm má hồng cho xuân trẻ mãi,cho chồng em ghen. Tặng em cả mối tình giêng Tháng năm anh đợi ,tháng giêng anh chờ. Tặng em cả mối tình thơ Dạt dào hương sắc anh chờ bao năm. Tặng em cả ánh trăng rằm Đêm thơ mơ mộng tháng năm ngày hè. Tặng em cả cánh đồng quê Thơm say hương lúa,đi về mùa vui. Tặng em một giấc ngủ vùi Trong mơ em những cùng tôi bên nàng. Tặng em nỗi nhớ mênh mang Tháng năm chờ đợi xuân sang anh về... ******************************** NỖI NHỚ Một ngày mưa có trăm ngàn nỗi nhớ... Nỗi nhớ nào cũng da diết khôn nguôi. Nỗi nhớ nào cũng đậm mãi trong tôi Kể từ cái buổi chiều mưa hôm ấy. Trong dòng người tấp nập đi qua Như làn gió lướt mỗi cánh hoa Để lại trong tôi biết bao kỷ niệm Chuyến tàu xa,khi con tàu rời bến. Bàn tay người vẫy in trong nắng chiều tà. cơn gió lộng,biển trập trùng ngọn sóng Tiễn người đi mà lòng những mông lung. Người ra đi,không hẹn ngày trở lại. Nơi quê nhà đã qua mấy mùa hoa trái, Em có về ...anh để phần trái sầu giêng. Bởi nó là những kỷ niệm của em, Và cũng là của anh ngày hôm đó. Khi sương mai còn vương trên ngọn cỏ, Mắt ai cuời trong cái lạnh sương mai. lung linh hạt ngọc tựa mắt nai Mà trong anh đã hằn sâu nỗi nhớ. hương hoa cỏ cũng thắm một mối tình Khi xa rồi mới thấu hiểu tình anh, và tình em đi qua như cơn gió thoảng. một ngày ..và biết bao ngày vẫn nhớ mãi người ơi. NGÀY 18/3/09 ***************** Trời mưa ngâu hay những giọt lệ sầu, Của mối tình ai đó bấy lâu..! Tháng năm trôi họ vẫn chờ nhau, Vẫn yêu thương,vẫn bắc cầu nỗi nhớ. ****** Nếu tình này như ngưu lang-chức nữ Nhớ về nhau năm tháng đợi chờ, Dù cho tình hai khoảng trời xa cách Thì tình này vẫn vẹn tròn như những giấc mơ. ********** LỜI RU CHO EM. Anh muốn ru em vào giấc mộng..! Để quên đi bao nỗi u sầu. Anh muốn ru em giấc ngủ sâu, Cho ngày tháng đớn đau trôi vào quá khứ. Trước mặt chỉ còn là mùa xuân, Với bao sắc nắng hồng rực rỡ. Hãy bừng tỉnh khi mùa xuân gõ cửa. Bão tuyết tan,ánh nắng tràn về. Anh ru em trong giấc ngủ đồng quê, Thoang thoảng mùi hương đồng gió nội. Từ đầm sen,mái ngói đưa về. Từ luỹ tre làng kẽo kẹt bờ đê. Dòng sông xanh, thuyền ai xuôi về bến. Lắng giọng hò theo gió mênh mang... Lời ru anh gửi cùng nắng vàng xuân nhẹ, Anh gửi người yêu anh nhỏ bé chiều xưa. Anh gửi lời ru theo nắng hồng muôn thưở, Bãi cát vàng sóng vỗ nhẹ khơi xa, Gửi lời ru theo những cánh hoa, Mỗi mùa trôi qua là những lời ru anh đó. Ở nơi xa ...em ơi có thấu tỏ, Nỗi lòng người nơi đất mẹ là anh..! Ru cho em một giấc ngủ yên lành, Và em cứ mãi bên anh ...em nhé. *** Trăng khuya.... Trăng ngủ quên hay trăng lại rỗi hờn, Để cho gió cho mây chờ mãi... Dù mùa nào trăng vẫn còn mê mải Chờ ngày rằm trăng lại tỏ cùng ai? Người đừng trách trăng đi lạc lối, Giữa mênh mông vũ trụ không cùng... Giữa cánh đồng rộng lớn mênh mang, Gió lang thang là chuyện đời vốn có. Người chờ trăng,trăng biết chờ đợi ai? Có chú cuội ngủ hoài bên dưới, Gốc cây đa sớm tối mong người..! Suốt bốn mùa cuội đợi người ơi..! Một mùa trăng,hay một mùa nắng hạ. Một mùa thu hay một mùa thay lá. Một mùa đông sương giá tuyết rơi. Có chờ được mùa xuân trăng ấm hỡi người..! Hay mãi chỉ là giấc mộng đơn côi, Đời hiu quạnh trong gió chiều biển biếc. Hoàng hôn buông tia nắng về ngủ hết Cả mùa trăng trong bóng tối mông lung. ****************** HẠNH PHÚC MONG CHỜ Nếu em là thơ Thì trong lòng anh tràn đầy cảm xúc. Để viết cho em Những vần thơ rất mực chung tình, em sẽ như những đoá hoa xinh Ngự trong anh Mối tình đầy lãng mạn. Trong đêm thơ cả tình yêu -tình bạn Tình yêu em ngự ở vị ngôi đầu. Nếu ngày mai hai đứa có được nhau, Anh nguyện giữ cho em trọn đời hạnh phúc. Ngày tháng trôi sẽ chứng minh những điều rất thực SẼ tìm ra trong cái nắng chói loà Hạt ngọc sáng giữa mênh mông sóng dội. Em đừng trách anh anh là người mang tội Ở bên em mà chẳng nói điều chi Để hôm nay ta đã được những gì? Sau muộn mằn tháng năm lưu lạc. Thì em nhé-ngày mai hai ta sẽ khác... Hạnh phúc đang chờ nơi bến đỗ -thời gian. ************* NGƯỜI XƯA. . .! Hình bóng người xưa đã khuất rồi. Em còn đâu nữa ở bên tôi? Người đi xa mãi phương trời lạ, Còn tôi giữ mãi bóng hình người. Em tôi xa khuất nẻo chân trời Nơi vùng tuyết lạnh xứ xa xôi. Nửa trái tim rơi nơi sóng gió Một nửa tim côi sống với đời. Lẻ loi đơn chiếc,hỡi người ơi..! Tháng năm xa cách sao dài thế ? Bao giờ em về lại bên tôi..? Ta lại bên nhau cùng sánh bước... Bên hồ sóng gợn nước reo vui. Chiều nghiêng bóng ngả chiếm hồn tôi Thu xưa giờ đây ai trở lại..? Hà nội trong tôi những xế chiều. Hương mùi hoa sữa chiều thu ấy, Nhìn mắt ai cười ,tóc gió bay. Đường phố chiều nay sao vắng lặng. Nhớ người xưa ấy cả mùa nay. *********** HỒN TÔI Hồn ai bay bổng cùng thơ Bồng bềnh mây gió lửng lơ giữa Trời. Vươn tay níu ánh sao rơi Thả mình đi khắp núi đồi trăng thanh. Xoè tay xoa ánh bình minh Với chân trêu cả sóng tình biển khơi. Xin đừmg như thế -người ơi..!? Hồn em cùng với hồn tôi bồng bềnh...? NGÀY 13/3/2009 ***************** MỘNG MƠ Yêu người-một mối tình thơ Tháng năm khắc khoải ,đêm mơ bóng hồng. Cũng bởi xa núi cách sông Mà tình ta mãi đem lòng bơ vơ. Biết chăng ai đợi ai chờ Hay chăng cũng chỉ tình..h..ờ.. tháng năm. Để tình ta mãi xa xăm Ngàn thu ôm mộng trăng rằm ...ngàn thu..! 13/3/09 **************** TÓC DÀI ƠI..... Tóc dài ai đã buông lơi..! Để cho gió cuốn hồn tôi theo nàng. Trập trùng mây phủ non ngàn, Xanh xanh thảm cỏ, mêng mang đất trời. Tóc dài ôi....tóc dài ơi..! Xin đừng làm khổ hồn tôi lúc này. Tháng năm những đắng cùng cay Xuân qua -hạ tới tháng ngày buồn thiu. Ngẩng mặt níu ánh sao rơi, Có ai hiểu được lòng tôi bây giờ..? NGÀY 13/3/2009 *************** TRÁI TIM ĐAU Em khóc than và em không còn nước mắt! Khóc làm chi Khi tình yêu đã mất. Nỗi tủi hờn Chôn giấu trái tim đau. Và hãy nhớ Từ giờ trở về sau. Ta không khóc cho mối tình dang dở. Bởi một diều Tình làm lỡ trái tim đau. Nếu anh được làm vừng của giêng em Thì cánh cửa Trái tim đâu còn khép. Em sẽ là Người anh yêu thương nhất. Trọn một đời Anh chỉ có mình em. 13/3/2009 TÌNH ĐỜI. . .! Đời là bể khổ ai ơi..! Tình là oan trái ở nơi thiên đình. xin đừng oán trách chữ tình..! Trách người chỉ một ,trách mình mười mươi. Có bao nỗi khổ trên đời, Khổ tình là khổ đầy vơi nỗi lòng. Tình cha tình mẹ tình con, Tình cha như núi cao sơn chất đầy..! Tình mẹ sớm tối xum vầy, Cho con tất cả, tràn đầy yêu thương..! Tình con nắng sớm chiều hôm, Sao tròn chữ hiếu đền ơn cho người..! Tình thầy nghĩa nặng ơn sâu, Một chữ là thầy suốt cả trăm năm..! Đời ta như thể trăng rằm Nay tròn mai khuyết cả trăm nghìn đời. Nếu trăng gặp áng mây trôi Vầng trăng lấp ló ,tình đời lầm than. Trăng treo đỉnh núi gió ngàn Một đời lận đận,muôn ngàn đắng cay. Cuôc đời biết mấy gang tay ? Xin đừng có trách tình này ...người ơi..! NGÀY 11/3/2009 ***** TÌNH. . .LỠ. . .! Tình đẹp như chốn phồn hoa Ngàn thu muốn giữ trong ta tình này. Những năm tháng thật mê say Bên nhau hạnh phúc tình này ...người ơi..! Bỗng đâu có tảng băng trôi Trong hồ nước lạnh ,làm tôi thật buồn. Trời khuya sáng ánh trăng khôn, Soi rõ tình buồn biết nói sao đây? Bao giờ xuân đến nơi này Cho tan tuyết lạnh,hồ đầy ánh dương. Thiên nga vui cả đêm trường Trăng soi dạ khúc,lẽ thường -tình xuân. ************** LỖI HẸN. Đã bao lần đôi ta lỡ hẹn Em không đến,anh cứ mãi chờ mong. Mong là vậy,nhưng em ơi đừng đến? Em đến rồi,anh còn gì để mong. Mối tình đẹp là mối tình dang dở, Nguyên vẹn trong nhau bao lời nguyện ước thề. Anh vẫn mong em,nhưng ngày mai cứ thế... Cứ lỡ hẹn như thế...... nghe em..! NGÀY 10/3/2009 ********* LỖI HẸN 2 Em lại đến như cơn mưa bất chợt, Cơn mưa làm dịu mát lòng anh. Anh mong mưa như một mong gió mát lành, Xua tan đi nỗi sầu ký ức. Em đã cho anh những tháng năm rất thực Rất mộng mơ xây đắp một cuộc đời, Để ngày mai hai ta không còn cảnh đơn côi Sánh bước bên nhau giữa khoảng trời hạnh phúc. ***** LỖI HẸN 3 Nếu ngày mai ta có gặp lại nhau Thì em nhé đừng nhắc câu lỗi hẹn. Bởi trong anh vẫn luôn mong em đến Gặp lại nhau ta giữ vẹn câu thề. Anh lại bên em ta xây đời hạnh phúc. Trao nụ hôn nồng ấm áp tình quê. Anh lại cùng em dạo trên bờ đê lộng gió, Hương tóc em thơm mãi mùi hoa cỏ Như thủa ban đầu ta mới được yêu. Giữ mãi nghe em-Hương đậm của gió chiều. Một mối tình ngày xưa lỗi hẹn. Nếu ngày xưa thuyền ai về cập bến. Thì bây giờ thuyền -bến đã cách xa. Có hay không mối tình của hai ta..? Hay vẫn mãi là bài ca lỗi hẹn. ********** TÌNH DANG DỞ Tình dang dở để lại những niềm đau Bởi chỉ có bốn mắt nhìn nhau? Bốn mắt đâu có nhìn về một hướng! Hướng tương lai chìm trong mộng tưởng. Chỉ biết yêu-yêu hết cả chính mình.. Một giấc ngủ quên qua cả nắng bình minh. Chợt tỉnh giấc,hoàng hôn đã xế. Đời gian truân đi qua miền dâu bể. Cơn bão đời giằng xé tâm can... Đã bỏ qua một chuỗi thời gian, Thôi cũng đành để mối tình dang dở. Góp nhặt niềm thương vụn vỡ của đời. ngày 10/3/2009 *********** BÀI CA LỖI HẸN Em không thích bài ca lỗi hẹn Biết làm sao khi thuyền -bến không cùng. Vẫn ước mộng một ngày có tình chung Sao mộng ước lại tan thành mây khói. Xa em rồi -anh không thể nói... Không gian trầm trong gió nội chiều xưa. Vẳng lời ai điệu hát đò đưa. Cánh buồm nâu thuyền nhổ neo rời bến. Gió mênh mang ,thuyền xuôi về biển Nước dạt dào con sóng ,mái chèo khua. Bến ở nơi đâu?ai biết bây giờ? Phía trước là mênh mông biển cả..! Sóng dịu êm hay là trận bão giông, Nơi biển xa thuyền mãi lênh đênh... Ngóng mắt chờ trông tìm về đảo nhỏ. Vẫn biết phải qua nhiều sương gió, Đảo nơi đâu,bến đậu ở nơi đâu? Thả neo rồi ,đời sẽ hết nỗi sầu, Hay chỉ bạc mái đầu tìm bến đậu .....người ơi..! ngày 10/3/2009
  6. NHẮN EM Em ngồi nhớ ai trong đêm dài cô quạnh ? Sương buông dần em có lạnh lắm không? Trăng mông lung đậu nơi phương trời vắng, Thổn thức tiếng lòng sao chẳng nhắn cho anh. Nơi quê mẹ hoa trái vẫn ngọt lành, Cây sầu riêng em trồng giờ đang sai trĩu quả. Cây dừa xanh ngiêng ngiêng cành lá Đón nắng chiều xào xạc gió đưa. Sông hậu quê anh nước chảy lững lờ Cánh bèo dạt mênh mang mặt nước. Nhớ về em ..!ngày xưa hai đứa chung tay vớt Những cánh bèo ôn kỷ niệm tuổi thơ. Giờ xa em -anh thấy mình ngẩn ngơ..! Nơi quê nhà ngóng về em nơi ấy? Thành phố ồn ào em ơi có thấy.. Nỗi lòng này anh biết tỏ cùng ai? Đọc thơ em ,anh như thấy ngày mai... Em ngồi nhớ trong đêm dài cô quạnh. Có phải nơi xa ,trái tim em đang lạnh? Nhớ về anh nơi chính quê nhà ??. ngày 4/4/2009 ********** Em ở đầu sông,anh cuối sông. Hai đứa ở hai đầu nỗi nhớ ! Muốn đến bên nhau quả thực là khó? Nên thôi đành anh mãi chỉ mình anh. Từ nơi đầu sông em ơi có biết? Anh góp nhặt cánh bèo, Biết cánh bèo nào là của em? Anh mãi giữ để nỗi nhớ dày thêm... Cho kỷ niệm của anh và em còn lưu lại mãi. Dù biết rằng tháng năm trôi không bao giờ trở lại. Cóp nhặt bóng hình em có lẽ chỉ mình anh..! Nửa cuộc đời tóc anh chẳng còn xanh, Nhưng vẫn thầm mơ một cuộc đời hạnh phúc. Ở mãi bên em trao nụ hôn nồng, Bù đắp cho em những năm tháng chờ trông. cái hạnh phúc giản đơn nghe chừng sao mà khó thế! Khoảng cách hai ta như trời với bể. Bể ồn ào, trời có thấu hay chăng? Bể nổi sóng đã biết bao năm? Bể giận hờn vô cớ rồi lại về phẳng lặng. Đấy là lúc biển buồn-như anh nhớ về em! Này em ơi. . .!Nếu như anh có thể... Anh không làm con sông để chờ em nữa... Bởi sông chảy hoài mà có thấy em đâu? Nếu như có thể...anh xin làm một áng mây trôi Cứ theo gió chiều lửng lơ bay mãi... Bay đến tận cùng trời cuối nẻo đường xa. Hay anh xin làm một bông tuyết trắng Để Cơn lạnh lòng nhờ gió mang đi, Và đến mùa giáng sinh anh sẽ lại quay về... Cùng ông già noel mang quà cho lũ trẻ. Anh sẽ thấy hạnh phúc -dù chỉ là nhỏ bé. Không tơ tưởng hay vướng bận tình duyên. Thì em nhé... mối tình này em hãy bỏ quên ! Và chờ anh vào kiếp sau gặp lại. Tình của ta sẽ không còn ngang trái ! Không còn trở lực nào ngăn cản nữa đâu. Hạnh phúc giản đơn như đôi bồ câu, Giang cánh bay khi mỗi độ xuân về. Thế em nhé-người yêu nhỏ bé của giêng anh..! ***************** Cuối nẻo đường xa ai biết không? Hoa xuân nở trắng rụng ngập đường Chờ người thiếu nữ về bên ấy Cùng nhau xây đắp mộng uyên ương. ***************************** Mong mùa xuân ấy đến thật mau. Xe hoa anh đã kết đủ màu, Song hỉ lâm môn đà chờ sẵn, Buồng tranh hoa cưới đón cô dâu. ************************** THUỘC VỀ NHAU Tình đôi ta mãi mãi cách xa Thì thôi nhé ..!xin đừng lưu luyến..) Vẫn biết rằng em không còn lưu luyến..! Nhưng kỷ niệm cuộc đời cứ mãi còn đây..! Vẫn luôn ẩn hiện qua những phút giây... Bao ảnh đẹp đã đi vào tâm khảm Muốn xua đi cho cuộc đời thôi ảm đạm, Muốn vui với chén rượu nồng cay, Muốn thả mình vào những cơn say, Nhưng thật khó,đời không làm thế được? Còn bao công việc bộn bề phía trước, Đang chờ ta,đang vẫy gọi lòng ta. Còn chút hơi thở ,ta còn phải xông pha.. Còn trái tim ta còn phải cống hiến..! Sức này nhỏ mọn chỉ như giọt nước trên biển, Sẽ hoà tan khi rớt xuống nơi này. Và ngày mai ...và cả ngày mai nắng cháy.. Lại yêu thương và vẫn sống với cuộc đời. Dù rằng cũng chỉ một khoảng đời thôi.! Nhưng cuộc đời sẽ trở thành bài ca bất tận. Ta yêu nhau nhưng ta đã từng hờn giận..! Và rồi ta lại đến bên nhau Thì em ơi có phải duyên xưa đã bắc cầu? Để cho hai đứa thuộc về nhau mãi mãi. ********************************* VIẾT TIẾP VẦN THƠ Thì em ơi...!anh sẽ cảm ơn cơn gió lành, Đã giành cho anh những giây phút bình yên. Đã cho anh có thêm một niềm tin Rằng:em vẫn là người yêu thương anh nhất! Dẫu không tin đó là sự thật Hạnh phúc trở về từ một cõi mơ. Thì anh lại viết tiếp những vần thơ Những bài thơ khi xưa còn dang dở.. Em đã đánh thức tâm hồn tưởng chừng như vụn vỡ. Ta làm lại từ đầu từ những bước đầu tiên... Lại mộng mơ,không vướng mọi ưu phiền, Lại trắng trong vô tư như ngày còn thơ bé. Bỗng chốc hoá thân trở lại thời son trẻ, Em lại nũng anh như thưở ban đầu Trên bước đường ,hai đứa nắm tay nhau.. Em vấp vào ngọn cỏ lau chực ngã Mắt thơ ngây bờ mi hoen dòng lệ Bắt đền anh,anh phải cõng em rồi.. Ngồi trên lưng anh, em lại rộn tiếng cười. Tiếng cười át cả tiếng gió đang bay bay... Kỷ niệm năm xưa vẫn cứ vơi đầy, Luôn theo anh về trong tháng ngày nhung nhớ. Cả cuộc đời này ,anh vẫn chờ cơn gió.. Cơn gió lành mang em đến bên anh. *************************************** EM CÓ BIẾT...? Vẫn biết rằng tình đầu em lỗi hẹn Nhưng mộng uyên ương ta cứ mãi còn! Cho dù ở hai đầu thương nhớ Anh sẽ giành cho em cả chiều tím hoàng hôn. Từ nơi xa ...em ơi có biết? Anh thầm mơ một mối tình tha thiết, Như cây xanh mong nắng ngày hè Như sân trường mong những tiếng ve.. Em ơi...Nếu như em là con thuyền nhỏ? Tháng ngày lênh đênh tìm bến đậu. Thì bến bờ anh còn nguyên ở đó, Chờ thuyền em đã biết bao năm? Nếu như em lỗi hẹn cùng dòng sông? Nơi em đã từng ôm mộng tơ duyên. Thì em nhé -hãy vững niềm tin, Sông vẫn đợi ,con thuyền xưa vẫn đợi. Đừng để nỗi sầu xâm chiếm con tim ! Đừng để tâm hồn vướng ưu phiền, Đừng ôm hoài niệm gì xưa cũ, Đừng để lòng mình đánh mất niềm tin. Hãy vui cho đời ta trẻ lại... Mãi mãi sẽ là bông hồng tươi thắm ngát hương. Ta lại vững tin trên đường ta bước tiếp... Hạnh phúc đang chờ...đâu phải là giấc mơ. **** Dù hai đầu cách xa? Tình ta vẫn mặn mà. Dòng sông xưa vẫn chảy, Như mối tình đôi ta. ******** ẤY CÓ EM Nếu như đêm nay anh sải bước một mình. Trong đêm vắng lang thang trên phố, Ngắm bầu trời đêm với những vì sao, vì sao nào là vì sao sáng nhất? Anh bảo rằng: -đấy chính là em..! Nếu như ngày nào anh đi trên bãi biển, Biển lộng gió ,sóng dào dạt vỗ bờ, Từ khơi xa bao hải âu chao cánh, Cánh chim nào đang bay cao nhất? Anh bảo rằng:- đấy chính là em ! Nếu như anh lạc nơi hoang mạc, Giữa mịt mù mênh mông là cát. Anh mong có cơn mưa bất chợt, Hay từ xa một rừng nho trĩu quả. Anh bảo rằng:- nơi ấy có em ! Nếu cuộc đời này sống thiếu em ! Thì khác nào bầu trời êm không có nắng! Nếu sống cuộc đời này không có em ! Thì lòng anh sẽ mang sầu trĩu nặng. Tháng ngày trôi vô vị biết nhường nào. Cả cuộc đời anh sống thanh tao, Anh có thể bỏ qua tiền tài ,địa vị... Bỏ qua những gì đẹp và nhiều hơn thế, Nhưng với em,một tình yêu thế kỷ.. Sống trọn đời anh chỉ có mình em ! ******** NGƯỜI VIỄN XỨ nửa đời ly hương Cơm áo xứ người Bỗng chốc thấy thương ! Thân người viễn xứ. Thôi ta về nhé... Quê hương vẫy gọi! Tiếng gà gáy sáng, Thêm mùa xuân trôi. Thân người viễn xứ, Cày sáng cày trưa, Cả đời cơm áo... Biết sao cho vừa..? Quê hương là mẹ! Tổ quốc là cha ! Thương con viễn xứ. Tình yêu mặn mà. Ta về với cha Ta về với mẹ Mẹ ngóng từ xa Cha giang tay đón Con đã về rồi Mẹ ơi chớ buồn Con luôn yêu mẹ Nước mắt con tuôn... trong ngày họp mặt. Mẹ yêu nhiều hơn, con yêu của mẹ... *********** NẮNG CHIỀU Chiều về nắng toả hàng cây Trong anh lại nhớ những ngày chiều xưa. Thoảng bay cơn gió nhẹ đưa, Tiếng ai vẳng với tiếng mưa ngày nào? Lắng nghe cơn gió xạc xào Lời ru cùng nắng lẫn vào chiều xuân. ** ** ** Hoàng hôn thu ánh nắng vàng lá rơi ghế rủ đợi nàng mấy xuân. Nhớ người, anh mãi chờ mong... Mưa tạnh, nhưng lòng anh vẫn cứ mưa. Biết bao ngày tháng thoi đưa Xuân qua hạ đến sớm trưa nhớ người. Vạch mây ,anh hỏi ông trời Sao để tình đời anh mãi cô đơn. CON THUYỀN. Con thuyền xưa vẫn lênh đênh trên biển. Theo gió mơn man đi mãi không về. Nhưng một ngày thuyền bỗng nhớ bến quê. Dòng sông xanh và cây đa toả bóng, Thuyền trở về với những dòng sông. Thả neo rồi mới biết dòng sông trong Nơi con thuyền năm xưa tìm kiếm Một ngày thuyền được neo trên bến Cũng là ngày thuyền hạnh phúc nhân đôi. Nghĩ một thời trôi dạt mây trôi Bao tháng năm nơi xứ người bến lạ. HƯƠNG QUỲNH Canh khuya ai ngắm hoa quỳnh Quỳnh hương hé nở ,một mình với hoa. Ngọn đèn leo lét quanh ta Đêm dài thao thức ,sương sa quanh mình. Hỏi quỳnh sao nở về đêm ? Để cho ai đó ruột mềm quặn đau ? Nhớ người,mang nặng nỗi sầu ! Sao người lại bỏ đi đâu ...hỡi người..?! **************** GỬI MÂY Tình ai đem gửi gió mây ? Gió hờn mang mãi tình này đi xa. Để anh chờ mấy thu qua Tình đâu có đến,tình qua chốn nào? Đêm đêm anh những ước ao, Bao nhiêu thương nhớ gói vào trong tim. Mãi mong hạnh phúc êm đềm, Nhưng mà hạnh phúc lắng chìm nơi đâu ? Có chăng qua mấy nhịp cầu Hay tình ai đã dãi dầu nắng mưa. Hay tình qua chốn rậu thưa Như cơn gió thoảng ,bây giờ còn đâu? mong tình anh mãi âu sầu Thu qua hạ đến một mầu tình đơn LỜI CỦA GIÓ. Xào xạc canh khuya gió nói gì ? Mà nghe trong mộng tiễn người đi.. Gió lay cành lá ,sương đêm lạnh, Xuân đã đến rồi ,xuân lại ra đi. Gió hỏi gì em-em biết không ? Nỗi buồn anh giấu ở trong lòng..! Tháng năm cùng khoảng trời xa cách, Mãi nhớ về em,nhớ mông lung. Gió có hỏi anh,anh ỡm ờ Nhớ người bên ấy cả giấc mơ, Xuân này là mấy rồi em nhỉ..? Đợi người bên ấy,mối tình thơ. Đến một ngày kia em hỏi gió ? Gió lại hỏi em mối tình thơ, Ai chờ ai đợi qua năm tháng... Hay chỉ mình anh mãi tôn thờ. Tình đời cay đắng buồn muôn thưở! Gió biết gì đâu cứ vô tư... Cùng mây bay bổng trong trời đất, Phận đời đem bạc với lãng du. Thôi nhé em ơi...thế hết rồi ! Tình đời trôi dạt tháng năm trôi. Mối tình ta có duyên không nợ, Để mối tình thơ với lẽ đời. -------II------ (Gió mang em đi rồi đi mãi Anh đứng chờ mong gió chẳng về) Gió cuốn em đi thời thơ dại Mà lòng anh cứ mãi mê say. Em qua đời anh như gió thoảng, Như gió chiều hè hay nắng mai. Phút chốc bay đi rồi lại đến, Làm anh thổn thức những đêm dài. Vẫn mong anh được là cơn gió ? Để được cùng em mãi ngao du, Như hồn mây trắng nơi trời đất, Gió lộng cùng mây suốt bốn mùa. Cho anh được hỏi:em là gió ? Nếu em là gió anh là mây. Ta mãi bên nhau những phút giây Cùng bay -bay mãi thế gian này. TRẢ NỢ EM Tình ai trao cả cho mây Để cho sương sớm đất này buồn thêm. Anh chỉ như hạt sương đêm Bình minh ló rạng anh quên lối về. Nỗi buồn anh lại tái tê Tình mây em đó,em thề đã trao ? Để cho anh mãi hư hao Nhớ về em đó má đào tàn phai. Nhưng anh chỉ giọt sương mai... Sánh sao được với mây cao trên trời. VẮNG. . ? Vẳng tiếng ai từ xa gọi gió ? Gió còn đang bận với nàng thơ, Nàng thơ đang trút bầu tâm sự, Tâm sự cùng trời với nắng mưa. *****LỜI CỦA GIÓ.....3 Khi nắng hồng lên gió sẽ về... Trong trời xuân ấm gió say mê Nhắn ai nơi ấy đời cô quạnh, Cùng theo xuân ấm gió tràn về. Khi gió xuân về lá nhẹ lay Tiết độ xuân sang nắng rơi đầy. Gửi người nơi ấy cùng cơn gió, Một chút hương say,một chút tình. Người ở nơi xa ,người có biết Xuân về da diết nhớ người ta, Chiều xuân gió lay trên cành biếc Mặt hồ in bóng nắng chiều tà. Long lanh hạt nước mùa xuân tới. Hạ về khấp khởi đón cơn mưa. Thu sang vàng lá những đôi bờ. Chiều đông buốt lạnh tim ai đó ! Nhớ về cơn gió những chiều xưa. Nhớ về cơn gió với cơn mưa Mang bao sắc mùa trong trời đất. Như tình này mang nỗi đợi chờ ? *****LỜI CỦA GIÓ 4.... Gió nhớ mùa xuân gió thấy buồn ! Khi mùa hạ tới lại mưa tuôn. Đất trời như có ngàn giông bão..! Khi nắng thu về gió buồn hơn..! Nỗi nhớ người anh gửi vào thơ..? Có biết chăng ai đã đợi chờ..? hay chỉ một mình buồn vậy nhỉ? Yêu người vẫn mãi chỉ là mơ..! Sao sáng trên trời có đổi ngôi..? Nỗi buồn da diết ở trong tôi. Kẻ nam người bắc sao xa thế? Biết đến bao giờ em tới nơi..? Bốn mùa xuân -hạ lại thu- đông, Nỗi sầu mêng mang mãi chất chồng. Biết nói sao đây -người hiểu nhỉ? Nhớ người nhớ mãi tựa như không? Gửi đến người xa bao nỗi nhớ? Hơi thở nồng nàn lúc đang yêu. Tình xưa ai đó ôm hoài niệm ? Cả lúc canh khuya lẫn trời chiều. Người ơi...đừng trách gió ngày xưa? Cũng chỉ thoảng qua khi xuân đến. Để cho gió nhớ mãi đôi bờ, Khi gió đã qua rồi tựa giấc mơ. Vắng gió mây thấy buồn thiu Buồn thiu trôi khắp trời chiều lẳng lơ. Lẳng lơ mây thấy hững hờ Hững hờ nhưng vẫn đợi chờ gió sang Gió sang,gió thât mênh mang Mênh mang mây gió rộn ràng sắc xuân. ngày 21/3/2009
  7. TÓC EM... Tóc em như khói chiều lam Bồng bềnh mây gió,bay ngang núi đồi. Tóc em như thể sông trôi Cuốn cả thuyền đời anh đến cùng em. Tóc em như thể biển xanh Giang tay ôm trọn thuyền tình những ai? Tóc em như thể sương mai vừa êm vừa mát mắt nai bao chàng. Ngắm tóc em thật mơ màng Cho anh cả những chiều vàng nắng thu. Rồi mai sương phủ lối về Đời anh lạc bước ,anh mê em rồi. TÓC EM 2 Tóc dài ai đã buông lơi..! Để cho gió cuốn hồn tôi theo nàng. Trập trùng mây phủ non ngàn, Xanh xanh thảm cỏ, mêng mang đất trời. Tóc dài ôi....tóc dài ơi..! Xin đừng làm khổ hồn tôi lúc này. Tháng năm những đắng cùng cay Xuân qua -hạ tới tháng ngày buồn thiu. Ngẩng mặt níu ánh sao rơi, Có ai hiểu được lòng tôi bây giờ..? TÓC EM 3 Tóc xưa xanh thắm mái đầu, Tóc nay điểm bạc dãi dầu nắng mưa. Thương em -mái tóc đợi chờ.. Nhớ em -anh những thẫn thờ vì em. ************** Tóc ơi...ai gọi tóc thề Bồng bềnh với gió làng quê ,miệt vườn. Năm xưa ai đã dỗi hờn Nhớ về mái tóc hút hồn người trai. ***************** Tóc em như dải lụa mền Như sông trà khúc bông bềnh nhẹ trôi. Bây giờ mái tóc ấy đâu ? Bạc nửa mái đầu theo dấu thời gian. Nhớ em -anh mãi mơ màng Nhớ dải lụa mềm .,mái tóc ngày xưa. ************ Bây giờ tóc ngắn đuôi gà Tóc dựng như nhím -anh à yêu không?) Tóc người như một bãi chông, Thoáng nhìn thì sợ ,nhưng lòng vẫn yêu.
  8. GIẤC MƠ . . .HẠNH PHÚC. Người ta bảo vinh quang Thuộc về người đi trước..! Nhưng người đi trước Có được gì đâu em..! Mỗi ngày trôi qua Nỗi buồn lại dày thêm. Quá khứ là gì Mà ta không muốn có..? -Quá khứ cuộc đời là tình yêu méo mó. Vụn vỡ cuộc đời chắp nối giết thời gian. Sống đời ngục tù -nỗi buồn cứ mênh mang. Muốn đời bình yên Nhưng đâu có được như thế..! Quãng đời dâu bể Hạnh phúc thật mong manh. Vụn vỡ cuộc đời Ai xoa lành ,chắp nối. Mối tình nông nổi Ai đã từng vượt qua. Đời vẫn mong ai Ngày mai đời sẽ hiền hoà. Luôn mộng mơ,vô tư Như những ngày xưa ấy. Để quên đi tháng ngày khổ lụy. Góp nhặt cho đời Những niềm vui nhỏ bé. Gom cho đời Những hạnh phúc đơn sơ. Đời mộng mơ Từ những điều đơn giản nhất. Đó là những Ước mơ rất thực. Hạnh phúc tràn đầy và ở mãi bên ta..! ************ MƠ ƯỚC Trong cuộc sống Ai không từng mơ ước... Cái được mất Là khái niệm mơ hồ Cái nhận -cho Sao bất công đến thế Cho thì nhiều Nhưng nhận lại được bao nhiêu? Bởi tình yêu Là tháng ngày xa cách Muốn trao nhau Nụ hôn ấm tình đầu. Và giữ mãi Đến ngàn sau ,người nhỉ. Còn bao điều Cũng thật cao quý. Cho hôm nay Và cho cả ngày mai. Thời gian trôi Kỷ niệm còn đọng lại. Ta bên nhau Hạnh phúc mãi-mong chờ..! ********** SỐ ...O..,VẸN TRÒN. Ta mê muội lang thang Nơi ngút ngàn rừng hoa và sắc nắng. Ta đứng lặng nhìn Khi con bướm vàng chao cánh bay qua. Ta thầm tiếc nuối Giữa khoảnh khắc nơi rừng hoa không có gì để lưu vào ký ức. để đến một ngày mai Trong ta chỉ còn là khoảng không rất thực Chẳng có được gì Ngoài những con số không.
  9. LỜI DU CHO ANH. RU ANH,ANH NGỦ THẬT NGON... ĐỂ CHO EM HÁT MUÔN NGÀN LỜI RU. RU ANH TỪ HẠ SANG THU, CÚC TÀN THẤM THOÁT THU ĐÀ SANG ĐÔNG. LỜI RU DA DIẾT NỖI LÒNG..! MỘT ĐỜI SẦU ĐẮNG AI MONG NỖI GÌ. AI GÂY NÊN CẢNH SẦU BI..! LỜI RU EM GỬI TÌNH SI THỦA NÀO. BÊN NHAU HẠNH PHÚC DẠT DÀO BIỆT LY, NƯỚC MẮT TUÔN TRÀO LỜI DU. ************************** RU EM..! Anh muốn ru em vào giấc mộng..! Để quên đi bao nỗi u sầu. Anh muốn ru em giấc ngủ sâu, Cho ngày tháng đớn đau trôi vào quá khứ. Trước mặt chỉ còn là mùa xuân, Với bao sắc nắng hồng rực rỡ. Hãy bừng tỉnh khi mùa xuân gõ cửa. Bão tuyết tan,ánh nắng tràn về. Anh ru em trong giấc ngủ đồng quê, Thoang thoảng mùi hương đồng gió nội. Từ đầm sen,mái ngói đưa về. Từ luỹ tre làng kẽo kẹt bờ đê. Dòng sông xanh, thuyền ai xuôi về bến. Lắng giọng hò theo gió mênh mang... Lời ru anh gửi cùng nắng vàng xuân nhẹ, Anh gửi người yêu anh nhỏ bé chiều xưa. Anh gửi lời ru theo nắng hồng muôn thưở, Bãi cát vàng sóng vỗ nhẹ khơi xa, Gửi lời ru theo những cánh hoa, Mỗi mùa trôi qua là những lời ru anh đó. Ở nơi xa ...em ơi có thấu tỏ, Nỗi lòng người nơi đất mẹ là anh..! Ru cho em một giấc ngủ yên lành, Và em cứ mãi bên anh ...em nhé. ************ LỜI RU CHO EM. À ơi...Anh ở đầu sông... Em ở cuối dòng có thấu tình anh..? Thương em từ thủa tóc xanh Trắng phau mái tóc trong anh vẫn còn... Yêu em.....cô gái Sài Gòn Lời yêu anh gửi núi non đã từng... Bao giờ cho có tình chung Hay em xa mãi,lòng này bơ vơ. À ..ơi kẽo kẹt võng đưa Lời ru năm cũ bây giờ còn không? Tháng ngày anh đợi anh trông Đầu sông anh nhớ cuối sông tháng ngày.
  10. NHỮNG BÀI THƠ CHƯA ĐĂNG-GOM LẠI. CUỘC ĐỜI CÓ EM. Nếu cuộc đời này anh có em..! Khác nào như mùa xuân có nắng, Lộc nảy thêm chồi lá tươi xanh, Muôn đoá hoa xinh đơm nhụy trắng Cây cao chắc khoẻ ,quả trĩu cành. Nếu cuộc đời này anh có em..! Khác nào biển xanh không bão tố, Phẳng lặng nên thơ ,biển hữu tình. Sóng vỗ ngàn năm hôn bờ cát Cát vàng dịu mát buổi bình minh. Nếu cuộc đời này anh có em..! Như rừng xanh bốn mùa đầy hoa nắng, Con nai vàng ngơ ngác dạo quanh Bầy chim khôn nhảy nhót chuyền cành, Vui buổi bình binh ngày xây tổ... Nếu cuộc đời này anh có em..? Không còn nỗi sầu vương khoé mắt, Mối tình xuân người ơi bền chặt, Như mùa xuân tháng tư đầy nắng Mây có về đượm chút chỉ làm duyên. Giữ mãi nghe em,tình xuân mãi trẻ. và đến một ngày mai cũng thế, Hạnh phúc ngập tràn với những lứa đôi. Hạnh phúc đâu phải của giêng ai? Niềm mơ ước của biết bao người trong vũ trụ. ** ** ** ** ** ** ** NGÀY MAI Ngày mai,ai biết ngày mai? Trong anh chỉ thấy đêm dài đớn đau. Tình xưa,một mối tình sầu, Mãi mong tình thật ,có nhau trong đời. Nhưng rồi tình mãi xa xôi Không gian cách biệt ,sao rơi chốn nào? Mong tình năm tháng hư hao, Đêm khuya sương lạnh má đào tàn phai. Hỏi ai..ai biết hỏi ai ? Một mình một bóng đêm dài quạnh hiu. Yêu người ,người chẳng muốn yêu? Một mình anh mãi sớm chiều đợi mong. Người xa có biết vậy không? Hay chăng giòng thước đo lòng nông sâu? Đời anh qua chốn bể dâu..! Thuyền không bến đậu,làm đau nỗi lòng. Hay chăng phận kiếp tang bồng, Gió bay mây cuốn,nỗi lòng bơ vơ. Buồn tình thả hồn vào thơ, Nợ duyên,duyên nợ ai chờ ai mong. Thôi thì lòng tự nhủ lòng, Kiếp này duyên phận mình không có gì..! Mô phật...người hãy từ bi, Kiếp sau liệu có còn gì hay không? Thà buông duyên nợ cho xong..! Tơ vương liệu có đau lòng...người ơi..! Duyên se là phận của trời Nỗi buồn là chuyện của tôi với nàng. ** ** ** ** ** NỢ EM...1 Anh nợ em cả một mùa xuân, Mùa xuân về thắm hồng đôi má. Sắc xuân tươi những màu hoa lá Mùa xuân ấy là của giêng em. Anh nợ em cả tháng tư đầu hạ, Cơn mưa bất chợt ướt tóc ai? Anh nợ em cả những giọt sương mai Nắng hồng lên ,sương vương trên ngọn cỏ. Anh nợ em cả mùa thu vàng lá. Cơn mưa ngâu hối hả dội về, Giọt mưa ngâu hay những giọt thề? Mà lòng anh lạnh buốt tái tê..! Anh nợ em cả mùa đông giá lạnh, Gió bấc heo may và trời có không nắng... Mây ngừng trôi sương sớm phủ giăng. Trời đêm đông không có ánh trăng rằm ? Không có cả những vì sao đuổi bắt... Đêm đông buồn đau thắt tim anh ? Con dế nhỏ giật mình thôi tiếng gáy, Mùa quạnh hiu anh mãi nhớ về em..! Nợ tình em -anh nợ tất cả... Đến bao giờ mới trả được cho em ? Bao đêm rồi chất chồng bao nỗi nhớ..? Tháng ngày trôi,anh lại thấy buồn thêm. Em ơi có phải....! Tình chỉ đẹp khi còn dang dở..? Nếu như vậy cứ để thế nghe em ..! Em đừng bao giờ bắt anh trả nợ..! Trả nợ rồi ta còn gì để nhớ mong..? ** ** ** ** ** NỢ EM 2 Nợ em ,anh nợ cả đời, Nợ từ kiếp trước ,nợ dôi kiếp này. Xin em ,em hãy nhẹ tay, Chớ tính lãi ngày ,anh ứ chịu đâu ? Ngày mai cuộc sống sang giàu Vàng thoi trăm nén ,nhà lầu mấy căn. Trả em ,anh trả ngàn năm, Vui như phá cỗ trăng rằm đêm thu. Tiếng cười con trẻ bi bô, Hai ta hát khúc nhạc ru khải hoàn. ************************** NỢ EM 3 Anh nợ em cuộc tình vội vã chia tay rồi còn gì nữa không em? Anh nợ em nụ hôn ấm bên thềm, Của tháng ngày hai đứa chia xa. Anh nợ em cả một vườn hoa Khi anh đã hứa quay về chăm bón. Anh nợ em cả một chiều thu lá rơi Khi cơn gió về lá vàng rơi về cội. Anh nợ em cả con tàu và bến mới, Hai đứa đã thề sẽ cập bến đảo xa. Anh nợ em -khi mối tình đôi ta Lời hẹn ước chỉ là trong mộng tưởng. Anh nợ em cả trời khuya đầy sao Hai đứa ngắm sao khi nào không chán. Anh nợ em một tình yêu lãng mạn Rất chung tình và mãi mãi mộng mơ. TRẢ LẠI EM ! Về bên em Anh trả em tất cả..! Cho sắc xuân Lại hồng thêm đôi má. Trả cho em Cả niềm nhung nhớ. Mỗi buổi chiều Khi em đón anh. Trả lại em Hơi thở ấm nồng. Phút trao lòng Trái tim ấy mông lung. Trả lại em Đôi mắt hằn sâu Nỗi nhớ em Trong tháng ngày xa cách. Trả lại em tháng năm hạnh phúc. Trọn một đời Ta mãi bên nhau.
  11. thanhhuan0909

    MƯA NGÂU

    CƠN MƯA ----1 Mưa rơi...Lại vẫn mưa rơi. Tháng ngày...Vẫn cứ dần trôi. Biết em từ ngày mưa chiều ấy, Cơn gió ...se lạnh chiều tháng bảy... Cơn mưa ngâu -hay mối tình sầu. Có phải vì mưa em đã nhớ ai ? Những giọt mưa cứ lăn dài trên má. Giọt lệ sầu theo mỗi tháng năm. Tình ai như ngưu lang-chức nữ Cầu ô thước hay sông sâu cách trở, Chốn thần tiên hay cõi phàm trần Tình cay đắng ngàn năm còn nguyên trong giấc mộng. Giọt lệ sầu chát đắng ở đầu môi. Thời gian trôi,cơn mưa dài thêm mãi. Sông núi ngập tràn với những cơn mưa. Con thác đổ ầm ào, con suối lũ, Cuốn phăng đi kỷ niệm của đời. Vẫn biết thời gian trôi là tổn thất... Chỉ có mất-không bao giờ trở lại. Tình người xưa ai còn lưu giữ mãi, Cứ đến những ngày này lại đổ những cơn mua. Có phải chăng đó là mối tình ngâu ? Để cho ai mang nặng nỗi sầu ! Giọt lệ trào với những cơn mưa. Giá như ngày ấy không có những cơn mưa ? Giá như ngày ấy không có những vần thơ ? Giá như ngày ấy..... Em như trăm ngàn người khác..! Qua đời anh như cơn gió thoảng bay, Không để cho anh những cơn say ? Những cơn bão lòng chất đầy nỗi nhớ, Thì bây giờ anh đâu có khổ vì em..! Đêm năm canh một mình anh thao thức, Nhớ về người, ngày ấy ...lại mưa rơi...! MƯA... 2 Một ngày mưa có trăm ngàn nỗi nhớ... Nỗi nhớ nào cũng da diết khôn nguôi. Nỗi nhớ nào cũng đậm mãi trong tôi Kể từ cái buổi chiều mưa hôm ấy. Trong dòng người tấp nập đi qua Như làn gió lướt mỗi cánh hoa Để lại trong tôi biết bao kỷ niệm Chuyến tàu xa,khi con tàu rời bến. Bàn tay người vẫy in trong nắng chiều tà. cơn gió lộng,biển trập trùng ngọn sóng Tiễn người đi mà lòng những mông lung. Người ra đi,không hẹn ngày trở lại. Nơi quê nhà đã qua mấy mùa hoa trái, Em có về ...anh để phần trái sầu giêng. Bởi nó là những kỷ niệm của em, Và cũng là của anh ngày hôm đó. Khi sương mai còn vương trên ngọn cỏ, Mắt ai cuời trong cái lạnh sương mai. lung linh hạt ngọc tựa mắt nai Mà trong anh đã hằn sâu nỗi nhớ. hương hoa cỏ cũng thắm một mối tình Khi xa rồi mới thấu hiểu tình anh, và tình em đi qua như cơn gió thoảng. một ngày ..và biết bao ngày vẫn nhớ mãi người ơi. MƯA . . . 3 Anh muốn làm ánh nắng chiều hè Để xấy khô cho em làn tóc rối, Dẫu làn tóc em tôi kết vội Tóc còn vương những hạt mưa sa. Anh muốn mình làm một cánh ô Để che cho em khi có hạt mưa. Dù đường xa ,anh cùng em dảo bước. Anh mãi bên em làm một kẻ chung tình. Anh muốn mình là chiếc nón bài thơ, Tình nguyện che em sớm tối đi về. Có thể ngày mai em có thứ khác để che, Nhưng một ngày bên em ,cả đời anh hạnh phúc. Nếu có thể anh xin làm cơn gió, Thổi bay đi những hạt mưa sa Và giữ mãi mối tình thắm đôi ta Thoả nguyện ước cùng anh-em nhé. Hãy giữ thế cho tình ta mãi trẻ, Cơn gió chiều ,làn tóc rối bay bay Một mối tình những đắm cùng say, Tóc em bay không còn là tóc rối. MƯA . . . 4 Nếu như mưa làm dịu nỗi sầu, Thì xin trời hãy cứ mưa đi..! Nếu như mưa làm bớt nỗi đau, Thì anh xin cứ để trời mưa mãi. Thời gian trôi hay tháng năm vụng dại Đã trót yêu-rồi lại biệt ly... Thì người hãy cứ khóc cho người ra đi. Dẫu biết ra đi không hẹn ngày trở lại. mối tình sầu hay đêm dài cô quạnh, Chỉ một mình ,một mình của giêng anh. Thức với ngọn đèn suốt cả năm canh Đếm thời gian ,ôm hoài kỷ niệm. Như dòng sông mãi trôi về với biển. Là tình anh mãi giành trọn cho em. Dù vẫn biết là mối tình ngang trái. Nhưng vẫn ôm hoài nỗi nhớ khôn nguôi. MƯA . . . 5 Anh rất yêu những cơn mưa Nhất là những cơn mưa mùa hạ. Cơn mưa về gọi màu xanh của lá, Những cơn mưa làm mát dịu lòng ta. Khi nắng hè làm cháy nhành phượng đỏ. Sân trường xưa kỷ niệm hai đứa mình, Cánh phượng hồng còn vương trên mái tóc. Em thẹn thùng giấu mãi nụ cười xinh. Nhớ mùa hè chiều xưa năm ấy Buổi tan trường hai đứa chung ô Vẫn cơn mưa đổ về bất chợt, Gió bay làm ướt mái tóc thề. Nhớ cơn mưa ,anh mãi nhớ về em kỷ niệm êm đềm một thời áo trắng. Nhớ về em anh nhớ cả mùa nắng nhớ cơn mưa bất chợt ngày nào. MƯA . . . 6 Hạt mưa như bụi vờn bay Xuân sang hoa thắm đất này quê em Đồi xa xanh rợn cỏ mềm Gió lay cành biếc ,nỗi niềm giêng ai ? Nhớ lời hẹn ước không phai Xuân về thêm thắm cành mai hữu tình. Em về như buổi bình minh Má hồng môi thắm tóc bồng bay bay. Nhớ ai ,anh nhớ tháng ngày Mong lời hẹn ước trọn đời thuỷ chung. Dẫu cho xa cách ngàn trùng Hãy về em nhé ,ta cùng sánh đôi. MƯA . . . 7 Ta đi tìm kỷ niệm Ta tìm trong nỗi nhớ Tìm trong những cơn mưa. Tìm từ sáng tới trưa Đi từ trưa đến tối, bỗng dưng ta lạc lối. Đứng giữa đường bơ vơ. Lại gặp những cơn mưa bất chợt qua ngõ nhỏ. Mưa làm mền cây cỏ, Mưa làm ướt tóc ai..! Mưa làm lạnh đôi vai, Đôi vai gầy tần tảo, của mẹ già thôn quê. Mưa ướt những lối về Đường em đi ngày ttrước Và rồi anh lạc bước bất chợt giữa cơn mưa.
  12. thanhhuan0909

    HOA DẠI

    BÔNG HOA DẠI Một vùng thảo nguyên xanh. Mênh mông nắng và gió. Chỉ có màu hương cỏ, Uống những giọt sương đêm. Một buổi sáng bình minh. Bông hoa dại hé nở, Hương ngát cả một vùng, Giữa thảo nguyên xanh ngát. Em như bông hoa dại! Giữa đất trời nắng gió không khoe mẽ phô trương, Vẫn đài trang lộng lẫy. Em như bông hoa dại ! Mà hương mãi ngất ngây. Để lòng anh mê say, Trong tháng ngày yêu dấu. Em kiều diễm thướt tha, lung linh trong nắng mới Giữa mùa xuân phơi phới Nơi mùa xuân thảo nguyên. 01/05/2009
  13. HÀ NỘI VÀO HÈ. Hà nội vào hè ,gió mơn man lướt nhẹ. Mặt hồ xanh in sắc lá lung linh, Cánh phượng hồng bên cánh bằng lăng tím, Ghế đá xưa nhớ kỷ niệm chúng mình. Hà nội một sớm mai thức dậy Cơn mưa đầu mùa ồn ã bay bay, Đền ngọc sơn ưu tư trầm mặc Cầu thê húc đỏ thắm cong cong, Thoang thoảng mùi hương lan phảng phất. Bao bước chân tiến lên từng bậc Và con mắt trẻ thơ nguyện cầu bao lời ước. Mùa thi sắp đến rồi ! Ai vô thăm văn miếu? Ai sờ đầu rùa,ai đọc tên những thi nhân? Cầu cho mùa hoa thơm trái ngọt,điều lành... Tôi đứng đây ,giữa mênh mông đất trời. Nhớ mùa thi năm ấy -xa xôi. Bao kỷ niệm ngày xưa đang trở lại, Một mùa hè với bao nỗi buồn-vui! T-Huân 0909
  14. ĐÁM CƯỚI QUÊ Anh sẽ mang sang một lễ trầu. Cùng với buồng cau có từ lâu, Cho môi hai họ thêm hồng thắm Cho mãi tình này thật đậm sâu. Anh mong ngày ấy đến thật gần, Tiệc cưới đôi mình giữa mùa xuân. Họ hàng hai bên vui như hội... xe duyên kết tóc mình thành đôi. Đường về lắt lẻo cầu tre nhỏ. Áo cưới em mặc nghe chừng khó... Đường đất lại dài lắm mấp mô, không cả xe cộ với đón đưa. Em về quê nghèo,em chịu không? Đồng xanh, gạo trắng, nước xanh trong. Chiều chiều lộng gió bờ đê nắng, Nghiêng cả cánh diều sát mặt sông. Làng quê vốn tính người chân chất, Áo nâu, chân đất, với cuốc cày. Ruộng mùa hai vụ thơm hương lúa. Buổi nắng trưa hè đượm hương say. Canh khuya gió lộng ,diều ai thả Vẳng mãi vi vu tiếng sáo diều Khúc nhạc đồng quê nghe là thế, Nghèo tiền,tình thắm đượm hương quê, Về cùng anh,người yêu nhỏ bé, Nơi quê nghèo ta mãi có nhau. Nghèo tiền nhưng tình có nghèo đâu? Ta bên nhau trăm tuổi bạc đầu.
  15. PHẬN NGHÈO Đời anh mang phận kiếp nhà nghèo, Nghèo không hạt thóc để mà gieo. Quanh năm cơm khoai cùng áo vá, Không chê anh nghèo,em cứ theo..! Đời anh chỉ có trái tim yêu.. Và những lời thơ gửi nắng chiều... Trang sách học trò anh giữ lại, Bởi còn lưu bút của em yêu. Đời anh mang phận kiếp gieo neo Không nhà ,không xe ,không tiền bạc, không cả tình yêu với bạn bè Không chốn dừng chân khi nắng cháy. không mảnh dù che lúc mưa rơi. Có ai biết nỗi khổ hồn tôi? yêu một người mà tôi đâu dám nói, Đành để bèo dạt với mây trôi. Nếu như em cam chịu phận nghèo, Bên nhau xây đắp một tình yêu Thì anh nguyện mãi làm cánh sóng Ru cho em ngủ lúc trời chiều. Trong vòng tay ấm của tình yêu Ngày mai tỉnh giấc, trời rạng sáng. Đón nắng bình minh với xuân sang.
  16. GIẤC MƠ CỦA KẺ NGHÈO HÈN. Thất nghiệp ,lang thang Ngày chạy xe ôm Tối ngồi mạng chát. Đêm buồn man mác Ngày buồn vu vơ. Thả hồn vào thơ Cho vơi nỗi sầu. Người ơi có biết? Buồn tình da diết, Chả có ai yêu? Tuy không lắm điều, nhưng nghèo kiết xác. Mái đầu điểm bạc chẳng tình vắt vai lệ trào mắt nai cho mãi kiếp này mong ngày đổi thay.. Mình làm ông tướng, chỉ tay bốn hướng quân tiến ào ào chễm chệ trên cao oai phong lẫm liệt. hay thành ông vua kẻ đón người đưa lắm kẻ dạ thưa hầu hạ bốn mùa. hay mình tỷ phú nhà đẹp ,xe sang tiền tiêu xả láng, không cần đếm đo. Hay thành quan to lắm kẻ nịnh hót tháng năm ,ngày tết phong bao đầy đô(Usd) con cháu tha hồ ăn chơi hết xảy. Đó là giấc mơ của kẻ ăn mày xin ai chớ quậy khi đọc bài này... (thơ vui,xin các bạn khi đọc xong chớ trách người chủ bút)
  17. ANH VẪN BIẾT Anh vẫn biết từ một nơi xa Là nỗi nhớ ai chan hoà trong nắng. Khi chiều buông phòng ai quạnh vắng Lại mong một người từ chốn xa xôi. Anh vẫn biết tình của hai ta Vẫn hướng về nhau dù phương trời cách biệt. Bởi trong anh-em là người anh yêu nhất! Chỉ yêu em..!chỉ mình em mà thôi. Thời gian trôi...mặc thời gian cứ trôi, Ta hãy cứ đợi nhau ,em nhé ! Anh yêu em...người yêu nhỏ bé ! Cửa trái tim này -anh chỉ đón mình em! Gửi em đôi dòng thơ hoạ sau những tâm sự của em trên trang thơ đầy cảm xúc.
  18. LỜI CỦA GIÓ . . .1 Xào xạc canh khuya gió nói gì ? Mà nghe trong mộng tiễn người đi.. Gió lay cành lá ,sương đêm lạnh, Xuân đã đến rồi ,xuân lại ra đi. Gió hỏi gì em-em biết không ? Nỗi buồn anh giấu ở trong lòng..! Tháng năm cùng khoảng trời xa cách, Mãi nhớ về em,nhớ mông lung. Gió có hỏi anh,anh ỡm ờ Nhớ người bên ấy cả giấc mơ, Xuân này là mấy rồi em nhỉ..? Đợi người bên ấy,mối tình thơ. Đến một ngày kia em hỏi gió ? Gió lại hỏi em mối tình thơ, Ai chờ ai đợi qua năm tháng... Hay chỉ mình anh mãi tôn thờ. Tình đời cay đắng buồn muôn thưở! Gió biết gì đâu cứ vô tư... Cùng mây bay bổng trong trời đất, Thả đời đen bạc với lãng du. Thôi nhé em ơi...thế hết rồi ! Tình đời trôi dạt tháng năm trôi. Mối tình ta có duyên không nợ, Để mối tình thơ với lẽ đời. Lời của gió 2 Gió mang em đi rồi đi mãi Anh đứng chờ mong gió chẳng về. Gió cuốn em đi thời thơ dại Mà lòng anh cứ mãi mê say. Em qua đời anh như gió thoảng, Như gió chiều hè hay nắng mai. Phút chốc bay đi rồi lại đến, Làm anh thổn thức những đêm dài. Vẫn mong anh được là cơn gió ? Để được cùng em mãi ngao du, Như hồn mây trắng nơi trời đất, Gió lộng cùng mây suốt bốn mùa. Cho anh được hỏi:em là gió ? Nếu em là gió anh là mây. Ta mãi bên nhau những phút giây Cùng bay -bay mãi thế gian này. Lời của gió 3 Khi nắng hồng lên gió sẽ về... Trong trời xuân ấm gió say mê Nhắn ai nơi ấy đời cô quạnh, Cùng theo xuân ấm gió tràn về. Khi gió xuân về lá nhẹ lay Tiết độ xuân sang nắng rơi đầy. Gửi người nơi ấy cùng cơn gió, Một chút hương say,một chút tình. Người ở nơi xa ,người có biết Xuân về da diết nhớ người ta, Chiều xuân gió lay trên cành biếc Mặt hồ in bóng nắng chiều tà. Long lanh hạt nước mùa xuân tới. Hạ về khấp khởi đón cơn mưa. Thu sang vàng lá những đôi bờ. Chiều đông buốt lạnh tim ai đó ! Nhớ về cơn gió những chiều xưa. Nhớ về cơn gió với cơn mưa Mang bao sắc mùa trong trời đất. Như tình này mang nỗi đợi chờ ? Lời của gió 4 Gió nhớ mùa xuân gió thấy buồn ! Khi mùa hạ tới lại mưa tuôn. Đất trời như có ngàn giông bão..! Khi nắng thu về gió buồn hơn..! Nỗi nhớ người anh gửi vào thơ..? Có biết chăng ai đã đợi chờ..? hay chỉ một mình buồn vậy nhỉ? Yêu người vẫn mãi chỉ là mơ..! Sao sáng trên trời có đổi ngôi..? Nỗi buồn da diết ở trong tôi. Kẻ nam người bắc sao xa thế? Biết đến bao giờ em tới nơi..? Bốn mùa xuân -hạ lại thu- đông, Nỗi sầu mêng mang mãi chất chồng. Biết nói sao đây -người hiểu nhỉ? Nhớ người nhớ mãi tựa như không? Gửi đến người xa bao nỗi nhớ? Hơi thở nồng nàn lúc đang yêu. Tình xưa ai đó ôm hoài niệm ? Cả lúc canh khuya lẫn trời chiều. Người ơi...đừng trách gió ngày xưa? Cũng chỉ thoảng qua khi xuân đến. Để cho gió nhớ mãi đôi bờ, Khi gió qua rồi tựa giấc mơ..! Lời của gió 5 Trăng khuya lướt nhẹ qua thềm Mắt nai đẫm lệ ,môi mềm đợi ai? Đêm nay sao thấy thật dài Chờ bình minh đến,ban mai đâu rồi? Lúc này ai hiểu lòng tôi Sẻ san hơi ấm tình đời chứa chan..! Gió xuân lướt nhẹ mơn man Hồn tôi phiêu lãng mênh mang đất trời. Gửi hồn tôi đến với người ? Niềm vui khôn tả ,đất trời bừng hoa. Trăng ơi có hiểu lòng ta? Trăng soi bến cũ trăng tà, canh khuya. ** ** ** ** ** Vắng gió mây thấy buồn thiu Buồn thiu trôi khắp trời chiều lẳng lơ. Lẳng lơ mây thấy hững hờ Hững hờ nhưng vẫn đợi chờ gió sang Gió sang,gió thât mênh mang Mênh mang mây gió rộn ràng sắc xuân. ** ** *** ** ** Vẳng tiếng ai từ xa gọi gió ? Gió còn đang bận với nàng thơ, Nàng thơ đang trút bầu tâm sự, Tâm sự cùng trời với nắng mưa.
  19. TRÁCH AI ? Một nửa vầng trăng vẫn còn đây! Thoáng qua đáy nước thấy trăng gầy Trải sầu đầy vơi theo năm tháng. Tìm nửa vầng trăng ở đâu đây ! Trách ai đã chia nửa vầng trăng? Cho sương rớt lạnh những đêm rằm! Cả bầu trời xa không có nắng, Phòng the quạnh vắng với cơn mưa. Trách ai đã bẻ đôi câu thơ? Để cho lời bạc phủ rêu mờ, Gom nhặt kỷ niệm cùng năm tháng, Cho đời vụn vỡ cảnh bơ vơ. Trách ai nơi ấy nỡ vô tâm! Để cho xuân phai, hoa tàn sắc, Theo tháng năm dài cứ mãi trôi... Xuân tàn còn gì để mà vui? Trách ai nơi ấy quá hững hờ! Để người lẻ bóng mãi bơ vơ! Tháng ngày ôm nỗi sầu khôn tả, Ghi lòng viết mãi một bài ca!
  20. MONG EM...! Mong em trở lại với anh. Như chim tung cánh trời xanh thủa nào. Như xuân thắm mãi sắc đào Vui như én liệng đón chào ngày xuân. Mong em như nắng mùa đông Xua tan tuyết lạnh trong lòng anh đây. Nhở em mong nhớ từng ngày Với bao kỷ niệm vơi đầy khi xưa. Mong như nắng hạn mong mưa Đồng khô cỏ cháy đợi cơn mưa rào. Em về thoả nỗi ước ao Trong anh lại thấy dạt dào niềm vui. bài thơ của em tràn đầy cảm xúc.cho anh hoạ đôi câu mộc mạc cùng em nha.chúc em luôn vui khoẻ.
  21. ĐỢI ANH VỀ Nỗi buồn qua những tháng năm Gửi người nơi ấy xa xăm chân trời... Nơi đây ai vẫn đợi người Mong ngày xum họp cả đời bên nhau. Như trầu mãi đợi hương cau Như xuân đợi mãi én đâu tìm về. Tình ai giữ vẹn câu thề Bên nhau hạnh phúc thiếp thê xum vầy. Thuỷ chung cho trọn kiếp này Kiếp sau gặp lại ,tình này đa mang. Xuân qua trách phận lỡ làng Thôi em hãy đợi hạ sang anh về. ĐỢI CHỜ 2 Chỉ cần em chờ một hạ thôi, Thu sang anh đã đón em rồi. Anh về chuẩn bị cho tiệc cưới. Thu này-hai đứa mình thành đôi. Xin đừng trách anh đợi thu sang..! Lá vàng trời thu rơi về cội. Anh đón em về trong nắng mới. Chờ đến thu này hết đơn côi. Mùa đông này về ta không lạnh, Anh có em rồi,anh rất vui... Mặc cho tuyết lạnh vẫn cứ rơi Ta mãi bên nhau giấc ngủ vùi. Ngày mai trời sáng ta bừng tỉnh Lại một mùa xuân nữa đến rồi. ta mãi bên nhau vui hạnh phúc Hãy chờ anh nhé-nhé em ơi..! ĐỢI CHỜ 3 Tình ai đem gửi gió mây ? Gió hờn mang mãi tình này đi xa. Để anh chờ mấy thu qua Tình đâu có đến,tình qua chốn nào? Đêm đêm anh những ước ao, Bao nhiêu thương nhớ gói vào trong tim. Mãi mong hạnh phúc êm đềm, Nhưng mà hạnh phúc lắng chìm nơi đâu ? Có chăng qua mấy nhịp cầu Hay tình ai đã dãi dầu nắng mưa. Hay tình qua chốn rậu thưa Như cơn gió thoảng ,bây giờ còn đâu? sao tình này mãi âu sầu..? Thu qua hạ đến chỉ mầu tình đơn. ĐỢI CHỜ 4 Em đi công tác xa rồi Thương em ,anh thấy bồi hồi trong tim. Nhớ em ,anh nhớ hàng đêm Canh khuya trằn chọc, gối mềm lệ rơi. Bao giờ lại thấy em cười..? Bên em ,hạnh phúc cả đời yêu em..!
  22. LẶNG LẼ..1 Em lặng lẽ đi qua đời anh.. Như con sông trôi về biển cả, Như cơn gió mùa xuân năm đó, Như mây bay giữa bầu trời trong. Em lặng lẽ đi qua đời anh... Không còn gì một chút vấn vương ? Cả kỷ niệm và niềm thương nỗi nhớ, Sẽ tan mau như con sóng bạc đầu. Em cứ thế lặng lẽ đi qua... Đội trên đầu chiếc khăn voan màu trắng. Ngày cưới em ,anh đứng lặng nhìn theo, Em đi rồi, lòng anh thêm trống vắng. Dẫu nhớ em ,nhưng duyên nợ cách xa Anh vẫn ước tình của hai ta, Tháng năm trôi,mong có ngày đoàn tụ. Nhưng đâu rồi..duyên trời sao nỡ phụ ? Em xa rồi còn lại một mình anh... Thời gian qua đi ,anh vò võ một mình Góp nhặt kỷ niệm -xếp vào nỗi nhớ. Để ngày mai...và cả ngày mai thêm nữa, Để chính anh,một mình anh trăn trở... Nuối tiếc và lãng mạn một mối tình thơ. Có phải chăng!Tình là hư ảo ? Có phải chăng !tình chỉ dối lừa? Chỉ làm cho người ta ngẩn ngơ Năm tháng, Khi hiểu ra rồi,tình lặng lẽ đi qua. Nơi ngõ nhỏ chỉ có mình ta..! Lặng lẽ đếm từng bước chân ký ức. Kỷ niệm buồn xa xăm nhưng rất thực... Lặng lẽ nhìn ,lặng lẽ bước,lặng lẽ chỉ mình ta. ** ** ** ** ** LẶNG LẼ 2 Em lặng lẽ đến và em lặng lẽ đi Chứ không phải trống dong cờ mở, Để lại cho anh được những gì ? Hay cũng chỉ là mối tình thơ ? Mối tình lặng lẽ mối tình câm Đơn phương một phía nào ai biết? Người thì tha thiết ,kẻ vô tâm..? Khác chi gió lạnh qua bãi biển, Biển lạnh rồi đâu biết gió tràn qua.? Tình lặng lẽ tựa như bướm với hoa Hoa thì cứ nở...bướm ong thời cứ đến. Để ngày mai khi hoa tàn cánh rụng, Bướm mới ngỡ ngàng ngơ ngác tìm hoa. Thì em nhé tình của hai ta Đừng bao giờ như mối tình hoa bướm. Tháng ngày trôi bao kỷ niệm đong đầy Hãy cất giữ cho cả ngày mai Và cũng bắt đầu từ hôm nay ...em nhé. LẶNG LẼ . . . 3 Em lặng lẽ rỗi hờn Anh nào đâu có biết? Có phải anh vô tâm Để cho em thua thiệt... Thôi em...anh xin lỗi Ngày mai anh bù cho Tặng em búp bê to Cho bé vui bé nhé. Tháng năm trôi thật nhanh Giờ em thành người lớn Má hồng đâu có phấn Trông em thật là xinh. Nhớ ngày xưa rỗi hờn, Bắt đền anh đủ thứ. Giờ em thành người lớn. Bắt đền anh nữa không? Ngày mai em lấy chồng, Em đi lướt qua anh Thoảng qua như cơn gió, Trong buổi sáng bình minh. Em để lại trong anh, Nỗi sầu theo năm tháng. Giá như đừng vô tâm, Em là của anh rồi. Kiếp này anh mang tội, Cái tội để mất em. Kiếp sau anh cứ đợi... Đợi em mãi đợi em..! ** ** ** ** ** LẶNG LẼ 4 Hãy tin anh ,dù em chẳng muốn tin! Bởi kiếp này anh đã quá xa em, Hai cuộc đời, hai khoảng trời xa cách... Muốn có nhau nhưng đã lỡ nhịp cầu..? Dòng sông lớn Bể sâu sóng dữ, Kiếp hoang tàn khổ lắm em ơi..! Thời gian và những dòng sông trôi, Đâu trở lại để chúng mình mơ ước..! Cái hôm qua,và những gì ta có được? Phải chắt chiu qua năm tháng cuộc đời. Để ngày mai trên mỗi dòng sông trôi In mái chèo anh và em ở đó. Dẫu muộn mằn hãy cứ chờ anh -em nhé! Kiếp luân hồi ta sẽ được chung đôi. ** ** ** ** ** ** ** LẶNG LẼ 5 Trong giấc mơ anh vẫn nghe tiếng gọi Tiếng của em từ phương trời xa. Em ơi..có phải Tâm hồn của hai ta... Cùng muốn hai trái tim đập nhịp ? Cùng bước trên đường đầy nắng gió và hoa. Những ngày em công tác xa... Em có hiểu nỗi lòng người trai ? Nhớ về em trong những đêm dài. Thao thức cùng năm canh sương gió Lo cho em còn đang nơi xứ lạ... Gió mùa về em có lạnh lắm không? Chiếc khăn ấm anh còn chưa kịp gửi, Áo mùa đông em có nhớ mang theo ? Lời dặn dò chiều xưa em có nhớ ? (tự chăm sóc mình nhớ nhé nghe em !) Nơi quê nhà anh đang mong đợi. Mong em về trong nắng ấm ngày xuân. Anh mong em hơn cả mối tình thân, Về với anh trong vòng tay ân ái, Có thể một ngày mai em hờn rỗi, Chỉ một chút duyên thầm như gió với mây. Về với anh,anh giang rộng vòng tay Đón em về trong tháng ngày hạnh phúc. Đó là những ước mơ rất thực, Về với anh,đừng từ chối nghe em..! ** ** ** ** ** LẶNG LẼ 6 Chờ em về Anh tặng khúc nhạc vui. Khúc nhạc xưa Hai đứa chung đôi. Bên cây cầu Gió nồm nam nhẹ thổi. Mắt ai cười Thoáng nhìn bối rối. Nét thương thầm Ẩn mãi với vành môi. Tình yêu em Tựa dòng sông trôi. Chảy mãi về biển xanh vô tận. Biển ồn ào Hôn bờ cát trắng Gió mơn man Đùa nắng pha lê. Anh đợi em Em hãy trở về. Ta bên nhau Trong vòng tay ân ái. Em trở về Như xuân trở lại Với nắng hồng vũ trụ sinh sôi. Thành Huân 0909
  23. MƯA LẠI NHỚ AI. . . ! Đêm nay trời lại mưa. Cơn mưa đầu mùa hạ... Nỗi buồn cứ vu vơ, Nhớ người... sao nhớ quá..! Bây giờ người ở đâu ? Chân trời hay góc bể? Có biết ta đang sầu..! Nhớ về người da diết! Người thương ơi !có biết? Chỉ một lời yêu thương, Nơi phương trời cách biệt... Mà lòng này vấn vương..! Giá ta đừng quen nhau..! Như cơn mưa mùa hạ, Như nước trôi qua cầu, Cuốn theo dòng trôi xa. Giá ta đừng biết nhau... Từ mùa mưa năm ấy ? Để bây giờ có đâu ? Nỗi sầu và nhung nhớ. Đêm nay trời lại mưa..! Kỷ niệm xưa trở lại, Nỗi buồn cứ ẩn hiện, Hình ảnh người năm xưa. ***** CÓ HIỂU LÒNG ANH Em có hiểu lòng anh? khi cơn mưa ào đến, Nỗi buồn cứ luôn hiện hình ảnh người năm xưa. Em có hiểu lòng anh? Khi xa em nơi ấy? Cả một khoảng trời xanh, Nhớ về em biết mấy? Em có hiểu lòng anh? Khi trái tim thổn thức Như vỡ tung lồng ngực, muốn ôm choàng lấy em ! Em có hiểu lòng anh? Một lời thương em gửi Anh giữ mãi trong lòng. Cả ngàn năm chờ trông? về phương em rồi đó... Em ơi em có tỏ Nỗi lòng này đầy vơi Dẫu tháng năm dần trôi Góp sầu nơi ký ức. Ngày mai có ai về? Phương trời nam anh gửi... Cơn mưa đầu nắng hạ, Cơn ngâu của trời thu, Và gió bấc đông về, mang cái lạnh tái tê, cơn mưa lạnh gió mùa, về nơi em phương ấy. Em ơi em có thấy Cái lạnh của phương anh. Bây giờ đang cuối xuân. Vẫn còn rét nàng bân, Của người xưa đan áo. Em ơi em có hiểu? khi mỗi trận mưa về, Anh lại nhớ về em..! ***** EM LÀ CÔ TẤM Em ơi...Em có phải ? Là cô tấm ngày xưa ! Hôm nay trời đổ mưa, Em hiện về rồi đó. Bao tháng năm buồn nhớ ! Kiếm tìm em khắp miền... Từ núi cao rừng sâu, Đến rừng hoang biển đảo. Chả tìm thấy em đâu? Một mình anh nhung nhớ ! Một mình anh đeo sầu. Góp nhặt kỷ niệm thơ... Bây giờ em trở lại, Hệt cô tấm ngày xưa ! Bước từ trong quả thị.. Bây giờ là cơn mưa..! Cơn mưa đầu mùa hạ Nghe vừa gần vừa xa, Kỷ niệm của hai ta Trong tháng ngày xa cách. Em đã về thật rồi... Con tim anh bồi hồi, Thoả bao nỗi nhớ mong, Những tháng năm chờ đợi. Mùa xuân đầy nắng mới... Ngập tràn lá và hoa, Gió xuân thật mặn mà, Ru tình ta đẹp mãi. Thành Huân 0909
  24. CÔ ĐƠN Trời chiều nắng đã về đâu? Cánh chim lẻ bạn âu sầu chao nghiêng. Gió lay cành lá yếu mềm..! Thân đào tơ liễu,nỗi niềm gửi ai? Sương khuya ướt lạnh đôi vai Âm thầm lê bước lẻ loi thân nàng. Chàng ơi có thấu chăng chàng? Cầu duyên ai bắc,ai màng tình ai? Lung linh như giọt sương mai Có người thiếu nữ mắt nai lệ nhoà. Nhắn chàng nơi ấy phương xa..! Có về em đợi...!đôi ta chung tình. ************* PHẬN KIẾP Đời anh phận kiếp cô đơn Tháng năm hiu quạnh tủi hờn vì đâu? Duyên xưa ai đã bắc cầu ? Để mình ôm hận ,mang sầu vì ai ? Mong người duyên nối trúc mai Cho duyên thắm lại ,đêm dài có nhau. Chung tay xây đắp nhịp cầu Cây cầu hanh phúc bên nhau suốt đời. ** ** ** CÁNH CHIM LẺ BẠN Trời chiều mây gió lang thang Hoàng hôn ôm chút nắng vàng chốn quê. Cánh chim lẻ bạn có về ? Cùng ta phương ấy thì về chiều nay. Ngày mai sương lạnh tuyết dày Chiều hoang rừng thẳm vơi đầy gió mưa. Hay tình như gió thoảng đưa Như mây với gió vật vờ nơi đâu ? Biết ai mang mối tình sầu Một mình đơn chiếc mà đau cõi lòng. Ở đời xin chớ đèo bòng Tham tình khổ hạnh để lòng đa mang. Qua đông xuân mới sẽ sang Ngọt bùi cay đắng chớ màng mà chi. Tháng ngày đang đuổi xuân đi Hoa râm mái tóc ,xuân thì còn đâu...?

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...