-
Số bài viết
166 -
Gia nhập
-
Đăng nhập
-
Nổi bật trong ngày
7
Bài viết được đăng bởi Cổ Nguyệt Mỹ
-
-
TẾT ĐẾN XỨ MÙA ĐÔNG !
Cho tôi gởi tặng anh
Bài thơ làm năm trước
Khi mùa đông rét buốt
Tuyết phủ trắng cánh đồng
Buồn không ly rượu nồng
Để cùng ai san sẻ
Không bè bạn người thân
Chung quanh mình trống vắng
Người ta đón Giáng sinh
Rồi giao thừa ...Tết đến
Năm mới lại bắt đầu
Mùa xuân nhiều hy vọng
Tôi vẫn một mình trong...
Tết đến xứ mùa đông !
-
ĐỜI VIỄN XỨ .
Gió lạnh chiều đông buồn lê bước
Ôi đời cô quạnh nỗi tha hương
Rời nơi tổ ấm về xứ lạ
Lạc bước nơi này ,chỉ có ta ???
Im trong cô tịch hàng mi ướt
Thức tỉnh nghe lòng nặng tái tê
Sum họp còn chăng là ảo tưởng ?
Buồn kiếp tha hương - viễn xứ đời !
-
HPD xin chào duonghoanghuu !
Cám ơn bạn ghé qua họa bài thơ hay .
Hoa nở ,hoa tàn ...chuyện thế gian
Đa sầu - đa cảm...tim nhân gian
Phù Dung trọn kiếp chỉ vẹn nhật
Cũng tỏa cho đời chút hương lan...
-
HOA PHÙ DUNG .
(Thương tặng những cánh hoa bạc mệnh )
Trắng- hồng- tím nhạt...thoáng rơi tàn
Chỉ sớm chiều thôi đã nát tan
Thương cành hoa mỏng Phù Dung hỡi !
Bọt bèo ngắn ngủi ...tỏa hương lan ...
-
BUỔI BÌNH MINH.
(Thương tặng anh NĐN )
Buổi binh minh em chờ anh trước ngõ
Chim vui đùa bên những cánh hoa xinh
Mặt trời lên em dõi mắt theo nhìn
Vầng nhẹ hồng từ bầu trời phía trước
Buổi bình minh em nguyện thầm ao ước
Bắt đầu một ngày với những yêu thương
Vẫn xin anh là tia nắng soi đường
Cho ánh sáng trong em luôn tỏa dậy
Buổi bình minh bắt đầu anh hãy nhớ
Suốt cuộc đời hay dù chỉ đôi lần
Anh là bình minh - là nắng ân cần
Cho em sức sống ươm mầm xanh dịu ngọt...
-
NỤ CƯỜI .
Tôi tặng tôi một nụ cười
Mỗi khi tấm lịch tách rời bìa kia
Mỗi ngày tôi muốn sẻ chia
Cùng người đau khổ chút tia nắng hồng
Mỗi ngày thêm những cánh hồng
Cho đời thi vị -cho lòng thảnh thơi
Mỗi ngày nhàn hạ rong chơi
Vui cùng mây gió ,gọi mời trăng sao
Mỗi ngày cuộc sống tươi màu
Cho lòng thật ấm ,thanh tao muôn phần
Mỗi ngày lòng chẳng phân vân
Ngao du sơn thủy -lâng lâng mộng đời
Mỗi ngày tôi tặng nụ cười
Cho tôi -cho bạn...cho người thế gian ...
-
CẢM THƠ .
( THƯ GỬI CON NGƯỜI LÍNH VNCH )
của Thi Sỹ HỒNG HẢI.
Có giọt sương đọng trên mắt
Không phải lúc bình minh
mà vừa lúc hoàng hôn
Bạn viết bài thơ nghe hồn rung cảm
Xin cám ơn những tấm lòng
không thế giới cách ngăn
Chiến tranh Việt Nam đã đi qua
Những khổ đau -những mất mát và những gì...
Tất cả đã lui dần vào quá khứ
Ai được -ai mất
Như là số phận
Ngày hôm qua đã qua đi
Bom đạn -tro tàn
Trong ký ức như cơn ác mộng
Máu chảy thành sông
Chia lìa ruột thịt
Đâu có nỗi đau nào hơn nỗi biệt ly
Người còn khóc tiễn người đi
Đau thương mất mát xuân thì còn đâu
Xót thương trời đổ mưa sầu
Việt Nam kêu thán Mẹ Âu Cơ buồn
Cùng nhau kết lại tâm hồn
Yêu thương lai láng nụ hôn tình người ...
-
TÌNH MƠ .
Ngày xưa ai nói lời yêu
Bây giờ chợt vỡ giữa chiều cuối thu
Tình mơ như kiếp phù du
Đôi ta vỡ theo bụi mù hư không
Trách chi thân phận má hồng
Trăm năm vẫn bạc ,long đong giữa đời
Người thương khóc cánh hoa rơi
Ta thương ta vẫn chơi vơi cuối đường
Ngày xưa ai nói lời thương
Bây giờ đã lỡ tình trường đắng cay
Tình mơ theo tháng năm dài
Phù du -đôi ta đã hoài tháng năm
Trách chi trời đất xa xăm
Sông kia vẫn thấp - núi nằm vẫn cao
Người thương khóc phận lao đao
Ta thương ta giữa xôn xao đời thường
Ai ru ai giấc mộng thường
Ta ru ta giữa sông tương lạnh lùng...
-
HƯƠNG XUÂN .
Như có mùa xuân vừa qua đây
Một chút ấm áp trái tim gầy
Có làn gió thoảng nghe man mác
Hương xuân nhè nhẹ... thoáng hương bay ...
-
HẠT MƯA !
Hạt mưa rơi -rơi trên đường trần trụi
Vỡ tan rồi -khi những hạt mưa tuôn
Phố chợt nhòa trong mắt xa xôi
Mưa làm dáng- hay lòng mưa đau thật ?
Hạt mưa rơi - trên đường đời góp nhặt
Tan cùng nhau thành bọt nước cuối nguồn
Mưa - mưa tuôn...
như giọt nước mắt buồn
Khe khẽ rớt -hay vội vàng rơi rớt ???
-
TÌNH MẸ .
Khi mùa Vu lan đến
Được cài hoa hồng thắm
Xin hãy nhắc nhủ thầm
Ơn đời ta còn Mẹ ...
Thiên thần Mẹ đó trời ban
Cho con được cả thế gian diệu kỳ
Mẹ là ánh sáng con đi
Cho con hạnh phúc gian nguy không nàn
Mẹ hiền gánh mọi gian nan
Cho con cuộc sống thanh nhàn an vui
Cho con môi thắm nụ cười
Cho con -cho cả xuân tươi cuộc đời .
"Ơn đời con còn Mẹ"-Tình yêu quí thiêng liêng
Và suốt đời con nguyện- Luôn kính hiếu Mẹ hiền.
-
SƯỞI LÒNG .
Ngày chưa tàn mà lòng đã hoang mang
Sợ đêm đến đem nắng vàng chôn mất
Ta yêu ai dẫu tình là chân thật
Chỉ mình thôi trong mộng mị thế gian
Ngày chưa tàn sao lòng lại hoang mang
Nếu đêm chôn nắng vàng ta nhặt lấy
Mang về rồi ta hong từng sợi nắng
Để sưởi lòng khi đêm đến - đông về ...
-
HOA HỒNG TÍM .
Hoa hồng vốn rất kiêu sa
Nét hoa thật đẹp mượt mà cánh nhung
Thuở xưa hồng rất thủy chung
Nguyện tình yêu giữ luôn cùng cành hoa
Một ngày người đến từ xa
Vì lòng xao xuyến mang hoa đem về
Từ ngày nhung lụa cận kề
Hồng quên đi những lời thề năm xưa
Rồi thời gian thắm thoát đưa
Đóa hồng theo tháng...theo mùa rụng rơi
Cành hồng vì xa bạn đời
Buồn hiu - buồn hắt ...tiếc thời vàng son
Màu hồng kiêu hãnh đâu còn
Nay ngả sắc tím...mỏi mòn thủy chung ... -
DẤU THU !
Có một mùa thu mây rất xanh
Có tình ai đó vương trên cành
Cho Lá mơ màng - Cây say ngủ
Giấc mộng êm đềm - mộng Yến Oanh
Có một ngày xưa...em với anh
Bên thềm thu ấy dệt mộng lành
Một tình yêu dấu ...xanh tiểu thuyết
Xao xuyến trời thu đẹp hơn tranh
Nhưng rồi trời trở cơn gió lạnh
Khi gió đông về ...ơi ...gió đông
Bên thềm giấc mộng đành tan biến
Đau lòng một thuở...dấu tình xanh !
-
LỜI NGUYỆN CẦU !
Đau lòng vì nỗi thiên tai
Mỗi năm lại đến chẳng ai mong chờ
Bão về -cơn bão bất ngờ
Xoáy ngang -xoáy dọc cuộn bờ quê hương
Tôi -người viễn xứ tha hương
Nghe lòng quặn thắt ...yêu thương ...nguyện cầu
Nhờ thơ gởi đến trời cao
Dang tay che chở -nỗi đau xuôi dòng
Cho trời ngừng lại cơn giông
Trời yên - đất lặng ...tim hồng nhân gian
Nhà nhà yên ấm mọi đàng
Hạnh phúc chan khắp thế gian nhân loài !
-
MẢNH VỠ TRÁI TIM !
Rồi mùa đông cũng qua !
Khi tuyết trắng đã không còn nữa
Những mảnh vỡ từ trái tim trời xa
Giờ bỗng hóa ra thành nước biếc
Rồi tình tôi cũng xa !
Khi nỗi nhớ không còn tha thiết
Khi tình yêu đã theo dòng băng tuyết
Cuốn trôi nhanh về cuối chân trời
Em vô tư cho lòng tôi chết lặng
Ôm âm thầm như gió đông qua
Em hồn nhiên tựa nắng hiền hòa
Trong khoảnh khắc tôi hóa thành tượng đá
Tượng đá tôi -ngàn năm đứng đó !
Chơ vơ nhìn về ...một phương trời...
-
TÌNH THƠ !
Thơ gõ cửa phòng tôi - cánh cửa phòng đã mở - xin thơ đừng bỡ ngỡ . cứ mạnh dạn bước vào...
Những mạch thơ dâng trào - cho đời thêm sức sống - thơ mang nguồn cảm hứng - tình yêu mới lên cao
Thơ thương loài chim nhỏ - đang xoải cánh bên trời - chim tìm về tổ ấm - xoa lòng nỗi chơi vơi
Thơ mang niềm hạnh phúc - chan cùng khắp đất trời - màu xanh mới tươi vui - cho bầy em đau khổ
bên căn nhà trống vắng - thiên tai đầy đọa người... Chiến tranh và chết chóc - thường gieo khắp muôn nơi
Thơ dùng lời hoa mỹ - thêu dệt nên đời thơ - thơ không là mộng mị - cho những kẻ ơ thờ...
Thơ gõ cửa lòng ta - mang tình yêu đồng loại
Thơ là ánh sáng rọi - những vùng trời tăm tối
Thơ dang cánh thiên thần - như mưa xuân tưới mát
Cho đời luôn thơm ngát
Thơ tràn khắp nhân gian....
-
VIỆT NAM THƯƠNG NHỚ !
Về đây thăm lại quê xưa
Im trong câu hát đong đưa trưa hè
Êm đềm gió nhẹ cành tre
Thương câu hò lý lòng se se buồn
Những khi nắng tắt chiều buông
Ánh hoàng hôn nhuộm xuống lòng biển xanh
Mải mê say - cảnh như tranh
Thương người viễn xứ , lòng đành cách xa
Nhớ quê , tình vẫn thiết tha...
-
GIỌT NƯỚC MẮT !
Có đôi khi những giọt nước mắt
Là vị cứu tinh của nỗi lòng
Nếu chất chứa sẽ nặng nề dằn vặt
Thì tội gì ta không trút bỏ đi ?
Có đôi khi những lời nói thật
Sẽ làm đau lòng cho kẻ lắng nghe
Nhưng cứ thẳng thắn rồi trời sẽ mát
Còn hơn là như sa mạc cằn khô
Nếu có khi nào bạn thấy buồn - thấy chán
Bạn hãy đứng trước biển để thở than
Và hãy khóc khi lòng mong muốn
Hãy gào thét lên như sóng biển cuộn cuồng
Nếu có thể bạn đổ nước mắt ra biển
Biển không hờn cũng chẳng trách bạn đâu
Bởi nước mắt là họ hàng của biển
Cộng chút họ hàng biển sẽ bớt đau
Rồi như thế bạn sẽ thấy nhẹ nhàng hơn
Không vấn vương và không trăn trở nữa
Gịot nước mắt có khi là kẻ thù của lửa
Nhưng lại là bạn thân của cả nỗi niềm...
-
NHỮNG KHOẢNH KHẮC !
Chiều nay như mới hôm nào
Từng cơn sóng cuộn vào nhau thân thiết
Anh đã biết đất trời còn thế
Sao con người cứ mãi muốn xa nhau ?
Anh bước đi mà lòng chẳng buồn đau
Em héo hắt - đường đời chới với !
Dẫu biết rằng sóng đã ra khơi
Em như bờ cát hằng mong đợi
Dẫu biết rằng con đường đời vạn kiếp
Cứ một chiều mà xoay mãi thời gian
Có những nỗi nhớ trong lòng da diết
Tình thế gian mới nặng làm sao !
Và chiều nay biển vẫn rì rào
Những lời mật ngọt vuốt ve bờ cát
Thôi nhé anh ! Cho em làm bên lở
Để bên bồi anh đắp những suy tư
Đành cho nhau những khoảnh khắc ưu tư
Bên lở ấy nhường bên bồi thương nhớ !
-
THƠ MƯỜI THƯƠNG !
Tuổi học trò ngày xưa thơ mộng
Bước vào đời rồi hết mộng mơ
Người ơi cái tuổi dại khờ
Sao nhanh qua mất không chờ đợi ai
Một ngày rồi lại ngày hai
Ta ngồi đếm nốt bàn tay... thẫn thờ
Một thương lúc tuổi ngu ngơ
Hai thương cái thuở bâng quơ-hững hờ...
Ba thương chiếc lá tình cờ
Bốn thương lá rụng cây chờ mùa sang
Năm thương mây mãi lang thang
Sáu thương chim nhỏ bay ngang lưng đồi
Bảy thương núi xẻ làm đôi
Tám thương chiều ngã bên trời hoàng hôn
Chín thương một phút bồn chồn
Mười thương len lén vào hồn... tình ta .
-
ÁNH HỒNG !
Những mầm nhú chào đón một ngày mai
Những bông hoa đang hé nhụy trang đài
Lớp sóng trước đi qua
Dồn sóng sau lướt tới
Ào ạt -tràn trề sức sinh sôi
Những thân cây non giật nảy chồi
Mong đón vầng sáng từ phương đông
Mặt trời rạng hồng
Bừng tươi sức sống !
-
Tìm chi một nhánh phù du !
Đi tìm một nhánh phù du
Lạc đường , mất lối - sương mù giăng giăng
Ta nhìn theo hướng vầng trăng
Trên đầu lơ lửng muôn ngần vì sao
Vầng trăng thì ở trên cao
Lòng người thì thấp lối rào u mê
Bầu trời dìu dịu đê mê
Như thơ Lý Bạch tràn trề men say
Người say nào cảnh có say ?
Mà thơ người thả...thơ bay ngút ngàn
Men đời đã thấm ý tràn
Nửa say,nửa tỉnh-thế gian vô thường
Đường đi thì chỉ một đường
Bên trời một bóng - bên đường một ta !
Sáo đâu dìu dặt ngân nga
Vang lên khúc nhạc - điệu ca mơ hồ
Nghe lòng chợt thức điểm tô
Tìm chi một nhánh mơ hồ phù du !
-
TRĂNG !
Có ai biết trăng từ xa nhỏ lệ
Bởi trăng xa nào ai thấy được gần
Trăng cô đơn nên vẫn mãi bâng khuâng
Lẻ loi giữa muôn ngần vì tinh tú !
Nếu ta nhìn lên bầu trời huyền diệu
Đẹp vô ngần những vầng sáng lung linh
Nhưng những vì sao đều có bạn chung tình
Chỉ trăng thôi -trăng muôn đời cô độc !
Đêm trăng tròn có khi là vui nhất
Bởi lòng trăng đầy ắp những niềm riêng
Rồi trăng chếch bóng
rồi trăng nghiêng...
Treo lơ lửng có chi đâu làm chắc
Bầu trời như vô tình nên cứ mặc
Cho trăng tròn-khuyết-lơ lửng -chơi vơi...
Trăng treo -treo mãi một góc trời
Có ai biết được trăng rơi khi nào !
HoÀi ƯỚc !
In Trang thơ thành viên
Đăng vào · Report reply
HOÀI ƯỚC !
Có dòng sông nào đưa con thuyền tuổi thơ
...trở về miền quá khứ ?
Có thời gian nào trả kỷ niệm êm đềm
...về với người thương ?
Có vì sao nào soi sáng được hết con đường
...con đường hy vọng ...
Để cho tôi còn chút niềm tin vào một ngày mai
Dù mong manh như sương mai
Dù lạc lõng như chim lạc bầy
kêu hoài tiếng oán than !
Quê hương ! Xa xôi diệu vợi...
Gom hết mây trời để kết lối yêu thương
Gom hết giọt lệ trời để khóc đời viễn xứ ...
Có dòng sông nào
đưa con thuyền tuổi thơ
trở về miền quá khứ ???