Có những lúc trời tuôn gió bấc
Hai hàm răng cứ đập vào nhau
Thời gian cứ thế qua mau
Rét thì mặc rét lá trầu vẫn xanh
Có những lúc ruột gan như cắt
Tưởng rơi từ bất nhất tầng không
Trời kia vẫn ánh nắng hồng
Ai kia vẫn kẻ chờ trông miệt mài
Có những lúc chẳng ai san sẻ
Chẳng ai yêu mình, mình chẳng thỏ thẻ yêu ai
Nếu mình chẳng thể yêu ai
Thì hãy yêu lấy mảnh mai thân mình
Có những lúc cuộc tình vô nghĩa
Chỉ có buồn tênh lặng lẽ buông xuôi
Ngày mai bất chợt yêu người
Muôn vàn lý lẽ sáng tươi tràn trề
Có những lúc chiều lê, biệt lập
Con đường không tấp nập người qua
Bỗng đâu trời đất hiền hòa
Cỏ cây hoa lá diết da tự tình
- Read more...
- 0 bình luận
- 304 views