Jump to content

hoanggiao

Thành viên
  • Số bài viết

    335
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    1

Mọi thứ được đăng bởi hoanggiao

  1. Sông trăng Đêm nay anh với sao trời Làm em e thẹn bao lời thầm trao Tóc huyền êm dịu ngọt ngào Bàn tay mềm mại nôn nao rót tình Dòng sông soi bóng đôi mình Trăng vàng tỏa sáng thơ tình đêm nay Ngàn xưa em vẫn còn đây Giấc mơ anh dệt cho đầy...sông trăng Hoàng Giao
  2. ĐỌC BÀI THƠ "CHỦ NHẬT EM CÓ BUỒN KHÔNG" CỦA TÁC GIẢ "TT" Lá lìa cây lá có buồn không?(Hình ảnh internet) Bài thơ CHỦ NHẬT EM CÓ BUỒN KHÔNG Chủ nhật buồn Em có buồn không? Anh thơ thẩn trong căn nhà vắng TV xem hoài thấy chán Nhạc nghe mãi rồi cũng nhàm tai. Chủ nhật buồn Em có gì vui? Anh ngồi ngó mông lung ngoài cửa sổ Đám cưới nhà ai vừa đi qua phố Anh gửi theo câu chúc phúc không lời... Chủ nhật buồn Em có đi chơi? Anh quanh quẩn với bài thơ dang dở Viết cho em kể bao điều ấp ủ Rằng bao giờ mình được bên nhau. Chủ nhật buồn Anh chẳng đi đâu Ngồi nhớ em như từ trăm năm trước Nghìn năm sau vẫn một niềm ao ước Chúng mình về ở chung nhà. Chủ nhật đến rồi Chủ nhật qua Nỗi buồn anh là điều bất biến Mãi mộng mơ cái ngày em đến Tươi vui... Rạng rỡ... Sắc hương hoa... TT LỜI CẢM NHẬN Con người dù mạnh mẽ đến đâu vẫn có những lúc không thoát ra được những nỗi buồn. Buồn như thể không giấu vào đâu được. Muốn nói lên, muốn chia sẻ mà phải lặng im. Nhưng có những người đã biến những nỗi buồn thành thơ, như một cứu cánh tự an ủi, tự hy vọng. Ở người này, nỗi buồn đã được thăng hoa thành một thứ khác tích cực hơn. Nỗi buồn có thể trở thành sức mạnh vượt lên nỗi cô đơn để tồn tại và tồn tại... Nỗi buồn không bất biến, nó có thể đổi thay. Nếu thơ họ đến được với mọi người, lay động tâm can, thì giá trị ấy vô biên và bất tử. Tuy nhiên không phải nỗi buồn nào viết lên giấy cũng thành thơ giá trị. Con người càng từng trải, càng dấn thân, va chạm nhiều, có vốn sống nhiều mới có thơ hay, tinh tế và sâu sắc. Đến với bài thơ "Chủ nhật em có buồn không" của tác giả bloger Ngày Bình Yên mang ký danh Tuti, chúng ta thử mổ xẻ nỗi buồn của anh thể hiện trong thơ như thế nào nhé. Thoạt nghe tựa đề thấy bi quan sao ấy? Sao không là "em có vui không?". Nhưng "người buồn cảnh có vui đâu bao giờ", tôi thầm lý giải giùm tác giả. Cứ mỗi một đoạn thơ là có những câu hỏi "em có buồn không", "em có vui không", 'em có đi chơi"... ? Biết được ngay thông điệp anh muốn nói anh buồn và anh đang nghĩ về em. Là một nỗi buồn chợt đến trong ngày chủ nhật. Anh tự nói một mình mình nghe thôi, biết nói với ai? Mượn "em" để nói. Em đã vuột xa tầm tay anh từ lâu lắm rồi, còn đây đâu mà nghe. Thôi thì gửi vào thơ. "Em" có thật không? Em trong quá khứ? Trong hiện tại? Hay em trong tương lai? Ai mà biết được ngoài anh? Có thể chính anh cũng chưa biết em là ai? Một em trong tưởng tượng cũng nên. Vì thơ thuộc về trí tưởng tượng mà...Em là gì cũng chẳng sao, miễn là tác giả có thể giãi bày được tâm trạng của mình cho nỗi buồn có thể vì thế mà vơi đi, thoát ra, thoát ra...Ai có thể chịu đựng được những nỗi buồn, một mình?Phải tìm mọi cách để "biến" nó thành cái khác dễ chịu hơn. Những cái "biến" ấy chính là sự sáng tạo, là cái làm nên mọi sự thay đổi cuộc sống theo chiều hướng tốt đẹp hơn. Hạnh phúc thay cho những ai có được thật nhiều cái 'biến" như thế. Liệu bài thơ của anh Tuti có được cái "biến" ấy không? Khi bài thơ ra đời, tâm trạng của anh ấy ra sao so với lúc trước? Kết thúc bằng câu: "Chủ nhật đến rồi chủ nhật qua Nỗi buồn anh là điều bất biến Mãi mộng mơ cái ngày em đến Tươi vui... Rạng rỡ... Sắc hương hoa..." Thì ra, chỉ cần "em" đến với hình ảnh như trên là xua tan hết buồn của anh? Chỉ có vậy thôi sao? Tôi trộm nghĩ từ "em" tượng trưng cho niềm tin vào cuộc sống, đồng thời cũng là người con gái anh thầm đem lòng yêu thương...mà vì lý do nào đó hai người không đến được với nhau. "Em" bây giờ còn lại trong anh là nỗi nhớ thương bồi hồi day dứt không nguôi. "Em" là khát vọng tình yêu hạnh phúc, khát vọng tình yêu gia đình: "Ngồi nhớ em như từ trăm năm trước Nghìn năm sau vẫn một niềm ao ước Chúng mình về ở chung nhà". Điều "ao ước' ấy đã không thành hiện thực nên tác giả mới "khát' , mới mong, mới khắc khoải, cuộn lòng...Không biết giờ đây "em" ở phương nào để anh gửi lời đến. Bài thơ này có thể là cánh chim đưa thư bay khắp phương trời tìm đến em trao lời nhắn gửi đến lòng em? Đọc thơ mà thấy động lòng, mong sao cô ấy mau mau trở về với tác giả đem đến sự "tươi vui rạng rỡ sắc hương hoa" Tất nhiên là "em" không về, chỉ có lòng người còn mong đợi mà thôi. Nhưng bài thơ đã thăng hoa được nỗi buồn. Sự trầm tĩnh chính là cái khác nảy sinh từ nỗi buồn được thăng hoa từ bài thơ, nỗi buồn mang giá trị tích cực giảm nỗi đau và tăng sức sống. Vậy thì bài thơ đã có một cái này biến thành cái kia có giá trị nâng đỡ con người lên, cao hơn... Từ một nỗi buồn ban đầu: "Anh thơ thẩn trong căn nhà vắng TV xem hoài thấy chán Nhạc nghe mãi rồi cũng nhàm tai" Buồn không để đâu hết buồn, không biết làm gì để thoát buồn trong căn nhà trống vắng. Anh chợt nghĩ đến em muốn gửi em câu chúc phúc không lời qua đám cưới nhà ai ngoài cửa sổ: "Em có gì vui? Anh ngồi ngó mông lung ngoài cửa sổ Đám cưới nhà ai vừa đi qua phố Anh gửi theo câu chúc phúc không lời..." Giọng thơ là lời thầm thì của một người đang yêu. Cô ấy đọc được chắc hạnh phúc lắm. Biết rằng em không thể đến anh vẫn ấp ủ bao điều với em, với thơ, đây là hạnh phúc hiện tại mà anh có được, những bài thơ dang dở của anh đã thể hiện tình yêu nồng nàn với em trong xa cách, và anh không nguôi hy vọng: "Chủ nhật buồn Em có đi chơi? Anh quanh quẩn với bài thơ dang dở Viết cho em kể bao điều ấp ủ Rằng bao giờ mình được bên nhau" Anh không nguôi hy vọng ở câu nói: "Rằng bao giờ mình được bên nhau". "Em" ở đâu, có nghe thấy không? Độc giả thầm hỏi nhân vật nữ trong bài thơ và mong cô mau trở về. Bài thơ này viết súc tích, sắc gọn, truyền cảm, dễ đọc, dễ nhớ, dễ cảm, ý tứ sâu sa. Với cách viết thơ tự do vần tiếp, nhuyễn, cách ngắt nhịp ba, bốn ở mỗi đầu khổ thơ làm cho bài thơ chắc, sâu, rộng, thuyết phục. Tác giả có lối viết: dùng câu chữ bình thường để truyền tải những thông điệp muốn nói với bạn đọc, nên tâm tình của người viết gần gửi, mộc mạc, chân thành sẻ chia. Toàn bộ bài thơ là khát vọng yêu và mong muốn vô cùng hạnh phúc đôi lứa của tác giả cũng như các bạn trẻ, mỗi người cần phải biết yêu biết bảo vệ tình yêu và giữ gìn những gì cần phải giữ, để cho những người yêu nhau đến được với nhau, được sống bên nhau mà không phải day dứt. Đừng để người yêu thương vuột khỏi tầm tay bạn nhé. 29/3/2012 Hoàng Giao
  3. EM ĐI Em đi lòng bảo dạ Nhớ khôn tả cánh diều Trên triền đê phiêu diêu Gió ngập chiều như thế Em đi như không thể Vì tất cả nào ngờ Xin gửi gắm vào mơ Những gì trong thương mến Chờ một ngày anh đến Sau những mùa thu trôi Nghe khát vọng bồi hồi Đắm tình anh nghiêng ngả Bước chân em hối hả Ngược dòng khúc sông xưa Tìm người viết câu thơ Tìm con đò bến cũ Hoàng Giao
  4. Bài xướng: MỘNG MƠ Thỏa chí tang bồng mộng với mơ Trời xanh, biển rộng, gió lay bờ Thuyền trôi lả lướt khơi nguồn nhạc Sóng quyện bồng bềnh dệt ý thơ Rặng liễu nghiêng mình xao xuyến đợi Tầng không trải nắng thiết tha chờ Dòng sông cuộn chảy trôi xuôi mãi Ráng đỏ say lòng đến ngẩn ngơ .....Hoàng Giao..... NGƯỜI VƯỢT BIỂN Đâu còn gì nữa mộng hay mơ Lạc hướng thuyền xa quá bến bờ Biển động, sóng xô đây ác mộng Trời giông bão đến chẳng nằm mơ Tưởng là trần thế đành từ biệt Cứ ngỡ thân nhân hết đợi chờ May gặp tuần duyên tàu cứu hộ Nguy nàn thoát khỏi dạ tơ ngơ .....Lê Hồng..... Họa với bạn Hoàng Giao bài đầu để làm quen, có gì sơ suất xin niệm tình tha thứ CẢM TẠ Cảm tạ Lê Hồng, thật khó ngơ Làm quen kết bạn nhé đây chờ Đằng kia lối rộng ta cùng bước Phía trước trời cao ấy cứ mơ Nghĩa cũ vì đâu chưa cập bến Thuyền xưa có lẽ chẳng mong bờ Cho nên trời đất lao xao thế Để cõi lòng thành đã hóa thơ .....Hoàng Giao..... TRÒN MỘNG MƠ Lê Hồng bản chất vốn ngu ngơ Hân hạnh Hoàng Giao chẳng ngại chờ Một kẻ hằng đêm ôm gối mộng Còn người suốt tối lại nằm mơ Nợ duyên nay đã tròn điều ước Tàu biển hôm qua đã cặp bờ Mong muốn giờ thành ra hiện thực Nhìn đời mới thấy cảnh nên thơ .....LEHONG..... Có Phải Mơ Cảnh trí ai bày tựa giấc mơ Thuyền con một chiếc lạc đôi bờ Sương mù tỏa khói in dòng nước Gió thoảng buông chiều lộng bóng thơ Phảng phất hồ lay con sóng gợn Đìu hiu nắng rọi áng mây chờ Hoàng hôn tím lựng chân trời thắm Khiến kẻ si tình dạ ngác ngơ. .....LPT..... Vài vần họa góp vui cùng bạn,chúc bạn luôn vui vẻ nhé !! CHÂN TÌNH Đa tài Gã Tạo vẽ tranh mơ Khát giấc nam kha mộng đáo bờ Nước thẳm buông trôi tràn trí ảo Cây gầy gượng đứng rọc hồn thơ Tây phương nguyệt chiếc còn mong mỏi? Bắc bễ ghe đơn vẫn ngóng chờ Gió đọng sương vương trời nước quyện Chân tình Lão Nguyệt cớ làm ngơ?! Lỳ lười họa, và sợ nhất thơ Đ L , hôm nay chạy vào họa với ACE góp vui. Thương chúc tỷ HG, huynh LH, CB và mọi người một cuối tuần vui vẻ ! .....TTTT..... Thanh bình Dù rằng tĩnh mịch vẫn trời mơ Ảm đạm mù xa chẳng bến bờ Nước biếc mông mênh gieo vạn ý Yên hà lãng đãng ướp vần thơ Thuyền con gác mái, xuôi chèo đợi Nguyệt lão buông tơ, ngã bóng chờ Chốn thực thanh bình hơn cõi mộng Ai người hữu ý khó làm ngơ .....TiCa..... Chào các tài thơ ĐL. Các bạn hoạ tuyệt lăm. Mỗi người một vẻ thật có lý HÒA LÒNG Lời hồng xướng hoạ cứ như mơ Tất cả về đây gọi đất, bờ Cạn chén nâng ly cùng bạn hữu Hoà lòng đón khách với sông thơ Niềm vui rạng rỡ bao ngày ngóng Phấn khởi hân hoan mấy tháng chờ Sốt sắng tình thân trao hẹn ước Sum vầy, nhiệt huyết chẳng ngồi ngơ .....Hoàng Giao..... Nguồn: http://forums.vinaga...ead.php?t=25805
  5. Ai cũng vậy, có những lúc không nhận ra mình là ai:D
  6. Bài Sâu lắng và bài Cảm nhận mới đúng là hồn thơ anh TK. Còn mấy bài "ngông..." ở trên HG thấy nó sao ý, không giống phong cách trầm tĩnh sâu sắc của anh TK chút nào...
  7. Thơ "đường" TK cũng êm Giả đò "học mót" "rình xem" thơ người HG cũng mới học thôi Chưa biết "luật" lắm nên ngồi lặng thinh...
  8. NGÀY & ĐÊM Đêm và ngày xoay vòng trái đất Trái đất quanh mặt trời Anh & em Triền miên Vũ trụ Quay.. Quả địa cầu quay quắt thức đêm Một tuần, một tháng, một năm Bao nhiêu cái trăng rằm sáng quắc Hơi thở tình nhân ngậm ngùi Nhớ quên_tỉnh thức Làm nên những miền ký ức Bao nhiêu năm cuộc đời Được_mất Còn nhớ nụ hôn xưa Trái đất tròn Ta lại gặp nhau bên thềm năm cũ Thời gian quay vòng cho anh em gặp gỡ Mắt len lén nhìn Không dám nghĩ còn thuơng Phải chờ kiếp sau ư Ta tìm nhau Vô thường Lạc bước Trăng sao, mặt trời, Không gian và đất Nhật nguyệt nối yêu thương Khát khao ngọt mật Bấy nhiêu năm cuộc đời ta vẫn tìm nhau Đợi ngày gặp mặt Tinh tú vẫn xoay vòng Đêm thức ngày mơ... Hoàng Giao
  9. Nha Trang Khi vừng dương ló dạng Thuyền buông neo ra khơi Xa tít tắp chân trời Đạp lên ngàn sóng vỗ Khúc tình ca trong gió Hòa vào sóng trùng dương Quyện lòng ta trong sương "Mây trời trôi lãng đãng" Sóng bạc đầu cát trắng Gợi khát vọng yêu thương Nha Trang ơi Quê hương Cảm ơn một lần đến Níu bước chân lưu luyến Mấy mươi năm không phai Níu ánh nắng ban mai Gieo vào lòng thương nhớ __________________ Hoàng Giao
  10. Điều tồn tại ĐIỀU TỒN TẠI Em yêu anh! Bình minh bồi hồi thức giấc Em yêu cả những con đường anh bước đi xôn xao mặt đất Tình em anh say sưa, thành thật Dẫu anh muôn đời ẩn dật, biến, tan Từ khi em yêu anh sức sống đầy tràn Và anh luôn tồn tại... Anh là không gian, là thời gian nên bên em mãi mãi Anh là tầng không mê mải chở che Là giọt nắng chứa chan xao động bên hè Là cỏ cây lay lòng em... ngát gió Trái tim em hồn nhiên bỏ ngỏ Với riêng anh, trăng tỏ, đợi chờ Anh là Mặt trời sáng tỏa, vần thơ Mặt trời tỏ tình với em, vần thơ luôn thủ thỉ Ngọn sóng tình anh vẫn trào dâng bền bỉ Thấu hiểu, phong trần, hoan hỉ, gian nan... Giữa biển sông sâu, bão táp, đại ngàn... Hoàng Giao
  11. TÍM HAY HỒNG! Chọn nhé em ơi tím hoặc hồng Hồng duyên chiếc áo tím yêu chồng Hồng xinh nét mặt môi ngời thắm Tím biếc hàng mi mắt sáng trong Sắc má hồng tươi hồng nỗi nhớ Lòng em tím đỏ tím niềm mong Hồn nhiên vẻ đẹp hồng pha tím Đẹp nghĩa thiên thu đẹp ý chồng
  12. CON ĐƯỜNG EM ĐI Từ lâu em đã chọn Con đường không có anh Đường em rợp lá xanh Đường anh toàn sỏi đá Từ lâu em đã đi Con đường khác nhẹ tênh Đường anh đi gập gềnh Con đường em rợp lá
  13. Cảm tác Hòn Vọng phu Trời đêm lặng ngắm nước non nhà Hướng vọng phu nhìn phía biển xa Đứng giữa ngàn trùng con sóng bạc Trông lên vạn dặm ánh trăng ngà Nao lòng bến khát dòng sông chảy Cám cảnh người sầu giọt lệ sa Giữ hết vào thơ đời gánh trọn Ngàn trùng vẫn đợi dẫu phong ba HG
  14. Cây bon sai: Dáng đứng Việt Nam DÁNG VIỆT Cảnh vật bon sai đất nước nhà Công trình khối óc dệt nên hoa Nhân sinh quyến rũ lòng du khách Tài đức thôi miên dạ quí bà Vạn kiểu cây rừng xây kiến trúc Muôn hình lá cỏ tạo tiên nga Cùng nhau nghiệm trải bao tâm lực Tất cả yên bình dáng Việt ta Hoàng Giao
  15. Đọc vần thơ giữa ráng chiều Từng câu chữ đẩy gió xiêu cả dòng Mỗi ý thơ một nỗi lòng Một niềm vui với Thịnh Long nối vần
  16. Bài thơ "ĐÀN ÔNG ĐÀN BÀ VÀ NGÔI NHÀ" Sao anh cứ bảo lòng dạ đàn bà như con rắn Như hố thẳm vực sâu không thể tự ước lường Xô ngã đời anh làm hơi thở chẳng rãnh mương Và khoảng trống hồn anh, đàn bà em tha hồ lục lọi Đã như vậy thì em đây còn gì để nói Trong tất cả em và anh : Sao chúng ta cứ như là những cánh chim bay mõi Mây trắng cuối trời buồn, không nói chỉ lang thang Kể cả trong mơ anh vẫn là một gã thật sự quá tham lam Anh không hiểu hay cuối cùng là anh không bao giờ muốn hiểu Hạnh phúc là đâu? Tình yêu vốn là gì? Trong vạn nẻo đường đời …Anh nên chọn và chỉ chọn cho mình một lối đi Nơi đó có ngồi nhà xinh được ủ ấm bởi trái tim lửa cháy Cớ sao anh mãi ngu ngơ đến vậy Chạm được em rồi sao anh còn đứng đó chênh vênh Cõi lòng anh như ngôi nhà lồng lộng gió thênh thênh Nên bất cứ lúc nào trái tim anh cũng chỉ là một linh hồn đói Cũng đôi lúc thật ra anh giống y như thằng mọi Cứ đòi được ăn ….Nhưng dường như anh đã bội thực lâu rồi Anh không biết rằng đàn bà thì chỉ đi có một hướng mà thôi Nếu đã yêu thì nhất định chỉ là đi hướng đó Nơi mà có anh,nếu thượng đế đã dành riêng em sao anh cứ xem đây là quán trọ Bởi đa mang nên có bao giờ thực lòng anh hiểu rõ Mơ ước của đàn bà chúng em cũng chỉ là nhiêu đó Ngôi nhà của tình yêu, nơi mà chỉ có dáng hình anh Và tiếng cười trẻ thơ trong trẻo đến ngọt lành. Ảnh Internet Thơ Ngưng Thu Nguồn: http://yume.vn/thungung_1402/article/dan-ong-dan-ba-va-ngoi-nha.35D9831D.html LỜI CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ: Tôi thỉnh thoảng cũng ghé đọc thơ của blog Ngưng Thu trên Yume. Thơ Ngưng Thu thường êm dịu yêu thương, dễ cảm, gần gũi và sâu sắc, có cái gì đó khắc khoải như một khát vọng dường như muốn đạt tới nhưng điều đó với Ngưng Thu trong tim như còn xa lắm, nên nó mới tràn vào thơ nhiều đến thế. Hôm qua, sau một thời gian dài vô tình tôi lại ghé blog Ngưng Thu và đọc được bài thơ này về đêm. Tôi lặng lẽ trước một Ngưng Thu với giọng điệu thơ như lời tự tình, cũng như về nhận thức cuộc sống, về tâm tư tình cảm con người, cụ thể là về "đàn ông, đàn bà và ngôi nhà". Tôi hiểu ra rằng tình yêu luôn cháy bỏng và mãnh liệt trong tác giả. Tôi xúc động, cảm kích và trăn trở một điều rằng phải viết cho được một cái gì đó trong suy nghĩ của tôi lúc này về bài thơ của Ngưng Thu. Nếu còn chưa viết được chắc tôi chưa yên giấc. Nhưng viết gì đây và viết như thế nào cho trọn vẹn ý thơ Ngưng Thu? Hiểu là thế đấy, việc diễn đạt được điều mình nghĩ để truyền tải đến bạn đọc không phải là điều đơn giản. Bằng cách dùng từ ngữ chỉ nhân cách con người trong cuộc sống thể hiện bằng thơ một cách tự nhiên mà rất thơ, Ngưng Thu đã lột trần được bề sâu tâm tư, ước mơ khát vọng của đàn ông và đàn bà trên thế giới cũng như trong ngôi nhà của mỗi người. Những câu thơ đầy hình ảnh mang chiều dày tính cách, kể cả những thói hư đời thường và chiều sâu tư tưởng, cô đọng làm người đọc phải dừng lại nghiền ngẫm từng câu chữ đem ra đọ với đời. Nhịp điệu của bài thơ như những nhịp sống thăng trầm nghiêng ngả của tình đời, toàn ngõ ngách rối ren không có đường ra nhưng vẫn le lói một hướng chân thiện mỹ của ước mơ ngôi nhà hạnh phúc đầy tiếng cười của tình yêu thương, con trẻ. Những âm thanh trong trẻo này được thể hiện ngầm trong bài thơ có nhiều ngụ ý. Bằng lối đặt nhiều câu hỏi tu từ độc đáo thể hiện rất đạt những băn khoăn da diết, trăn trở đến mộng mị canh cánh trong người đàn bà về người đàn ông của mình. Thế mới biết lòng người không có thước đo, không lời lý giải. Cái gì đến cứ đến như một định mệnh. Chợt đến, chợt đi, tuy nhiên cuối cùng Ngưng Thu muốn là chỉ còn tình yêu ở lại. Về cấu trúc thơ lối viết tự do tình tự say đắm của người đàn bà với người đàn ông như lôi ra hết những ngõ sâu, ngõ rộng cùng ngõ hẻm của "hai ta", cách dùng câu hỏi tu từ và ngôn ngữ đặc biệt này hoàn toàn có sức thuyết phục, thu phục, chinh phục, lay động cái tâm thức tỉnh để chỉ với mục đích đạt là: Tình yêu thực chất nhất định ở lại bên ta. Nếu không viết được một bài thơ này, không có được những nhận thức nặng như thế, chắc có lẽ người đàn ông còn ngủ mơ trong tâm tưởng dễ trật đường ray trong lối sống khát vọng và điều cần đạt. Sự ngủ quên này ai cũng có, nó cần một cú hích đủ mạnh, đủ sâu, đủ cháy thành ngọn lửa nồng nàn vào tâm can, khối óc, vào tình yêu thương bấy lâu chưa tỉnh thức. Ý nghĩa tư tưởng chủ đạo: khát khao một tình yêu thương chân chính chân thành mãnh liệt sẽ chiến thắng và có đủ sức mạnh giữ gìn, bảo vệ những gì thuộc về mình, có đủ sức nuôi lớn nó từng ngày, vĩnh cửu, dài lâu... Những câu hỏi tu từ rất dịu dàng thân thương và đáng yêu như: "Sao anh cứ bảo...", "sao chúng ta cứ", "Cớ sao anh mãi ngu ngơ đến vậy, Chạm được em rồi sao anh còn đứng đó chênh vênh", cái câu "Chạm được em rồi sao anh còn đứng đó chênh vênh", nghe thi sĩ và hút hồn người ta... Cách sử dụng nhiều từ láy và ngôn ngữ đời thường: "con rắn", "rãnh mương", "lục lọi", "bay mỏi", "lang thang", "tham lam", "ngu ngơ", "chênh vênh", "thênh thênh", "đói", "thằng mọi", "bội thực", "quán trọ", tất cả những từ kiểu này đều nói lên thân phận, tính cách con người thường nhật trong cuộc sống, tưởng như nó thuộc về ngôn ngữ văn xuôi, nhưng Ngưng Thu lại đưa nó vào thơ một cách sinh động bi hài và đắt giá. Sự khéo léo này xuất phát từ nhận thức cuộc đời, từ vốn sống và sự day dứt không nguôi của chính bản thân tác giả. "Và khoảng trống hồn anh, đàn bà em tha hồ lục lọi" Có lẽ tác giả muốn nói ngườii đàn bà là em luôn luôn muốn khám phá tâm hồn người đàn ông là anh, nó là nguồn bí ẩn vô tận. Nhưng tác giả lại dùng cụm từ "tha hồ lục lọi" thay cho chữ "khám phá" mà vẫn chuẩn xác vô cùng, vừa sâu sắc vô biên, vừa hài hước dễ thương. "Và khoảng trống hồn anh, đàn bà em tha hồ lục lọi", như có hồn thơ trong cả cái tưởng như bình thường "lục lọi". Từ "lục lọi" thay cho chữ "khám phá" trong tình huống này bỗng trở thành sáng tạo.... "Trong tất cả em và anh : Sao chúng ta cứ như là những cánh chim bay mõi. Mây trắng cuối trời buồn, không nói chỉ lang thang" Cuộc sống này đàn ông đàn bà đều là những "cánh chim bay mỏi", gian lao, sóng gió, thăng trầm. Khiến những tâm hồn trong trẻo nhiều khi cũng phải buồn, phải lang thang như mây trắng cuối trời lặng lẽ trôi không biết tự tình cùng ai, chia sẻ cùng ai? "Kể cả trong mơ anh vẫn là một gã thật sự quá tham lam". Thì ra anh cũng chỉ là một gã tham lam không đáy, ngay cả trong mơ, anh có hiểu không hay anh lười nghĩ không chịu hiểu? Anh có hiểu không, có muốn không, có quyết không một ước mơ: " Nơi đó có ngồi nhà xinh được ủ ấm bởi trái tim lửa cháy" Nhưng có lẽ anh cầu toàn quá, hư hỏng quá, háu đói quá, tham lam quá nên anh chẳng bao giờ thấy đủ, ôm tất cả vào người rồi vẫn thấy thiếu chưa yên, giống như cái kiểu "no bụng đói con mắt" ý, không đơn giản chỉ trong ăn uống (nghĩa đen) mà ngay trong mọi lĩnh vực cuộc sống, trong tình yêu (nghĩa bóng), ý nghĩ, vật chất, anh đều "háu" đòi thêm trong khi đã "bội thực", thừa thãi. Anh đích thực là một kẻ tham lam theo kiểu tham của người đàn ông, đa tình, đa dạng: "Nên bất cứ lúc nào trái tim anh cũng chỉ là một linh hồn đói. Cũng đôi lúc thật ra anh giống y như thằng mọi. Cứ đòi được ăn …Nhưng dường như anh đã bội thực lâu rồi" Chính vì vậy mà khi "anh chạm được em rồi" mà vẫn còn "đứng đó chênh vênh". Có lẽ anh còn muốn thả mồi bắt bóng nơi nào chăng? Hay anh chưa hiểu cả chính anh yêu gì, muốn gì? Đàn ông là cái gì không thể hiểu? Có thể đàn ông cũng không hiểu được người phụ nữ họ yêu, rằng người đàn bà có yêu người đàn ông như họ muốn không? Nên họ cứ băn khoăn nơi có mặt tình yêu phải chăng chỉ là "quán trọ": "Anh không biết rằng đàn bà thì chỉ đi có một hướng mà thôi. Nơi mà có anh, nếu thượng đế đã dành riêng em sao anh cứ xem đây là quán trọ". Có phải như thế không? Tác giả muốn nói gì về điều này? Người đàn ông có xem nơi "rành riêng em" là quán trọ thực không hay chỉ vì người đàn bà không hiểu nổi đàn ông nên nói thế về người đàn ông? Biết đâu người đàn ông cũng đang nghĩ như thế về người đàn bà thì sao? Ở bài thơ nàychỉ là tiếng nói một chiều từ người đàn bà tự tình với người đàn ông trong yêu thương thầm lặng của mình. Chưa có phần hồi âm của người đàn ông. Mong rằng nhất định có một người đàn ông đồng điệu, am hiểu, thấu được trái tim son sắt của người đàn bà, như lời tự tình trong bài thơ của tác giả. Cũng mong sao người đàn bà thỏa được nguyện ước của mình cùng người đàn ông và gặp được người đàn ông của mình, thuộc về mình: "Ngôi nhà của tình yêu, nơi mà chỉ có dáng hình anh. Và tiếng cười trẻ thơ trong trẻo đến ngọt lành". Bài thơ bằng lối viết và cách dùng từ độc đáo, có giá trị nhân bản và khắc ghi lời tri âm, tiếng nói từ trái tim người đàn bà cùng khát vọng hạnh phúc yêu thương với người đàn ông, một ước mơ chính đáng, lay động người đọc sâu sắc. Đây cũng là tiếng nói trong sâu thẳm tận đáy lòng của chính tác giả, là thông điệp "tâm sự, chia sẻ, thấu hiểu" nhau để đạt điều mong muốn mà tác giả muốn truyền đạt tới mọi người bằng thơ như một lời tự tình đằm thắm nhất. 5/8/2012 Hoàng Giao (Bài đã đăng trên Yume: http://yume.vn/hoangthi_giao/article/doc-bai-tho-dan-ong-dan-ba-va-ngoi-nha-cua-ngung-thu.35D997CB.html)
  17. Mỗi một hồn thơ hóa nẻo đường Trăm lời vạn nghĩa chẳng ai....ương Mây trời lặng lẽ muôn hương sắc Ngõ ấy hoa hồng nở thấy thương
  18. Mời bằng hữu cùng nhau thi phú Cụng ly nào trà tửu rượu, mơ Cười cho hở hết răng cơ Mắt nhắm mắt mở câu thơ mới trào...
  19. Thực sự thơ đường khó giỡn chơi Nhiều khi cắn bút chẳng ra lời Vô tình thất luật đêm không ngủ Hữu ý sai vần sáng phải bơi Cố gắng tìm câu mơ đạt ý Chuyên cần đọ sức ước còn hơi Dò soi vế đối từng câu chữ Cảm kích hồn ươm vạn lẽ đời Cảm ơn anh Tuấn Kiệt đã góp vui ạ!
  20. Chúc mừng sinh nhật anh Tuấn Kiệt ạ!
  21. THÔI ĐÀNH Ngày đi cách trở bốn phương trời Nhặt góc niềm riêng gửi một nơi... Có thể bàn chân thanh thản bước Không chừng giọt lệ nhập nhòa rơi Vườn xưa vắng bóng tình xơ xác Phố mới đông người kẻ tả tơi Chẳng biết bao giờ ta gặp lại Thôi đành nhắm mắt để lòng vơi 16/6/2012 Hoàng Giao
  22. Tri âm 01/08/2012 00:05 | 79 lượt xem Cùng ai ngắm ánh trăng ngà Tặng ai đỏ thắm cánh hoa nồng nàn Cuộc đời tươi đẹp chứa chan Là khi đón nhận muôn vàn sẻ chia Cùng ai chén rượu nhâm nhi Rượu thơ thơ rượu tức thì buồn vơi Tóc ai đón hạt sao rơi Mắt ai vời vợi trăng ngời...ý thơ Hoàng Giao 1/8/2012
  23. TRĂNG Điểm với vầng khuya một sắc hồng Vòm trời tĩnh tại giữa mênh mông Xôn xao sóng vỗ làn mây cuốn Rạng rỡ trăng soi ngọn gió lồng Cám cảnh rừng nghiêng xao xác nhớ Nao lòng đất gọi thiết tha mong Đôi ta quyến luyến trao duyên thắm Suối hát lời ru thỏa giấc nồng
  24. LƯNG TRẦN (Thơ vui) Vai tròn nên em thích hở lưng Mát mượt làn da dưới nắng hừng Eo thon em bước đi duyên dáng Ngơ ngẩn hồn anh mắt sáng bừng. Thắt đáy lưng ong vốn đã từng Việc nhà việc nước việc riêng chung Đảm đang quán xuyến lo toan hết Rạng rỡ lòng anh thỏa nỗi mừng Ra đường em chẳng thích kín bưng Cái đẹp phải khoe chẳng đặng đừng Thiên hạ một phen nhìn lé mắt Xúc động lòng em mắt rưng rưng Lạc bước đưa chân giữa cánh rừng May mà gặp được cánh chim ưng Chẳng hiểu vì đâu em muốn gửi Một tấm lưng thon giữa nghìn trùng HOÀNG GIAO
  25. ĐỜI Đời người ao ước trăm năm Ở ta sao những thăng trầm trớ trêu Lòng ta như một cánh diều thả hồn ta giữa tin yêu đợi chờ Chiếc xe lăn Gọi bến bờ Cho ta gửi nhé bài thơ nghẹn ngào Cõi tình khát vọng ta trao Mùa thu ơi dậy sóng trào nơi đâu Mù khơi Con sóng bạc đầu Đêm dài thăm thẳm thương nhau hỡi người!

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...