Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. BÀI CHO CHÂN TRỜI VÀ GÓC BỂ Ta chợt gặp mười năm heo hút đó Cũng mười năm em khuất phía chân trời Sốt ruột quá ngoái nhìn phương nắng nhỏ Cơn bấc lùa sắc lạnh xám không ngơi Đành đi vơ vất tìm thơ vậy Chỉ hiềm trăng vội quá rụng chân cầu Thương hai kẻ mùa đông xưa lẩy bẩy Chờ đêm cùng hối hả tiễn chân nhau Em nhỏ nhắn nép ngực ta trốn gió Mùi tóc ngây chéo áo ngắn mưa phùn Hương xử nữ sưởi ta mười năm đó Chợt như về như nhắc lại đêm run Mười năm trôi dạt bao huyễn mộng Mười năm ta tượng đá ngóng chân trời Em viễn xứ đem theo niềm cao rộng Nhỡ khi nào ngắm tuyết chạnh mưa rơi. ĐCĐ
  2. LIÊU TRAI VỚI THÁNG BA Tơ nhện mỏng sương mây Mà ruồi lằn mắc bẫy Môi em không men cay Nên ta quên vùng vẫy Quàng đôi tay cũ kỷ Quanh vòng eo giai nhân Mỗi trần gian hoan hỉ Sỏi đá đòi hồi xuân Em đắc đạo lạt chay Ta luân trầm thế tục Chọn đạo tràng phủ phục Học bài kinh liêu trai Đêm giấu mặt vào ngày Đọa đày nhau hơi thở Xiềng xích cọng tóc mây Nằm ngụ ngôn man rợ Mai sẽ lại bóng vạc Xoãi cánh mỏi phương nam Tội nàng Bân xứ bắc Tháng ba rét lâm thâm ĐCĐ
  3. ĐÓI Đói lòng vo gạo nấu cơm Mượn em một nắm vàng rơm cuối mùa Thổi lên ngọn lửa gió lùa Tàn tro sót đấy chút đùa cợt nhau Đói tình nhai miếng trầu cau Quệt thêm vôi đỏ môi màu đắn đo Tuổi ta lỡ muộn chuyến đò Gác chân lều vắng nằm hò hát khơi Đói quê nhảy xuống sông bơi Hụt hơi chết đuối thả trôi thây về Nhờ em ra vớt câu thề Đem lên chôn giữa bộn bề dế giun ĐCĐ
  4. NƯỚC VÀ LỬA thèm được thức như nước ngầu đục bãi bờ ra biển lại xanh lơ ước lúc ngủ như lửa tự tắt mình vùi sức nóng vào tro ĐCĐ
  5. HÁT VỚI anh hát bằng lời mùa trên vầng trán em xanh lau bớt đi đau khổ nhọc nhằn nhưng mùa đã qua lời anh khô xác lá anh hát trên cơn gió qua đôi mắt em nhìn tìm gì giữa ánh bình minh nhưng bình minh sinh ra từ đêm tối anh buông tay thả gió muôn nghìn anh hát ngọt ngào môi rót tràn cốc nước mát đưa người qua sa mạc hoang đồi nhưng cát đã quay về với biển anh ngồi đây hát với con lạc đà mồ côi ĐCĐ
  6. TÔI VẪN NGHE ĐƯỢC ÂM THANH tôi cảm nhận được âm thanh từ bao la khôn cùng vũ trụ đến từng nhỏ nhoi trong mỗi tế bào tôi quỳ gối chắp tay, nghe vang vọng nơi nào … tiếng vặn mình của dòng sông bị thương tiếng oan hồn đòi hoàn sinh của núi tiếng thầm thì khát khao con giun chết đói ngước mặt ăn mày vầng trăng tiếng hát cọng cỏ xanh đòi bật mầm sự sống đang dần hủy diệt tiếng uất nghẹn nâu đất lớp hắc ín đen nuốt chửng đường cày. tôi nghe được nhịp điệu xôn xao ca tụng mỗi ngày từ vang động phố xá nằm yên mà trôi mãi những hợp âm mồ hôi phát ra từ cỗ máy pha vào tiếng chào mời sành điệu thời trang tiếng bán buôn phòng ốc cao sang. tôi nghe cả tiếng lầm than vô gia cư, mất việc làm, lang thang, lạc lỏng của mỗi bàn chân bước đi không định hướng tiếng lũ trẻ con râm ri như tiếng bọn chuột cống kêu đêm. tôi nghe tiếng va đập vào nhau của những săn tìm thần tượng, tuổi tên tiếng đon đả của bọn ma cô Mã Giám Sinh thời đổi mới như tiếng chợ trời mặc cả, chào gọi tiếng cầu kinh dãy nhà nguyện lầm rầm. tôi nghe lời nguyền rủa quỷ thần những mảng tường chiến tranh loang lổ tiếng trống trận tanh tưởi mùi máu đỏ tuyên dương lòng yêu nước nặc danh tôi nghe tiếng bom đạn rú gầm nghe ao ước giản đơn sau cùng của những anh, chị tôi còn rất trẻ. tôi nghe từ chiếc loa sắt nứt nẻ tiếng hét hò cổ vũ hy sinh âm thanh chiếc xẻng cắm phập vào lớp bùn sình đào vội chiến hào – đào sẵn huyệt mộ tiếng ngòi bút rào rào ghi vội trang lịch sử trang lịch sử không dành cho tình yêu của em và tôi chỉ có lòng tham cầm lưởi dao lê xoáy thẳng tim người tính thiện lương vẫn thời kỳ phôi thai ấu trỉ. tôi nghe tiếng chiếc dạ dày rỗng rên rỉ tiếng cộc cạch của những đốt xương bên vệ đường tiếng bước chân trần lặn lội giữa mưa chiều vồi vội tìm cốc rượu tha hương tôi rùng mình nghe tiếng cụng ly chúc mừng những muỗng nĩa sơn hào hải vị cuộc truy hoan đốt cháy bạc tỉ lời hứa hẹn trống rỗng được tôn sùng và ngoài kia vẫn tiếng gọi khôn cùng của những niềm tin dắt díu nhau đứng khóc ĐCĐ
  7. THẮP LÊN NGHÌN NGỌN NẾN đêm ngồi trên đồi cao tay che gió anh thắp nghìn ánh nến mỗi đốm sáng một yêu thương, hờn giận mỗi ngọn lung linh bằng nỗi buồn riêng của mình cháy bừng này thấu thị những bình minh ngọn leo lét đời thấp hèn nghèo đói thêm ngọn nữa rõ lọc lừa gian dối đóm tàn lập lờ chỉ đồng lõa với lòng tham anh bồi hồi châm ngọn nến vô danh sưởi những nấm mồ còn bơ vơ rừng núi nến nhập nhoạng dõi bước người lầm lủi cơm áo đếm ngày phố thị bất an ngọn nến ma thắp giữa cánh đồng hoang soi tiếng ếch quê đang thều thào vô vọng ngọn lửa trắng đêm thả về biển lộng mỗi hồn oan sóng nước vong thân … chính anh thắp lên, cũng chính anh thổi dần từng ngọn tắt, duy chỉ chừa lại một hôm nào vui em cong môi thổi nốt ngọn nến hồng anh hằng gọi - tình yêu ĐCĐ
  8. THƠ DZUI NGÀY 8/3 Anh sẽ du hành vào vũ trụ Nơi xa xôi duy nhất một thiên hà Chọn mua viên kim cương bọc kẹo sô-cô-la Tặng về em cùng vô vàn kiêu hãnh Sâu tận đáy Thái Bình Dương anh bơi lặn Đánh nhau cùng bầy cá mập hung hăng Giành lấy hạt ngọc trai biếc xanh Cài lên tóc em vinh danh ngày đăng quang phụ nữ Sẽ theo bước đoàn lạc đà lữ thứ Băng qua sa mạc rực lửa mặt trời Bằng đôi tay trần rướm máu anh bươi Khai quật giúp em kho báu nghìn lẻ một đêm ngủ vùi trong cát *** Anh có thể lập hàng tỉ chiến công hiển hách Đặt dưới chân em mừng ngày tám tháng ba Chỉ đừng bảo anh làm những việc vặt như trông con, rửa chén, lau nhà! ĐCĐ
  9. QUY LUẬT YÊU Nước yêu em, nước chảy Tận đầu nguồn trôi miết ngàn khơi Chẳng là nước, ta yêu em đến vậy Róc rách kia hiến tặng riêng người Đá yêu em, đá im lặng Lời tỏ tình bao lượt sắc rêu xanh Ta yêu em đêm mưa ngày nắng Lòng kết tinh chất ngọc thâm trầm Nước chảy đá mòn trái đất vĩnh hằng Mà thời gian yêu dài nụ hôn bất tận Không gian yêu trong vòng tay ôm ngắn Ta cùng em vượt mọi quy luật cân bằng ĐCĐ
  10. THƠ TỰ DO con chim chẳng cần tập hót nhằm mưu cầu hạnh phúc lại buộc phải tập quen với khoảng giới hạn của chiếc lồng hẹp để sống sót giọt nước chảy giữa suối, sông biết đâu chẳng thong dong hơn lại phải chen chúc trong đường ống dẫn trôi hoài theo một hướng và ký ức chỉ còn lưu giữ trên mấy tờ hóa đơn sở hữu bản năng ca hát của loài chim hình thái vận động của nước câu thơ chẳng cần lấm lét mỗi khi xuống dòng ĐCĐ
  11. CHUYẾN HÀNH HƯƠNG CUỐI CÙNG đi về phía thời gian núi mòn sông cạn những nghĩa địa lý thuyết tập hợp các nấm mồ nhân danh nhọn hoắt đi qua phía không gian ba chiều kỷ hà và mặt phẳng liên tục phát minh và hủy diệt để lại một hành tinh ngập ngụa trong rác đi về phía em ngoài chiều thứ hai của thời gian chiều thứ tư không gian tôi khám phá thêm những đường chân trời mềm mại và cong. ĐCĐ
  12. GIÊNG ĐI Cơn lạnh ấy gọi giùm tên gió bấc Nôn nao tôi đâu nhớ nỗi đông, tây Dịu dàng quá tưởng chừng ai đang cắt Da thịt mình nhát lá bén trên vai Chiều nay vậy, gọi tên chiều thiếu phụ Tháng giêng bay tóc vội rối xuân thì Người non dại mãi nỗi buồn khôn lớn Chiếc én cuối cùng len lén dắt giêng đi Hoa bỏ cội sau mùa vui bận rộn Những cành trơ cúi mặt đợi quy hàng Tôi chẳng thiết tháng hai vồn vã đến Tà áo ngời kiêu hãnh nếp thời trang Rón rén nhặt một ngọn chiều ngơ ngác Cỏ úa vàng giữa năm ngón tương tư Đón chuyến tàu rời ga đời muộn nhất Tìm về nơi gom nốt mấy tàn dư … ĐCĐ
  13. BÀI NGUYỆN CHIỀU CHỦ NHẬT NÀY Trái tim làm sao ấm được Lúc bàn chân ngâm trong giá băng Tâm hồn muôn đời thiếu ăn Khi ánh mắt đăm đăm cơn đói Hơi thở chẳng một lần yên nghỉ Nơi tay súng luôn chực siết cò Giấc ngủ vất vưởng không nhà Lúc con sẻ phóng sinh chết khô trên cột điện Em chỉ có thể hiểu mặn nồng của biển Khi lá buồm uống no gió biển khơi Vì tôi không thể nói lời từ giã cuộc đời Nếu như chưa được tự mình dám sống ĐCĐ
  14. VỀ KỊP CUỐI GIÊNG Thường khi mắc nợ mùa đông Anh qua đò nợ chiều cong rét lùa Bến dài con sóng đẩy đưa Mấy hàng liễu biếc gầy như em gầy Loanh quanh giêng cạn hai đầy Anh về bãi lá khô bày lá khô Chim tu hú gọi sạt bờ Bóng người góa bụa vấn hờ vấn tang Xuân còn đợi – kịp anh sang Hay vườn mận đỏ thềm hoang rêu dày Tóc người còn giấu ngất ngây Hay lòng bậu đã màu mây cuối trời … ĐCĐ
  15. THẤT TÌNH THÁNG GIÊNG Cội già sót mấy lá mai Tháng giêng trộn với tháng hai cựa mình Đường đến trường bước chông chênh Như tôi, thằng nhóc thất tình mùa xuân ĐCĐ
  16. NGẪM LÁ RƠI Ta ngậm ngùi – chiếc lá đang rơi Tiếng chạm đất có khi làm ta khóc Lá không rụng lòng dạ nào gió thốc Cành trụi rồi ta tự mình rơi ĐCĐ
  17. NGÀY GIỖ BA gửi đến hương hồn thân phụ hằng yêu kính Nghe hồi nhỏ Ba mê tắm sông hơn đi học Ghiền thơ Vân Tiên nhịn mấy sáng tiền quà Biếng làm bài mông đít roi ngang dọc Đêm trăng ngồi đẽo kiếm cứu Nguyệt Nga Người ta nhắc hồi xưa Ba hư lắm Cuốn gói trốn nhà theo đào hát cải lương Sáu câu đờn kìm ngón tài hoa mùi mẩn Dễ xiêu lòng con gái đẹp Hàm Luông * Nghe kể lại đi lính Ba bảnh lắm Mũ ca lô, thuốc đầu lọc trề môi Dân lính "kiểng" sành ăn chơi hơn đánh trận Ghét chiến tranh hơn ghét c..., vậy thôi Hồi cưới Má hình như Ba liều lắm Dắt díu nhau tấm mẳn chốn Sài gòn Buổi chao chác nắm, xòe bàn tay trắng Đồng lương nghèo vẫn khôn lớn bầy con Nhớ như in cái năm Ba lận đận Chục mùa đông dành đẵn gỗ trên rừng Má gồng gánh tìm lên thăm đôi bận Nhìn vai gầy mắt hảo hán rưng rưng Đất nước nối liền lòng Ba hoài cố quận Dẫu bạc bẽo phũ phàng vẫn tấc đất mẹ cha Chọn ở lại cùng bài ca lỡ vận Cúi đầu thương vạt rau đắng quê nhà ... *** Tháng giêng ấy tiễn đưa Người vào đất Long đong xưa về nằm cạnh ông bà Ngày giỗ biện sơ sài cơm rượu nhạt Con thắp thêm nén thơ chút sưởi ấm hồn Ba. ĐCĐ
  18. CHIỀU GỬI VỀ NGƯỜI Như chiều nay người đi lễ một mình Là cùng tôi Chúa đợi đêm để thức Sẽ chọn lấy chiếc lá nào quý nhất Đặt lên chỗ em quỳ Như chiều nay gió buông chuỗi từ bi Tháp trầm mặc người cúi đầu thành kính Tôi sẽ thắp nén huệ trầm mấy nhánh Ướp vào mùa tóc em Như chiều nay một người chợt nhớ tên Khúc đường lặng không còn tha thiết nữa Tôi tìm hỏi con chim câu lạc tổ Giúp em nhặt một tin vui Như chiều nay sông chẳng thả dòng xuôi Mắt người chợt ướt nhòe hàng cây rũ Là ôm ngực trái tim còn mưng mủ Giữ vài ký ức về em Như chiều nay, chiều nữa, chiều thêm … ĐCĐ
  19. BƠ VƠ THƠ Ăn nằm cùng trái đất này Mẹ sinh ra biển, ra cây, ra rừng Ái ân đêm gió mười phương Hoài thai tôi với vô thường buồn vui Chín tháng bú mặn trùng khơi Đêm nồng ru quạt mớm lời ngu ngây Xòe bàn tay đếm ngón tay Bao nhiêu lá rụng chưa đầy tuổi tôi Cùng nhân gian tập lẫy, ngồi Tôi dìu tôi bước xuống đời chỏng chơ Mép môi vừa thốt tiếng thơ Là bàn chân đã bơ vơ chọn phần. ĐCĐ
  20. NHẬU MÓN TÉP RONG TÁI CHANH Ở MIỆT VƯỜN Về Cửu Long tôi mọc chín nhánh sông Nào phải đâu chỉ nhớ thương rẽ nhánh Em thủy triều xô mũi ghe sóng sánh Dạt vào đâu lòng cũng dính phù sa Chọn bến xưa ngồi đợi miệt trăng qua Nước sông đầy mà cổ người chết khát Em nói cười tôi tham lam từng hớp Nhẩm bài thơ nghi thức trước hoàng hôn Về Cửu Long tôi con tép bạc rêu rong Em giăng lưới làm sao mà thoát được Vắt miếng chanh rượu đế đồng sủi bọt Nghe quê mùa búng quẫy dưới chân răng ĐCĐ
  21. BÀI CA BAN CHIỀU còn da lông mọc, còn chồi đâm cây … (ca dao) Xuân giã từ, anh đâu cần đứng tiếc Cành phượng đang trữ nhựa. Lũ ve non Theo bọn trẻ đuổi hoài manh diều biếc Trái me chua nhăn mặt nhớ em giòn Ánh sáng tắt , anh ngồi đây bình thản Chỉ vầng dương tìm giấc ngủ rặng tre Ngọn đèn khuya mẹ thắp bình minh rạng Bước chân trâu chiều no cỏ quay về Sự thật mất đi, anh đâu sợ Trái đất, nếu còn, sự thật lại sinh sôi Tình yêu vẫn vụ mùa màng nảy nở Vần thơ hay luôn bậu bạn cuộc đời ĐCĐ
  22. VÔ ĐỀ SÁNG THỨ TƯ -Thưa thầy, điều gì cao quý hơn thương yêu? - Đó là thương yêu tất cả những thương yêu -Thưa thầy, điều gì nguy hiểm hơn sự dửng dưng - Đó là giả vờ dửng dưng trước mọi dửng dưng - Nhưng thương yêu và dửng dưng vẫn luôn song hành tồn tại - Vậy, hãy càng thương yêu nhiều hơn nữa xem sao ĐCĐ
  23. LỜI CẦU NGUYỆN Lời cầu nguyện không đồng nghĩa Mua may bán đắt Thêm tài thêm lộc Qua khỏi tai ương bệnh tật Sống an nhàn trường sinh Lời cầu nguyện Chiếc cầu bắt ngang dòng sông Cuộc đối thoại cùng thượng đế Buổi nói chuyện giữa người và người Giữa Tôi và Em Giữa khát vọng và hành động Một khi các cụm ngữ sự-thù-hằn, lòng-ghen-ghét Bị xóa khỏi tự điển Và danh từ tình-yêu luôn được sử dụng Như một động từ ĐCĐ
  24. LÝ DO Xin lỗi nhé, nhà thơ học giả Nhỡ tai tôi lơ đễnh khi anh đang thao thao về mẹo luật trắc bằng Vì còn mãi mê lũ chim chí chách chuyền cành Bỏ qua vậy, cô em hoa khôi nhan sắc tuyệt trần Là mắt tôi hững hờ lúc đôi chân dài mỗi bước đi két-quót* Bởi vẫn đau đáu dõi theo quang gánh mẹ lưng còng ĐCĐ (*) catwalk : bước đi trên sàn diễn của người mẫu thời trang
  25. KHỀU VUI Hết tết, vui gì vậy nhỏ Cứ đứng toe toét cười hoài Hay trong đống hổ lốn đó Chú mày khều được tương lai? ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...