Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. A B C chiếc lá rơi ắt phải về cội điều này tôi biết lý thuyết cơ học cổ điển nhà bác học dòng quý tộc Newton con cá hồi đến mùa sinh sản vượt ghềnh thác đến đúng nơi nó đã ra đời cho tiếp thế hệ lứa cá non điều này tôi cũng biết kênh truyền hình Animal Planet trái đất quay quanh mặt trời quả mướp đắng có thể trị được ung thư ăn chất béo quá nhiều dễ mắc bệnh tim mạch vô vàn thông tin, kiến thức nếu không siêng đọc báo thì cứ việc vào google, yahoo … chỉ có điều ai là người đầu tiên tập cho tôi ghép các mẫu tự abc tầm thường trong bảng chữ cái hầu có thể đọc và hiểu được những điều này một người người nào đó tôi đã từng quên như quên cá hồi quay về nguồn quên lá rụng về cội ĐCĐ
  2. CHUÔNG NGUYỆN HỒN AI * (gửi một người làm thơ quá cố) Về đâu, mùa đông rồi về đâu Mưa đã tạnh hồi nắng tắt lâu Lược giắt trâm cài khuya gối đợi Sông cạn ngày rơi gẫy nhịp cầu Về chưa, ta mỏi bước chân xưa Khóm lục bình trôi nước tím đưa Bờ lở khúc nào đêm bão lũ Lá mục trôi dòng mấy chiếc thưa Về đây, ta xếp cánh ngưng bay Trăng mơn nhã nhạc sẵn ai bày Đem giấc nhân gian kê đùi mịn Rượu hồng tràn rót mồi ngon say Về thôi, ta hứa sẽ về thôi Gióng giã hồn ai chuông bên đồi Môi ngậm cọng bồng chiều cỏ rối Về lòng đất mẹ ta về thôi. ĐCĐ *”Chuông Nguyện Hồn Ai” (For Whom The Bell Tolls): tác phẩm tiểu thuyết của văn hào Mỹ Ernest M. Hemingway (giải Nobel văn học năm 1954)'
  3. NHỚ ĐÔNG Mặt trời đỏ loét chiều say Xiêu chân rớt nắng trúng vai áo hồng Chao ơi lại nhắc mùa đông Tự nhiên nhớ gái có chồng, ác chưa? ĐCĐ
  4. VÔ ĐỀ SÁNG THỨ BA -Đúng là cơn bão này thông minh thật. Đập Phi-lip-pin tan hoang và chỉ phơn phớt xứ Việt Nam mình. -Trận lụt năm ấy quả nhiên trí tuệ. Nhấn Hà Nội trong biển nước và thủ đô Manila chúng ta vẫn yên ổn an bình. -Vụ động đất kép ở Trung Quốc thật kinh. Người chết lềnh khênh, thiệt hại vật chất lên đến hàng bạc tỉ. Việt Nam và Phi-lip-pin hai nước bọn ta vẫn bình chân như vại. -Thảo nào cứ bão lụt, động đất, sóng thần .... triền miên trên mặt đất . Nơi vẫn còn những tâm hồn không chịu lớn lên. ĐCĐ
  5. LỜI TRONG BÃO Thổi cọng cỏ lên trời Mong trở chiều đừng gió lớn Mẹ nấu nồi xôi ăn mừng Ném hòn cuội xuống biển Ước đêm nay chớ giông to Cha về bến cá nói cười oang oang Anh không thổi cỏ lên trời Em chẳng ném cuội xuống biển Chúng ta thì thầm cầu nguyện Cho cơn bão sớm qua Những cơn bão khác đừng đến Người chết được chôn cất tử tế Kẻ mất nhà sẽ có lại nhà Và khấn rằng - những người khác Cũng đang có cùng lời cầu nguyện như ta. ĐCĐ
  6. BẾN YÊU THƯƠNG Mẹ mở lòng mình như sông ngát Ta, nửa đời hư hỏng, gió cùng giông Người hằng chắt chiu thanh củi nào nỏ nhất Nhỡ con về bất chợt sưởi đêm đông Em mở lòng mình như bồ tát Ta nghìn lần hứa hẹn – lại rồi quên Nếu đại dương ngoài kia đong nước mắt Sẽ chín phần độ mặn đấy từ em Ta mở lòng mình như thùng rác Bỏ vào bất kể thúi, rồi thơm Và mục rữa tâm hồn con đò nát Xác trôi về giữa hai bến yêu thương … ĐCĐ
  7. NGÙI NGÙI NGƯỜI THƯƠNG Cho anh kiểm tra bàn chân Thử coi bươn chải gót trần nứt chưa Hình như dẫm hết nắng mưa Ngùi ngùi mười ngón thuở xưa đỏ hồng Cho anh rờ tấm lưng ong Thử coi gánh nặng con, chồng mỏi chưa Đất trời xuân tới đông qua Lưng em lầm lủi một mùa áo cơm Cho anh cầm tay thảo thơm Kẻo quên đi lắm hao mòn bể dâu Thôi thì phận gái qua cầu Mười hai bến lỡ đục ngầu bến anh … ĐCĐ
  8. GIÓ THỔI QUA Gió thổi qua dòng đời Sau lưng tung bụi bặm Gió thổi biển xa vời Bãi bờ vỏ ốc hến Gió thổi đầu non ngời Đá rơi chưa buồn đếm Gió thổi qua kiếp người Bay hoài không tới bến Gió thổi ta ngậm ngùi Tâm hồn lâm trọng bệnh Mai gió bay về trời Ai quét giùm rác rến. ĐCĐ
  9. KHỔ HẠNH CA Tọa thiền dưới gốc đa Tụng câu kinh Ba La* Vọng trên chon von núi Tiếng chim ruỗng thịt da Trước chùa đứng hát ca Giọng chuông mõ ngân nga Mắt luân trầm dẫu nhắm Tâm vẫn đầy bướm hoa Ra chợ ngồi ta bà Lảm nhảm lời quỷ ma Ôm trái tim khất thực Nghìn năm cùng Đạt Đa* Đường về, ôi quá xa Thực tại ảo mộng pha Sông mê duềnh sóng lớn Liệu mai này bước qua … *kinh Ba La Mật *thái tử Tất Đạt Đa, tiền thân của đức phật Thích Ca ĐCĐ
  10. PRÉLUDE THẤT TÌNH 1 Lên non lượm cái xác mình Đem về ướp tỏi ướp hành phơi khô Mời em ngẫu hứng bước vô Nhóm than nướng chín một khờ khạo ta Ra sông vớt cái hồn ma Bỏ vào hũ rượu ngâm ba bốn ngày Chờ em ngẫu nhĩ tình phai Xé khô, rót rượu ta lai rai mình. ĐCĐ
  11. LẢM NHẢM MỖI KHI THẤT TÌNH Mỗi khi vạt áo biết hờn Từng cây cỏ úa đến buồn cùng ta Mỗi khi vắng tiếng guốc khua Lòng trôi như kẻ trễ phà bến không Mỗi khi mắt ngó lông bông Là gom mây trắng bềnh bồng về chơi Mỗi khi phố thiếu một người Nghiêm trang quán muộn ta ngồi rất ta. ĐCĐ
  12. CÓ PHẢI EM BƯỚC RA TỪ Có phải em bước ra từ cây trái Mà thơm tho da thịt tận cùng hương Ta mệt lả với cảnh đời khát, đói Hái vội chùm ngon ngọt để yêu thương Hay người lội qua cánh đồng lúa mới Mùi phân hoai ngai ngái ấu thơ quen Dẫu về phố mười năm chưa quên nổi Ta sụp quỳ ăn mỗi dấu chân em Cũng có thể quê người miền biển mặn Nơi chim trời cá nước đến xôn xao Kéo mẻ lưới ta trút đầy khoang nắng Chiều chở về sợi tóc ướt chiêm bao Hoặc sáng nay sơn nữ trên núi xuống Cánh rừng xanh gùi thảo dược lưng em Ta mua ánh mắt tình ngâm rượu uống Say sưa nằm ca hát rất hồn nhiên ĐCĐ
  13. ĐÊM SAY NGỒI NGÓ RA ĐƯỜNG Đêm buông làm biếng châm đèn Rót tràn chén nữa tập quên tiếng người Say rồi tôi phiên dịch tôi Kẻo mai còn lũ đười ươi hiểu mình Bạn tôi ngậm cái bất bình Chiếc xe thổ tả lềnh bềnh phố trôi Em tôi băng ghế lạnh ngồi Nghề Kiều mấy ngón chào mời thập phương Mẹ tôi lê lết bên đường Tiếng van cơm áo cũng nhường ấy quen Cha tôi con mắt đổ ghèn Cầm tờ vé số đứng lèm bèm rao … Quanh tôi toàn những thanh cao Trách mình thơ thẩn cớ sao lắm buồn ĐCĐ
  14. LỜI TRONG BÃO Thổi cọng cỏ lên trời Mong trở chiều đừng gió lớn Mẹ nấu nồi xôi ăn mừng Ném hòn cuội xuống biển Ước đêm nay chớ giông to Cha về bến cá nói cười oang oang Anh không thổi cỏ lên trời Em chẳng ném cuội xuống biển Chúng ta thì thầm cầu nguyện Cho cơn bão sớm qua Những cơn bão khác đừng đến Người chết được chôn cất tử tế Kẻ mất nhà sẽ có lại nhà Và khấn rằng - những người khác Cũng đang có cùng lời cầu nguyện như ta. ĐCĐ
  15. BÊN LỀ VÕ HIỆP Dẫu anh chưa lần đọ kiếm Lệnh Hồ Xung Em chua ngoa kém gì Doanh Doanh ma nữ Đường quyền Quang Trung rành rành sách sử Đấm vỡ mật võ lâm Tàu, đoạt nhan sắc Ngọc Hân. ĐCĐ
  16. EM VÀ BÃO Giá thời tiết hiền lành như em vậy Bão tố ơi sẽ tan ở chân mây Phải tay ấm đừng lỡ lần nắm lấy Cơn mưa cuồng chẳng đổ xuống bờ vai Giông gió đó cầu xin trời đất lặng Mất mát đau thương lành lặn sẽ ngày mai Em cập vào tôi con thuyền nắng Mắt với bình minh - Đủ cả hai ĐCĐ
  17. LUẬN VỀ BƠI Vượt biển đời sợ cóc gì giông gió Anh biết bơi lúc đỏ hỏn nằm nôi Hết bơi bướm, bơi ếch, rồi bơi ngửa Riêng biển tình anh vọp bẻ hụt hơi. ĐCĐ
  18. CÕNG Cõng đời chừng mỏi ê vai Khom lưng ta cõng hương ai đem về Trải giường bỏ chút thuốc mê Thắp cây nến muộn trổ nghề … mát-xa ĐCĐ
  19. DỰ CẢM CHIA TAY Thơ người mơ và mộng Lời mình thực quá chừng Mạch máu hôi hổi nóng Tim còn đập lưng tưng Thôi, ai về nhà nấy Biết sao đây, người dưng Hồn biển ngày bão lộng Lòng núi bình vại chân Coi như tan rồi hợp Có gì mà ngập ngừng Chỉ cần rượu vài hớp Một chỗ ngồi nghỉ lưng … ĐCĐ
  20. RỚT VÀO Rớt vào câu hát vỉa hè Lơ mơ cốc rượu lè phè lương tri Ta buồn như đứa hài nhi Chưa tròn bụng mẹ đòi đi cứu đời Rớt vào hạt mưa giếng thơi Lá sen héo rũ về trời kiếp hoa Đỏ hoe còn cục phù sa Đầu thai rơm rạ phải qua mấy đời Rớt vào chợ búa chào mời Hàm răng bẫy rập dọn lời thông thênh Đầu này bập đầu kia bênh Ăn mày hai cửa ta xin cửa nào Rớt vào nhan sắc dạt dào Có khe suối mát rất đào nguyên em Tuổi đời trả thuở tèm lem Ta dìm ta dưới khát thèm phục sinh. ĐCĐ
  21. NHỚ ROI ÔNG Lần thấy cháu xé giấy tập làm thơ Ông giận lắm bắt lên giường nằm sấp Dụng gia uy cấm không được khóc Giữ phép nhà ông huấn dụ đúng ba roi Roi thứ nhất – mơ mộng hư đời Học hành dỡ dang, tài cán đâu giúp đời giúp nước Roi thứ hai – khi đấng sinh thành trăm năm tuổi hạc Phận khó tha phương biết ai cận kề nước rót cơm dâng Roi thứ ba – xưa nay thơ thẩn vốn đa đoan Trước sau gì cũng vướng vòng tửu sắc Vợ con nhà bỏ bê nhếch nhác Đánh cháu đau mà nước mắt ông rơi … *** Kỳ vọng cha ông … muối bỏ biển khơi Quên vệt roi đau cháu làm anh ghép chữ Sẽ nhói lòng hơn nếu một hôm ông giở ra xem thử Những gì đã háo hức viết ra và mạo nhận là thơ Ông có linh thiêng về ban giúp cháu thêm roi thứ tư Dành cho những ờ ỡm, mốc meo, vô cảm … ĐCĐ
  22. CỔ TÍCH DỊCH Dân Việt vốn lòng nhân làm gốc Vốn ‘bầu ơi thương lấy bí cùng’ Nghe chuyện ‘làm mắm người’ mà rởn óc Cổ tích này chắc dịch ở tiếng Bun (ga-ri) ĐCĐ
  23. CHỌN MIỀN THƠ Thi ca khéo chọn ba miền Trần gian, tiên giới, và viền váy em Cõi người trải lắm ưu phiền Lên trời e chẳng đủ tiền để lên Thôi thì nắm chéo váy em Đêm đêm đóng cửa tắt đèn ... làm thơ ĐCĐ
  24. ĂN THEO Cho anh nắm lấy ngón tay Nhỡ mai tận thế còn bay lên trời Dối gian sa đọa kiếp người Vướng chân tục lụy cả đời chẳng hay Van em, nắm tí lắt lay Ăn theo một chuyến được bay lên trời. ĐCĐ
  25. TIẾN HÓA TÌNH (2) Điện thoại nhắn em thường mất sóng Một mình một phố đứng loay hoay Như thuở tình yêu còn hang động Anh xé toang chiều bằng tiếng hú liêu trai ĐCĐ

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...