Jump to content

nguoibuongio

Thành viên
  • Số bài viết

    2.537
  • Gia nhập

  • Đăng nhập

  • Nổi bật trong ngày

    318

Mọi thứ được đăng bởi nguoibuongio

  1. CÀ KHỊA VỀ MỘT VẾT THƯƠNG Lòng ta bầu trời trong veo Cánh chim bén ngót em vèo bay qua Hồn nhiên lia đứt thịt da Ta ôm một vết gọi là vết thương ĐCĐ
  2. BÀI BLUES CHO THỨ NĂM này em yêu, anh đã từng đến Bồ Đề Đạo Tràng nhặt dấu chân đức Cồ Đàm để lại đã hành hương về Bê Lê Hem cổ đại nhận mẩu bánh từ tay Giê Su anh đã ăn no bữa cơm lao khổ ngục tù để nằm dài bất lực nhìn ngọn lửa tham lam thiêu dần ngôi-nhà-chung-trái-đất bán rẻ những sách kinh còn thơm mùi mực mua lấy những rao giảng ngụy tín mệnh danh em nào đâu dễ tin, nhưng quả thực anh từng chứng kiến thượng đế siêu linh khiêu vũ trong mưa cùng quỷ dữ đúng vào ngày phán xử khi anh đứng xếp hàng với các tội đồ trần truồng đợi đến phiên mình nhận nhát rìu bén khai ân vậy, chớ trao cho nhau chỉ nửa xác thân nửa trái tim yêu, nửa đôi mắt sáng đừng vội nụ hôn giã từ lúc bình minh chưa kịp rạng tuyên thệ rằng cây lá chẳng hề quên mà hãy mai táng anh huyệt mộ không tên dưới tán thông già con sóc non gặm hạt róc rách dòng suối ngọt chảy qua vầng trăng đêm rừng thức làm thơ và đặt xuống bên anh cả rón rén tóc tơ ĐCĐ
  3. MÙA THU CỦA CON DẾ GIÀ Em và tôi chưa đủ để mùa thu Liệu sắc lá có vàng hơn thu trước Ta yêu nhau cầm bằng một mơ hồ Giữa bất trắc mất-còn ai biết được Giữa biến động nhả vào chiều khói thuốc Dập tắt nỗi buồn chờ nhận mặt niềm vui Những heo may chơi trốn tìm trong tóc Cô gái lỡ thì mắt uẩn khúc giống em thôi Mùa thu xưa hồn lá đã hoang rồi Người đứng mãi dưới tàn cây cổ thụ Con dế già hấp hối trong héo cỏ Ngước nhìn tôi chẳng nói năng gì ĐCĐ
  4. BÀI THƠ KHÔNG HỢP VỚI MÙA THU Chúng ta ăn mất phần cơm của những ai Chiếm mất nơi trú thân cuối cùng của những ai Cướp trắng hy vọng bao nhiêu người Bằng súng đạn và không bằng súng đạn Mà chỉ vài chép miệng trắc ẩn Hoặc cái nhún vai Chúng ta giết chết những ai hôm nay Bằng súng đạn và không bằng súng đạn Mà chỉ sự im lặng Hoặc tiếng thở dài ĐCĐ
  5. CỔ ĐIỂN XVII … tiếng gọi Em đầu tiên rụt rè như một bàn tay vói nắng ong ong hong ấm nền trời anh chạy lần theo những con đường dọc ngang bụi khói cố giữ lấy vạn mối tình trong vắt tuổi đôi mươi cố ghi chép thật nhiều lứa môi mắt vui tươi gom lời tỏ tình ngồi công viên anh phổ nhạc nguyện thương hết những phận người tất bật như thương chính mình để yêu mỗi em thôi để được cùng chiều nhặt gió lá rơi đọc thơ tình Nguyên Sa, Xuân Diệu làm những việc dại khờ chỉ con sẻ nâu nó hiểu mặc dị nghị kệ xầm xì ta giữa phố thản nhiên hôn ĐCĐ
  6. HÔM HẰNG NGA LẤY CHỒNG ... Và từ ấy Cuội nghèo hơn mây trắng Pho cổ tích thơm mất tích Hằng Nga Tiếng trống lân, bánh dẻo ngon, bánh nướng Chán kiếp trường sinh Cuội đong rượu nốt cành đa. ĐCĐ
  7. bài hay quá. cảm ơn đã cho đọc một tác phẩm.
  8. THƠ KHÔNG ĐỀ TẶNG Góc phố nhỏ buổi sáng dường cũng nhỏ Cà phê ghiền mấy giọt gõ lênh loang Vờ vịt thôi, làm gì còn nỗi nhớ Chỉ mùa thu sốt ruột chuyến đi hoang Giả bộ đấy, kỷ niệm làm sao cũ Hòng điêu ngoa đơm đặt nếp trăng già Cái bắt tay liệu đêm nay dễ ngủ Như nói cười, tiếc thế, sẽ đành xa Nắng phóng túng sưởi hàng cây dậy muộn Cành như cây thiếu lá để ươm mùa Vướng mảng gió heo may về viu vướng Tha hương tìm chốn đoàn tụ cùng mưa Con đường ướt sáng nay nằm lất phất Vài ý thơ ghi vội, lại vừa quên Bước ra phố nhận nỗi buồn lạ hoắc Vu vơ này chẳng đề tặng riêng em … ĐCĐ
  9. VAY CHÚT MÙA THU Lạnh miền thu gió hiu hiu hỏi em vay chút mỹ miều được chăng đừng quay mặt chớ che khăn kẻo mưa tháng chín ướt dầm bến sông phố xá đi hết trăm vòng cái nhớ ăn trái nhãn lồng miệt quê hỏi em mượn chút gần kề mai kia hơi hướm tìm về vướng đêm bài thơ tình ái cũ mèm bỏ quên chữ nghĩa mọc lên nỗi buồn anh là con cóc tha hương nghiến răng tiếc góc hoàng hôn cuối trời lò dò ra biển anh bơi hỏi cánh nhạn lạc biết người nơi mô lá buồm úp mặt chết khô cát đùn lên một nấm mồ nhân ngư thì vay em chút tiểu thư để anh còn được từ từ với thu ĐCĐ
  10. TRẢ LỜI MỘT NHÀ THƠ CÓ THƯƠNG HIỆU Người ta bảo anh làm thơ cốt chữ nghĩa khoe khoang Nghiệp dư múa rìu tài nghệ cũng chưa đầy lá mít Nhưng mắt môi vậy tránh khỏi sao ngây ngất Thì anh chép thơ tình trên lá me tặng em. Người ta trách anh cứ than thở thở than luận điệu lèm bèm Đất nước đã văn minh phố phường đang đẹp, sạch Nhưng những giấu diếm si đa và công khai dịch hạch Không cho phép anh tự á khẩu mình Dẫu bịt miệng bằng thơ. ĐCĐ
  11. GỬI VỀ MAI SAU Chôn ngụ ngôn xuống đất Thơ đùn lên mối sầu Tôi ngồi nhìn thiên cổ Rủ nhau vào thẳm sâu Hai hàng xe thổ mộ Chở xác tôi nhiệm mầu Đám tang tôi rực rỡ Hôm nhan sắc qua cầu Hồn phách tôi đang thở Bằng ân ái ban đầu Này em, mai ra chợ Mua giùm một dài lâu. ĐCĐ
  12. GIAI ĐIỆU SÁNG sáng nay trái tim tôi là chiếc cốc thủy tinh em nghịch ngợm gõ thìa vào và khuấy tan luôn giai điệu ấy như ngụm cà phê không sữa, đường tôi nhấm nháp sáng này hơi thở em khẽ lướt qua để lại những từ ngữ tôi cố giữ lấy trong thể thơ không vần ĐCĐ
  13. CHUYẾN TÀU THU (sến khúc) Mùa chậm rãi lại tính tôi lần lựa Chuyến tàu khuya không kẻ đón cùng đưa Thu rụng đi tìm đâu còn dịp nữa Lá bây giờ cành kí ức xa xưa Đành tạ lỗi tiếng còi đêm lạnh ngắt Cuộc tình hôm dành dõi mắt chân trời Tuổi không giữ, hay giùm tôi, người cất Vành trăng rằm ánh trăng khuyết trăng vơi Gấp gáp quá lại hồi còi giục giã Âm hư vô vung nhát bén xuyên vai Hờ hững vẫy tấm khăn buồn từ tạ Chuyến thời gian chuyển bánh chẳng chờ ai ĐCĐ
  14. MAY MÀ VẮNG EM (sến khúc) May, Sài gòn đã vắng em Bằng không, đây đó, uyên thuyên cội nguồn Chùa Vĩnh Nghiêm thưa tiếng chuông Bớt ray rứt thuở môi hôn tập tành May, thu thưa thớt lá vàng Đường Duy Tân bớt lang thang nhân tình Bằng không trên dấu chân mình Biết đâu lại kẻ thất tình dẫm đau May, bến Bạch Đằng bớt sâu Bên cầu Khánh Hội bớt màu mưa tuôn Chỉ anh, với cốc bia suông Ngồi ve vuốt mãi nỗi buồn thâm kim. ĐCĐ
  15. CHỦ NHẬT MƯA SA Chủ nhật mưa sa mưa bát ngát Con sâu trong kén ngủ li bì Chẳng buổi sáng nào anh dậy sớm Lòng người trời đất đã phân ly Đội nón tìm em trăng vội khuất Bão ngoài khơi giông tố về đây Bên cổng nhà thờ co ro nấp Nỗi buồn ngoại đạo chắp hai tay … ĐCĐ
  16. TRƯỚC EM VÀ MÙA THU Anh thảng thốt trước em vui rất lạ Như nắng mưa trắc trở ở hai mùa Tình yêu gần biển trời vi diệu quá Lá rơi nhiều lấp kín lối thu chưa Anh ngả nón trước em buồn hôm nọ Giấu vào đâu đôi mắt chứa tâm hồn Và môi nữa, đốt cháy cơn khát lửa Anh về ngồi trên đá rất hoàng hôn Anh cố nhớ lời em ngon có mật Chút hương thơm ban bố lúc đương thì Đã nhận lấy giữ gìn hơn sợi tóc Ngày anh về trùng khớp buổi em đi Anh vẫn tin trước người tình luôn thật Nếu không thương thu chẳng rụng bên đường Đâu thui thủi một mình gian phòng chật Lau bụi mỗi ngày chờ em đến soi gương. ĐCĐ
  17. BÍ ẨN Ở BÊN MÌNH (tặng mẹ bé Kim Khánh) Anh có thói quen bến vắng ngắm dòng sông Bởi sông sâu và thường khúc khuỷu Trầm mặc ấy chẳng mấy ai thấu hiểu Buồn vui như người trắc ẩn có như sông Anh thích một mình ngước lên bầu trời đêm thinh không Sao xa mù mờ sao gần rực sáng Bao tinh tú trong vòm cao rộng Mỗi trăng khuya chất chứa vạn tâm hồn Anh quên mất bên anh còn một cam phận tầm thường Hương sắc dần rơi trên lộ trình cơm áo Và hằng đêm ngó đôi vai gầy chợt mơ hồ anh sợ Sợ một ngày Chính mình tìm ra bí ẩn của cô đơn … ĐCĐ
  18. thơ dành cho trẻ con dễ viết mà khó hay, vì mình phải nhìn sự vật bằng đôi mắt trẻ nít và tư duy bằng những ngộ nghỉnh của chúng. bài này của tác giả Tran Duy Trung là khó viết và rất hay.
  19. NGHĨ VỀ CÁI ĐẸP Cái quý báu không phải từ óng ánh ngọc trai Anh lặn ngụp tìm chiều sâu của biển Đi, thường nào phải đâu cầu được đến Chuyến hành hương dành hiểu phía vô cùng Khi nhắc nhở vẻ thanh khiết của sen thơm Anh chạnh nhớ lớp bùn nâu nhẫn nại Nên những câu thơ đẹp nhất về nhân loại Vẫn luôn bắt đầu bằng hai tiếng Mẹ - Cha ĐCĐ
  20. CHIỀU VỀ THÔI Về thôi, nào đáng đợi chờ Vàng phai rơi rớt. Tình vờ qua mau Đợi mai lơi gió nhịp cầu Vắng người. Ta lại với màu phố mưa Về thôi, nào chỉ đón, đưa Nghiêng vành nón quạnh ơ hờ hạt ngâu Tóc thơm mấy lọn rầu rầu Xa nhau chừng ấy lấy đâu sợi buồn Về thôi, kẻo lá thu tuôn Ta hư hao thuở ngọn nguồn cùng em Loay hoay tìm vệt chân quen Cay trong con mắt bóng đêm vỡ, tràn Về thôi, gói ghém hành trang Lại thêm một chuyến đi hoang với chiều. ĐCĐ
  21. KHÚC VẮNG TRĂNG Đêm chưa lắm nên nhánh hoa thược dược Chưa nở tròn u ẩn nợ nần nhau Con dơi nọ một mình buồn, treo ngược Tôi, một mình, biếng nhác cả chiêm bao Rằm xa lắc trăng ở đâu để úa Em gần bên sao vẫn đói làn hương Năn nỉ đấy heo may đừng giục nữa Lại chép môi tiếc rẻ khúc nghê thường Cứ mở cửa cho mùa mùa lui tới Tiếng ve vang tiếng ve bặt đành thôi Thệ nguyện cũ và phụ phàng sẽ mới Cầm bằng như diều giấy đứt dây chơi Đành bất lực ngắm dòng đời xuôi, ngược Thả đam mê lên mấy phím khuya chìm Giai điệu gãy chắp vào khuôn điệu thức Hồn đong đầy hai con mắt lim dim. ĐCĐ
  22. bài hay quá anh Tran duy trung ạ.
  23. HAI NGHÌN NĂM TA YÊU NHAU Có lẽ ta yêu nhau từ nghìn năm trước Cơn mưa hối hả tháng chín nói như vậy Đợt nắng yếu đuối tháng chín nói như vậy Em bước đi em lại quay về Tìm chiếc gương quý bỏ quên Đã quen soi mặt mỗi ngày Để ngắm nghía chính em mỗi ngày Bắt gặp tâm hồn mình qua một dung mạo khác Tên gọi tình nhân Có lẽ nghìn năm sau ta lại yêu nhau Cùng chia nhau bầu trời để thở Cùng chia nhau mặt đất săn tìm miếng ăn Giữa một tháng chín khác Có thể im lìm Có thể náo động Ta tìm nhau bằng tiếng gậy khua của kẻ mù lòa An ủi nhau bằng tiếng kêu của loài chim mất lưỡi Này em, chớ kể lể hoài những điều như thế Chỉ cần biết ta đang yêu nhau Hãy nắm tay kẻo lạc loài lần nữa Sau nghìn năm lắm khổ đau Này em, chớ tiên tri những điều như thế Chỉ cần biết ta đang yêu nhau Hãy nụ hôn đã lần cuối lại lần đầu Trước nghìn năm hạnh phúc bể dâu … ĐCĐ
  24. CỔ ĐIỂN CHO NGƯỜI Yêu người ta chọn lầm than Thương người chọn lấy cưu mang hình hài Nhắn nhau lồng lộng sơ khai Con sông tách bến thuyền dài bờ xa Gọi người hay chính gọi ta Để nghe mảnh ấy trăng tà em nghiêng Trả lời còn tiếng vô biên Cuộc yêu đương nọ đã biền biệt nhau Tìm người lạc giữa chiêm bao Vết thương chiều muộn bên cầu thả trôi Xoa tay ngỡ bấy nhiêu thôi Mới hay lưng ngựa lằn roi ngấm ngầm Xa người đeo đẳng tình nhân Có chăng da thịt một lần chạm tay Ta ngồi cùng nỗi heo may Điều lo sợ nhất : chính ngày quên em … ĐCĐ
  25. THƠ LÁ IV Chẳng cần làm đóa hoa Tôi xin là chiếc lá Mướt xanh màu non mạ Thơm tho tay mẹ cha Xin rợp tán phượng già Mát che sân trường cũ Đôi sẻ non ngồ ngộ Về mổ hạt nắng vơ Tôi lượm chiếc lá khô Chép đầy thơ tình ái Tặng những nàng con gái Chẳng hề xót thương tôi Hoặc, cọng cỏ nhỏ nhoi Lót lưng người lữ thứ Đêm phong sương giấc ngủ Nồng khói rơm quê nhà *** Chẳng là đóa kiêu sa Tôi nhận mình phận lá Chỉ xin đừng lá giả Chờ hoài lần đuợc rơi *… ĐCĐ * ý thơ Thu Nguyệt "Suốt đời làm một cuộc rơi không thành"

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This is an example of a list.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

Footer title

This content can be configured within your theme settings in your ACP. You can add any HTML including images, paragraphs and lists.

×
×
  • Create New...